1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Văn học - Thơ ca (sưu tầm)

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi sweettaboo, 15/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hnhan

    hnhan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2002
    Bài viết:
    2.161
    Đã được thích:
    0
    Bài "Chợ" hay quá !
    Dylanesque.
  2. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Tha thứ cũng là một nghệ thuật
    Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên. Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói : ?oCảm ơn bố, cứ kệ con !?.Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy một người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái. Cô em gái quăng một chiếc phao về phía anh ta và bảo : ?o Anh dùng phao đi !?. Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và xua tay.Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ. Anh ta nằm vật ra trên bãi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, còn chân tay thì không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta. Khuôn mặt nào anh ta cũng thấy quen. Ðó là gia đình, họ hàng, bè bạn của anh. Người thì muốn đưa anh vào bệnh viện, người thì muốn đốt lửa, người thì muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau? Nhưng cứ khi mỗi người định làm gì, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử không tốt với mình. Và ?oKhông, cảm ơn?- Anh ta lại nói ?" ?oCứ kệ tôi?. Anh gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầy cát, chân tay rã rời, mệt mỏi đi xa đám đông.Sau khi liên tục nằm mơ thấy giấc mơ đó trong vòng vài đêm, anh ta liền đi hỏi bà, người duy nhất chưa bao giờ làm gì không tốt với anh, và người mà anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm gì không tốt với anh cả.- Bà không phải là người biết ý nghĩa của những giấc mơ ?" bà anh nói ?" Nhưng bà nghĩ cháu đang giữ trong đầu quá nhiều bực bội và hằn học.- Bực bội ư? Hằn học ư ? Không thể thế được ! ?" Anh ta kêu lên - Nếu có thì cháu phải cảm thấy chứ !Bà của anh ngồi yên và bình tĩnh đáp :- Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những gì cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu muốn được quan tâm, nhưng cháu thấy không ai đủ tốt cho cháu tin tưởng. Cháu đã bơi được tới bờ một lần, nhưng còn những lần khác thì sao ? Sự tha thứ không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà chúng ta làm cho chính chúng ta đấy thôi. Vì khi chúng ta không tha thứ, có phải là chúng ta đã xây dựng trong tâm trí mình những bực bội và tức giận ngày càng lớn đó không ?
    Có một câu nói : ?oBạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn?.
    To love is to risk not being loved in return....
    To hope is to risk pain...
    To try is to risk failure...
    But risk must be taken, because the greatest hazard in life is to risk nothing ^_^
  3. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Tha thứ cũng là một nghệ thuật
    Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên. Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói : ?oCảm ơn bố, cứ kệ con !?.Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy một người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái. Cô em gái quăng một chiếc phao về phía anh ta và bảo : ?o Anh dùng phao đi !?. Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và xua tay.Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ. Anh ta nằm vật ra trên bãi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, còn chân tay thì không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta. Khuôn mặt nào anh ta cũng thấy quen. Ðó là gia đình, họ hàng, bè bạn của anh. Người thì muốn đưa anh vào bệnh viện, người thì muốn đốt lửa, người thì muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau? Nhưng cứ khi mỗi người định làm gì, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử không tốt với mình. Và ?oKhông, cảm ơn?- Anh ta lại nói ?" ?oCứ kệ tôi?. Anh gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầy cát, chân tay rã rời, mệt mỏi đi xa đám đông.Sau khi liên tục nằm mơ thấy giấc mơ đó trong vòng vài đêm, anh ta liền đi hỏi bà, người duy nhất chưa bao giờ làm gì không tốt với anh, và người mà anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm gì không tốt với anh cả.- Bà không phải là người biết ý nghĩa của những giấc mơ ?" bà anh nói ?" Nhưng bà nghĩ cháu đang giữ trong đầu quá nhiều bực bội và hằn học.- Bực bội ư? Hằn học ư ? Không thể thế được ! ?" Anh ta kêu lên - Nếu có thì cháu phải cảm thấy chứ !Bà của anh ngồi yên và bình tĩnh đáp :- Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những gì cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu muốn được quan tâm, nhưng cháu thấy không ai đủ tốt cho cháu tin tưởng. Cháu đã bơi được tới bờ một lần, nhưng còn những lần khác thì sao ? Sự tha thứ không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà chúng ta làm cho chính chúng ta đấy thôi. Vì khi chúng ta không tha thứ, có phải là chúng ta đã xây dựng trong tâm trí mình những bực bội và tức giận ngày càng lớn đó không ?
    Có một câu nói : ?oBạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn?.
    To love is to risk not being loved in return....
    To hope is to risk pain...
    To try is to risk failure...
    But risk must be taken, because the greatest hazard in life is to risk nothing ^_^
  4. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Mưa - nhớ Sài Gòn

    Vĩnh Hảo
    Hôm nay mưa suốt buổi sáng. Lẩn tha lẩn thẩn đứng đứng ngồi ngồi. Công việc dồn dập làm không xong. Nhìn ra khung kiếng, xe qua lại. Xe buýt thắng lại gây tiếng rít. Thấy xe buýt dừng nơi trạm, vài người vội vã lên xe, bỗng nhiên mà nhớ Sài-gòn chi lạ.
    Cái hình ảnh nào đây trong quá khứ, chập chờn trong trí, không nhớ ra nổi. Chỉ thấy nhớ Sài-gòn, một ngày mưa. Xe bên đường qua lại. Bên quán cà-phê vỉa hè, tiếng nhạc xập xình. Khói thuốc bay lên bị hơi lạnh nén xuống. Hạt mưa xiên qua dáng ai, bước vội trên đường ngập nước.
    Không phải thành phố đó đầy bụi bặm mà mình không nhớ đâu! Cũng chẳng phải nó ồn ào xô bồ quá mà mình không còn nhớ! Mỗi cảnh, mỗi người, dù xấu-đẹp, cũng có với mình một số kỷ niệm nào đó. Khi nhớ, là nhớ cái khung cảnh mà kỷ niệm ấy xảy ra. Một chiều mưa. Xe buýt. Ðông người. Quán cà-phê. Ngồi chờ đợi. Có ai đâu để chờ đợi. Chỉ chờ đợi thời gian, bị đốt thật nhanh như khói thuốc. Ồ, khói thuốc. Khói thuốc bay la đà. Người đẹp lội mưa. Ống quần xắn cao. Bản nhạc buồn. Bàn ghế trống. Bên hiên đầy những người đụt mưa. Xe trên đường làm bắn nước tung toé. Cô hàng quán, tay chống cằm. Ðôi mắt buồn vời vợi. Nhìn mưa. Mưa rơi. Mưa vẫn rơi xiên bên đường ngập nước. Nhìn nhau. Mỉm cười. Ðôi khi không cần phải nói lời yêu nhau. Mưa bay ướt chung những lòng đổ nát. Tuổi thanh xuân chúng ta sao mà thảm! Ra đường không nhìn mặt nhau. Thấy nhau không dám cười chào. Chỉ nơi đây, mình mới tặng nhau được nụ cười buồn. Mưa rơi. Mưa vẫn rơi. Ðời không dung mình, mình trốn đi đâu đêm nay? Sau cốc cà-phê này sẽ chia tay.
    Mưa tạnh. Ðứng dậy. Ðôi chút bịn rịn cuối ngày. Lên xe đạp suốt con đường xa em. Lạnh.
    Ôi Sài-gòn, một chiều mưa, một người xưa, một quán xưa. Bây giờ còn không?


    To love is to risk not being loved in return....
    To hope is to risk pain...
    To try is to risk failure...
    But risk must be taken, because the greatest hazard in life is to risk nothing ^_^
  5. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Mưa - nhớ Sài Gòn

    Vĩnh Hảo
    Hôm nay mưa suốt buổi sáng. Lẩn tha lẩn thẩn đứng đứng ngồi ngồi. Công việc dồn dập làm không xong. Nhìn ra khung kiếng, xe qua lại. Xe buýt thắng lại gây tiếng rít. Thấy xe buýt dừng nơi trạm, vài người vội vã lên xe, bỗng nhiên mà nhớ Sài-gòn chi lạ.
    Cái hình ảnh nào đây trong quá khứ, chập chờn trong trí, không nhớ ra nổi. Chỉ thấy nhớ Sài-gòn, một ngày mưa. Xe bên đường qua lại. Bên quán cà-phê vỉa hè, tiếng nhạc xập xình. Khói thuốc bay lên bị hơi lạnh nén xuống. Hạt mưa xiên qua dáng ai, bước vội trên đường ngập nước.
    Không phải thành phố đó đầy bụi bặm mà mình không nhớ đâu! Cũng chẳng phải nó ồn ào xô bồ quá mà mình không còn nhớ! Mỗi cảnh, mỗi người, dù xấu-đẹp, cũng có với mình một số kỷ niệm nào đó. Khi nhớ, là nhớ cái khung cảnh mà kỷ niệm ấy xảy ra. Một chiều mưa. Xe buýt. Ðông người. Quán cà-phê. Ngồi chờ đợi. Có ai đâu để chờ đợi. Chỉ chờ đợi thời gian, bị đốt thật nhanh như khói thuốc. Ồ, khói thuốc. Khói thuốc bay la đà. Người đẹp lội mưa. Ống quần xắn cao. Bản nhạc buồn. Bàn ghế trống. Bên hiên đầy những người đụt mưa. Xe trên đường làm bắn nước tung toé. Cô hàng quán, tay chống cằm. Ðôi mắt buồn vời vợi. Nhìn mưa. Mưa rơi. Mưa vẫn rơi xiên bên đường ngập nước. Nhìn nhau. Mỉm cười. Ðôi khi không cần phải nói lời yêu nhau. Mưa bay ướt chung những lòng đổ nát. Tuổi thanh xuân chúng ta sao mà thảm! Ra đường không nhìn mặt nhau. Thấy nhau không dám cười chào. Chỉ nơi đây, mình mới tặng nhau được nụ cười buồn. Mưa rơi. Mưa vẫn rơi. Ðời không dung mình, mình trốn đi đâu đêm nay? Sau cốc cà-phê này sẽ chia tay.
    Mưa tạnh. Ðứng dậy. Ðôi chút bịn rịn cuối ngày. Lên xe đạp suốt con đường xa em. Lạnh.
    Ôi Sài-gòn, một chiều mưa, một người xưa, một quán xưa. Bây giờ còn không?


    To love is to risk not being loved in return....
    To hope is to risk pain...
    To try is to risk failure...
    But risk must be taken, because the greatest hazard in life is to risk nothing ^_^
  6. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0

    Bạn có bao giờ ước mơ và hy vọng ? và bấy giờ bạn đã thực hiện được hết những ước mong đó chưa ? Nhưng ... Khi mọi việc diễn ra không theo ý bạn muốn , không có nghĩa là giấc mơ của bạn đã tan tành cả rồi.Trong cuộc sống luôn có "những kế hoạch dài hạn ". Người ta có thể có được những cái mình mong ước nhưng không chắc là đúng như những gì người ta tưởng tượng . Vì vậy đừng bao giờ thôi ước mơ và hi vọng vào những điều tốt đẹp nhất .
    Có một thời em ước nắng thủy tinh
    Lung linh sáng xua cơn mưa đầu hạ
    Nhưng chỉ được những giọt cười xa lạ
    Nắng nhạt nhào lấp loá dưới vòm cây
    Có một thời em ước mưa bóng mây
    Nhè nhẹ bay và hiu hiu gió thổi
    Khoảng sân nhỏ phập phồng đầy lối
    Mưa kim cương ? Bong bóng vỡ ngập ngừng
    Có một thời em ước nẳng rưng rưng
    Trời xanh dịu cho lòng em thanh thản
    Để một chiều bên sông nắng vãn
    Trông ngỡ ngàng đò đã snag ngang
    Có một thời em ước mưa lang thang
    Như em ấy nhưng nhẹ nhàng thôi nhé
    Mưa tí tách thầm thì khe khẽ
    Em mỉm cười và đi lạc cùng mưa
    Có một thời ...
    nhưng đã quá xa xưa ...
    Bạn thấy đó , cuộc sống rất tuyệt vời nếu ta biết sống và dám sống . Hãy thử sống như chính mình muốn sống từ hôm nay , để sau này , khi vốn thời gian đã cạn , ta không phải hối tiếc vì chưa kịp làm quá nhiều điều , cả những điểu nhỏ và những điều lớn lao . Nếu bạn đã từng thất bại , nếu bạn đang hối tiếc vì cuộc sống không như mình mong muốn , hãy thay đổi . Chẳng hể khó khăn như chúng ta hằng nghĩ khi muốn thay đổi cuộc sống của mình . Những thất bại , những mất mát và cả những cuộc ra đi . Ngày hôm qua sẽ không còn nữa khi ta thay đổi . Sự thay đổi là điều tất yếu cho sự lớn lên .
    Hãy nhớ : Không bao giờ quá trễ - không bao giờ quá trễ để bắt đầu lại , không bao giờ quá trễ để đón hạnh phúc . Vì vậy : hãy để ngày hôm qua xa đi . Hãy tự thay đổi mình để thay đổi cuộc sống của mình , để lớn lên . Bởi cuộc sống thay đổi khi ta thay đổi và hãy mơ ước , để rồi biến ước mơ thành hiện thực . Bạn nhé !
    To love is to risk not being loved in return....
    To hope is to risk pain...
    To try is to risk failure...
    But risk must be taken, because the greatest hazard in life is to risk nothing ^_^
    Được sweettaboo sửa chữa / chuyển vào 12:26 ngày 02/11/2003
  7. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0

    Bạn có bao giờ ước mơ và hy vọng ? và bấy giờ bạn đã thực hiện được hết những ước mong đó chưa ? Nhưng ... Khi mọi việc diễn ra không theo ý bạn muốn , không có nghĩa là giấc mơ của bạn đã tan tành cả rồi.Trong cuộc sống luôn có "những kế hoạch dài hạn ". Người ta có thể có được những cái mình mong ước nhưng không chắc là đúng như những gì người ta tưởng tượng . Vì vậy đừng bao giờ thôi ước mơ và hi vọng vào những điều tốt đẹp nhất .
    Có một thời em ước nắng thủy tinh
    Lung linh sáng xua cơn mưa đầu hạ
    Nhưng chỉ được những giọt cười xa lạ
    Nắng nhạt nhào lấp loá dưới vòm cây
    Có một thời em ước mưa bóng mây
    Nhè nhẹ bay và hiu hiu gió thổi
    Khoảng sân nhỏ phập phồng đầy lối
    Mưa kim cương ? Bong bóng vỡ ngập ngừng
    Có một thời em ước nẳng rưng rưng
    Trời xanh dịu cho lòng em thanh thản
    Để một chiều bên sông nắng vãn
    Trông ngỡ ngàng đò đã snag ngang
    Có một thời em ước mưa lang thang
    Như em ấy nhưng nhẹ nhàng thôi nhé
    Mưa tí tách thầm thì khe khẽ
    Em mỉm cười và đi lạc cùng mưa
    Có một thời ...
    nhưng đã quá xa xưa ...
    Bạn thấy đó , cuộc sống rất tuyệt vời nếu ta biết sống và dám sống . Hãy thử sống như chính mình muốn sống từ hôm nay , để sau này , khi vốn thời gian đã cạn , ta không phải hối tiếc vì chưa kịp làm quá nhiều điều , cả những điểu nhỏ và những điều lớn lao . Nếu bạn đã từng thất bại , nếu bạn đang hối tiếc vì cuộc sống không như mình mong muốn , hãy thay đổi . Chẳng hể khó khăn như chúng ta hằng nghĩ khi muốn thay đổi cuộc sống của mình . Những thất bại , những mất mát và cả những cuộc ra đi . Ngày hôm qua sẽ không còn nữa khi ta thay đổi . Sự thay đổi là điều tất yếu cho sự lớn lên .
    Hãy nhớ : Không bao giờ quá trễ - không bao giờ quá trễ để bắt đầu lại , không bao giờ quá trễ để đón hạnh phúc . Vì vậy : hãy để ngày hôm qua xa đi . Hãy tự thay đổi mình để thay đổi cuộc sống của mình , để lớn lên . Bởi cuộc sống thay đổi khi ta thay đổi và hãy mơ ước , để rồi biến ước mơ thành hiện thực . Bạn nhé !
    To love is to risk not being loved in return....
    To hope is to risk pain...
    To try is to risk failure...
    But risk must be taken, because the greatest hazard in life is to risk nothing ^_^
    Được sweettaboo sửa chữa / chuyển vào 12:26 ngày 02/11/2003
  8. orange-outan

    orange-outan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/12/2001
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    - mừng sweet@ trở lại... cứ phát huy thế nhá... cám ơn sweet@ nhiều lắm
     
  9. orange-outan

    orange-outan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/12/2001
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    - mừng sweet@ trở lại... cứ phát huy thế nhá... cám ơn sweet@ nhiều lắm
     
  10. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Cứ ước mơ đi à , bạn làm như tôi là con nít .Có những chuyện thực tế rất đau lòng mà ko bao giờ có thể làm được.
    Một con Vịt , xoè ra hai cái cánh
    Nó kêu rằng , cáp cáp cáp , cạp cạp cạp
    Gặp Vịt cái nó bì bà đòi kiss
    Kiss xong rồi nó vỗ cánh goodbye
    ^__^, hehe

Chia sẻ trang này