1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Và em viết cho anh ... như chưa bao giờ bắt đầu ...?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi paradise2209, 14/09/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Rõ buồn cười mình :)) tự nhiên đi quan tâm rồi mong chờ, rồi thất vọng, băn khoăn ...
    Thực ra ... nó còn hơn cả ảo ảnh, còn ko = 1 cơn gió ... chỉ là 1 làn khói, ở rất xa :)
    Qúa khứ đã ko nắm giữ, tương lai chẳng thể có 1 lần nữa ...
    Những cảm xúc thời trẻ con, để quay lại thật khó ... nhỉ :D
    Dạo này thừa yêu thương quá, rất muốn nắm tay, ôm thật chặt và hôn thật nồng :)

  2. tro_lai_eo_bien_xanh

    tro_lai_eo_bien_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    176
    Đã được thích:
    0
  3. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Mũi Né ?" 2 ngày nghỉ ngơi, nắng và nóng và ? cảm thấy không muốn sống cuộc sống của mình nữa ?
    Những update liên tục trên Facebook ? những blast yêu thương nồng nàn, những wedding photos, bất chợt cảm thấy mình như người bơi trên biển, mỏi mệt ? đơn độc giữa sóng và nước, mênh mông, tuyệt vọng ? muốn nắm bắt một cái gì đấy mà chẳng có.
    Lại sắp hết một năm, mọi thứ lại sắp trôi thành quá khứ, năm nào cũng cẩu nguyện, cũng mong ước, cũng hy vọng rồi lại chán chường trong cảm giác chẳng đạt được gì ?
    Có lẽ con người có 1 giới hạn an toàn, có 1 giới hạn cảm xúc mong ngóng ? Những người bạn, những người yêu thương xung quanh chưa có đôi có lứa, có lẽ còn cảm thấy bớt đơn độc, lúc này đây, khi đi nghỉ ngơi giữa đoàn người ngập tràn tình yêu, mọi việc thật mỏi mệt ?
    Muốn vui thực sự nhưng cổ họng cứ nghèn nghẹn ?
    Muốn những câu chuyện âu yếm ầu ơ, muốn được chăm lo, muốn được ấp ủ yêu thương ?
    Gần 1 năm rồi, từ khi khóc cạn nước mắt vì một tình yêu, gần một năm với đủ thứ yêu đương không thành hình, gần 1 năm với bao nhiêu những xúc cảm yêu và được yêu, gần 1 năm cứ coi như là chẳng cần nhưng thực sự rất cần, thực sự rất mong ?
    Một chỗ dựa có là quá nhiều ?
    Một bờ vai có là quá lớn?
    Một bàn tay ấm có là quá nóng?
    Một trái tim để nhận yêu thương có phải là quá khó?
    Một con đường để đi chung có phải là không tìm được?
    Tại sao giữa hàng trăm tỷ con người lại vẫn bơ vơ?
    Tại sao cái gì cần đôi khi mãi mãi không đến? Tại sao mọi thứ đều out of control?
    Tại sao không có hạnh phúc với bản thân mình?
    Tại sao không có yêu thương thực sự với những khát vọng yêu thương của mình?
    Tại sao cứ phải nhìn ngắm những thứ yêu thương đẹp đẽ đang diễn ra quanh mình, tại sao yêu thương với bản thân chỉ là ngắm nhìn chứ chưa phải là sở hữu? Tại sao và tại sao?
    Chán nản và bỏ cuộc đã lâu, anh à, tìm kiếm anh là cái gì đó quá khó với em, thực sự em tìm không ra ? thực sự, em đợi anh, em dồn nén yêu thương dành cho anh quá nhiều rồi, thực sự em không còn muốn có bất cứ cảm xúc gì nữa ?
    Em chẳng còn nhiều thời gian cho tuổi trẻ, em chẳng còn nhiều lãng mạn đáng yêu dành cho anh ? vì thế tại sao anh vẫn chưa xuất hiện, để em cứ mãi đa đoan, cô độc và vời vợi thế này hả anh?
    Không có anh, em sợ những tháng ngày dài đầy ắp yêu thương của cuộc sống ? Không có anh, em sợ những thói quen hàng ngày của chính mình, sợ đi học, đi làm, sợ đi chơi với những người bạn dần có đôi từng ngày, sợ cả những đêm quá quen ngồi gắn với lap để làm làm làm ? sợ cả việc ăn cơm ngày 3 bữa ? cuộc sống cứ mãi như thế, đối với em để làm gì?
    Làm gì để việc sống hàng ngày thành một niềm vui và có ý nghĩa chứ ?
    Làm gì để được hạnh phúc ngập tràn trong mắt ?
    Làm gì để chỉ cần nghĩ đến 1 người cũng đủ cho cả thế giới này ?
    Làm gì để được khóc 1 lần nữa vì hạnh phúc và cũng vỉ đau đớn ?
    Làm gì để quay lại những cảm xúc thật của mình ?
    Làm gì để mỗi ngày em chẳng còn sống phất phơ, chẳng vì ai cả, chẳng vì cái gì cả ?
    ? chuyến đi dài 10 ngày cũng sắp kết thúc rồi, ngày mai là em về Hà Nội, về nhà, về với cuộc sống của mình ? hết 10 ngày sống vô trách nhiệm, hết 10 ngày thanh thản nhẹ nhàng ? ít ưu sầu.
    Thứ 2 lại là đầu tuần, và em lại đi làm, lại đi học, lại giấu nước mắt mong chờ và yêu thương ?
    Lại trước đêm đi ngủ tự hỏi, biết đến bao giờ ? yêu thương mới qua đây ?

  4. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Đà Nẵng - công tác - 1 mình ...
    1 chuyến đi đúng lúc cần để cân bằng :) Nhưng bận tới tối mắt, muốn có thời gian đặt chân lên cát, ngắm biển đêm ... ngồi nghe tiếng sóng, tiếng gió cũng chẳng có 1 chút ... Chỉ triền miên bất tận với công việc rồi đổ ập vào căn phòng ks bé tí xíu :)
    Thèm ngủ kinh hoàng :( lúc nào cũng muốn gục xuống nhắm mắt, sáng sáng nghe thấy chuông báo thức chỉ muốn giết chết cái đồng hồ ...
    Ôi những ngày không thú vui, ko suy ngẫm, chẳng yêu thương

  5. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Mình sẽ chọn hướng đi nào tiếp theo ?
    Từ bỏ, chuyển việc và bắt đấu 1 quá trình mới ... hay tiếp tục cống hiến đến kiệt quệ mà đổi lại chẳng gì nhiều ?
    Hướng đi nào là tốt đây ?

  6. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    ?oHạnh phúc là một hành trình kết thành từ nhiều lựa chọn. Trên con đường đời, bạn có thể chậm rãi bước trên những lối đi êm mát với bao hoa cỏ xinh tươi quấn quýt bên mình; hoặc bạn có thể băng băng tiến về phía trước để đuổi theo những sắc màu lấp lánh ở cuối chân trời, nơi bạn thấy hiển hiện ánh cầu vồng mê hoặc nhưng thật ra chỉ là một khoảng không vô định. Tất cả tuỳ thuộc vào sự lựa chọn của bạn?
  7. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    ?oHạnh phúc là một hành trình kết thành từ nhiều lựa chọn. Trên con đường đời, bạn có thể chậm rãi bước trên những lối đi êm mát với bao hoa cỏ xinh tươi quấn quýt bên mình; hoặc bạn có thể băng băng tiến về phía trước để đuổi theo những sắc màu lấp lánh ở cuối chân trời, nơi bạn thấy hiển hiện ánh cầu vồng mê hoặc nhưng thật ra chỉ là một khoảng không vô định. Tất cả tuỳ thuộc vào sự lựa chọn của bạn?
  8. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    1h sáng lê lết mới về được đến nhà, sau 12 tiếng nắng nôi, mưa gió, chạy đi chạy lại, thông cầu, hò hét, múa may, ca hát, lên hình này nọ thì mới được về nghỉ ...
    1h sáng đi ngoài đường, ko đón đưa, ko yêu thương ... lạnh lẽo nhưng quen đến vô thức ... nhếch miệng cười một chút, đi nhanh hơn một chút và chẳng khóc được vì tủi thân nữa ...
    Công việc, công việc và công việc ... giờ thậm chí 1 cuộc điện thoại của đối tượng cũng ko thể nghe lâu thì nói gì đến đi ăn, đi cafe hay xem phim ... Thấy chán chính mình, đã biết bao lần quyết rời khỏi đây mà vẫn cứ lừng chừng, rồi lại ở lại, lại quay cuồng trong 1 mớ việc với cái hạn được nghỉ ngơi cứ dời hết lần này sang lần khác, trực tiếp đột xuất, vòng loại, dựng tổng, phóng sự đột xuất ... cứ miên man :) Người này đi, người kia đi, trao hết gánh nặng và hụt hẫng tình cảm cho người ở lại ... cứ như vác trên vai gánh nặng quá sức mà ko có bạn đồng hành ... rồi từng người sẽ phải ra đi thôi .... chỉ vì vẫn quá nặng tình với nơi chẳng có tình này mà thôi :(
    Gót chân đau nhức, cẳng chân tê tái ... môi bợt bạ, cảm giác bị vắt kiệt cho những lần chạy trực tiếp, những lần thông cầu như thế này ...
    Chỉ xin 1 chút yêu thương, nghỉ ngơi và mạnh mẽ ... để ra đi, sắp xếp và yêu thương bản thân mình nhiều hơn ...
    Lại câu quen thuộc, phải xong chương trình này, đi lúc này ... ko nỡ ... Lại mình, làm khổ mình thôi ...

  9. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Những cung đường cuộc sống, trôi nhanh kinh khủng, đôi lúc chẳng kịp mà đếm ngày đếm tháng, đôi lúc chẳng kịp dừng lại để quan tâm đủ đến những người thân, những người bạn và những yêu thương sắp thành hình ... và vì thế nó vỡ tan ...
    Và chỉ muốn dặn mình, hãy tìm chỗ dựa, đừng yếu đuối để đắm chìm vào thứ tình cảm chưa thành hình này thêm nữa. Bản thân biết cần 1 người đàn ông lớn tuổi, vững chãi và biết chở che ...
    Bản thân biết cần một nơi có thể đổ ập trong những cơn đau và nước mắt tủi hờn ...
    Bản thân biết không thể, không thể và không bao giờ được phép chạm vào thứ tình cảm mong manh, vô định với 1 người trẻ hơn ...
    Tuyệt đối không ...
    Hãy bỏ qua khi nó còn chưa là gì cả ...
    Đừng đề thứ gì đó lớn lên và đâm chồi ....

  10. Nothig

    Nothig Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2010
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Nguời tôi yêu cũng gần giống như bạn, truớc khi yêu cũng dặn tôi cầu này "yêu em khổ lắm anh à". Nhưng tôi vẫn chấp nhận, đôi lúc cô ấy mưa nắng nhưng với tôi cái đó là bình thuờng, vì con gái là phải thế mưa nắng nhiều mới có vị tình yêu. Nhưng rồi vào một ngày khủng khiếp, cô ấy nói cần xa tôi với lý do mình ích kỉ, tôi chênh vênh không biết làm gì, làm gì đây đê cô ấy quay về. Tôi chỉ uớc cô ấy đừng đổ lỗi cho bản thân quá nhiều, rồi đến lúc tự mình thấy hoang mang. Bạn đừng lo khi không tìm đuợc nguời đó, nếu nguời đó yêu bạn thật lòng, những ưu điểm hay khuyêt điểm là chuyện nhỏ, chỉ khuyên bạn hãy tự tha thứ cho mình và đừng dằn vặt bản thân , vì như thế chính bạn đang đẩy bạn ra khỏi nguời đó. Chúc bạn thành công.

Chia sẻ trang này