1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tứ đại mĩ nhân trong lịch sử Trung Quốc !!!!!!!!!!!

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi emthickanhnhiu, 16/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    mabun lại sai rồi!
    Triệu Phi Yến là một cung nữ đẹp, múa giỏi và thường so sánh một người múa giỏi với Triệu Phi Yến.
    Đây cũng là 1 trường hợp như vậy. Bài ca này có ý khen Điêu Thuyền đẹp và múa giỏi như Triệu Phi Yến.
    Nếu bạn chịu khó suy nghĩ chút thì thấy:
    Phải người cung cũ Chiêu Dương?
    rõ ràng ý nói đến 1 người con gái mà ngỡ như Triệu Phi Yến ở Chiêu Dương cung chứ không tả Triệu Phi Yến ngỡ như Triệu Phi Yến? Hi, hay thật.
    Nhẹ nhàng mình liễu như bông,
    Gót hài uyển chuyển trên lòng bàn taỵ
    Nhà vàng gió cợt cành xuân
    và bạn phân tích 2 ý này gắn với Triệu Phi Yến.
    Nàng eo thon, nhẹ đến nỗi còm cõi có tài múa hát , người ta truyền tụng cô nhẹ đến nỗi có thể đứng trên bàn tay người để nhảy múa. Hán Đế yêu lắm mới sai đúc nhà vàng (Kim ốc) cho nàng ở ,lại sai đúc hàng vạn bông sen bằng vàng để lát nền nên mới có câu :bộ bộ liên hoa để chỉ bước chân Phi Yến.
    Bạn lại tiếp tục sai. Bạn chỉ hiểu cái nghĩa hiện tại của nó mà không tường tận cái gốc gác của những cụm từ đó.
    Hình ảnh người con gái lưng thon, nhẹ đến nỗi có thể đứng trên lòng bàn tay là xuất phát từ câu chuyện của vua Linh Vương nước Sở. Vua Linh Vương thích những người con gái eo thon, nhỏ nhắn, nhẹ. Nên phụ nữ thời đó có rất nhiều cô nhịn ăn để cho bụng thon. Sau này người ta mượn hình ảnh " đứng trên lòng bàn tay" này để chỉ những cô gái eo thon, nhỏ nhắn như là tượng trưng cho 1 cô gái đẹp. Hình ảnh này cũng được Đỗ Mục đề cập đến trong bài Khẩn Hoài:
    Lạc phách giang hồ tái tửu hành
    Sở yêu tiêm tế chưởng trung khinh
    Thập niên nhất giác Dương Châu mộng
    Doanh đắc thanh lâu bạc hãnh danh.
    Sở yêu tiêm tế chưởng trung khinh :Tựa người con gái lưng thon mảnh mai nhẹ như có thể đứng trên lòng bàn tay .
    Tiếp đến nhà vàng ( Kim ốc) : một hình ảnh đẹp.Nhưng "nhà vàng" không phải gắn với Triệu Phi Yến mà gắn với Trần A Kiều. A Kiều là em họ của Hán Võ Đế Lưu Triệt , thuở nhỏ Lưu Triệt thường tới chơi với A Kiều. Một hôm công chúa trưởng Quán Đào hỏi có muốn lấy A Kiều làm vợ không , Lưu Triệt trả lời ngay : " Nếu mà lấy được A Kiều làm vợ, sẽ xây nhà vàng cho A Kiều ở " . Từ đó nhắc đến nhà vàng người ta thường nghĩ tới A Kiều. Và A Kiều cũng là 1 mĩ nhân.
    - Tiếp "Sen cài bước chân" , hình ảnh " người bước trên hoa sen" . Hình ảnh này gắn với mĩ nhân Phạm Phi vợ của Đông Đồn Hầu. Đông Đôn Hầu rất mực yêu thương vợ, cho người lấy vàng đúc thành hoa sen mà lát xuống nền nhà rồi bảo Phạm Phi đi lên trên. Hầu bảo: "Bộ bộ sinh liên hoa giã" (Mỗi bước nở ra một hoa sen).
    Ở đây cũng nói thêm về một số hình ảnh đẹp gắn với mĩ nhân như " xé lụa" gắn với Bao Tự, " thổi tiêu", gắn với Lộng Ngọc, "người trần hương" gắn với Tố Nga người hầu của Vũ Tám Tư đời Đường.....nhiều nữa.
    Mình nghĩ bài thơ khen Điêu Thuyền mà mình đã trích là 1 bài thơ khá hay. Mượn nhiều hình ảnh đẹp để lột tả vẻ đẹp, cũng như màn múa như tiên nhiên nhập động của Điêu Thuyền khiến Đổng Trác ngất ngây con gà tây.



  2. mabun

    mabun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    1.036
    Đã được thích:
    1
    ặn Phạ Sai chỏằâ, viỏt dài quĂ dỏằ. nhỏ** bĂc nhỏằf Mỏằi chuyỏằ?n 'ỏằu 7 phỏĐn hặ, 3 phỏĐn thỏằc. CĂi chuyỏằ?n TÂy Thi bỏằ 'uỏằ.i theo..." là sai rỏằ"i. Kỏằ ngỏằ"i trong trặỏằ>ng quyỏt 'ỏằc nhỏưn mặu thỏĐn phỏÊn nghỏằc khĂc. Trong bỏằ'i cỏÊnh Viỏằ?t 'ang nỏằ.i lên là nặỏằ>c 'ỏằâng 'ỏĐu chặ hỏĐu lúc 'ó, nặỏằ>c nào dĂm nhỏưn ngặỏằi nhặ PL? DÊ sỏằư viỏt CÂu Tiỏằ.n khuynh 'ỏÊo nặỏằ>c Viỏằ?t 'ỏằf truy 'uỏằ.i PL, 'iỏằu này hoàn toàn có thỏằf tin 'ặỏằÊc. Vỏưy bỏÊn thÂn PL 'Ê là cĂi cỏằ> lỏằ>n nhỏƠt rỏằ"i, TÂy Thi lúc này còn giĂ trỏằ 'uỏằ.i theo PL"
    Nỏu tôi nhỏằ> không nhỏ**, PL gỏằưi thặ cho Vfn ChỏằĐng rỏằ"i 'i luôn tỏằô nặỏằ>c Ngô chỏằâ có quay vỏằ 'Âu bĂc?

    ---------------------------------------------------------
    ỏằô ! viỏt 1 hỏằ"i là loỏĂn cỏÊ lên PS vỏằ>i CT nhỏ** linh tinh beng cỏÊ, lỏĂi thêm cĂi tỏưt viỏt xong k thăm 'ỏằc lỏĂi cỏằâ thỏ gỏằưi 'i luôn mỏằ>i có cĂi cỏÊnh 'em ông nỏằ sang làm vua nặỏằ>c ông kia.
    TỏƠt nhiên ,nhÂn vỏưt TT k 'ỏằĐ tỏ** 'ỏằf mỏƠy ông sỏằư gia thỏằi bỏƠy giỏằ giành cho 1 cÂu trong chưnh sỏằư kỏt luỏưn chỏt sỏằ'ng ra sao vơ thỏ mỏằ>i có chuyỏằ?n 'ỏằf nói chỏằâ .
    Khi giỏÊi quyỏt xong nặỏằ>c Ngô, dạ muỏằ'n hay k PL câng phỏÊi ban sặ vỏằ Viỏằ?t 'ỏằf bĂo cĂo chỏằâ 'Âu có chuỏằ"n ngay 'ặỏằÊc 'Âu., còn gia quyỏn, còn tài sỏÊn, ...nỏằa chỏằâ. PL 'Âu phỏÊi cô nhi 'ỏằf hô biỏn là biỏn ngay. VỏÊ lỏĂi PL chỏằ? tỏằô chỏằ'i quyỏằn lỏằc mà 'Ăng ra 'ặỏằÊc hặỏằYng bỏằYi y biỏt chỏc nỏu nhỏưn sỏẵ có kỏt quỏÊ k tỏằ't. Nỏu 1 kỏằ k quyỏằn bưnh gơ trong tay sỏẵ k nguy hiỏằfm gơ cho 'ỏằc khĂc, nỏu 2 nặỏằ>c xỏÊy ra giao tranh PL câng chỏng có dỏằng quyỏt 'ỏằ chiỏn lỏằÊi phỏâm 'ặỏằÊc thặỏằYng, rơnh rang trỏằ'ng mà vỏằ làng thơ CÂu Tiỏằ.n câng chỏng cỏĐn quan tÂm mỏƠy . (mỏãc dạ tôi k nói CT k hỏằ k dă chỏằông PL)
    Nhặng nỏu ôm theo TT cạng trỏằ'n ,mỏằi sỏằ lỏĂi khĂc nhâ. TT có 2 lư do phỏÊi chỏt:
    1- là vỏằÊ PS - kỏằ thạ sỏằ' 1 nặỏằ>c Viỏằ?t nói chung và CT nói riêng. Kỏằ phỏÊi chỏằi CT. CT có thỏằf kỏt tỏằTi PL tặ thông vỏằ>i giỏãc 'ỏằf có thỏằf nhỏằ. triỏằ?t 'ỏằf cĂi gai trong mỏt mỏằTt cĂch danh chưnh ngôn thuỏưn. MỏằTt con ngặỏằi biỏt tiỏn thoĂi 'úng lúc, biỏt mơnh ,biỏt ngặỏằi hiỏằfu rà thỏằi thỏ nhặ PL tỏằ bỏằ nanh vuỏằ't trặỏằ>c CT 'ỏằf toàn mỏĂng, liỏằ?u có thỏằf dỏĂi dỏằTt 'ỏãt mơnh vào cỏằưa tỏằư khi liỏằu lânh cỏằâu TT hay k . Đó là chặa kỏằf, PL chỏc gơ 'Ê yêu TT 'ỏằf phỏÊi liỏằu mỏĂng mà dạ kỏằf cỏÊ trặỏằ>c kia có tư ti tơnh cỏÊm 'i nỏằa thơ qua bao nfm TT sang Ngô liỏằ?u còn giỏằ 'ặỏằÊc mỏƠy nỏÊ - xa thơ cĂch ,'ó là qui luỏưt muôn 'ỏằi. Chỏằ? có mỏƠy ngặỏằi thiỏu trỏÊi nghiỏằ?m thỏằc tỏ ,mặĂ màng cạng tiỏằfu thuyỏt Quỏằnh Dao mỏằ>i tin mà thôi .
    Viỏằ?c CT k giỏt TT mà 'ỏằf phu nhÂn ra tay là có thỏằf hiỏằfu 'ặỏằÊc. Tơnh huỏằ'ng này có 'iỏằfm tặặĂng 'ỏằ"ng vỏằ>i HĂn Cao Tỏằ. mỏt nhỏm mỏt mỏằY 'ỏằf Lỏằ Trâ giỏt Hàn Tưn sau này. BỏằYi TT là ngặỏằi 'ặỏằÊc CT cỏằ'ng nỏĂp cho PS trặỏằ>c kia, nay nỏu lỏĂi tỏằ tay giỏt 'i e miỏằ?ng lặỏằĂi thỏ gian dỏằ< nghỏằ< ,vơ vỏưy cỏằâ 'ỏằf phu nhÂn ra tay thơ thiên hỏĂ chỏằ? nói là do ghen tuông ,hỏạp hòi cỏằĐa phỏằƠ nỏằ mà thôi.
    P/S:lỏĐn này viỏt xong phỏÊi 'ỏằc lỏĂi xem có nhỏ** lỏôn tên mỏƠy gÊ chỏt tiỏằ?t này nỏằa hay k kỏằo bỏằ< qui tỏằTi xuyên tỏĂc. Hi vỏằng là k
  3. mabun

    mabun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    1.036
    Đã được thích:
    1
    mabun lại sai rồi!
    Triệu Phi Yến là một cung nữ đẹp, múa giỏi và thường so sánh một người múa giỏi với Triệu Phi Yến.
    ..........................
    Mình nghĩ bài thơ khen Điêu Thuyền mà mình đã trích là 1 bài thơ khá hay. Mượn nhiều hình ảnh đẹp để lột tả vẻ đẹp, cũng như màn múa như tiên nhiên nhập động của Điêu Thuyền khiến Đổng Trác ngất ngây con gà tây.
    ---------------------------------------
    Giờ mới thấm câu : kẻ sĩ 3 ngày k đọc sách, (bị người ta mắng)mặt mũi khó coi .
    Phải về đọc lại mới được. Hãy chờ đấy
  4. eskimot09

    eskimot09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    Không thể đọc hết bài của bác Và cũng chẳng muốn tiếp tục tranh luận cái chủ đề này nữa. Bác toàn tự nghĩ hộ cổ nhân nhỉ Lúc Phạm Lãi mới chỉ là 1 kẻ chăn ngựa cho Phù Sai chưa có quyền bính gì trong tay, Ngũ Tử Tư đã khuyên Phù Sai: người này không giết sau tất gây nguy hiểm cho nước Ngô. Phù Sai không nghe và sau nước Ngô mất vì tay PL.
    Lúc Quản Trọng chỉ đang là tù nhân của nước Lỗ chưa có chút quyền bính gì trong tay, mưu thần đã khuyên Lỗ Trang Công nếu ko dùng thì phải giết rồi đem xác trả nước Tề sau. Lỗ Trang Công không nghe thả Quản Trọng đi rồi lại hối hận cho cả 1 đạo quân đuổi theo để giết mà không kịp. Nhờ vậy sau này Tề trở thành bá chủ chư hầu.
    Những kẻ phận tưởng như đã cùng, quyền không chút lận lưng vậy mà vẫn bị những kẻ đang ngồi trên đỉnh cao quyền lực coi như 1 mối nguy đối với vương triều của họ (và quả thật là những mối nguy đã được lịch sử chứng minh). Vậy mà bác vẫn nói được thế kia nhể Tiếp tục câu chuyện của bác đi thôi bác ạ

Chia sẻ trang này