1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vagrancy - Mỗi ngày một bài thơ

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vagrancy, 28/07/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Đêm !
    Người thiếu phụ giật mình tỉnh giấc , những hạt sương đêm đọng lại trên lá cỏ , trên mí mắt ?
    Bao đêm , nàng khóc một mình , vì cô đơn , vì lạnh lẽo ?
    Vì người nàng yêu đã ra đi mãi mãi , không trở về ?
    những hạt sương vẫn tích tụ , để rồi tan ra khi ngày mới đến !
    ngày và lại đêm ?
    Sương đêm
    Choàng tỉnh!
    Những hạt sương lấp lánh,
    Trời khuya,
    Nàng nghẹn ngào ...
    Bao đêm dài lạnh lẽo
    Người vẫn đi biền biệt ?
    Không về !
    Lặng lẽ
    Tiếng dương cầm thánh thót .
    Những phím đàn vương vết dấu thời gian .
    Bàn tay chai sạn .
    Những phím đàn nơi bàn tay nàng khóc suốt canh thâu ,
    Khóc vang những khúc lặng lòng !
    Tháng năm,
    Cạn khô,
    Héo quắt,
    Người vẫn đi biền biệt không về !
    Yêu?
    Khúc nhạc ái ân
    Của lần đầu tiên biết khóc
    Vì hạnh phúc !
    Vì lo âu !
    Vì đớn đau !
    Vì biết mình mang tội !
    Vì những ngón tay biết khóc gom góp tất cả những hạt yêu thương, thả lên những phím đàn bội bạc...
    Vì trăng tròn mọc mầm!
    Vì người thiếu phụ, đêm đêm tỉnh giấc, hỏi tiếng dương cầm réo rắt
    "- Tình yêu là gì?"
    ***
    Tình yêu
    Là từ anh đến em
    Thể xác gặp thể xác
    Và hồn anh hoà quyện với hồn em

    bài này viết cho rất nhiều người, một chút của mẹ, của chị, của người bạn tri kỉ, của một nhân vật trên phim, và một phần của chính bản thân mình...
  2. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chia tay
    Trời đổ cơn mưa chiều
    Chiều lạnh lùng . Trống toác
    Không gian tàn , nát vụn
    Kí ức nhoà mắt nâu
    gặp nhau - quên - lần cuối
    cũng lất phất mưa bay
    Mưa rơi nên ngõ bạc
    Mưa vương trên mắt buồn
    Mưa tô trời tím thẫm
    Mưa trắng tóc chiều nay
    Anh - thẫn thờ - như xưa
    lặng im ... và khờ dại
    Mây vẫn chưa đổi màu
    vẫn dịu dàng phiêu lãng
    Nhẹ nhàng - không - em nhỉ
    Mưa đến những ngày đầu
    Ai đến những ngày sau
    Ai theo về bên lối ...
    Ai sẽ không khóc nữa
    Ai sẽ thôi buồn phiền
    Ai với một mình ai
    Mưa - chiều êm dịu quá
    Gặp lại nhau lần cuối
    Sao anh chẳng nói gì ?
    Ánh mắt lục tìm nhau
    Sao mà anh khờ thế ?
    Chiều nay - trời không nắng
    Quên nhau - ta trở về
    Chia tay - cười hờ hững
    Phút cuối cùng - vỡ tan
    !
  3. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Hơn một ngày
    Hơn một ngày nắng
    Hơn một ngày mưa
    Trang thơ khép lại
    Ngày vẫn đu đưa
    Hơn một lần nhớ
    Hơn một lần hờn
    Yêu thương ngủ lại
    Môi biếc xa xưa
    Hơn một lần khóc
    Hơn một lần cười
    Thời gian thắm lại
    Kí ức lung linh
    Hơn lần anh đến
    Đưa mắt ngước nhìn
    Tim em quắt lại
    Bỗng chốc rung rinh
    Hơn lần em viết
    Những phút giận hờn
    Vô tư xếp lại
    Ném hết sang anh
    ~~~
    Hơn một lần đấy
    Chỉ một lần thôi!
    Sẽ không... thế nữa
    Biết dễ qua nhanh

  4. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    lạnh lùng và lãng mạn
    mâu thuẫn giữa lý trí và con tim ?
    Trái tim xanh
    Khi những cánh chim tan vỡ phía hoàng hôn
    Khi ánh lửa tàn oằn mình quằn quại
    Khi mặt nước trở về hoang dại
    Đất mệt nhoài sau tiếng thở chiều hôm ...
    Khi anh biết em vẫn ở đó một mình
    Tết những sợi buồn vàng ong như mật
    Gặt nước mắt bằng những tiếng cười , những bài ca rạo rực
    Nhốt nơi ngực mềm , khoá bằng trái tim xanh ...
    Trái tim xanh !
    Nơi dập dờn những mảng hình anh ?" không anh vô vọng
    Nơi mặn chát những đam mê - hờ hững tầm thường
    Nơi cạn khô những lời có cánh ?" sáo rỗng học hằn
    Nơi đang tự bóp nghẹt đi vì yêu thương - hận thù tím thẫm
    ?nhốt trong trái tim xanh
    Khi biết rằng em vẫn ở đó một mình
    Anh vẫn lang thang
    Anh vẫn bước đi trong xám xịt của bóng đêm dài
    Vo tròn những ngôi sao ham muốn
    treo chúng lên mặt trăng bằng sự viễn hoặc thường ngày
    để rồi đá tan ra bằng cái nhìn ích kỷ
    cái nhìn của kẻ cô đơn , du thực
    Vội vã , nghiến ngấu , lạnh lẽo , cầu kì , cứng ngoắc và vô ơn .
    Anh biết em vẫn ở đó một mình
    Vẫn đan những sợi buồn dài hơn cơn gió
    Vô tình , uất hận ?
    Hãy ném anh đi , về nơi những cánh chim tan vỡ
    Hãy đốt anh trong ánh lửa tàn tuyệt vọng , cuồng quay
    Hãy dìm nghẹt anh xuống mặt nước mù sương
    Hãy chôn thật sâu anh xuống đất bùn nâu nhão nhoẹt
    Và chói chặt anh vào những sợi buồn vàng ong , thiết tha như gió
    Để khi bình minh vừa ló
    Hãy cưới anh ...
    Hãy cưới anh bằng trái tim xanh !
    Hãy cưới anh bằng trái tim xanh !
    Để qua ngày nắng gắt ...

    Chị cứ ở đấy một mình đi nhé, và cứ ôm lấy những vấn đề của chị... còn em thì vẫn như thế thôi, sống một cách bất cần... chị cứ kiêu hãnh đi để mà cô đơn một mình... có lẽ mình chỉ có điểm chung là lãng mạn... nhưng lãng mạn thì khó mà xây dựng được lâu đài ước mơ lắm...
  5. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    4 s, heaven ...
    4 s vụt đến , lặng lẽ như khúc giao mùa , vạt vai thầm khóc nhỏ ...
    4s giật mình tia chớp lạnh , rạch xé nát trời đông u ám , gió rít bên tai ...
    4s mọc đôi cánh bay , nhấn mình vào không gian xa thẳm ...
    4s lạc mình vào hư không nhập nhoè đường nét , nhấm nháp ảo thực mênh mang ...
    4s giữ chặt lặng yên , thời gian ngập ngừng chao đảo ...
    4s lách mình giữa cái chết và sự sống , con không thấy sợ hãi ,
    mà mong rất nhiều khúc hát mẹ ru con !
    4s chập chững cánh cửa yêu thương , anh thấy nhớ em hoài ,
    tiếc mất cái áo mùa xanh chưa kịp nói , rủ xuống vàng xạm cả chiều thu , ôm chặt những tím ngắt lưu ly tiễn biệt !
    4s không kịp hát , con đường dài gập ghềnh đang đi bỗng ngắn lại , hạ thấp xuống bên tay chới với mong manh !
    4s tối xầm , ánh sáng vừa tắt ?
    4s qua
    vỡ oà giữa lý trí , tâm linh , mặt trời sáng và màn đêm tối thẫm ,
    cái áo mùa xanh , bầu trời , mặt đất ? cất tiếng nấc trào nhựa sống ,
    cái bánh xe quay quay ? màu chiều vụt sáng !
    ***
    " Chiều thu gió thổi mơn man
    Chiều thu lá rụng mơ màng nên thu
    À ơi con có một mình !
    À ơi con ngủ yên bình , con nghen !..."

    Cái chết đến thật bất ngờ, và nó tóm trượt ta chỉ trong một phần triệu tíc tắc... cuộc sống mới vỡ òa, lời ru bình yên quá... mẹ ơi, con mong mình lại được là đứa bé khi xưa... lúc mà được cưng chiều, lúc mà được yêu thương, hờn dỗi vô cớ... dù có vươn trời đạp đất, con vẫn chỉ là một đứa bé nhỏ nhoi trong vòng tay của mẹ mà thôi...
  6. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Mùa rụng lá !
    những gì chưa đạt được ?
    những gì khó vượt qua ?
    những gì đến thật muộn màng ?
    đừng vội nản lòng , hãy cố gắng hơn nữa ,
    sau mùa rụng lá ?
    Sau mùa lá rụng .
    Này hỡi chàng trai chưa một lần thấy biển
    Biển rộng lớn , hùng vĩ , bao la
    Biển khô khan , lạnh lùng , tàn nhẫn
    Biển nóng tính và hung dữ vô cùng
    Nhưng gặp bờ cát êm ?" sao biển dịu hiền , điềm tĩnh
    ***
    Này hỡi chàng trai đến sau mùa lá rụng
    Khi đạp mình lên những ưu tư
    Có nghe thấy không , tiếng gọi mùa rạo rực
    Tiếng cười vui của mặt đất
    Tiếng thở thổn thức của những chiếc lá lìa cành
    Tiếng chia phôi , tiếng nhớ thương , hoài niệm ?
    ***
    Này hỡi chàng trai với những cánh lan vàng buổi sáng
    Mắt nhìn mơ mộng
    Tóc xoã buông vai
    Ướp trong tay những giấc mơ hồng
    Và cả những cánh hoa bình dị
    Đượm sắc nồng của nắng sớm
    Toả hương ngây ngất , hờ hững dưới bình minh
    ***
    Gặp em , anh nghĩ điều gì ?
    Tặng hoa , sao anh không nói ?
    Nếu yêu em thật nhiều
    Đừng ngập ngừng , đừng lạnh lùng như thế
    Đừng tự dối lòng mình như vậy
    Đừng theo về phía mặt trời nóng bỏng , xa xôi

    Mùa lá rụng đã qua rồi ?
    Hãy đến với em
    Anh sẽ thấy
    Vì sao
    biển xanh
    gặp
    bờ cát trắng !

    anh vẫn nhớ mãi cái phút ban đầu chạm mặt... hình như trong 2 ta mỗi người đều cảm thấy bối rối, hình như có một tia điện chạy qua bất ngờ... nén chặt con tim... lúc đó dường như thế giới chững lại, chỉ còn 2 ta thôi... và những cánh hoa anh tặng em, là tât cả những hồn nhiên của tuổi thơ anh đó... giờ đây, thi thoảng lại gặp lại hương hoa lan trên phố, anh vẫn thấy bồi hồi về những kỉ niệm đẹp đã qua ... không biết giờ em ở đâu, như thế nào, và đang làm gì nhỉ? Có đôi chút nghĩ gì về những cảm xúc đầu đời không? Chúc em vẫn mãi là cô bé xinh tươi, nghỗ nghịch và hay hờn dỗi như ngày xưa nhé
  7. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Mảng vỡ
    lấp lánh
    ngọn lửa hồng lấp lánh
    giữa không gian
    liếm nát cả màn đêm hoang dại
    day dứt
    lập lòe
    vỡ oà theo cơn gió tha phương
    rạch những khoảng dài vỡ nát trời đêm
    bình minh ghé thăm muôn vàn hạt nắng
    vội vàng
    gắn những mảng vỡ đầu ngày
    hiu quạnh
    dệt sắc màu
    dệt cả thế gian ...
    miệt mài những nét vẽ bâng quơ
    người họa sĩ
    nghẹn ngào
    vẽ trời đất trong cơn mê dại
    vẽ cả đất trời trong em
    ***
    tự dối mình làm chi
    nguyện ước có bắt đầu từ kiếp khác
    mặt đất đầy bội bạc
    em là gì giữa nhân thế và anh

    - những mảng vỡ bắt đầu từ đâu ?
  8. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    không Anh - không Em...
    Em ạ!
    Có thể Em sẽ chưa biết được đâu...Hạnh_phúc
    bây giờ chỉ toàn là Màu_vẽ
    phết lên một Bức_tranh nham nhở.Cuộc_sống
    không có Thù_hình...
    những Nét quằn quại rên xiết mãi quặn quanh.Loang lổ
    những Bùn_đen và Đường_cát...
    Quỷ_sứ lập loè trong lớp Vỏ.Thiên_thần
    đánh mất Sắc_xanh...
    Thảo_nguyên hỗn độn Máu_tanh. Cỏ_thơm
    nuốt dòng Nước_mặn...
    Máu của Anh hay của không_Anh nhỏ xuống. Mặt_nước
    trôi ngọt về Em?...
    Có thể Biển sẽ cồn cào đêm đêm. Con Thuyền trắng
    vẫn lướt vào Kí_ức. Biển
    dằn xé những Ưu_tư choài xuống. Thuyền
    lặn mãi lên trên. Và đôi lúc Sóng
    hát tên Em. Sao
    ngỡ ngàng những Hoa Em khóc.Gió
    thổi khẽ theo Hương trên Tóc. Đêm
    mơ màng Đôi_mắt long lanh. Ánh_dương
    vẫn biết giận hờn. Bờ môi Em
    thắm đỏ...
    Anh bây giờ không còn là mình nữa. Vẽ
    tiếp Sắc_mầu lên Bức_vẽ_không_tên. Màu
    ép lên Màu, Anh vẫn biết nhưng quên? Màu
    nhoà Mầu Anh vẫn mài miệt mã... Mồ_hôi
    hoà Nước_mắt, Mộng_ước
    hoà Lãng_quên. Bức_tranh
    vẫn hiện hữu nguyên hình, Bụi_bặm
    nhoè Đường_nét, rạn nứt
    mảng Hỗn_độn_Trời_xanh...
    Em ạ!
    Có lẽ không phải Anh yêu Em. Người Anh yêu
    là không_Em đấy. Không_Em
    Anh tạo dựng. Không_Em
    Anh vẽ ra. Vì Hạnh_phúc
    là Màu_vẽ xung quanh. Cuộc_sống
    là Bức_tranh Anh vẽ. Và vì Em
    là người Anh yêu nhé. Không_Em
    là Điểm_vỡ trong tranh...
    Máu Anh nhỏ xuống Bức_tranh. Không_Anh
    gặp không_Em nhé. Anh của Em
    là như thế - vẽ điên cuồng và biết ~~~> ...
    ~~~> không_Anh yêu không_Em!

    con người mến nhau vì cái gì nhỉ, có lẽ cái hiện hữu ở trong trái tim họ, cái đấy chỉ là ảo ảnh tạo ra từ vật chất hiện hữu... nhiều khi anh ko biết là mình có mến ai không nữa, hay chỉ là cái bức vẽ anh vẽ ra... cuộc sống hỗn độn thật!
  9. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Muốn
    Anh muốn là ngọn gió...
    Muốn viết một bài thơ hay
    Nhưng sao không buông được ý
    Bông hoa xua nghiêng góc lặng
    Thẫn thờ khép ánh thu rơi
    Muốn hát một bài hát lạ
    Nhưng sao không cất lên lời
    Chim quyên ưu tư cánh lượn
    Thẹn thùng theo gió bay vơi
    Muốn được gần bên em quá
    Nhưng tim không khóc nữa rồi
    Hạnh phúc mình mong manh thế
    Sao mà đến được bên nhau

  10. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Ảo giác
    Em là cô gái không tên
    Đêm đêm
    Đến bên anh
    Nhẹ nhàng khung cửa
    Ánh mắt lặng nhìn anh xao xuyến
    Gió bên hiên ngơ ngác khung trời
    Em là cô gái trong đêm
    Vẽ vào đời anh vô vàn hạt cát
    Hạt cát vút lên cao
    Ngẩn ngơ ngút ngàn sa mạc
    Ảo giác
    Người bộ hành đi tìm cõi chết
    Cành củi khô phút chốc hoá con thuyền
    Lặng lẽ lướt theo anh
    Biết em sẽ đến đêm đen
    Luôn dõi theo vui buồn anh bước
    Vẫn mỉm cười với anh thưở trước
    Ánh sáng khai sinh
    Vẫn biết
    Em sẽ mãi đi tìm
    Trong bóng tối muôn điều hư thực
    Anh thấy em
    Không bằng tầm mắt
    Chỉ là
    Tiếng mưa rơi
    Ảo giác?
    Cô gái đêm đêm vẫn đến bên anh
    Nhắm mắt - biết rằng em có thực
    Mở mắt rồi - em bỗng hoá hư không.

Chia sẻ trang này