1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Và em viết cho anh ... như chưa bao giờ bắt đầu ...?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi paradise2209, 14/09/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh
    Dạo này em ngủ nhiều quá, ngủ suốt, bước chân vào đến nhà là muốn ngủ, ko suy nghĩ gì hết ... nhưng ngủ dậy thấy cứ lãng phí, mơ mơ màng màng sao đó :|
    Bỗng dưng muốn tìm 1 công việc để làm, có tiền trong túi đời ngta cũng phơi phới hơn nhiều
    Hnay ngồi ăn cơm nghe thời sự thấy bạo hành gia đình, sao có những ng phụ nữ phải chịu cảnh khổ đến như thế ? Họ hy sinh vì hạnh phúc gia đình hay họ không nhận thức được rằng mình ko đáng bị như thế, con người là bình đẳng, chỉ khi có TY ngta mới hy sinh vì nhau, còn khi đã dùng đến vũ lực, dù chỉ là 1 cái tát nhẹ, tình nghĩa sẽ chẳng còn gì ... Bố bảo em suy nghĩ giản đơn, mẹ bảo tính em ko biết nín nhịn, sau này cứ chán, cứ va chạm thì bỏ nhau chắc ...
    Có lẽ ko phải cứ va chạm thì bỏ nhau, thực ra, khi còn yêu thương 1ng ... em có thể chịu đựng cực khổ, chịu đựng khó khăn, đôi khi hờn giận, cáu tiết j j đấy nhưng khi TY đã ko còn, mà theo em nghĩ thì đánh ngy hoặc vợ là 1 cak phủ nhận TY nhanh nhất, mà đàn ông khi đánh phụ nữ thì nào có nhẹ nhàng gì. Khi ng con gái sai, nặng nề nhất có thể là 1 cái tát, nhưng cái tát cũng như bát nước hất đi, gột lại cũng khó có thể đầy nguyên vẹn ... ngta đánh nhau được 1 lần thì có thể đánh được nữa, nữa ... Một khi đã động đến vũ lực với nhau là anh ko còn yêu em, ko còn tôn trọng em ... vì thế hà cớ gì em phải chịu đựng. Em ko phải mẫu ng phụ nữ VN điển hình, hết lòng vì chồng vì con, là cái bóng của chồng ... với em, khi anh còn làm em yêu anh, tôn trọng anh em sẽ là ngy ngoan, thậm chí 1 ng vợ đảm ... nhưng đến khi không còn những thứ ấy, em ko thể làm gì để níu giữ. Em ko phải loại ng chỉ nghĩ cho bản thân nên mới suy nghĩ chuyện ly hôn đơn giản như thế, con người nên giải thoát cho nhau. Ko còn yêu thương thì ko việc gì phải vì lề thói, vì đạo đức để sống với nhau, để làm khổ nhau ....
    Anh à, một khi đã hết yêu thương, hãy nói với em rằng anh ko còn yêu em nữa ... em ko muốn nghe nhiều lý do này nọ để mình còn hy vọng níu kéo gì.
    Hết yêu là hết yêu ...
    Đơn giản vậy thôi ... đúng ko anh ?

  2. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Được paradise2209 sửa chữa / chuyển vào 10:42 ngày 30/09/2008
  3. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh à
    Chiều nay em có 1 buổi tuyển dụng tại trường, hình như từ hồi năm thứ nhất đến giờ, đã trải qua 2,3 lần tuyển dụng rồi thì phải, mặc dù vẫn biết việc ít,ng nhiều. Công việc vẫn cứ là culi chạy lăng xăng rồi nghe sai bảo, nhưng cứ nghe đến cái danh đài truyền hình TW là mọi ng vẫn cứ lao vào. Bản thân ko hứng thú j mấy đâu nhưng bạn bè đều apply hết nên mình cũng ko thể ngồi yên. Thành thử ra cái tính bầy đàn vẫn còn rõ ràng lắm, nó làm cho mình muốn theo số đông, thật ra là sợ nếu mình đi con đường khác số đông nhỡ may ngta có cơ hội, ng làm việc còn mình lại chả ra đâu vào đâu. Vẫn biết những ng có tài thực sự rồi sẽ tìm được những j tốt nhất, vẫn biết nếu quyết định ko theo số đông mình sẽ là mình, ko lẫn vào ai cả. Tôi là tôi, tôi có bản sắc của tôi, có cái nhìn và cá tính của tôi. Nhưng rồi vẫn phải làm, vẫn phải nộp đơn, thi tuyển, chen chúc và đôi khi thất vọng vì ko nhận được công việc hoặc công việc chẳng như ý nghĩ của mình nữa ... haizz, dù suy nghĩ bao nhiêu, dù muốn khẳng định mình bao nhiêu, bây giờ em vẫn thấy chán chường, hướng theo số đông lắm. Liệu em có tìm được con đường phù hợp với mình hay không? 1 năm nữa ra trường rồi, em sẽ làm gì đây ? Ko p ko có việc, chỉ là ko có việc để mình đam mê
    Sáng nay tỉnh dậy... mưa, ghét thế, vẫn ghét trời mưa nhất nhưng kéo lại thấy gió se se ... chuyển mùa thôi chứ làm sao đã mùa đông được nhỉ anh nhỉ ?
    Mỗi sáng mùa đông dậy, khó khăn lắm mới ra được khỏi chăn, ườn èo đánh răng thay quần áo, bấn loạn đứng nghĩ xem hnay học gì, mang cái j theo ... ngày mùa đông nào cũng thế, ngày ngắn chứ nhiều nhặn gì. Thế mà rét khiếp. Mùa đông, những ngày lạnh nhất, phải mặc tận 4 cái áo, ng cứ tròn xoe như con gấu, quàng khăn tú hụ, che hết cả mặt mũi, len cọ vào má, hồng cả má, mũi thì lạnh, đỏ ửng. Tay cũng buốt ... vội vàng chạy ra ngõ, tranh thủ trèo lên ôm anh ngủ thêm 10'' đi đường. Nhớ lắm lắm cái cảm giác ngồi sau cái lưng rộng, áp mặt vào lớp áo ấm, ngủ thêm 1 tẹo, tay được nắm chặt cho khỏi rơi =)) thật ra thì được ủ cho ấm thật ấm đến lúc vào lớp sẽ ko bị cóng ...
    Mùa đông thi nhau thở ra khói, chỉ hôm nào thật lạnh, thật ẩm thì mới thở ra khói, em hay đùa rằng đấy là em hút thuốc ...
    Haizz, lại nhớ cả tối mùa đông ngồi trong quán cafe toàn đèn đỏ, hot chocolate bốc khói nghi ngút, tựa lưng vào mấy cái gối, nói đủ thứ chuyện linh tinh trên đời ...
    ***
    Nhưng em vẫn nhớ những mùa đông khác, gần hơn, lạnh hơn mà ko có bàn tay ấm, ko có chiều chuộng, ko có xót xa ...
    Sáng sớm mùa đông em đi ngoài đường, gió lạnh đến nỗi nước mắt cứ thế chảy ra, tay lạnh đến nỗi vặn ga to lên cũng khó, cứ như con gấu đơn độc đi một mình giữa đường băng ...
    Những sáng mùa đông lười đến nỗi ko chải đầu, bôi chút son nẻ, ko thèm nhìn ngó cứ thế khoác vội một bộ quần áo nào đó, thậm chí còn ko buồn nhìn gương, vừa đi xe vừa buồn ngủ, đôi lúc thấy mình ngủ gật, đôi lúc nước mắt chảy dài, cay xè cả mắt, ko mở mắt mà nhìn đường bt được ... Tay vẫn lạnh dù găng tay dày, tay vẫn cóng vào lớp ko viết được bài ...
    Những chiều mùa đông, những tối mùa đông tê buốt ...
    Năm nay, mùa đông không còn lạnh, năm nay, những sáng mùa đông được ngủ trễ, năm nay ... những ngày mùa đông chờ đợi ...
    Một mùa đông dễ chịu .... một mùa đông đáng thèm muốn.

  4. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh
    Hôm nay, người bạn bằng tuổi em ở nhà bên cạnh lấy chồng. 22t và lấy chồng, nghĩ thì thấy sớm nhưng biết đâu đấy, ngta chọn 1 con đường đơn giản, ít phải bon chen, lập gia đình, cơm nước, lo toan cho chồng cho con. Nhìn vào thì nói rằng, ôi con bé ấy còn trẻ, cuộc đời còn dài, lo lấy chồng sớm mà làm gì rồi thì tương lai phía trước còn bao nhiêu thứ hay hơn, tại sao cứ phải lấy chồng? Lấy chồng là hỏng tương lai này nọ nhưng biết đâu đấy, lại chả sướng hơn ối cô tài cao, học rộng rồi kén chọn này nọ, 30t rồi ko có lấy mảnh tình, 40t có khi lấy chồng. Khi ấy thì còn gì là yêu thương, còn gì là lãng mạn nữa giời
    Lấy chồng sớm ko có nghĩa là ko hạnh phúc, ko có nghĩa là chưa chín chắn. Em nghĩ khi tình yêu đã chín, khi 2 ng đã nghĩ tới hôn nhân (ko tính tới yếu tố bsĩ bảo cưới) thì việc xây dựng 1 gia đình là không có gì thiếu suy nghĩ hay ko có tương lai. Yêu là cưới, cưới là phải có trách nhiệm với nhau, để TY sống đến tận lúc 2ng vì 1 lý do nào đó mà chia tay chứ ko phải được vài năm rồi sống vì tình vì nghĩa, vì con cái, c/sống như thế mỏi mệt cho tất cả thành viên trong gia đình anh nhỉ ?
    Nhìn chú rể đi cạnh cô dâu, cô dâu lóng ngóng, ng lớn ầm ĩ là m xách váy cho nó đi, chú rể cằn nhằn, tự nhiên thấy ko khí đám cưới cứ chùng hẳn xuống. Nếu anh là ng để em gọi là chồng yêu, anh hãy cười nhé, cười thật rạng rỡ, hãy nắm tay em thật chặt nữa, nhìn vào mắt em ...
    [Tất cả chỉ là mơ mộng hư không ....]
  5. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh ...!
    Hôm nay em nhận được đt từ số đt ... cái sđt p mất đến 10'' em mới dứt khoát ấn đc vào phím delete, số đt mà nhắm mắt em vẫn nhấn đc chính xác trên bàn phím ... đã quá lâu rồi, em tưởng mình đã quên, em tưởng mình đã mạnh mẽ, đã khác, đã bỏ qua được, đã sống tốt hơn, ko còn nghĩ đến, ko còn mong chờ ...
    Lúc ấy em đang bận, lôi đt trong túi ra, nhìn chằm chằm và nhấc máy, lúc ấy chẳng cảm thấy j cả, thấy mình vẫn bình tĩnh nói, mà ko nhớ nổi mình đã nói j ... vì em dở việc nên hẹn gọi lại sau ...
    Từ sáng, đến bây giờ. Lòng nói là ko mong chờ, trái tim lại rất để ý đến cái đt ...
    Thực ra cuộc sống rất biết cak trêu đùa ngta, ko chịu để quá khứ ngủ hẳn đi, vết thương se miệng cứ nhất định chọc vào để nó ko yên ổn... Mỏi mệt, ước j ko có cú đt sáng nay ... em vẫn tươi vui như thế, đi học, đi làm, bấn loạn với số bt khổng lồ, đi mua sắm với bạn, đi đóng giày và chờ đợi ...
    1 cú đt thôi, và bây giờ vẫn khiến em đang chờ ...
    Em
    chờ

    đây
    ?

  6. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh
    Em đã bấm số
    Chờ tiếng tít tít rất rất lâu
    Dài như vô tận
    Chờ đến khi ko có tín hiệu trả lời
    Anh
    Em thật quá ngu ngốc
    Em thật quá hèn nhát
    Tại sao e ko dũng cảm
    Coi như chưa từng có cú đt sáng hôm ấy
    Chưa từng có n~ tháng ngày quá khứ ấy
    Quên đi 1ng từng làm em tổn thương
    Quên đi 1ng phũ phàng ko hề nghĩ j đến em hết
    Ko thể quên
    Bởi vì quá nhiều thứ để nhớ ...
    Đến tận hôm nay, em vẫn hy vọng
    Ko biết hy vọng j ?
    Tsao?
    Chờ gì ?
    Để được gì ?
    Muốn nhấn số mà có cj ngăn em lại ...? Tự trọng của em chăng ? Hay vì sợ yêu thương ko tồn tại ... ?

  7. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh
    Dạo này nhiều chuyện thật, dồn dập, tất cả mọi thứ cứ nhắm đúng thời điểm để cùng xảy ra, dồn em vào chân tường, khiến em mệt nhọc, khiến em điên đảo để chống đỡ ...
    Cuối cùng em cũng đứng vững được, để quên đi 1 lần nữa quá khứ tự nhiên bị đào xới.
    Tưởng như chỉ yên tâm, đi làm, đi học, chăm ko kiếm tiền ... mọi sự giản đơn, mình ko đá vào đời thì đời để yên cho mình sống ...
    Ko ngờ, đúng là chữ ngờ
    Tối hôm qua, lại chuyện làm ăn với bạn. Hai người đã chơi với nhau hơn 6 năm nay, có những lúc thân thiết đến ko thể hơn được nữa, là chỗ dựa của nhau rất nhiều lúc khó khăn thế mà cũng chỉ vì 2 chữ làm ăn ...
    Đời chết là ở chỗ suy nghĩ giản đơn, chết ở chỗ nghĩ mọi việc thẳng tắp như đường kẻ chỉ ... hôm qua khi bạn em tính chi li về số tiền làm ăn chung mà em để bị móc túi thì em thực sự shock, nhưng chấp nhận. Tiền nong sòng fẳng, ko nên dây dưa chuyện tiền nong. Nhưng vẫn mong manh một cái gì đấy bị tổn thương ghê lắm, một thứ gì đấy ở bên trong ko chấp nhận được mặc dù con ng em chấp nhận hoàn toàn chuyện thanh tóan tiền ấy. Mình phải chịu trách nhiệm về những thứ mình làm, và không kêu ca. Càng bạn bè càng phải rõ ràng để giữ gìn được mối quan hệ ấy ...
    Chấp nhận nhưng đôi chút shock, trong lòng thấy có cái j đấy mất đi. Biết là ko nên nhưng ko thể ngăn cản ... biết rằng mọi thứ ko còn như trc đây nữa, mọi việc ko còn như ngày xưa. Ko còn vô tư nữa, từ tối hôm qua, tình bạn ấy đã có cái khác chen vào, ở trong lòng cả 2ng sẽ ko còn nghĩ tới nhau như trc đây nữa ....
    Buồn
    Nhưng phải chấp nhận thôi
    Em ko biết, tiền kiếm để trả nợ thì cũng kiếm được thôi
    Nhưng cảm giác mất mát này em ko kiếm ở đâu ra bù vào đươc ....
    Anh à, tại sao em hết lòng với tất cả mọi người để rồi lại nhận lấy nhiều vết thương đến thế ? Không chỉ là 1 ng bạn này, còn n~ ng bạn khác, trc đây, thậm chí biết đâu sau này ....
    Trống tóac thực sự
    Ko còn biết tin vào đâu thực sự
    Ko dám dựa vào đâu thực sự
    Ko còn dám ngu ngơ như mình nữa
    Dè chừng nhau quá
    Khiên cưỡng, gượng ép những thứ gọi là tình bạn quá ...
    Mất mát
    Thực sự
    Rồi ngày mai em sẽ thế nào, khi cuộc đời cứ liên tiếp đẩy em thành 1 đứa p dè chừng đến từng ng một, ko còn dám nghĩ vô tư về bạn bè như mình đã nghĩ nữa ...
    Không còn 1 cú đt chỉ để khóc lóc kể lể
    Ko còn 1 lang thang cafe, lượn lờ ăn uống với nhau nữa
    Ko còn những lời hồn nhiên nữa
    Ko còn can đảm bấm số bất cứ khi nào cần nữa
    Có cái gì đấy chẹn lại, tất cả mọi ng đều phải đổi thay, tất cả mọi ng đều phải lớn lên ...
    Không có nỗi đau nào ko thể chấp nhận, chỉ có những nỗi đau ko thể quên ... chỉ có những cảm giác yêu thương ko thể lấy lại ....

  8. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh nghe không ...
    những ưu tư rồi sẽ qua .....
    Được paradise2209 sửa chữa / chuyển vào 23:42 ngày 15/10/2008
  9. venus87

    venus87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2006
    Bài viết:
    1.312
    Đã được thích:
    0
    tớ đọc topic của ấy từ lâu rùi,và hôm nay thì tớ quyết định reply,vì 1 lẽ tớ bắt gặp 1 phần nào đó của tớ trong những bài viết của ấy,cũng hay căng thẳng với mẹ,đôi lúc cũng cảm thấy ngột ngạt trong chính ngôi nhà của 1 mình,cũng hay stress và cũng hay cảm thấy chán,cũng đang chờ đợi 1 tình yêu đích thực,cũng đã từng tổn thương và cũng đã phải suy nghĩ rất lâu để có thể delete 1 số đt đã-từng-quá-quen-thuộc,và đặc biệt tớ cũng vô cùng ghét trời mưa...
    Chỉ đơn giản là muốn chúc ấy một ngày mới tốt lành thôi
  10. bivabeo

    bivabeo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.527
    Đã được thích:
    0
    Hãy nhìn thẳng và tiến lên phía trước
    Luôn vui vẻ cô nhá

Chia sẻ trang này