1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Và con tim đã vui trở lại.... ^_^

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi JulietOnThursday, 27/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. JulietOnThursday

    JulietOnThursday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Em đây. Em chẳng biết phải nói thế nào cả. Mọi chuyện vẫn thế, vẫn trôi, và vẫn nhạt như nước lọc . Hì, em có cảm giác bây h mọi thứ cứ đều đều. Không, cuộc sống không làm em cảm thấy buồn, nhưng cũng không đủ để làm em thấy vui. Nên dù em có cười đi nữa, thì cũng là chứ không thể nào hay là như một lúc nào đó em đã từng nữa.
    Nhìn lại mấy cái ảnh lại càng làm em thấy buồn hơn, không có mấy cái làm mình thấy vui, chỉ thấy buồn, một thứ cảm giác buồn hời hợt và nhạt toẹt. Cái buồn chẳng đủ để làm người ta thấy chán đời và muốn khóc. Cái buồn chỉ đủ để giữ không cho hai cái khoé môi nhếch thêm vài cm để tạo nên một nụ cười thoải mái.
    À không, nếu thế thì sao gọi là buồn. Vậy gọi là nhạt đi. Công bằng hơn gọi là buồn rất nhiều. Cảm xúc cũng nên được phân loại một cách gọn ghẽ... Ôi chao, nhạt!
    Chiều nay một đứa bạn thân nhìn cái ảnh mà thắc mắc, không biết buồn chuyện j mà sao mặt cứ thấy khổ khổ thế... Phù, ơ mà hoá ra người ta khóc có khi còn hay hơn là cười mà lại chẳng làm người khác thấy mình đang vui.
    Nhưng em đã làm đúng . Em đã chọn cho chúng ta làm hai người bạn tốt. KHông phải bởi vì em cao thượng, em tốt, hay là cái khỉ gió etc. j đó. Đơn giản em chợt nhận ra con ng không nên quá cố chấp, chỉ tự dày vò chính bản thân mình. Giờ đây lòng em nhẹ. Mông lung không biết nó sẽ bay về ai?
  2. X-files

    X-files Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    0
    Vui lại rồi lại ko vui, có phải vậy ko nhưng đang buồn và muốn uống rượu
  3. JulietOnThursday

    JulietOnThursday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Tại sao lại thế nhỉ? Bây h mình đang ngồi đây và tự hỏi, sau khi 2 người yêu nhau rồi thì sẽ là j đây?
    Cũng có thể là tình bạn lắm chứ. Như ông chú mình bảo, làm bạn sau tình yêu nó như cái công thức í mà. Nói ra để ng trong cuộc được an ủi.
    Trong những ngày qua, khi quanh em không có anh ở bên cạnh, ừ thì ra sao nhỉ? Mọi việc vẫn tiến triển đều đều. Không có anh, thì còn lại những người bạn khác, vẫn quan tâm, vẫn hỏi han , thậm chí còn để ý đến em nhiều hơn ( chắc sợ em buồn em tự tử :D ). Và sự quan tâm đấy bị đẩy lên giới hạn phát ngán. Thực sự là thế, ngày qua ngày, vẫn từng ấy người, vẫn ngủ, ăn cơm, lên mạng, đi chơi, lên mạng, ngủ, ăn cơm..., từng ấy việc diễn ra một cách tuần tự đáng kinh ngạc, làm em ớn đến muốn tống hết tất cả các thứ ấy ra cho xong. Thật buồn cười là em không tống nổi chúng ra. Đã như một cái công thức rồi, đã sáng thì phải dậy, dậy phải ol, ol xong phải về,về phải ăn cơm, ăn cơm phải xem phim, xem phim phải rửa bát, rửa bát phải bật MTV, bật MTV chán thì về, về lại ngủ, ngủ chán lại ol, ol chán lại về, về lại ăn cơm, ăn cơm lại rửa bát, rửa bát rồi lại về, về lại ol, ol rồi lại đi chơi, đi chơi rồi về lại ol, ol rồi đi ngủ, ngủ đến sáng lại dậy... Cứ lặp đi lặp lại chuỗi ngày tơi bời ấy, đến nhìn vào gương cũng thấy chán ghét cái con mình, sao mà đến nhàm... chán đến kinh khủng, đến ớn lạnh cả người. Con người không biết đổi mới mình, thì không ốm cũng thành ra bệnh tật, cả thân thể rũ ra như sắp gục. Giờ càng thấy thấm cái câu, hành hạ tinh thần còn kinh khủng hơn vạn lần hành hạ vật chất. Kinh khủng, mình như một con điên bị vùi lấp dưới hàng ngàn lớp biển sâu, nặng nề, bí bách. Không còn chí hướng j, thấy cố ngoi lên rồi lại bị dập xuống.
    Thấy cái j cũng nhàm, cũng chán. Không có một cảm giác mới lạ nào hết. Vẫn thế,ngày qua ngày. Tại sao không muốn quen thêm ai ư? Vì em có cải cảm giác, quen ai đi nữa thì cũng chỉ đến thế thôi. Giờ em cần một cơn lốc , một cơn lốc thật mạnh trong mùa xuân, để cuốn em đi, càng xa càng tốt, để cái con em nó được bay mạnh mẽ, chứ không phải lê lết trong cái thực tế nhục nhã này.
  4. JulietOnThursday

    JulietOnThursday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Ghét cái bài này cực kì. Nghe cái bài này cứ thấy cảm giác khó chịu không tả được, một cảm giác muốn chạy trốn, cứ chạy mãi mà không biết phải chạy đi đâu, cảm thấy tiếng nhạc như đâm vào tim. Sao lại ghét bài này thế nhỉ?
    "Speed Of Sound" S.O.S
    How long before I get in?
    Before it starts, before I begin?
    How long before you decide?
    Before I know what it feels like?
    Where To, where do I go?
    If you never try, then you''ll never know.
    How long do I have to climb,
    Up on the side of this mountain of mine?
    Look up, I look up at night,
    Planets are moving at the speed of light.
    Climb up, up in the trees,
    every chance that you get,
    is a chance you seize.
    How long am I gonna stand,
    with my head stuck under the sand?
    I''ll start before I can stop,
    before I see things the right way up.
    All that noise, and all that sound,
    All those places I got found.
    And birds go flying at the speed of sound,
    to show you how it all began.
    Birds came flying from the underground,
    if you could see it then you''d understand?
    Ideas that you''ll never find,
    All the inventors could never design.
    The buildings that you put up,
    Japan and China all lit up.
    The sign that I couldn''t read,
    or a light that I couldn''t see,
    some things you have to believe,
    but others are puzzles, puzzling me.
    All that noise, and all that sound,
    All those places I got found.
    And birds go flying at the speed of sound,
    to show you how it all began.
    Birds came flying from the underground,
    if you could see it then you''d understand,
    ah when you see it then you''ll understand?
    All those signs, I knew what they meant.
    Some things you can invent.
    Some get made, and some get sent,
    Ooh?
    Birds go flying at the speed of sound,
    to show you how it all began.
    Birds came flying from the underground,
    if you could see it then you''d understand,
    ah, when you see it then you''ll understand?
  5. KDIG

    KDIG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    2.349
    Đã được thích:
    0
    Thật kì lạ...Không phải em không muốn đi, em có một cảm giác mơ hồ rằng: Chuyến đi này sẽ vứt bỏ hết mọi thứ lại. Vì em là đứa hay nhớ, nên nếu dễ quên quá cũng làm em thấy hụt hẫng.
    Giờ đang nằm type với bàn phím được mang xuống dưới đất, ngước nhìn lên màn hình mỏi cổ quá, hì. Ngày hôm nay là một ngày trời đẹp, rất thích hợp để chuẩn bị mọi thứ. Hôm qua lại nói về điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Đứa bảo gia đình, đứa bảo bạn bè,còn em thì vẫn nghĩ điều quan trọng nhất trong cuộc sống vãn là....Vốn bạn bè đã là của chug, chẳng có j là của amình cả. Hì, giờ mới phát hiện ra nhìn ở góc độ này gầm bàn mình bẩn quá. Sáng vừa dậy, gọi cho TD, ol thấy VA, cũng chả còn j để nói nữa. Hôm qua đã dành đến nửa ngày cho nhau rồi, giờ còn phải làm việc khác. Đó là bạn bè. KHông bao h là của mình cả. Ôi chao đói, hôm nay đi ăn j nhỉ? Dù sao đã muộn lắm rồi.
    Có những lúc mâu thuẫn không hiểu đuwọc, Yun đã về,cứ tưởng hôm nay đi đón bạn, cuối cùng nó đã về từ hôm qua, và gây bất ngờ bằng một cú điện thoại hẹn hò. Nhớ hồi đi tiễn nó.Chiều nay gặp lại, sẽ có nhiều thứ để nói. Thôi chết rồi, cái nhẫn và vòng nó tặng mình làm mất rồi. T_T. Xong, nó thịt mình mất. Mong là nó quên...:((
    Cảm xúc lẫn lộn. Sắp bước vào một nơi để khi quay lại sẽ thấy mọi thứ vẫn chưa mất đi. :)
    LEAVING ON A JETPLANE
    All my bags are packed, I''m ready to go,
    I''m standing here outside your door,
    I hate to wake you up to say good-bye.
    But the dawn is breakin'',
    It''s early morn,
    The taxi''s waitin''
    He''s blowin'' his horn,
    Already I''m so lonesome I could die.
    So kiss me and smile for me,
    Tell me that you''ll wait for me,
    Hold me like you''ll never let me go.
    ''Cause I''m leavin'' on a jet plane,
    Don''t know when I''ll be back again,
    Oh, babe, I hate to go.
    There''s so many times I''ve let you down
    So many times I''ve played around,
    I tell you now they don''t mean a thing.
    Ev''ry place I go I''ll think of you,
    Ev''ry song I sing I''ll sing for you,
    When I come back I''ll bring your wedding ring.
    Now the time has come to leave you,
    One more time let me kiss you,
    Then close your eyes I''ll be on my way.
    Dream about the days to come
    When I won''t have to leave alone,
    About the times that I won''t have to say:
    I''m leavin'' on a jet plane,
    Don''t know when I''ll be back again,
    Oh, babe, I hate to go.
    Dở hơi thật, lại nghe cái bài khỉ gió này. Buồn não nề.
  6. JulietOnThursday

    JulietOnThursday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Đang lẫn lộn.
  7. JulietOnThursday

    JulietOnThursday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Chúc mừng sinh nhật em.
  8. heobong

    heobong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2005
    Bài viết:
    220
    Đã được thích:
    0

    có ai biết bài "và con tim đã vui trở lại" của Đức Huy không?

    Và con tim đã vui trở lại
    Tình yêu đến cho tôi ngày mai
    Tình yêu chiếu ánh sáng vào đời
    Tôi hy vọng được ơn cứu rỗi
  9. hth244

    hth244 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2004
    Bài viết:
    5.698
    Đã được thích:
    0
    Tớ đang nghe đây này hay lắm. Bài này do bác nào hải ngoại hát mà đúng ko??? Lần đầu tiên tớ được nghe bài hát này là trong hội diễn văn nghệ của khoa tớ tháng 3 vừa rồi. Hôm đấy tớ dẫn chương trình và giới thiệu một anh sắp ra trường hát bài này. Nghe tập và duyệt nhiều lần nhưng hôm đấy khi đứng trong cánh gà nghe bài hát này thấy nó hay cực kì...
    Và con tim đã vui trở lại , tình yêu đến cho tôi ngày mai, tình yêu chiếu ánh sáng vào đời, tôi hi vọng được ơn cứu rỗi..
    Hát xong anh ấy bảo tớ" Đời SV thế là hết rồi em ạh ...muốn ôm mọi thứ vào lòng để biết có một thời và có một ngày...." ...
    Tự nhiên đang ngồi làm việc thằng bên canhn lại bật bài hát này...lại thấy nhớ lại...Mình cũng đã đi qua một quãng thời gian như thế...
  10. Hermione711

    Hermione711 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    1.442
    Đã được thích:
    0
    Tớ cũng muốn đi học lắm... Chẳng hiểu sao đến tầm này rồi, nhìn mọi người đi học lại thấy thèm kinh khủng. Sao cái gì đẹp cũng thường qua nhanh nhỉ...
    Được hermione711 sửa chữa / chuyển vào 13:49 ngày 26/08/2005

Chia sẻ trang này