1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Và em viết cho anh ... như chưa bao giờ bắt đầu ...?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi paradise2209, 14/09/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh
    Bây giờ là 1h15'' sáng ngày 21/10. Em vừa làm xong bài tập cho ngày mai, bài dịch phải gửi cho báo và cũng vừa đi làm về lúc 10h30 ...
    Em cần phải có cái cảm giác bận rộn lúc này, cái cảm giác con người bị vắt kiệt sức, quay như chong chóng trong công việc để mà không phải nghĩ ngợi, buồn phiền hay đau khổ gì hết ...
    Ước gì công việc cuốn em đi, ko phải ăn cho đỡ béo, ko phải ngồi không cho đỡ thấy thừa thãi, ko có thời giản rảnh để mà nhớ, để mà băn khoăn gì nhiều ...
    Nhưng kể ra thì nhiều đấy, chứ cũng có vất vả gì ...
    Đi quay, chạy mấy tiếng rồi lại ngồi bẹp trên phòng máy, lại ngồi không và lại nhớ, lại băn khoăn ...
    Thực ra là có thể quên ... nhưng em vẫn ko hiểu sao có ng lại cứ thỉnh thoảng chọc vào 1 tí, khơi lại trong em những thứ chưa thể trở nên cứng cỏi, làm em lại dịu dàng, lại thấy mong manh, chờ đợi lắm ... thực ra rất muốn có nhưng lại mơ hồ, ko dám đưa tay gạt đi nhưng cũng không dám mạnh dạn tiến tới ... chỉ vì em chưa hiểu trọn 1 con người và có thể ng ấy cũng chưa muốn cho em hiểu ... em ko biết nữa, anh à ....
    Rồi em sẽ ra sao ...
    Dạo này em sống khác quá ...
    Ko bạn bè, vì sai lầm làm ăn tiền bạc có thể em lại tự tay đánh mất 1ng bạn thân vô cùng ... im lặng cứ thế diễn ra, và rồi ngta xa nhau phải không anh ? Nhưng em ko còn sức níu giữ nữa ... ngta muốn buông em ko thể giữ dù là muốn ... Đã lâu rồi ko còn những buổi lê la, những buổi đàn đúm cười tắc thở ...
    Đã lâu rồi em chưa lê lết ở nhà đứa bạn thân, lâu rồi ko sms, lâu rồi 2 đứa ko còn nói chuyện này chuyện kia ... mà ko có lý do, chỉ đơn giản là nó đổi thay và em cũng lại ko thể níu giữ ...
    Dạo này em ko đi chơi, ko ca hát, ko tiêu pha
    Dạo này em giam chân ở nhà ngoài đi làm, đi học
    Dạo này em ko muốn nghĩ, chỉ muốn chạy trốn
    Dạo này em sống c/s ừ sao cũng được
    Dạo này em u ám
    Dạo này em ko khóc được
    Dạo này em ko cười thỏa thích được
    Dạo này em ko giao tiếp niềm nở được
    Tất cả vì đổi thay
    Đơn giản thôi anh nhỉ, đổ hết cho 2 chữ đổi thay
    Cảm thấy rằng cả thế giới này đang quay lưng với em ....
    Em tìm về trốn trong nơi trú ẩn bình yên
    Bố, mẹ, ông bà, cô chú và các em ... chưa bao giờ em muốn trốn kỹ đến thế, chỉ ở trong cái nôi nhỏ, không đi ra ngoài. Ở đây để thấy yên tâm, thấy ấm áp, thấy được bảo vệ ...
    Ngày mai em ra thế giới, lại cảm thấy cả thế giới quay lưng với mình ...
    Bế tắc nhưng ko biết làm sao ...
    Tiếp tục sống và cũng tiếp tục thở
    Anh nhỉ ?

  2. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh ...
    1h sáng và sang một ngày mới, cuống cuồng vội vã, nhanh như gió thổi mà sao em chẳng cảm thấy gì ... ko còn muốn bình luận về cuộc sống nữa chăng ?
    Mấy hôm nay đi làm về là 10h30 rồi, ol 1 lúc rồi tắm cũng đã gần 12h, gần như ngày nào em cũng nhìn cái đt, cũng có chút chờ đợi như đã là thói quen, tại sao em đã gần quên rồi lại phải nhớ, phải mong? Cuộc đời đang trêu đùa hay đánh đố em ? Lúc em gần vỗ về cho mình thoát khỏi sự u uất, tiếc nuối 1 thứ gần như là TY thì cũng là lúc những cú đt, những hđộng nào đấy làm em không thể quên được, ko có dũng khí gạt bỏ đi ...
    Anh, anh có chán không khi cứ nghe em than thở này kia? Nghe em nói về 1ng mà 99% không phải là anh ...
    Chỉ là một cơn gió thoáng qua đời em đúng ko anh ?
    Gió đi qua và rồi sẽ ko ở lại ...
    Em ko biết phải làm gì nữa, cứ lúc em quyết định buông xuôi thì ng đó lại làm 1 cj đó, cứ những lúc em suy nghĩ điên tiết lên là nhất định phải rõ ràng cho = đc thì ng ấy hờ hững làm lòng tự trọng của em cản em ko để em thực hiện nốt những dự định của mình . Mắng mỏ cho bõ tức rồi yêu cầu chấm dứt, biết bjờ e mới làm được đây anh ?
    Thực sự e đã lưu luyến và chìm sâu vào chuyện vô vọng ấy lâu rồi ... gần như ko có lối thoát mà ko, là hy vọng để chưa muốn thoát ra thì đúng hơn ...
    Đêm nay em lại chờ, biết chắc là ko có j cả, em vẫn chờ
    Lúc nãy đã nghĩ rất dứt khoát là nốt lần này mà như này như kia thì sẽ coi như ĐÃ CHẾT luôn, mà sao bây giờ vẫn tìm đủ mọi lý do, mọi cách để bao biện, để lại hy vọng ...
    Em muốn khóc quá, muốn được oà khóc thật to cho nó đẩy hết đi cái cục nặng đang chèn lên tất cả các phần của con người em. Trái tim, đầu óc, đôi tay, đôi môi, con người ...
    Anh ơi, mùa đông năm nay rồi có lạnh ?
  3. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Và em vẫn mỉm cười ...
    Ngày mai em vẫn phải thức dậy, sống trọn 1 ngày và rồi lại mỉm cười để chờ đợi những ngày như thế ...
    Cuộc đời có bao lâu mà hững hờ
    Nhưng em đang hờ hững
    Em thật sự muốn yêu thương nhưng ko tìm ra ng nhận yêu thương ấy ....

  4. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh à
    Cảm giác mất đi 1ng thân yêu nhất, cảm giác mất đi những gì đối với mình là quan trọng lắm lắm nó như thế nào nhỉ ?
    Là cảm giác mất đi mãi mãi cơ anh ạ, chứ ko p cảm giác ng ấy rời xa mình nhưng vẫn sống yên ổn tại đâu đó xung quanh đâu, cảm giác xa rời ko có 1 cơ hội nào được gặp lại, đc biết tin tức của người ấy nữa ... đi đến 1 nơi khác, mà khi mình còn sống, mình ko có cách nào đi đến được ...
    Bố 1ng bạn của em vừa mất, buồn, rất buồn chứ ... cũng rất thương, rất muốn làm gì đó an ủi, giúp đỡ, động viên nó nhưng rồi chẳng biết làm gì hơn ... cảm giác mất mát, chưa trải qua chưa thể biết hết được, chưa từng nếm trải ko thể hiểu nổi, vì thế chỉ biết lặng im, chờ đợi ...
    Em chưa bao giờ dám nghĩ đến bất cứ mất mát nào trong cuộc sống, với em, có gia đình, bạn bè ... tất cả cứ thế, vui buồn, giận dỗi ... dù có là gì đi chăng nữa mọi ng vẫn tồn tại xung quanh em, sống yên ổn, SỐNG cuộc sống của chính họ, để em chỉ cần biết rằng họ vẫn tồn tại đâu đó, hít thở, kiếm sống và vui buồn ...
    Không thể không có mất mát, nhưg em ko muốn nghĩ tới, ko muốn biết và ko muốn hiểu ... 1ng như em ko thể chịu đựng việc mất đi bất cứ 1ng nào cả, dù là ng em yêu hay em ghét, chỉ cần em biết ng ta 1 lần thôi thì khi ng ấy ra đi mãi mãi, vẫn là 1 cú shock với em, kinh khủng ....
    1ngày đón nhận quá nhiều tin chết chóc, vừa nãy thôi, khi đang viết những dòng này thì đánh rầm 1 cái, cả cái otô đâm vào cửa trc nhà em, kinh khủng, tiếng va chạm mạnh đến nghẹt thở, em chẳng dám xuống, chỉ đứng trên sân thượng nhìn thôi cũng thấy sợ ... tất cả mọi thứ, máu, vết thương, nét mặt của con ng, tiếng rên rỉ ... chỉ cần hình dung ra là em đã thấy sợ lắm rồi .. đi ngoài đường em sợ nhất là những đám đông bất thường, ng bu quanh ... chắc chắn là tai nạn, dù ko biết là ai, ntn nào nhưng những việc đó đều ám ảnh em quá lâu ... quá nhiều
    Cuôc đời có bao lâu mà hững hờ ....
    Hình như em bắt đầu thấm thía và có nên chăng làm 1 cái gì đó ?
    Mạnh dạn yêu thương để đau cũng được đúng ko anh ?
    Em có nên lẩn trốn như những tháng ngày vừa qua .... ?

  5. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh ...
    Em dứt bỏ vì ngta vô tình.
    Mọi thứ kết thúc, em thấy nhẹ lòng quá ....
    Cuối cùng em cũng đủ can đảm để nói 1 vài thứ mà em đã nghĩ, chỉ là 1 vài thứ thôi ... thú nhận là thik 1ng ko thik mình. Níu kéo 1ng mà ko p của mình ko p là em đâu anh ạ, cái j là của e sẽ là của e, e ko muốn sự sở hữu gượng ép ... Lúc nào em cũng mong là e sẽ đc cười với a nụ cười chân thật nhất, hôn a = cảm giác đắm say nhất, đc a ôm trong vòng tay chặt nhất, đc a nhìn với đôi mắt trừu mến nhất ... mà những cái ấy chỉ có thể có khi e yêu a thật lòng và a cũng y e như thế ...
    Vì thế em đã câm nín, gượng gạo để quên đi một 1ng, 1 thứ yêu thương mong manh ko có thật ... để khi sự quên gần đạt tới, mọi thứ lại bị đảo lộn ... 2 tuần em sống trong cảm giác nửa muốn bóp chết hy vọng, nửa lại hy vọng rất nhiều ...
    Nhưng hnay e biết ng ấy ko p của e,sẽ chẳng bao giờ là ng che chở cho e nữa ... em đặt dấu chấm hết vì e nhận ra rằng chẳng có gì để níu kéo cả. Ngta ko thể mất cái mà ngta ko có đúng ko anh ?
    Buồn lần thứ 2
    Mệt mỏi lần thứ 2
    U uất lần thứ 2 ?
    Hãy giúp em vượt qua anh nhé, ng đàn ông em chưa thể gọi tên ...

    Được paradise2209 sửa chữa / chuyển vào 23:50 ngày 28/10/2008
  6. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh ...
    Hôm nay HN mưa to quá, mưa suốt từ đêm qua đến giờ, cứ nghỉ đc 1'' mưa nhỏ nhỏ thì y rằng là lại ào ào như lên cơn í ...
    Em ghét mưa
    Ghét mưa lắm í
    Nhưg hnay ngồi nhà nghe tiếng mưa cứ ào ào, trắng xóa thì thấy bình an lắm ...
    Bình an vì mưa to chứ ko p những cơn mưa lắc rắc tí 1 chỉ tổ làm bẩn ng, bẩn đường ...
    Bình an vì mưa đúng vào lúc em phải quên đi 1 số thứ ... cảm giác sau cơn mưa to này mọi việc sẽ đưọc tẩy rửa hết khỏi đầu óc và trái tim em vậy ....
    Người ta bảo đi cùng nhau mà vô tình gặp trời mưa thì tình cảm sẽ rất bền vững ... nghĩ 1 ngày có 2 ng nắm tay nhau, đi dưới mưa, nụ hôn sẽ có vị j nhở ?
    Haizz
  7. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Anh à, anh à, anh à ....
    Hà Nội bắt đầu lạnh rồi. Bắt đầu có gió lạnh chứ ko còn thi thoảng vài cơn gió se se như cuối tháng 10 nữa ... HN vào đông thật rồi.
    Mặc dù vẫn có nắng, thậm chí là nắng chói chang nhưng vẫn rét. Em thích thời tiết này, ko nóng nhưng có nắng, ngày mới trông thật đáng yêu vì rực rỡ, tươi tắn chứ ko ảm đạm ... nhưng cũng chả mấy mà đến những ngày mùa đông ảm đạm sắp tới đâu anh ...!
    Cũng lâu lâu rồi em chưa viết, khoảng lâu lâu đấy em đã làm được vài việc, buồn nhiều hơn vui nhưng nhẹ nhõm ...
    Em đã dứt khoát hẳn 1 tình cảm có như ko, ko mà như có
    Chấm dứt hẳn những mộng tưởng vẩn vơ
    Chấm dứt hẳn khoản thời gian hy vọng mơ hồ ...
    Quên đi triệt để ko vấn vương 1 ng ko đáng để nhớ ... quên rất nhanh và ko cho mình 1 cơ hội nào để nhớ lại, dù chỉ 1 chút, dù chỉ 1 lát ... ko có lý do nhưng dường như đó chính là lý do thuyết phục nhất!
    Em lại là em
    Cô đơn, cô độc
    Kiêu hãnh
    Mạnh mẽ, cứng cỏi
    Yếu đuối và nhiều khát thèm
    Mong manh và dễ tổn thương
    Để rồi mùa đông này, tay phải nắm tay trái và an ủi rằng trái tim ko lạnh, anh nhỉ ?
    Vì em đang nghĩ rằng, liệu ng sắp đến, ng sắp lấy tay nắm lấy bàn tay em đã phải là anh chưa ?
  8. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Sáng nay em đi trên đường 1 mình, sáng CN đi làm, vừa đi vừa khóc như con điên. Lâu lắm rồi mới chảy đc nước mắt, thế mà đang khóc dở p dừng lại đỗ xăng nên ko khóc đc nữa ...
    Sáng nay mò dậy từ sớm rồi nghe bố mắng, haizz những chuyện ngàn đời xoay quanh đứa em đc cưng chiều, rồi hì hục tự mình dắt 3 cái xe máy ra để lấy đc xe đi làm. Em đã tự nhủ rằng sẽ ko quan tâm j đến những lời nói vô tình nhưng sao vẫn đau lòng đến thế, nc mắt vẫn chảy, gió ùa vào là lại khô thôi ...
    1ngày CN đi làm 9 tiếng, tiếp xúc với biết bao người, thấy cuộc sống bận rộn sao mà nhanh thế, 1 ngày sáng rồi tối, nhanh đến ko kịp suy nghĩ ...
    Lúc tan làm ko muốn về nhà nữa, sms rủ bạn ra đường, nó bận ...
    Định đi lang thag 1 lúc thì mẹ gọi về ăn cơm, mẹ bảo con ở đâu về ăn cơm đi chứ ? Thế là lại về ...
    Mâm cơm có 2 mẹ con nói chuyện với nhau, ăn ko nhìn mặt bố, ko nói, ko hỏi ... lạnh lùng như n~ ng xa lạ. Cảm giác trống rỗng lắm, có lẽ bản thân vô cảm rồi, cái j cũg đc, chuyện j cũg đc ... buồn nhiều rồi nên quen chăng ?
    Lại muốn mình bận rộn quá anh ạ, để ngày qua nhanh, để mùa đông qua nhanh ....
  9. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5

    Anh!
    Người ta bảo cuộc sống không ai giống ai và mình đừng ghen tị với người khác vì sẽ có ngày mình tìm ra hạnh phúc của mình, tìm ra cuộc sống của mình dù cho mình có cảm thấy thua kém người khác đến thế nào đi chăng nữa ...
    Nhưng em vẫn thấy cuộc sống bất công, và lòng vẫn buồn, vẫn ganh tị khi nhìn những cuộc sống đang phơi phới, tràn đầy như thế ...
    Vừa đọc blog của 1 chị cùng phòng. Cảm giác ấy lại có anh ạ, chút gì đó ghen tị, chút gì đó thèm muốn ... là 1 MC khá nổi, có gia đình khá giả, có bạn bè ng thân quan tâm, có công việc tốt, thăng tiến tốt lại có 1ng đàn ông thương yêu cực kỳ ... để chị có thể hàng ngày post lên blog những dòng nũng nịu nhớ nhung, để chị có thể e lệ khoe khoang một chút những ân cần, chăm sóc mà ngy dành cho chị ... để chị tự hào vì mình có c/s tốt, everything goes rite. Haizz ...
    Nhìn lại vào chính mình xem, 1 cviệc ất ơ khó thăng tiến, 1 hệ thống bạn bè hiện đang chơi vơi bất ổn, ko ngy, ko tiền bạc ... chỉ còn gia đình làm điểm tựa nhưng đôi khi cũng chẳng thấy mình đứng vững trong đó nữa ... Mình 21 và chị 22!
    Đôi khi con ng ta nhìn vào c/s ng khác đầy ao ước và thèm muốn, rồi nhìn lại c/s nghèo nàn của mình và than phiền ảo não ...
    Em đang như vậy đấy anh ạ ...
    Khi đọc đc rằng có ng sẵn sàng đến với chị bất kể tjan, bất kể thời tiết lại nhớ đến mình những ngày mùa đông, tất cả dựa vào chính mình ...
    Khi đọc n~ dòng chị nói hàng ngày ríu rít kể chuyện với ngy đến sáng lại nhớ 1 cái j đấy xa xăm ...
    Chán nản vì mình chưa bao giờ cố gắng đủ ...
    Nhưng cũng phải có những ng như thế mới khiến mình cố gắng hơn, chả biết có khác j, có thay đổi đc j ko ....
    Còn rất nhiều việc trước mắt ....
    Mỉm cười đi và làm việc thôi nào !
    Aizza, aiza fighting ...
  10. patituchi

    patituchi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2008
    Bài viết:
    1.586
    Đã được thích:
    1
    Hị hị, sáng sớm đọc chuyện cậu thấy buồn quá, chả thấy có tý yêu sống nào, chán
    Đời rất dở nhưng anh em vẫn fải niềm nở

Chia sẻ trang này