1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tư vấn Du lịch Đà Lạt !!! sãn sàng giải đáp mọi thắc mắc về Đà Lạt!!!

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi huongdanvien_dalat, 06/12/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. geranium

    geranium Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn nhiều lắm ! Có lẽ tụi mình sẽ hỏi đến số 2 Đoàn Thị Điểm mà bạn đã chỉ . Bạn mình nó không thích ở chung với người khác.Nó ...hơi lập dị í mà . Bạn thật sự là một HDV tuyệt vời đấy , mình đang học năm nhất ngành Tiếng Anh của ĐH Nông Lâm TP.HCM và cũng rất thích trở thành HDV du lịch, bạn có dzui lòng share những kinh nghiệm với mình không ?
    Ah, nếu tụi mình lên Đà Lạt bằng xe khác , không phải của Toserco nhưng lại muốn mua tour du lich trong ngày của Toserco , có được không?Và nếu vậy thì mình cũng hỏi ở quán cafe Sinh ở đường Đề Thám, Q1 hả ?
  2. khoantwell

    khoantwell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2003
    Bài viết:
    380
    Đã được thích:
    0
    vậy thì lên DL rồi mua cũng đựơc bạn ah,, qua khỏi cầu ,,,dưới chân dốc Nhà thờ con Gà , ,,là điểm bán vé torserco
  3. khoantwell

    khoantwell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2003
    Bài viết:
    380
    Đã được thích:
    0
    vậy thì lên DL rồi mua cũng đựơc bạn ah,, qua khỏi cầu ,,,dưới chân dốc Nhà thờ con Gà , ,,là điểm bán vé torserco
  4. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1

    Cảm ơn bạn nhiều lắm ! Có lẽ tụi mình sẽ hỏi đến số 2 Đoàn Thị Điểm mà bạn đã chỉ . Bạn mình nó không thích ở chung với người khác.Nó ...hơi lập dị í mà . Bạn thật sự là một HDV tuyệt vời đấy , mình đang học năm nhất ngành Tiếng Anh của ĐH Nông Lâm TP.HCM và cũng rất thích trở thành HDV du lịch, bạn có dzui lòng share những kinh nghiệm với mình không ?
    Ah, nếu tụi mình lên Đà Lạt bằng xe khác , không phải của Toserco nhưng lại muốn mua tour du lich trong ngày của Toserco , có được không?Và nếu vậy thì mình cũng hỏi ở quán cafe Sinh ở đường Đề Thám, Q1 hả ?
    [/quote]
    cảm ơn lời khen tặng của bạn !! khi nào bạn lên nhớ nhắn cho minh trước nhé !! nick yahoo mới là rockdalat_no1.
    con bạn muốn hỏi gi về ngành du lịch minh xin sẳn sàng trả lời .
    bnạ có thể tới đà lạt bằng nhiều dv và phương tiện khác nhau . để rõ hơn bạn cứ chát với minh sẽ biết nhiều hơn .
    khi lên nhớ nói cho mình biết nha để mình báo cho cô chủ hotel đó 1 tiếng .
    hy vng5 sẽ gặp bạn tại đà lạt !!
  5. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1

    Cảm ơn bạn nhiều lắm ! Có lẽ tụi mình sẽ hỏi đến số 2 Đoàn Thị Điểm mà bạn đã chỉ . Bạn mình nó không thích ở chung với người khác.Nó ...hơi lập dị í mà . Bạn thật sự là một HDV tuyệt vời đấy , mình đang học năm nhất ngành Tiếng Anh của ĐH Nông Lâm TP.HCM và cũng rất thích trở thành HDV du lịch, bạn có dzui lòng share những kinh nghiệm với mình không ?
    Ah, nếu tụi mình lên Đà Lạt bằng xe khác , không phải của Toserco nhưng lại muốn mua tour du lich trong ngày của Toserco , có được không?Và nếu vậy thì mình cũng hỏi ở quán cafe Sinh ở đường Đề Thám, Q1 hả ?
    [/quote]
    cảm ơn lời khen tặng của bạn !! khi nào bạn lên nhớ nhắn cho minh trước nhé !! nick yahoo mới là rockdalat_no1.
    con bạn muốn hỏi gi về ngành du lịch minh xin sẳn sàng trả lời .
    bnạ có thể tới đà lạt bằng nhiều dv và phương tiện khác nhau . để rõ hơn bạn cứ chát với minh sẽ biết nhiều hơn .
    khi lên nhớ nói cho mình biết nha để mình báo cho cô chủ hotel đó 1 tiếng .
    hy vng5 sẽ gặp bạn tại đà lạt !!
  6. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Các bạn trong topic này câu bài và spam trắng trợn quá. Chúng tôi tạm treo topic trong vòng vài ngày để biên tập lại.
    Và như đã trao đổi với bạn @huongdanvien_dalat ngay từ đầu khi bạn mới mở topic này, chúng tôi sẽ giữ lại các thông tin bổ ích về du lịch Đà Lạt và ghép chung với chủ đề đã có về Đà Lạt.
    Cảm ơn bạn đã tham gia và đóng góp tích cực cho diễn đàn của chúng ta.
  7. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Các bạn trong topic này câu bài và spam trắng trợn quá. Chúng tôi tạm treo topic trong vòng vài ngày để biên tập lại.
    Và như đã trao đổi với bạn @huongdanvien_dalat ngay từ đầu khi bạn mới mở topic này, chúng tôi sẽ giữ lại các thông tin bổ ích về du lịch Đà Lạt và ghép chung với chủ đề đã có về Đà Lạt.
    Cảm ơn bạn đã tham gia và đóng góp tích cực cho diễn đàn của chúng ta.
  8. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1

    DALAT XẤU XÍ

    Buổi tối lang thang trên mạng và tình cờ lạc vào một phố hoa, tôi bất chợt nhớ về Dalat. Lần về VN vừa rồi tôi không có dịp trở về thành phố tuổi thơ của mình, nhưng những điều từ Dalat tôi đã mang đi theo từ lần ghé về cách đây chưa đầy năm vẫn còn nguyên vẹn. Nếu bạn chưa một lần đến Dalat tôi khuyên bạn đừng bao giờ lên thành phố cao nguyên này, có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên vì lời khuyên của tôi, nhưng quả thật tôi không muốn bạn lại như tôi, 10 năm sau khi bạn quay lại Dalat lần thứ hai bạn sẽ thất vọng vì Dalat của 10 năm sau không còn là Dalat của ngày lần đầu bạn đặt chân đến. Lý do đơn giản, tất cả những gì thuộc về quá khứ dường như bao giờ cũng đẹp hơn, đẹp hơn rất nhiều, và tôi, hình như tôi thuộc típ người hoài cổ, hoài cổ một cách hơi quá thái.

    Thành phố vẫn trong vòng xoáy của sự phát triển, dù nhanh, dù chậm. Ngày xưa người Dalat còn vất vả, thành phố còn nhiều những ngôi nhà bằng gỗ thông. Tôi yêu những căn nhà ấy, những căn nhà bạc thếch màu sơn, những căn nhà còn thơn mùi nhựa thông, vì những căn nhà ấy tạo cho tôi một cảm giác gần gũi với rừng. Giờ cuộc sống khá lên người ta đã tháo bỏ những căn nhà gỗ ấy và xây cho mình những ngôi nhà kiên cố, những ngôi nhà bằng xi măng, sắt, thép. Tôi vẫn biết trong những ngôi nhà xi măng sắt thép ấy người ta sẽ không còn phải mất ngủ vì những cơn mưa đập vào mái tôn suốt cả đêm, người ta không còn phải sợ những cơn gió lạnh mùa đông luồn qua khe gỗ, người ta không còn lo lắng chống đỡ những cơn bão gió giật ầm ầm muốn bay cả mái nhà, hay vơi hẳn đi những nỗi lo thần lửa. Trong những căn nhà ấy giờ đây là sự bình yên, sự no ấm. Không hiểu sao khi nghĩ về sự bình yên ấy tôi lại liên tưởng đến một sự cân bằng không bền, như một hòn bi, chỉ cần đụng đến là lăn. Có thể tôi sai, nhưng tôi vẫn thích những căn nhà gỗ ấy.

    Thành phố ngày xưa nhà không chen chúc như bây giờ, trừ ở hai con đường Nguyễn Văn Trỗi và Phan Đình Phùng nhà cửa san sát, những con đường khác đa phần chỉ có những căn nhà nho nhỏ, một hai tầng, với những góc sân, khoảng vườn và bờ giậu dâm bụt, dạ lý hương hay cúc quỳ xinh xắn. Nhà ở Dalat giờ cũng chẳng khác gì nhà ở Sài Gòn hay nhiều thành phố khác nếu không muốn nói là có phần quê kệch hơn một chút. Những mảnh ghép kiến trúc Âu, Á từ thế kỷ trước, thậm chí từ cả ngàn năm trước vẫn thấp thoáng đâu đấy ở thành phố cao nguyên này, những chiếc cột nhà phỏng theo những cột ở các ngôi đền thờ thời Hy Lạp cổ đại có thể đỡ một mái nhà kiểu cung điện Trung Hoa, màu sắc tuờng nhà, sơn cửa cứ như muốn đánh nhau chan chát, các họa sỹ trường phái Dã Thú có sống lại cũng phải bỏ của chạy lấy người. Có sự pha trộn tinh tế tạo cảm giác ưa nhìn, nhưng cũng có sự phối hợp mà nhìn vào người ta có thể nghĩ ngay đến những câu tục ngữ như ?zdùi đục chấm mắm tôm?o hay ?zhoa nhài cắm bãi *** trâu?o. Không trách ai được, tâm lý người Việt ai cũng cho việc ?ztậu nhà, tậu ruộng?o là việc làm lớn trong đời, khi nghèo khó ai chẳng mơ ước có một ngôi nhà, và trong mơ họ cũng đã tự vẽ cho mình một ngôi nhà mơ ước, ngôi nhà có tất cả những thứ mà họ đã từng một lần nhìn thấy trong đời, kiến trúc sư lại không đủ bản lĩnh trước khát vọng của chủ nhà. Mà có lẽ điều ấy cũng chẳng làm bận tâm nhiều người, sự khó chịu của vài người khó tính và quan niệm về cái đẹp của họ không thay đổi được quan niệm của số đông. Thế nhưng xét cho cùng nhìn không hợp nhãn thì nói thế thôi, có khi đến lúc giàu lên, xây nhà mới chắc tôi cũng khó thoát khỏi lối mòn ấy!

    Thành phố nằm trên những ngọn đồi, nhà cửa nhấp nhô trên những bậc thang. Ngày xưa ở đây người ta xây những căn nhà kiểu Pháp hay kiểu Việt cổ, mặt trước cũng đẹp, mặt sau cũng ... có thể xem như mặt trước, bên hông là những ô cửa sổ xinh xắn. Bây giờ đất chật người đông, nhà cửa xây theo kiểu hình ống như những ngôi nhà phố ở các thành phố khác, nhưng khổ nỗi Dalat lại không phải là những thành phố khác. Ở Sài Gòn người ta có thể không thấy ... ngứa mắt khi mặt sau của những ngôi nhà chỉ là những bức tường trơn phủ một lớp sơn chống thấm đen sì, thỉnh thoảng điểm bởi những ô cửa sổ làm vụng về qua loa, tương phản hẳn với mặt trước của ngôi nhà. Lý do đơn giản là chẳng mấy khi người ta có dịp nhìn những bức tường đó, khoảng không giữa mặt sau của nhà này và nhà khác bé đến nỗi người ngoài chẳng mấy ai có cơ hội nhìn thấy những bức tường xấu xí đó cả. Nhưng Dalat thì không thế, ở Dalat mái nhà đằng sau có thể chỉ ngang bằng nền nhà của nhà đằng trước vì nhà cửa và các con đường được xây trên các sườn đồi, và cứ thế, tất cả cái mặt hậu xấu xí kia cứ ngang nhiên phơi ra trước bàn dân thiên hạ. Hơn thế nữa, không phải chỉ cái mặt hậu mà ngay cả hai cánh cũng có thể ung dung phơi bày cho thiên hạ sự cẩu thả làm cho qua chuyện, lỗi chỉ tại con đường, đường Dalat không thẳng mà lại cong cong uốn lượn theo những sườn đồi! Người Dalat bắt chước người Sài Gòn xây nhà, bắt chước một cách hoàn hảo, và họ quên rằng Dalat không phải Sài Gòn, quên rằng có những điều chỉ nhìn ngang người ta sẽ không phát hiện ra khiếm khuyết nhưng nếu nhìn từ trên cao xuống, tất cả những dị tật cứ lồ lộ ra.

    Dalat thành phố hoa, ai từng nghe đến cái tên Dalat đều biết điều đó, nhưng dọc những con đường giữa trung tâm Dalat người ta chẳng mấy khi gặp hoa. Những cây anh đào, người Dalat gọi là mai, bên hồ Xuân Hương hay dọc dốc Hòa Bình nhìn quặt quẹo đến tội nghiệp, không hiểu vì thiếu sự chăm sóc hay vì khói bụi xe máy. Ngày xưa, bên hồ nhiều gốc mai, tuy chưa là cổ thụ nhưng cũng đủ lớn, đủ xù xì gân guốc để tạo sự tương phản hài hòa với những làn sương mong manh, với mặt nước phẳng lặng. Giờ những cội mai ấy đa phần đã chết, thay vào những cây nhỏ khẳng khiu, mùa mai nở sắc hồng không đủ làm ấm không gian mênh mang quanh hồ. Không biết có phải lúc còn bé nhìn cái gì cũng to không mà tôi cảm giác như cả khu ?zrừng mai?o nho nhỏ ở Ủy ban thành phố cũ (nằm ở góc cầu Ông Đạo, giờ thuộc về công ty du lịch) giờ cũng vắng dần những bóng mai. TV, cô bạn thân từ hồi học phổ thông của tôi tuyên bố ?znếu tao là chủ tịch thành phố tao sẽ cho trồng mai dọc tất cả các con đường Dalat?o, tiếc thay TV lại chỉ là một cô giáo cấp 3.

    Dã quỳ cũng là một loài hoa đã đi vào thơ vào nhạc và hoài niệm của bao kẻ ở người đi. Người Dalat gọi hoa bằng cái tên ngắn gọn, hoa quỳ. Ngày xưa hoa quỳ len vào từng góc phố, hình như đường nào cũng có những giậu hoa quỳ, vàng rực cả mùa đông. Ngay trung tâm thành phố, trên con đường vào chợ, nếu bạn nhìn lên phía tay phải, khu Công An TP cũ, cũng ấm áp sắc quỳ. Giờ những hàng giậu hoa đã được thay bằng những hàng rào sắt, những con đường nhựa mới tráng lại với nhà cửa sát nhau và những loài hoa quý phái hơn đã tranh mất chỗ của quỳ, quỳ lui dần về ngoại ô, ven những cánh rừng, ven những vườn rau. Hôm Tết cô bạn ở Sài Gòn lên chơi cứ nằng nặc bắt tôi chở đi xem hoa quỳ, tôi chở cô bạn đến khu Đa Thiện, Vạn Kiếp và chỉ những vạt hoa bên bờ những vườn rau rồi rủ bạn xuống đấy, bạn từ chối vì sợ đau chân!

    Dalat giờ cũng có những con đường chạy song song giữa hai hàng cây, đường Hồ Tùng Mậu đoạn vòng quanh khách sạn Palace giờ vẫn còn những gốc mai trắng (ngày xưa bọn tôi gọi thế) nhưng những cây mai này đã biến trên đoạn từ cây xăng Kim Cúc vào đến hồ Xuân Hương và được thay bằng hai lề đường sạch bong nhưng nhìn vô cảm lạ lùng. Đường Trần Phú thay bằng những cây mai đã chết giờ là những cây lạ, hoa màu trắng, người ta bảo đấy là hoa ban, tôi không biết đấy có phải là hoa ban Tây Bắc không. Dẫu sao tôi vẫn thích sắc hoa mai (anh đào) hơn, vì hoa mai nở vào cuối đông, vì sắc hồng của mai cũng đồng màu với sắc hồng trên má những cô gái Dalat, làm cho mùa đông ấm hơn. Thành phố mùa nào cũng có những khoảnh khắc se lạnh, những khoảnh khắc bồng bềnh trong sương mù, giữa những hư ảo ấy màu trắng dường như quá nhạt nhòa.

    Còn nhiều điều muốn nói nhưng tôi chợt nhớ ra rằng bất cứ một sự so sánh nào cũng là khập khiễng, và sự so sánh giữa quá khứ và hiện tại, giữa hoài niệm và những điều đang diễn ra trước mắt mình lại càng khập khiễng. Cuộc sống là dòng chảy và không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông... Thế nhưng hình như đâu đó vẫn có chỗ cho nuối tiếc... Nếu bạn chưa đến Dalat lần nào bạn hãy thử đến một lần, tôi không ngăn bạn nữa đâu, vì nếu bạn thích sự thay đổi, 10 năm nữa bạn quay lại bạn sẽ thú vị khi thấy Dalat thay đổi, còn nếu bạn là người hay hoài niệm bạn sẽ có những hình ảnh của ngày hôm nay, thời gian sẽ đánh bóng những hoài niệm ấy, như những giọt nhựa thông, thời gian đã biến những giọt nhựa thông thành những viên hổ phách đẹp đến lạ kỳ.

    TLoan
    10/04

    --------------------------------------------------------------------------------

    Nguồn: TLoan



    Danh sách ý kiến
    Dalat xua va nay Gửi bởi:Huong Hoang Lan, gửi ngày:2/5/2005 8:21:56 AM
    Toi sinh ra va lon len o Dalat, ten toi cung la ten mot loai hoa noi tieng cua Dalat. Vi vay ma toi gan bo voi Dalat nhieu. Tuy vay toi cung da xa Dalat nhieu nam. Khi ve lai Dalat toi ngo ngang nhu nguoi di lac. Canh Dalat va nguoi Dalat cung thay doi theo thoi gian. Cung nhu toi co be lang mang ngay xua gio da lon, chung chac, ban ron voi cuoc song khong con mo mong nhu ngay con di hoc. Ban hay nho ve Dalat voi nhung gi dep nhat tu trai tim cua ban. Dung so sanh va che bai Dalat vi cung nhu chung ta Dalat se thay doi theo thoi gian.
    --------------------------------------------------------------------------------

    Vào cuộc Gửi bởi:Bi ve, gửi ngày:2/1/2005 10:03:34 PM

    Chào các bạn!
    Là độc giả thường xuyên của Dalatnews, dalatrose, dalatgarden... và rất nhiều Website khác có liên quan đến thành phố tôi yêu; đã vài lần post đôi dòng viết ngắn, chưa từng tham gia diễn đàn, chưa từng là thành viên; nhưng hôm nay, khi đọc topic này, tôi tự nhủ mình phải vào cuộc thôi!
    Hoan hô bạn Vinh, XuanS, TLoan và tất cả những người được cho là hoài cổ vớ vẩn nhưng vẫn ủng hộ nhiệt tình nếu Đà Lạt được xây dựng và phát triển không lệch hướng với ý đồ quy hoạch của những người tiên phong đi xây dựng Đà Lạt. Thử hỏi Đà Lạt có còn được mệnh danh là ?othành phố hoa?, ?otiểu Paris ở phương Đông?, ?othành phố sương mù? hay một không gian đô thị với ?o rừng trong thành phố, thành phố trong rừng? nữa không với cái kiểu phát triển đô thị ào ạt, xô bồ và... lộn xộn như hiện nay???
    Tôi không phản bác ý kiến cực hữu của bạn MinhHieuLeo gì đó, vì dù sao đó cũng là bầu nhiệt huyết tuổi trẻ, rất đáng trân trọng mặc dù có hơi phiến diện. Tôi đoán có lẽ bạn ấy được sinh ra vào những năm 1970 trở về sau này nên không thể hiểu được những điều nghiệt ngã ?odo lịch sử để lại?!
    Gia đình tôi thuộc loại ?othâm căn cố đế? ở Đà Lạt, nhưng sau 30/ 4/ 1975 đã buộc phải ra đi, để lại sau lưng thiên đường tuổi thơ và cả một khung trời Đà Lạt dấu yêu. Chúng tôi đã phải nỗ lực ghê gớm để vượt qua những định kiến xã hội lúc bấy giờ về hai chữ ?olý lịch? để sống đàng hoàng, để học hành và làm việc! Đà Lạt đã chối bỏ chúng tôi trong buổi giao thời của lịch sử ( điều này chắc hẳn các bạn sinh ra và lớn lên trước năm 75 đều có thể hiểu được ) nhưng chúng tôi không bao giờ căm ghét thành phố tuổi thơ của mình! Tôi vẫn yêu quê hương, đất nước mình, vẫn sống, làm việc ( tại một nơi không phải là Đà Lạt ) và góp hết sức mình với mong muốn đất nước sẽ ngày một giàu đẹp hơn mặc dù không thiếu những cơ hội để đến vùng đất bên kia đại dương và đã đã có không ít những đối xử bất công với những người ?okhông chọn đúng chỗ để sinh ra? như tôi!!!
    Nhắc lại chuyện buồn trên cũng chỉ để các bạn bonsevich ?o bí thư chi đoàn? hiểu đúng rằng chúng tôi không vì lợi ích cá nhân ra đi, phủi tay rồi quay lại phê phán, trách móc những người ở lại. Chúng tôi vẫn dõi theo từng bước thăng trầm của Đà Lạt và thực sự vui mừng khi thấy Đà Lạt trở nên giàu hơn, đẹp hơn. Những ý kiến phê bình chỉ nhằm mục đích gióng lên một tiếng chuông cảnh tỉnh cho những người có quyền lực, có trách nhiệm ở Đà Lạt ý thức được họ sẽ phải làm gì để Đà Lạt ngày càng đẹp hơn trong mắt những người đã đến, đã yêu Đà Lạt và tất cả những ai sẽ đến, sẽ yêu Đà Lat...
    chúc mừng năm mới !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

  9. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1

    DALAT XẤU XÍ

    Buổi tối lang thang trên mạng và tình cờ lạc vào một phố hoa, tôi bất chợt nhớ về Dalat. Lần về VN vừa rồi tôi không có dịp trở về thành phố tuổi thơ của mình, nhưng những điều từ Dalat tôi đã mang đi theo từ lần ghé về cách đây chưa đầy năm vẫn còn nguyên vẹn. Nếu bạn chưa một lần đến Dalat tôi khuyên bạn đừng bao giờ lên thành phố cao nguyên này, có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên vì lời khuyên của tôi, nhưng quả thật tôi không muốn bạn lại như tôi, 10 năm sau khi bạn quay lại Dalat lần thứ hai bạn sẽ thất vọng vì Dalat của 10 năm sau không còn là Dalat của ngày lần đầu bạn đặt chân đến. Lý do đơn giản, tất cả những gì thuộc về quá khứ dường như bao giờ cũng đẹp hơn, đẹp hơn rất nhiều, và tôi, hình như tôi thuộc típ người hoài cổ, hoài cổ một cách hơi quá thái.

    Thành phố vẫn trong vòng xoáy của sự phát triển, dù nhanh, dù chậm. Ngày xưa người Dalat còn vất vả, thành phố còn nhiều những ngôi nhà bằng gỗ thông. Tôi yêu những căn nhà ấy, những căn nhà bạc thếch màu sơn, những căn nhà còn thơn mùi nhựa thông, vì những căn nhà ấy tạo cho tôi một cảm giác gần gũi với rừng. Giờ cuộc sống khá lên người ta đã tháo bỏ những căn nhà gỗ ấy và xây cho mình những ngôi nhà kiên cố, những ngôi nhà bằng xi măng, sắt, thép. Tôi vẫn biết trong những ngôi nhà xi măng sắt thép ấy người ta sẽ không còn phải mất ngủ vì những cơn mưa đập vào mái tôn suốt cả đêm, người ta không còn phải sợ những cơn gió lạnh mùa đông luồn qua khe gỗ, người ta không còn lo lắng chống đỡ những cơn bão gió giật ầm ầm muốn bay cả mái nhà, hay vơi hẳn đi những nỗi lo thần lửa. Trong những căn nhà ấy giờ đây là sự bình yên, sự no ấm. Không hiểu sao khi nghĩ về sự bình yên ấy tôi lại liên tưởng đến một sự cân bằng không bền, như một hòn bi, chỉ cần đụng đến là lăn. Có thể tôi sai, nhưng tôi vẫn thích những căn nhà gỗ ấy.

    Thành phố ngày xưa nhà không chen chúc như bây giờ, trừ ở hai con đường Nguyễn Văn Trỗi và Phan Đình Phùng nhà cửa san sát, những con đường khác đa phần chỉ có những căn nhà nho nhỏ, một hai tầng, với những góc sân, khoảng vườn và bờ giậu dâm bụt, dạ lý hương hay cúc quỳ xinh xắn. Nhà ở Dalat giờ cũng chẳng khác gì nhà ở Sài Gòn hay nhiều thành phố khác nếu không muốn nói là có phần quê kệch hơn một chút. Những mảnh ghép kiến trúc Âu, Á từ thế kỷ trước, thậm chí từ cả ngàn năm trước vẫn thấp thoáng đâu đấy ở thành phố cao nguyên này, những chiếc cột nhà phỏng theo những cột ở các ngôi đền thờ thời Hy Lạp cổ đại có thể đỡ một mái nhà kiểu cung điện Trung Hoa, màu sắc tuờng nhà, sơn cửa cứ như muốn đánh nhau chan chát, các họa sỹ trường phái Dã Thú có sống lại cũng phải bỏ của chạy lấy người. Có sự pha trộn tinh tế tạo cảm giác ưa nhìn, nhưng cũng có sự phối hợp mà nhìn vào người ta có thể nghĩ ngay đến những câu tục ngữ như ?zdùi đục chấm mắm tôm?o hay ?zhoa nhài cắm bãi *** trâu?o. Không trách ai được, tâm lý người Việt ai cũng cho việc ?ztậu nhà, tậu ruộng?o là việc làm lớn trong đời, khi nghèo khó ai chẳng mơ ước có một ngôi nhà, và trong mơ họ cũng đã tự vẽ cho mình một ngôi nhà mơ ước, ngôi nhà có tất cả những thứ mà họ đã từng một lần nhìn thấy trong đời, kiến trúc sư lại không đủ bản lĩnh trước khát vọng của chủ nhà. Mà có lẽ điều ấy cũng chẳng làm bận tâm nhiều người, sự khó chịu của vài người khó tính và quan niệm về cái đẹp của họ không thay đổi được quan niệm của số đông. Thế nhưng xét cho cùng nhìn không hợp nhãn thì nói thế thôi, có khi đến lúc giàu lên, xây nhà mới chắc tôi cũng khó thoát khỏi lối mòn ấy!

    Thành phố nằm trên những ngọn đồi, nhà cửa nhấp nhô trên những bậc thang. Ngày xưa ở đây người ta xây những căn nhà kiểu Pháp hay kiểu Việt cổ, mặt trước cũng đẹp, mặt sau cũng ... có thể xem như mặt trước, bên hông là những ô cửa sổ xinh xắn. Bây giờ đất chật người đông, nhà cửa xây theo kiểu hình ống như những ngôi nhà phố ở các thành phố khác, nhưng khổ nỗi Dalat lại không phải là những thành phố khác. Ở Sài Gòn người ta có thể không thấy ... ngứa mắt khi mặt sau của những ngôi nhà chỉ là những bức tường trơn phủ một lớp sơn chống thấm đen sì, thỉnh thoảng điểm bởi những ô cửa sổ làm vụng về qua loa, tương phản hẳn với mặt trước của ngôi nhà. Lý do đơn giản là chẳng mấy khi người ta có dịp nhìn những bức tường đó, khoảng không giữa mặt sau của nhà này và nhà khác bé đến nỗi người ngoài chẳng mấy ai có cơ hội nhìn thấy những bức tường xấu xí đó cả. Nhưng Dalat thì không thế, ở Dalat mái nhà đằng sau có thể chỉ ngang bằng nền nhà của nhà đằng trước vì nhà cửa và các con đường được xây trên các sườn đồi, và cứ thế, tất cả cái mặt hậu xấu xí kia cứ ngang nhiên phơi ra trước bàn dân thiên hạ. Hơn thế nữa, không phải chỉ cái mặt hậu mà ngay cả hai cánh cũng có thể ung dung phơi bày cho thiên hạ sự cẩu thả làm cho qua chuyện, lỗi chỉ tại con đường, đường Dalat không thẳng mà lại cong cong uốn lượn theo những sườn đồi! Người Dalat bắt chước người Sài Gòn xây nhà, bắt chước một cách hoàn hảo, và họ quên rằng Dalat không phải Sài Gòn, quên rằng có những điều chỉ nhìn ngang người ta sẽ không phát hiện ra khiếm khuyết nhưng nếu nhìn từ trên cao xuống, tất cả những dị tật cứ lồ lộ ra.

    Dalat thành phố hoa, ai từng nghe đến cái tên Dalat đều biết điều đó, nhưng dọc những con đường giữa trung tâm Dalat người ta chẳng mấy khi gặp hoa. Những cây anh đào, người Dalat gọi là mai, bên hồ Xuân Hương hay dọc dốc Hòa Bình nhìn quặt quẹo đến tội nghiệp, không hiểu vì thiếu sự chăm sóc hay vì khói bụi xe máy. Ngày xưa, bên hồ nhiều gốc mai, tuy chưa là cổ thụ nhưng cũng đủ lớn, đủ xù xì gân guốc để tạo sự tương phản hài hòa với những làn sương mong manh, với mặt nước phẳng lặng. Giờ những cội mai ấy đa phần đã chết, thay vào những cây nhỏ khẳng khiu, mùa mai nở sắc hồng không đủ làm ấm không gian mênh mang quanh hồ. Không biết có phải lúc còn bé nhìn cái gì cũng to không mà tôi cảm giác như cả khu ?zrừng mai?o nho nhỏ ở Ủy ban thành phố cũ (nằm ở góc cầu Ông Đạo, giờ thuộc về công ty du lịch) giờ cũng vắng dần những bóng mai. TV, cô bạn thân từ hồi học phổ thông của tôi tuyên bố ?znếu tao là chủ tịch thành phố tao sẽ cho trồng mai dọc tất cả các con đường Dalat?o, tiếc thay TV lại chỉ là một cô giáo cấp 3.

    Dã quỳ cũng là một loài hoa đã đi vào thơ vào nhạc và hoài niệm của bao kẻ ở người đi. Người Dalat gọi hoa bằng cái tên ngắn gọn, hoa quỳ. Ngày xưa hoa quỳ len vào từng góc phố, hình như đường nào cũng có những giậu hoa quỳ, vàng rực cả mùa đông. Ngay trung tâm thành phố, trên con đường vào chợ, nếu bạn nhìn lên phía tay phải, khu Công An TP cũ, cũng ấm áp sắc quỳ. Giờ những hàng giậu hoa đã được thay bằng những hàng rào sắt, những con đường nhựa mới tráng lại với nhà cửa sát nhau và những loài hoa quý phái hơn đã tranh mất chỗ của quỳ, quỳ lui dần về ngoại ô, ven những cánh rừng, ven những vườn rau. Hôm Tết cô bạn ở Sài Gòn lên chơi cứ nằng nặc bắt tôi chở đi xem hoa quỳ, tôi chở cô bạn đến khu Đa Thiện, Vạn Kiếp và chỉ những vạt hoa bên bờ những vườn rau rồi rủ bạn xuống đấy, bạn từ chối vì sợ đau chân!

    Dalat giờ cũng có những con đường chạy song song giữa hai hàng cây, đường Hồ Tùng Mậu đoạn vòng quanh khách sạn Palace giờ vẫn còn những gốc mai trắng (ngày xưa bọn tôi gọi thế) nhưng những cây mai này đã biến trên đoạn từ cây xăng Kim Cúc vào đến hồ Xuân Hương và được thay bằng hai lề đường sạch bong nhưng nhìn vô cảm lạ lùng. Đường Trần Phú thay bằng những cây mai đã chết giờ là những cây lạ, hoa màu trắng, người ta bảo đấy là hoa ban, tôi không biết đấy có phải là hoa ban Tây Bắc không. Dẫu sao tôi vẫn thích sắc hoa mai (anh đào) hơn, vì hoa mai nở vào cuối đông, vì sắc hồng của mai cũng đồng màu với sắc hồng trên má những cô gái Dalat, làm cho mùa đông ấm hơn. Thành phố mùa nào cũng có những khoảnh khắc se lạnh, những khoảnh khắc bồng bềnh trong sương mù, giữa những hư ảo ấy màu trắng dường như quá nhạt nhòa.

    Còn nhiều điều muốn nói nhưng tôi chợt nhớ ra rằng bất cứ một sự so sánh nào cũng là khập khiễng, và sự so sánh giữa quá khứ và hiện tại, giữa hoài niệm và những điều đang diễn ra trước mắt mình lại càng khập khiễng. Cuộc sống là dòng chảy và không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông... Thế nhưng hình như đâu đó vẫn có chỗ cho nuối tiếc... Nếu bạn chưa đến Dalat lần nào bạn hãy thử đến một lần, tôi không ngăn bạn nữa đâu, vì nếu bạn thích sự thay đổi, 10 năm nữa bạn quay lại bạn sẽ thú vị khi thấy Dalat thay đổi, còn nếu bạn là người hay hoài niệm bạn sẽ có những hình ảnh của ngày hôm nay, thời gian sẽ đánh bóng những hoài niệm ấy, như những giọt nhựa thông, thời gian đã biến những giọt nhựa thông thành những viên hổ phách đẹp đến lạ kỳ.

    TLoan
    10/04

    --------------------------------------------------------------------------------

    Nguồn: TLoan



    Danh sách ý kiến
    Dalat xua va nay Gửi bởi:Huong Hoang Lan, gửi ngày:2/5/2005 8:21:56 AM
    Toi sinh ra va lon len o Dalat, ten toi cung la ten mot loai hoa noi tieng cua Dalat. Vi vay ma toi gan bo voi Dalat nhieu. Tuy vay toi cung da xa Dalat nhieu nam. Khi ve lai Dalat toi ngo ngang nhu nguoi di lac. Canh Dalat va nguoi Dalat cung thay doi theo thoi gian. Cung nhu toi co be lang mang ngay xua gio da lon, chung chac, ban ron voi cuoc song khong con mo mong nhu ngay con di hoc. Ban hay nho ve Dalat voi nhung gi dep nhat tu trai tim cua ban. Dung so sanh va che bai Dalat vi cung nhu chung ta Dalat se thay doi theo thoi gian.
    --------------------------------------------------------------------------------

    Vào cuộc Gửi bởi:Bi ve, gửi ngày:2/1/2005 10:03:34 PM

    Chào các bạn!
    Là độc giả thường xuyên của Dalatnews, dalatrose, dalatgarden... và rất nhiều Website khác có liên quan đến thành phố tôi yêu; đã vài lần post đôi dòng viết ngắn, chưa từng tham gia diễn đàn, chưa từng là thành viên; nhưng hôm nay, khi đọc topic này, tôi tự nhủ mình phải vào cuộc thôi!
    Hoan hô bạn Vinh, XuanS, TLoan và tất cả những người được cho là hoài cổ vớ vẩn nhưng vẫn ủng hộ nhiệt tình nếu Đà Lạt được xây dựng và phát triển không lệch hướng với ý đồ quy hoạch của những người tiên phong đi xây dựng Đà Lạt. Thử hỏi Đà Lạt có còn được mệnh danh là ?othành phố hoa?, ?otiểu Paris ở phương Đông?, ?othành phố sương mù? hay một không gian đô thị với ?o rừng trong thành phố, thành phố trong rừng? nữa không với cái kiểu phát triển đô thị ào ạt, xô bồ và... lộn xộn như hiện nay???
    Tôi không phản bác ý kiến cực hữu của bạn MinhHieuLeo gì đó, vì dù sao đó cũng là bầu nhiệt huyết tuổi trẻ, rất đáng trân trọng mặc dù có hơi phiến diện. Tôi đoán có lẽ bạn ấy được sinh ra vào những năm 1970 trở về sau này nên không thể hiểu được những điều nghiệt ngã ?odo lịch sử để lại?!
    Gia đình tôi thuộc loại ?othâm căn cố đế? ở Đà Lạt, nhưng sau 30/ 4/ 1975 đã buộc phải ra đi, để lại sau lưng thiên đường tuổi thơ và cả một khung trời Đà Lạt dấu yêu. Chúng tôi đã phải nỗ lực ghê gớm để vượt qua những định kiến xã hội lúc bấy giờ về hai chữ ?olý lịch? để sống đàng hoàng, để học hành và làm việc! Đà Lạt đã chối bỏ chúng tôi trong buổi giao thời của lịch sử ( điều này chắc hẳn các bạn sinh ra và lớn lên trước năm 75 đều có thể hiểu được ) nhưng chúng tôi không bao giờ căm ghét thành phố tuổi thơ của mình! Tôi vẫn yêu quê hương, đất nước mình, vẫn sống, làm việc ( tại một nơi không phải là Đà Lạt ) và góp hết sức mình với mong muốn đất nước sẽ ngày một giàu đẹp hơn mặc dù không thiếu những cơ hội để đến vùng đất bên kia đại dương và đã đã có không ít những đối xử bất công với những người ?okhông chọn đúng chỗ để sinh ra? như tôi!!!
    Nhắc lại chuyện buồn trên cũng chỉ để các bạn bonsevich ?o bí thư chi đoàn? hiểu đúng rằng chúng tôi không vì lợi ích cá nhân ra đi, phủi tay rồi quay lại phê phán, trách móc những người ở lại. Chúng tôi vẫn dõi theo từng bước thăng trầm của Đà Lạt và thực sự vui mừng khi thấy Đà Lạt trở nên giàu hơn, đẹp hơn. Những ý kiến phê bình chỉ nhằm mục đích gióng lên một tiếng chuông cảnh tỉnh cho những người có quyền lực, có trách nhiệm ở Đà Lạt ý thức được họ sẽ phải làm gì để Đà Lạt ngày càng đẹp hơn trong mắt những người đã đến, đã yêu Đà Lạt và tất cả những ai sẽ đến, sẽ yêu Đà Lat...
    chúc mừng năm mới !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

  10. khoantwell

    khoantwell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2003
    Bài viết:
    380
    Đã được thích:
    0
    cậu không nên post bài này..nhiều đọab hơi hướm chính trị quá

Chia sẻ trang này