1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Từ ??oYou never give me your money??? tới ??oHer majesty???

Chủ đề trong 'The Beatles' bởi nofreeman, 10/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nofreeman

    nofreeman Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    Từ ?oYou never give me your money? tới ?oHer majesty?

    Đây chỉ là tự mình mơ mộng!

    Abbey road là album được thu âm sau cùng của The Beatles, xin miễn bàn ở đây về những âm thanh điện tử gây ấn tượng hay câu chuyện đùa về cái ảnh bìa được dàn dựng công phu của album này. Những thông tin này đã được nói tới nhiều. Lẽ ra bài viết này nên đưa vào mục cảm xúc khi nghe các bài hát của tứ quái nhưng em ngại đi tìm quá nên cứ tạo một chủ đề mới cho nhanh.
    Từ ?oYou never give me your money? tới ?oHer majesty? là một đoạn liên khúc mà các bài hát nối liền với nhau, đôi chỗ không hề có sự ngừng nghỉ, và có những bài chỉ thật sự hoàn thiện khi đứng trong tổng thể liên khúc mà thôi. Khi nghe đoạn liên khúc này ta tưởng như đang đi chu du, một chuyến đi thật dài và mơ mộng. Hãy bắt đầu từ ?oBecause?.
    ?oBecause? là khúc chuyển tiếp để bắt đầu liên khúc. Đó là giai điệu đưa ta đi cùng với gió của trời cao. Ta bay lên cao, ngang qua bầu trời, bồng bềnh trên mây và tất cả những âu lo, mệt nhọc được để lại nơi mặt đất để chuẩn bị bắt đầu một chuyến đi dài của những giấc mộng. Và chuyến đi bắt đầu từ khung cảnh quen thuộc với những chiếc xe tải buổn tẻ, từ ?oYou never give me your money?, bài hát của kẻ ?oout of college, money spent, see no future, pay no rent?, ?onowhere to go? Giọng Paul nghe hay tuyệt trong bài hát ầm ĩ này. Có vẻ như chuyến đi mơ ước này là kết quả của những bực bội, của tâm trạng bức bối chán chường của mâu thuẫn, tiền nong?nhưng có tiếng gì như tiếng dế kêu:
    ?oOne sweet dream came true today
    Came true to day?
    ?oSun king? đưa ta đi với nhịp điệu chậm cùng ánh nắng dịu dàng. Bài hát ngắn tủn ấy mà có tới mấy thứ tiếng. Nếu khiên cưỡng một chút thì có thể nói rằng ta đã đi qua đến mấy nước khác nhau. Nhưng có lẽ điều quan trọng không phải là ở những ngôn ngữ khác nhau mà là hơi thở nhẹ nhàng của bài hát ấy, nhẹ nhàng như những nụ cười: ?oeverybody?Ts laughing, everybody?Ts happy? ta như đang đi trong ánh nắng sớm trên vùng đất lạnh. Những tia nắng lung linh sáng nhưng cái lạnh vẫn còn. Rồi ta đi qua những thành phố ồn ào với ?oMean Mr Mustard? và ?oPolythene Pam? ?oShe came in through the bathroom window?. Tiếng ghita điện và đặc biệt là tiếng trống tạo nên cảm giác về một không gian càng lúc càng đông đúc và ầm ĩ. 3 bài hát này được nối kết liền mạch với nhau, gắn kết với nhau và hơi tách biệt với đoạn sau.
    Giọng hát đưa ta tới với ?oGolden slumber?, điểm tới tiếp theo của chuyến du ngoạn. Bây giờ xin hãy nhắm mắt lại khi nghe ?oGolden slumber? Ta đang nhìn ngắm một buổi hoàng hôn huy hoàng có ráng chiều rực rỡ trên bờ biển. Hãy nhìn ngắm những tia nắng gay găt cuối cùng của ngày, hãy cảm nhận bóng đêm tối tăm đang xâm chiếm. Ta bỗng thấy cuộc hành trình dài quá, ta bỗng thấy muốn gối đầu vào lòng ai đó, muốn cho đôi chân mệt mỏi được nghỉ ngơi, muốn được nghe một khúc hát ru dịu dàng mặc dù cái bài hát chết tiệt ấy chẳng mấy dịu dàng mà lại da diết, dằn vặt.
    ?oCarry that weight? được nối liền với ?oGolden slumber? mà không hề có sự phân cách nào cả. ?oCarry that weight? sẽ là không hoàn hảo khi đứng một mình, nó là một phần của ?oGolden slumber?, của liên khúc tuyệt vời này. Nó có một đoạn lặp lại của ?oYou never give me your money? tạo nên một chỉnh thể hoàn chỉnh cho liên khúc, cho bản trường ca. Bạn có cảm thấy trước mắt mình là đồng hoang bao la không? Đó là nơi mà ta có thể hét to lên hết sức những điều bạn muốn mà chẳng có ai đáp lại, chẳng có ai nhíu mày khó chịu. Đó là nơi ta có thể đặt những gánh nặng xuống, chạy băng đi trong tự do.
    ?oThe end? là cái kết giả của cuộc dong chơi. Lúc này ta đang ở trong tâm trạng vui vẻ, đủ thoải mái để không khó chịu với tiếng trống dồn dập. Không những không khó chịu mà có thể âm thanh ấy cùng với tiếng ghita điện còn làm ta say. Ta tưởng cuộc hành trình kết thúc như thế, thật nhẹ nhàng sau đoạn cao trào ấy:
    ?oAnd in the end, the love you take is equal to the love you make?
    Đó đúng là một câu hát xứng đáng để kết thúc. Nhưng không, sau một đoạn nghỉ dài, ?oHer majesty? đột ngột vang lên ngắn ngủi, rất ngắn và kết thúc cũng đột ngột như khi nó bắt đầu. Và khi nốt nhạc cuối cùng đã tắt, người ta lại tiếp tục chờ đợi thêm một cái gì. Ai nghe lần đầu cũng nghĩ phải còn một cái gì sau khúc hát ngắn ấy. Nhưng chẳng có gì hết, đó là đoạn cuối cùng hụt hẫng của chuyến đi.

    ?oAnd in the end, the love you take is equal to the love you make?
  2. allthingsmustpass_away

    allthingsmustpass_away Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2004
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    A a a... Hay quá hén. Hik, em mà mơ được như chị thì đã tốt. Em đã nghe Abbey Road mấy chục lần rồi, công nhận là cái liên khúc You Never Give Me Your Money -> The End này rất thương tâm. Nhưng còn Her Majesty thì chả có vẻ gì liên quan đến vấn đề mà mấy bài trên nói cả. Thì chắc Paul già cũng có ý đồ gì đó... Make Her Mine đấy còn gì.
  3. Tuanbeat

    Tuanbeat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/04/2002
    Bài viết:
    1.153
    Đã được thích:
    0
    Hay quá!
    Một bài phân tích cảm nhận thật tinh tế và sâu sắc!!! Xứng đáng được đưa lên trang nhất của TTVNOL
    TBT lại lấy lại được phong độ ngày nào rồi!!! Hôm nào phải đến nhà TBT thỉnh giáo mấy câu mới được!!!
    ALL TOGETHER NOW

Chia sẻ trang này