ước mơ... 23 tuổi...nhìn lại những gì đã được và đã mất... Sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo của miền Trung, tuổi thơ của tôi không quên được những ngày cơ cực với những ngày qua bữa bằng củ dung, cơm độn sắn....không quên được những mùa ngô cằn cỗi trên núi cao...và những nỗ lực trong học tập làm niềm vui nho nhỏ cho bản thân và gia đình... 16 tuổi gia đình chuyển vào Huế....cả nhà quêy quần trong căn nhà hẹp chỉ 12m vuông...quãng đường 15Km nắng bỏng vào mùa nắng và bì bõm vào mùa lụt không khiến tôi nghỉ học 1 ngày, vẫn lặng thầm chuyên cần... 19tuổi bỏ lại những gì quen thuộc của miền quê nghèo ra Hà Nội trước sự khuyên can của mẹ...bố chỉ im lặng bởi con đã lớn rồi...Ngày đó, đứng lơ ngơ ở Giáp Bát mà không biết Bách Khoa ở hwớng nào... 20 tuổi, ngậm ngùi quyết định lưu ban ở BK ngay năm đầu tiên để có thể vào được chuyên ngành mình muốn sau khi để những mải mể mưu sinh khiến mình lạc lối... 22 tuổi, cay đắng từ bỏ BK vì 342K học phí không nộp đủ theo quy chế, ngậm ngùi từ bỏ 1 mùa Robocon đang dang dở... Tôi quyết định thi lại đại học, và sẽ bỏ ngang khoá học NIIT còn dở để tránh gánh nặng kinh tế cho gia đình...lại trở về xuất phát điểm với 2 bàn tay trắng... Ở nhà, mẹ vẫn tin và hi vọng,,,dù chỉ với hi vọng rằng tôi sẽ bay lên với những gì tôi đã và đang phấn đấu ở NIIT... Tôi có nên cho mẹ biết rằng tôi sẽ làm lại không? Khi 5 năm đã trôi vèo trước mắt...BK, tình yêu đầu và những gì thật đẹp trong suy nghĩ của ngày đầu bước chân ra Hà Nội chỉ như một lần sấp ngửa bàn tay.... Sẽ phải làm gì để luôn tỉnh táo hả mọi người????
Bạn meomuop_meomeomeo có cái tên nick thật là dễ thương! Chữ ký cũng dễ thương! Câu hỏi của bạn là "Tôi có nên cho mẹ biết rằng tôi sẽ làm lại không?" Chẳng việc gì mà phải dấu cả, trường hợp này nếu không tự nói ra thì thôi, nhưng mẹ hỏi thì phải nói và là nói thật. Nói về sự tỉnh táo! Uhm, nghe giọng kể của bạn, chẳng phải là rất tỉnh táo à? Còn những lựa chọn trước đây đều có lí do của nó cả. Mà bạn định làm lại điều gì? Bạn nói là nhìn lại những gì đã được và đã mất. Hãy dùng những thứ mà bạn có được để tiếp tục- tiếp tục chứ không phải làm lại. Thêm nữa, khi bạn ở trong tình trạng phải nghĩ ngợi về cơm áo nhiều thì khó lo cho xong chuyên môn lắm. Trước đây, đôi khi, nhìn bạn bè trang lứa, tôi cũng tự hỏi sao mà họ giỏi thế? Năm năm đã qua cho bạn nhiều thứ. Ngần đấy kiến thức trong trường học là rất nhiều rồi . Chuyển hướng đi bạn!
23 tuổi vẫn có quá trẻ bạn ạ Làm lại từ đấu, tớ ko hiểu cái mà bạn nói đến lạc lối là gì,...nhưng tớ tin rằng, có sai lầm thì sau này mới ko mắc phải Vì cuộc sống còn dài, có nhiều cám dỗ hơn rất nhiều, đó mới là lúc bạn cần sự tỉnh táo Chứ mới 23 tuổi, chắc cái bạn nói cũng chưa phải là một điều gì ghê gớm lắm đâu.....Thế nên cái sai lầm nhỏ bé ban đầu, đó chỉ là một bài học để sau này bạn sẽ ko gặp sai lầm nữa. Ko thể nói là ko bao h nhưng là hạn chế.... Đừng bao h nản lòng nhé Đừng nhìn vào quá khứ Với những điều bạn viết, tớ tin là sai lầm của bạn chưa là gì cả Và trước hết bạn hãy định huớng lại mình, điều cần làm, điều cần thay đổi và những sai lầm đó bạn cần khác phục như thế nào nhé
Việc chọn nhầm trường và chưa có cố gắng hết sức, ko phải là chuyện lớn đâu Mỗi nơi, mỗi khó khăn bạn sẽ học hỏi được điều gì đó, hocj hoir kinh nghieemj gif do Ban la con trai dung ko, van con tre de hoc hanh va cong viec he he
Bạn từ bỏ BK vì không đủ tiền học để đóng. Bạn từ bỏ NIIT để tránh gánh nặng kinh tế cho gia đình. Vậy giờ bạn thi lại đại học, bạn có đủ khả năng chi trả? Học đại học khoảng 4-5năm nữa, 27-28t mới ra trường tìm việc làm kiếm tiền sao? Như vậy có muộn quá không? Hay tìm một công việc gì đó với kiến thức bạn có được, rồi học bổ trợ thêm các kiến thức khác? Dù làm gì, mình cũng chúc bạn luôn may mắn, lạc quan, và vững vàng trong cuộc sống!