1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tục bốc mả.

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi ov10, 05/11/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ov10

    ov10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2006
    Bài viết:
    6.093
    Đã được thích:
    6
    Tục bốc mả.

    Bác nào biết bắt nguồn của tục bốc mả có từ đâu thì phổ biến cái nhé.

  2. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    He he, sợt từ bốc mả không thấy, thì dùng từ khác vậy!
    86. Tại sao phải cải táng?
    Những trường hợp nào không nên cải táng?
    Chúng tôi xin trích "Việt Nam Phong tục" của Phan Kế Bính trang 39
    "...Người mất, sau ba năm đoạn tang rồi hoặc một vài năm nữa thì con cái lo việc cải táng
    Trước hôm cải táng làm lễ cáo từ đường. Đến hôm cải táng, lại làm lễ khấn thổ công chỗ để mả mới táng.
    Trước hết khai mả, nhặt lấy xương xếp vào một cái tiếu sành, rẩy nước vang vào rồi che đậy thật kín, không cho ánh sáng mặt trời lọt vào được. Nhà phú quý thì dùng quan quách liệm như khi hung táng.
    Đoạn, đem cải táng sang đất khác. Còn quan tài cũ nát thì bỏ đi, tốt thì đem về dùng hoặc làm cầu, hoặc làm chuồng trâu chuồng ngựa, để trâu ngựa đứng cho khỏi sâu chân.
    Tục lại tin rằng: Hễ ai đau tức thì lấy mảnh ván thộ (mảnh ván quan tài nát) đốt lên , để gầm giường mà nằm thì khỏi đau tức.
    Cải táng có nhiều cớ.
    Một là vì nhà nghèo, khi cha mẹ mất, không tiền lo liệu , mua tạm một cỗ ván xấu, đợi xong ba năm thì cải táng, kẻo sợ ván hư nát thì hại đến di hài.
    Hai là vì chỗ đất mối kiến, nước lụt thì cải táng.
    Ba là vì, các nhà địa lý, thấy chỗ mả vô cớ mà sụt đất hoặc cây cối ở trên mả tự nhiên khô héo, hoặc trong nhà có kẻ dâm loạn điên cuồng, hoặc trong nhà đau ốm lủng củng, hoặc trong nhà có kẻ nghịch ngợm, sinh ra kiện tụng lôi thôi, thì cho là tại đất mà cải táng.
    Bốn là, những người muốn cầu công danh phú quý, nhờ thầy địa lý tìm chỗ cát địa mà cải táng. Lại có người thầy nhà khác phát đạt, đem mả nhà mình táng gần vào chỗ mả nhà kia, để cầu được hưởng dư huệ.
    Trong khi cải táng, tục lại có ba điều là tường thuỵ (tức là mả phát tốt đẹp) mà không cải táng.
    Một là, khi đào đất thấy có con rắn vàng thì cho là long xà khí vật. Hai là, khi mở quan tài ra thấy có dây tơ hồng quấn quýt thì cho là đất kết. Ba là, hơi đất chỗ đó ấm áp, trong huyệt khô ráo không có nước hay là nước đóng giọt lại như sữa đều là tốt. Khi nào gặp như thế thì phải lập tức lấp lại ngay.
  3. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    http://www.informatik.uni-leipzig.de/~duc/sach/phongtuc/cau_090.html
    90. Tại sao khi cải táng phải cất mộ ban đêm hoặc sáng sớm khi tặt trời chưa mọc, hoặc nếu làm ban ngày thì phải có lán che?
    Có lý luận cho rằng, âm dương cách biệt nên phải kiêng không để mặt trời trực tiếp dọi vào. Nhưng theo chúng tôi, xuất phát từ kinh nghiệm thực tế, có nhiều trường hợp, gặp đất dưỡng thi, hoặc ba điều tường thuỵ (tức mộ kết phát) không nên cải táng, phải lấp lại ngay. Trong trường hợp thi thể sau nhiều năm vẫn còn nguyên vẹn, nếu để ánh nắng mặt trời trực tiếp dọi vào thì rữa ra ngay và teo lại. Vì vậy, để phòng xa nên kiêng ánh mặt trời, lâu ngày trở thành phong tục chung?
    Thấy gì qua 60 ngôi mộ có xác ướp ở Việt Nam?
    Theo thống kê của các nhà khảo cổ học, cho đến nay trên địa bàn của 15 tỉnh và thành phố ở nước ta đã có gần 60 mộ có xác ướp được khai quật. trong số gần 60 người mà các nhà khảo cổ "tìm gặp" đó có mặt hầu hết những nhân vật có vị trí cao quý nhất của xã hội đương thời: Từ vua cho đến các quan thượng thư, đại tư đồ, hoạn quan, bà chúa, cung tần mỹ nữ... ngôi mộ có niên đại sớm nhất được phát hiện ở Cẩm Bình- Hải Hưng vào thế kỷ thứ 15. Ngôi mộ có niên đại muộn nhất được chôn vào đầu thế kỷ này. nhưng nhiều nhất và được xử lý kỹ thuật tốt nhất chỉ có các mộ chôn trong 3 thế kỷ 16, 17,và 18. Đó cũng là thời kỳ bùng nổ của loại hình thức táng này. Cấu trúc của mộ xác ướp rất thống nhất về các nguyên tắc cơ bản: Ngoài cùng là gò mộ đắp đất, trong cùng gò có một quách hợp chất màu xám rắn chắc làm bằng vôi, cát mật, giấy gió, dầu thông. Để cho quách thêm vững chắc người ta thường đổ nắp có hình vòm cung trùm ra ngoài thành quách. Bên trong quách hợp chất, thường có thêm lớp quách gôc. Quách gốc có thể cách quách hợp chất 5 cm. khoảng trống ấy có thể dùng làm vật liệu hút ẩm hoặc giữa hai lớp không có khoảng cách do khi đổ hợp chất, quách gỗ được coi như một mặt của cốp pha.
    Bên trong quách gỗ là quan tài được đóng liền thành một khối ngoài có sơn phủ kín. Quách trong đều được làm bằng gỗ thơm (Ngọc am).
    Trên mặt quách thường có một tấm minh tinh bằng dụ đỏ thêu tên họ của người quá cố bằng kim tuyến.
    Cách sắp xếp trong lòng quàn tài cũng tuân theo một quy tắc chặt chẽ. Đóng quan thường có một lớp chè dày khoảng 4,5cm. Trên lớp chè có một tấm ván mỏng có khoét rỉ ra chẩy xuống lớp chè dưới đáy quan. ở loại hình táng thức này, người quá cố thường mặc rất nhiều quân áo. Bà Phạm Thị Nguyên Chân mặc tới 35 áo, 18 váy. Thi thể còn được bọc lại bằng hai lớp vải liệm: tiểu liệm và đại liệm. Ngoài mỗi lớp vải liệm còn có dây lụa buộc chặt chẽ.
    Để tăng độ hút ẩm và cho thi thể khỏi bị xô dịch, người ta còn dùng rất nhiều gối bong chèn dưới lòng quan. Có mộ đã dùng tới 49 chiếc gối bông.
    Đồ tùng táng trong loại hình táng thức này rất nghèo nàn, thường trong mộ chỉ thấy các trái gốm nhỏ đựng móng chân, móng tay, răng rụng, trầu không, thuốc lá, hộp phấn, quạt giấy, đôi khi còn có thêm cuốn sách Kinh.
    Tuyệt đại bộ phận các mộ xác ướp thơi Lê -Trịnh đã được khai quật, không tìm thấy bất kỳ một đồ tùng táng nào quý giá như vàng, bạc, ngọc, ngà.
    ở những mộ chưa bị phá hoại, kỹ thuật chôn cất rất cẩn thận thì xác và đồ tùng táng vẫn còn được bảo quản nguyên vẹn. Thi thể tuy có bị mất nước teo đét lại, nhưng màu da không bị đen, các khớp chân tay còn mềm mại, phần lông không bị rụng hỏng. Điều đáng chú ý là, khi khám nghiệm tử thi, các nhà nhân chủng học và y học không tìm thấy bất kỳ một dấu vết mổ xẻ nào trên thân thể. Như vậy là, ruột và óc người chết đã không bị mổ lấy ra như kỹ thuật ướp xác của người Ai Cập thời cổ.
    Nguyên nhân nào đã làm cho xác và đồ tùng táng không bị tiêu huỷ? Sau nhiều năm nghiên cứu, các nhà khảo cổ, nhân chủng học và y học hiện đại đã đi đến kết luận là, có hai nguyên nhân cơ bản:
    Một là, mộ được chôn cất trong môi trường kín tuyệt đối. Không có hiên tượng trao đổi bên trong và bên ngoài. Quan, quách (hai lớp) đã đóng vai trò chủ đạo trong yêu cầu kỹ thuật này. Ngoài ra, còn cần phải hạn chế tới mức tối đa không gian trống trong lòng mộ.
    Hai là, dầu thơm cũng là một yếu tố quyết định. Dầu thơm đã làm sạch vi khuẩn, dầu trộn với hợp chất, đổ vào lòng quan, quan tài thơm... đã ngăn không cho vi khuẩn, kể cả các vi khuẩn yếm khí tiếp tục hoạt động huỷ hoại xác.
    Ngoài ra các phương pháp chống ẩm bằng chè, quần áo, tẩm liệm, gối bông cũng đã góp thêm mặt yếu tố gìn giữ xác.
    Những kết quả khoa học đào tìm được và các giám định khoa học vừa được trình bày cho thấy: Mộ xác ướp Việt Nam không có gì là bí ẩn cả. mộ xác ướp, một di sản văn hoá cần được bảo vệ
    (Hoàng Linh- Trích "Du lịch Việt Nam" số 43)
    Về ngôi mộ xác ướp mới phát hiện ở Cát Hanh.
    Tháng 8 năm 1984, một ngôi mộ xác ướp được phát hiện trên cánh đồng Mả Vôi thuộc xã Cát Hanh huyện Phù Cát, tỉnh Nghĩa Bình.
    Ngôi mộ được táng theo lối trong quan ngoài quách. Quách được xây dựng bằng một hợp chất gồm vôi sống, cát và một số chất kết dính như nhiều ngôi mộ đã phát hiện thời Lê Trịnh và thời Nguyễn. Quan tài bằng gỗ, mặt ngoài trát một lớp ngăn thấm rất kín. Quan tài có chân và nắp là một nửa thân gỗ còn nguyên lớp vỏ bào không nhẵn.
    Thi hài chôn trong mộ là một phụ nữ khoảng 60 tuổi, cao 154,5 cm, chân trái bị gãy và liền lại khi còn sống nên ngắn hơn chân phải 3,1cm. Thi thể hầu như còn nguyên vẹn và các khớp xương, nhất là xương sống và các khớp vai còn có thể cử động rất mềm dẻo.
    Y trang phục của người chết gồm ba lớp áo mặc, khăn nhiễu đội đầu, đội hài da, một chiếc áo dài mầu đen kê dưới tay phải. Vải liệm gồm 7 súc đặt theo chiều dài và súc đặt theo chiều ngang.
    Đáy quan tài có một lớp trấu và lúa không sấy, chất gạo còn khá tốt. Giữa nắp quan tài và xác là một lớp là chuối khô. Giấy bản chèn cũng buộc bằng dây chuối khô. Đặc biệt, quan tài chứa một dung dịch ngâm giữ xác có màu nâu trong. Thành phần hoá học của dung dịch chưa xác định được, nhưng không có thuỷ ngân (Hg) arsenic (as) và tinh dầu thông.
    Căn cứ vào gia phả của dòng họ và sự ghi nhận của thân nhân thì chủ ngôi mộ là bà Nguyễn Thị Trọng, vợ thứ ba của ông Lê Văn Thể.
    Ngôi mộ ướp xác này là một tư liệu khoa học có giá trị về nhiều phương diện:
    - Đây là ngôi mộ ướp xác đầu tiên tìm thấy từ một tỉnh xa nhất về phía nam.
    - So với những ngôi mộ ướp các được phát hiện ở các tỉnh phía Bắc, ngôi mộ này có những đặc điểm riêng cần nghiên cứu như: Nắp quan tài là một nửa thân cây để nguyên vỏ, thi hài ngâm trong dung dịch giữ xác...
    - Những di vật trong ngôi mộ phản ánh nghi thức mai táng y trang phục các nghề thủ công, phong tục tập quán và lối sống xã hội đương thời.
    - Chủ nhân của ngôi mộ thuộc gia đình Tây Sơn và có quan hệ mật thiết với Tây Sơn nên những do vật đó cúng là những chứng tích về đời sống văn hoá xã hội, kinh tế thời bấy giờ.
    (Trích "Quang Trung Nguyễn Huệ- con người và sự nghiệp"- Phan Huy Lê.)
  4. victoxxp

    victoxxp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/07/2004
    Bài viết:
    258
    Đã được thích:
    0
    Tôi có đọc một thuyết thế này:
    Tục cải táng ở VN bắt nguồn từ thời người Hán sang cai trị. Họ sang ta nhưng gia đình họ tộc vẫn ở quê nên khi chết họ muốn được đưa về quê cũ, vì vậy chôn sau khi chết chỉ được coi là chôn tạm. Sau 3 năm bốc mmộ đưa về quê mới thực sự là nơi an nghỉ cuối cùng.
    Điều này giải thích vì sao người phía nam, Những người Hoa trốn chạy chính quyền mới, không có hi vọng quay về lại táng theo kiểu đào sâu chôn chặt. Nói cách khác là họ chấp nhận nằm lại ở quê hương mới.
    Bác nào có nhiều tài liệu thử kiểm chứng xem. Tôi thấy thuyết này tương đối hợp lý.
  5. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    Vậy ngườ Hoa ở tại Trung thổ có tục này không nhỉ?
  6. killer_rat2000

    killer_rat2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2003
    Bài viết:
    3.093
    Đã được thích:
    0
    không có bác ạ ''
    Trung thỏ không chơi trò này khi ng ta trên đất quê huong
    Có 1 số giải thích về tục cải táng ở VN
    Khi có ng nằm xuống con cháu ng thân thuòng bị bất ngờ không xem đuọc háy xin đuọc mảnh đất tốt để táng nên ng ta sẽ tìm tạm 1 khoânh để táng tạm vào đó sau 3 năm mơí cải táng . tại sao là sau 3 năm mơí cải táng vì sau 3 năm các mô thịt trên ngưòi mơí bị ohân huỷ hết ( ở ng bình thuòng ) còn các ngưòi chết vì bệnh lâu năm thuòng lâu hơn ( do có hoá chất trong quá trình chữa trị )
  7. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Tôi nhiều lần coi người ta bốc mả .
    Làm ban ngày, bằng tay trần, không có bao tay chi cả, cũng
    chẳng có lán trại che . Từ khi lật tấm thiên đến khi nhặt hết
    xương bỏ vào cái tiểu (tiểu tức là nhỏ) sành chỉ khoảng nửa
    tiếng. Xương đều ngả màu vàng xỉn. Tôi ở Hưng Yên, nên các
    xương đều ngâm trong nước, phải rờ mò nên lâu như thế.
    Thuở ấy, cửa hàng nhà nước và tư nhân cũng còn bán tiểu
    sành, bằng đất nung già, như chum vại ấy.
    Thấy người ta bốc mộ, chôn xương trong tiểu, thì cả làng cũng
    theo như vậy, chẳng thấy ai nói về nguồn gốc của tục này cả .
  8. ov10

    ov10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2006
    Bài viết:
    6.093
    Đã được thích:
    6
    Khi bốc mả người ta dễ bị bỏ xót các xương nhỏ như xương ngón tay ngón chân...
    Bây giờ họ kinh nghiệm bằng cách cho người chết khi khâm liệm mặc quần áo nilon và dùng bít tất choàng vào tay và chân nên thời gian "thu nhặt" rất nhanh chóng.
    Trước đó có nơi họ dùng lưới mắt nhỏ để lược, với điều kiện trong mả có nước.
    Một số vùng chiêm trũng nghe nói lại là khi mở ván thiên trong mả có thể có lươn, cá trê...
  9. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    Giải thích đơn giản và thô thiển nhất của tục này là để tiết kiệm đất. Các cụ nhà ta chôn ngay ruộng nhà, 1 ông/bà cần khoảng 3 mét vuông đất thì hơi phí, mà ông/bà ấy vừa chết lại ko lo được 01 cái mộ hoành văn tráng thì cũng bất hiếu. Vậy thôi thì chịu mất 3m ấy trong 3 năm, coi như cho cụ mượn, sau đó bốc cốt lên còn có tí chôn đâu cũng tiện, nhét vào mộ tập thể của cả họ càng dễ hương khói thăm nom :D
    Chào thân ái và quyết thắng!
  10. ov10

    ov10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2006
    Bài viết:
    6.093
    Đã được thích:
    6
    Cách nay khoảng năm năm, có lần qua nghĩa trang quân đội SG thấy người ta bốc mả có dừng lại xem.
    Mộ được chôn trên sườn đồi nên khá khô ráo.
    Người chết còn nguyên quân phục chiến đấu, thấy bị cụt mất một tay và được bọc trong quan tài kẽm (có lẽ được khâm niệm ở chiến trường rồi đem về Sài Gòn - theo bia thì chết năm 1972 ở Quảng Trị, cấp bậc thượng sĩ). Bên ngoài là quan tài gỗ đã mục mất nhiều chỗ, phần kẽm còn gần như nguyên vẹn.
    Khi mở quan tài, bộ quân phục thấy còn nguyên dù xương thịt đã mục hết, chỉ còn lại duy nhất vài đoạn xương ống cùng với răng và tóc là nguyên vẹn. Ấn tượng nhất là đôi giày, mới trên 80%.

Chia sẻ trang này