1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tư vấn cho bạn những chuyến du lịch hấp dẫn

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi jameguide, 05/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Bambo_o

    Bambo_o Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2004
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Anh Jame iu,
    Nghe anh nói thấy Bình Châu, Hồ Cốc hấp dẫn quá, chắc giữa tháng 4 em phải làm 1 chuyến mất
    Anh cho em hỏi lại ở mấy cải chỗ em bôi đỏ kia nhé. Anh nói xe đi từ...đến...xe buýt sẽ dừng tại đây. Như vậy là từ HCMC đi đến đó phải chuyển xe mấy lần ạ? Ra bến xe miền đông thì đi bằng xe đò hay xe buýt tới Bình châu ạ. Em chả hiểu anh nói gì cả, em hay anh có vấn đề ấy nhỉ?
    Có cách đi nào khác không? Xe chất lượng cao chẳng hạn, vì em hơi yếu; lại hay bị say xe. Đi từ đây tới đó hết bn phút hả anh?
    Xe đạp đi từ Hồ Cốc đến Bình châu có vẻ hấp dẫn, nhưng khoảng cách là bao xa ạ? Có xe mini không hay toàn xe đạp cuộc(em là con gái ạ, không đi xe ấy được đâu). Còn giá 145.000 ấy là cho 1 người, áp dụng cho khách đoàn hay khách lẻ ạ? Nếu em đi có 1 mình thì họ có làm dịch vụ đó cho em không?Nếu em không đi tour xe đạp này thì đến Bình châu bằng cách nào?
    Cái tiền vé xe buýt 31 ngàn này thanh toán lại bằng cách nào? Nó có nằm trong số tiền 145.000 kia không hả anh?
    Anh nói là đi xe đạp và mua tour trọn gói cho rẻ, như vậy thì tour kiểu nào sẽ đắt? Nếu có thì có thú vị hơn không?
    Đi xe bò xuyên rừng xuyên mộc vào suối Bang có xa không ? Độ bao nhiêu tiền ?
    Em định đi độ 4-5 ngày, bulgalow ở đó tính giá thế nào? Nếu ở từ thứ 2 đến thứ 5,6 thì có`giảm không? Ở đó có nhiều resort không hay chỉ có 1? Nếu có nhiều thì resort nào đẹp nhất(em thích yên tĩnh và thiên nhiên 1 chút) Anh có thể cho em Dc hay DT để đặt phòng trước không ạ?
    Em đi 1 mình, nếu đi vào rừng như anh nói thì có an toàn không? Đem theo máy tính cá nhân thì những lúc ra khỏi phòng có phải đem gửi không?
    Đồ ăn ở đó được không anh? Có nhiều chỗ bán không ạ? Em thích nhất là ăn cá hấp, canh cá nấu chua các loại
    Cảm ơn anh nhiều
    À anh ơi, anh qua cái topic về Nha Trang tư vấn cho em chỗ ăn uống với nhếm vote cho anh 10* nhé(muốn 2 lần hay 10 lần nào
    Được bambo_o sửa chữa / chuyển vào 15:32 ngày 16/03/2005
  2. jameguide

    jameguide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
  3. jameguide

    jameguide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
  4. boibun

    boibun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    anh jame ơi , bạn em về có 1 mình à và đi với em thì tính lun em là 2 người.
    sao anh không nói về vũng tàu mà nói về bình châu không vậy. Nếu đi vũng tàu thì nên đi đâu? không tắm biển, chủ yếu là chở "nó" đi du lịch thôi à, vì biết bao giờ nó mới về vn nữa.
    Các di tích lịch sử ở VT nếu đi thì nên đi cái nào. em tính là chở nó đi coi cái xương cá voi gì đó vì chính em cũng chưa coi nữa mà
    à ngoài ra anh không biết quán nào đặc sản ở dưới à. chẳng lẽ muốn ăn ngon thì cứ mò vào ks sao
    Còn kết hợp đi 2 bên luôn (vũng tàu và bình châu) thì anh nghĩ có thể thực hiện được không, nếu được anh "vẽ" dùm
  5. boibun

    boibun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    anh jame ơi , bạn em về có 1 mình à và đi với em thì tính lun em là 2 người.
    sao anh không nói về vũng tàu mà nói về bình châu không vậy. Nếu đi vũng tàu thì nên đi đâu? không tắm biển, chủ yếu là chở "nó" đi du lịch thôi à, vì biết bao giờ nó mới về vn nữa.
    Các di tích lịch sử ở VT nếu đi thì nên đi cái nào. em tính là chở nó đi coi cái xương cá voi gì đó vì chính em cũng chưa coi nữa mà
    à ngoài ra anh không biết quán nào đặc sản ở dưới à. chẳng lẽ muốn ăn ngon thì cứ mò vào ks sao
    Còn kết hợp đi 2 bên luôn (vũng tàu và bình châu) thì anh nghĩ có thể thực hiện được không, nếu được anh "vẽ" dùm
  6. jameguide

    jameguide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Thế là chú lại sợ anh rồi, anh tưởng có 2 em gái, ai ngờ giờ lại có 1 thôi à, mà lại đi với mình chú thì anh khuyên không nên dẫn em đó đi chơi. Tội nghiệp con gái người ta, tốt nhất là chỉ đi trong ngày về thôi.
    Vũng tàu có nhiều chổ hay:
    Em có thể vào tham quan xã Đảo Long Sơn nơi có đạo Ông Trần, rồi, trong Vũng Tàu tham quan Đình Thần thắng Tam, là khu Lăng cá Ông đấy, trên đường Hoàng Hoa Thám, gần bãi sau, rồi tham quan Ngọn hải Đăng rất đẹp, tham quan di tích Bạch Dinh....... nhiều lắm, tắm biển, rồi về lại Sg nhà ai nấy ngủ nhé.
    Khi nào chú đi thi tạc qua anh, đưa cho mấy cái bản đồ và tài liệu thuyết minh về học trước mà hót cho em gái nghe ( đi xong về sẽ đề nghị em mang trầu cau qua vì chú biết hay quá, thế là đi qua đêm được)
    Xin chúc chú đi thành công nhé, còn không tiện thì báo anh, anh mail vài chi tiết thuyết minh cho.
    jameguide
  7. jameguide

    jameguide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Thế là chú lại sợ anh rồi, anh tưởng có 2 em gái, ai ngờ giờ lại có 1 thôi à, mà lại đi với mình chú thì anh khuyên không nên dẫn em đó đi chơi. Tội nghiệp con gái người ta, tốt nhất là chỉ đi trong ngày về thôi.
    Vũng tàu có nhiều chổ hay:
    Em có thể vào tham quan xã Đảo Long Sơn nơi có đạo Ông Trần, rồi, trong Vũng Tàu tham quan Đình Thần thắng Tam, là khu Lăng cá Ông đấy, trên đường Hoàng Hoa Thám, gần bãi sau, rồi tham quan Ngọn hải Đăng rất đẹp, tham quan di tích Bạch Dinh....... nhiều lắm, tắm biển, rồi về lại Sg nhà ai nấy ngủ nhé.
    Khi nào chú đi thi tạc qua anh, đưa cho mấy cái bản đồ và tài liệu thuyết minh về học trước mà hót cho em gái nghe ( đi xong về sẽ đề nghị em mang trầu cau qua vì chú biết hay quá, thế là đi qua đêm được)
    Xin chúc chú đi thành công nhé, còn không tiện thì báo anh, anh mail vài chi tiết thuyết minh cho.
    jameguide
  8. jameguide

    jameguide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Đến hẹn lại lên gần đến ngày 30/4 chúng tôi lại đến Dinh Độc lập, và ôn lại truyền thống hào hùng của dân tộc, tôi chợ nhớ 1 bài báo đã cũ nhưng qua nó giúp tôi hiểu khá nhiều về Dinh Độc Lập và các bài giảng của tôi cho sinh viên càng lôi cuốn hơn từ những tư liệu này. Tôi nghĩ nếu muốn khám phá TP. HCM và đi tham quan Dinh Độc Lập các bạn có trong tay tài liệu này cũng hữa ít nên xin mạng phép trí phần của bài báo để mọi người cùng chia sẽ.
    Trận đánh Dinh Độc Lập: Chính ủy, chỉ huy trận đánh Dinh Độc Lập là đồng chí Đại tá Bùi Văn Tùng, và những hồi ký của ông về những trận đánh này.
    Đại tá Bùi Văn Tùng chậm trãi kể: " Hồi đó tôi là trung tá - chính ủy của lữ đoàn tăng 203 thuộc quân đoàn 2. Lữu đoàn chúng tôi năm 1972 giải phóng tỉnh Quảng Trị, và từ năm 72 đến 75 ở lại tỉnh Quảng Trị để giữ vùng giải phóng và thành lập từ trung đòan thành lữ đòan xe tăng. Mùa xuân 75, lữ đòan chúng tôi tham gia giải phóng Thừa Thiên Huế, chúng tôi có bố trí 1tiểu đoàn ở A Sầu, A lưới và khi bắt đầu giải phóng, chúng tôi thọt xuống đường 1 cắt không cho quân chi viện ở Đà nẳng ra, đồng thời cắt đường rút lui của địch ở Huế chạy vào Đà Nẳng, đoàn xe tăng của chúng tôi vào tham gia giải phóng ở Phú Bài và thành Phố Huế vào ngày 25 - 26 /3 / 1975, rồi tiếp tục theo đèo Hải Vân vào tham gia giải phóng Đà Nẳng ngày 29 - 3, sau đó xe tăng chúng tôi ra chiếm bán đảo Sơn trà và chặn địch không cho tàu bè của chúng rút chạy ra ngoài biển. Sau khi giải phóng Đà Nẳng, quân chúng tôi được lệnh hành quân thần tốc vào tham gia giải phóng Phan Rang - Phan Thiết - Hàm tân, sau đó đánh thọc vào giải phóng Sài Gòn - Gia Định.Chiều ngày 26 - 4, phòng tuyến bên ngoài bao quanh Sài Gòn bắt đầu nổ súng, chiến sự nổ ra ác liệt, đánh đến ngày 28 là 2 ngày 1 đêm mà chưa giải phóng được căn cứ Nước Trong, Bộ đội ta hy sinh cũng nhiều: 500 người, 1 đại đội xe tăng phối hợp thuộc chúng tôi bị phá hủy. Tối 28 - 4 tư lệnh Nguyễn Hữu An ra lệnh cho thêm xe tăng phối hợp với bộ binh để đánh chiếm căn cứ Nước Trong vì căn cứ này có giải phóng được thì mới mở đường cho lữ đòan tăng đánh thọc vào Sài Gòn. Sau khi phân tích bàn bạc kỹ, chúng tôi cử thêm 1 đại đội xe tăng cùng với bộ binh đánh từ 2 giờ sáng tấn công đến 9 giờ sáng thì giải phóng được căn cứ Nước Trong, sau đó lữ đoàn chúng tôi được lệnh xuất kích, tấn công trong hành tiến ( vừa tấn công vừa đánh vừa tiến, nếu địch bắn cháy chiến nào thì để phía sau giải quyết còn đội hình thì cứ tiến lên tiếp ). Chúng tôi được phối thuộc với tiểu đoàn bộ binh và sư đòan 325, 1tiểu đoàn pháo binh của lữ đoàn đòan pháo binh 164, 1tiểu đòan công binh của lữ đoàn công binh 219 và 1tiểu đòan cao xạ thuộc sư đoàn phòng không của quân đoàn. Như vậy là trên phối thuộc cho chúng tôi 4 tiểu đoàn tổ chức thành một lực lượng hùng hậu với cả trăm chiếc xe tăng, xe thiết giáp thẳng tiến vào giải phóng Sài Gòn
    Tiến Công Trong Hành Tiến: Trên đường tiến quân, lữ đoàn chúng tôi luôn bị pháo địch bắn chặn. Tại căn cứ Thủ Đức, địch bắn hỏng của ta 1 chiếc xe tăng, 5 anh em trên xe này đều hy sinh cả. Đến cầu Rạch Chiếc địch bắn hỏng của ta 1 xe thiết giáp chỉ huy, chúng tôi vẫn tiếp tục tiến. Vào đến cầu Sài Gòn, địch chặn đánh quyết liệt hơn, 2 xe tăng đi đầu của ta bị địch bắn cháy. Lúc bấy giờ thượng úy Ngô Văn nhỡ - tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1 xe tăng của chúng tôi nổi giận khi thấy 2 xe tăng của ta bị hỏng đồng thời anh lo lắng rằng lỡ địch phá hỏng cầu thì cuộc tiến công của ta vô cùng khó khăn và nhiều trở ngại, anh nhận định rằng phải kiên quyết nhnah chóng vượt qua cầu Sài Gòn. Anh Nhỡ xác định mình là người chỉ huy, trong tình thế cấp bách này không thể ngồi trong xe được vì hạn chế tầm nhìn, anh quyết định mở nắp xe, nhô nữa người ra ngoài để dùng tín hiệu đài và tín hiệu bằng tay chỉ huy, tìm mục tiêu để cho các xe tăng của ta bắn tiêu diệt địch, nhưng thật tiếc anh Nhỡ đứng lên chưa đầy 1 phúc thì một laloa5t đạn oanh liệt của quân thù bắn trúng. Anh Nhỡ hy sinh trong tư thế nữa người nằm vắt ngang trên tháp pháo, tay vẫn chỉ về hướng cầu Sài Gòn! Trước tình hình này chúng tôi phải cữ anh Trần Minh Công - lữ phó - lên trực tiếp chỉ huy vượt cầu. Hai xe tăng của địch bố trí ở giữa cầu bị ta bắn cháy. Trong khói lữa mịt mùng, anh Công chớp thời cơ cho xe tăng vượt cầu. Đoàn xe của chúng tôi đến ngã tư Hàng Xanh thì bị địch chặn lại. Trung sĩ Ngô Sĩ Nguyên, pháo thủ số 1 của xe tăng 390, bắn 1 phát pháo xuyên thủng 2 xe tăng địch: Chúng tôi thừa thắng thẳng theo đường Hồng Thập Tự ( Nay là đường Xô Viết Ngệ Tỉnh ) tiến thẳng về phía Dinh Độc Lập. Xe tăng đi đầu là chiếc 387 bị chặn ở cầu Thị Nghè, xe tăng này bắn cháy 1 xe thiết giáp M13 và 1 xe tăng M14, xe tăng địch bắn lại làm xe này bị hỏng, thượng sĩ Nguyễn Văn Hùng trưởng xe bị thương cho nên xe 387 phải dừng lại, xe 390 do đồng chí Vũ Đăng Toàn làm trưởng xe vượt lên dẫn đầu, xe 843 của trung úy đại đội trưởng Bùi Quang Thận tiến ở vị trí thứ hai.
    Đánh dứt điểm bộ đầu nảo của địch:
    Đến ngã tư Công Lý - Hồng Thập Tự ( nay là nam Kỳ khởi Nghĩa - Nguyễn Thị Minh Khai) xe anh Toàn chay vượt quá 1đoạn, khi nhìn thấy Dnh Độc Lập ở bên trái, anh Toàn cho xe quay lại, trong lúc đó xe 843 của anh Bùi Quang Thận đi đến ngã tư Pasteur thì rẽ trái, gặp đường Lê Duẫn bây giờ thì tăng tốc tiến thẳng vào dinh nhưng xe này húc vào cổng phụ bên trái ( Dinh Độc Lập có 3 cổng) gặp sức cản lớn, xe 843 bị chết máy. Xe 390 chạy quá 1 đoạn phải quay lại rẻ theo đường Công Lý, trung sĩ Nguyễn Văn Tập lái xe 390 - thấy xe 843 dừng bên ngoài cổng bèn dùng điện đài trong xe hỏi ý kiến anh Toàn - trưởng xe 390, anh Toàn ra lệnh tăng tốc rẻ phải hút sập cổng chính tiến vào. Anh Thận đang ở bên cổng trái, thấy xe 390 vào rồi, anh bèn nhảy khỏi xe 843, cầm cờ chạy vào. Anh em trên xe 390 thống nhất yểm trợ cho đại đội trưởng Thận cắm cờ trên nóc dinh ( sau một thời gian nhằm lẫn, bây giờ lịch sữ đã khẳng định chiếc xe 390 là xe đầu tiên hút đổ cổng dinh Độc Lập). Quân địch hầu như giờ này không còn chống cự nữa, chạy táo tác trên sân. Xe 843 cũng nổ được máy chạy nối tiếp theo xe 390 vào dinh Độc Lập. Một số xe sau chạy vào dinh, đồng chí Tài - Lữ trưởng - cho số xe tăng còn lại vây quanh xung dinh theo lệnh của thiếu tướng Nguyễn Hữu An đề phòng địch phản kích chiếm lại dinh. Còn tôi chính ủy Bùi Văn Tùng - được lệnh giải quyết công việc trong dinh khi mà thủ trưởng chưa vào được,. Khi tôi và anh tài vào trong dinh, anh Phạm Duy Đô ( đại đội trưởng đặc công của anh Tống Viết Dương đi theo hợp đồng chiến đấu từ sau trận ở cầu sông Đồng Nai ) ra báo cáo rằng cả tổng thống và chính phủ Dương VĂn Minh đều có trong này, mời các thủ trưởng vào giải quyết. Ki tôi nghe có tổng thống Dương Văn Minh ở trong tôi rất mừng, mừng vì lẽ lúc bấy giờ cả Sài Gòn còn đang nổ súng, miền tây nam bộ và các đảo chưa giải phóng, nếu có tổng thống ở đây mình buộc tổng thống đầu hàng càng sớm thì càng đỡ tốn xương máu. Lúc bấy giờ mừng và nghỉ vậy nên tôi vào ngay.
    Các Anh Còn Gì Nữa Mà Giao, Chỉ Có Đầu Hàng Không Điều Kiện
    Dương Văn Minh nhìn thấy tôi có lẽ ông ta nghĩ tôi là người chỉ huy cao nhất trong trận đánh này bèn nói: " Chúng tôi chờ các ông để bàn giao", tôi nói liền: " Các anh còn gì nữa để mà giao, chỉ có đầu hàng vô điều kiện". Tôi hỏi ông Nguyễn Hửu Hạnh - chuẩn tướng - đứng bên cạnh rằng đường dây ra đài phát thanh còn hay không, ông ta nói đã bị hư rồi. Tôi nói tiếp:" Nếu thế thì ông Minh phải ra ngay đài phát thanh để tuyên bố đầu hàng". Ông Hạnh tỏ ý lo ngại rằng ra ngoài thì phe đối lập ám hại. Lúc bấy giờ Sài Gòn đang đánh nhau, nhưng tôi nói:" Cả Sài Gòn tràn gập quân giải phóng. Ong Dương văn Minh đi với chúng tôi, xong việc làm chúng tôi đưa các anh trở lại dinh". Thế là Dương Văn Minh chấp nhận đi. Chúng tôi bố trí 2 xe Jeep để đi đến đài phát thanh. Dương Văn Minh, Vũ Văn Mẫu, thủ tướng chính quyền Sài gòn và đồng chí Phạm Xuân Thệ trung đoàn phó trung đoàn 66 - đi hộ tống trên xe Jeep đầu tiên, tôi và 1 chiến sĩ bảo vệ đi xe thứ 2, có cả một số nhà báo trong nước và quốc tế đi cùng. Đến đài phát thanh thì nhân viên trong đài hoảng loạn bỏ chạy hết cả. Tôi nghĩ rằng dẫn ông Dương Văn Minh đi khắp nơi mà không được việc thì gay quá. Một số thanh niên và sinh viên cho biết đài phát thanh vẫn lam việc đến 9h00'', cách đây mấy tiếng đồng hồ họ thấy xe tăng quân giải phóng vào thì sợ ấp đâu đấy thôi. Một số khác nói: " Chú giải phóng yên tâm, chúng cháu sẽ chạy đi tìm". Trong lúc chờ đợi, tôi đưa Dương Văn Minh vào phòng khách của đài phát thanh ngồi chờ. Tôi lúc đ1o đã rất mệt do hành quân đánh nhau đã 6, 7 ngày đêm liền không ngủ. T6oi ngồi xuống nghế tí nữa là ngủ gật nhưng một luồn suy nghĩ rất nhanh làm tôi toa1t mồ hôi hột rằng:" Nếu để Dương Văn Minh nói trực tiếp trên đài mà ông ta phát biểu lung tung là nguy to. T6oi nói với Dương Văn Minh:" Anh phải tuyên bố đầu hành vô điều kiện, phải theo những điều kiện của chúng tôi". T6oi nghĩ rằng cách mạng chỉ có 2 vấn đề cơ bản là quân đội và chính quyền, thế là tôi thảo mấy dòng ngay:" Tôi,đại tướng Dương Văn Minh, tổng thống chính quyền Sài Gòn kêu gọi quân lực Việt Nam Cộng Hòa, hạ vũ khí đầu hàng vô điều kiện quân giải phóng miền Nam VN. Hai là, giải tán chính quyền từ trung ương đến địa phương . giao toàn bộ chính quyền lại cho chính phủ cách mạng lâm thời niềm Nam Việt Nam" Tôi bảo Dương Văn Minh:" Đây là bản thảo của tôi, anh đầu hàng thì anh phải chép lại", thế là ông ta chép lại. Trong khi ông ta viết lại, tôi lại nghĩ tiếp rằng: có kẻ đầu hàng thì có người chấp nhận đầu hành, không thì nhân dân trong nước và trên thế giới nghĩ rằng Ông Dương Văn Minh đơn phương có thiện chí đầu hàng còn không thì thì họ biết đâu rằng có cả lữu đòan xe tăng tấn công vào dinh buộc tổng thống chấp nhận tổng thống đầu hàng vô điều kiện, thế là tôi thảo ngay bản chấp nhận đầu hàng, lời văn như sau: " T6oi - đại diện quân giải phóng miền Nam Việt Nam, đơn vị đánh chiếm dinh Độc Lập - Long trọng tuyên bố thành phố Sài gòn hòan toàn giải phóng và chấp nhận sự đầu hàng của tướng Dương Văn Minh - tổng thống chính quyền Sài Gòn". Sau đó nhân viên đài phát thanh đã trở về. Họ rất mừng vì bở mới 9 giờ họ làm việc cho phía bên kia, bây giờ cách mấy tiếng đã được quân giải phóng mời về làm việc lại. T6oi mượn máy ghi âm của một anh phóng viên phương tây có mặt ở đó, thay pin mới do một số thanh niên, sinh viên Sài Gòn cung cấp. Tổng thống Dương Văn Minh đọc lời đàu hàng lần đầu còn đứt đoạn, không rõ ràng dứt khoa1t, tôi yêu cầu đọc lại, sau đó tôi nói lời chấp nhận đầu hàng. Việc cho ghi âm trước rồi phát trên đài phát thanh này về sau được các nhà báo đánh giá rất cao. Họ bảo:" Anh Tùng không phải là nhà báo, nhà ngọai giao mà xữ lý như thế thật nhanh trí, vẹn toàn vô cùng. Nếu để Dương Văn Minh nói trực tiếp trên đài thì có thể sẽ xảy ra nhiều chyện không lường trước được, sau đó lời đầu hàng và chấp nhận đầu hàng được phát đi phát lại liên tục trên đài phát thanh TP. Cuối cùng, chúng tôi lại dẫn giải Dương Văn Minh về lại Dinh Độc Lập. Cán bộ của cục chính trị quân đoàn tiến lên hỏi 2 bản thảo của tôi soạn ở đài phát thanh, hiện nay 2 bản gốc này được trưng bày ở bảo tàng của quân đoàn 2 ở Bắc Giang, còn ở một số bảo tàng lịch sữ có 2 bản thảo này là bản photocopy". Sau chiến thắng 30 - 4, các đồng chí trong bộ chỉ huy chiến dịch đều rất khen ngợi những việc làm của đại tá Bùi Văn Tùng, từ cách xử trí thông minh, cẩn trọng đến việc soạn lời đầu hàng cho Dương Văn Minh rất chính xác và lời chấp nhận đầu hàng được đọc với giọng dõng dạc của người chiến thắng. " Đến ngày 15 -5, Bác Tôn đến gặp thủ trưởng 5 cánh quân ở Dinh Độc Lập này. Đồng chí Lê Văn Tri - tư lệnh phòng không không quân - báo cáo Bác Tôn về việc máy bay đánh phá sân bay Tân Sơn Nhất và Dinh Độc Lập, đồng chí Nguyễn bá Phát - Tư lệnh hải quân - báo cáo về việc hải quân đánh chiếm các đảo.. Lúc bấy giờ cấp hàm của tôi là thấp nhất - trung tá, còn bên cạnh tôi toàn là đại tá và các vị tướng nên tôi tìm 1 góc để ngồi. Bác Tôn vừa nói xong thì đại tướng VĂn Tiến Dũng nói" Đồng chí Tùng ngồi ở đâu lên kể chuyện bắt Dương Văn Minh cho bácto6nr nghe". Tôi định đứng tại chổ nhưng đại tướng Văn Tiến Dũng bảo tôi đến gần Bác Tôn để kể. Tôi cũng kể toàn bộ diễn tiến sự việc để Bác tôn nghe. Xong đại tướng nói: " Đồng chí Tùng đại diện cho quân đội để bác Tôn hôn". Khi nghe lời đề nghị này tôi áy náy vô cùng bỡi tôi chỉ là một cán bộ chính trị, còn có biết bao anh hùng liệt sĩ đã đổ máu cho độc lập, tự do cho nên được lãnh niềm vinh dự này tôi xúc động vô cùng, Bác Tôn hôn đến đâu nước mắt tôi cứ tuôn tràn đến đó. Thiết ngĩ việc trung tá Bùi Văn Tùng lúc đó được đại diện cho quân đôi để bác Tôn hôn là một phần thưởng cao quý nhất đối với bản thân ông nói riêng và quân đội nhân dân Việt Nam nói chung, có lẽ không cần thêm bất cứ lời bình nào nữa
    Được biết trong chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sữ, trận đánh vào Sài Gòn, ông được nhà nước tặng thưởng huân chương chiến công hạng nhất, Lữ đoàn tăng 203 được phong danh hiệu đơn vị anh hùng và được thưởng huân chương quân công hạng nhất, Bản thân đại tá Bùi Văn Tùng có cả thảy 12 huân chương các loại trong 2 cuộc kháng chiến. Người sĩ quan từng đánh đông dẹp bắc nay đã vào cái tuổi " Thất thập cổ lai hy", lòng tôi thắc lại khi chợt nhận ra rằng một này nào đó những nhân chứng lịch sữ vô giá này sẽ nằm xuống, không biểt lớp hậu thế có còn nhớ về truyền thống lịch sữ hào hùng của dân tộc để biết nâng niu, trân trọng bầu không khí độc lập tự do đã được đánh đổi bằng biết bao xương máu của cha ông ! (Kiều Hạnh)
    Tư liệu sưu tầm từ Báo công An ngày 29 - 4 - 2000
    Jameguide
  9. jameguide

    jameguide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Đến hẹn lại lên gần đến ngày 30/4 chúng tôi lại đến Dinh Độc lập, và ôn lại truyền thống hào hùng của dân tộc, tôi chợ nhớ 1 bài báo đã cũ nhưng qua nó giúp tôi hiểu khá nhiều về Dinh Độc Lập và các bài giảng của tôi cho sinh viên càng lôi cuốn hơn từ những tư liệu này. Tôi nghĩ nếu muốn khám phá TP. HCM và đi tham quan Dinh Độc Lập các bạn có trong tay tài liệu này cũng hữa ít nên xin mạng phép trí phần của bài báo để mọi người cùng chia sẽ.
    Trận đánh Dinh Độc Lập: Chính ủy, chỉ huy trận đánh Dinh Độc Lập là đồng chí Đại tá Bùi Văn Tùng, và những hồi ký của ông về những trận đánh này.
    Đại tá Bùi Văn Tùng chậm trãi kể: " Hồi đó tôi là trung tá - chính ủy của lữ đoàn tăng 203 thuộc quân đoàn 2. Lữu đoàn chúng tôi năm 1972 giải phóng tỉnh Quảng Trị, và từ năm 72 đến 75 ở lại tỉnh Quảng Trị để giữ vùng giải phóng và thành lập từ trung đòan thành lữ đòan xe tăng. Mùa xuân 75, lữ đòan chúng tôi tham gia giải phóng Thừa Thiên Huế, chúng tôi có bố trí 1tiểu đoàn ở A Sầu, A lưới và khi bắt đầu giải phóng, chúng tôi thọt xuống đường 1 cắt không cho quân chi viện ở Đà nẳng ra, đồng thời cắt đường rút lui của địch ở Huế chạy vào Đà Nẳng, đoàn xe tăng của chúng tôi vào tham gia giải phóng ở Phú Bài và thành Phố Huế vào ngày 25 - 26 /3 / 1975, rồi tiếp tục theo đèo Hải Vân vào tham gia giải phóng Đà Nẳng ngày 29 - 3, sau đó xe tăng chúng tôi ra chiếm bán đảo Sơn trà và chặn địch không cho tàu bè của chúng rút chạy ra ngoài biển. Sau khi giải phóng Đà Nẳng, quân chúng tôi được lệnh hành quân thần tốc vào tham gia giải phóng Phan Rang - Phan Thiết - Hàm tân, sau đó đánh thọc vào giải phóng Sài Gòn - Gia Định.Chiều ngày 26 - 4, phòng tuyến bên ngoài bao quanh Sài Gòn bắt đầu nổ súng, chiến sự nổ ra ác liệt, đánh đến ngày 28 là 2 ngày 1 đêm mà chưa giải phóng được căn cứ Nước Trong, Bộ đội ta hy sinh cũng nhiều: 500 người, 1 đại đội xe tăng phối hợp thuộc chúng tôi bị phá hủy. Tối 28 - 4 tư lệnh Nguyễn Hữu An ra lệnh cho thêm xe tăng phối hợp với bộ binh để đánh chiếm căn cứ Nước Trong vì căn cứ này có giải phóng được thì mới mở đường cho lữ đòan tăng đánh thọc vào Sài Gòn. Sau khi phân tích bàn bạc kỹ, chúng tôi cử thêm 1 đại đội xe tăng cùng với bộ binh đánh từ 2 giờ sáng tấn công đến 9 giờ sáng thì giải phóng được căn cứ Nước Trong, sau đó lữ đoàn chúng tôi được lệnh xuất kích, tấn công trong hành tiến ( vừa tấn công vừa đánh vừa tiến, nếu địch bắn cháy chiến nào thì để phía sau giải quyết còn đội hình thì cứ tiến lên tiếp ). Chúng tôi được phối thuộc với tiểu đoàn bộ binh và sư đòan 325, 1tiểu đoàn pháo binh của lữ đoàn đòan pháo binh 164, 1tiểu đòan công binh của lữ đoàn công binh 219 và 1tiểu đòan cao xạ thuộc sư đoàn phòng không của quân đoàn. Như vậy là trên phối thuộc cho chúng tôi 4 tiểu đoàn tổ chức thành một lực lượng hùng hậu với cả trăm chiếc xe tăng, xe thiết giáp thẳng tiến vào giải phóng Sài Gòn
    Tiến Công Trong Hành Tiến: Trên đường tiến quân, lữ đoàn chúng tôi luôn bị pháo địch bắn chặn. Tại căn cứ Thủ Đức, địch bắn hỏng của ta 1 chiếc xe tăng, 5 anh em trên xe này đều hy sinh cả. Đến cầu Rạch Chiếc địch bắn hỏng của ta 1 xe thiết giáp chỉ huy, chúng tôi vẫn tiếp tục tiến. Vào đến cầu Sài Gòn, địch chặn đánh quyết liệt hơn, 2 xe tăng đi đầu của ta bị địch bắn cháy. Lúc bấy giờ thượng úy Ngô Văn nhỡ - tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1 xe tăng của chúng tôi nổi giận khi thấy 2 xe tăng của ta bị hỏng đồng thời anh lo lắng rằng lỡ địch phá hỏng cầu thì cuộc tiến công của ta vô cùng khó khăn và nhiều trở ngại, anh nhận định rằng phải kiên quyết nhnah chóng vượt qua cầu Sài Gòn. Anh Nhỡ xác định mình là người chỉ huy, trong tình thế cấp bách này không thể ngồi trong xe được vì hạn chế tầm nhìn, anh quyết định mở nắp xe, nhô nữa người ra ngoài để dùng tín hiệu đài và tín hiệu bằng tay chỉ huy, tìm mục tiêu để cho các xe tăng của ta bắn tiêu diệt địch, nhưng thật tiếc anh Nhỡ đứng lên chưa đầy 1 phúc thì một laloa5t đạn oanh liệt của quân thù bắn trúng. Anh Nhỡ hy sinh trong tư thế nữa người nằm vắt ngang trên tháp pháo, tay vẫn chỉ về hướng cầu Sài Gòn! Trước tình hình này chúng tôi phải cữ anh Trần Minh Công - lữ phó - lên trực tiếp chỉ huy vượt cầu. Hai xe tăng của địch bố trí ở giữa cầu bị ta bắn cháy. Trong khói lữa mịt mùng, anh Công chớp thời cơ cho xe tăng vượt cầu. Đoàn xe của chúng tôi đến ngã tư Hàng Xanh thì bị địch chặn lại. Trung sĩ Ngô Sĩ Nguyên, pháo thủ số 1 của xe tăng 390, bắn 1 phát pháo xuyên thủng 2 xe tăng địch: Chúng tôi thừa thắng thẳng theo đường Hồng Thập Tự ( Nay là đường Xô Viết Ngệ Tỉnh ) tiến thẳng về phía Dinh Độc Lập. Xe tăng đi đầu là chiếc 387 bị chặn ở cầu Thị Nghè, xe tăng này bắn cháy 1 xe thiết giáp M13 và 1 xe tăng M14, xe tăng địch bắn lại làm xe này bị hỏng, thượng sĩ Nguyễn Văn Hùng trưởng xe bị thương cho nên xe 387 phải dừng lại, xe 390 do đồng chí Vũ Đăng Toàn làm trưởng xe vượt lên dẫn đầu, xe 843 của trung úy đại đội trưởng Bùi Quang Thận tiến ở vị trí thứ hai.
    Đánh dứt điểm bộ đầu nảo của địch:
    Đến ngã tư Công Lý - Hồng Thập Tự ( nay là nam Kỳ khởi Nghĩa - Nguyễn Thị Minh Khai) xe anh Toàn chay vượt quá 1đoạn, khi nhìn thấy Dnh Độc Lập ở bên trái, anh Toàn cho xe quay lại, trong lúc đó xe 843 của anh Bùi Quang Thận đi đến ngã tư Pasteur thì rẽ trái, gặp đường Lê Duẫn bây giờ thì tăng tốc tiến thẳng vào dinh nhưng xe này húc vào cổng phụ bên trái ( Dinh Độc Lập có 3 cổng) gặp sức cản lớn, xe 843 bị chết máy. Xe 390 chạy quá 1 đoạn phải quay lại rẻ theo đường Công Lý, trung sĩ Nguyễn Văn Tập lái xe 390 - thấy xe 843 dừng bên ngoài cổng bèn dùng điện đài trong xe hỏi ý kiến anh Toàn - trưởng xe 390, anh Toàn ra lệnh tăng tốc rẻ phải hút sập cổng chính tiến vào. Anh Thận đang ở bên cổng trái, thấy xe 390 vào rồi, anh bèn nhảy khỏi xe 843, cầm cờ chạy vào. Anh em trên xe 390 thống nhất yểm trợ cho đại đội trưởng Thận cắm cờ trên nóc dinh ( sau một thời gian nhằm lẫn, bây giờ lịch sữ đã khẳng định chiếc xe 390 là xe đầu tiên hút đổ cổng dinh Độc Lập). Quân địch hầu như giờ này không còn chống cự nữa, chạy táo tác trên sân. Xe 843 cũng nổ được máy chạy nối tiếp theo xe 390 vào dinh Độc Lập. Một số xe sau chạy vào dinh, đồng chí Tài - Lữ trưởng - cho số xe tăng còn lại vây quanh xung dinh theo lệnh của thiếu tướng Nguyễn Hữu An đề phòng địch phản kích chiếm lại dinh. Còn tôi chính ủy Bùi Văn Tùng - được lệnh giải quyết công việc trong dinh khi mà thủ trưởng chưa vào được,. Khi tôi và anh tài vào trong dinh, anh Phạm Duy Đô ( đại đội trưởng đặc công của anh Tống Viết Dương đi theo hợp đồng chiến đấu từ sau trận ở cầu sông Đồng Nai ) ra báo cáo rằng cả tổng thống và chính phủ Dương VĂn Minh đều có trong này, mời các thủ trưởng vào giải quyết. Ki tôi nghe có tổng thống Dương Văn Minh ở trong tôi rất mừng, mừng vì lẽ lúc bấy giờ cả Sài Gòn còn đang nổ súng, miền tây nam bộ và các đảo chưa giải phóng, nếu có tổng thống ở đây mình buộc tổng thống đầu hàng càng sớm thì càng đỡ tốn xương máu. Lúc bấy giờ mừng và nghỉ vậy nên tôi vào ngay.
    Các Anh Còn Gì Nữa Mà Giao, Chỉ Có Đầu Hàng Không Điều Kiện
    Dương Văn Minh nhìn thấy tôi có lẽ ông ta nghĩ tôi là người chỉ huy cao nhất trong trận đánh này bèn nói: " Chúng tôi chờ các ông để bàn giao", tôi nói liền: " Các anh còn gì nữa để mà giao, chỉ có đầu hàng vô điều kiện". Tôi hỏi ông Nguyễn Hửu Hạnh - chuẩn tướng - đứng bên cạnh rằng đường dây ra đài phát thanh còn hay không, ông ta nói đã bị hư rồi. Tôi nói tiếp:" Nếu thế thì ông Minh phải ra ngay đài phát thanh để tuyên bố đầu hàng". Ông Hạnh tỏ ý lo ngại rằng ra ngoài thì phe đối lập ám hại. Lúc bấy giờ Sài Gòn đang đánh nhau, nhưng tôi nói:" Cả Sài Gòn tràn gập quân giải phóng. Ong Dương văn Minh đi với chúng tôi, xong việc làm chúng tôi đưa các anh trở lại dinh". Thế là Dương Văn Minh chấp nhận đi. Chúng tôi bố trí 2 xe Jeep để đi đến đài phát thanh. Dương Văn Minh, Vũ Văn Mẫu, thủ tướng chính quyền Sài gòn và đồng chí Phạm Xuân Thệ trung đoàn phó trung đoàn 66 - đi hộ tống trên xe Jeep đầu tiên, tôi và 1 chiến sĩ bảo vệ đi xe thứ 2, có cả một số nhà báo trong nước và quốc tế đi cùng. Đến đài phát thanh thì nhân viên trong đài hoảng loạn bỏ chạy hết cả. Tôi nghĩ rằng dẫn ông Dương Văn Minh đi khắp nơi mà không được việc thì gay quá. Một số thanh niên và sinh viên cho biết đài phát thanh vẫn lam việc đến 9h00'', cách đây mấy tiếng đồng hồ họ thấy xe tăng quân giải phóng vào thì sợ ấp đâu đấy thôi. Một số khác nói: " Chú giải phóng yên tâm, chúng cháu sẽ chạy đi tìm". Trong lúc chờ đợi, tôi đưa Dương Văn Minh vào phòng khách của đài phát thanh ngồi chờ. Tôi lúc đ1o đã rất mệt do hành quân đánh nhau đã 6, 7 ngày đêm liền không ngủ. T6oi ngồi xuống nghế tí nữa là ngủ gật nhưng một luồn suy nghĩ rất nhanh làm tôi toa1t mồ hôi hột rằng:" Nếu để Dương Văn Minh nói trực tiếp trên đài mà ông ta phát biểu lung tung là nguy to. T6oi nói với Dương Văn Minh:" Anh phải tuyên bố đầu hành vô điều kiện, phải theo những điều kiện của chúng tôi". T6oi nghĩ rằng cách mạng chỉ có 2 vấn đề cơ bản là quân đội và chính quyền, thế là tôi thảo mấy dòng ngay:" Tôi,đại tướng Dương Văn Minh, tổng thống chính quyền Sài Gòn kêu gọi quân lực Việt Nam Cộng Hòa, hạ vũ khí đầu hàng vô điều kiện quân giải phóng miền Nam VN. Hai là, giải tán chính quyền từ trung ương đến địa phương . giao toàn bộ chính quyền lại cho chính phủ cách mạng lâm thời niềm Nam Việt Nam" Tôi bảo Dương Văn Minh:" Đây là bản thảo của tôi, anh đầu hàng thì anh phải chép lại", thế là ông ta chép lại. Trong khi ông ta viết lại, tôi lại nghĩ tiếp rằng: có kẻ đầu hàng thì có người chấp nhận đầu hành, không thì nhân dân trong nước và trên thế giới nghĩ rằng Ông Dương Văn Minh đơn phương có thiện chí đầu hàng còn không thì thì họ biết đâu rằng có cả lữu đòan xe tăng tấn công vào dinh buộc tổng thống chấp nhận tổng thống đầu hàng vô điều kiện, thế là tôi thảo ngay bản chấp nhận đầu hàng, lời văn như sau: " T6oi - đại diện quân giải phóng miền Nam Việt Nam, đơn vị đánh chiếm dinh Độc Lập - Long trọng tuyên bố thành phố Sài gòn hòan toàn giải phóng và chấp nhận sự đầu hàng của tướng Dương Văn Minh - tổng thống chính quyền Sài Gòn". Sau đó nhân viên đài phát thanh đã trở về. Họ rất mừng vì bở mới 9 giờ họ làm việc cho phía bên kia, bây giờ cách mấy tiếng đã được quân giải phóng mời về làm việc lại. T6oi mượn máy ghi âm của một anh phóng viên phương tây có mặt ở đó, thay pin mới do một số thanh niên, sinh viên Sài Gòn cung cấp. Tổng thống Dương Văn Minh đọc lời đàu hàng lần đầu còn đứt đoạn, không rõ ràng dứt khoa1t, tôi yêu cầu đọc lại, sau đó tôi nói lời chấp nhận đầu hàng. Việc cho ghi âm trước rồi phát trên đài phát thanh này về sau được các nhà báo đánh giá rất cao. Họ bảo:" Anh Tùng không phải là nhà báo, nhà ngọai giao mà xữ lý như thế thật nhanh trí, vẹn toàn vô cùng. Nếu để Dương Văn Minh nói trực tiếp trên đài thì có thể sẽ xảy ra nhiều chyện không lường trước được, sau đó lời đầu hàng và chấp nhận đầu hàng được phát đi phát lại liên tục trên đài phát thanh TP. Cuối cùng, chúng tôi lại dẫn giải Dương Văn Minh về lại Dinh Độc Lập. Cán bộ của cục chính trị quân đoàn tiến lên hỏi 2 bản thảo của tôi soạn ở đài phát thanh, hiện nay 2 bản gốc này được trưng bày ở bảo tàng của quân đoàn 2 ở Bắc Giang, còn ở một số bảo tàng lịch sữ có 2 bản thảo này là bản photocopy". Sau chiến thắng 30 - 4, các đồng chí trong bộ chỉ huy chiến dịch đều rất khen ngợi những việc làm của đại tá Bùi Văn Tùng, từ cách xử trí thông minh, cẩn trọng đến việc soạn lời đầu hàng cho Dương Văn Minh rất chính xác và lời chấp nhận đầu hàng được đọc với giọng dõng dạc của người chiến thắng. " Đến ngày 15 -5, Bác Tôn đến gặp thủ trưởng 5 cánh quân ở Dinh Độc Lập này. Đồng chí Lê Văn Tri - tư lệnh phòng không không quân - báo cáo Bác Tôn về việc máy bay đánh phá sân bay Tân Sơn Nhất và Dinh Độc Lập, đồng chí Nguyễn bá Phát - Tư lệnh hải quân - báo cáo về việc hải quân đánh chiếm các đảo.. Lúc bấy giờ cấp hàm của tôi là thấp nhất - trung tá, còn bên cạnh tôi toàn là đại tá và các vị tướng nên tôi tìm 1 góc để ngồi. Bác Tôn vừa nói xong thì đại tướng VĂn Tiến Dũng nói" Đồng chí Tùng ngồi ở đâu lên kể chuyện bắt Dương Văn Minh cho bácto6nr nghe". Tôi định đứng tại chổ nhưng đại tướng Văn Tiến Dũng bảo tôi đến gần Bác Tôn để kể. Tôi cũng kể toàn bộ diễn tiến sự việc để Bác tôn nghe. Xong đại tướng nói: " Đồng chí Tùng đại diện cho quân đội để bác Tôn hôn". Khi nghe lời đề nghị này tôi áy náy vô cùng bỡi tôi chỉ là một cán bộ chính trị, còn có biết bao anh hùng liệt sĩ đã đổ máu cho độc lập, tự do cho nên được lãnh niềm vinh dự này tôi xúc động vô cùng, Bác Tôn hôn đến đâu nước mắt tôi cứ tuôn tràn đến đó. Thiết ngĩ việc trung tá Bùi Văn Tùng lúc đó được đại diện cho quân đôi để bác Tôn hôn là một phần thưởng cao quý nhất đối với bản thân ông nói riêng và quân đội nhân dân Việt Nam nói chung, có lẽ không cần thêm bất cứ lời bình nào nữa
    Được biết trong chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sữ, trận đánh vào Sài Gòn, ông được nhà nước tặng thưởng huân chương chiến công hạng nhất, Lữ đoàn tăng 203 được phong danh hiệu đơn vị anh hùng và được thưởng huân chương quân công hạng nhất, Bản thân đại tá Bùi Văn Tùng có cả thảy 12 huân chương các loại trong 2 cuộc kháng chiến. Người sĩ quan từng đánh đông dẹp bắc nay đã vào cái tuổi " Thất thập cổ lai hy", lòng tôi thắc lại khi chợt nhận ra rằng một này nào đó những nhân chứng lịch sữ vô giá này sẽ nằm xuống, không biểt lớp hậu thế có còn nhớ về truyền thống lịch sữ hào hùng của dân tộc để biết nâng niu, trân trọng bầu không khí độc lập tự do đã được đánh đổi bằng biết bao xương máu của cha ông ! (Kiều Hạnh)
    Tư liệu sưu tầm từ Báo công An ngày 29 - 4 - 2000
    Jameguide
  10. boibun

    boibun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    Hồi chiều em điện thoại cái số mà anh cho đó thì chỗ đó là du lịch bình châu luôn đúng không . em hỏi cái tour 145k thì cái chị gì nói với em là chỉ xe đạp dọc bãi biển thôi. còn mướn phòng thì giá riêng 160k-300k-..., ăn sáng thì nó miễn phí ,cái ****tail gì đó thì hình như cái chị đó cũng không biết luôn .và cũng không có chính sách gì hỗ trợ 31000 tiền xe quay về sài gòn hết.
    anh xem lại dùm em đi
    À cái cô gái em dẫn đi chơi là "ghệ" em . Cả nhà "ghệ" em đầu biết em nên không lo .Đây là nhân vật 9 đâu phải diễn viên phụ đâu mà dám làm gì bậy bạ hả anh . ngủ lại thì có thể 2 phòng hay 1 phòng 2 giường và vào chỉ để thôi . không có gì hết . nhiều lúc em cũng chán "ghệ" lắm . bồ bịch gì mà không có lãng mạn tí nào.
    A vẫn làm ở cái ngã 3 VT6 và phạm ngọc thạch chứ hả. tìm trong giờ hành chính là gặp anh phải không . hay là phải phone trước .

Chia sẻ trang này