1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Văn học - Thơ ca (sưu tầm)

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi sweettaboo, 15/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Cả ngày hôm nay tự nhiên trong đầu xuất hiện câu "Em yêu anh, yêu anh như điên"
    Đến cuối ngày thì nhớ ra nó nằm trong 1 bài thơ của Xuân Quỳnh. Thật trùng hợp, ngày 8 tháng 3 năm ngoái mình cũng post bài này trên blog
    Chúc mừng 8/3/2007

    Thơ viết cho mình và những người con gái khác
    I
    Các cô gái cùng thời với tôi
    Tôi giống các cô và lại khác các cô
    Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa .
    Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
    Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết dấu vào đâu.
    Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
    Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
    ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
    Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
    Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
    Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
    Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
    Không làm sao có thể ngồi nguyên
    Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
    Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.

    Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
    Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
    Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơ mưa
    Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
    Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
    Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
    Những công trình giống như tuổi thanh niên
    Chưa hoàn chỉnh những đó là hi vọng.
    Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
    Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
    Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
    Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...
    Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
    Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
    Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
    "Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
    Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
    "Chuyện đàn bà".
    Họ có biết đâu
    Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
    Ta chịu đựng hy sinh vì họ.
    II
    Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
    Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn một chân trời
    Việc hôm nay họ không để ngày mai
    Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
    Đầu óc họ đã quen tính toán.
    Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:
    Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đình
    Tình yêu nữa cũng trong chăn của họ
    Ôi con trai thật kì lạ
    Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
    Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
    Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
    Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...

    Con gái chúng mình mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
    Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
    Ta yêu người con trai không phải vì mình
    Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
    Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
    Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
    Vì chính ta cũng chẳng yêu ta.
    Chúng ta cam lòng với việc tần tảo nuôi con việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
    Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.
    Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta thì họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
    Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.
    III
    Và cả anh, anh yêu của riêng em
    Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.
    Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
    Tiếng tim anh đang đập vì em
    Em yêu anh, yêu anh như điên
    Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
    Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
    Tay này đây, em may áo cho anh
    Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
    Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
    Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
    Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
    Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
    Để họ biết thế nào là hạnh phúc
    Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
    Đến thói thường hay cáu gắt của anh
    Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
    Em sẽ đảo tung lề thói cũ.
    Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
    Rằng tình yêu không thể tách rời
    Khi ấy em là cơ thể anh rồi
    Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn
    Nhưng mà anh thì vẫn là anh
    Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
    Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
    Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
    Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
    Em, em biết không gì mất được
    Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc
    .
    Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
    Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
    Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
    Biết bao giờ em trở nên tốt được
    Vì khi già tay còn vụng về hơn!

    Được em-be sửa chữa / chuyển vào 23:32 ngày 08/03/2007
  2. Free_Wing

    Free_Wing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2005
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Bệnh, nằm nhà không đi làm được. Bất chợt nảy ra hai câu vần, nhảy lên login vào viết vậy
    Yêu em không biết để đâu...
    Cứ để tài khoản lâu lâu em dùng!​
  3. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Há há há, dán cái này trên đầu giường cho chồng Angie đọc...
  4. bluesss_mizu_ha

    bluesss_mizu_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Thời hoa đỏ



    Thanh Tùng Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao Anh nắm tay em bước dọc con đường vắng Chỉ có tiếng ve sôi chẳng cho trưa hè yên tĩnh Chẳng chịu cho lòng ta yên Anh mải mê về một màu mây xa Về cánh buồm bay qua ô cửa nhỏ Về cái vẻ thần kỳ của ngày xưa Em hát một câu thơ cũ Cái say mê một thời thiếu nữ Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi như máu ứa một thời trai trẻ hoa như mưa rơi rơi như ngày tháng xưa ta dại khờ ta nhìn vào tận sâu mắt nhau mà thấy lòng đau xót trong câu thơ của em anh không có mặt câu hát về một thời yêu đương tha thiết anh đâu buồn mà chỉ tiếc em không đi hết những ngày đắm say hoa cứ rơi ồn ào như tuổi trẻ không cho ai có thể lạnh tanh hoa đặt vào lòng chúng ta một vệt đỏ như vết xước của trái tim sau bài hát rồi em lặng Im cái lặng Im rực màu hoa đỏ anh biết mình vô nghĩa đi bên em sau bài hát rồi em như thể em của thời hoa đỏ ngày xưa sau bài hát rồi anh cũng thể anh của thời trai trẻ ngày xưa
  5. bluesss_mizu_ha

    bluesss_mizu_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Thành phố tình yêu và nỗi nhớ

     Nguyễn Nhật Ánh
    Hàng me xanh ngắt Có tự bao giờ Mà nay đứng đó Cho em làm thơ Con đường ta qua Đến nay bao tuổi Em qua trăm buổi Em lại nghìn lần Sao còn bối rối Khi cầm tay anh. Bầu trời hình vuông Nằm trên cao ốc Mặt trời đứng nấp Sau những mái nhà Để dành bóng mát Cho người đi xạ. Em ơi, lắng tai Nghe thành phố thở Bằng tiếng sóng vỗ Dưới những thân tàu Bằng hương rừng già Trên vai bộ đội Bằng hương đồng nộị Thanh niên xung phong Bằng mùi dầu xăng Bằng bao tiếng động Âm thanh cuộc sống. Gõ đến ngày đêm Anh đi cùng em Qua trăm góc phố Lòng chẳng hề quên Từng viên đá nhỏ. Nay chiến trường xa Dẫu nhiều gian khổ Trái tim thành phố Vẫn đập trong người Như là cuộc sống Như là tình yêu Như là nỗi nhớ Suốt đời mang theo.
  6. bluesss_mizu_ha

    bluesss_mizu_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    KHÔNG PHẢI TƠ TRỜI ...


    KHÔNG PHẢI TƠ TRỜI ... ... KHÔNG PHẢI SƯƠNG MAI (Tác giả : Đỗ Trung Quân) Mong manh nhất không phải là tơ trời Không phải nụ hồng Không phải sương mai Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức Anh đã biết một điều mong manh nhất Là tình yêu Là tình yêu đấy em ! Tình yêu, Vừa buổi sáng nắng lên, Đã u ám cơn mưa chiều dữ dội Ta vừa chạy tìm nhau... Em vừa ập vào anh... ... Như cơn giông ập tới Đã như sóng xô bờ, sóng lại ngược ra khơi. Không phải đâu em - không phải tơ trời Không phải mây hoàng hôn Chợt hồng ... chợt tím ... Ta cầm tình yêu như đứa trẻ cầm chiếc cốc pha lê Khẽ vụng dại là... thế thôi ... tan biến Anh cầu mong - không phải bây giờ Mà khi tóc đã hoa râm Khi mái đầu đã bạc Khi ta đã đi qua những giông - bão - biển - bờ Còn thấy tựa bên vai mình Một tình yêu không thất lạc ... 1987
  7. bluesss_mizu_ha

    bluesss_mizu_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Em bảo anh (Silva Kaputikyan)
     
    1.Em bảo anh: Đi đi! Sao anh không đứng lại? Em bảo: Thôi, ích gì... Ai ngờ anh xa mãi. Đôi mắt em, lặng im. Nhưng mắt em nói thật. Sao anh tin lời em, Mà không tin đôi mắt? 2. Em bảo anh đi đi Sao anh không đứng lại Em bảo anh đừng đợi Sao anh vội về ngay Lời nói thoảng gió bay Đôi mắt huyền đẫm lệ Sao mà anh ngốc thế Không nhìn vào mắt em? 3. Em bảo: anh đi đi! Sao anh không ở lại? Em bảo: đợi chờ chi Sao anh xa em mãi? Lời em buông cứng cỏi, Lệ em trào mắt đen. Sao anh tin lời nói, Mà không nhìn mắt em? 4.Em bảo anh đi đi Sao anh ko đứng lại Em bảo anh đứng lại Sao anh vội quay đầu Lời nói như gió bay Đôi mắt huyền đẫm lệ Sao anh thật là ngốc Ko nhìn vào mắt em
  8. bluesss_mizu_ha

    bluesss_mizu_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    THÚ NHẬN
    Torez ***levsen (Đan Mạch)
    Chẳng thể nào chia tay
    Nhưng em phải đành thú nhận
    Trên đôi tay em yếu mềm
    Hạnh phúc chúng mình quá nặng

    Em nhớ ngôi nhà ngày xưa Trên bàn một bình hoa lớn Những đoá hoa hồng mảnh mai Nở tự bao đời trong kính Em còn bé con ngốc nghếch Say mê vẻ đẹp lạ lùng Bình hoa một lần em nhấc Tìm điều bí ẩn bên trong Em nhỏ - Bình hoa thì lớn Bao nhiêu hồi hộp trong lòng Khao khát đưa tay em với Ðể bình hoa xuống cạnh chân Thời khắc tưởng chừng vô tận Người lớn chẳng hề có ai... Chỉ một mình nỗi dại dột Như chim quệt cánh trên vai. Ðôi tay nhỏ nhoi, bạo dạn Buông bình - Tựa quả bóng tròn Thuỷ tinh vỡ tung ngàn lệ Vang như tiếng khóc thiên thần. Yêu em anh đừng yêu quá Bởi em chẳng biết giữ gìn Hạnh phúc biết đâu đổ vỡ Như bình hoa ấy mong manh.
    (Hoàng Hữu Phê dịch
  9. summertime8x

    summertime8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2006
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Một bài thơ dân gian (theo summer là rất lãng mạn và dễ thương):

    Này cô con gái nhà ai
    Cớ sao dám hái hoa nhài nhà tôi
    Hái rồi thì giữ lấy thôi
    Còn chưa hái được thì tôi ... hái dùm​
  10. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    LƯNG CHỪNG
    Mùa đông lưng chừng tới
    Chiếc lá lưng chừng rơi
    Lưng chừng em và tôi
    Tình yêu hay tình bạn?
    Ta quen nhau bao tháng?
    Gặp gỡ nhau bao ngày?
    Mà vội nói rời xa
    Khi lưng chừng giáp mặt
    Ôi tình yêu thầm lặng
    Đến giữa em và tôi
    Ta yêu nhau đi thôi
    Đừng lưng chừng em nhé...!!!
    ----
    Tôi tìm thấy bài thơ này, và với keyword Lưng chừng, tôi đã tìm ra những bài thơ, bài viết khác. Tôi không để lại link của những bài viết đó, nhưng hy vọng google sẽ làm phần việc đó trọn vẹn hơn tôi.

Chia sẻ trang này