1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vài suy ngẫm về Trung Quốc

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi pamasi, 08/05/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pamasi

    pamasi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    799
    Đã được thích:
    0
    Vài suy ngẫm về Trung Quốc

    Xin giới thiệu với các bác bài viết của tác giả Dương Danh Dy. Em thấy khá hay, các bác có thể vào link sau để đọc http://www.tapchithoidai.org/ThoiDai8/200608_DuongDanhDy.htm
  2. chimcanhcut1212

    chimcanhcut1212 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/09/2005
    Bài viết:
    3.244
    Đã được thích:
    449
    Tớ không click vào link, nhưng hình như là đã đọc bài viết này hồi năm
    2006, đến giờ thì quá bình thường.
    Lock.
  3. pamasi

    pamasi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    799
    Đã được thích:
    0
    I. Một số điều nên lưu ý khi nghiên cứu Trung Quốc đương đại
    Trung Quốc là một nước lớn, 9,6 triệu km vuông, chiếm 1/5 diện tích thế giới, 1/4 diện tích châu Á, đứng thứ 3 thế giới (sau Nga và Canada). Trung Quốc hiện có khoảng 1,3 tỷ dân (là nước đông dân nhất thế giới, chiếm khoảng 1/5 nhân loại) dự kiến đến năm 2020 sẽ tăng lên đến 1,5 - 1, 6 tỷ dân (lúc đó sẽ đứng thứ hai thế giới sau Ấn Độ).

    Trung Quốc là nước có đường biên giới trên đất liền tiếp giáp với 19 nước, dài trên 20.000 km, và bờ biển dài 18.000 km. Từ đầu những năm 60 đến cuối những năm 70 của thế kỷ trước, Trung Quốc đã chủ động gây ra 3 cuộc chiến tranh biên giới trên bộ (với Ấn Độ, Liên Xô cũ và Việt Nam). Đến nay Trung Quốc còn tranh chấp lãnh thổ với Ấn Độ (theo phía Ấn Độ thì Trung Quốc đã chiếm của họ hàng vạn km vuông lãnh thổ, trong khi Trung Quốc cho là họ chỉ thu hồi lại phần đất mà trước đây thực dân Anh đã chiếm của họ một cách bất công). Trung Quốc đang tranh chấp về chủ quyền đảo, biển với nhiều nước, nổi bật là chủ quyền đảo Senkaku (Điếu Ngư) với Nhật Bản (hiện nay Nhật Bản đang chiếm giữ đảo này), quần đảo Hoàng Sa với Việt Nam, quần đảo Trường Sa với Việt Nam và một phần quần đảo này với Phi-líp-pin, Brunei, Malayxia, Đài Loan, với Indonesia và (Bắc) Triều Tiên, Hàn Quốc có việc phân chia lãnh hải. Trung Quốc đã sử dụng vũ lực để chiếm đóng toàn bộ quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam (năm 1974) và 6 bãi đá ngầm trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam (năm 1988). Trong tranh chấp ở biển Đông, Trung Quốc đã từ chỗ chưa bao giờ có, nay đã đứng vững trên quần đảo Hoàng Sa và có chỗ đặt chân trên quần đảo Trường Sa, thể hiện chủ quyền thực tế.

    Trung Quốc hiện đã trở thành cường quốc kinh tế, năm 2004, GDP đạt 13.615,5 tỷ NDT (khoảng 1665 tỷ USD), sản xuất được 970 triệu tấn xi măng, 175 triệu tấn dầu mỏ, 272 triệu tấn thép, 73,28 triệu tivi màu, 30,38 triệu tủ lạnh, 66,42 triệu điều hòa không khí, 42 tỷ mét vải v.v.., kim ngạch xuất nhập khẩu đạt 1154,8 tỷ USD (trong đó xuất khẩu 593,4 tỷ USD, nhập khẩu 561,4 tỷ, xuất siêu 32 tỷ USD); dự trữ ngoại tệ đạt 609 tỷ USD (năm 2002 đạt 270 tỷ USD, năm 2003 đạt 403,3 tỷ, trong 3 năm liền tăng với tốc độ rất cao). Trung Quốc đã là nước thu hút đầu tư lớn nhất thế giới, năm 2004 đạt trên 60 tỷ USD. Việc Trung Quốc được mời vào nhóm G7 đã là hiện thực.

    Sau Nga và Mỹ, Trung Quốc là cường quốc quân sự hàng đầu trên thế giới, có bom nguyên tử, bom khinh khí và phương tiện mang các vũ khí này tới mọi nơi trên thế giới; sau Nga và Mỹ, Trung Quốc đã tự đưa được người của mình vào vũ trụ.

    Trung Quốc là một cường quốc chính trị (Nhật Bản hiện giàu mạnh hớn Trung Quốc về kinh tế nhưng Nhật Bản chưa được thế giới coi là cường quốc về chính trị) là thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc, là nước có ảnh hưởng không thể bỏ qua trong khu vực (Đông Nam Á và Đông Bắc Á).

    Trung Quốc là một trong mấy nước có nền văn minh cổ xưa huy hoàng nhất thế giới, nền văn minh đó có lúc lên lúc xuống, nhưng trước sau vẫn nổi tiếng, xưa nay chưa bao giờ gián đoạn, và có triển vọng phát triển rực rỡ trong thế kỷ 21, Trung Quốc còn có hơn 30 triệu người Hoa ở khắp nơi trên thế giới, trong đó có nhiều tỷ phú, nhiều nhà khoa học nổi tiếng v.v..

    Tuy vậy, Trung Quốc đang phải đối mặt với mấy vấn đề: An toàn về dầu mỏ, an toàn về nước và an toàn về lương thực.

    Mặc dù năm 2004, Trung Quốc đã sản xuất được 176 triệu tấn dầu mỏ, nhưng Trung Quốc vẫn phải nhập khẩu 100 triệu tấn. Trung Quốc đã là nước nhập khẩu dầu mỏ lớn thứ hai, sau Mỹ. Dự kiến đến năm 2010, lượng nhập khẩu dầu mỏ của Trung Quốc mỗi ngày sẽ tăng gấp đôi, đạt 4 triệu thùng/ngày và đến năm 2030 vào khoảng 10 triệu thùng/ngày.

    Nguồn tài nguyên nước của Trung Quốc chỉ chiếm khoảng 6% thế giới, bình quân đầu người chỉ bằng 1/4 trung bình thế giới. Dự tính vào khoảng năm 2030, Trung Quốc sẽ đạt đến đỉnh cao về sử dụng nước, và lượng nước dùng lúc đó đã đến cực hạn của nguồn nước có thể lợi dụng.

    Mấy năm gần đây, trung bình mỗi năm Trung Quốc mất khoảng 300.000 ha đất canh tác, trong khi dân số mỗi năm tăng khoảng 10 triệu người, người tăng đất giảm, nên việc cung cầu lương thực ở Trung Quốc đã và sẽ luôn ở trạng thái cân bằng căng thẳng.

    Trung Quốc là đất nước có đủ loại tôn giáo, trong đó đạo Phật rất được tôn sùng ở Tây Tạng, đạo Hồi ở Tân Cương, Ninh Hạ có nhiều khả năng tự phát, hoặc bị lợi dụng để phát triển thành mâu thuẫn tôn giáo, mâu thuẫn dân tộc, các tà giáo (như Pháp Luân Công...) còn có đất phát triển.

    Chênh lệch giàu nghèo giữa các vùng, giữa thành thị và nông thôn, giữa các tầng lớp trong xã hội ngày càng mở rộng. Một bộ phận quần chúng, chủ yếu là nông dân nghèo, công nhân viên chức bị mất việc trong quá trình cải cách có tâm lý bất mãn (năm 2004 đã xảy ra nhiều vụ biểu tình, tuần hành của thôn dân ở Tứ Xuyên, Trùng Khánh, Hồ Nam..) với hàng chục vạn người tham gia, gây mất ổn định cục bộ.

    Qua một số số liệu và tình hình trên, có thể thấy Trung Quốc đã trở thành một cường quốc chính trị, quân sự, kinh tế trên thế giới có vai trò đặc biệt ở khu vực. Địa vị cường quốc đó ngày một lớn và triển vọng trở thành siêu cường ngang hàng với Mỹ trong khoảng hai mươi năm nữa không phải là không có khả năng.
  4. pamasi

    pamasi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    799
    Đã được thích:
    0
    II. Vài nhận định căn bản về liên hệ giữa Trung Quốc và Việt Nam

    Trước khi đề xuất kiến nghị về chính sách và đối sách có tính lâu dài, cần thấy rõ, làm rõ một số vấn đề sau:

    A. Chiến lược, sách lược, sức mạnh của Trung Quốc đến năm 2020

    Cần phải thấy sự tan rã của Liên Xô, kết thúc chiến tranh lạnh là một cơ hội ?otrời cho? đối với Trung Quốc. Để thoát khỏi thế hai cực thống trị thế giới hình thành sau đại chiến thế giới thứ hai, thoát khỏi kiềm chế của Liên Xô và Mỹ trong những năm 50, 60, 70 của thế kỷ trước, cấp lãnh đạo Trung Quốc (từ Mao Trạch Đông đến Đặng Tiểu Bình) đã tìm trăm phương ngàn kế nhằm nhoi lên thành một cực, một siêu cường nhưng chưa thực hiện được. Liên Xô tan rã, một cực, một siêu cường mất đi. Đây là cơ hội vàng để Trung Quốc nhoi lên thành siêu cường mới (nước Nga còn rất yếu về kinh tế, Nhật Bản chưa đủ sức mạnh về quân sự và dã tâm chưa rõ, EU là một thực thể mạnh về kinh tế, nhưng không thống nhất v.v..) Các nhà lãnh đạo Trung Quốc cho rằng sự tăng trưởng lớn mạnh về kinh tế của mình có thể giữ được tốc độ cao và tương đối cao liên tục trong 40 năm (từ năm 1980 đến năm 2020) để đến lúc đó, Trung Quốc trở thành cường quốc hàng đầu về kinh tế trên thế giới (Theo tính toán của Ngân Hàng Thế Giới năm 1997 thì đến năm 2020 GDP của Trung Quốc sẽ vượt Mỹ, còn theo tính toán của Hồ An Cương ?" một nhà kinh tế học nổi tiếng Trung Quốc thì đến năm 2020, Trung Quốc sẽ trở thành một thực thể kinh tế lớn nhất thế giới, chiếm 22% GDP thế giới ?" của Mỹ lúc đó chỉ là 20%, còn nếu tính theo sức mạnh tổng hợp đất nước (tức năng lực tổng hợp của một quốc gia thông qua những hành động có mục đích nhằm theo đuổi mục tiêu chiến lược của mình)) năm 1998 của Mỹ là 22,7% của thế giới. Đứng đầu thế giới, của Trung Quốc là 7,78% đứng thứ hai thế giới trên cả Nga, Ấn Độ. Đáng chú ý là nếu năm 1980, sức mạnh tổng hợp đất nước của Trung Quốc mới bằng 1/5 của Mỹ, thì đến năm 1998, Trung Quốc đã bằng 1/3 của Mỹ, tức là trong 20 năm, Trung Quốc từ chỗ kém Mỹ năm lần rút ngắn còn ba lần thôi.

    Trung Quốc cho rằng ?oHòa bình và phát triển vẫn là chủ đề chính của thời đại. Sự phát triển đa cực hóa thế giới và xu thế toàn cầu hóa kinh tế mang lại cơ hội và điều kiện có lợi cho hòa bình và phát triển của thế giới. Đại chiến thế giới mới sẽ không xảy ra trong khoảng thời gian có thể dự tính được. Việc tranh thủ môi trường quốc tế lâu dài và môi trường xung quanh tốt đẹp là có thể thực hiện được?.

    Ngoài những chủ trương lớn như độc lập, tự chủ, gìn giữ hòa bình, xây dựng trật tự kinh tế công bằng hợp lý, cải thiện và phát triển quan hệ với các nước láng giềng, nước đang phát triển, chống chủ nghĩa khủng bố v.v.. ra, cần chú ý đến những nguyên tắc của họ: ?oAi cũng không sợ, nhưng không làm mếch lòng ai ?oQuyết không đi đầu?...

    Để thực hiện mục tiêu chiến lược ?oDân giàu nước mạnh? đưa Trung Quốc trở thành siêu cường, cạnh tranh vai trò siêu cường duy nhất của Mỹ hiện nay, Trung Quốc dốc nhiều tâm sức vào việc đối phó với đối thủ hàng đầu là Mỹ và một số đối thủ tiềm ẩn khác như Nhật, Nga, Ấn Độ... Tuy vậy, Trung Quốc không ?obỏ qua? Việt Nam trong chiến lược toàn cầu của họ.
    B. Trung Quốc muốn gì ở Việt Nam?
    Việt Nam có trên 1.300 km biên giới trên bộ với Trung Quốc, ngoài ra với hơn 3.000 km bờ biển, án giữ Biển Đông, chúng ta là nước duy nhất (không kể Đài Loan) có tranh chấp về chủ quyền với Trung Quốc toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Từ khi Việt Nam tiến hành cải cách và đổi mới, đặc biệt là sau khi gia nhập ASEAN, bình thường quan hệ với Mỹ, tích cực chuẩn bị gia nhập WTO, chúng ta đã có vai trò đáng kể ở Đông Dương và khu vực Đông Nam Á. Đó là một sự thực mà Trung Quốc không thể xem thường. Mặc dù hai nước đã thỏa thuận xây dựng quan hệ Việt ?" Trung theo phương châm 16 chữ ?oLáng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai? nhưng qua những diễn biến kể từ khi hai nước bình thường hóa quan hệ đến nay, có thể thấy:

    -
    Yêu cầu tối đa của Trung Quốc là biến Việt Nam thành một đồng minh trung thành của họ (trường hợp tốt hơn nữa là ?otay sai tin cậy? của họ).

    - Yêu cầu trung bình của Trung Quốc là không muốn Việt Nam phát triển nhanh, mạnh, trở thành nước cạnh tranh về kinh tế với Trung Quốc ở Biển Đông, tranh giành ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực.

    - Yêu cầu tối thiểu tức là khi họ không ngăn được sự phát triển nhanh về mọi mặt của ta thì Việt Nam giữ được vị trí trung lập, không đi theo các nước lớn khác chống Trung Quốc.

    Cần thấy thêm là ban lãnh đạo Trung Quốc hiện nay (và có thể thế hệ sau), không tin ta, một bộ phận Trung Quốc nhất là thế hệ trẻ không còn cảm tình với ta như trước (do bị giáo dục sai lệch từ cuộc chiến tranh biên giới năm 1979 đến nay), khi muốn ?ogây sự? với Việt Nam, Trung Quốc không cần phải chuẩn bị dư luận nội bộ. Trung Quốc là nguy cơ trực tiếp nguy hiểm nhất về lãnh thổ, lãnh hải của ta.

    3. Việt Nam nên nhận thức Trung Quốc như thế nào?

    Trung Quốc là một nước lớn (sẽ trở thành siêu cường) láng giềng chung đường biên giới trên bộ ?" biển (Mỹ là siêu cường ở xa ta, nên mức độ nguy hiểm giảm đi nhiều). Đừng quên bài học đối đầu với nước lớn láng giềng Trung Quốc trong mười mấy năm qua.

    Trung Quốc là nước còn tồn tại nhiều vấn đề với ta nhất; ngoài lãnh thổ, lãnh hải, biển đạo còn các vấn đề ?onạn kiều? (280.000 người rời Việt Nam, trong đó có những người có công với cách mạng Việt Nam) người Hoa (hơn 1 triệu người), nợ vay từ thời xây dựng hòa bình và thời kỳ chống Mỹ (khoảng 1,5 tỷ NDT, vừa qua dịp Tổng bí thư Nông Đức Mạnh đi thăm Trung Quốc, Trung Quốc đã xóa bớt cho ta còn 420 triệu NDT), những phụ nữ Việt Nam nhập cảnh phi pháp lấy chồng sinh con đẻ cái (do bị dụ dỗ và do cả tự nguyện) hiện còn đang sinh sống nhiều nơi trong Trung Quốc (chưa có con số thống kê cụ thể, nhưng không ít hơn mười mấy vạn người). Khi muốn gây chuyện và gây sức ép, Trung Quốc không thiếu con bài để sử dụng.

    Trung Quốc không còn chung ý thức hệ với Việt Nam. Họ không còn tinh thần quốc tế vô sản, ?oĐồng chí? đối với họ chỉ là mỹ từ dùng để lừa gạt những ai nhẹ dạ. Cần nhớ là trong thời gian qua Trung Quốc chưa giúp được nước nào phát triển cả.

    Những người lãnh đạo Trung Quốc và ban tham mưu của họ là những bậc thầy về lợi dụng mâu thuẫn. Về chính trị, kinh tế, không bao giờ họ chỉ sử dụng một con bài, một phương án, họ luôn có con bài dự trữ. Nên ghi nhớ câu nói của người Trung Quốc: ?oNgười tốt với ta một, ta tốt với người mười. Người xấu với ta một, ta xấu với người một trăm? và ?oTa thà phụ người chứ không bao giờ để người phụ ta? (Ba cuộc chiến tranh biên giới với Ấn Độ, Liên Xô và Việt Nam, Trung Quốc đều bất ngờ ?ora tay trước?).

    Mặc dù Trung Quốc đang tồn tại nhiều vấn đề, sự phát triển không đều giữa các vùng, nông dân, nông nghiệp, nông thôn chưa xử lý tốt, chênh lệch giàu nghèo ngày càng mở rộng, vấn đề dân tộc, tôn giáo đang âm ỉ, nhưng nhìn chung xã hội Trung Quốc đang trên đà phát triển ổn định. Khẩu hiệu ?oChấn hưng Trung Quốc? xây dựng một xã hội hài hòa đã thấm sâu vào lòng người, với tư tưởng quan trọng ?oBa đại diện? Đảng cộng sản Trung Quốc còn có thể duy trì được sự lãnh đạo của mình trong nhiều năm nữa (vì Đảng này đang tự thay đổi về nhiều mặt tư tưởng, lý luận, tổ chức, chính sách..) vì vậy đừng đặt ảo tưởng vào việc Trung Quốc xảy ra động loạn lớn hay quay trở lại con đường đồng chí anh em với ta.
  5. horiron

    horiron Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    6
    hy vọng ai đó sẽ đọc bài viết này ... ( đang trong quá dịch .. nếu bị mod xoá nữa thì cũng chẳng biết post vào đâu nữa )
    Tôi không hề có ác ý với người trung quốc, bài viết này được thu thập trên các diễn đàn trung quốc do cựu bộ trưởng quốc phòng trì hạo điền Y浩" phát biểu, bài viết này có tên ^~?离^'们不oOf~中Z-纪s"产? - chiến tranh không còn xa nữa, đó là Bệ đỡ ( nguyên bản là - bà đỡ )của thế kỷ trung hoa !. tôi không chịu trách nhiệm tính xác thực của bài phát biểu trên (tuy nhiên chi tiết cuộc điều tra của mạng sina là có thật, đã bị xóa ) . Bài viết trên sẽ cung cấp một cách nhìn về tư duy quân sự và chiến lược của tướng lĩnh trung quốc, đó là "quyét sạch" ... Nếu đúng như vậy thì, thật là đáng sợ, vì kẻ thù của tất cả chúng ta trong 10 năm 20 năm 100 năm nữa rất "kinh tởm", vì nó thừa hưởng tính kế thừa của sự xâm lược tính theo hàng thế hệ, nó không bùng lên như phát xít nhật hay đức . mà nó lâu dài và âm ỷ ! không đâu xa cả, hãy nhìn các nước đông nam á ..
    sau đây là nội dung bài phát biểu
    O-们O
    các đồng chí
    ^'S天^?SO>为^'们"?~-浪'ss"大zO^'们.ss"z"?o你s'?孺'O^~~?z-Y?T个-~-Oo?.?80.s"人s?,s>z"O大大.??^'们s""-T?,
    hôm nay tôi rất phấn chấn, bởi vì chúng tôi đã nhờ mạng sina làm một cuộc điều tra bằng câu hỏi , chúng ta đời sau có hy vọng rồi đảng (của trung quốc) đã có người kế thừa sự nghiệp . trong câu trả lời " bạn có bắn phụ nữ trẻ con và tù binh không ?". hơn 80% người trả lời có, vượt qua dự liệu của chúng tôi <- dẫn chứng :
    (-浪'经??个o^(2004年2o^2-?"?"3o^1-)s"fYY计Oo>z"?o,zo你~?名士.OoS级.许s"f.??o?48.6s"%人?????z"?,T样s""zo可"触>fSf?,- trong hơn 1 tháng điều tra thống kê trên mạng sina từ 2-2-2004 dến 3-1, trong câu hổi "nếu bạn là mộg người lính, trong trường hợp cấp trên cho phép, bạn có bắn phụ nữ trẻ con và tù binh không ?", có 34% số người trả lời chọn " bất luận trong trường hợp nào đều bắn", có 48.6% người chọn " chỉ khi bản thân và đồng đội bị uy hiếp tính mạng mới bắn", trong câu hỏi "bất luận trong trường hợp nào cũng không bắn phụ nữ trẻ con và tù binh "chỉ có 3.8%, còn lại 13.5% người chọn :"bản thân chưa từng trải qua nên không thể chọn câu trả lời , kết quả này gây bất ngờ ....
    ^'S天f??^^O^'们为?^要"?~-浪'对^'们s"人'>OT项-卷fY?,^'S天s"^话~S次讲话s"续?O,次讲话中^'Z?>-~^起O提^O20年来?O式s"?o'O平Z'.?已经^>O?>^?S?,S天^'s就T两,s?>."说~Z?,
    Hôm nay tôi muốn bàn luận sâu hơn, chúng tôi tại sao lại nhờ mạng sina thông qua hệ thống câu trả lời để tiến thành điều tra nhân dân. hôm nay tôi bàn luận tiếp tục lần bàn luận trước, lần bàn luận này bắt đầu từ vấn đền tam đảo . 20 năm trởi lại đây , bài ca du mục : " hòa bình và phát triển " đã hát xong rồi, hiện đại hóa quân đội là nước lựa chọn duy nhất của trung quốc,đó là lợi ích to lớn của chúng ta ở hải ngoại, hôm nay tôi sẽ nói dến cụ thể hai điểm này
    ^'们T次fY尽管表面Ss"核f-~~要不要对?孺S^~~?zO?"Z?s""?并不?TZT?,?,-o~'索中>人'对Z^~?s"?度s,zoT>o来s"^~士zz^~--人'~f.大??^'O对Z^~--人'~?"sT??^O??以对-卷s">z"fY"Z?人'对Z^~?s"?"?度?,
    câu hỏi mà chúng ta đưa ra không chỉ là có bắn phụ nữ trẻ con và tù binh hay không, ý nghĩa của nó không chỉ bó hẹp ở điểm này . Nói một cách khái quát, mục đích của chúng tôi là thăm dò thái độ của người dân trung quốc đối với chiến tranh : nếu như người lính trong tương lai dám giết cả những đối tượng không phải là quân nhân, thì tính giết chóc của người lính đó sẽ tăng lên hàng trăm lần, vì thế câu hỏi trên sẽ đưa ra một cách tổng thể thái độ của người dân đối với chiến tranh.
    ?不尽o此?,中央?szT次fYs">s"~>O?f'.O^'们f?解O,zo^'们中>'.f'.o_O?伴s?.O对>家人口s"大"模死亡O^'们s"人'f否Z-O^'们人'~O-Y?~强fO?o'.~第?要S?O要紧紧?住f不"?,?O-们???解??面O以为只~?TZ^'们>?.s"'.?,?OoYSO""要?.^.-.O?,
    mọi người đều nới, cốt lõi trong tư tưởng của đồng chí đặng tiểu bình là " phát triển là đạo lý duy nhất). đồng chí hồ cẩm đào cũng đã nói " phát triển là nhiệm vụ số 1", cần phải nắm chặt lấy nó . nhưng các đồng chí chỉ hiểu rõ một mặt nhỏ, vì cho rằng phát triển chỉ bó hẹp trong đất nước mình. Trên thực tế " phát triển" của chúng ta là sự phục hưng vĩ đại của dân tộc chung hoa, sự phục hưng này tất nhiên không phải chỉ trên mảnh đất này mà phải phát triển ra toàn thế giới .
    为?^T^说'Y
    tại sao lại nói như vậy ?
    [ 转?"?社O http://bbs.tiexue.net/ ]
    ^'们.ss"??^带头人^~Z.O-OS^'们.ss"年轻^~.学家.-O-Of反复强f?-.O-?~Z中f转移论?,^'们复.中Zs"口号O就~根据T个?f提?s"?,大家可以翻翻^'们Z?年来s"S^S"-TOS'YYO^'们.s~谁o?.^提?'-复.T个口号?,就~.-O-o?.^提?来s"?,你们Y".-T个人-YT"-osS'S-O?-子'O裤.???Z人?"zs"z式令人讨ZOO?-s"Z?史o.?却~^'们.ss"宝贵财O?,
    đồng chí lão thành lưu hoa thanh, và đồng chí hà tân hoạch định chiến lược cho thanh niên của đảng đã rất nhiều lần nhấn mạnh đến thuyết :" thay đổi trung tâm văn minh thế giới" . khẩu hiệu phục hưng trung hoa chính là dựa vào tư tưởng này, mọi người đều có thể giở lại nhưng tài liệu của chúng ta trong vai năm gần đây,lên mạng tìm kiếm . đảng chúng ta là người tiền phong đưa ra khẩu hiệu phục hưng dân tộc, đó là đồng chí hà tân đưa ra đầu tiên . mọi người có biết hà tân không ? mặc dù trong báo cáo của anh ta có ghiến vài người ghét, nhưng con mắt nhìn lịch sử của anh ta là tài sản quý của đảng chúng ta.
    T个-~要Z头讲起?,
    vấn đề này phải nói từ đầu
    大家Y"OO?.西-学?.宣传s",,o_Ofs"人类Of~'源Zz洲O?个母亲O??以-??""个'-s"种-~S??,?~O?.^'们大s.中>学?.s""究O^'们中>人ZofS.-人种不OO不~'源Zz洲O?O~O人O就~^'们-.^s"?个'.~段?,^'>正o>Os"?o中Z-?~ZZ源工,O.Z究中>古代-?~Zs"起源?>讲?o中Z-?~ZS>川?'T-??--永z^o帝-?O--?s"-'ZO>?步.T?中>-oY-?~Zs""Y~S?O证~Z.中>稻o?os-?O-s"Z?史就可以Z^~000年?'?年?OZ?O?"破??o中Z-?~Z"f年?s"^说?,??以^'们可以说O^'们~?o.T?年s"-?O-根系OS?年s"-?~Z>步O"f年s"古>O两f年s"中ZO?z"??,T就~^'们.以为,??称为?o,Z"子T?s"中Z'-?,,zo说"年O?"吹-们-">'-~ofSo?~S'-O,^^'们s"'-要"-们~Ss??,
    Dưới đây là toàn văn bài phát biểu của Tướng Trì Hạo Điền mà báo Ấn Độ đăng lại:
    Như mọi người đều biết, theo quan điểm được truyền bá của các học giả phương Tây, toàn thể loài người trên Trái Đất có nguồn gốc chung từ một người mẹ duy nhất ở châu Phi. Như vậy, không một chủng tộc nào có thể tự nhận mình là chủng tộc siêu đẳng nhất. Tuy nhiên, theo các nghiên cứu của đại đa số các học giả Trung Quốc, người Trung Quốc khác với các chủng tộc khác trên thế giới. Chúng ta không có nguồn gốc từ châu Phi. Trái lại, chúng ta có nguồn gốc độc lập trên đất Trung Quốc. Người Bắc Kinh ở Chu Khẩu Điếm mà tất cả chúng ta đều bắt nguồn từ đó đại diện cho một giai đoạn tiến hóa của tổ tiên của chúng ta.
    Trước đây, chúng ta thường nói rằng nền văn minh Trung quốc có lịch sử 5.000 năm. Nhưng hiện nay, rất nhiều chuyên gia nghiên cứu trong nhiều lĩnh vực khác nhau, trong đó có khảo cổ học, văn hóa sắc tộc, và văn hóa khu vực đã đi tới một sự thống nhất rằng các phát hiện mới như nền Văn hóa Hongshan ở vùng Đông-Bắc, nền Văn hóa Liangzu ở tỉnh Chiết Giang, các phế tích Jinsha ở tỉnh Tứ Xuyên, và khu di tích văn hóa đế chế Yongzhou ở tỉnh Hồ Nam tất cả đều cho thấy bằng chứng về sự tồn tại của nền văn minh tiền Trung Quốc. Chúng khẳng định rằng riêng lịch sử canh tác lúa đã có từ 8.000-10.000 năm trước đây. Điều này bác bỏ quan niệm về ?olịch sử 5.000 năm của Trung Quốc?.
    Bởi vậy, chúng ta có thể xác định rằng chúng ta là sản phẩm của nền văn hóa có nguồn gốc từ cách đây hơn 1 triệu năm, nền văn minh và tiến bộ với lịch sử hơn 10.000 năm, một dân tộc có 5.000 năm lịch sử, và một thực thể Trung Quốc với lịch sử hơn 2.000 năm. Đó là dân tộc Trung Quốc tự gọi mình như vậy. ?oLà dòng dõi của Viêm và Hoàng,? dân tộc Trung Quốc mà chúng ta tự hào thuộc về dân tộc đó. Nước Đức Hítle đã từng kiêu hãnh tự coi mình là chủng tộc siêu đẳng nhất trên Trái Đất, nhưng thực tế là dân tộc chúng ta còn siêu việt hơn người Đức rất nhiều.
    (câu dịch này từ http://www.toquoc.gov.vn/Thongtin/Ho-So-Quoc-Te/Va-Cham-Moi-Tau-Trung-My-Va-Tu-Duy-Quoc-Phong-Trung-Quoc.html ,tôi copy lại cho đỡ mất thời gian)正"Z^'们'-s",.Z?史O^'们s"'--就?.^Z洲'OZ太平>--O^'们s"-?~Z'."o-.Os"顶峰O-.OS没o?.-任.-?~ZfYO^'们并,O^'们~-.O-?~Zs"中f?,只~"ZZ来s"..步?封?-.">O西--?~Z.S?^'们O-.O-?~Z中f?转移^西-?,
    mọi người điều biết dân tộc chúng ta là một dân tộc ưu việt, ở thời hưng thịnh đời nhà đường, văn minh của chúng ta đã ở vào hàng tiên phong trên thế giới, thế giới không có một nền văn minh nào có thể sánh vai cùng chúng ta (các bạn lên mạng so sánh các nền văn minh khác cùng thời xem có đúng không nhé- đầu thế kỷ thứ 7 sau công nguyên), chúng ta là trung tâm văn minh của thế giới . chỉ do sau này do chúng ta tự đóng cửa, bế quan tỏa cảng, văn minh châu âu mới vượt qua chúng ta, văn minh thế giới bị chuyển sang châu âu.
    o>z顾T个Z?史-O大家^?"s.fO-.O-?~Z中f~否s?>z^中>'Y
    quay trở lại giai đoạn lịch sử này, mọi người chắc chắn sẽ rất quan tâm, trung tâm văn minh thế giới có thể quay lại trung quốc không ?
    .-O-o1988年?TT中央s"S'S中提?O,zo说O-.O主导中f?18-纪以来位Z西-s"欧洲OZO十-纪中叶^转移^Z>s"话O,^O^21-纪O-.O主导中f?转移^ofs"o-?,T个?oo-?""主要~中>?,
    đồng chí hà tân năm 2008 trong 1 báo cáo viêt cho trung ương có đề cập: nếu như nói rằng, trung tâm lãnh đạo thế giới từ thế kỷ 18 nằm ở châu âu, thế kỷ 20 chuyển dịch sang mỹ, thì thế kỷ 21 trung tâm lãnh đạo thế giới sẽ dịch chuyển sang phương đông. "phương đông" ở đây tất nhiên chính là trung quốc.
    类似s"?fO.z^~Z.O--o.十年代中oY就提?来??,-ZZ?史^?zO??O-.Os"-?~Z中f正o'"Y转移O?ZZo-转移^西欧O?转移^Z>OZo^要转>z^o-?,??以O,zo说十九-纪~s"-纪OO十-纪~Z>s"-纪O,^O十?-纪就~中>s"-纪?,
    tương tự suy nghĩ đó, đồng chí lưu hoa thanh từ giữa những năm 80 đã sớm đề xuất . đồng chí từ phân tích lịch sử đã chỉ ra, trung tâm của văn minh thế giới đang chuyển dịch, từ phương đông sang châu âu, rồi chuyển dịch sang mỹ, rồi lại trở về phương đông, vì thế, nếu như nói thế kỷ 19 là thế kỷ của nước anh, thế kỷ 20 là thế kỷ của mỹ, thì thế kỷ 21 là thế kỷ của trung quốc .
    ...còn nữa
  6. pamasi

    pamasi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    799
    Đã được thích:
    0
    Nốt đoạn cuối cho đầy đủ. Mới đọc xong phần của bác Horiron, hoá ra nước XX là ku Khựa. Mong bác ra phần tiếp theo nhanh nhé.
    III. Một số đề nghị và đối sách

    A. Những điều kiện không thể thiếu cho những chính sách và đối sách cụ thể

    (1) Nội bộ trước hết là ban lãnh đạo cao nhất, phải có sự đoàn kết nhất trí cao, xin dùng câu nói của Trần Hưng Đạo khuyên vua Trần, trước khi ngài mất để khái quát ?oTrên dưới đồng lòng, vua tôi hòa thuận?. Khó lại có thể có nổi, nhưng vẫn ao ước được một phần của thời Bác Hồ, tuyệt đại đa số nhân dân đồng lòng đánh Mỹ, tin tưởng vững chắc ở sự lãnh đạo của Đảng và của Bác, trong nội bộ lãnh đạo cao nhất dù có bất hòa, bất đồng, nhưng vẫn có thể nói công khai và chưa dám hoặc chưa thể tìm cách triệt tiêu nhau, làm hại nhau, kéo bè kéo cánh... Vì vậy đã tập trung được trí tuệ cao nhất của toàn dân, toàn Đảng vào việc thực hiện mục tiêu chiến lược.

    Còn bây giờ suy nghĩ của người dân vừa phức tạp, vừa phân hóa mà lãnh đạo chưa tìm được nhân tố nào để liên kết lại tạo thành sức mạnh. Ở đây có khó khăn là chúng ta đang từ nền kinh tế kế hoạch tập trung quan liêu bao cấp chuyển sang nền kinh tế thị trường, nhiều vấn đề cũ đòi hỏi phải giải quyết, nhiều vấn đề mới xuất hiện mà chúng ta chưa đủ kinh nghiệm và bản lĩnh để xử lý .. (thế nhưng, bài học Trung Quốc giương cao ngọn cờ ?ochấn hưng Trung Quốc?, ?odân giàu nước mạnh? trong quyết sách những vấn đề đối nội, đối ngoại rất để chúng ta suy nghĩ).

    Trong tình hình hiện nay, chỉ cần bị chụp cái mũ ?ophá hoại tình hữu nghị Việt-Trung? hoặc ?oThân Mỹ? là nhiều sự việc đã được giải quyết một cách gọn ghẽ, và sinh mạng chính trị có thể bị đe dọa.

    Không có một ban lãnh đạo đoàn kết nhất trí, tập trung được tinh hoa của dân tộc thì mọi kiến nghị về chính sách, đối sách cũng chẳng có tác dụng gì. Nhìn lại lịch sử, mỗi khi nội bộ nước ta lục đục, triều chính đồi bại, chính là lúc phong kiến phương Bắc tăng cường sức ép, yêu sách và tiến hành xâm lược, chiếm đóng. Và Trung Quốc hiện đại cũng chưa bao giờ từ bỏ tác động vào nội bộ ta.

    Trong quan hệ giữa nước lớn và nước nhỏ, nước nhỏ ở thế bị động. Lực lượng nghiên cứu Trung Quốc ở nước ta hiện nay không ít, nhưng phân tán, rời rạc, thiếu chuyên gia đầu đàn, thiếu chuyên gia giỏi cho từng lĩnh vực. Cần có sự tổ chức, phân công, chính sách thích hợp để tập hợp được tinh hoa, giành chủ động trong thế bị động với Trung Quốc.

    (2) Nói chung, chúng ta phải kiên quyết bảo vệ những nguyên tắc lớn, những vấn đề đụng chạm đến chủ quyền, đến sự tôn nghiêm của dân tộc, trong khi xử lý quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc, chúng ta phải luôn luôn tỉnh táo, cảnh giác, hiểu rõ vai trò và sĩ diện nước lớn của họ để tùy từng vấn đề, vụ việc mà có khi phải vuốt bụng nhịn, nhường họ trong một sự việc nhạy cảm cụ thể nào đó, thậm chí có khi phải tránh đường hoặc đi đường vòng, ?otránh voi chẳng xấu mặt nào? mà. Cần hết sức lưu ý là đừng để bao giờ lâm vào cảnh mình là người đối đầu duy nhất với Trung Quốc.

    (3) Chúng ta tôn trọng Trung Quốc, hiểu rõ sức nặng nước lớn ?" láng giềng của họ ?" nhưng không vì thế mà chúng ta phải nơm nớp sợ họ, lùi bước trước sức ép của họ một cách bị động, thậm chí nhượng bộ họ một cách vô nguyên tắc.

    Cần phải thấy rằng Trung Quốc không thể ép chúng ta, đối xử với chúng ta một cách quá mức để Việt Nam phải ngả sang với Mỹ. Nói giả dụ một nước Việt Nam ?othân Mỹ? hùng mạnh, ở ngay biên giới phía Nam của Trung Quốc, án ngữ biển Đông (nơi 21/39 đường hàng hải Trung Quốc phải đi qua) sẽ ảnh hưởng tới an ninh của Trung Quốc như thế nào. Hơn nữa, mục tiêu dài hạn của Trung Quốc là trở thành siêu cường. Siêu cường không thể không có đồng minh thân cận (như Mỹ với Anh), Trung Quốc hiện nay chưa có đồng minh thân cận (Bắc Triều Tiên không được Trung Quốc coi là đồng minh tin cậy) do đó Trung Quốc không thể từ bỏ ý đồ lôi kéo Việt Nam. Ngoài ra trong đối xử với Trung Quốc, chúng ta còn có các nước trong khu vực, một số nước lớn khác, nhiều nước đang phát triển... nên ngoài sức mạnh bản thân, chúng ta còn có sự ủng hộ của loài người tiến bộ và cả ?ocái thế? lựa chọn nữa. (Nói như vậy không có nghĩa là chúng ta ngả hẳn về một phía để chống Trung Quốc).

    (4) Trung Quốc là một nước đi tắt đón đầu tốt nhất, sẽ hoàn thành hiện đại hóa trong thời gian lịch sử tương đối (khoảng 100 năm). Trung Quốc là nước chuyển đổi từ nền kinh tế kế hoạch tập trung quan liêu bao cấp sang nền kinh tế thị trường tương đối thành công, do vậy có nhiều điều chúng ta có thể học tập, rút kinh nghiệm từ họ (ngay cả với những vấn đề không thành công). Tuy vậy cần tránh hai khuynh hướng; cho rằng cái gì của Trung Quốc cũng hay hoặc ngược lại cho rằng Trung Quốc chẳng có gì đáng học cả, để tránh bắt chước một cách mù quáng hoặc bài xích.
  7. pamasi

    pamasi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    799
    Đã được thích:
    0
    B. Một số kiến nghị về đối sách và chính sách
    Trước khi nêu một số vấn đề cụ thể, xin tóm tắt những điều đã nói ở trên: ?oTrung Quốc là một nước láng giềng lớn mạnh và ngày càng hùng mạnh hơn nữa. Giữa họ và ta còn tồn tại nhiều vấn đề (có vấn đề rất phức tạp, gay cấn), họ có tham vọng lớn với ta về cả lãnh thổ, chính trị, kinh tế. Chúng ta cần tôn trọng, nhân nhượng với Trung Quốc trong những vụ việc có thể nhân nhượng được. Quyết không đi với nước khác hay nhóm nước khác chống lại Trung Quốc và không bao giờ để rơi vào thế một mình đối đầu với Trung Quốc, nhưng quyết không khiếp sợ họ, lùi bước hoặc từ bỏ những vụ việc không thể từ bỏ được. Nội bộ chúng ta đoàn kết nhất trí, tập trung được sức mạnh và trí tuệ toàn dân, tranh thủ được sự đồng tình ủng hộ của các nước trong khu vực và trên toàn thế giới, lớn mạnh nhanh chóng về mọi mặt là bảo đảm vững chắc cho mọi ứng xử đã, đang và sẽ xảy ra trong mối quan hệ hai nước?.

    (1) Vấn đề biên giới lãnh thổ

    Ngày 30/12/1999, hai nước ký Hiệp ước biên giới trên đất liền (có hiệu lức từ ngày 6/7/2000). Đến nay hai bên đã cắm được 400 cột mốc biên giới. Tốc độ cắm như vậy là chậm (theo tính toán sẽ có khoảng 1.100 cột trên hơn 1300km đường biên). Hiệp định đã được ký và đã có hiệu lực, thiệt hơn khó có thể sửa được, vì vậy chúng ta không nên kéo dài thời gian cắm mốc (bởi vì nước yếu hơn bao giờ cũng phải chịu phần thua thiệt, nhất là khi sự đã rồi). Qua việc ký kết Hiệp ước biên giới giữa Trung Quốc và Mông Cổ, Lào, Miến Điện, thấy nói chung Trung Quốc tôn trọng đường biên giới đã ký (cũng có thể mấy nước này không có vấn đề gì gay cấn với Trung Quốc, nên họ không dùng vấn đề biên giới để gây sự...), tuy vậy có cái rõ ràng để làm cơ sở đấu tranh sau này còn hơn là không có.

    (a) Hiệp định phân định vịnh Bắc Bộ và Hiệp định hợp tác nghề cá

    Ký ngày 25/12/2000 và có hiệu lực từ ngày 30/2/2004. Nói chung ký được bây giờ còn hơn sau mới ký. Tuy vậy thời hạn của vùng đánh cá chung để hơi dài (12-15 năm), Trung Quốc sẽ triệt để lợi dụng thời gian này để khai thác và gây sự. Tàu ta bé, lưới ta nhỏ hơn, phần thua thiệt đã rõ, oán trách lẫn nhau cũng không xoay chuyển được tình hình, nếu không vươn lên ngang ngửa với họ (một cách đúng luật) thì đành chấp nhận. Việc thăm dò khai thác tài nguyên trong lãnh hải thuộc chủ quyền đã phân định của ta trong Vịnh bắc bộ cần phải cảnh giác, đề phòng mọi khả năng có thể xảy ra.

    (b) Về hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa

    Quần đảo Hoàng Sa. Chỉ có Việt Nam, Trung Quốc và Đài Loan đòi chủ quyền quần đảo này, hiện Trung Quốc đã dùng vũ lực chiếm đóng phi pháp toàn bộ (một nửa năm 1956 và nửa còn lại tháng 1 năm 1974) và ngang nhiên coi chúng là của mình. Ta không thể dùng vũ lực để thu hồi, nhưng không thể từ bỏ chủ quyền. Có thể chỉ nên đòi những đảo mà Trung Quốc đánh chiếm từ tay chính quyền Sài Gòn hồi tháng 1 năm 1974, như thế vừa tỏ ra có nhượng bộ mà vẫn có cơ sở pháp lý để thế hệ sau giải quyết vấn đề.

    Quần đảo Trường Sa. Đây là nơi tranh chấp của Việt Nam, Trung Quốc, Đài Loan, Phi-líp-pin, Brunei, Malaysia về biển đảo và Indonesia (có thể cả Đông Timor) về lãnh hải. Hiện nay số đảo bãi ngầm mà các bên chiếm giữ là Việt Nam 21, Phi-líp-pin 8, Trung Quốc 6 và Đài Loan 1.

    Chúng ta nên đòi chủ quyền một phần quần đảo này, nghĩa là ngoài 21 đảo bãi ngầm mà chúng ta đã chiếm giữ ra, ta chỉ đòi quyền ở những bãi đảo ngầm dọc theo bờ biển nước ta cho đến hết phần biển Đông. Ta không phản đối Trung Quốc thăm dò khai thác ở vùng lãnh hải sát Phi-líp-pin, Indonesia v.v.. Đây không phải là sự từ bỏ chủ quyền, việc đồng ý của Trung Quốc và Phi-líp-pin thăm dò ở vùng thuộc biển Đông nhưng cách rất xa ta là một quyết định khôn ngoan. Từ nay nên tránh một mình phản đối Trung Quốc ở những nơi xa tít tắp trên biển Đông, nhưng với những cái đã có và những cái ở sát sườn mình thì quyết không nhân nhượng.

    Trong vấn đề quần đảo, Trung Quốc rất không muốn quốc tế hóa, chính vì vậy mà chúng ta cần khôn ngoan quốc tế hóa vấn đề, nhất là tìm kiếm sự ?ocó mặt? của Mỹ.

    (c) Trong vấn đề biên giới, biển đảo

    Chúng ta cần công khai đến mức tối đa, tập trung được trí tuệ của toàn dân tộc. Không nên coi đó là việc làm của riêng một số người và không ai chịu trách nhiệm cả. Cụ Phan Thanh Giản thời Nguyễn sau khi kí hiệp ước cắt sáu tỉnh Nam Bộ cho xâm lược Pháp, đã phải uống thuốc độc tự vẫn. Vì vậy quyết không được coi thường dư luận.

    (2) Các vấn đề hợp tác kinh tế, ngoại thương, hợp tác văn hóa, kỹ thuật v.v..

    Những vấn đề nay tiến hành như thời gian qua là tương đối tốt, ngoại trừ tệ nạn buôn lậu và thu hút đầu tư của Trung Quốc chưa được nhiều.

    Chúng ta đều biết, tháng 5 năm 2004, thủ tướng Phan Văn Khải thăm Trung Quốc và tháng 10 cùng năm, thủ tướng Ôn Gia Bảo thăm Việt Nam. Qua hai chuyến thăm đó, hai bên đã xác định hợp tác; Hành lang Nam Ninh ?" Lạng Sơn ?" Hà Nội ?" Hải Phòng ?" Quảng Ninh, hành lang Côn Minh ?" Lào Cai ?" Hà Nội ?" Hải Phòng và vành đai kinh tế Vịnh Bắc Bộ (mà theo ý tưởng của một học giả Trung Quốc, vành đai kinh tế vịnh Bắc Bộ gồm 10 tỉnh, thành phố sau đây của Việt Nam: Quảng Ninh, Hải Phòng, Thái Bình, Nam Định, Ninh Bình, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị với diện tích 58.452 km vuông và 16,8 triệu dân, còn phía Trung Quốc chỉ gồm: cảng Phòng Thành, Khâm Châu, Bắc Hải, Ngọc Lâm của tỉnh Quảng Tây và Trạm Giang, Mạo Danh thuộc tỉnh Quảng Đông, và Tỉnh Hải Nam với diện tích 113.876 kilômét vuông và 39,8 triệu người).

    Ngoại trừ Trạm Giang và Mạo Danh thuộc tỉnh Quảng Đông là vùng duyên hải khá phát triển của Trung Quốc ra, hai tỉnh Vân Nam và Quảng Tây thuộc vùng phát triển trung bình kém của Trung Quốc (theo số liệu của Ngân Hàng Thế Giới năm 2000, bình quân đầu người GDP tính theo trình độ sức mua (PPP) của Quảng Tây đứng thứ 155 trên 206 nước và khu vực trên thế giới, còn Vân Nam là 149/206), nói một cách khác là sự phát triển của họ không cao hơn Việt Nam bao nhiêu.

    Mở hai hành lang kinh tế và vành đai kinh tế nói trên, nếu nói là Việt nam không thu được lợi ích gì là không đúng, nhưng rõ ràng là sự thua thiệt về ta. Trước hết ta không thể chờ vào sự thu hút đầu tư vốn và kỹ thuật tiên tiến. Thứ hai, họ sẽ hút hết những nguyên liệu thô quý báu của chúng ta. Thứ ba, thông qua các hành lang và vành đai này, Việt Nam sẽ là nơi để trút hàng kém phẩm chất, hàng giả, hàng nhái của Trung Quốc thông qua con đường buôn lậu. Chưa có hai hành lang, một vành đai chúng ta đã khốn khổ vì nạn nhập ?ohàng lậu? của Trung Quốc, thử hỏi khi chúng hình thành tình hình sẽ ra sao. Thứ tư, hai hành lang, một vành đai có thể nói là một sự mở toang cánh cửa cho sự xâm nhập về mọi mặt của Trung Quốc một cách công khai, dễ dàng vào Việt Nam. Vấn đề an ninh quốc gia sẽ như thế nào đây?

    Khi đã hợp tác thì hai bên phải cùng có lợi, ai giỏi tính toán hơn thì được phần nhỉnh hơn, nhưng phải cố gắng để không thiệt hại nhiều. Trung Quốc đã muốn thì ta không thể từ chối hoàn toàn và ta cũng không dại gì mà không hợp tác với Trung Quốc nhưng vấn đề mà hai bên cùng có lợi. Nhưng của nả của ta có nhiều đâu? Không làm thử một hành lang thôi? Các làm tốt nhất là cho tiếng, là sự biểu thị sự tôn trọng, sự không chống lại họ, và nếu là những đồng tình thì càng nên khai thác.

    (3) Một vài kiến nghị và đối sách đối với Mỹ, Nhật

    (a) Với Mỹ

    Phải sau kết thúc chiến tranh hơn 20 năm (4/1975 ?" 8/1995) chúng ta mới lập quan hệ ngoại giao với Mỹ. Ở đây, có lỗi của người Mỹ, nhưng phải thấy là chúng ta đã để lỡ thời cơ và mắc mưu Trung Quốc trong việc sa lầy ở Campuchia. Đề nghị hãy đọc lại và suy ngẫm thật sâu, thật kỹ việc Lê Lợi ?" Nguyễn Trãi đã chủ động, nín nhịn và sáng suốt hơn người để nhanh chóng bình thường hóa quan hệ với nhà Minh. Sau gần 20 năm chiếm đóng, giặc Minh đã gây cho nhân dân chúng ta những tội ác ?otrời không dung, đất không tha? như ?onướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn, vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ?.. Nào lên rừng đào mỏ, nào xuống bể mò trai, nào hố bẫy hươu đen, nào lưới dò chi chả. Tàn tạ cả côn trùng, thảo mộc (khác gì chất độc da cam)... chẻ hết trúc Nam Sơn không ghi hết tội ác; lấy hết nước Nam Hải không rửa hết hôi tanh?. Nhưng khi giặc đã chịu thua rút quân về nước (như quân viễn chinh Mỹ) thì mặc dù vừa qua sự tàn phá ghê gớm của chiến tranh, mối căm thù với giặc chưa nguôi, nhưng xuất phát từ lợi ích tối cao của dân tộc, Lê Lợi ?" Nguyễn Trãi vẫn ?oMã Kỳ, Phương Chính cấp cho 500 chiến thuyền (ra đến biển chưa thôi trống ngực), Vương Thông, Mã Anh phát cho vài trăm cỗ ngựa (về đến nước còn toát mồ hôi), và sau đó còn chịu cống người vàng Liễu Thăng trong một thời gian, để yên phương Bắc, xây dựng lại đất nước. Không có quyết sách này làm sao có thời thịnh trị Lê Thánh Tôn sau đó.

    Một vấn đề cần đặt ra đây để đối chiếu. Vì sao Trung Quốc bất ngờ, chủ động gây ra cuộc chiến tranh biên giới, giết hại khá nhiều chiến sĩ đồng bào ta, tàn phá nhiều cơ sở vật chất và nhà cửa ở các thị xã thuộc các tỉnh biên giới (chưa kể việc họ còn giúp bọn Khờ-me Đỏ đánh úp ở biên giới nước ta và cuộc chiến đấu sau khi ta vào Campuchia làm rất nhiều chiến sĩ và đồng bào ta bị hy sinh, mang thương tật. Nghe nói ở Campuchia, tổn thất, thương vong về người của chúng ta bằng cả cuộc chiến tranh chống Pháp). Thế mà họ không hề có một lời xin lỗi, một tý đền bù, còn trịnh thượng ra điều kiện cho chúng ta khi bình thường hóa quan hệ (sao lại có sự đối xử không công bằng với hai nước như vậy?)

    Cần thấy rằng nước Mỹ không phải là kẻ thù truyền thống của ta, họ lại ở rất xa ta, không có tham vọng về lãnh thổ của ta và không có nhiều vấn đề gay cấn với ta như với Trung Quốc. Là một siêu cường, Mỹ có thể hiện nước lớn của mình, chúng ta cần tôn trọng họ, chí ít cũng như đối với Trung Quốc. Khách quan mà nói Mỹ (một số nước phát triển ở Tây Âu, Nga, Nhật ...) đang là những người kiềm chế hành vi quá khích ở Trung Quốc; không có cuộc cấm vận sau sự kiện Thiên An Môn (tháng 4/198) mà cuộc cấm vận về quân sự còn kéo dài đến tận bây giờ, và những tuyên bố của Mỹ, chưa ai biết là Trung Quốc đã và sẽ làm gì ở biển Đông.

    Vì thế cần nhanh chóng đẩy mạnh quan hệ với Mỹ, nhất là trong lĩnh vực kinh tế, kỹ thuật, giáo dục. Cần nghiêm chỉnh học tập tinh thần của cha ông, rửa mặt cho người Mỹ, dù là đã muộn, nhưng muộn còn hơn không. Tất nhiên Trung Quốc không vừa lòng nếu ta cải thiện mối quan hệ với Mỹ hơn nữa, tuy vậy chúng ta không đi với Mỹ để làm hại lợi ích của Trung Quốc thì họ cũng khó ngăn cản, mà cản cũng không được nếu ta khôn khéo tính tóan bước đi phù hợp. Cải thiện hơn nữa quan hệ với Mỹ sẽ còn góp phần hòa giải dân tộc, thu hút tốt hơn nữa chất xám và vốn của Việt Kiều (thử hỏi mỗi năm không có vài ba tỷ USD kiều hối bằng tiền mặt gửi về, tình hình cân bằng ngoại tệ của ta sẽ ra sao).

    (b) Với Nhật Bản

    Trong quá khứ, Nhật Bản đã chiếm đóng nước ta và gây ra nạn đói khủng khiếp năm 1945, nhưng người Nhật đã có bồi thường và tỏ ra có lỗi. Từ sau khi nước ta thống nhất, quan hệ giữa Nhật Bản và Việt Nam phát triển nhanh chóng, nhất là trong thời gian gần đây. Mọi người đều biết Nhật Bản là cường quốc kinh tế số hai thế giới hiện nay, dù mấy năm nay sự phát triển có phần chững lại, nhưng Nhật Bản vẫn là nước có tiềm năng dồi dào về vốn và kỹ thuật, Nhật Bản là một trong vài nước đủ sức giúp ta phát triển nhanh chóng. Nước ta cách xa Nhật Bản, không tồn tại vấn đề gay cấn. Cũng như ta, Nhật Bản đang có vấn đề tranh chấp về biển, đảo với Trung Quốc, (Nhật đang chiếm giữ đảo Seikaku mà Trung Quốc tự nhận là của mình với cái tên Điếu Ngư). Người Trung Quốc còn thù dai tội ác của Nhật Bản gây cho họ trong thời gian xâm lược (1937 - 1945) như cuộc tàn sát đẫm máu nhân dân Nam Kinh, việc sử dụng người Trung Quốc làm thử nghiệm vũ khí vi trùng... Nhật Bản cũng đang tỏ ra lo lắng trước sự ?otrỗi dậy hòa bình? của Trung Quốc. Chúng ta đang ở thế nếu tiến gần Mỹ sẽ bị Trung Quốc ?okhông bằng lòng? và nếu gần Trung Quốc sẽ bị Mỹ ?okhông ưa?, và cả hai nước đều biết ta sẽ không đi với nước này chống nước kia, nên họ sẽ cùng ép ta, chúng ta chống đỡ xoay xở rất khó. Đó là một thực tế khách quan. Chính vì vậy mà nâng quan hệ về mọi mặt, nhất là về hợp tác kinh tế, kỹ thuật với Nhật Bản lên tầm cao mới là vấn đề có ý nghĩa trọng đại.

    Thi hành những chính sách, đối sách trên không bao giờ nằm mục đích chống lại Trung Quốc. Chúng ta chỉ muốn người láng giềng lớn mạnh này để yên cho chúng ta làm ăn theo sự lựa chọn có lợi nhất cho chúng ta mà không làm tổn hại đến họ ?" chúng ta có đủ điều kiện thuận lợi trong, ngoài để làm được điều đó. Nhưng thời gian thuận lợi khó có ấy chỉ còn độ 10 ?" 20 năm nữa thôi. Cần thấy rõ điểm này để đoàn kết nội bộ hơn nữa, tập trung được ý chí toàn dân hơn nữa, vận dụng tốt quan hệ với nước ngoài hơn nữa, nhanh chóng xây dựng đất nước ta giàu mạnh lên.
  8. westpiont

    westpiont Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/05/2009
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    hay quá các bác.
  9. selene0802

    selene0802 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    688
    Đã được thích:
    0
    box GDQP bây giờ biến thành box anti Tàu rồi hay sao ấy , nhà nhà chống Tàu, người người chống Tàu
  10. CuToNhuPhit

    CuToNhuPhit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2008
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    Box GDQP đang trong quá trình TL hóa mà bác.
    Bác nào còn nhiệt huyết thì ra tay dẹp loạn đi ạ.
    Em là em đang tính đi ở ẩn đây.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này