1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vào miền Tây lập nghiệp? Nên hay không?

Chủ đề trong 'Hỏi gì đáp nấy' bởi Anthony_Nguyen, 20/12/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ULIULI

    ULIULI Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/05/2007
    Bài viết:
    3.674
    Đã được thích:
    13
    Vừa đọc được bài này của vicodo và vừa vào "Thích" xong. Nói chung là văn hay chữ tốt, tư duy sáng sủa. Nhưng một bài học dài, rất dài sau bốn năm hoạt động năng nổ ở ttvnol của Uli là để những nhận thức đúng đi từ chỗ đọc nó đến chỗ hiểu nó là một quãng đường khá dài, đôi khi chính người đọc ấy phải liều lĩnh, phải nếm đòn mới hiểu ra cái "cơ sở" ấy là cái gì. Nhiều người cứ nghĩ những người đã lập gia đình, có con là "trưởng thành". Nhưng thật ra đa phần là trẻ con làm bố của trẻ con thôi.

    Và cái chuyện "cơ sở" ở đây không phải chỉ là một vế mà là nó là hai vế: đó là Phú Quốc (hoặc bất cứ chỗ nào khác, có khi chỉ là một công ty) với một bên là người đến. Nếu như hai vế này hợp nhau thì sẽ tạo nên một cơ sở tốt. Và do đó không chỉ phải nắm vững đặc điểm của cái Phú Quốc kia mà qua sự phiêu lưu người đến nắm vững hơn đặc điểm của bản thân mình, để từ đó rút ra những kinh nghiệm trong việc lựa chọn các bến đỗ trong tương lai. Về vế thứ hai này vicodo chưa nhìn nhận ra một điểm rằng mỗi một người lại có những "cơ sở" nội tâm khác nhau. Cùng là ông thầy giáo đó, nhưng có thể một người nào khác gặp lại òa lên như tìm thấy nơi họ tìm kiếm bấy lâu nay để gửi gắm con mình vào học, bởi vì bản thân họ luôn bứt rứt với những thầy cô trên mặt khắc một chữ "lợi" ken đặc ở HN hay TP.HCM. Quan trọng là xác định được cái gì là cái mình "không thể chịu nổi" để từ bỏ một chỗ và đến với cái chỗ không có cái "không thể chịu nổi " ấy và những thứ khác thì vẫn cố chấp nhận được.

    Dù sao thì trường hợp của chủ top chưa chắc đã đến mức có cơ hội chọn lựa những cái quý tộc như vậy. Đây có thể chỉ là một trường hợp bị đẩy đến đường cùng ở HN trong thời điểm suy thoái tận cùng này và không còn lựa chọn nào hay hơn.
  2. 01041992

    01041992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    ( To viet qua dien thoai - thieu dau, xin dung xoa bai cua to)
    Voi mot hanh gia, mien` dat moi o dau do, hay mien dat moi o trong chinh ban than hanh gia thi no cung & deu mang mot tam trang na na nhau.
    Chi co dieu, hanh gia luon la hanh daij , va cai daij cua hanh giar lai mang dac tinh daij. \
    daj thif ko dem dc daj daif bao xa .
    giaj noi 1+1=2 ma hok phai nhu the.
    don gian vi giaj phai mat vai nam nua, giaj moi hiu 1 la bao nhiu . ( co le the - ...)
  3. vicodo

    vicodo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2012
    Bài viết:
    1.162
    Đã được thích:
    3
    Em yêu Ù lì à, chủ top lúc đầu định kéo cả nhà đi, nhưng khi anh nói thì lại gửi con ở nhà rồi, nên cái cơ sở mà em đưa ra không phải là cơ sở của chủ top. Theo em cơ sở cho quyết định ra đi của chủ top là những cái gì?, em yêu đoán thử xem. Về vấn đề đi Phú Quốc nói riêng và về vấn đề đi lập nghiệp ở xa, anh có quá nhiều thứ để nói. Nhưng tại vì sao anh không nói lời nào với chủ top nữa, em yêu có biết không?. Anh hiểu em đang cố bảo vệ những cái sai để hiểu rõ hơn về cái đúng, đó cũng là một cách thảo luận để làm rõ vấn đề. Bây giờ anh chuẩn bị đi liên hoan rồi, hi vọng tối nay anh sẽ không uống rượu say để có thể trả lời tiếp với em về vấn đề này, em có yêu anh không?
  4. Anthony_Nguyen

    Anthony_Nguyen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    550
    Đã được thích:
    0
    Vậy thử phân tích lợi hại vậy xem nhỉ. Trước hết những điểm tốt đã nhé:

    1. Vợ vào đó có việc làm ổn định, nhẹ nhàng (dù chỉ là 1 công chức thường thôi), ở HN thì việc làm ổn định không đơn giản=>từ đó sẽ có thời gian chăm sóc gia đình nhiều hơn.
    2. Hai vợ chồng đều yêu biển, thích đồ biển (từng định vào Đà Nẵng nhưng ko có cơ sở).
    3. Hai người đều ghét tắc đường, khói bụi, ô nhiễm, thực phẩm kém chất lượng ...(dĩ nhiên tiền cực nhiều để mua ô tô cho khỏi bụi, ăn đồ xịn ..... thì không đủ khả năng)
    4. Hai vợ chồng hiện nay đều đã chán bon chen, thích và muốn tìm kiếm sự ổn định (mặc dù mình nhảy việc nhiều, làm việc tại nhiều môi trường cả trong và ngoài nước nhưng ko hiểu sao mình vẫn thích một cái gì đó bình yên, một căn nhà, 1 mảnh vườn, một cái ao rộng, làm việc xong về nhà xả hơi ngắm cảnh ....)

    Về điểm bất lợi thì có vài cái có thể nhìn thấy được, còn cái khác thì mong các bác chỉ ra thêm:

    1. Về học tập cho con cái kém => nhưng nghe nói sắp mở trường đại học ngoài đó, nhà trẻ thì có trường dòng của các seur rồi.
    2. Về vấn đề chăm sóc sức khỏe, mặc dù cơ sở v/c kém nhưng không khí trong lành nên sẽ ít bệnh hơn, bệnh nặng thì chạy qua Cần Thơ hoặc lên SG (chỉ 1 chuyến bay 45 phút thôi mà)

    Mời các bác ghạch đá thêm.
  5. 01041992

    01041992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    [r2)][r2)][r2)] heppy new year 2013 . chúc mọi nguời năm mới có thêm nhiều niềm vui, an lành, thành tựu ( nguời sau cửa sổ ^^ ).

    Khơi mào từ đoạn viết :
    " Nhưng một bài học dài, rất dài sau bốn năm hoạt động năng nổ ở ttvnol của Uli là để những nhận thức đúng đi từ chỗ đọc nó đến chỗ hiểu nó là một quãng đường khá dài, đôi khi chính người đọc ấy phải liều lĩnh, phải nếm đòn mới hiểu ra cái "cơ sở" ấy là cái gì. Nhiều người cứ nghĩ những người đã lập gia đình, có con là "trưởng thành". Nhưng thật ra đa phần là trẻ con làm bố của trẻ con thôi. "

    a>z , tớ vào mạch luôn nhé. đó là bởi vì ấy vẫn ở trên bờ mà chưa có xuống nuớc để bơi , nên thực ra ấy hơi khó cảm nhận đc cảm giác của anh chàng vitcodo đang ngụm lặn bởi lầy ( anh ta bị ng ta đẩy xuống chứ ko phải anh ta can đảm ^^ ).
    Tử đọc cho đến hiểu là 1 quá trình yêu cầu tư duy, học thức và quan trọng nhất là kinh nghiệm, trải nghiệm. Độ thấm hiểu cho đến vận dụng. Nhưng nó chỉ là đọc và hiểu thôi,
    Đọc, hiểu, biết,,, thì nó ... "không khó" khó nhất là khó ở việc hiểu ấy biết ấy đc vận hành, dùng thế nào trong cs. từ việc mình hiểu , biết ấy, mình làm j với nó trong cuộc sống.
    Ví như, tớ có cậu bạn, điều j , vấn đề j, mảng j . Cậu ấy cũng đều nắm bắt , hiểu đc. Nhưng cậu ấy lại gần như ko làm đc gì nhiều , và tình trạng biết sai, biết ngu mà vẫn cứ làm của những nguời " khôn" lại khá nhiều. Tìm đc phuơng huớng, có la bàn gia truyền, mật truyền, có bánh lái, tay lái, nhưng lại thiếu tiền mua xăng , hoặc lốp xịt... vân vân.( trên bảo duới ko nghe , cái đầu vẫn cứ là cái đầu, cái kia hay cái lọ nó vẫn cứ là nó - mặc cho quả tim vẫn đập, phổi vẫn cằng ra phình vào ) .
    Thế mới gọi là cs chứ... ( tớ nghĩ , cs là một sợi xich dài, mà thi thoảng một vài mắt xich bị lỗi - khi đó ng ta sẽ thấy sợi xich đó ntn ).
    Asin có một điểm yếu là gót chân, đó là nhân vật Asin huyền thoại thôi. chứ như "nguời thường", như cá nhân mỗi chúng ta thì ít nhất có vài cái " gót chân" như thế. nói theo một cách khác thì là huyệt đạo ( y học tàu ) , một vài thế khóa khớp ( võ học) , một vài trạng thái đơ , điểm nhạy cảm ( ******** ) , một vài "cảm giác" choáng - sốc , một vài trạng thái tê liệt , lạnh suơng sống khi súng, kiếm kề cổ , trạng thái điên và giả điên. Nó đẩy nguời ta đến các nguỡng, mốc, danh giới của nguời - chó , nguời - ma, nguời - quỷ , nguời - súc sinh... thông qua các nấc thang tiêu chuẩn của xã hội về " Nguời" và các nhãn mác khác để định nghĩa một cá thể - linh hồn đó.

    Ai...cũng vậy . Ví như bây giờ, chúng ta tóm bừa 1 nguời nào đó, cho lên "đĩa" rồi làm vài thí nghiệm thực hành chuột bạch thì ra hết các trạng thái như vậy, từ từ, nhâm nha rựu và đồ nhắm, sẽ thấy mỗi con nguời bị tật nguyền chỗ nào, thiếu vitamin chỗ kia........... để xem xem , "nguời" ấy thích cái j, suớng ở chỗ nào, khung xuơng theo kiểu nào, thịt và nuớc đắp thế nào, chỗ nào mềm và chỗ nào cứng, cách đi lại, cách vận động và vận hành của " nguời ấy" .

    ................... vân vân và vân vân về các cách cân đếm đo luờng , ngửi hít , liếm láp mà có thể khái quát về một cá thể ấy.
    ĐÓ là dẫn nhập đầu tiên ( chuơng một trang thứ nhất ) . nó chính ra, sâu xa ra là sự ... mẫn cảm, tinh tế, đúc kết, năng khiếu tích tụ đc qua quá trình tiếp cận nguời khác, tiếp cận và cảm nhận môi truờng ( không phải chú cá nào cũng hiểu về nuớc ) . Ví như, tớ có cậu bạn, cậu ấy chơi cầu lông từ năm 7 tuổi, từ cái thời mà vợt gỗ nặng nửa cân, cho đến khi 14 tuổi chơi vợt china nặng 120g - 30k vnd. ... cậu ấy đập cầu 3>5 quả là cầu tụt nõ ( tùy theo chất luợng cầu ) , giờ cậu ấy cũng 28-9 Tuổi , 5 năm lại đây ko đánh cầu, nhưng cậu ấy chỉ cần nhìn ng ta đánh 2,3 đuờng cầu là biết ngay nguời này đánh như nào ( có bài bản hay ko, hay đánh ko, lực tay, di chuyển, sức rứon, phản xạ, nhạy cảm...) hoặc ko cần nhìn tay, chân, nếu cho cậu ấy một tờ giấy, ghi lại các buớc di chuyển của ng đánh cầu, cậu ấy cũng đọc đc khả năng của ng đánh.

    Không chỉ là cầu lông, mà võ sĩ , trà đạo, múa may, hoặc hát một câu, ngửi một vị , cho đến việc cầm cây bút , hoặc nháy mắt với nhau 1 cái, thì nguời trong nghề cũng nhìn ra ngay. Vấn đề là mỗi ng chỉ thuộc , đọc vị đc một vài nghề. .. ?

    ______________________
    Sống với nhiều nguời, chia sẻ đc cảm giac-xúc-tình là một niềm vui .
    Không bao giờ hại ai, nhưng luôn luôn biết cách sử lý, đề phòng nguy hiểm ,đó là nền tảng để hiểu đc nhiều điều khác hơn !

    @ Tớ thấy cậu chỉ lo làm bài tập , toàn là bài tập thôi...

    _ Nguời sau cửa sổ ___
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Con cậu cai sữa chưa vậy, cháu nó còn dùng bỉm không, lúc nào nó cần thay bỉm mà cậu hoặc ng thân ko thay đc cho cháu nó thì lên ttvnol alo cho tớ nhé, tớ sẽ thay bỉm, rửa dáy cho nó, ah mà quên. bát đĩa hnay nhà cậu đã rửa chưa - mà giờ này hơi muộn, có j để sáng mai tớ qua rửa nhé . hoặc có việc j nữa thì cậu lên lis cho tớ luôn nhé .
    chúc cậu, vợ cậu, con cậu một đêm ngon giấc . Sớm cai sữa cho cháu nó thì tốt hơn.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Nói hơi phũ mồm chứ, có các thêm cả núi kẹo ( nhầm, núi vàng ) thì đằng ấy ũng xa ko đc cái bình ( sữa ).
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    phuơng pháp cai ti - mỗi lần "bé ngậm vào" thì véo cho nó cái, hoặc bôi dầu, bôi cái j đó khó nuốt vào đầu ti mẹ nó . ko thì từ từ cho nó ăn vả . http://www.google.com.vn/#hl=zh-CN&...d872e630994cb3&bpcl=40096503&biw=1152&bih=681
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    phuơng pháp cai ti - mỗi lần "bé ngậm vào" thì véo cho nó cái, hoặc bôi dầu, bôi cái j đó khó nuốt vào đầu ti mẹ nó . ko thì từ từ cho nó ăn vả . http://www.google.com.vn/#hl=zh-CN&...d872e630994cb3&bpcl=40096503&biw=1152&bih=681
  6. vicodo

    vicodo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2012
    Bài viết:
    1.162
    Đã được thích:
    3
    Cậu nói nhiều cái chuẩn, chỉ có mỗi đoạn về tớ thì lại không chuẩn. Tớ nói lại là tớ không sống ở Phú Quốc mà chỉ hay vào đó công tác thôi, việc vào đó dài ngắn, nhiều ít thế nào là do mình tự lập kế hoạch. Nói chung là dọc đất nước Việt Nam tớ đều đã đặt chân đến, không riêng gì Phú Quốc. Phú Quốc cũng không phải là điểm tớ hay vào công tác nhất. Một năm chi phí cho việc đi lại của tớ là vài trăm triệu, đăng kí làm hội viên của VIệt Nam airline bắt đầu từ thẻ bạc rồi lên titan xong lên hội viên thẻ vàng cũng chẳng mấy chốc. VIệc ngụm lặn dưới biển cũng là vì được học lặn Nha Trang tới độ sâu 18m nên xách theo khí tài mà lặn ở Phú Quốc để ngắm hệ sinh thái san hô và đùa giỡn với bọn cá cơm cho nó biết thôi. Nói như vậy để cậu dễ hình dung không phải những chia sẻ tớ đưa ra là của người đã từng vào Phú Quốc kiếm ăn không được, việc tớ vào trong đó không cần phải có can đảm, cũng chẳng có ai đẩy đơn giản vào có vài ngày và kinh phí thì đều có tài trợ, chỉ cần mình lập kế hoạch tốt là được. Bây giờ thì tớ chuyển nghề rồi, không còn làm cái nghề đi tiêu tiền tài trợ nữa mà đang xây dựng để trở thành 1 nhà tài trợ. Có những việc phải lăn lộn thì mới hiểu, còn có những thứ không cần phải vậy, đơn giản như khi bạn trông thấy 1 cô gái là bạn có thể đưa ra nhận định cô ý xinh hay xấu theo đánh giá của bạn mà không cần phải dẫn được cô ý vào khách sạn.
  7. 01041992

    01041992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    Tớ ko phải người tùy tiện, mà có những nhận định phiến diện, nhất là nhận định về 1 nguời phụ nữ ( tớ thích phụ nữ hơn là cô gái, con gái ...) xinh hay xấu, mà theo tớ, trên quan niệm về phụ nữ thì là... họ có đẹp như nào, và đẹp nhường nào. Tớ nguời thật việc thật, và nhất định phải vào khách sạn ( ít tiền thì vào nhà nghỉ, ko có thì lên đồi ...) , cơm no rựu say rồi mới biết cô ấy đẹp nhường nào , rựu say - say đc bao lâu. [r2)] ( có thể lúc ấy tớ sẽ nhắn tin cho cậu ) .
    Ra được sản phẩm thì tớ lại càng hiểu thêm về cái đẹp- sự cao cả và kỳ diệu của người phụ nữ , về tinh thần yêu cuộc sống, ngoài những thứ đỏ đen , về sự bao dung nhân loại - khát vọng hòa bình cho thế giới , về cuộc sống mến tuơi.
    và tớ gọi nó là con số 13 huyền thoại cho ngày 2/1/2013 . ( tớ nghĩ - ít nhất là 2 nháy - tớ nghĩ thế ) !.
  8. vicodo

    vicodo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2012
    Bài viết:
    1.162
    Đã được thích:
    3
    Thôi được rồi, em khỏi phải đoán để anh trả lời luôn. post mấy bài rồi mà vẫn chưa hết mem rượu, thôi thì câu hỏi dễ anh trả lời trước, câu khó trả lời sau.

    Câu đầu tiên là vì sao anh không nói lời nào với chủ top nữa, em yêu có biết không? . Đơn giản vì nguyên tắc khi mà anh giúp một ai đấy thì người đó phải là người biết ơn. Không cần người ta phải trả ơn mình, nhưng nếu như bỏ thời gian ra giúp đỡ một người vô ơn thì không khác nào rước của nợ vào thân. Trước đây 1 thằng bạn thân của anh đã nhờ anh giúp đỡ 1 thằng bạn học của nó. Thằng bạn này của nó chẳng thiết tha gì với cuộc sống, suốt ngày vật vờ với cốc trà đá, điếu thăng long sau một đợt đổ bể vì vỡ nợ và nghĩ rằng tương lai đã nằm ở phía sau rồi. Anh vui vẻ nhận lời vì đơn giản quan điểm của anh bạn của bạn là bạn. Anh cho nó công việc để kéo nó về với cuộc sống, anh cho nó chỗ ở và anh cũng cho nó cả những chia sẻ của anh để nó phấn đấu. Nhưng mất một thời gian dài thì anh nhận ra nó là thằng vô ơn. Lúc đấy thằng bạn anh lại có lời nên anh lại đành phải nhịn như nhịn cơm sống để liên hệ xin cho nó 1 công việc tốt ở Fsoft và sau khi nó lĩnh được lương từ công ty mới thì anh tống nó ra khỏi nhà. Anh giúp nó từ lúc nó đang không có gì, đến khi nó bắt đầu có được những thứ nó muốn thì anh tống nó đi. Giờ thì nó cũng khá ngon trong công việc mới, đã có quân có lính, nhưng nó sẽ không bao giờ còn có được sự giúp đỡ của anh dù là nhỏ nhất.

    Nguyên tắc của anh khi giúp một ai đấy phấn đấu thì người đó phải là người có thái độ tốt trong công việc. Làm việc nó giống như là bơi ngược dòng, nếu cố một chút để vượt qua được những con sóng kéo thì sẽ tiến lên được. Nhưng nếu không cố gắng thì có khi bị sóng đánh dạt ra tận biển Phú Quốc. Khả năng bơi đó nó không phải tự nhiên mà có, nó là do cái thái độ có nghiêm túc hay không. Cái khả năng đó cũng không tự nhiên mà có, nó là do rèn luyện. Nó giống như tập tạ, lúc mới bắt đầu chỉ nâng được 10 cân. Tập luyện chăm chỉ vài ngày sau được 11 cân, rồi 12 cân và dần dần sẽ được vài chục cân. Nhưng để được vậy đòi hỏi người tập phải có thái độ tốt, nghiêm túc với công việc. Anh không phải là người ngại thay đổi. Vài năm anh lại chuyển chỗ ở một lần, mặc dù anh đến bà con thương, anh đi bà con nhớ ( bà con ở đây hiểu là đàn bà, con gái..). Anh thay đổi chỗ ở không vì mục đích gì cả mà chỉ đơn giản vì anh muốn thay đổi không gian sống. Đợt này anh không có điều kiện để thay đổi chỗ ở được thì anh lại phải thay đổi chức năng sinh hoạt của các phòng. Còn công việc cũng vậy, khi anh cảm thấy không còn nhiều cái để trải nghiệm, để học thì anh lại nhảy đi. Thu nhập đối với anh cũng không quan trọng bằng việc mình làm được gì và được làm gì ở đấy. Khi mà anh phải đi xin việc thì anh phải làm tốt công tác chuẩn bị. Tìm hiểu kĩ về vị trí mình định vào làm qua những người đã từng làm hoặc đang làm ở đấy ( tất nhiên những người này đều không quen sẵn mà phải tự tìm cách mà tiếp cận, lân la thôi). Mỗi một việc phải viết 1 cái CV khác nhau để làm sao lái được về những việc mình đã làm, những cái mình đã học phải phù hợp với công việc đấy nhất. Nhét hồ sơ đi nộp cũng phải xem cái gì muốn người ta đọc trước, người ta quan tâm nhất thì xếp lên trên, cái gì để ở dưới, chứ chẳng ai đi nhét mấy cái photo hộ khẩu, chứng minh thư lên phía trên làm gì. Tự mình nghĩ ra những câu người ta hỏi và nghĩ sẵn những câu sẽ hỏi lại người ta. Nhiều khi trả lời câu hỏi cũng phải trả lời nó rộng hơn câu hỏi và lái đến công việc dù nó là bất cứ câu hỏi gì. Ví dụ như khi gặp câu hỏi về sở thích. Nếu công việc là kinh doanh, bán hàng thì sở thích lúc đấy có thể nói là tán gái vì nó dậy cho cách bày tỏ, chiếm lĩnh tình cảm khách hàng. Còn các công việc khác thì có thể chia sẻ về môn bóng đá vì nhìn thấy tinh thần đồng đội ở trong đấy. Đấy, đến xin việc cũng cần phải có cái thái độ đúng đắn, thực hiện quyết liệt thì mới được, nói gì tới chuyện làm việc. Nhiều người cứ nghĩ rằng vị trí công việc, nơi làm việc, khu vực làm việc,... mới là cái giúp ổn định cuộc sống mà cứ lười biếng không muốn hiểu rằng cái khả năng làm việc mới là cái quyết định sự sướng khổ của mình. Em đừng thắc mắc tại sao có những người làm được nhiều việc, gặt hái nhiều thành công còn có những người làm gì cũng thất bại. Ở Hà Nội cũng thất bại thì có ra Phú Quốc lại càng thất bại thôi, đơn giản vì Phú Quốc giao thương còn nhiều khó khăn, nên cơ hội kinh doanh là rất khó. Đơn giản vì sự nghiệp đâu có gắn với cả cái gì mà Phú Quốc có còn Hà Nội không có đâu, kiểu như làm về Hàng Hải thì có thể đến những thành phố có cảng biển thì mới nhiều cơ hội.

    Nói chung qua những gì mà chủ top sử xự, anh thấy chủ top phạm vào cả 2 nguyên tắc trên của anh nên anh không trả lời. Bây giờ em yêu hỏi thì anh lấy chủ top ra làm ví dụ minh họa thôi, bởi anh thấy ở em yêu một thái độ nghiêm túc khi tham gia và em yêu của anh thì chắc chắn không phải người vô ơn rồi, còn về vấn đề vô cảm thì cũng không nốt ít nhất là đối với anh.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Nếu ngày mai lô về con 13 chỉ cần 1 nháy, thì cô ấy đẹp nhường nào, rựu say - say đc bao lâu (có thể lúc ấy tớ sẽ nhắn tin cho cậu)
  9. vicodo

    vicodo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2012
    Bài viết:
    1.162
    Đã được thích:
    3
    Anh vừa hút xong điếu thuốc, giờ tiếp tục với câu hỏi thứ 2 : Theo em cơ sở cho quyết định ra đi của chủ top là những cái gì?, em yêu đoán thử xem

    Nhưng trước tiên em yêu xem lại đoạn post này

    Cơ sở để chủ top đi đầu tiên là sự hưng phấn với những lời tán dương kiểu như anh giỏi nhỉ, anh can đảm nhỉ dám bỏ cả Hà Nội, dám đương đầu với những bước ngoặt của cuộc đời.... đại khái là những lời tán dương khốn nạn kiểu "xui trẻ con ăn *** gà sáp" như thế. Kiểu người như chủ top cũng sẽ hình dung rằng việc vào PQ sẽ được người dân ở đấy dành cho cái nhìn ngưỡng mộ như chủ top vẫn thường nhìn mấy thằng tây rau muống sang Việt Nam như những người văn minh tới khám phá xứ An Nam mọi rợ. Chủ top ở Hà Nội thì cũng có nhà cửa, công việc về ngành IT thì cũng không phải là khó sống. Gì chứ, nhân viên bên anh vẫn đang phải đi thuê nhà mà cũng còn cố bám trụ ở Hà Nội. Chủ top cũng hơn anh là đã có vợ, có con, còn anh thì vợ chưa có nói gì đến con. Nhưng sống ở Hà Nội thì chủ top không có được cái nhìn ngưỡng mộ từ những người xung quanh, thậm chí là không được tôn trọng bởi những người thành đạt hơn mình, nên chắc vào PQ thì chủ top sẽ có được nó từ những người lam lũ xung quanh mà bây giờ chủ top chưa biết là ai. Đấy là sự chạy trốn của 1 kẻ thất bại, thất bại trong việc cố sống trong con mắt của người khác mà không hiểu rằng mình phải sống cuộc sống của mình, sống vì lợi ích của con cái mình mà tự biết cách giải thoát mình khỏi những thứ viển vông. Kiếm lấy cái hình ảnh đẹp về mình trong con mắt của những người xung quanh, đó là cơ sở cho việc đến với PQ của chủ top. Kiểu thể loại người này ra kinh doanh anh gặp nhiều, có những thằng phải trả giả bằng cả mạng sống vì không dám đối mặt với thất bại. Nhiều thằng cứ cố sống cố chết để chứng minh cho người khác là mình giàu có, trong khi đấy việc người khác đánh giá nó là giàu có hay nghèo khổ thì đâu có liên quan tới chuyện sướng khổ của nó. Mà thực tế thì anh thấy việc khoe khoang chuyện giàu có, thành đạt nọ kia chỉ làm thêm áp lực cho bản thân và mang đến cho người khác sự đố kị chứ chẳng giúp ích được gì, trừ khi đang định chăn một cái hợp đồng từ đối tác cụ thể. Trong cuộc sống, cần phải biết sống nhiều hơn cho mình.

    Tất cả những lí do khác, như kiểu vợ xin được chân công chức quèn trong đấy, rồi thì tương lai Phú Quốc sẽ phát triển nọ kia .... nó không phải là cơ sở để chủ top vào PQ lập nghiệp, chẳng qua cũng chỉ là lí do mà mỗi ngày chủ tóp nghĩ ra một ít để tự đánh lừa mình cho một cuộc đào tẩu với thực tại. Người ta khi quyết định đi đầu tư, lập nghiệp đều phải có một kế hoạch rõ ràng còn chủ Top thì sẽ luôn luôn là thằng thất bại dù có đi đâu chứ đừng nói gì tới PQ bởi đơn giản vì thất bại là con đẻ của một thái độ tồi giao hợp với một quan điểm ngu.

    Còn câu hỏi cuối cùng thì anh không trả lời được, chỉ có em yêu mới biết câu trả lời.
  10. Anthony_Nguyen

    Anthony_Nguyen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    550
    Đã được thích:
    0
    Bác vicodo có vẻ giận cá chém thớt hay sao ấy nhỉ, em có đụng chạm gì bác đâu mà... Đơn giản em đưa chủ đề lên để mọi người góp ý, để thấy thêm những mặt khác để có cái nhìn toàn diện từ đó phân tích thế mạnh, điểm yếu và đưa ra kết luậ thôi. Ý kiến của tất cả mọi người mình đều cảm ơn và ghi nhận mà.
    Còn cái mà bác nói về lý do chạy trốn thì thực sự hơi bị võ đoán quá:

    1. Vợ vào đó là bắt buộc rồi, còn cái mình phải tính tiếp là mình nên vào đó theo vợvà ổn định trong đó hay là chờ ít năm tìm cách cho vợ chuyển ngược ra HN hoặc lên SG thôi.
    2. Mình chẳng chạy chốn, hiện nay ở HN mình chả phải sếp lớn nhưng với những người cùng lĩnh vực với nhau thì có thể coi là người có kinh nghiệm hoặc nói hơi quá tí thì là "chuyên gia trong lĩnh vực mình đang làm việc", thu nhập cũng thuộc loại khá.
    3. Cái mình nghĩ đến ở đây, có thể do tính thích thay đổi nên mình cảm thấy chưa vừa lòng (happy) với vị trí hiện tại lắm. Nói theo bác vicodo ở trên thì có vẻ công việc hiện tại mới là sống vì mọi người, vì cái danh là tốt nghiệp đại học ngon thì phải ngồi văn phòng máy lạnh, từng đi nc ngoài về thì có dở hơi mới về quê...Bác nói sao chứ vào PQ thì mình sẽ bị nhiều ng ngăn cản và bị chửi lắm ấy chứ... Tự dưng bỏ việc ngon để về một nơi như vậy thì chả ai hoan nghênh đâu.

    Kính các bác chém tiếp.

Chia sẻ trang này