1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tutte le strade portano a Roma!

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi Tieu_Dao_new, 25/06/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tieu_Dao_new

    Tieu_Dao_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Mượn đất quán trọ chút.
    Nhà tớ vừa đi Rome về nên cần có chỗ xả.
    Ai muốn chia sẻ kỷ niệm, kinh nghiệm hoặc bất cứ cái gì xin cứ tự nhiên nhé


    Piazza Colosseo

    =========

    Ngày đầu tiên ở Rome

    Nhìn từ máy bay xuống, nước Ý là một dải trập trùng đồi núi kề bên mặt biển bao la, xanh ngắt. Máy bay hạ dần độ cao, mặt đất bắt đầu lộ ra những ngọn đồi trơ trụi, rám nắng, và khi máy bay chạm đường băng những hàng cỏ thưa thớt héo vàng bên đường như muốn báo trước cái nóng, nắng dữ dội của mùa hè đang chờ đợi ngoài kia.

    Ngồi trên chuyến tàu về Rome chưa được 5 phút chúng tôi đã phải đồng loạt thay quần áo mùa hè. Anh bạn người Séc-bi mặc dù đã đóng bộ quần soóc áo phông nhưng vẫn phải luôn tay ?oquạt? cho bớt nóng. Hình ảnh đầu tiên về Rome là những nhà ga cũ (không phải cổ) với những mảnh tường bở vôi chưa trát lại, những khu tập thể cao tầng nhợt nhạt xếp hàng đứng hai bên đường ray, rồi cả những khu nhà cấp 4, những khu ổ chuột nằm rải rác đâu đó. Nhà ga trung tâm Rome (Termini) cũng không có gì ấn tượng ngoài một khối dài ngoằng với những bức tường không hiểu làm bằng xi-măng hay đá vôi trắng.

    Bước ra khỏi Termini theo một cửa phụ, chúng tôi lê chân trên những vỉa hè gồ ghề với những cái biển như pizzeria, osteria, trattoria, ristorante, ... nhô ra tua tủa khắp nơi. Gần trưa, trời nắng oi ả nên rất ít người đi bộ trên đường, thỉnh thoảng có những chiếc xe máy to đùng với những nồi cơm điện ngồi trên phóng vèo qua rõ nhanh.

    Làm thủ tục check-in xong, chúng tôi lên phòng cất đồ và ... tắm! Một căn phòng khoảng 15 mét vuông, với 2 cái giường, một cái TV, một phòng tắm nhỏ xíu, cái điều hòa bật rồi mà như chưa chạy và một cái quạt trần. ?oChẹp, khách sạn 3 sao mà không bằng phòng của tao ở KTX?. Nghe vậy cậu bạn an ủi ?oThế này cũng được rồi, dù sao vẫn còn tốt hơn một khách sạn cũng 3 sao tao trọ ở Paris vào năm ngoái?. Tắm xong mát mẻ, sảng khoái hai tên leo lên giường rồi ngủ quên lúc nào không hay. Tỉnh dậy thì đã 4h chiều, chúng tôi vội vàng khoác cái ba-lô, túi xách lên vai để đi chơi phố. Trước khi khóa cửa tôi còn kịp với tay lấy mấy cái posters nhét vội vào túi đem đi để rồi sau ngay sau đó lại tự chế giễu mình rằng chẳng ai dở hơi lại đi lấy trộm mấy thứ đó.

    Dự định của chúng tôi buổi chiều hôm đó là lướt một vòng qua những địa điểm nổi tiếng của Rome cho quen đường, sau đó ăn tối và đi ngủ sớm. Vậy là với cái túi xách đeo vai bên này, tripod đeo vai bên kia, một cái máy ảnh lủng lẳng ở cổ, một tay bản đồ tay kia Lonely Planet tôi hăm hở bước đi.




    Sợ gì chim bay đi
    Mang bóng chiều đi hết

    Tình ta như lộc biếc
    Gọi ban mai lại về ...

    Được Tieu Dao sửa chữa / chuyển vào 04:47 ngày 25/06/2003
  2. Khoai_lang_new

    Khoai_lang_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    349
    Đã được thích:
    0

    Tiêu Dao huynh tiếp ngày thứ hai đi chứ ạ !

    Rome - Thành La Mã cổ đại
    1.Colosseum - Đại hý trường
    Đại hý trường - Colosseum có dạng elip và mất đến 10 năm để xây nên. Cao 160 feet với 4 tầng gồm nhiều cửa sổ, vòm cung, cột. Mỗi tầng phía ngoài có 80 vòm cung. Đại hý trường có thể chứa đến 50.000 khán giả vào theo 76 cửa từ dưới đất đi lên. Hai lối đi riêng dành cho hoàng đế Titus và hai cửa dành cho đấu sĩ.
    [​IMG]
    Vị trí ngồi được phân chia theo giới tính và đẳng cấp xã hội. Phụ nữ và người nghèo đứng hay ngồi trên dãy ghế gỗ ở tầng thứ 4. Khi trời nắng gắt, một tấm bạt khổng lồ được trải ra phía trên để che. Một tầng gỗ được sử dụng để bao phủ những căn phòng ngầm dưới đất, nơi dành riêng cho các đấu sĩ và những con thú.
    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]
    Các đấu sĩ đa phần là những tội nhân, tù binh chiến tranh, nô lệ...Họ phải đấu với những con thú hung dữ hoặc thậm chí đấu với nhau cho đến khi chết ! Vũ khí của họ có thể gồm lưới, gươm, giáo mác, đinh ba hay cả những khúc củi đang cháy. Thú "giải trí" man rợ nhuốm máu này một phần cũng để phục vụ cho mục đích chính trị muốn biểu dương sức mạnh của La Mã. Lễ khai mạc Đại Hý Trường - Colosseum năm 80 sau công nguyên đã tổ chức trong 100 ngày với hàng trăm con thú và 2.000 đấu sĩ đã bị giết chết.
    [​IMG]
    Dần dần, sau này, đến thời hoàng đế Honorius năm 404 sau công nguyên, các trận đấu của người mới bị cấm. Tuy nhiên, những trận đấu thú vẫn còn tồn tại thêm gần một thế kỷ nữa.
    Cổng vòm Constantine​
    Cổng vòm Constantine được xây dựng năm 315 sau công nguyên để tưởng nhớ chiến thắng của ông trong trận Pons Milvius năm 312. Constantine đã chuyển thủ đô từ Rome về Constantinople (bây giờ ở Thổ Nhĩ Kỳ) và bắt đầu đế chế Byzantine.
    [​IMG]
  3. Margareta

    Margareta Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/01/2002
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Bác TieuDao dịch giúp em tên topic ra tiếng Việt được không ạ?
  4. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    Báo cáo, nhờ có các phương tiện khoa học kỹ thuật vệ tinh hết sức hiện đại, tớ đã tìm ra:
    All the roads carry to Rome
    ------------------------------------
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngát
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
  5. Tieu_Dao_new

    Tieu_Dao_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn FR dịch giúp
    Khoai đệ, huynh dạo này đang bận, cố gắng kiềm chế nhưng lại sợ nhỡ để lâu ... *** trâu hoá bùn thì hoài. Đâm ra sẽ pốt bài kiểu bốp chát vậy, được tới đâu hay tới đó. Chắc cũng cố gắng làm một phóng sự + ảnh về Colosseum. Mấy cái ảnh của đệ chắc là từ lâu rồi, chắc tại nước ảnh cũ + chất lượng scanner nên nhìn nó hơi xấu, ... còn xấu hơn cái ảnh của huynh ở trên, hi hi. Được cái là hồi đó người ta ko có hàng rào xung quanh, nhìn nó vẫn tự nhiên hơn.
    Viết nốt buổi tối vậy, chậc, cho xuôi cơm.
    Sợ gì chim bay đi
    Mang bóng chiều đi hết
    Tình ta như lộc biếc
    Gọi ban mai lại về ...
  6. solo_enti_payandblue

    solo_enti_payandblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    All the way to reno, you gonna be a star!
  7. Tieu_Dao_new

    Tieu_Dao_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0

    Một thoáng ... Rome
    Đích đầu tiên của chúng tôi, hẳn bạn cũng đoán được, là Colosseum, biểu tượng của Rome và của đế chế La Mã. Từ khách sạn Mariano đi tới Colosseum mất khoảng 20 phút, chúng tôi mất khoảng 10 phút đầu để nhìn thấy bức tường sừng sững, nham nhở với những ô cửa sổ đan xen, và cũng mất từng ấy thời gian để tiếp cận nó. Colosseum tạo cho tôi một ấn tượng khá đặc biệt, tới mức tôi không dám dừng ở đó lâu, cũng ko chụp nhiều ảnh vì tự lúc nào trong lòng tôi đã đinh ninh rằng mình sẽ phải quay lại đây ít nhất một lần nữa, với nhiều thời gian hơn và chỉ riêng mình tôi thôi.
    Chụp vài kiểu ảnh cho cậu bạn đẹp trai xong thì chúng tôi lướt tới Roman Forum cùng với đồi Palatine, ngọn đồi trung tâm và cổ nhất của Rome. "Nhìn Rome như một khu khảo cổ lớn", tôi nói với Relja. Mà đúng là như vậy, không chỉ ở mấy khu nổi tiếng mà ngay tại gần khách sạn cũng có một khu đất được rào xung quanh với ngổn ngang những cột, tượng và những bức tường. Trên đường đi thì ngay ở một con hẻm hẻo lánh nhất cũng có một cái cổng vòm nhô lên với hàng rào sắt chăng xung quanh. Có cảm tưởng như ngay dưới chân từng ngôi nhà, từng con phố của Rome là cả một thành phố ngầm với những chiến binh, những nô lệ, những cô gái xinh đẹp cùng với những nhà tắm và đấu trường.
    Thế rồi chúng tôi lang thang tới bờ sông lúc nào không hay. Sông gì nhỉ? (chậc, đợi về nhà tra lại bản đồ phát) Nước sông tương đối cạn, hai bên bờ cao vút như 2 con đê. Hàng cây toả bóng bên bờ sông cùng với những cơn gió mát thổi đến đã khiến chúng tôi đứng đó thật lâu. Dưới kia ở dải đất giữa sông có hai người ngồi câu cá giữa trời nắng chói chang, chếch sang bên trái một chút là hai nhịp cầu cổ còn sót lại đứng chơ vơ giữa dòng nước chảy siết. Chẳng ai nói gì cho đến lúc cả hai "nhổ neo". Cậu bạn buông một câu lửng lơ mà mình nhớ đến tận bây giờ "Cách đây cả vài nghìn năm mà người ta đã xây được cái cầu như thế, chẳng khác là bao so với bây giờ".
    Đi được một đoạn tôi gặp một "cửa hàng giải khát lưu động", chợt nhớ ai đó có lần ca ngợi kem Ý, lại giữa lúc trời nóng bức thế này, đến thánh cũng ko thoát được sự cám dỗ ngọt ngào, mát mẻ đó. Đến trước tôi đã có hai chú cảnh sát, mỗi người một que kem vừa mút vừa nói chuyện líu lo. Ờ, mà cảnh sát ở đây cũng hơi khác người, họ cười nói với nhau tự nhiên, thoải mái hơn chứ ko phải lúc nào cũng giương bộ mặt thản nhiên, lạnh lùng vô cảm như ở các nước khác. Xe cảnh sát đi lại trên đường phố rất nhiều, thường xuyên có đèn xanh đỏ nhấp nháy, các cô/ chú cảnh sát cũng có nhiều loại quần áo khác nhau, và thường là rất bắt mắt. Chả bù cho chỗ mình ở, cả năm có khi không nhìn thấy mặt cảnh sát lần nào.
    Hmm, mải kể về cảnh sát quên mất vụ ăn kem đầu tiên ở Rome. Một cái ốc quế bé xíu với cả một tảng kem sô-cô-la to đùng phủ lên trên, vừa cầm vào tôi đã cắn vội vài miếng kẻo nó rơi mất. Cậu bán hàng i a i ô một tràng rồi giơ cái hoá đơn ra. Trời, 4 euro đó bà con ơi! Kem bỗng trở nên chán tệ, chẳng hiểu tại sô-cô-la hay tại cái gì khác (hí hí) mà nó vừa đắng, vừa ngọt đến khé cổ. Vừa đi tôi vừa lẩm bẩm bằng tiếng mẹ đẻ "Tsb thằng nào bảo ông kem Ý ngon"
    Sắp chiều tối rồi mà trời chẳng bớt nắng, cậu bạn mồ hôi ra như tắm, cứ đi một đoạn lại phải rẽ vào mua một chai nước uống cho mát. Sau này khi chúng tôi quen thuộc Rome hơn thì không mua nước ở hàng nữa mà tìm đến những vòi nước công cộng ở khắp mọi nơi vừa rửa mặt mũi chân tay, vừa uống thả phanh. Vòi nước ở đây cũng có cấu tạo đặc biệt, ở ngay thân vòi có đục một lỗ ở trên - để làm gì bạn biết ko? Tất nhiên ko phải để cho gió cuốn đi rồi, bạn lấy tay bịt đầu vòi lại thì sẽ có một tia nước phun lên trên, khi đó bạn có thể ghé miệng lại mà uống nước chứ không phải cúi xuống dưới vòi nước nữa. Chà, đúng là đi một ngày đàng học một sàng khôn có khác (tự hào quá)
    Cứ như vậy, chúng tôi lang thang hết piazza đến fontana rồi basilica, cái nọ nối tiếp cái kia. Có cảm tưởng như nếu cứ đi như thế thì đi cả tháng cũng không hết. Vậy mà cuối cùng tôi cũng mò được tới Vatican. Lục túi lấy Lonely Planet ra, hoá ra đây cũng là một trong những must-see của Rome. Mà có cái nhà thờ + bảo tàng gì nhỉ, chậc, 8h tối đóng cửa rồi đâu. Tội nghiệp cậu bạn cứ háo hức đi xem. Hai thằng hội ý một lát rồi quyết định sẽ quay lại Vatican vào sáng ngày cuối cùng trước khi bay, còn bây giờ, phù, mỏi chân, đau vai, khát nước, đói bụng ---> nhảy xe buýt về KS, tắm đi ăn tối rồi đi ngủ!
    Vầng, ngày đầu tiên trôi qua như thế đó. Có lẽ cái mệt mỏi của một chuyến đi dài, của đêm hôm trước ngủ ít, cái hồi hộp của lần "công tác" đầu tiên, cộng với sự thay đổi thời tiết đầy khó chịu đã khiến cho Rome không được huy hoàng, rực rỡ và dễ chịu như đã tưởng. Tôi chìm vào giấc ngủ thật nhanh mà chẳng kịp ... đánh răng + rửa mặt nữa

    Sợ gì chim bay đi
    Mang bóng chiều đi hết
    Tình ta như lộc biếc
    Gọi ban mai lại về ...
    Được Tieu Dao sửa chữa / chuyển vào 06:16 ngày 27/06/2003
  8. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Các bạn có hiểu ý nghĩa của câu: Châu Âu cổ kính ko? Châu Âu ko nổi tiếng với các toà nhà chọc trời đâu, cái mà nó nổi tiếng là các toà nhà cổ kính cơ.
    Nhiều người cứ lầm tưởng để rồi sang bên Châu Âu mới hiểu ra điều đó.
    Vầng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng ngoài đảo xa, còn nghe tiếng ngân nga, giữa lòng ta bao lời ca quên nhà.
  9. Tieu_Dao_new

    Tieu_Dao_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu tiên đi hội thảo
    Viết tới đây thì tôi không thể không nói về mục đích chuyến đi Rome này được, vì những gì mà nó giúp tôi hiểu thêm về Rome, hoặc cả bản thân nó cũng là một kinh nghiệm đầy thú vị. Bỏ qua như thế thì tôi thấy tiếc quá, tiếc cho tôi. Quả thật là lúc đầu tôi có e ngại, có cân nhắc khi viết về nó nhưng bây giờ thì ... let it be. Viết như này phần nhiều là để giải toả cho tôi, cho nên bạn có đọc thấy chán hay thấy bất cứ gì khác thì ... ráng mà chịu nhé, hi hi.
    Trước kỳ nghỉ Noel vừa qua, khi giáo sư nói "Có một hội thảo vào tháng 6 ở Rome, không biết cậu có thích traveling không?", "Yes" Tôi gật đầu vội vã rồi hì hụi viết cho kịp deadline vào cuối tuần. Cứ nghĩ đến cảm giác mình sắp được đi Rome là như cảm thấy máu đang chảy khắp người. Cuối cùng thì tôi cũng có mặt ở Rome và hôm nay là ngày làm việc đầu tiên. Hội thảo này thực ra không lớn lắm, chắc chưa tới hai trăm người, quen biết nhau khá nhiều vì họ cùng chuyên ngành hẹp, tuy nhiên ở đây có khá nhiều những nhân vật mà tôi chỉ nghe tên, đọc sách chứ chưa bao giờ mơ là mình sẽ được gặp.
    Khác với những gì tôi tưởng tượng về một sảnh đường sang trọng, một hội trường bao la với những quí ông mặc com-lê, thắt cà-vạt đứng trang nghiêm, lạnh lùng nói chuyện với nhau rất lịch thiệp, đập vào mắt tôi là một khung cảnh có vẻ như hỗn độn, ồn ào với người đứng kẻ ngồi, túm năm tụm ba trong những bộ quần áo giản dị, những túi xách, ba-lô trên vai trên lưng ngay cả những nhân vật nổi tiếng nhất. Áo phông, quần soóc cũng là bộ trang phục khá phổ biến ở đây. Phù, tôi thở phào nhẹ nhõm, hoá ra cái áo sơ mi cộc tay của mình nhìn vẫn còn lịch sự chán.
    Sau một vài lễ nghi đơn giản, một bài plenary talk thì đến các session. Trông như một cái triển lãm mà mỗi người trưng bày sản phẩm của mình qua các posters, mọi người sẽ đi đến từng đoàn một, có thể họ đề nghị bạn trình bày, giới thiệu, có thể họ hỏi bạn hoặc chỉ lặng im đứng nhìn rồi đi. Nhiệm vụ của bạn là, trong vòng một tiếng rưỡi, giới thiệu / quảng cáo sản phẩm của mình tới mọi khách hàng và thuyết phục ngay cả những vị khách nổi tiếng và khó tính nhất. Ngày đầu tiên chưa đến lượt lên thớt nên tôi cứ ung dung lướt vòng quanh, chủ yếu để quan sát ngắm nghía mọi người chứ thực ra tôi chả hiểu nhiều lắm về nội dung của mấy cái posters kia trong khi mọi người thì cứ lắng nghe chăm chú, rồi hỏi rất chi là tích cực. Cảm giác mình như lạc vào thế giới của những người khổng lồ vậy, hic.
    Một thú vui của tôi là quan sát các nhân vật nổi tiếng. Cảm giác của tôi khi đó vừa hơi hụt hẫng vừa thấy thú vị. Vị giáo sư chủ toạ người Ý, người mà tôi tưởng tượng với bộ râu quai nón, thân hình phương phi lực lưỡng như Pavarotti thì lại rất nhỏ nhắn, hiền lành. Một vị rất nổi tiếng ở Mỹ thì lại trông như một bác tá điền cục mịch dễ thương. Một nhân vật khác ở Stanford thì trông như bác nhà quê ra tỉnh, lúc nào cũng ôm khư khư cái ba-lô như sợ ai lấy mất. "Thanh niên" từ Cornell thì quần áo xộc xệch với bộ tóc bù xù có lẽ cả quí mới gội một lần. "Thanh niên" khác đến từ Bỉ thì lúc nào cũng bộ soóc áo phông với đôi giầy thể thao, mặt mũi lúc nào cũng đỏ gay như vừa uống rượu (có khi thế thật, hí hí). Riêng chỉ có ông thầy mình với áo sơ mi cắm thùng, trông trẻ trung, nhanh nhẹn và giản dị, nói chuyện gần gũi với ánh mắt luôn cười ---> number one, hi hi . Cái gì của mình mà chả là number one, phải không các bạn?
    Ờ mà kể gì tiếp bây giờ nhỉ? Buổi tối trên cả tuyệt vời hôm đó chăng? Để lần sau đi. Mà kể lể thế này tôi cũng bắt đầu thấy chán rồi, đi ngủ phát đã, cho thay đổi không khí. Người ta thường lớn lên trong giấc ngủ mà. Mai bốt vài phát làm quả phóng sự ảnh vậy, chứ type mãi thế này mỏi đầu, mỏi tay quá.

    Sợ gì chim bay đi
    Mang bóng chiều đi hết
    Tình ta như lộc biếc
    Gọi ban mai lại về ...
  10. Margareta

    Margareta Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/01/2002
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Sông đấy hình như gọi là sông Tigre.
    Rome mùa này chắc nóng khiếp nhỉ.

Chia sẻ trang này