1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tuyệt Quán Luận

Chủ đề trong 'Yoga - Khí công - Nhân điện - Thiền' bởi LHX_NDD, 10/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    ĐOẠN 10
    [bắt đầu từ đoạn 10 trở đi, dành cho bậc Bồ tát ở các tầng mức cao để thực chứng Vô Ngã rốt ráo và sau cùng, thực tại siêu việt Tối Hậu vô phân biệt]
    10.1
    Duyên Môn hỏi: "Thế nào gọi là "Bồ tát hành ư phi Đạo (trái Đạo)" để đạt thành Phật Đạo?".
    Nhập Lý đáp: "Vô phân biệt thiện ác!".
    [Kinh Duy Ma Cật: "Ngài Văn Thù hỏi ông Duy Ma Cật rằng:
    -Làm thế nào để Bồ tát thông đạt Phật Đạo?
    -Bồ tát thực hành Phi Đạo (trái Đạo) là thông đạt Phật Đạo.
    -Thế nào là Bồ tát thực hành Phi Đạo?
    -Nếu Bồ tát gây năm đại tội mà không buồn giận, ở trong địa ngục mà không có tội cấu, ở trong loài súc sanh mà không có vô minh kiêu mạng,... hiện vào hàng chúng ma mà vẫn theo trí tuệ Phật, hiện làm tất cả phiền não mà lòng thường thanh tịnh,...".]
    10.2
    Hỏi: "Thế nào là Vô Phân Biệt (thiện ác)?".
    Đáp: "Bất cứ trong trường hợp nào cũng không dấy động tâm".
    10.3
    Hỏi: "Cũng không có cả Chủ thể hành động nữa chăng?".
    Đáp: "Chẳng phải là có-hay-không-có chủ thể".
    10.4
    Hỏi: "(Thực hành vô phân biệt thiện ác) là không có tri giác chăng?".
    Đáp: "Có tri giác nhưng Vô Ngã".
    10.5
    Hỏi: "Vô Ngã (không có chủ thể) thì làm sao có tri giác?".
    Đáp: "Tri giác tự đã vô tánh".
    10.6
    Hỏi: "Cứ nói đến Ngã là sinh ra điều cản trở chăng?".
    Đáp: "Nếu chỉ biết đến cái tên thì có gì là trở ngại. Chỉ sợ rằng trong tâm sinh ra việc mà thôi".
    10.7
    Hỏi: "(Tâm) sinh sự thì có trở ngại chăng?".
    Đáp: "Không trở ngại thì vô sự. Đã vô sự, thì còn hỏi trở ngại cái gì?".
    10.8
    Hỏi: "Như triệt giảm hết mọi sự để không còn cái gì (trong tâm), thì Hành Phi Đạo là làm sao?".
    Đáp: "Nếu thực sự đã vô sự, thì người còn cố khởi tâm cho sự sinh ra để làm gì?".
    10.9
    Hỏi: "Có nhân duyên nào thì sát sinh được?".
    Đáp: "Lửa đồng đốt núi, gió mạnh bẻ cây, núi sập đè thú, nước tràn côn trùng. Tâm giống được như vậy, thì có giết người cũng khả hợp. Còn nếu tâm còn do dự, phân biệt sống chết giết hại, trong còn tâm chưa tận diệt, thì (giết) một con kiến cũng là đã cột vào mệnh người rồi vậy".
    10.10
    Hỏi: "Trong nhân duyên nào thì trộm cướp được?".
    Đáp: "Ong hái hoa bên hồ, chim sẻ ngậm hột ngoài sân, bò gặm đậu bên đầm, ngựa nhai lúa ngoài đồng. Tất cả đều chẳng biết gì đến vật gì, của ai. Hợp được như vậy thì có vác cả núi non đi cũng đặng, còn nếu không được như thế, thì (lấy trộm) một ngọn lá nhỏ như đầu kim cũng cột khiến người làm nô lệ vậy".
    10.11
    Hỏi: "Trong nhân duyên nào thì hành dâm được?".
    Đáp: "Trời phủ lấy Đất, Dương hợp với Âm, nước dột từ lỗ rò, suối tuôn theo dòng. Tâm mà đồng như vậy, thì chẳng chỗ nào mà hành động gặp trở ngại. Còn nếu còn sinh tính phân biệt (vui thích, xúc động,...) thì (hành lạc) với vợ ở nhà cũng khiến tâm người hoen bẩn vậy".
    10.12
    Hỏi: "Còn có nhân duyên nào thì vọng ngữ được?".
    Đáp: "Có nói mà như không có người nói, có lời mà chẳng có tâm ý, thanh như tiếng chuông (vì gõ mà kêu, chứ chẳng vì chuông muốn lên tiếng), giọng như âm gió (gió thổi vì có vật cản mà thành âm chứ chẳng vì gió có giọng riêng của gió). Tâm mà đồng đươc như vậy thì lời nói đến Phật cũng không cần. Còn không được như vậy thì cho đến lời xưng tụng Đức Phật, cũng chỉ là những lời vọng ngữ mà thôi".
  2. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    ĐOẠN 11
    11.1
    Duyên Môn đứng dậy hỏi: "Nếu như không còn Thân Kiến (cái Ngã và thân xác), thì (ai) đi đứng ngồi nằm?".
    Đáp: "Cứ đi, đứng, ngồi, nằm, làm gì phải chấp trứơc là có thân xác và cái Ngã".
    [Các Thiền sư thường lặp lại câu này. Xuất xứ có thể thấy trong kinh Bách Thiên Tụng Bát Nhã (Satasa Hasrika Rajnaparamita): "Bồ tát an trụ trong thân thể (vẫn có) cảm thụ, suy nghĩ, và (đối đãi) với vạn pháp, nhưng không khởi niệm phân biệt đối đãi với thân thể, cảm thụ, tâm ý và vạn pháp,... Khi Bồ tát đi, Bồ tát biết mình đi, khi đứng, Bồ tát biết mình đứng, khi ngồi biết mình ngồi, khi nằm biết mình nằm, khi buồn, biết mình buồn, khi tức giận biết mình tức giận, khi vọng tâm biết mình vọng tâm, khi mê lầm biết mình mê lầm,... mà không có chấp trươc và thưởng ở tại lẽ Không và Vô Ngã. Chúng sinh thì không biết mình ở tại lẽ Không và không thấy cái Lý Vô Ngã của thân thể, cảm thụ, tâm ý, và vạn pháp,...]
    11.2
    Hỏi: "Nếu đã không còn thân kiến, thì còn có thể suy tư về nghĩa lý được sao?".
    Đáp: "Nếu còn Tâm chấp trước, thì không suy nghĩ, cũng vẫn là Có. Nếu đã hiểu được lý Vô Tâm, thì dù có suy tư đến cái gì chăng nữa cũng vẫn là Không. Là tại làm sao? Đó giống như Thiền sư khi tĩnh tọa mà còn khởi tâm lự, như gió mạnh tuy loạn động mà Vô Tâm".
  3. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    ĐOẠN 12
    12.1
    Duyên Môn hỏi: "Nếu có kẻ mới học đạo, bỗng gặp nhân duyên có người muốn hại, phải đối trị thế nào cho hợp đạo?".
    Đáp: "Những điều đó chẳng cần phải đối trị. Là tại sao? Nếu tránh được thì tránh, không tránh được thì nhận; Nhẫn nhịn được thì nhẫn nhịn, không nhẫn nhịn được thì cứ khóc".
    12.2
    Hỏi: "Như mà khóc, thì cùng với người có kiến chấp về thân ngã có gì khác biệt?".
    Đáp: "Như dùi gõ chuông, tiếng vang tự nhiên phát ra. Hà tất phải có cái Ngã nào hết. Người như sắp chết mà còn kìm tâm, cắn răng chịu đựng, thì cũng chỉ đi đến việc duy trì cái ngã to tướng kia mà thôi".
    12.3
    Hỏi: "Người mà khóc lóc thảm thiết, ắt trong có khơi động tâm tình. Há đồng với tiếng chuông vang ư?"
    Đáp: "Nói đồng hay bất đồng, đều là do người đa sự vì có vọng tưởng, nghĩ suy, so sánh nên mới có câu hỏi đó. Còn nếu không còn tâm phân biệt, thì đạo thể vốn đã tự nhiên".
    12.4
    Hỏi: "Con nghe thánh nhân: binh khí không thể hại được, khổ không làm cong mềm được, vật chất chẳng khiến hưởng thụ, tâm chẳng dấy động nổi. Như thế là thế nào?".
    Đáp: "Nếu thấu hiểu rằng tất cả mọi pháp đều vô ngã (không có thật) thì có tiếng hay không có tiếng, có động hay bất động, đều hợp với lý đạo, chẳng gì cản trở được".
  4. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    ĐOẠN 13
    13.1
    Duyên Môn hỏi: "Con thấy có người học đạo, chẳng chịu chuyên cần tinh tiến, giữ giới luật; không cần mẫn gia sức uy nghi; chẳng hóa độ chúng sinh, cứ tà tà phất phơ, đó là nghĩa gì?".
    Đáp: "Muốn mất hết cái tâm phân biệt, muốn dứt tất cả mọi quan niệm hữu thường (chư hữu kiến). Thì (bề ngoài) như là có vẻ phất phơ nhàn lãng như vậy, nhưng thật ra bên trong thì chuyên cần không gián đoạn đó vậy".
    [Chư Hữu Kiến: Các quan niệm về hữu (thường): có thân ngã, có hình tướng màu sắc,... như Thân kiến, Vọng kiến, Hữu kiến. Khi chữ Kiến dùng một mình nó có nghĩa là vọng kiến, hữu kiến,...]
    13.2
    Hỏi: "Như vị hành giả đó, lại sinh ra cái tiểu nhi chi kiến. Thì há lại nói được là có thể dứt bỏ đựơc (tất cả mọi vọng) kiến hay sao?".
    Đáp: "Hãy trừ bỏ vọng kiến của người, lo gì người khác sinh (hay không sinh ra vọng kiến). Như cá vừa ra khỏi vực sâu, há lo người bắt cá có ghét nó hay không".
    13.3
    Hỏi: "Nếu như thế, thì chỉ lợi mình hại người, há gọi được là bậc đại sĩ sao?".
    Đáp: "Nếu ngừơi không sinh vọng kiến, thì tất nhiên nó chẳng sinh. Nay người lo suy về việc nó sinh, thì chính là người tự sinh, chứ không ai vào đây."
    13.4
    Hỏi: "Trong, thông đạt giáo lý Đại thừa. Ngoài, hiện uy nghi Tiểu thừa. Là đã làm tổn hại Pháp nào?".
    Đáp: "Nay người lại muốn bắt ông già chơi trò con nít chăng! Có ích gì đối với lý".
    [Làm hại Pháp nào?: cách nói bóng bẩy ngược ngạo của Thiền gia, có nghĩa: "là theo Pháp môn nào?"]
    13.5
    Hỏi: "Như bậc đại sĩ đã trừ bỏ đựơc hết những vọng tưởng đó, thì ai có thể nhận ra? ai có thể hiểu được?".
    Đáp: "Người đã chứng ngộ thì hiểu được, người hành trì thì nhận ra được".
    13.6
    Hỏi: "Như vị đại sĩ đó, có thể hóa độ chúng sinh chăng?".
    Đáp: "Có nhật nguyệt nào mà không chiếu? Có đèn lửa nào mà không sáng?".
    13.7
    Hỏi: "Dùng phương tiện nào?".
    Đáp: "Chính trực không phương tiện".
    13.8
    Hỏi: "Nếu không có phương tiện, thì làm sao để lợi ích cho chúng sinh?".
    Đáp: "Vật đến nên có tên, việc qua nên đáp ứng. Không có tâm sắp bày, dự đoán tính toán".
    13.9
    Hỏi: "Con nghe nói Như Lai bảy ngày tư duy mới khởi phát ra phương tiện (để hóa độ chúng sinh). Sao bây giờ lại nói là chẳng có tâm sắp bày, tính toán?".
    Đáp: "Cảnh giới chư Phật không thể suy tư, phân tích tìm hiểu hay quán tưởng mà biết được."
    13.10
    Hỏi: "Như vậy, Phật cũng nói dối chăng?".
    Đáp: "Chân thật không hư vọng".
    13.11
    Hỏi: "Tại sao kinh nói tư duy (Như Lai bảy ngày tư duy mới khởi phát ra phương tiện cứu độ). Nay nói không tư duy?".
    Đáp: "Chỉ là phương tiện hóa độ mà thôi".
    13.12
    Hỏi: "Phương tiện của chư Phật vì theo lý nào mà sinh?".
    Đáp: "Chư Phật chẳng sinh, chỉ vì theo tâm (chúng sinh) mà sinh. Tùy duyên mà hóa độ vạn vật nhưng bổn lai Pháp Phật không có tên".

  5. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    ĐOẠN 14
    14.1
    Duyên Môn hỏi: "Con không biết, thế nào gọi là Phật? Thế nào gọi là Đạo? Thế nào gọi là biến hóa? Thế nào gọi là thường trụ?".
    Nhập Lý đáp: "Giác ngộ được vô vật thì gọi là Phật. Thông suốt được tất cả thì gọi là Đạo. Pháp giới xuất sinh là Biến hóa. Cứu cánh tịch diệt gọi là Thường trụ".
    14.2
    Hỏi: "Tại sao gọi tất cả các pháp đều là Phật pháp?".
    Đáp: "(Không những tất cả các pháp đều là Phật pháp) mà cả những gì không phải là pháp (phi pháp), những gì không phải là phi pháp (phi phi pháp), cũng đều là Phật pháp cả".
    14.3
    Hỏi: "Cái gì tên là Pháp? Cái gì tên là phi pháp? Cái gì tên là phi-pháp phi-phi-pháp?"
    Đáp: "Những gì là pháp thì tên là pháp (xác định), những gì không phải là pháp thì tên là phi-pháp (phủ định). Còn những gì không thể suy nghĩ cân lượng đối đãi được, thì có tên là phi pháp phi phi pháp".
    14.4
    Hỏi: "Ai chứng minh cho lời đó".
    Đáp: "Lời đó chẳng nói đến cái Ai, thì nói gì đến cái chứng".
    14.5
    Hỏi: "Không có Ai thì làm sao có thuyết?".
    Đáp: "Chẳng có Ai, chẳng có Thuyết, tức là chính thuyết".
    14.6
    Hỏi: "Cái gì gọi là tà thuyết?".
    Đáp: "Là ngôn thuyết mà có sắp đặt tính toán".
    14.7
    Hỏi: "Đó là sự sắp tính của người ta, còn thế nào mới là không sắp tính?".
    Đáp: "Sắp đặt tính toán thì chỉ là lời suông, còn trong lời chẳng có lời, thì tính toán cũng chẳng có".
    14.8
    Hỏi: "Cứ như lời đó, thì tất cả chúng sinh bản lai đã giải thoát?".
    Đáp: "Đã chẳng bị buộc cột, thì làm sao còn có người giải thoát".
    14.9
    Hỏi: "Pháp đó tên là gì?".
    Đáp: "Đã chẳng còn có Pháp, thì còn làm gì có tên!".
    14.10
    Hỏi: "Như thuyết đó, con càng thêm khó phân giải".
    Đáp: "Thực không có pháp nào phân giải, người chớ cầu phân giải".
    14.11
    Hỏi: "Mục đích cuối cùng là sao?".
    Đáp: "Không bắt đầu, chẳng chấm dứt!".
    14.12
    Hỏi: "Không có cả nhân quả, được chăng?".
    Đáp: "Không gốc tức là không ngọn".
    14.13
    Hỏi: "Lấy gì làm lời chứng?".
    Đáp: "Chân thực không chứng thuyết".
    14.14
    Hỏi: "Thế thì làm sao hiểu được, nhìn ra?".
    Đáp: "Hiểu tất cả các pháp như nó là thế. Thấy tất cả các pháp đều bình đẳng".
    14.15
    Hỏi: "Tâm nào thì hiểu được, mắt nào thì thấy được?".
    Đáp: "Hiểu bằng vô tri, thấy bằng vô kiến".
    14.16
    Hỏi: "Ai nói lời đó?".
    Đáp: "Như ta vừa hỏi đó".
    14.17
    Hỏi: "Thế nào là Như-ta-vừa-hỏi-đó?".
    Đáp: "Người tự quán lấy câu hỏi, sẽ hiểu được lời đáp".
    14.18
    Nghe đến đó Duyên Môn suy đi nghĩ lại tới nhiều lần, rồi tịch lặng không nói.
    Nhập Lý tiên sinh hỏi: "Sao người không nói?".
    Duyên Môn thưa: "Con không thấy có được một pháp, dù nhỏ như hạt bụi, mà có thể bàn luận được".
    Lúc đó, Nhập Lý tiên sinh liền nói với Duyên Môn: "Nay ngươi giống như là kẻ đã thấy được cái lý chân thật rồi đó".
  6. hoadao_vnn

    hoadao_vnn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Tuyệt quán luận thật hay. Cám ơn LHX_NDD, một tràng pháo tay cho các hạ (Có tiếng vỗ tay, có hành động vỗ tay nhưng không có người vỗ tay đâu nhé. )
  7. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Ko biết có giúp ích cho Bồ tát một sự tinh tấn trên con đường tu tập nhiều ko, Bồ tát haodao_vnn?
  8. hoadao_vnn

    hoadao_vnn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Tất nhiên là đọc Tuyệt Quán Luận giúp ích rát nhiều, hoadao thấy hiểu hơn nhiều mặt của việc tu tập. Còn thành Bồ tát chắc còn phải đợi lâu lắm
    Cám ơn .
  9. muadongbuon832001

    muadongbuon832001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Đã có sự thành rồi đấy. Chỉ là không có ai thành thôi Hoa Đào ạ.
    @Công tử: Em hứa làm thơ mà. Không thấy thơ em đâu.
  10. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Tại hạ nói làm thơ là thơ ở bên vnthuquan.net/diendan đấy, muadongbuon cô nương ạ!

Chia sẻ trang này