1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Về cái sự đời xem phim

Chủ đề trong 'Điện ảnh (MFC)' bởi phuongcobain81, 09/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Krat

    Krat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    351
    Đã được thích:
    0
    Các bác cho em spam nhát . Cái phim Chinese Ghost Story đủ bộ 3 phần ( có sub English) nhé thì mua ở đâu nhỉ
  2. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    họp báo Twilight tại Mega aigon có chuyện phù hợp với topic này
    post vào đây các bác đọc cho vui
    Hôm qua đi họp báo có nhiều chuyện rất là hay ho xảy ra, và mọi người được gặp và giao lưu với Tịnh Thủy. Nhưng ko bít có phải do hồi hộp, căng thẳng, lần đầu tiên đứng phát biểu dzị hay không mà Tịnh Thủy nói chuyện để thời gian chết nhiều quá, nên khiến cho không khí bị loãng. Ngoài ra theo mình bít thì phim này bên Mỹ lúc chiếu tụi fan đi coi la hét muốn nổ rạp lun (do coi trên youtube). Thật ra coi la hét dzị cũng làm mình ko chú ý được đến phim lém nhưng mà được bộc lộ cảm xúc thấy cũng dzui dzui. Thía là hôm qua họp báo có mí fan được đi coi chung. Fan Ta hay fan Tây có đủ hít, mà dĩ nhiên Fan Ta thì trầm lặng, Fan Tây thì rất là hào hứng. Style của mí bạn nước ngoài nó dzị, rất là quá khích, hổng có như VN mình, yêu thích hờn ghét gì cóc bộc lộ ra ngoài sợ người khác bít dzị đó. Cho nên hôm qua lúc mà mình nghe được bác Sếp bự bên Mega nói tui bay lát coi thấy hay cứ la hét thoải mái. Mình nghe mình mừng lém dzị mình cũng mún gào thét khi cảnh Edward xuất hiện nè, hay khi bác sĩ Carlisle xuất hiện nè bla bla. Mình đã cố gắng dưỡng sức để dành tha hồ hét. Nhưng cuối cùng mình may mắn hổng hét dzì hết hổng có là bị lãnh đạn.
    Số là mí bạn fan Tây cuồng nhiệt khi mới vào phim vừa thấy cảnh con nai chạy chạy goài bị bắt làm thịt là đã la rồi, đến khúc hiện chữ Twilight la típ. Thì mí bạn đó coi được bộ phim iu thích thì bộc lộ cảm xúc thui mừ, hơn nữa trẻ nhỏ thơ dại, mí bạn đó chắc 12-14 tuổi là cùng. Dzị mà hổng hỉu sao có bác nữ nhà báo nào đó bức xúc quá, mà không biết trình độ bác nữ nhà báo đó thía nào mà la toáng lên khắp rạp: "Shut the f*ck off"....Oa oa cả rạp chìm trong không khí im lặng, không một ai dám gào thét nữa. Đến mình cũng mún gào lên khi anh Edward xuất hiện cũng đành câm nín. Đến mí khúc dzui dzui mình cũng muốn cười sảng khoái mà sợ bi kêu "Shut the f*ck off", nên cũng chỉ dám cười mỉm chi, nhỏ nhẹ. Tụi nghịp nhất là mí bạn fan Tây cuồng nhiệt. Đến những khúc sau mí bạn đó mún hét lém đó, mình bít mừ, mà mí bạn đó phải ráng nhịn, ko dám gào lên, mà mình đó nhịn ko nổi, thế là cứ nghe tiếng é é như mèo kêu dzị đó, nghe thấy thương lun. Con người mà, khi bị dồn nén cảm xúc thì dễ dẫn đến việc mắc bệnh trầm cảm lém. Mà mí bạn này nhỏ xíu như dzị mà bị một người lớn la hét thía thì...hixhix. Chỉ bít thương tình cho mí bạn đó.
    Mà mình cũng rất tò mò chẳng bít bạn nhà báo đó là ai. Chứ mình hổng bít trình độ tiếng Anh của bạn đó giỏi giang cỡ nào mà sao phán một câu xanh rờn như thía. Chắc tiếng Anh hổng phải tiếng mẹ đẻ, bạn đó nghĩ nói f*ck này f*ck nó cũng chẳng có gì, cũng chẳng có cảm giác, nghe như nghe tên hàng hiệu fcuk vậy, nên cứ thế mà f*ck . Chứ bạn đó thử tưởng bạn đó coi một khúc hay wé, bạn đó gào thét lên, cái có người bên cạnh không ưa, chửi bạn í: "** im đi mày", thì bạn í sẽ cảm thấy thía nào?? Coi phim người ta thích biểu lộ hỉ nộ ái ố sao thì ta biểu lộ, mắc mớ gì bắt người ta im? Chẳng lẽ coi phim kinh dị sợ quá cũng hổng dám được hét, coi phim tình cảm buồn quá cũng không được khóc, coi phim hài vui quá cũng không được cười? Mà mí bạn Tây thì lúc nào cũng cuồng nhiệt hơn, thích biểu lộ hết toàn bộ cảm xúc, thì cũng có gì lại sai đâu nè? Sao chửi người ta như thía? Túm lại là mình nghĩ chắc bạn nhà báo này không biết dùng một câu tiếng Anh nói mí bạn đó turn down voice của mí bạn đó xuống, mà chắc coi phim Mỹ nhiều, thấy người ta hay nói "Shut the f*ck off" mà phụ đề chỉ là "Im đi" nên bạn đó nghĩ nói vậy chắc cũng chỉ là im đi quá. Haizzz ta nói, văn hóa xem phim là ở chỗ đó, chửi người ta ko có văn hóa thì cũng nhìn lại mình nói chuyện có văn hóa hay không? Nghĩ lại buồn ghia, vì đúng cái phim mình iu thích mà ngay đầu phim dzô đã có chuyện ko dzui như dzị...
    http://blog.360.yahoo.com/blog-SuhnhHQieqv8vkeoHP5ZNVzk?p=1028#comments
  3. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Chạng Vạng - Phim & Họp báo (TT)
    Giờ là nói về vụ họp báo.
    Theo thư mời, tớ phải đến lúc 5h30. Đến đúng giờ, nhưng phải ngồi đợi vì nhiều người "cao su" quá.
    Lát sau thì được 2 chị rất xinh vô nói chuyện. Và mấy người đến sớm được phát cho một cái áo có chữ ở trước. Xếp thành câu "We (trái tim) Edward".
    Các chị í cũng mê giai xinh (như tụi mình í nhờ) nên các chị í quên không làm thêm "We (trái tim) Bella". Nếu thế thì mọi người iu tớ à?
    Sau đó thì mọi người vô phòng chiếu, để cho Mr. R. nói chuyện.
    Mr. nói rất dễ nghe, và chị MC thì rất là dễ thương, cực kute, giọng nói và gương mặt giống Kim Hiền cực. Nhất là giọng nói. Chị í có xì tai giọng nói kiểu Disney Channel í!
    Mr yêu cầu tụi tớ phải show cho mọi người thấy mọi cảm xúc của mình, phải la hét, phải rên la khi thấy Edward xuất hiện, thấy Edward và Bella hun nhau... bla bla bla.... Mr nói nhiều lắm, mà tớ quên rồi.
    Thế rồi được mời ra ăn.
    Có shushi, bánh ngọt, và hầm bà lằng các thứ khác. Đang trong chế độ ăn kiêng mặc váy đầm tung tăng dự đám cưới, nên chả dám ăn gì (mà cũng chả múôn ăn), nên chỉ uống nước.
    Trong lúc đấy thì mọi người thoải mái chụp hình. Mạng lởm, lười up quá! Sorry!
    Ăn xong thì vô họp báo. Mọi khách mời nữ xinh đẹp đều được 2 anh ma cà rồng ở ngoài cửa tặng cho 1 bông hoa hồng. Riêng tụi tớ vô sớm quá, chẳng được tặng hoa, hay tại tụi tớ không phải là khách mời nữ xinh đẹp nhể?
    1. Vô cùng ngưỡng mộ dịch giả Tịnh Thủy: Siêu trẻ, siêu teen! Lúc đầu, tớ nghĩ chị í như là Lý Lan cơ. Ai dè đâu, chị í mới có 25 tuổi. Tròn tròn, thấp thấp. Lúc vô phòng họp, tớ chỉ nghĩ chị í như tụi tớ, cũng ở bên diễn đàn sang thôi! Hix, cực kì ngưỡng mộ, và vô cùng cảm ơn vì đã dịch một tác phẩm "ĐÃ" đến thế.
    2. Có điều, chị í không có khiếu nói chuyện lắm. Hơi đáng tiếc. Vì chị ấy nói chuyện rất dài dòng, và đang nói thì rất hay cười ở những chỗ chẳng đáng cười. Nên thành ra thấy hơi kì kì một tẹo.
    3. Mr. R. nói nhiều quá, nói những điều đã có trên slide rồi bắt chị MC dịch lại. Điều đó làm loãng không khí của buổi họp báo rất nhiều, và mất cả thời gian nữa.
    4. Đáng lẽ ra nên có một cái bàn nhỏ, cho dịch giả và MC ngồi thì sẽ hay hơn. Đằng này, để MC và dịch giả đứng, đèn rọi vào mặt như hỏi cung í. Đã vậy còn thêm 2 anh Edward Việt Nam xấu ỉn (mất hình tượng dễ sợ) đứng hai bên. Cực kì kì cục!
    5. Mr yêu cầu tụi tớ phải show cảm xúc, như đã nói ở trên. Nhưng phải nói thiệt thế này, phong cách đấy không phù hợp với người Việt Nam, và không phù hợp với buổi họp báo như thế. Loãng không khí vô cùng. Và vô cùng lãng xẹt.
    6. Hix, không đạt được yêu cầu, lúc chiếu slide hình Bella, chả hiểu sao Mr. chỉ thẳng vào mặt tớ "Mày, mày đứng lên nói cho mọi người thấy con nì là ai?", sau thì hỏi "Bella là con nào?". Hix, như trả bài. Mình đứng dậy nói thì Mr. bảo mình show cho mọi người thấy. Show gì giờ? Không lẽ nói: "Bella là tao nè chứ ai vô đây nữa mà hỏi này hỏi nọ!". Tớ đành quay ra sau và hét lên như con hâm á. Mọi người đành vỗ tay. Vậy á. Quê một cục!
    7. Những tiếng hét của đội quân được gọi là "Fan hâm mộ cuồng nhiệt" lạc lõng giữa phòng chiếu. Hix, thê thảm. Đa số những người ngồi sau họ là nhà báo. Thiệt tình thì họ chỉ quan tâm tới phim chiếu gì thôi. Họ chẳng cần thấy một nhóm hơn chục người hâm mộ thế nào đâu! Cảm giác của tớ thế á!
    8. Sự xuất hiện của 4 em người nước ngoài, với lối hâm mộ cuồng nhiệt. Phục họ ghê gớm. Theo lời Mr. kể thì khi biết phim sắp được chiếu ở VN, một trong 4 cô gái đã khóc. Thiệt tình thì thấy họ xinh kinh khủng!
    9. Lúc chiếu phim, có những cảnh cực kì lãng mạn, hoặc đến lúc Edward or Bella or Jacob or gia đình nhà Cullen xuất hiện, Mr. cũng yêu cầu tụi tớ hét lên. Hix, lúc đầu thì cũng hét lên nho nhỏ, nhưng bị một số nhà báo ở phía sau la lên phản đối: "Về nhà mà hét!", "Ồn quá!", "Im đi!", "Khùng hả!". Nản dễ sợ. Không biết làm thế nào cho đúng luôn! Tội nghiệp Mr. R. Ít ra Mr. cũng phải hiểu nó không phù hợp với văn hóa VN chứ nhỉ? Tội nghiệp cho cả tụi tớ nữa!
    10. Thời gian cho buổi họp báo ít, nhưng do Mr. và dịch giả nói quá nhiều nên mất thời gian. Tớ có cả chục câu muốn hỏi mà chẳng hỏi được câu nào. Sau khi nghe và trả lời được 4 câu hỏi mà đã đến giờ chiếu phim, dịch giả đành đọc tên một số ghế bất kì, và người đó được may mắn nhận được một trong 6 cuốn sách còn lại của dịch giả tặng trong buổi tối hôm qua! Hơi bôi bác!
    Nói chung là hơi thất vọng về buổi họp báo một tẹo. Chắc là do lần đầu tham dự, nên kì vọng hơi nhiều.
    Hy vọng sẽ được đi coi ra mắt New Moon.
    Hy vọng Mr. R biết được suy nghĩ của mình.
    Done!

    http://blog.360.yahoo.com/blog-3F85x8U8aKggo_oU0e6vNo7tyC4B?p=808#comments
  4. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Văn hóa xem phim rạp
    1. Tui nhớ hùi xưa có lần tui đi xem phim ở Lý Chính Thắng, sau lưng tui có một cặp tình nhưn. Anh trai có vẻ rất hỉu biết, còn em gái có vẻ rất ngây thơ. Thế nên, mở đầu phim (pay it forward), anh í bắt đầu thuyết giảng "cái đó gọi là fade in đó em. Việt Nam mình không có bít làm cái fade in fade out này đâu... Xe này là xe Jaguard đó em... xe này là mắc nhứt bi giờ đó em. Anh nghe đâu nó giá tới blah blah blah... "... Tui chịu không nổi, bạn tui cũng chịu không nổi, nên tui có quay lại ngó xem coi cái anh thông minh xuất chúng đó là ai...
    Không biết có phải tại tui quay lại không mà ảnh sau đó im lặng không thấy bình giảng gì. Lát sau chắc không chịu nổi, hai anh chị chuyển qua hàng ghế khác và tui đoán là anh í tiếp tục phổ cập kiến thức của ảnh.
    2. Cũng ở Lý Chính Thắng, tui xem Sixth Sense. Ta nói, bà con sợ wé trời wé đất, la hét ỏm tỏi trong rạp. Tự nhiên có điện thoại vang lên. Một chị sồn sồn nhấc máy, nói rất to trong rạp - cho người ta biết chỉ văn minh - "Tớ đang ở trong rạp nhé, khi khác gọi điện nhé...'' (bà con hoảng loạn ré lên vì con ma nó nhảy ra, chị ấy cũng ré lên, và xem chừng đầu dây bên kia không có hiểu)...chị la to hơn "TỚ NÓI LÀ TỚ ĐANG XEM PHIM ÁHHHHHH... KHI KHÁC GỌI LẠI NHÉ... ĐANG HỒI HỘP NHÉ"
    3. Xem trong Scary Movie, có đoạn một em da đen vô rạp xem phim kinh dị mà mồm cứ oang oang bình luận ''chòi oi coi ngu không kìa, sao không chụp con dao... ngu hết sức... chòi, sao tự nhiên chạy vô chỗ không người, sao không quay lại đạp cho thằng kia một cái''. Nguyên cái rạp nó nổi khùng lên, bay vô đâm chết con nhỏ!
    4. Có lần đi xem Ninja rùa với bạn Andy. Ta nói trong rạp có chừng năm người lớn, còn lại là một đám con nít. Nhưng mà có hai thằng nhóc, trời ơi nó vô xem phim ninja rùa mà nó tưởng nó là ninja rùa. Nó bay nhảy tưng bừng trong rạp, làm bà con mất tập trung. Cuối cùng chú Andy bực mình quá đứng dậy đi lên bẻ gãy cổ một thằng. Haha... J/k. Chú Andy đi lên, tóm gáy một thằng, rùi nói ''Ngồi im'', rùi đi về chỗ. Bà con trong rạp vỗ tay rần rần. Hai thằng nhóc kia ngồi im đâu được năm phút, đứng dậy, chú Andy đứng dậy, tụi nó sợ wé ngồi thọp xuống. Xong rùi tự nhiên đứng dậy ú té chạy ra khỏi rạp. Không thấy quay lại. Chắc chạy ra ngoài làm ninja rùa tiếp!
    Nói chung bốn loại trên thì đáng bị xử tử.
    5. Tui qua Mỹ đi xem phim, thấy dzui nhất là ra rạp xem phim mí ngày đầu. Ta nói bà con đi xem mà như đi hội. Xem Harry Potter thì mặc đồ phù thuỷ, xem Cướp biển vùng Carribê thì mặc đồ cướp biển, xem Spiderman thì mặc đồ người dơi Người Nhện, xem Dark Knight thì hoá trang thành thằng hề, phim 12g đêm chiếu mà 9g đã tụ tập xếp hàng ngồi cả hàng dài. Vô rạp chỉ cần nghe nhạc hiệu là bà con rú lên sung sướng thảm thiết. Rùi thì vỗ tay huýt sáo rần rần. Phim nhiều khi không hay lắm mà cái không khí đó làm mình phấn chấn. Thấy đi xem phim thiệt sự là rất vui, rất giải trí, rất sảng khoái. Cũng ồn ào, nhưng cái ồn ào đó là cái nhiệt tình, cái tình cảm, cái cảm xúc (gom lại là cái nhiệt tình cảm xúc) của khán giả với phim ảnh. Cái đó xem phim ở nhà không có đâu, chỉ có ra rạp mới có thui. Nó là một phần của văn hoá xem phim ở rạp.
    Nhưng là văn hoá ở Mỹ thui nha. Đem về VN có khi không ổn.
    6. Tui nghe kể lại, hôm chiếu Twilight cho báo chí ở trong Xì Gòn. Ta nói phim này chiếu bên Mỹ, mấy đứa con gái thôi rồi Lượm ơi khóc thét sung sướng mỗi khi thấy anh Edward xuất hiện (mà tui có thấy chú đó đẹp trai gì đâu, hic hic)... Nghe đâu có mấy em ngoại quốc ở Sài Gòn không biết từ đâu chui vào rạp xem họp báo với mấy nhà báo Việt Nam, cứ tưởng mình ở Mỹ nên thấy anh Edwards cũng sướng wé hú lên khoái chí. Hú đâu hai ba lần, thế là từ hàng ghế nhà báo đại biểu, có một chị không chịu đựng nổi la lên Shut the **** off. Thế là mấy em gái im re luôn. Haha...
    Nghe kể xong, tui không biết có thiệt không. Nhưng nếu là thiệt thì nói chung mấy em gái ngoại quốc kia chắc rút ra bài học là xem phim ngoài rạp ở Việt Nam thì nên im lặng, không nên vui buồn tỏ ra phấn khích. Phim hết thì nên chạy ra lấy xe sớm chứ không nên ngồi lại kẻo kẹt xe. Vậy nó mới đúng văn hoá xem phim.
    Không biết chị nào dám **** nơi công cộng nữa. Hihi...Dũng cảm!
    Như tui cùng lắm chỉ cũng dám quay lại ngó mặt cái anh giàu kiến thức kia là cùng chứ không có dám nói năng gì hết đó. To con như chú Andy cũng nói hai chữ ''Sit down'' rùi thui chứ không có dám chửi thề.
    Hihi...
    PS: theo tình hình tui nghe ngóng thì các bạn fan hâm mộ la hét là do bị yêu cầu phải la hét, nên chị nhà báo nổi sùng lên cũng dễ hiểu. Hihi... Nhưng nói chung là tui thấy cũng không nên **** fiếc nơi công cộng. Như tui thì chỉ bay ra đấm vô mõ một đứa to mồm nhất để răn đe những đứa con lại. Hoặc bợp tai đứa nào yếu đuối nhất đặng nó không đánh lại mình mà vẫn răn đe được những đứa khác.
    nguồn
    http://blog.360.yahoo.com/blog-GxCyCZQhc6en1UAXp5Hr55y62zA-?cq=1&p=7768#comments
  5. Pubescent_Spider

    Pubescent_Spider Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    485
    Đã được thích:
    0
    Mấy anh có trình thì cứ lên phô diễn, sợ gì bố con thằng nào, chửi chết mịe mấy thằng ngu đi, việc gì phải giải thích dài dòng :)). Có thế bọn em mới biết được những "chỗ hiểm" như trong the holiday được chứ, cũng là cái tốt mà. Còn bọn em không có trình nhưng mà thích chê bai thì cũng lên phang vài câu **** shiếc chết ai!? Các anh yêu thích điện ảnh thấy như thế là xúc phạm, thấy tổn thương. Cả hai bên đều phiến diện mà. Người Việt Nam mình là hay có cái kiêu hãnh hơi bị cao, mình sai lè ra rồi nhưng mà nhận lỗi để chúng nó cười vào mặt cho à, đ'' lành :)), cứ cãi cố cho xôm tụ :))
  6. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Nhân vụ hái hoa đường phố , poly viết luôn về văn hoá xem phim rạp và coi kịch .
    Xin nói thêm là poly cố gắng viết khách quan nhưng cũng ko thể thoát khỏi ý chủ quan của mình.
    Có gì mong mọi người cứ góp ý.
    Vụ hop báo TL ,các em fan hò hét ,cô nhà báo hét ...****... cá nhân poly đều thấy cả 2 phản cảm.
    Poly xem phim ,vẫn hay cười lớn,nhiều đoạn quá đã vẫn cười lớn , vỗ tay và hò hét.
    Tuy nhiên đó là cảm giác đúng lúc đó do phim mang lại ,nên tự cả thấy thoải mái và tự nhiên .
    Hoặc như coi kịch hoặc phim kinh dị ,mà cấm hò hét rú la vì sợ thì thiệt là ức chế lắm ,vì đi coi kinh dị chỉ có vậy mới vui mới đã.
    Chứ nếu phim ko có gì ,mà hò hét hay nói chuyện thì thật phản cảm với người khác lắm.
    Một số bạn vẫn hay than phiền vụ cử chỉ tình cảm trong rạp .
    Poly vẫn nghĩ rạp cũng là nơi hò hẹn và......đừng đi quá giới hạn là được
    Ví dụ gần nhất là công bố chính thức của Mega CT về ghế tình nhân ,thì chuyện ghế đôi ko còn là hình ảnh của những rạp chất lượng kém nữa nhé.......
    Tuy nhiên cũng phải nói thêm là những suy nghĩ này của poly tại SG ,nơi mà chuyện đi xem phim là chuyện bình thường về một hình thức giải trí thường ngày , và văn hoá phục vụ ở SG cũng khác .Cũng như số lượng rạp chiếu phim tại SG nhiều ,ngoài ra còn hệ thống rạp nhỏ dạng cafe như Bobby Brower ( theo poly biết là đã có 4 rạp ) chiếu DVD và HD màn hình 300 in .
    Mà xem ở hệ thống rạp này thì thật sự nhận ra khác biệt giữa khán giả Tây và Ta lắm .Nếu xem ở Bùi Viện toàn Tây thì khi hay thì vẫn vỗi tay và cười hét lớn,nhưng nhịp phim bình thường thì nghiêm túc lắm. Còn tại Sư VạnHạnh , 3/2 , LVS thì toàn Việt Nam ,cũng như hs teen thì cũng pó tay ,nói tùm lum ,lịch phim đòi đổi búa xua......
    Thế nên nói thế không phải là tốt hết ,vẫn còn nhiều điều hay ho mà poly thấy ,viết lên các bác đọc chơi.
    1-Từng đi coi Sneak Tran 3 ở Mega BH , chưa chờ đến khúc người ngồi câu cá ,một số khán giả ùn ùn bỏ vể sớm để lấy xe ,chả hiểu .
    2-Mới coi Australia hôm qua tại Galaxy , mới đến đoạn bán xong bò 2 người yêu nhau,vài khán giả cũng ra về ,chắc để lấy xe vì tưởng hết phim ,trong khi mới nửa phim và chưa đến đoạn hay nhất .
    3- Coi kịch kinh dị thì lúc kinh dị tắt đèn thì vài khán giả móc DT ra soi đèn để khỏi sợ.......
    ....................
    còn nhiều thứ định viết nhưng quên mất ,bữa nào viết tiếp

Chia sẻ trang này