1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Về Hà Nội và ...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Yasunari, 17/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Assol

    Assol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    ...
    Rồi mùa cũng qua đi. Trên đường Hai Bà Trưng dòng người bận rộn vẫn mải miết trôi. Ngôi trường với hành lang dài như những toa tàu mầu vàng ấp áp ngoằn ngoèo trong vòng sắc màu của điệp, bằng lăng, với phượng vĩ sặc sỡ xung quanh. Có màu của mong nhớ, màu của khát khao những ngày thân ái đã qua ? Trong dòng người cứ trôi qua ấy, ít ra cũng có hai kẻ hay nhìn lên cửa sổ màu xanh ở những toa tàu, ngẩn ngơ và nhớ, ừ rất nhớ. Bây giờ con tàu ấy đã đi về phương nào ?
    ~~~ *** ~~~
    Trích từ CON TÀU CHỞ TÌNH YÊUcủa Chu Thu Hằng - Cựu học sinh trường Trần phú Hà Nội
    Nơi không xa cách được
    Thì mình xa cách rồi
    Trong tim luôn se sắt
    Hà Nội ... Hà Nội ơi ...

  2. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0

    Còn biết nói gì hơn nữa anh ? Hà Nội đẹp lắm, em và anh cùng thấy đẹp , vậy mà sao mỗi khi cố lục lại những gì thân thương nhất, em chỉ nhớ mỗi cái ban công ? Cái ban công, còn anh hẳn sẽ nhớ mặt trời đỏ nhỉ ? Cũng không hẳn thế....
    Bởi vì mùa thu tôi ở lại
    Hà nội mùa thu, Hà Nội thu
    Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
    KHông bởi vì em hay vì em ?
    Vote cho 5 * nhé !

    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng.
    Để làm gì em biết không ?
    Để gió cuốn đi...
  3. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0

    Còn biết nói gì hơn nữa anh ? Hà Nội đẹp lắm, em và anh cùng thấy đẹp , vậy mà sao mỗi khi cố lục lại những gì thân thương nhất, em chỉ nhớ mỗi cái ban công ? Cái ban công, còn anh hẳn sẽ nhớ mặt trời đỏ nhỉ ? Cũng không hẳn thế....
    Bởi vì mùa thu tôi ở lại
    Hà nội mùa thu, Hà Nội thu
    Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
    KHông bởi vì em hay vì em ?
    Vote cho 5 * nhé !

    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng.
    Để làm gì em biết không ?
    Để gió cuốn đi...
  4. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    [side=4]
    Dù mai đây chúng ta có là ai
    Em nhớ nhé những toa tàu hoàng cúc
    Những toa tàu chở niềm hạnh phúc
    Chạy bằng nhịp đập trái tim[/side=4]
  5. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    [side=4]
    Dù mai đây chúng ta có là ai
    Em nhớ nhé những toa tàu hoàng cúc
    Những toa tàu chở niềm hạnh phúc
    Chạy bằng nhịp đập trái tim[/side=4]
  6. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Assol có giữ được toàn bộ câu chuyện của Chu Thu Hằng không? Có thể post lên cho tôi được không?
    Assol cũng Trần Phú phải không? Chắc TP thì mới ấn tượng sâu sắc về cái hành lang chạy dài ấy, cái hành lang đã ghi dấu kỷ niệm của biết bao thế hệ học trò... có lẽ không một học sinh TP nào lại không từng một lần bâng khuâng thả hồn mình qua những khung cửa ...

    ... Một buổi sớm năm cuối cấp, chớm đông, tôi vẫn còn hơi ngái ngủ sau một tiết học buồn tẻ... Tự nhiên mấy đứa bạn nhất định gọi bằng được ra hành lang, chỗ khung cửa phía góc nhìn thẳng xuống đường Hai Bà Trưng. Chẳng có gì lạ, đường phố rất thưa người, mà không!... là một vài chiếc lá khô lìa cành, lăn nhè nhẹ trên vỉa hè trong làn gió se lạnh. Chỉ vậy thôi, mà cái cảm giác bồi hồi như không khí ngày Tết xen lẫn nỗi xao xuyến của những đứa học sinh cuối cấp tự nhiên tràn ngập trong lòng. Chẳng ai nói gì hết nhưng hình như tất cả chúng tôi cùng có chung một cảm xúc, chỉ dám thở nhè nhẹ sợ cảm xúc ấy tan biến mất. Lúc ấy, tôi chỉ mong sao mình có thể lưu giữ được thời gian, lưu giữ được khoảnh khắc này, ước sao chúng tôi có thể mãi mãi là những nữ sinh trung học, đứng bên khung cửa lớp, ngắm những chiếc lá khô lăn lăn trên vỉa hè...
    [side=4]
    Dù mai đây chúng ta có là ai
    Em nhớ nhé những toa tàu hoàng cúc
    Những toa tàu chở niềm hạnh phúc
    Chạy bằng nhịp đập trái tim[/side=4]
  7. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Assol có giữ được toàn bộ câu chuyện của Chu Thu Hằng không? Có thể post lên cho tôi được không?
    Assol cũng Trần Phú phải không? Chắc TP thì mới ấn tượng sâu sắc về cái hành lang chạy dài ấy, cái hành lang đã ghi dấu kỷ niệm của biết bao thế hệ học trò... có lẽ không một học sinh TP nào lại không từng một lần bâng khuâng thả hồn mình qua những khung cửa ...

    ... Một buổi sớm năm cuối cấp, chớm đông, tôi vẫn còn hơi ngái ngủ sau một tiết học buồn tẻ... Tự nhiên mấy đứa bạn nhất định gọi bằng được ra hành lang, chỗ khung cửa phía góc nhìn thẳng xuống đường Hai Bà Trưng. Chẳng có gì lạ, đường phố rất thưa người, mà không!... là một vài chiếc lá khô lìa cành, lăn nhè nhẹ trên vỉa hè trong làn gió se lạnh. Chỉ vậy thôi, mà cái cảm giác bồi hồi như không khí ngày Tết xen lẫn nỗi xao xuyến của những đứa học sinh cuối cấp tự nhiên tràn ngập trong lòng. Chẳng ai nói gì hết nhưng hình như tất cả chúng tôi cùng có chung một cảm xúc, chỉ dám thở nhè nhẹ sợ cảm xúc ấy tan biến mất. Lúc ấy, tôi chỉ mong sao mình có thể lưu giữ được thời gian, lưu giữ được khoảnh khắc này, ước sao chúng tôi có thể mãi mãi là những nữ sinh trung học, đứng bên khung cửa lớp, ngắm những chiếc lá khô lăn lăn trên vỉa hè...
    [side=4]
    Dù mai đây chúng ta có là ai
    Em nhớ nhé những toa tàu hoàng cúc
    Những toa tàu chở niềm hạnh phúc
    Chạy bằng nhịp đập trái tim[/side=4]
  8. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Hơ , cô này nhà tận Đê La Thành mà sao hay ra mạn nhà tớ thế ? Hi hi , mê tớ chắc ? Tớ ở Lý Nam Đế đấy .
    Bây giờ thoát nước khá hơn rồi . Tại nhà Tea nằm thấp hơn đường nên mới ngập . Chỗ tớ chả bao giờ ngập .
    -*-*-*-*-*-*-*-
    Bầy quạ bay qua
    Làng xưa
    Đông giá .
    Được Yasunari sửa chữa vào 11/06/2002 02:50
  9. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Hơ , cô này nhà tận Đê La Thành mà sao hay ra mạn nhà tớ thế ? Hi hi , mê tớ chắc ? Tớ ở Lý Nam Đế đấy .
    Bây giờ thoát nước khá hơn rồi . Tại nhà Tea nằm thấp hơn đường nên mới ngập . Chỗ tớ chả bao giờ ngập .
    -*-*-*-*-*-*-*-
    Bầy quạ bay qua
    Làng xưa
    Đông giá .
    Được Yasunari sửa chữa vào 11/06/2002 02:50
  10. maccasteve

    maccasteve Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    758
    Đã được thích:
    0
    9h kém 15. Tôi vẫn thường đạp xe đi chơi giờ này mà. Trời nắng man mát con đường hoa nắng. Thả một tay xỏ vào túi, tôi hít một hơi dài, lim dim mắt dễ chịu. Xa xa, một chiếc xe máy dừng lại. Hai người nhăn nhó nhìn về phía sau. Rõ ròi, họ đánh rơi mũ. Một chiếc xe khác đi qua, người ta dùng chân kéo chiếc mũ trên đường lên. Động tác thật thành thạo. Anh ta phóng vèo đi không quên gửi lại nụ cười đầy biết ơn cho người đàn bà vừa xuống xe lầm bầm nhìn theo. "Mình có lý khi không có thói quen đội mũ"- Tôi yên tâm tự nhủ và nhớ lại mới chỉ vài năm trước người ta dùng xe nhặt mũ hộ tôi như thế nào. Bắt đầu ngoặt xe vào những con phố Hà Nội hẹp, mặt đường như một tấm lưới lớn rung rinh lũ cá vàng quẫy mình. Những mái tóc lốm đốm đỏ đèo nhau lướt qua. Người Hà Nội bây giờ bao dung hơn. Tôi lại nhớ mình đã cúi mặt ngượng ngùng vì những cái nhìn chòng chọc như thế nào khi lần đầu ngồi sau chiếc xe đạp cậu bạn. Cũng chỉ vài năm trước thôi. Thỉnh thoảng một vài ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tôi. Thỉnh thoảng mắt tôi lại dừng trên mái đầu của một ai đấy. Rồi hì hục phóng lên xem phía trước mái đầu ấy là cái gì. Và lại bật cười về trí tưởng tượng của mình. Ờ thì người ta cũng phải đặt mắt mình lên đâu đấy chứ. Vả lại chúng tôi nhìn nhau vậy thôi chứ chẳng đủ tò mò để khiếm nhã gợi lên câu hỏi nào đó đâu. Tôi thủng thẳng bước vào hàng đĩa CD và thoải mái vì những người bán hàng mải hàn huyên chẳng hơi đâu bận tâm đến tôi. Tôi nhặt 3 chiếc vỏ yêu cầu họ lấy nghe thử. 2 chiếc tôi chưa nghe bao giờ và 1 chiếc sẽ mua... Cũng được, dù chưa thuyết phục nổi tôi mua chúng ngay. Tôi gửi lại 2 chiếc rồi trả tiền cho chiếc CD nghía sẵn. Hình như quán này chưa nhạy tin thị trường lắm nên giá vẫn thế chưa giảm. Nhưng tất nhiên là tôi mua một chiếc chứ, tôi đâu nỡ làm phiền lòng những con người thoáng tính này. Cất đi 2 chiếc ruột đĩa, họ hơi phụng phịu nhưng rồi cũng dịu đi- tôi đã tính sẵn để họ khỏi phải rút tiền của họ để trả lại. Dẫu sao điều đó cũng sẽ không gợi cho họ cảm giác mất mát thứ gì...
    Vắt vẻo lên yên, tôi hài lòng lượn xe xuống phố...

    I wish I could remember
    But selective memory
    won't let me.

Chia sẻ trang này