1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tự cưòi mình đê...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi caspervietnam, 20/11/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. caspervietnam

    caspervietnam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/01/2002
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    Tự cưòi mình đê...

    Tớ mới đọc cuốn "người Trung Quốc tự trào" và thấy rất hay. Nọ cười nhiều tật xấu của họ mà rất thành thật, rất vô tư. Cách này rát hay để khá hơn lên, phải ko bà con?
    Vậy bà con có tật xấu gì thì kể di???

    Casper love KT
  2. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    Một trận cười
    Tôi là chủ một công ty. Một hôm, tôi bỗng bốc lên quyết định làm một thực nghiệm do mình nghĩ ra. Thế là tôi liền triệu tập ngay mười mấy nhân viên của mình lại, rồi ra lệnh: "Bây giờ, các anh mỗi người hãy tự chửi rủa, hoặc nói xấu bản thân mình một câu. Tóm lại, các anh được chọn một trong hai cách đó".
    Một hồi lâu, không có một tiếng động nào, tất cả đều nhìn tôi họ cho rằng tôi đang đùa.
    Tôi tỏ ra nghiêm chỉnh: "Đây không phải là chuyện đùa mà là một nhân tố để khảo nghiệm tính chất nghiệp vụ, chủ yếu là để kiểm nghiệm xem thái độ của các anh như thế nào với ông chủ. Đối với một công ty mà có tiền đồ phát triển mạnh mẽ như vậy, thì việc này là hết sức quan trọng".
    Không có một ai lên tiếng, tất cả mọi ánh mắt đều đang soi rọi vào nét mặt tôi, để xem có nhận ra được một nét gì sơ hở trên khuôn mặt không.
    Tôi không cười, rút từ trong túi ngực ra một tờ giấy bạc: Ai nói trước tôi sẽ thưởng người đó 100 đồng. Nếu mọi người nói lần lượt tôi sẽ thưởng đồng loạt mỗi người 100 đồng. Còn không, tiền thưởng tháng này của tất cả sẽ bị trừ hết.
    Có người mắt sáng lên, Triệu Nhất tranh nói trước: "Tôi Triệu Nhất không phải là người". Kết quả là anh ta đã nhận được tờ giấy bạc có giá trị.
    Tiếp theo là Kiềm Nhị: "Tôi Kiềm Nhị là một con chó". Và đương nhiên anh ta cũng nhận được một tờ giấy bạc có giá trị như vậy.
    Thế là tất cả đều tranh nhau, mỗi người chửi bản thân một câu, và sau khi tờ giấy bạc được đưa đến tay, thì đều thở phào nhẹ nhõm.
    Trong số mười mấy người đó thì chỉ có duy nhất một người không nói gì. Anh ta vẫn đứng đó, lặng im nhìn tôi. Tôi biết anh ta tên là Vương Thập Lục, mới đến làm ở công ty chưa được bao lâu.
    Tôi cảm thấy có hứng thú, liền nói với anh ta: "Bây giờ, thì chỉ còn lại mình anh thôi. Nếu như anh cũng chửi bản thân một câu, thì tôi sẽ thưởng anh 300 đồng. Còn không thì tiền hoa hồng của mọi người tháng này sẽ bị liên lụy bởi anh."
    Tôi biết gia cảnh nhà Vương Thập Lục rất nghèo, bố không có việc mẹ lại bị bệnh, nên anh ta rất cần tiền. Tôi nghĩ bụng, một câu nói mà kiếm được 300 đồng anh ta sẽ không thể cưỡng được lòng mình.
    Vương Thập Lục đưa mắt lướt nhìn đồng nghiệp, dường như đang để đánh giá, ước lượng một cái gì đó. Sau đó, anh ta lại quay lại nhìn tôi, lắc đầu: "Tôi không thể chửi mình được, càng không thể nói xấu bản thân được."
    Tôi vẫn tiếp: "Nếu như anh làm như tôi nói, tôi sẽ thưởng cho anh 500 đồng. Nếu anh vẫn cố chấp không chịu, thì tất cả nhân viên tháng này một người sẽ bị trừ vào lương 200 đồng".
    Lúc này, Triệu Nhất, Kiềm Nhị tranh nhau khuyên giải Vương Thập Lục, rằng anh ta đừng nên chịu thiệt, hoặc chí ít cũng đừng để liên lụy đến người khác. Nói đi, chửi hay mắng mình một câu thôi mà, dễ ợt đến đứa trẻ 3 tuổi cũng nói được. Nhanh lên đừng để ông chủ tức giận.
    Vương Thập Lục cắn chặt răng, nhất quyết lắc đầu. Tôi không ngờ rằng anh ta lại cố chấp đến như vậy. Tôi nhìn thẳng vào anh ta, dằn giọng từng câu từng chữ một: "Anh... không... hối... hận chứ?"
    Vương Thập Lục cười nhẹ: "Tôi có làm điều gì sai đâu, tôi chỉ không thể nói xấu bản thân được thôi. Tôi là một con người, tôi càng không thể vì tiền mà bán rẻ bản thân được".
    Không đợi tôi có phản ứng gì, đám nhân viên của tôi đã ầm ầm lên nói. Vương Thập Lục không biết đùa vui là gì, đồ hấp! Vương Thập Lục là cái quái gì chứ, đồ khùng! Vương Thập Lục là con chó, đồ chết dẫm!
    Họ vừa chửi, vừa vây xúm lại Vương Thập Lục.
    - Dừng tay!
    Tôi quát lên, đẩy đám đông ra, bước đến trước mặt Vương Thập Lục, vỗ vào vai anh ta, cười: "Anh là người dũng cảm, từ hôm nay trở đi, anh là phụ tá cho tôi."
    Vương Thập Lục đã mím chặt môi đến rớm máu, nói: "Cảm ơn ý tốt của ông chủ, nhưng tôi đã quyết định xin nghỉ việc rồi"
    Nói xong anh ta liền bước đi ngay, dáng đi buồn lặng, không ngoái lại.
    Rất lâu sau này, tôi cũng không gặp lại anh ta nữa, chỉ nghe nói anh ta đã đi về Phương Nam rồi.
    Hiếu Đức dịch
    Lăng Khả Tân (Trung Quốc)
    Tật xấu của tớ là ..., là..., là chả thấy mình có tật xấu gì
    FR
  3. quyen_my

    quyen_my Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    664
    Đã được thích:
    0
    Falling-Rain nhanh thật đấy, Q cũng nghĩ ngay tới truyện ngắn này sau khi đọc xong mấy dòng của Casper. Mà tệ quá, cũng chả nhớ là nó ở tạp chí Văn Học nào nữa. U đọc ở đâu thế? Q nhớ là ở một tạp chí VH, Q đọc trên Viện Văn thì phải.
    Tôi có nhiều tật xấu để cười lắm. Nhưng khi kể đến cái thứ 2 thì quý vị chắc sẽ rách bụng vì cười nhạo mất rồi. Ôi như thế thì quả là tội lỗi! Cho nên tốt nhất là tôi tự nghĩ tự cười tự... rung rinh 1 mình vậy.
    American Quyen
  4. tinhtinh

    tinhtinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/10/2002
    Bài viết:
    204
    Đã được thích:
    0
    hehehe
    các bác nhầm lẫn giữa chửi và tìm kiếm thói xấu rồi

    Sự thật ta biết thường khác với sự thật vốn có. VeryOldMonkey
  5. truongdu

    truongdu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/03/2001
    Bài viết:
    5.105
    Đã được thích:
    0
    May quá, có người cười mình giúp mình.
    Doan Chi Thuy viết lúc 22:31 ngày 17/09/2002
    Một tối nọ, Truongdu mời các tiên nữ xinh đẹp lộng lẫy (Gung_gia, Bachhop, Fallingrain, CP, Sweet...) đến chơi nhà.
    Tuy nhiên, sau khi tặng mỗi nàng một bông hồng, Truongdu đã làm mọi người phát chán khi cứ luôn miệng nói về mình. Cuối cùng, Rain (dù đang còn rất giận TD) đành phải lên tiếng:
    -Truongdu này, chẳng lẽ chàng không còn việc gì để nói sao?
    Người đàn ông thật thà Truongdu vội nói:
    - Ồi, xin lỗi các nàng. Ta đã nói về ta quá nhiều. Bây giờ, ta xin nhường lời để các nàng phát biểu cảm nghĩ về bản thân ta.
    ... think of you, every night and day ...
    truongdu

  6. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    Ở đâu ra cái này thế hử?
    FR
  7. chocopie

    chocopie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/03/2002
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    C: chàng quả là number.... two !(I'm one )
    hí hí ...em á ?
    orion
  8. truongdu

    truongdu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/03/2001
    Bài viết:
    5.105
    Đã được thích:
    0
    Ù, ở đâu ra ??? , em đã xa tôi rồi Bên những người thích đùa đấy, trong cái topic đấy đấy. Rêu xanh mọc đầy rồi.
    Chocopie, hê hê cho béề nhất nhé. Hờ hờ, mà bé về đâu thế ???

    ... think of you, every night and day ...
    truongdu

Chia sẻ trang này