1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Từng đêm trắng!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nhungdemtrang, 12/10/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. AnhNhoEm86

    AnhNhoEm86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Hì,đầu năm làm bé ngoan,hok thức khuya.Vô lại thấy ai cũng có vẻ vui lên một chút vì hạnh phúc nha !!!
  2. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Chị này, em nghĩ rằng do câu chuyện của chị chỉ có nhân vật cô ta, chị kia và hắn nên chị mới viết đoạn này...
    Chị có thử nghĩ rằng trước cô ta, chị kia hắn còn rất rất nhiều người khác ko?
    Ah quên, cái này chắc chắn chị biết... Nhưng ý em là trước chị kia cũng có rất rất nhiều người phụ nữ khác cũng gọi hắn là bố cho những đứa con của họ ko?
    Để em thử gợi ý cho chị nhé...
    Ko biết có tất cả bao nhiêu người đàn bà đã đến với gã, và bao nhiêu trong số họ đã từng "vui vẻ" cùng gã (tất nhiên nó ko kể đến những cô gái sống bằng nghề này) nhưng ít nhất theo nó biết thì có đến 3 người đàn bà có những đứa con gọi hắn là bố ngoài chị kia...
    Tất nhiên đấy chỉ là những người đàn bà mà nó biết, hoặc do chính hắn kể, hoặc do tự nó cảm nhận được ( mà do hắn kể thì ko ít hơn 2)
    Vậy thì nếu giả dụ hắn có sám hối theo như đoạn trên chị viết thì hắn sẽ phải làm thế nào đây? Chọn ai trong số họ? Hay chọn tất cả? Nếu hắn chọn chị kia thì liệu có công bằng với những người đàn bà khác? Những người đàn bà mà chắc chắn rằng hắn cũng vẫn đối xử như đối xử với chị kia.
    Và cả cái bài trên của chị nữa... Ko hẳn là chọn cô ta thì những cô gái hay những người phụ nữ khác sẽ thoát khỏi hắn đâu. Mà sự thật thì, cùng lúc với cô ta, hắn vẫn giữ nguyên những mối quan hệ với những cô gái hay những người phụ nữ kia và chỉ khi nào tự họ nhận thấy họ ko phải là duy nhất của hắn thì họ tự rút lui. Nó là 1 ví dụ.
    Nó đã rút lui khi biết cùng lúc hứa hẹn với nó, hắn lại đang bắt đầu 1 chiến dịch mới với 1 người phụ nữ mới. Nó chưa tìm hiểu nhưng nếu chị kia đang dùng 1 cái nick mới thì có lẽ chị ta chính là người phụ nữ đó. Và nếu là thế thật thì thật sự rất rất đáng buồn vì nó và người phụ nữ đó cũng từng có những sự quan tâm đến nhau. Nó ko dám nghĩ... và mong rằng ko phải thế. Tất nhiên cô ta còn là người đến sau cả người phụ nữ đó (ko biết giữa họ còn ai khác?!)
    Đoạn trên nó muốn nói rằng ko phải hắn chọn cô ta thì hắn chấp nhận bỏ những người khác đâu. Hắn chọn tất cả và rồi cuối cùng là chẳng ai hết!
    Nó đã từng nghĩ: Hình như hắn chỉ chọn 1 người nào đó trong 1 khoảng thời gian nhất định nào đó. Sau đó, hắn lại chọn ngưòi mới, dù vẫn tỏ ra rằng hắn muốn níu kéo, rằng hắn vẫn còn tình cảm với người cũ, nhưng lại bằng cách nọ hay cách kia 1 cách khéo léo, hắn để cho họ biết hắn có người mới! Và tự họ rời xa hắn chứ ko phải hắn bỏ họ! Vì thế, ko bao h hắn là người nói tiếng chia tay, nhưng vẫn có rất rất nhiều cuộc chia tay...
    Đấy là những gì nó nghĩ, thực hư thế nào chắc chỉ có duy nhất hắn trả lời được. Nhưng hy vọng nó cũng giúp 1 phần nào đó để hoàn tất câu chuyện
    Em sẽ gửi lại lời nhắn nhủ của chị tới nó, và chắc chắn rằng nó cũng sẽ nhờ em chuyển lời cám ơn tới chị. Vì thế thay mặt nó, em cám ơn chị trước Chúc chị mau chóng hoàn thành tác phẩm. Mong sớm được đọc toàn bộ tác phẩm đó

  3. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Hắn đang nói những lời vô nghĩa, cô vừa nghe vừa tìm đến nơi giải toả cho đôi bàn tay. Trong khi đó người đàn bà đang ôm con ngủ. Chị ta có ngủ được không? Hay lại đêm trắng đây? Có lẽ là đêm trắng. Và cô mong rằng dù thức trắng đêm thì chị ta cũng không bắt gặp những gì khiến chị ta phải khóc. Thức trắng đêm là rất hại sức khoẻ, thêm khóc vì tủi nhục nữa càng không tốt. Cô đã nếm trải điều này. Thật buồn nếu người mẹ của bọn trẻ phải chịu đựng như thế.
    Câu chuyện này cứ ám ảnh tôi suốt. Và tôi phải viết. Đáng lẽ tôi phải đi ngủ sớm cho những việc của ngày mai, nhưng tôi cứ viết vì câu chuyện cứ vang vọng, cứ quấy quả sự yên bình của đêm. À không, là hắn cứ quấy quả thì đúng hơn...
    Hắn gọi cô liên tục, hắn không để cô yên. Còn cô thì đã quá hiểu hắn nên cô qquyết định cho hắn đôi ba ngày được nói với cô. Cần để cho hắn diễn nốt vở tuồng quen thuộc, nếu không hắn sẽ bứt rứt và cô sẽ phiền phức không yên. Cô thản nhiên tiếp chuyện hắn, cho hắn diễn vở tuồng đau khổ, hận thù. Phải thế thôi, vì cô quá hiểu hắn và... vì... hắn quá giống cô ở điểm này. Trong những cuộc tình đã tắt trước đây, cô luôn là kẻ dẫn dắt cho chuyện tình đến điểm dừng và rồi giành ra một vài ngày để diễn vai một người từng yêu thực sự đang đau đớn trước sự đổ vỡ. Với cô, đó là trách nhiệm hoàn tất một cuộc tình. Phải để cho họ ra đi và không bao giờ trách hận gì cô được. Hắn cũng vậy thôi, hắn đang hoàn tất trách nhiệm "cao cả" đó. Hắn và cô quá giống nhau nên có thể hiểu nhau đến vậy.
    Hắn hết nói ngọt là doạ nạt. Cô không còn cảm xúc gì nữa. Hắn muốn làm gì thì làm, cô không quan tâm. Việc tốt đẹp cuối cùng mà cô có thể làm là diễn màn tung hứng cuối cùng của vỡ diễn tình yêu đầy chất cải lương khốn nạn này. Vừa nghe hắn nói, cô vừa nghĩ đến chị...
    Tôi sẽ viết thế nào về người đàn bà mà cô gọi là "chị" đó? Chị thật đáng thương. Ở xứ sở chị đang sống, không lạnh lẽo như mùa đông nơi cô, nhưng sao tôi lại muốn viết rằng chị đang lạnh đến cóng người, đến như bị gió mùa cắt da cắt thịt. Còn cô, tôi nên để cho cô nghĩ về chị thế nào vào lúc này đây? Cô nghĩ đến người đàn bà chẳng phải hiền lành gì, nhưng cô lại thán phục với sự nhẫn nhục phi thường của chị.
    Có thể tôi sẽ viết về những đêm trắng hắn ngồi đó sám hối trước ánh mắt đầu đau đớn nhẫn nhục của chị. Tiếng thở của lũ trẻ đầy bất an...
  4. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Bé!
    Đoạn này rất có ích. Bằng chứng là chị vừa viết thêm một đoạn trên kia rồi kìa. Cảm ơn em nhé!
    Cuốn truyện này chị rất muốn hoàn thành thật nhanh, và phải hoàn chỉnh. Nhưng nếu có ai đó bảo nó giống như một tiểu thuyết nên được đem đi in thì chị lại nghĩ không phải thế. Một vài người bạn từng muốn chị viết truyện đăng báo hoặc in sách, chị cũng đã mơ tưởng, tuy nhiên câu chuyện mà chúng ta đang xây dựng lại quá buồn mà dường như chẳng có gì mới mẻ để mà đem cho mọi người nhìn vào. Thực ra chị không muốn tất cả lại thêm một lần nữa thương hại những người đàn bà để bản thân mình bị đàn ông lừa dối. Dù sao thì, nếu mà xong, nếu mà em giúp chị thêm nhiều "tư liệu", chị sẽ share khi hoàn thành. Hứa!
    Đừng thức đêm nữa, mau già bé ạ!
  5. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Tôi lại phải viết. Chết cười là dù buồn ngủ nhưng tôi vẫn không dứt ra được cái ý nghĩ: Phải viết! Cứ như là không viết thì những ý nghĩ này nó biến mất và sợ phải tiếc đứt ruột khi sáng ra tỉnh dậy thấy mình quên. Câu chuyện này bắt đầu có những tình tiết khôi hài làm sao.
    Cuối cùng hắn đã nói hắn cảm ơn lời khuyên của cô ấy, hắn sẽ trở về với người đàn bà đã sinh con cho hắn, người đã chờ đợi hắn đến 7,8 năm trời. Cô chúc phúc cho hắn và chị. Chẳng hiểu điều gì khiến cô lại tiếp tục nói chuyện với hắn. Thậm chí cô còn gọi hắn trước. Và đến lúc này thì hắn lại gọi cô và tiếp tục cuộc nói chuyện rất khôi hài. Tại sao cô không dứt khoát không nói chuyện với hắn nữa cho dù cô đã tức giận điên rồ lên vì bắt gặp một kẻ bất nhân đi qua đời mình? Tôi biết nhân vật của mình thế nào, cho nên tôi phải viết tiếp truyện như vậy đấy. Vẫn là một lý do, cô hiểu hắn và hiểu thế nào là vai trò của một vài cuộc nói chuyện cuối cùng trước khi mỗi người một đường. Đó là trách nhiệm hòan tất một cuộc tình mà. Hắn sao mà giống cô thế, cứ phải làm ra vẻ níu kéo, chua xót, thù hận để chứng tỏ trước đây mình đã yêu thật lòng, yêu hết mình, yêu điên cuồng. Khôi hài!
    Không biết chị thế nào? Đang say giấc rồi. Tôi phải viết là chị đang say giấc và không hề giật mình vì ác mộng hay một linh tính bất an nào đó. Chị nghĩ gì nếu thấy cô ấy vẫn đang nói chuyện với hắn nhỉ? Thật buồn cười, không hề có khóc lóc, không trách cứ óan thán, không giận hờn, phần lớn là im lặng được tô điểm bằng những câu hỏi nhạt hóet: "Em đang làm gì? Em đang ăn gì?" Sự quan tâm là thế đấy. Nhạt hoét. Nhưng không thể ngay lập tức chấm dứt. Chị đâu có biết lúc chị bận rộn với lũ trẻ hay công việc vì hắn và cô cứ ríu rít suốt ngày. Cho nên giờ đây cô cần phải giúp hắn và chính cô từ từ quen với việc không có ai hàng ngày trò chuyện suốt đêm ngày, không có ai nhắn tin yêu thương, không có ai gửi gắm niềm tin.... vân vân và vân vân!
    Buồn cười. Cô ấy bảo hắn đợi một tí. Và cô ấy ngồi gõ lách cách, còn hắn thỉnh thỏang hỏi một vài câu nhạt hoét như thế kia. Một cách hay để tập cho thói quen không còn nhau trong đời nữa. Có lẽ người ta nên biết học theo cô ấy và hắn. Chỉ có thế mới không có chuyện cứ đau đáu cả đời vì một cuộc tình đứt phựt. Chỉ có thể mới ngăn việc quay trở lại tìm nhau sau một thời gian im lặng, suy nghĩ, dò đoán tâm trạng của người kia. Chỉ có thế!
    Tôi nghĩ nên để nhân vật "chị" không biết điều đó. Chị ta mãi mãi nhưng cô ấy chỉ một thời, cứ chia tay rồi lại dễ dàng nối lại với gã vì kiểu "ok, mình chia tay!" thật nhanh, rồi ngoảnh mặt đi mà chưa thôi bất ngờ choáng váng khiến cho phải quay trở lại để không phải chịu cảm giác trống vỡ nữa. Bao nhiêu người đàn bà tội nghiệp vậy đấy. Tôi sẽ để cho chị ta tội nghiệp như vậy mãi, trong khi cô ấy đã tìm ra phương cách giải thoát bản thân khỏi bị nhốt trong cái vòng luẩn quẩn. Chỉ có thế thì tôi mới viết được đoạn sau, cái đoạn mà hắn quay về và chị ta lại dang rộng vòng tay, lại sống trong niềm tin rung rinh.
    Cô gõ miệt mài. Hắn hỏi: "Xong chưa em? Bé yêu ơi?". Cô bảo sắp xong, và hắn hãy gọi tên cô thay vì gọi "bé yêu". Hắn bảo: "Quen rồi không bỏ được!".
    Đúng vậy, một thói quen. Làm sao người ta có thể dứt được nó ngay mà không hụt hẫng, không thèm nhớ chứ! Vậy là tôi để cho nhân vật của tôi cứ tiếp chuyện hắn. Những khỏang rỗng và câu chuyện nhạt hóet, đôi lúc xúc phạm hắn, dần dần nhãng ra... sẽ giúp cả hai từ bỏ thói quen dễ dàng hơn.
  6. nhungdemtrang

    nhungdemtrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Các bạn thân mến!
    Cám ơn các bạn đã chia sẻ trong Topic của vợ chồng chúng tôi từ những ngày đầu.
    Mấy ngày vừa qua trên TP của chúng tôi có một số bài viết của bạn cundc và một số bài viết khác liên quan đến bạn cundc.
    Sau khi đã đọc kỹ các bài viết này, đồng thời đọc các bài viết của bạn cundc trên topic TRƯA & NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ LƯỠNG LỰ, chúng tôi nhận thấy các bài viết của bạn cundc trên topic của chúng tôi và trên topic TRƯA & NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ LƯỠNG LỰ đều là các mối quan hệ giữa CÔ - CHỊ TA - GÃ.
    Để các bạn có thể theo dõi câu chuyện liền mạch hơn, đồng thời trả lại bình yên cho Tp của vợ chồng chúng tôi, tôi copy & past tất cả các bài viết của cundc & các bài viết liên quan đến cundc trả lại đúng vị trí của nó & cho đúng chủ nhân của nó.
    Các bạn quan tâm đến các bài viết này vui lòng sang topic TRƯA & NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ LƯỠNG LỰ theo dõi tiếp, đồng thời tôi đã yêu cầu mod xóa giúp tôi các bài viết trên TP, không liên quan đến tungdemtrang của vợ chồng chúng tôi.
    Cám ơn các bạn!
    http://www8.ttvnol.com/forum/tamsu/846489/trang-13.ttvn
    MONG MOD SỚM XÓA GIÚP CHÚNG TÔI, XIN CÁM ƠN!
  7. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Đổi giọng nhanh thế, CHỊ?
    Được cundc sửa chữa / chuyển vào 10:16 ngày 03/01/2007
  8. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Rõ ràng tôi chưa xúc phạm gì ai, và tôi cũng viết về những đêm trắng. Đừng chơi đóng dấu bản quyền trẻ con thế chứ.
    Đùa vậy thôi, thấy CHỊ hôm nay lộ rõ bản chất NHẪN nhục rồi, tôi cũng chán chả buồn viết vào đây nữa. Văn tôi hay, tôi đi làm topic riêng cho mọi người thưởng thức, không làm cho "vợ chồng" CHỊ toáy lên nữa. Ở đây mà "vợ chồng tôi" CHỊ nhé!
    Chúc "vợ chồng" CHỊ sớm đoàn tụ!
    Trả topic cho các vị.
    Trả "vợ chồng" CHỊ đấy, "vợ chồng" CHỊ ạ.
    Thôi thì trả sự bình yên về cho "bố mẹ" của lũ trẻ. Chắc chúng chả sung sướng gì khi thấy "bố mẹ" chúng ngọ ngoậy thế kia. Dù sao cũng đáng thương, cái cách mà chúng ra đời và cái cách mà "mẹ" kiếm tìm "bố" cho chúng.
  9. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Đề nghị mọi người tôn trọng sự riêng tư của người khác nếu họ cảm thấy cần thiết và mong có những bài viết mang tính xây dựng chứ không phải mỉa mai đả kích nhau
    Chúc năm mới tốt lành
    u?c kankuli s?a vo 10:49 ngy 03/01/2007
  10. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Vậy là ko được viết trong này nữa ah? Hơi buồn nhỉ? Chưa kịp đọc những tâm sự của chủ topic. Thật ra là chỉ đọc từ trang 6, đoạn bắt đầu câu chuyện của chị Cún, thấy hay hay, muốn thêm vài tình tiết, có lẽ là nhầm topic. Xin lỗi chủ nhân nhé! (Chưa biết topic này chủ đề là gì đã viết )
    Theo những gì nó thấy thì hình như nhân vật chị kia ko phải là người phụ nữ trước đây nó từng biết. Nghĩ đến đó nó đã cảm ơn trời phật nhiều rồi. Ít ra người phụ nữ kia cũng có điểm dừng đúng lúc.
    Làm phiền chủ topic 1 bài cuối này để gửi lời nhắn đến chị Cún thôi, sẽ ko vào đây nữa. Xin lỗi và cám ơn! (ko biết có thừa chữ nào ko nhưng thôi thừa còn hơn thiếu )
    @ chị Cún: em rất muốn đọc tác phẩm của chị, nhưng "tư liệu" của em thì ko nhiều, nếu chị muốn thì em có thể cung cấp, nhưng sẽ ko theo dạng viết nữa đâu, vì em vốn dốt văn mà, cố lắm mới sáng tác được vài dòng trên đây

    Được miss_U_so_much sửa chữa / chuyển vào 13:11 ngày 03/01/2007

Chia sẻ trang này