1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Văn Cao - ấn tượng khoảnh khắc và đời người

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi PaulLennon, 06/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Làng Tôi

    Làng tôi xanh bóng tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ rung
    Đời đang vui đồng quê yêu dấu bóng cau với con thuyền, một giòng sông.
    Nhưng thôi rồi còn đâu quê nhà, ngày giặc Pháp tới làng triệt thôn.
    Đường ngập bao xương máu tơi bời, đồng không nhà trống tan hoang.
    Chiều khi giặc Pháp qua, chiều vắng tiếng chuông ngân, phá tan nhà thờ xưa.
    Làng tôi theo đoàn quân du kích, cướp ngay súng quân thù trả thù xưa.
    Bao căm hờn từ xa quê nhà, rừng chiều nhớ cánh đồng chiều xưa.
    Từ xa quê trông lớp cây già, làng quê còn thấy buồn đau.
    Ngày diệt quân Pháp tan, là lúc tiếng chuông ngân, tiếng chuông nhà thờ rung.
    Làng tôi cùng đoàn quân chiến thắng, đánh tan lũ quân thù về làng xưa.
    Dân tưng bừng chặt tre phá cầu, cùng lập chiến lũy đào hào sâu.
    Giặc chưa tan chiến đấu không thôi, đồng quê chào đón ngày mai.
    Mùa Xuân Đầu Tiên
    Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
    Mùa bình thường mùa vui nay đã về
    mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
    Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
    một trưa nắng cho bao tâm hồn.
    Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
    Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
    Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
    Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
    Niềm vui phút giây như đang long lanh.
    ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
    ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
    Từ đây người biết quê người
    Từ đây người biết thương người
    Từ đây người biết yêu người .
    Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
    Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
    Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
    với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
    một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông. ​

    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  2. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Làng Tôi

    Làng tôi xanh bóng tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ rung
    Đời đang vui đồng quê yêu dấu bóng cau với con thuyền, một giòng sông.
    Nhưng thôi rồi còn đâu quê nhà, ngày giặc Pháp tới làng triệt thôn.
    Đường ngập bao xương máu tơi bời, đồng không nhà trống tan hoang.
    Chiều khi giặc Pháp qua, chiều vắng tiếng chuông ngân, phá tan nhà thờ xưa.
    Làng tôi theo đoàn quân du kích, cướp ngay súng quân thù trả thù xưa.
    Bao căm hờn từ xa quê nhà, rừng chiều nhớ cánh đồng chiều xưa.
    Từ xa quê trông lớp cây già, làng quê còn thấy buồn đau.
    Ngày diệt quân Pháp tan, là lúc tiếng chuông ngân, tiếng chuông nhà thờ rung.
    Làng tôi cùng đoàn quân chiến thắng, đánh tan lũ quân thù về làng xưa.
    Dân tưng bừng chặt tre phá cầu, cùng lập chiến lũy đào hào sâu.
    Giặc chưa tan chiến đấu không thôi, đồng quê chào đón ngày mai.
    Mùa Xuân Đầu Tiên
    Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
    Mùa bình thường mùa vui nay đã về
    mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
    Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
    một trưa nắng cho bao tâm hồn.
    Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
    Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
    Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
    Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
    Niềm vui phút giây như đang long lanh.
    ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
    ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
    Từ đây người biết quê người
    Từ đây người biết thương người
    Từ đây người biết yêu người .
    Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
    Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
    Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
    với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
    một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông. ​

    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  3. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Ngày Mùa
    Ngày mùa vui thôn trang,
    lúa reo như hát mừng.
    Lúa không lo giặc về
    khi mùa vàng thôn quê.
    Ngày mùa vui thôn xóm,
    đầy đồng giáo với gươm,
    súng tì tay anh đứng,
    em ngừng liềm trông sang.
    Lúa lúa vàng, đồng lúa bát ngát trời.
    Bao tay liềm từng nhánh lúa thơm rơi.
    Ngày vui quân du kích đứng im trông lúa dập dờn.
    Người người qua gánh lúa,
    nón nghiêng nghiêng cười ai
    Ngày mùa vui thôn trang,
    cũng như trên cánh đồng.
    Nhớ công ơn già Hồ,
    khi mùa vàng quê hương.
    Ngày mùa quân du kích
    đặt từng gánh trước sân,
    dân làng vui như tết,
    qua mùa này không lo.
    Gánh thóc vàng từng lớp gánh về.
    Gánh thóc vàng từng sớm nắng trên đê.
    Ngày vui quân du kích đứng im trông lúa dập dờn
    Rồi rời sang xóm khác, nhớ lúc ai nhìn theo.

    Sông Lô

    Sông Lô sông ngàn Việt Bắc bãi dài ngô lau núi rừng âm u.
    Ru ru bến sóng vàng từng nhà mờ biếc chìm một màu khói Thu
    Sông Lô, sóng ngàn kháng chiến cháy bờ lau thưa đã tàn thôn trang
    Ai qua bến nắng hồng lặng nhìn màu nước sông Lô xưa.
    Trên dòng sông trở về đoàn người reo mừng vui trên sóng nước biếc trôi đầy sông bao đám xác thù .
    Dân hân hoan nghe sóng réo vi vu xa xa,đường ngập người vang gió lá vi vu hiền hòa.
    Sông mênh mông như bát ngát hát: thây giặc trôi trở về ngập bờ, sông ầm vang tiếng súng trái phá, bao rừng thu như bát ngát người.
    Dân hân hoan chiến sĩ pháo binh Việt Nam ghi công, tiếng trái phá quân thù ngập chìm dòng Lô,
    Đây dòng Lô, đây dòng Lô.
    Đoàn quân thời chinh chiến ca rằng: đây sóng xanh , đây oai hùng , đây sông Lô, đây sóng căm hờn vút cao.
    Sóng lấp lánh ngàn sao đoàn chiến sĩ sông Lô, chiến sĩ sông Lô thân rừng áo sương đã ca rằng:
    Giờ mồ thực dân , sóng lấp thét vang , chiến sĩ sông Lô oai hùng đấu tranh gặp nhiều vạn sóng, thây giặc nát tan trong tâm can toàn dân.
    Thề trong đêm gió rét từng sân vui bóng người quanh lửa hồng.
    Nền khô trơ than xám , đêm chìm đợi ánh chiêu dương.
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa dân buông lưới, Phan Lương vui bóng thuyền, lều dựng lên ven sông, bóng người sầm uất bến Then
    Vui hát ca hòa vui hát ca hoà chí kie'ân thiết bên sông Lô đắp nhà,
    bao dân trong khu mười mơ thành người sông Lô. đời vui hát lên, đời vui sướng về.
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa chí chiến đấu , đây tay trai Việt Bắc ,
    Sông Lô đang xuôi , mau tin về đồng lúa reo mừng , rung trong bao hương đồng mừng một mùa chiến công.
    Vui hát ca hòa vui hát ca dân vui nắng như chim xuân thấy mùa
    và đài hoa lưu luyến xanh rừng đầy lá búp non .
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa những lưới mắc, ta vui khoan cá đầy
    Ta tay dân chài xuôi ngược dòng sông Lô, từng quăng lưới xa, từng vây lưới giặc.
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa với ánh sáng ta đang xây đời mới,
    Sông nuôi dân thiên thu đã hòa mạch máu bao người, sóng xuôi quanh co về, hòa mạch cùng với xuôi.
    Dòng sông Lô trôi, dòng sông Lô trôi, mùa xuân tới nước băng qua ngàn, nước in ven bờ xanh ươm bóng tre, dòng sông Lô lướt trôi.


    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon

    Được PaulLennon sửa chữa / chuyển vào 10:35 ngày 06/07/2003
  4. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Ngày Mùa
    Ngày mùa vui thôn trang,
    lúa reo như hát mừng.
    Lúa không lo giặc về
    khi mùa vàng thôn quê.
    Ngày mùa vui thôn xóm,
    đầy đồng giáo với gươm,
    súng tì tay anh đứng,
    em ngừng liềm trông sang.
    Lúa lúa vàng, đồng lúa bát ngát trời.
    Bao tay liềm từng nhánh lúa thơm rơi.
    Ngày vui quân du kích đứng im trông lúa dập dờn.
    Người người qua gánh lúa,
    nón nghiêng nghiêng cười ai
    Ngày mùa vui thôn trang,
    cũng như trên cánh đồng.
    Nhớ công ơn già Hồ,
    khi mùa vàng quê hương.
    Ngày mùa quân du kích
    đặt từng gánh trước sân,
    dân làng vui như tết,
    qua mùa này không lo.
    Gánh thóc vàng từng lớp gánh về.
    Gánh thóc vàng từng sớm nắng trên đê.
    Ngày vui quân du kích đứng im trông lúa dập dờn
    Rồi rời sang xóm khác, nhớ lúc ai nhìn theo.

    Sông Lô

    Sông Lô sông ngàn Việt Bắc bãi dài ngô lau núi rừng âm u.
    Ru ru bến sóng vàng từng nhà mờ biếc chìm một màu khói Thu
    Sông Lô, sóng ngàn kháng chiến cháy bờ lau thưa đã tàn thôn trang
    Ai qua bến nắng hồng lặng nhìn màu nước sông Lô xưa.
    Trên dòng sông trở về đoàn người reo mừng vui trên sóng nước biếc trôi đầy sông bao đám xác thù .
    Dân hân hoan nghe sóng réo vi vu xa xa,đường ngập người vang gió lá vi vu hiền hòa.
    Sông mênh mông như bát ngát hát: thây giặc trôi trở về ngập bờ, sông ầm vang tiếng súng trái phá, bao rừng thu như bát ngát người.
    Dân hân hoan chiến sĩ pháo binh Việt Nam ghi công, tiếng trái phá quân thù ngập chìm dòng Lô,
    Đây dòng Lô, đây dòng Lô.
    Đoàn quân thời chinh chiến ca rằng: đây sóng xanh , đây oai hùng , đây sông Lô, đây sóng căm hờn vút cao.
    Sóng lấp lánh ngàn sao đoàn chiến sĩ sông Lô, chiến sĩ sông Lô thân rừng áo sương đã ca rằng:
    Giờ mồ thực dân , sóng lấp thét vang , chiến sĩ sông Lô oai hùng đấu tranh gặp nhiều vạn sóng, thây giặc nát tan trong tâm can toàn dân.
    Thề trong đêm gió rét từng sân vui bóng người quanh lửa hồng.
    Nền khô trơ than xám , đêm chìm đợi ánh chiêu dương.
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa dân buông lưới, Phan Lương vui bóng thuyền, lều dựng lên ven sông, bóng người sầm uất bến Then
    Vui hát ca hòa vui hát ca hoà chí kie'ân thiết bên sông Lô đắp nhà,
    bao dân trong khu mười mơ thành người sông Lô. đời vui hát lên, đời vui sướng về.
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa chí chiến đấu , đây tay trai Việt Bắc ,
    Sông Lô đang xuôi , mau tin về đồng lúa reo mừng , rung trong bao hương đồng mừng một mùa chiến công.
    Vui hát ca hòa vui hát ca dân vui nắng như chim xuân thấy mùa
    và đài hoa lưu luyến xanh rừng đầy lá búp non .
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa những lưới mắc, ta vui khoan cá đầy
    Ta tay dân chài xuôi ngược dòng sông Lô, từng quăng lưới xa, từng vây lưới giặc.
    Vui hát ca hòa vui hát ca hòa với ánh sáng ta đang xây đời mới,
    Sông nuôi dân thiên thu đã hòa mạch máu bao người, sóng xuôi quanh co về, hòa mạch cùng với xuôi.
    Dòng sông Lô trôi, dòng sông Lô trôi, mùa xuân tới nước băng qua ngàn, nước in ven bờ xanh ươm bóng tre, dòng sông Lô lướt trôi.


    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon

    Được PaulLennon sửa chữa / chuyển vào 10:35 ngày 06/07/2003
  5. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Thăng Long Hành Khúc Ca
    Cùng ngước mắt về phương Thăng Long thành cao đứng
    Trông khói sương chiều ám trên dòng sông
    Nhị Hà còn kia, Nhị Hà còn đó!
    Lũ quân chàng Tôn sập cầu trôi đầy sông
    Tháp đây! Gươm Thần đâu dưới nước biếc
    Có chăng! Bao ngươì bao nhiêu luyến tiếc
    Này phường này phố cũ
    Này đường về Ô xưa!
    Bóng xưa ngàn năm hồ phai khi tàn mơ
    Thăng Long! Thành xưa!
    Thăng Long, ngày nào cờ khoe sắc phấp phới
    Loa vang xa chiêng thu không tiếng hát ngát trong trống thành
    Bao năm qua các chốn cũ cũng đã mất hết tinh anh
    Thăng Long thành:
    Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long ngày nay
    Dân trí sống yên vui chờ gió mới theo về
    Bao ánh sáng phương Tây từ khắp chốn theo về
    Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long ngày mai
    Xây đắp dưới vinh quang bằng chí khí anh hùng
    Gần xa hò hét:
    Thăng Long! Thăng Long! Thăng Long Thành

    Thiên Thai
    Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
    Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên
    Kià đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên
    theo gió tiếng đàn xao xuyến
    Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền
    Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền
    Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
    Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
    Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
    Quê hương dần xa lấp núi ngàn
    Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
    Ai hát trên bờ Đào Nguyên
    Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp **** trần gian
    Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần
    Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
    Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn
    Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên
    đây đó nỗi lòng mong nhớ
    Này khúc bồng lai
    là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi
    Đàn xui ai quên đời dương thế
    Đàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên
    Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
    Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần
    Gió hắt trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa
    Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn lòng ta
    Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn quên trần hoàn
    Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
    Nhớ quê chiều nào xa khơi Chắc không đường về
    Tiên nữ ơi!
    Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về
    Tìm Đào Nguyên, Đào Nguyên nơi nao ?
    Những khi chiều tà trăng lên
    Tiếng ca còn rền trên cõi tiên. ​

    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  6. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Thăng Long Hành Khúc Ca
    Cùng ngước mắt về phương Thăng Long thành cao đứng
    Trông khói sương chiều ám trên dòng sông
    Nhị Hà còn kia, Nhị Hà còn đó!
    Lũ quân chàng Tôn sập cầu trôi đầy sông
    Tháp đây! Gươm Thần đâu dưới nước biếc
    Có chăng! Bao ngươì bao nhiêu luyến tiếc
    Này phường này phố cũ
    Này đường về Ô xưa!
    Bóng xưa ngàn năm hồ phai khi tàn mơ
    Thăng Long! Thành xưa!
    Thăng Long, ngày nào cờ khoe sắc phấp phới
    Loa vang xa chiêng thu không tiếng hát ngát trong trống thành
    Bao năm qua các chốn cũ cũng đã mất hết tinh anh
    Thăng Long thành:
    Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long ngày nay
    Dân trí sống yên vui chờ gió mới theo về
    Bao ánh sáng phương Tây từ khắp chốn theo về
    Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long ngày mai
    Xây đắp dưới vinh quang bằng chí khí anh hùng
    Gần xa hò hét:
    Thăng Long! Thăng Long! Thăng Long Thành

    Thiên Thai
    Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
    Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên
    Kià đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên
    theo gió tiếng đàn xao xuyến
    Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền
    Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền
    Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
    Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
    Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
    Quê hương dần xa lấp núi ngàn
    Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
    Ai hát trên bờ Đào Nguyên
    Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp **** trần gian
    Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần
    Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
    Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn
    Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên
    đây đó nỗi lòng mong nhớ
    Này khúc bồng lai
    là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi
    Đàn xui ai quên đời dương thế
    Đàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên
    Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
    Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần
    Gió hắt trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa
    Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn lòng ta
    Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn quên trần hoàn
    Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
    Nhớ quê chiều nào xa khơi Chắc không đường về
    Tiên nữ ơi!
    Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về
    Tìm Đào Nguyên, Đào Nguyên nơi nao ?
    Những khi chiều tà trăng lên
    Tiếng ca còn rền trên cõi tiên. ​

    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  7. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Trương Chi
    I.
    Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ
    Trầm trầm không gian mới rung thành tơ
    Vương vất heo may hoa yến mong chờ
    Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ.
    Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang,
    Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan
    Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng
    Đây đó từng song the hé đợi đàn.
    Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân
    hò khoan mơ bóng con đò trôi
    giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời
    Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,
    Oán trách cuộc từ ly não nùng.
    Đò trăng cắm giữa sông vắng
    Gió đưa câu ca về đâu?
    Nhìn xuống đáy nước sông sâu
    Tuyền anh đã chìm đâu!
    Thương khúc nhạc xa vời
    Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
    Sương thu vừa buông xuống
    Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông
    Ai qua bến giang đầu tha thiết,
    Nghe sông than mối tình Trương Chi
    Dâng úa trăng khi về khuya,
    Bao tiếng ca ru mùa thu.
    Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
    Còn nghe như ai nức nở và than,
    Trầm vút tiếng gió mưa
    Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
    Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
    Về phương xa ai nức nở và than,
    Cùng với tiếng gió vương,
    Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.
    Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
    Mà ai hát dưới trăng ngà
    Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
    Ta ca trái đất còn riêng ta.
    Đàn đêm thâu
    Trách ai khinh nghèo quên nhau,
    Đôi lứa bên giang đầu.
    Người ra đi với cuộc phân ly,
    Đâu bóng thuyền Trương Chi?
    II.
    Từ ngày trăng mơ nước in thành thơ,
    Lạc loài hương thu thoáng vương đường tơ
    Ngây ngất không gian rên xiết lay bờ,
    Bao tiếng cấn ca rung ánh sao mờ
    Nhạc còn lưu ly nhắc ai huyền âm,
    Lạnh lùng đôi giây tố lan trầm ngận
    Trong lúc đêm khuya ai lóng tiếng cầm,
    Thu đã chìm xa xa ánh nguyệt đầm
    Khoan khoan đò ơi! tương tư tiếng ca
    Chàng Trương chi cất lên hò khoan,
    đêm thu dài đến khoan tiếng nhạc ơi!
    Nhạc ơi thôi đàn .
    Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,
    Oán trách cuộc từ ly não nùng.
    Đò trăng cắm giữa sông vắng
    Gió đưa câu ca về đâu?
    Nhìn xuống đáy nước sông sâu
    Tuyền anh đã chìm đâu!
    Thương khúc nhạc xa vời
    Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
    Sương thu vừa buông xuống
    Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông
    Ai qua bến giang đầu tha thiết,
    Nghe sông than mối tình Trương Chi
    Dâng úa trăng khi về khuya,
    Bao tiếng ca ru mùa thu.
    Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
    Còn nghe như ai nức nở và than,
    Trầm vút tiếng gió mưa
    Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
    Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
    Về phương xa ai nức nở và than,
    Cùng với tiếng gió vương,
    Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.
    Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
    Mà ai hát dưới trăng ngà
    Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
    Ta ca trái đất còn riêng ta.
    Đàn đêm thâu
    Trách ai khinh nghèo quên nhau,
    Đôi lứa bên giang đầu.
    Người ra đi với cuộc phân ly,
    Đâu bóng thuyền Trương Chi? ​


    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  8. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Trương Chi
    I.
    Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ
    Trầm trầm không gian mới rung thành tơ
    Vương vất heo may hoa yến mong chờ
    Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ.
    Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang,
    Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan
    Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng
    Đây đó từng song the hé đợi đàn.
    Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân
    hò khoan mơ bóng con đò trôi
    giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời
    Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,
    Oán trách cuộc từ ly não nùng.
    Đò trăng cắm giữa sông vắng
    Gió đưa câu ca về đâu?
    Nhìn xuống đáy nước sông sâu
    Tuyền anh đã chìm đâu!
    Thương khúc nhạc xa vời
    Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
    Sương thu vừa buông xuống
    Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông
    Ai qua bến giang đầu tha thiết,
    Nghe sông than mối tình Trương Chi
    Dâng úa trăng khi về khuya,
    Bao tiếng ca ru mùa thu.
    Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
    Còn nghe như ai nức nở và than,
    Trầm vút tiếng gió mưa
    Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
    Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
    Về phương xa ai nức nở và than,
    Cùng với tiếng gió vương,
    Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.
    Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
    Mà ai hát dưới trăng ngà
    Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
    Ta ca trái đất còn riêng ta.
    Đàn đêm thâu
    Trách ai khinh nghèo quên nhau,
    Đôi lứa bên giang đầu.
    Người ra đi với cuộc phân ly,
    Đâu bóng thuyền Trương Chi?
    II.
    Từ ngày trăng mơ nước in thành thơ,
    Lạc loài hương thu thoáng vương đường tơ
    Ngây ngất không gian rên xiết lay bờ,
    Bao tiếng cấn ca rung ánh sao mờ
    Nhạc còn lưu ly nhắc ai huyền âm,
    Lạnh lùng đôi giây tố lan trầm ngận
    Trong lúc đêm khuya ai lóng tiếng cầm,
    Thu đã chìm xa xa ánh nguyệt đầm
    Khoan khoan đò ơi! tương tư tiếng ca
    Chàng Trương chi cất lên hò khoan,
    đêm thu dài đến khoan tiếng nhạc ơi!
    Nhạc ơi thôi đàn .
    Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,
    Oán trách cuộc từ ly não nùng.
    Đò trăng cắm giữa sông vắng
    Gió đưa câu ca về đâu?
    Nhìn xuống đáy nước sông sâu
    Tuyền anh đã chìm đâu!
    Thương khúc nhạc xa vời
    Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
    Sương thu vừa buông xuống
    Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông
    Ai qua bến giang đầu tha thiết,
    Nghe sông than mối tình Trương Chi
    Dâng úa trăng khi về khuya,
    Bao tiếng ca ru mùa thu.
    Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
    Còn nghe như ai nức nở và than,
    Trầm vút tiếng gió mưa
    Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
    Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
    Về phương xa ai nức nở và than,
    Cùng với tiếng gió vương,
    Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.
    Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
    Mà ai hát dưới trăng ngà
    Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
    Ta ca trái đất còn riêng ta.
    Đàn đêm thâu
    Trách ai khinh nghèo quên nhau,
    Đôi lứa bên giang đầu.
    Người ra đi với cuộc phân ly,
    Đâu bóng thuyền Trương Chi? ​


    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  9. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Bến Xuân
    Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước
    Em đến tôi một lần
    Bao lũ chim rừng họp đàn trên khắp bến xuân
    Từng đôi rung cánh trắng ríu rít ca u ú...
    Cành đào hoen nắng chan hòa
    Chim kêu thương mến Chim ngân xa u ú ...
    Hồn buồn ngây ngất trầm hương
    Dìu nhau theo dốc suối nơi ven đồi
    Còn thấy chim ghen lời âu yếm
    Tới đây chân bước cùng ngập ngừng
    Mắt em như dáng thuyền soi nước
    Tà áo em rung theo gió nhẹ thẹn thùng ngoài bến xuân
    Ðiệp Khúc:
    Sương mênh mông che lấp kín non xanh
    Ôi cánh buồm đâu còn trên lớp sóng xuân
    Ai tha hương nghe ríu rít oanh ca
    Cánh nhạn vào mây thiết tha
    Lưu luyến tình vừa qua
    Nhà tôi sao vẫn còn ngơ ngác
    Em vắng tôi một chiều
    Bến nước tiêu điều còn hằn in nét dáng yêu
    Từng đôi chim trong nắng khe khẽ ru u ú...
    Lệ mùa rơi lá chan hòa
    Chim reo thương nhớ Chim ngân xa u ú...
    Hồn buồn ngây ngất về đâu
    Người đi theo mưa gió xa muôn trùng
    Lần bước phiêu du về bến cũ
    Tới đây mây núi đồi chập chùng
    Liễu sương hơ tóc vàng trong nắng
    Màu áo phong sương du khách còn ngại ngùng nhìn bến xuân
    Suối Mơ
    Suối mơ bên rừng thu vắng
    Dòng nước trôi lững lờ ngoài nắng
    Ngày chưa đi sao gió hương
    Bờ xanh ngắt bóng đôi cây thuỳ dương
    Suối ơi, ôi nguồn yêu mến
    Còn ghi khi bóng ai tìm đến
    Ðàn ai nắng buông lưu luyến
    Suối hát theo đôi chim quyên
    Từng hẹn mùa xưa cùng xây nhà bên suối
    Nghe suối róc rách trôi, hoa lừng hương gió ngát
    Ðàn ai đùa trong khóm lá vàng rơi
    Ta đàn trùng theo với tháng năm
    Rừng còn nhớ tới người
    Trong chiều nào giữa chốn đây
    Hồn cầm lắng tiếng đời
    Suối mơ, nghe rừng heo hút
    Dòng êm đưa lá khô xả trút
    Còn như lưu hương yêu dấu
    Với suối xưa trôi nơi đâu...​

    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon
  10. PaulLennon

    PaulLennon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.235
    Đã được thích:
    0
    Bến Xuân
    Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước
    Em đến tôi một lần
    Bao lũ chim rừng họp đàn trên khắp bến xuân
    Từng đôi rung cánh trắng ríu rít ca u ú...
    Cành đào hoen nắng chan hòa
    Chim kêu thương mến Chim ngân xa u ú ...
    Hồn buồn ngây ngất trầm hương
    Dìu nhau theo dốc suối nơi ven đồi
    Còn thấy chim ghen lời âu yếm
    Tới đây chân bước cùng ngập ngừng
    Mắt em như dáng thuyền soi nước
    Tà áo em rung theo gió nhẹ thẹn thùng ngoài bến xuân
    Ðiệp Khúc:
    Sương mênh mông che lấp kín non xanh
    Ôi cánh buồm đâu còn trên lớp sóng xuân
    Ai tha hương nghe ríu rít oanh ca
    Cánh nhạn vào mây thiết tha
    Lưu luyến tình vừa qua
    Nhà tôi sao vẫn còn ngơ ngác
    Em vắng tôi một chiều
    Bến nước tiêu điều còn hằn in nét dáng yêu
    Từng đôi chim trong nắng khe khẽ ru u ú...
    Lệ mùa rơi lá chan hòa
    Chim reo thương nhớ Chim ngân xa u ú...
    Hồn buồn ngây ngất về đâu
    Người đi theo mưa gió xa muôn trùng
    Lần bước phiêu du về bến cũ
    Tới đây mây núi đồi chập chùng
    Liễu sương hơ tóc vàng trong nắng
    Màu áo phong sương du khách còn ngại ngùng nhìn bến xuân
    Suối Mơ
    Suối mơ bên rừng thu vắng
    Dòng nước trôi lững lờ ngoài nắng
    Ngày chưa đi sao gió hương
    Bờ xanh ngắt bóng đôi cây thuỳ dương
    Suối ơi, ôi nguồn yêu mến
    Còn ghi khi bóng ai tìm đến
    Ðàn ai nắng buông lưu luyến
    Suối hát theo đôi chim quyên
    Từng hẹn mùa xưa cùng xây nhà bên suối
    Nghe suối róc rách trôi, hoa lừng hương gió ngát
    Ðàn ai đùa trong khóm lá vàng rơi
    Ta đàn trùng theo với tháng năm
    Rừng còn nhớ tới người
    Trong chiều nào giữa chốn đây
    Hồn cầm lắng tiếng đời
    Suối mơ, nghe rừng heo hút
    Dòng êm đưa lá khô xả trút
    Còn như lưu hương yêu dấu
    Với suối xưa trôi nơi đâu...​

    Giữa sự sống và sự chết
    Tôi chọn sự sống
    Để bảo vệ sự sống
    Tôi chọn sự chết
    <Văn Cao>


    PauLennon

Chia sẻ trang này