1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vasily Grossman - Nhà văn chiến tranh

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi maseo, 20/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. abtomat47

    abtomat47 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2008
    Bài viết:
    1.083
    Đã được thích:
    1
    Tui nghĩ là nhiều đc trên này như đc maseo, dienthai là mem của e-book thì phải. Hoan nghênh tinh thần chia sẽ của các đồng chí
  2. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Hì hì, lúc viết post trước trả lời cho bác danngoc, tớ cũng nghĩ như bác maseo vậy, lúc ấy nghĩ là maseo mà viết "đĩ đực" thì đúng là mọi người sẽ tưởng lính Đức giống như maseo nói ở trên, nhg mà như thế thì lại kg đắt cho bài văn, hoá ra mình nghĩ giống maseo, thank maseo!
  3. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    Turilin và Likhatov xé thẻ Đảng (*). Gulyaev tuyên bố: "Tại sao phải đào hào, chúng thật vô dụng."
    Lính Hồng quân Tikhy (**) hiếp cô chủ nhà nơi anh ta nghỉ đêm. Sợ bị trừng phạt, Tikhy lao ra khỏi nhà, lấy súng, nhảy lên 1 con ngựa và chạy đi đâu ko rõ. Việc tìm kiếm Tikhy đến giờ vẫn ko mang lại kết quả gì.
    Binh lính phàn nàn rất nhiều vì hoàn toàn ko nhận được thư từ gì.
    1 tờ giấy viết tay được ném từ trên máy bay xuống thị trấn Yampol: "Trong buổi lễ sáng ở thành phố Jerusalem, người ta đã nghe thấy lời của Đấng Cứu Thế. Những ai cầu nguyện, dù chỉ 1 lần, sẽ được tai qua nạn khỏi."
    Thiếu uý Churelko quát các binh sĩ: "Lũ lợn! Chúng mày ko thích tao vì tao là dân Digan!" Sau đó anh ta nhảy lên ngựa và định phi lên tuyến đầu. Mọi người giữ anh ta lại, anh ta còn định tự bắn mình.
    Lính Hồng quân Duvansky cưỡi bò và quật con bò bằng báng súng. Khi anh ta đang quất bò thì báng súng gẫy, khẩu súng bật lại làm Duvansky bị thương. Anh ta được đưa vào bệnh viện và sau đó ra toà án binh.
    Đảng viên Evseev làm mất sổ ghi chép. Mấy người lính tìm được cuốn sổ đó, bên trong kẹp 1 bài kinh cầu nguyện chép tay.
    Các trinh sát Kapitonov và Deiga (có lẽ là đi trinh sát ở sau lưng địch) cải trang bằng quần áo thường dân và tham gia 1 buổi họp tại đó bọn Đức tổ chức bầu Starosta (trưởng làng tại các vùng quân Đức chiếm đóng) (***). Bọn Đức quát: "Những tên kia ko phải người địa phương, đứng dậy!" Họ đứng dậy và bị bắt.
    Thực đơn tại 1 bếp ăn dã chiến của bọn Đức. Buổi sáng - bữa điểm tâm: cà phê, thường là ko đường, và bánh mì phết mỡ lợn. Bữa chính gồm 1 món súp củ cải đỏ hoặc súp thịt. Bữa tối: cà phê và bánh mì. Bữa chính 2 món tức là thêm món thịt được cấp cho chúng mỗi tuần 1 lần.
    Hưởng ứng bản báo cáo của Đồng chí Stalin, y tá Rud đã hiến 250ml máu còn y tá Tarabrina là 350ml.
    Trong bữa sáng ở dãy nhà dành cho sở chỉ huy, 1 cục băng đã được tìm thấy trong súp.
    Binh sĩ Nazarenko đã đưa 2 thương binh nặng khỏi hoả tuyến và sau đó giết chết 10 tên lính phát xít, 1 hạ sĩ quan và 1 sĩ quan Đức. Khi có người bảo: "Cậu là 1 anh hùng," anh ta trả lời: "Thế mà anh hùng á? Tới Berlin - đó mới là anh hùng!" Anh ta thêm: "Ai cũng cảm thấy ổn khi đi cùng Chính uỷ Chernyshev trong trận chiến! Ông đã bò tới bên tôi ở nơi trận chiến đang ác liệt, cười và khích lệ tôi."
    3 tên lính tiểu liên Đức bị vây trong 1 cánh đồng với vài đụn rơm. Lúc đó là ban đêm. "Đầu hàng đi!" Quân Soviet quát. Ko có tiếng trả lời. Thì ra những kẻ đứng đó đã chết, người dựa và những đụn rơm và đông cứng. Nhìn bề ngoài thì chắc có tay nghịch ngợm tai ác nào đó đã đặt chúng ở đấy từ ban ngày.
    Grossman nhặt nhạnh những gì có thể từ những bản báo cáo chính thức, tiếp tục viết về cả các chi tiết chỉ mang tính minh hoạ và vụn vặt thu được trong các buổi phỏng vấn về cuộc sống quân đội.
    Các vị sư trưởng thường nói: "Tôi đang ở ..." "Tôi đang trên tuyến đầu." Câu nói thường xuyên của họ là: "Đơn vị bạn tụt lại đã kéo chúng tôi theo." "Ôi, quân bạn, quân bạn." "Chiến lợi phẩm đó là của tôi." "Đó là những người lính phòng ko của tôi, họ đã bắn hạ máy bay Đức nhưng nó rớt xuống khu vực của đơn vị bên cạnh, thế là đơn vị bên cạnh tuyên bố chính họ mới bắn rơi cái máy bay đó." "Bao giờ cũng có vấn đề với các đơn vị bạn."
    Nếu 1 sư đoàn chọc thủng được chiến tuyến địch, sư trưởng của nó sẽ nói: "Đơn vị bên cạnh đã ngăn chúng tôi tiến xa hơn." Và viên sư trưởng của sư đoàn đã rớt lại sau thì nói: "Họ nói thì dễ lắm. Trong khi tôi chịu gánh nặng chính của trận đánh thì đương nhiên họ sẽ dễ dàng đánh thốc lên."
    1 buổi sáng lạnh lẽo, các izba toả khói như tàu chiến vào cảng. Ko có gió dù chỉ là thoảng qua. Hàng tá cột khói dựng thẳng đứng trên tuyết trắng nối giữa mặt đất và bầu trời xanh thẳm.
    Ngay sau khi trận đánh kết thúc, 1 đám phụ nữ lao ra đồng, xông vào các chiến hào của bọn Đức để lấy lại chăn và gối của họ.
    Trong 1 ngôi làng người Ukraina, những ngôi nhà kiểu khata vẫn được sơn trắng sau sự ra đi của bọn Đức giống như sau 1 bệnh dịch truyền nhiễm nguy hiểm tàn phá ngôi làng.
    Khi bọn Đức tiến vào 1 ngôi nhà, con mèo đã bỏ ra sống bên ngoài trong suốt 3 tháng (những câu truyện kiểu này lan truyền ở khắp các làng mạc). Có lẽ những con mèo cảm nhận được người lạ hoặc biết mùi của bọn Đức.
    (*) Thường thì lý do xé thẻ Đảng là vì sợ bị hành quyết nếu bọn Đức bắt được.
    (**) Tikhy có nghĩa là "im lặng" trong tiếng Nga.
    (***) "Trinh sát" trong Hồng quân gồm cả trinh sát quân sự như nghĩa thông thường của từ này và điệp viên tình báo quân đội ở cấp địa phương. Điều đó cho thấy các điệp viên này ko được huấn luyện và thiếu sáng tạo.
  4. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Bọn Đức quát: "Những tên kia ko phải người địa phương, đứng dậy!"
    Kg đứng thì đã sao nào, sao lại đứng dậy nhỉ!!!
  5. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    Đọc giữa các hàng ghi chép của Grossman có thể thấy những dân làng đã từng sống ở vùng Đức chiếm đóng tỏ ra lo lắng về việc họ sẽ bị nhà cầm quyền Soviet đối xử như thế nào. Nhiều người trong số họ đã huỷ giấy tờ tuỳ thân và muốn được xác nhận lại rằng họ sẽ ko bị trừng phạt.
    Buổi sáng, Kuzma Ogloblin trở lại ngôi làng vừa được giải phóng. Ông từng là chủ tịch soviet của làng và đã đi theo du kích. Mặt ông sa sầm và lộ vẻ sắt đá, ông mặc chiếc áo khoác da cừu và vũ trang bằng 1 khẩu súng trường. Trong izba đầy người, Ogloblin nói: "Đừng sợ gì cả, hãy quay lại với đời sống. Các bạn cần giao nộp bất kỳ đôi ủng Đức nào. Ví dụ như bản thân tôi đã từng tấn công 1 chiếc ô tô Đức bằng lựu đạn, trong xe có 300 đôi ủng, và mặc dù tôi cần ủng, tôi vẫn ko lấy dù chỉ 1 chiếc. Các bạn muốn giấy tờ cho cái gì? Tất cả chúng ta đều biết nhau. Đừng sợ gì cả, cứ sống thôi! Bọn Đức đã gây ra chuyện này, chúng sẽ ko quay trở lại."
    Trở lại Voronezh, đêm tại bệnh viện dã chiến, chúng tôi gặp 1 nữ bác sĩ. Trời tối đen, chỉ có ánh sáng mờ phát ra từ than cháy trong bếp lò. Nữ bác sĩ tỏ ra nhiều lời, bà ta đọc thơ và giảng triết lý. "Xin lỗi, ờ, tóc chị vàng phải ko?" Rozenfeld hỏi. "Ko, tóc tôi hoàn toàn trắng," bà ta trả lời. Tất cả lặng im 1 cách bối rối.
    1 người bị thương: "Đồng chí đại uý, chúng tôi vừa có 1 cuộc tranh luận kịch liệt ở đây. Tôi nói cho đồng chí nghe được ko?"
    "Cái gì, cái gì?" Đại uý gắt gỏng.
    "Àh, chúng tôi tranh cãi xem nước Đức có còn tồn tại sau cuộc chiến này ko?"
    Những người bị thương yêu cầu được cung cấp báo và vồ lấy chúng từ tay các hộ lý: họ cần chúng để cuốn thuốc hút.
    1 đoàn tàu bệnh viện đỗ lại dọc đường, xung quanh toàn là tàu quân sự. Mỗi khi có 1 Ulyana, Galya hay Lena muốn trèo sang 1 toa hàng có sưởi (teplushka), các chú lính lập tức xuất hiện để "giúp đỡ" các cô y tá trèo vào. Những tiếng la hét và cười đùa vang lên khắp sân ga.
    Chúng tôi chào tạm biệt bệnh viện dã chiến. Tôi nhớ là trên đường ra mặt trận tôi đã tạt qua thăm viên sĩ quan chỉ huy tại đây như thế nào. Tôi đang đói và được mọi người đặt trước mặt 1 phạng súp củ cải đỏ nhà làm kiểu Ukraina tuyệt vời. Ngay khi tôi vừa đưa muỗng đầu tiên lên miệng thì thì Bukovsky gào lớn: "Nhanh lên! Chạy thôi. Tàu sắp chạy." Tôi lao theo anh ta nhưng phạng súp đó vẫn ám ảnh tôi hàng tuần lễ.
    Chúng tôi chuyển sang 1 đoàn tàu dân sự. Nó đông nghẹt. 1 nhân viên soát vé nói với 1 người đàn ông mặc áo khoác đen: "Nhường ghế cho những người lính đi, hôm nay họ ở đây nhưng ngày mai họ có thể mất mạng rồi." 1 anh lính người Uzbek đang hát ông ổng bằng tiếng Uzbek, cả toa đều nghe thấy tiếng anh ta. Thứ tiếng của anh ta với chúng tôi nghe thật buồn cười, cách phát âm cũng kỳ cục. Các chú lính Hồng quân nghe anh ta chăm chú, hơi tỏ ra ngượng nghịu vì phải cố nhịn cười.
    Grossman 1 lần nữa được nghe chuyện về vùng địch tạm chiếm.
    1 ông lão chờ đợi bọn Đức tới. Ông trải khăn lên bàn, bày lên đó nhiều món ngon. Bọn Đức tới và cướp sạch ngôi nhà, ông lão treo cổ tự tử.
    Trung đoàn trưởng Kramer đã đánh nhau kịch liệt với bọn Đức. Khi ông đổ bệnh trong 1 trận đánh, sốt 40 độ C, mọi người đổ ít nước sôi vào trong 1 cái thùng, viên trung đoàn trưởng to béo trèo vào thùng và khoẻ lại.
    Cuộc tổng tấn công vào tháng 1 được Stalin cương quyết tiến hành trái với lời khuyên của Zhukov đã ko thể tiếp tục đúng như những người có đầu óc thực tế đã lo ngại. Quân đội Đức chưa đến mức sụp đổ như những gì Stalin tuyên bố sau thành công của các cuộc phản công gần Moscow tháng 12. Grossman tình cờ ghi lại vài báo cáo chiến sự thời WW1 mang một sắc thái khó chịu nghe rất quen thuộc (với tình hình hiện nay). Những lời phê phán ẩn dưới cách trình bày về các cuộc tấn công năm xưa trong các cuốn sổ ghi chép của ông cũng nguy hiểm như ghi chép lại những ý kiến trái chiều về các "sự kiện bất thường."
    Theo lệnh của tướng chỉ huy pháo binh Ivanov gửi cho chỉ huy các Tập đoàn quân 7, 8, 9 và 11: "26/1/1916. Hầu như toàn bộ các cuộc tấn công của quân ta trong các trận đánh trước đều theo cùng 1 kiểu: Binh lính chọc thủng 1 vị trí trên chiến tuyến địch, buộc các lực lượng còn lại trên tuyến đầu của địch bỏ các chiến hào và công sự, đuổi theo chúng 1 cách ko kiểm soát để rồi bị tấn công ngược trở lại bởi đơn vị địch bên cạnh hoặc quân dự bị của chúng, rút lui ko chỉ về tuyến vừa mới chiếm được mà thường là rút về tận tuyến trước khi tấn công vì tuyến mới chiếm được ko có hoả lực yểm hộ với thiệt hại to lớn ... Đó chỉ là 1 chiến thắng chiến thuật ko đem lại kết quả chiến lược nào giống như 1 thứ đồ chơi đẹp và đắt giá nhưng vô dụng." Những quan sát của vị tướng năm xưa và những gì đang được thực hiện ở khu vực Zaliman mùa đông này giống nhau 1 cách đáng ngạc nhiên.
    Thêm 1 chút về cảnh nghèo túng của nhân dân, sự bần hàn buồn nhưng đẹp đẽ. Những người bị thương được đãi 1 mẩu cá trích và 50g vodka nếu bị nhiều vết thương 1 lúc và được nằm giường có ga. Các phi công chiến đấu đang biểu diễn 1 kỳ tích - họ uống trong những chiếc cốc vốn những chai thuỷ tinh bị đập gãy cổ chai 1 cách thô bạo. Những chiếc ủng da cừu (unty) của họ ko có gót. 1 chính trị viên nói với 1 hạ sĩ quan quân nhu: "Đám phi công này cần được cấp những đôi ủng mới, chân họ sẽ cóng mất."
    Viên hạ sĩ quan lắc đầu: "Chúng tôi chẳng có đôi nào mà cấp."
    "Thế này là tốt rồi," viên phi công nói. "Tôi vẫn đủ ấm."
    Việc thiếu thốn trang thiết bị phần lớn là do hậu quả của các cuộc rút chạy thảm hại năm 41, khi đó rất nhiều quân trang quân dụng và kho tàng đã bị bỏ lại trên đường rút. Chỉ có 1 cách để kiếm được đồ thay thế là đút lót vodka cho các sĩ quan quân nhu, 1 giải pháp mà lính tráng rất ghét.
    Được maseo sửa chữa / chuyển vào 18:29 ngày 29/07/2008
  6. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Nguyên văn "The old man hanged himself" : Ông già treo cổ tự vẫn.
    Được danngoc sửa chữa / chuyển vào 17:54 ngày 29/07/2008
  7. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Grossman came across some reports from the fighting in the 1st World War which had an uncomfortably familiar tone: Grossman tình cờ ghi lại vài báo cáo chiến sự thời WW1 mang một sắc thái khó chịu nghe rất quen thuộc (với tình hình hiện nay).
  8. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Nguyên văn "Những ai không phải người địa phương, đứng dậy!"
  9. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Mình chưa đọc nguyên bản nhưng cũng thấy hơi kỳ rồi, tuy nhiên kg có nguồn nên kg dám có ý kiến, mình quote câu đó vì mình buồn cười các cụ quân báo soviet hồi đó sao lại ngây thơ thế nhỉ, bởi vậy mình mới viết "kg đứng dậy thì sao" mà.
  10. Longsukebe

    Longsukebe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2008
    Bài viết:
    570
    Đã được thích:
    0
    Mod Má Sẹo dạo này đi nghỉ mát hay sao mà để topic tụt ghê quá. Đọc đến đoạn này phê nên Up phát cho lên đầu ngồi cho mát nào

Chia sẻ trang này