1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tsekov-Hãy giúp tôi những thông tin về nhà văn này.

Chủ đề trong 'Văn học' bởi datrang, 11/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. datrang

    datrang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Tsekov-Hãy giúp tôi những thông tin về nhà văn này.

    Tôi đang rất cần thông tin về Nhà văn này mà ở đây chẳng biết tìm tài liệu ở đâu ngoài các tác phẩm của ông, vào mạng thì chưa tìm được thông tin gì cả.
    Mọi người giúp cho!!!!!!!!!!!!!!

    Chẳng có gì để em nói về em
    Em chỉ thấy em là người có lỗi.
  2. maple

    maple Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0

    Tsêkhốp Antôn (1860 - 1904).
    Tôi cũng chẳng có gì ngoài các tác phẩm của ông cùng một tài liệu về thi pháp kịch của ông (có nói về văn phong của ông). Không biết có giúp gì được cho bạn không.
    Còn về tiểu sử thì không có gì hết.
  3. datrang

    datrang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn sự quan tâm của bạn, nếu như bạn không phiền, bạn có thể cung cấp cho tôi một vài điểm trong cuốn sách bạn đang có được không?
    Tsekov là một nhà văn lớn, chỉ có điều sách nói về ông sao mà ít thế, thường chỉ là một vài dòng giới thiệu trong một cuốn tuyển tập truyện ngắn.
    Về tiểu sử của ông thì tôi đã có được nững thông tin cơ bản, nhưng những ý kiến bình luận về ông mà tôi đọc được rất là chung chung, sơ lược.
    Hic, thông tin về Tsekov hiện nay với tôi là một vấn đề sống còn(hihi, nói phóng đại dựa trên sự thật). Vậy mà xem ra chẳng thể làm gì được rồi.
    Chẳng có gì để em nói về em
    Em chỉ thấy em là người có lỗi.
  4. maple

    maple Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0

    Bàn về chủ nghĩa hiện thực Nga, G.Bialy nói rằng: ?oNhững nguyên tắc và phương pháp nghệ thuật hiện thực trong văn xuôi của Chekhov cũng đã được nhà văn nghiên cứu song song với kịch - một lĩnh vực sáng tạo mà ông đã quan tâm từ những bước đầu trong sự nghiệp hoạt động văn học của mình?.
    Vậy những nguyên tắc đó là gì?
    Thứ nhất, về phản ánh cuộc sống, Chekhov nói rằng: ?oMục tiêu của tôi là cùng một lúc giết ngay hai con thỏ, nghĩa là vừa miêu tả chân thực cuộc sống, đồng thời còn cho thấy cuộc sống đó đang trật ray khỏi các tiêu chí của nó như thế nào?. Ý kiến này của Chekhov được G. Bialy giải thích là Chekhov không chỉ dừng ở chỗ những gì đã rõ ràng mà dưới những gì đã nhận thấy, những gì mà chúng ẩn chứa trong thói quen hàng ngày. Sự trật ray khỏi các tiêu chí cuộc sống không phải lúc nào cũng bắt đầu từ các biến cố lịch sử xã hội lớn lao, hay từ thói vô lương tâm trắng trợn, sự giả dối không cần che giấu trong mối quan hệ giữa con người với con người, mà đôi khi nó rất tinh vi, gần như không cảm thấy. Do đó, người nghệ sĩ đích thực chính là ở chỗ anh ta biết nhìn thấy những gì mà người đời quan sát nhưng không nhìn thấy.
    Ý kiến trên của G. Bialy đã được giải quyết thỏa đáng khi ông chứng minh bằng một ý tưởng khá sâu sắc trong vở Quỷ dữ của Chekhov: ?oThế giới này bị tiêu vong không phải do lũ ăn cướp hay bọn trộm cắp, mà do lòng thù hận bị che giấu, do sự thù địch giữa những người tốt với nhau, do những chuyện xích mích vặt vãnh mà người ta không nhìn thấy?.
    Thứ hai, cũng theo G.Bialy, cái không bình thường nhất trong cuộc sống lại được Chekhov tái hiện trong các tác phẩm của mình một cách bình thường. Tuy nhiên, cần lưu ý là ở Chekhov những điều đáng sợ không phải là sự đổi thay mà, hay những đột biến mạnh mẽ trong số phận con người, mà ngược lại, cái khủng khiếp nhất lại chính là cuộc sống đó không có gì thay đổi, không có chuyện gì xảy ra, là cuộc sống mà trong đó con người cảm thấy lúc nào cũng bình lặng, cân bằng.
    Thứ ba, hiện thực mà không hiện thực là biểu hiện tập trung và nhất quán trong các chủ đề mà Chekhov quan tâm mô tả. Hiện thực là cái mà chính Chekhov đã từng tuyên ngôn: ?oVăn học sở dĩ được gọi là văn học chỉ vì nó miêu tả cuộc sống như vốn có nó trong thực tế. Chức năng của nó là phản ánh hiện thực một cách vô điều kiện và trung thực? (Chekhov, A. Toàn tập, T13, trang 262). Còn không hiện thực thì có thể hiểu theo ý nghĩa bình giải của người tiếp nhận văn học như W. Gerharkd đã viết: ?oNghệ thuật độc đáo của Chekhov chính là ở chỗ ông đã miêu tả cuộc sống một cách đầy sức thuyết phục như chính bản thân nó có. Nhưng cuộc sống vốn có ấy được phơi bày ra như những chất liệu hòa vào những ảo ảnh lãng mạn, những mơ ước của chúng ta và cộng thêm những trắc ẩn riêng tư, những cảm thụ chưa tới, những tiên đoán và những cảm giác mà chúng lưu lại rất gần với cuộc sống vốn nghèo nàn các sự kiện của chúng ta?.
    Cũng thuộc dạng ý kiến trên, nhưng nhận xét của G. Bialy có phần thiên sang bút pháp hơn. Ông viết: ?oCảm giác gần gũi với một cuộc sống khác không phải bao giờ cũng được biểu hiện ở Chekhov bằng những lời nói thẳng, nhưng nó luôn luôn tồn tại trong các tác phẩm của ông như một cái nền bị che phủ và nó được tác giả soi rọi ánh sáng, theo cách diễn đạt của K. Stanislavski là dòng chảy ngầm (Podvodnoe)?.
  5. maple

    maple Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Tên của nhà văn khác đi là do các cách phiên âm khác nhau, ở đây tôi giữ nguyên văn của tác giả quyển sách này nên có nhiều tên được viết hơi khác.
    -----------------------------------
    ... Với bốn mươi tư tuổi đời, Chekhov đã dành hơn hai mươi năm cho hoạt động sáng tác văn học, để lại cho hậu thế một khối lượng trang viết khổng lồ gồm đủ loại: tiểu thuyết, truyện, kịch, tiểu phẩm sân khấu, bút ký, tạp văn... Chekhov viết văn rất sớm. Từ năm 1880, khi đang còn là sinh viên nghành y, ông đã cho đăng các truyện ngắn châm biếm đầu tiên của mình trên một số tờ báo và tạp chí văn học thời đó.
    Về vị trí và những đóng góp to lớn của ông đối với nền văn học Nga và thế giới đã có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng tựu trung đều thống nhất cho rằng Chekhov là nhà cách tân vĩ đại, là cây bút độc đáo trên văn đàn Nga cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX. Tầm ảnh hưởng của ông rộng tới mức nhiều nhà văn lớn trên thế giới như Hemingway, Thomas Mann, Bernard Shaw, Pirandello, Lỗ Tấn, Chander... đều nhận mình là học trò của Chekhov. Nhà văn anh hiện đại J. Galsworthy đã khẳng định ?otrong vài chục năm trở lại đây, Chekhov là người hấp dẫn mạnh mẽ nhất đối với các nhà văn trẻ nhiều nước?.
    Trong số các nhà văn cuối thế kỷ trước, Chekhov là người được L. Tolstoi đánh giá cao. ?oChekhov - L.Tolstoi nói - là một nghệ sĩ vô song, đúng thế, vô song... Là nghệ sĩ của cuộc sống?. Khi nhấn mạnh ý nghĩa to lớn và đặt Chekhov vào mối liên hệ trực tiếp đối với sự phát triển của nền văn học Nga, L.Tolstoi đã gọi Chekhov là Puskin trong văn xuôi. Nhận định Chekhov là nhà văn hiện thực, một nhà cách tân, L.Tolstoi nói tiếp: ?oÔng (Chekhov) là người trung thực, đó là một phẩm chất vĩ đại, ông viết những điều đã từng thấy và thấy như thế nào. Và nhờ tính trung thực ấy, ông đã sáng tạo nên, đối với cả thế giới, những hình thức viết mới, theo tôi hoàn toàn mới mà tôi chưa từng gặp?...
    Với Gorki, ?oChekhov là nghệ sĩ duy nhất của thời đại chúng ta nắm vững đến mức cao nhất của nghệ thuật viết?.
    Chekhov là một trong các nhà văn Nga mà V.Lênin yêu thích và đánh giá cao. Sau Cách mạng tháng Mười thành công, V.Lênin đã nói với Kachalov - nghệ sĩ nổi tiếng của Nhà hát Nghệ thuật Moskva rằng: ?oNhững khán giả vô sản mới rất cần đến văn học lãng mạn, trữ tình, rất cần đến Chekhov?.
    Ở nước ngoài, vị thế và tài năng văn học của Chekhov cũng được đánh giá rất đặc biệt. Bernard Shaw chẳng hạn, đã coi Chekhov là một trong những nhà viết kịch châu Âu đồng thời với Ibsen, ?osáng lên như một vì sao lớn nhất ngay cả khi đặt ông vào bên cạnh L. Tolstoi hay I.Turgenev?.
    Ở Pháp, nữ văn sĩ Elsa Triolet, người hâm mộ Chekhov, từng dịch nhiều tác phẩm của Chekhov sang tiếng Pháp và viết nhiều chuyên khảo về ông cũng cho rằng ?oChekhov là người mở con đường mới cho một nền đại văn học của các thể ký, truyện ngắn...?.
    V.Nabokov, giáo sư chuyên ngành văn học slavơ ở Mỹ, trong phần giáo trình văn học Nga, viết: ?oNhững người nào thích Chekhov hơn Dostoevski hay Gorki thì sẽ không bao giờ phải lo rơi vào tình trạng không thấu hiểu bản chất của cuộc sống Nga, rằng, quan trọng hơn thế nhiều - bản chất của cả nền văn học thế giới... Chekhov là nhà văn của mọi thời đại?.
  6. meomeo84

    meomeo84 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/12/2002
    Bài viết:
    378
    Đã được thích:
    0
    Nếu Vn có NAM CAO thì thế giới có TCHEKHOV,sự so sánh đó liệu có đúng không?
    Theo tui, để hiểu rõ về một tác giả văn học không có cách nào hơn là tự mình đọc và suy ngẫm về các tác phẩm chính tác giả đó.Mọi lời nhận xét dù đúng hay sai , của ai đi chăng nữa, cũng chẳng đem lại một kết quả nào, trừ khi bạn học thuộc all để nhằm một mục đích nào đó chứ không phải xuất phát từ lòng yêu mến mà tìm tới họ.
    Tui cũng đã đọc một vài truyện ngắn , tiểu thuyết của Tchekhov, nếu bà con muốn , tụi mình sẽ bàn luận về các tác phẩm của ông..?
  7. datrang

    datrang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn maple đã cung cấp cho tôi những thông tin quý giá về nhà văn này. Nếu có kết quả tốt trong công việc tôi đang làm thì có lẽ phải đến tận nhà maple tạ lễ mất.
    To meomeo84: Rất mong có sự trao đổi của bạn. Cùng bình luận cũng sẽ giúp cho tôi rất nhiều điều.
    Chẳng có gì để em nói về em
    Em chỉ thấy em là người có lỗi.
  8. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    Born on January 29, 1860, in Taganrog, Russia, on the Sea of Azov, Anton Pavlovich Chekhov would eventually become one of Russia's most cherished storytellers. Especially fond of vaudevilles and French farces, he produced some hilarious one-acts, but it is his full-length tragedies that have secured him a place among the greatest dramatists of all time.
    Chekhov began writing short stories during his days as a medical student at the University of Moscow. After graduating in 1884 with a degree in medicine, he began to freelance as a journalist and writer of comic sketches. Early in his career, he mastered the form of the one-act and produced several masterpieces of this genre including The Bear (1888) in which a cre***or hounds a young widow, but becomes so impressed when she agrees to fight a duel with him, that he proposes marriage, and The Wedding (1889) in which a bridegroom's plans to have a general attend his wedding ceremony backfire when the general turns out to be a retired naval captain "of the second rank".
    Ivanov (1887), Chekhov's first full-length play, a fairly immature work compared to his later plays, examines the suicide of a young man very similar to Chekhov himself in many ways. His next play, The Wood Demon (1888) was also fairly unsuccessful. In fact, it was not until the Moscow Art Theater production of The Seagull (1897) that Chekhov enjoyed his first overwhelming success. The same play had been performed two years earlier at the Alexandrinsky Theatre in St. Petersburg and had been so badly received that Chekhov had actually left the au***orium during the second act and vowed never to write for the theatre again. But in the hands of the Moscow Art Theatre, the play was transformed into a critical success, and Chekhov soon realized that the earlier production had failed because the actors had not understood their roles.
    In 1899, Chekhov gave the Moscow Art Theatre a revised version of The Wood Demon, now titled Uncle Vanya (1899). Along with The Three Sisters (1901) and The Cherry Orchard (1904), this play would go on to become one of the masterpieces of the modern theatre. However, although the Moscow Art Theatre productions brought Chekhov great fame, he was never quite happy with the style that director Constantin Stanislavsky imposed on the plays. While Chekhov insisted that his plays were comedies, Stanislavsky's productions tended to emphasize their tragic elements. Still, in spite of their stylistic disagreements, it was not an unhappy marriage, and these productions brought widespread acclaim to both Chekhov's work and the Moscow Art Theatre itself.
    Chekhov considered his mature plays to be a kind of comic satire, pointing out the unhappy nature of existence in turn-of-the-century Russia. Perhaps Chekhov's style was described best by the poet himself when he wrote:
    "All I wanted was to say honestly to people: 'Have a look at yourselves and see how bad and dreary your lives are!' The important thing is that people should realize that, for when they do, they will most certainly create another and better life for themselves. I will not live to see it, but I know that it will be quite different, quite unlike our present life. And so long as this different life does not exist, I shall go on saying to people again and again: 'Please, understand that your life is bad and dreary!'"
    During Chekhov's final years, he was forced to live in exile from the intellectuals of Moscow. In March of 1897, he had suffered a lung hemorrhaage, and although he still made occasional trips to Moscow to participate in the productions of his plays, he was forced to spend most of his time in the Crimea where he had gone for his health. He died of tuberculosis on July 14, 1904, at the age of forty-four, in a German health resort and was buried in Moscow. Since his death, Chekhov's plays have become famous worldwide and he has come to be considered the greatest Russian storyteller and dramatist of modern times. ...
    ..hoa gạo rưng rưng dòng sữa
    buổi trưa hè nghe chó sủa cuối thôn
  9. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    http://www.imagi-nation.com/moonstruck/clsc6w4.html
    http://www.imagi-nation.com/moonstruck/clsc6w1.htm
    nếu bạn đọc tiếng Anh ... thì có nhiều ... Critique vô cùng ...
    Reading Anton Chekhov's stories, one feels oneself in a melancholy day of late autumn, when the air is transparent and the outline of naked trees, narrow houses, grayish people, is sharp. Everything is strange, lonely, motionless, helpless. The horizon, blue and empty, melts into the pale sky and its breath is terribly cold upon the earth which is covered with frozen mud. The author's mind, like the autumn sun, shows up in hard outline the monotonous roads, the crooked streets, the little squalid houses in which tiny, miserable people are stifled by boredom and laziness and fill the houses with unintelligible, drowsy bustles. Here anxiously, like a gray mouse, scurries "The Darling," the dear, meek woman who loves so slavishly and who can love so much. You can slap her cheek and she won't even dare to utter a sigh aloud, the meek slave . ... And by her side is Olga of "The Three Sisters": she too loves much, and submits with resignation to the caprices of the dissolute, banal wife of her good-for-nothing brother; the life of her sisters crumbles before her eyes, she weeps and cannot help any one in anything, and she has not within her a single live, strong word of protest against banality.
    ? This article by Maxim Gorky was originally published in Reminiscences of Anton Chekhov translated by S. S. Koteliansky and Leonard Woolf. B. W. Huebsch: New York: 1921.
    ... " đọc Antony P Chekhov, bạn cảm thấy như mình đang lạc trong khung cảnh cuối thu - trời thu như trong vắt, và ranh giới của những hàng cây trơ xương, những ngôi nhà bé nhỏ, và bóng
    dáng xa xa, xam xám của nhân sinh như thêm phần sắc xảo . Vạn vật như xa lạ, đơn lẽ, bất động, và không chút hứa hẹn. Chân trời, xanh, trống vắng như quyện vào bầu trời xanh thẩm, lạnh lẽo đã sẵn bao trùm bởi giá băng, đen lạnh như bùn.
    ....
    Once a plump, healthy, handsome, well-dressed lady came to him and began to speak à la Chekhov: "Life is so boring, Anton Pavlovitch. Everything is so gray: people, the sea, even the flowers seem to me gray. ... And I have no desires ... my soul is in pain ... it is like a disease."
    "It is a disease," said Anton Pavlovitch with conviction, "it is a disease; in Latin it is called morbus imitatis." Fortunately the lady did not seem to know Latin, or, perhaps, she pretended not to know it
    ----------
    Of all Russian writers, Chekhov is one of the best liked and most easily appreciated. Yet he is also one of the most elusive. Here Donald Rayfield reveals the layers of meaning on which the great dramatist's stories and plays are built. He examines his brief twenty-year creative life, from
    The Sea Gull, The Cherry Orchard, Uncle Vanya, and The Three Sisters -- have become widely known throughout the world, particularly through the interpretation of the Moscow Art Theater players. The Cherry Orchard is perhaps most typical both of the author's method and of his success in creating "atmosphere." The surviving members of an ancient land-holding family come back from Paris to find that their country place is about to be sold at auction for debts. A family frient and former peasant, now a prosperous merchant, suggests that they cut down the cherry orchard and built little cottages which they can rent out and thus pay off their debt; but family pride and a general spirit of procrastination will not permit them to consent *****ch a solution. ...
    Những vở kịch của Chekhov có vẻ mang nhiều mầu sắc của cuối thế kỷ 19 ở Nga, giai đoạn mà người dân Nga đang chờ đón một gì mới mẻ hơn cái - Khung Cảnh tàn thu của Czar lúc bấy giờ ...
    Ông là một Y sĩ, có lẽ đúng ra sẽ bận rộn với bệnh nhân, Chekhov lại chọn dùng ngòi bút để vẻ lên những bi kịch của Czar cuối thế kỷ 19; và chính mình là Y sĩ ông lại không thoát khỏi cái bệnh chỉ có với người nghèo - Lao Phổi? (He died of tuberculosis on July 14, 1904, at the age of forty-four, in a German health resort and was buried in Moscow. Since his death, Chekhov's plays have become famous worldwide and he has come to be considered the greatest Russian storyteller and dramatist of modern times.) Phải chăng là 1 Nguyễn Du của VN?? ...
    ..hoa gạo rưng rưng dòng sữa
    buổi trưa hè nghe chó sủa cuối thôn
  10. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    Anton Chekhov Quotes
    --------------------------------------------------------------------------------
    If you cry "forward," you must without fail make plain in what direction to go. -- Anton Chekhov
    --------------------------------------------------------------------------------
    Man is what he believes.
    -- Anton Chekhov
    --------------------------------------------------------------------------------
    from interviews with Anton Chekhov:
    "My business is to be talented, that is, to be capable of selecting the important moments from the trivial ones....It's about time for writers ~ particularly those who are genuine artists ~ to recognize that in this world you cannot figure out everything. Just have a writer who the crowds trust be courageous enough and declare that he does not understand everything, and that lone will represent a major contribution to the way people think, a long leap forward." (May, 1888)
    "No psychologist should pretend to understand what he does not understand....Only fools and charlatans know everything and understand nothing." (June, 1888)
    --------------------------------------------------------------------------------
    Any idiot can face a crisis. It's the day-to-day living that wears you out. -- Anton Chekhov
    --------------------------------------------------------------------------------
    "...only he is an emancipated thinker who is not afraid to write foolish things."
    --------------------------------------------------------------------------------
    Love, friendship, respect, do not unite people as much as a common hatred of something.
    -- Notebooks (1896)
    --------------------------------------------------------------------------------
    A writer is not a confectioner, a cosmetic dealer, or an entertainer. He is a man who has signed a contract with his conscious and his sense of duty.
    --------------------------------------------------------------------------------
    One must be a god to be able to tell successes from failures without making a mistake.
    --------------------------------------------------------------------------------
    "If you are afraid of loneliness, don't marry."
    DaTrang ... tôi sẽ phỏng dịch những phần nào mà bạn cần cho
    Project của DT ... như đã đồng ý ... dịch xong tuyển tập sưu tầm này chắc tôi rành luôn đời sống của Nga cuối thế kỷ 19
    ..hoa gạo rưng rưng dòng sữa
    buổi trưa hè nghe chó sủa cuối thôn

Chia sẻ trang này