1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Uhm .....

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi chuottrang1984, 01/12/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Ngày thứ nhất .... 01/12/2008

    Những thứ cảm giác hổ đốn này là gì? Những ngày tháng này là gì? Những giờ phút này là gì?

    Đêm đông? Cái tĩnh lặng của đêm? Cái lạnh ? Sự cô đơn? Trống trải? Mệt mỏi? Chán nản? Ức chế? ....

    Uhm ... Mệt mỏi thật ...

    Yếu đuối quá!

    Chả hiểu sao .. nước mắt cứ rơi. Không cầm được .. Vạt áo ướt hết rồi. Tấm rèm cửa buông xuống ngăn giữa bóng tối và ánh sáng. Bố mẹ ngủ rồi. Mình thức.

    Bóng tối và Ánh sáng. Mình ghét ở ngoài sáng, ở trong bóng tối an toàn hơn. Không ai có thể làm mình bị tổn thương, mình có thể dễ dàng lẩn tránh, mình có thể chạy trốn dễ dàng ... Mình thích bóng tối...

    Uhm ... Run rẩy!

    Bỗng dưng toàn thân cứ mềm nhũn ra. Chân tay run lẩy bẩy, cảm giác mơ hồ, không rõ ràng. Đang đi đứng bình thường bỗng dưng lảo đảo, mặt mày tối xầm lại. Mọi người bảo bị tụt huyết áp. Ứ phải, tại máu không kịp lên não. Mình bị thiếu máu. ( Thế mà còn vác xác đi hiến máu nhân đạo. Khùng thế ) Định sang tháng đi khám rồi rồi nạp tiền để biếu các bác sĩ điều trị nhưng lại thấy tiếc tiền. Mình thì chắc hok phải tốn nhiều tiền như bạn Trọc, vì đã có kết quả xét nghiệm .. Nhớ hôm đó bạn Trọc bảo chỉ hết khoảng một trăm hơn gì đó.... Cũng không nhiều nhặn lắm nhưng mà để qua Tết đi. Chờ tháng lương 13 và tiền mừng tuổi ( chưa có chồng nên chắc vẫn được coi là trẻ con .. nhỉ? ^_^ )

    Uhm .. .. Thì Buồn ...

    Vì đang phải cố gắng để giảm bớt cái ác cảm " MẤT DẠY, KHỐN NẠN " nên phải ngoan ngoãn ở nhà ... Giữa cái lúc đầu óc đang lởn vởn hàng tỉ thứ vớ vẩn này .. thì việc "phải ở nhà" của thực là một cực hình . Phải cố thôi ...

    Uhm ... thì Bỏ ...

    Những cái gì không thuộc về mình tốt nhất nên vứt đi.

    Uhm thì .. đi Chùa vậy ...

    Chúng nó bảo đi Chùa cho thanh thản. Mà sao mình thì lại sợ vào đó thế. ( Chắc không phải mình làm quá nhiều việc thất đức !! ) Thôi thì cố gắng ..

    Mấy hnữa nghỉ phép ... Đi đâu đó cho thanh thản.

    Thật sự những ngày này ... không muốn trở về nhà ...

    Uhm ...

    Bây giờ là 21h 19''
  2. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Uhm ... không muốn nghĩ ...
    Nhưng tất cả cứ như cuốn phim cũ ấy. Tua lại chầm chậm và chính xác.
    Uhm, muốn QUÊN .. n QUÊN gì nhỉ?
    Chẳng có gì chính thức thuộc về mình. Chỉ toàn là ngộ nhận. Chỉ là mình NGỐC NGHẾCH VÀ KHỜ DẠI ... Chỉ là mình cứ hay nghĩ. Cứ tưởng là mình có rất nhiều thứ, hoá ra mình chẳng có gì ...
    Vậy sẽ có gì để mình Quên nhỉ? Toàn đang tự lừa dối mình, dối người.
    Uhm, nghĩ ra rồi .... có cái để QUÊN rồi ...
    Mình sẽ Quên những cái gọi là KỈ NIỆM, quên những cái gọi là QUÁ KHỨ, QUÊN những khuôn mặt cần phải QUÊN, những cái TÊN cần phải XOÁ ... Gở mồm mà .. vụ hạ cánh hôm nay với thằng ku Kim .. bỗng zưng mình lại ước sao nó không đạp mạnh vào chỗ nào đó .. để mình có thể quên được 4 năm vừa rồi nhỉ? Hay thật ... Tát cho mấy cái vào mặt cho nó tỉnh. Sao nghĩ ngu thế. Giá mà mình biết dây thần kinh nào nó ảnh hưởng đến tình cảm YÊU, THƯƠNG, HỜN GIẬN .... thì mình cắt phéng nó đi cho xong .. Đỡ phải mệt mỏi thế này. ( Ai bảo ngày xưa học dốt cơ )
    Uhm .... thì thế ..
    Mình thì rõ là một đứa trẻ con trong cái xác phàm chưa lớn hẳn. Cứ tưởng như thế là người lớn lắm rồi. Hoá ra chẳng phải.
    Uhm .. thì mình bỗng thèm. Thèm 1 ngày không thuộc về gia đình, về công việc. Thèm 1 ngày của mình dành riêng cho mình thôi. Làm một việc gì đó mà từ trước tới giờ mình chưa dám làm .. Uhm .. thiếu quyết đoán. Mình bao giờ cũng thế .... Luôn bị đặt giữa lằn ranh của sự lựa chọn. Cái sự hèn nhát trong mình bao giờ cũng lớn hơn. Còn cái sự can đảm và bất cần bao giờ cũng về trong muộn màng, khi tất cả đã an bài..
    Uhm .. mình đang nghĩ.... nghĩ ghê gớm lắm ..
    Tất cả những gì mình đang phải gồng mình chịu đựng lúc này .. có thực sự đáng không?
    Uhm ... đang run ... Không phải vì lạnh.
    Uhm ... buồn ngủ rồi ... Đi ngủ thôi
    Bây giờ là : 23h 19'' ( Không biết cái đồng hồ máy tính hay cái đồng hồ điện thoại chuẩn nhỉ? Lúc nãy post bài dek nhớ là nhìn cái nào. Chó ngoáp phải ruồi )
    2h đồng sau bài viết đầu tiên. Không phải spam .
  3. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    uhm, đồng hồ ttvn là 23h 07 phút, đồng hồ điện thoại là 23h11 phút, đồng hồ máy tính là 23h 20 phút ... Thế là thế nào nhỉ? Thế lúc nãy hoá ra 3 Kim chập một àh ....
    Uhm, hóa ra thời gian cũng có lúc CHẬP nhau ... mình có những lúc như thế này, âu cũng là tuân theo lẽ tự nhiên.
    Uhm, chốt hạ.
    Đi ngủ thật .. Không NGỢI nữa ...
    Giờ này mà có thằng hàng xóm mới vác mặt về nhà ....
  4. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Ngày thứ 2 ..... 02/12/2008
    Uhm ... Quyền lực ... Đó là thứ đang hiện rõ nhất lúc này.
    Sợ mất đi quyền lực tuyệt đối, sợ không còn kiểm sóat được, sợ không còn được tôn trọng đáng có...
    Giữa những người đàn bà, đó là tranh chấp giành Quyền trong nhà. Mẹ vốn dĩ có Quyền nhất trong nhà, bố ngại miệng lưỡi đàn bà nên ko muốn so đo với mẹ .. Thế nên .. Mẹ là Bà Hoàng .... Con trai con gái .. nghe và sợ mẹ. Rồi con zai lớn .. con dâu về nhà .. Con gái cũng lớn .. Quyền lực của mẹ bị chia nhỏ, Mẹ sợ, bố cũng sợ ... Sợ con cái coi thường mình ....
    Quyền lực càng cao, trách nhiệm càng lớn và nỗi lo càng nhiều ...
    Uhm ... Chông chênh
    Cái thứ cảm giác chẳng rõ ràng như trắng và đen. Nó chập chờn hiện về như lạc giữa biển khơi với cái phao và những con sóng biển rợp rờn .... Chờ đợi được xô về bờ n kô rõ có về đúng nơi xuất phát không .... Không biết bơi .. những vẫn thích ra biển. Vẫn thích .. Chông chênh ..
    Uhm ... Toàn thế cả mà ...
    Người ta luôn khao khát, ham muốn rồi dùng mọi thủ đoạn để có được .... Có được rồi thì lại không biết trân trọng ..
    Bởi thế .. con người cứ mãi khổ ..
    Uhm .. mình cũng chỉ là một trong những con người như thế thôi. Tham lam, ích kỉ, hời hợt, nhạt nhẽo ..
    Có phí hoài những tháng ngày này ko?
    Ko còn ham muốn trở về nhà . Mệt mỏi khi phải trở về và đối mặt. Khuôn mặt không cười và những lời không muốn nghe.
    Vẫn có thể cười dù trong lòng buồn không thể tả được
    Vẫn có thể vui vẻ nói với những người khác nhìn nhau lạnh lùng như người dưng
    Vẫn có thể nói chuyện, một cách gián tiếp .. để thể hiện Quyền lực của mình ...
    Vẫn có thể ....
    Uhm ... Ấm ức. Không sai. Không nhượng bộ đâu.
    Chả nghĩ nữa.....
    Cứ để công việc cuốn đi. Cứ để mệt mỏi cuốn đi. Cứ để thời gian lao vun vút .. chẳng cần chờ, chẳng cần hớt hải đuổi theo.
    Cái gì đến sẽ đến ..
    Uhm, không phải ngợi nhiều!
    Ở ngoài kia Mẹ đang xem " Gió làng Kình " .. định trông Tít hộ để Mẹ đi tập thể dục. Nhưng thôi! Ngày tháng còn dài lắm ...
    Bây giờ là 20h40''
  5. cafe37

    cafe37 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    4.783
    Đã được thích:
    6
    tôi ko thể đưa ra lời khuyên nào, đơn giản khi đọc đc những dòng này tôi cũng muốn nói ra những điều nào đó thôi. bạn đang buồn, tôi cũng vậy, tôi mất phương hướng trong cuộc sống của chính mình.
  6. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Uhm .. không ai nắm chặt tay mình từ sáng đến tối, không ai có thể cười suốt cả một ngày, không có niềm vui nào là mãi mãi và cũng chẳng có nỗi buồn nào dài vô tận ... ( chết rồi thì còn biết gì nữa đâu )
    Uhm .. có thể gọi là cố chấp. Khi ta ko biết lý tuởng sống của mình là gì, khát vọng, đam mê hay hoài bão ... điều dễ nhận thấy là ta cứ để "dòng đời cuốn đi" và thể hiện cái tài ứng phó khéo léo , thể hiện sự uyển chuyển của mình để tự ru mình rằng " Mình có thể "
    Uhm .. được thế thì tốt .. chỉ có điều đôi khi ta lạc lõng quá, ta xa lạ quá ... Đôi khi ta đánh mất mình trước những lời ru ấy .. Ru ta, ru ta .. ngậm ngùi ...
    Uhm ... thấy mình bất lực.
    Phải làm sao?
    Làm gì để vui hơn? Làm gì để nhiệt tình quay lại? Làm gì để tự tin trở về? Làm gì để sống xứng đáng hơn?
    Uhm... khó lắm ....
    Làm từ từ ... làm dần cho đến hết cuộc đời ...
    Bây giờ là 22h 09p ( Ngủ sớm đi . Hnay hơi mệt )
    ( MÀ không hiểu thằng cháu Tít còn phởn phơ chui vào chăn cùng với mình không nhỉ? Hqua bị nó doạ 1 trận. Giờ vẫn run run )
  7. cafe37

    cafe37 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    4.783
    Đã được thích:
    6
    ngủ sớm làm gì cho chán! đây đang chán cực độ, ốm, ở 1 mình không ai nấu cho cả!!! đã ốm lại phải tận hưởng cảm giác cô đơn ,ăn cơm hộp 1 mình mới khó nuốt làm sao. ko bt tình hình này kéo dài đến bao lâu đây, mình buồn đến chết mất. nằm từ sáng đến giờ chỉ bt online thôi ko có ai vào phòng nói chuyện cả!!! cảm giác này sẽ khó quên đây. uhm mình muốn viết cho thật nhiều, thật nhiều nhưng chưa nghĩ ra mà bạn nghĩ xem hoàn cảnh như thế này: ở trọ xa nhà, ở 1 mình, lại ốm, không ai thăm cả{ vì ko ai bt} đt gọi hết tiền ko đi mua card đc , ko bt ai chán hơn mình hay ko????
  8. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Ngày thứ 3 - Nổi loạn rồi - Hư quá .... 03/12/2008
    1 ngày ... có lẽ cả cuộc đời chẳng dám QUÊN ...
    Có quá nhiều cảm nhận ... Vui có, buồn có ...Ngạc nhiên, ngưỡng mộ, háo hức, thất vọng, chán nản ... Có hết ..
    Uhm ... lần đầu tiên trong suốt 25 được sinh ra và lớn lên : Dám làm theo ý thích và không quan tâm đến những người xung quanh ..
    Thoải mái và dễ chịu. Một ngày siêu dễ thương.
    Nhỉ?
    " Em thích làm những gì mình thích . Cho thoải mái, không phải nghĩ nhiều " .. Uhm ... đại ý là thế ... Kim ấm bảo mình thế ... Uhm .. thế thì nhất rồi. Nhưng với mình điều đó thật khó khăn. Và để làm được việc đó phải là cả một cuộc cách mạng ... Ngày hnay .. mới chỉ là 1 vết xe đổ ...
    Nằm và nhìn từ phía dưới lên .. sẽ thấy bầu trời bao la , mênh mông lắm ... ước ao mình là những cánh diều để có thể cùng gió rong chơi. PHIÊU.
    Đứng và nhìn ra phía xa xa .. nơi đường chân trời biển và những con sóng .. nhạt nhoà trong sương mù .. sẽ thấy biển mênh mang , rộng lớn lắm .. ước ao mình là những con tàu ra khơi để khám phá đại dương rộng lớn ...CHÊNH VÊNH
    Ngồi và nhìn những đứa bạn đang oánh bạc. HIỆN THỰC đấy .. ko quá xa vời, không quá mênh mông ...
    Uhm ... thế mà hay ....
    Một ngày đủ cho cơn Hâm dâng lên rồi tạm lắng xuống ...
    Bình yên!
    Một chặng đường dài .. giống như cuộc đời ...
    Những con sóng xô bờ ...
    Bây giờ là 23h 23 '' ..
  9. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Uhm .. Mỗi cây mỗi hoa ...
    Bạn có những thứ mà mình đang ao ước, thèm muốn ...
    Uhm .. Con người ta luôn thế. Luôn muốn có và khao khát có .. Luôn ghen tị và chờ đợi những thứ ko là của mình
    Uhm .... Đến với Biển và ước ao được ở lại Biển .. nhưng hiểu rằng .. Mình không thuộc về Biển ... Chỉ có thể thi thoảng ghé thăm .. Như người LỮ KHÁCH .
    Uhm .. hãy tự làm cuộc sống của mình thú vị hơn đi ..
    Mình cũng đang cố gắng.
    Cám ơn những người bạn!
    Bây giờ là 114: 41 PM trên đồng hồ máy tính ( con Na già này đúng là nhiều lúc biêt doạ người khác )
  10. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Ngày thứ 4 .... 04/12/2008
    Lại là những cảm giác cũ .. Càng ngày càng nặng hơn ...
    Ranh giới giữa SAI và ĐÚNG .. mong manh thật. Khác nhau có khi chỉ ở góc đứng nhìn. Giống như khi chụp ảnh .. phải ngắm nghía, phải chọn góc, chọn thời điểm mới có được góc đẹp.
    Sự vật hiện tượng cũng vậy .. Xấu đẹp gì cũng ở con mắt người nhìn. Con người cũng vậy, Ngoan hư gì .. cũng ở thái độ sống, ở cái nhìn vào cuộc sống
    "Trong cuộc sống muôn mầu muôn vẻ cũng có nhiều cái trừu tượng, những cái trừu tượng ấy chính là ?onhân" cuộc sống, là cái tâm của vòng đời quay không thay đổi. Chẳng hạn tình người, lòng nhân ái... Người không hiểu điều ấy sẽ dùng lý tưởng để giải thích cuộc sống, và sẽ thấy cuộc sống đầy bụi bặm, đen tối. Dùng cuộc sống để giải thích lý tưởng sẽ thấy mình có nhiều dũng khí, có nhiều niềm tin. Bởi vì lý tưởng chính là vàng của cuộc sống, phải là thợ giỏi, có con mắt tấm lòng mới đãi hàng núi cát để được một hạt vàng."
    Có người đã nói với mình như thế ...
    Uhm .... ở một góc nào đó .. mình có thể là một đứa rất yêu đời, vô tư, một đứa tràn trề nhiệt huyết của tuổi trẻ, khao khát yêu và được yêu ... Ở một góc khác .. nơi mình mềm yếu ... dễ sa ngã ... ở đó mình CHẾT. Chết trong nụ cười, trong từng giọt nước mắt, trong tim, trong linh hồn ... Ở khóc khác nữa ... lạnh nhạt, nhẫn tâm, bướng bỉnh, khao khát trả thù ...cười hả hê trên nỗi đau của người khác, bất cần cuộc đời này, bất cần quan tâm với ai ...
    Có những cảm xúc lạ. Thở dài .....
    Mấy ngày rồi ? Cái cảm giác trở về ngôi nhà của mình nó cứ thế: Chán và Sợ ....
    Tưởng đi thì có thể khá hơn .. Nhưng chỉ khá hơn ở những rắc rối khác .. Còn Đối diện với Gia đình ... Khó khăn lắm. Có những điều Người lớn sẽ chẳng bao giờ muốn hiểu ... Có những điều chính bản thân mình cũng không hỉêu ... Cứ đi thôi, bởi biết rằng nếu trở về nhà vác theo mệt mỏi, nặng nhọc và những nỗi buồn thì còn khó chịu hơn thế... Cứ hay nghĩ cho người khác, để rồi chẳng nhận được gì ...ngoài những tổn thương ...
    Thôi ... cố gắng làm cái gì đó cho tròn " trách nhiệm với gia đình " như cái Linh nó bảo ... Có khi thế lại hay.
    Cũng chẳng còn biết sẽ sống cuộc sống như thế nào nữa ....
    Uhm, cuộc sống .....
    Thời gian trôi chậm thế ...
    Bây giờ là 19h47''

Chia sẻ trang này