1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ước mơ - hiện thực!

Chủ đề trong 'Nga (Russian Club)' bởi raiva, 18/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Ước gì ta ở bên nàng
    Ước cho ta được cùng nàng sánh đôi
    Uớc gì sớm tối gần nhau
    Uớc chi tình mãi bền lâu với đời​
  2. meongoansister

    meongoansister Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/09/2002
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Uoc gi co that nhieu tien
    Moi ba con box (Nga) nhau lien mien suot ngay
  3. ngan_cach

    ngan_cach Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    Nếu như có thể ước một điều
    Em sẽ ước trái tim mình có thêm đôi mắt
    Để có thể nhìn thấu tận nơi sâu thẳm trái tim anh
    Mà không phải dùng đến linh cảm diệu kỳ của cảm xúc .....
  4. bohemian

    bohemian Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    Ước mọi chuyện diễn ra suôn sẻ
  5. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Ước gì người hiểu được, để thông cảm và tha thứ! Nhưng chẳng điều ước nào đơn giản cả... thôi... cứ để thời gian trôi... step by step...
  6. thanhminh

    thanhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    1.306
    Đã được thích:
    0
    Ich brauche Geld
  7. bittersweet

    bittersweet Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/01/2001
    Bài viết:
    205
    Đã được thích:
    0
    Where there is a will, there is a way
  8. ngan_cach

    ngan_cach Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    Ước chi có một cây cầu
    Để ta nối nhịp tình sầu cách ngăn​
  9. thanhminh

    thanhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    1.306
    Đã được thích:
    0
    Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
    Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại
  10. raiva

    raiva Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2004
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    (sưu tầm)
    Tôi còn nhớ năm tôi vào lớp 1. Hồi đó tôi đàng hoàng và mạnh mẽ lắm chứ không tự ti và yếu ớt như bây giờ. Cô giáo có hỏi một số bạn: "Lớn lên em thích làm gì?". Tôi trả lời đầy hãnh diện và tự nhiên: "Em muốn làm nhà du hành vũ trụ để được bay lên vũ trụ". Mỗi lần nhớ lại kỷ niệm đó tôi lại mỉm cười.
    Tôi có một đứa cháu. Nó chỉ mới 6 tuổi, xinh lắm. Dường như thằng nhóc vẫn còn vô nhiễm trước những toan tính và sự ngoắt ngoéo của tương lai. Tương lai. Chắc chắn một ngày nào tương lai đó sẽ dạy cho nó một điều: "Đừng sống như trẻ con!".
    Thằng nhóc thông minh lắm, đấy là so với cái tuổi của nó. Nó thông minh mà không khôn ngoan. Nó nhanh nhạy nhưng không tinh quái. Tôi hỏi nó: "Cu à, lớn lên Cu thích làm nghề gì?". Thằng bé trả lời rất hồn nhiên "Cháu muốn làm phi công, bay lên vũ trụ". Tôi ôm thằng bé vào lòng thật chặt và nhớ lại kỷ niệm hồi xưa của mình. Quả thật lúc trả lời cô giáo, tôi rất thích được bay lên vũ trụ. Còn đến giờ, cái ước mơ ấy có lẽ đã chết. Nhưng ít ra tôi vẫn vui thích khi nghĩ về kỷ niệm này vì đó là một trong những giây phút tôi thật lòng nhất.
    Thật lòng! Hình như càng lớn lên, con người càng giả dối hơn khi đối mặt với những mơ ước của mình!
    Tôi còn nhớ hồi tôi đi thi Đại học. Tôi đăng ký thi 3 trường. Trong số ba trường đó tôi chỉ thích duy nhất có một trường. Hai trường còn lại chỉ đăng ký là để "dự phòng" mà thôi. Trong tâm thức thì vậy nhưng khi được hỏi thì tôi chỉ trả lời: "Trường nào chả được. Miễn đỗ là tốt rồi!". Sao tôi quay mặt với ước mơ của mình phũ phàng đến vậy nhỉ! Nếu thật lòng thì tôi đã nói: "Không những đỗ mà phải đỗ trường X mới là ước mơ của tôi".
    Sau này, tôi thường tự bao biện rằng lúc đó mình vẫn còn bồng bột, trẻ con và sợ "nói trước bước không qua". Chao ôi! Khi trưởng thành hơn, cái tật giả tạo với ước mơ của mình vẫn cứ đeo đuổi tôi. Các kỳ thi thời sinh viên trước khi vào phòng thi bạn bè tôi ai cũng: "Không phải thi lại là tốt rồi!". Sau đó đến lúc nhận kết quả thì: "Mình làm bài thế mà chỉ 6 điểm thôi á!". Hình như khi lớn lên, cuộc sống đã khiến ta sống "tiểu xảo" hơn thì phải!
    Tôi còn nhớ lúc ra trường, mấy đứa bạn ngồi cùng nhau uống cà phê. Một cậu nói: "Thì thôi mấy năm đầu cứ đi làm nhưng phải đặt mục tiêu chứ. Tao muốn năm 27 tuổi tao sẽ làm trưởng phòng. Trước 35 tuổi làm giám đốc. Sau đó thì cố làm tổng giám đốc một tập đoàn xịn xịn!". Lũ chúng tôi đều cười (có cả nụ cười vui vẻ và những nụ cười nhạo báng?). Tôi cười vui vẻ bởi ước mơ của cậu bạn kia cũng giống giống với ước mơ của tôi. Mơ ước đó không chắc hẳn là một "nhiệm vụ bất khả thi" nhưng nó cũng khá xa vời. Bằng chứng là cho đến giờ cả tôi lẫn cậu bạn kia đều chưa thực hiện được ước mơ của mình.
    Một lần tôi nghe anh Trương Đình Anh, giám đốc FPT Việt Nam tuyên bố: "Trước năm 40 tuổi anh sẽ là thủ tướng!". Mọi người đều xì xào: "Thằng cha này phét lác!", "Loại này á,... còn lâu!"... Bản thân tôi thì tôi lại thấy thêm quý mến và cảm phục anh Trương Đình Anh. Anh đã dám hồn nhiên như một đứa trẻ nói thẳng ra ước mơ của mình. Tại sao ta hay lảng tránh, hay quay lưng lại những ước mơ của mình. Chúng đáng trân trọng lắm.
    Tôi đoán rằng trong số chúng ta không ai là không thích được một lần bay lên vũ trụ, được làm tổng giám đốc, thậm chí làm thủ tướng! Tại sao lại không? Mơ ước mà! Chúng có thể trở thành hiện thực hoặc mãi mãi chỉ đơn giản là cái đích cho chúng ta hướng tới. Một cái đích! Cần thiết lắm.
    Khi bạn tôi đã dám nói ra cậu muốn làm tổng giám đốc có nghĩa là bạn đã tự đặt thách thức cho mình, bắt mình phải cố gắng. Khi nói muốn làm thủ tướng nghĩa là anh Trương Đình Anh đã đặt thách thức lớn hơn và tự bắt mình phải cố gắng hơn bạn tôi rất nhiều. Dẫu rằng bạn tôi có thể không trở thành Tổng giám đốc, dẫu rằng anh Trương có thể sẽ không trở thành thủ tướng nhưng họ sẽ luôn hướng tới mục đích của mình, cố gắng hoàn thiện mình hơn và từ đó đem lại nhiều hơn lợi ích cho chính bản thân họ, cho gia đình họ và cho xã hội.
    Chính vì vậy tôi yêu thời thơ trẻ của mình. Tuổi thơ vô nhiễm giúp tôi nói ra những điều mà tôi mơ ước với một niềm tin trong veo. Mơ ước. Hãy mơ ước hồn nhiên như một đứa trẻ. Đừng để cuộc sống gói gọn bạn vào một khung gỗ hẹp. Hãy cố gắng biến những ước mơ thành sự thật. Và kể cả nó có thể không thành công thì bạn cũng đã được rất nhiều đó! Và tại sao lại không mơ ước như một đứa trẻ? Tại sao ta lại cười nhạo những mơ ước thơ trẻ? Dù là mơ ước rất trẻ con cũng còn hơn là không có một mơ ước nào cả vì chính mơ ước đã làm cho cuộc sống của chúng ta nhiều màu sắc hơn, đẹp hơn, thi vị hơn và tuyệt vời hơn.

Chia sẻ trang này