1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Về Hà Nội và ...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Yasunari, 17/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ca_dao

    ca_dao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2003
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Thói thường, người ta chỉ nhớ cái điều mà người ta đã có... Ví dụ như nhớ Hà Nội, ắt người ta chỉ nhớ khi ít ra người ta có được một lần đến Hà Nội.
    Ấy là chuyện thói thường, và cũng là chuyện người ta. Với tôi, cho phép tôi có được chuyện "ngoại lệ" cho một tình yêu Hà Nội. Tôi yêu Hà Nội, cái nơi tôi chưa bao giờ có dịp được đặt chân đến... Có lẽ vì những bài hát về HN... để tôi mơ hoa sữa, tôi mơ phố, mơ nụ cười, mơ .... Có lẽ vì giọng nói của những cô gái Bắc - kỳ - nho - nhỏ nào mà với tôi giọng Bắc đều là giọng dễ thương Hà Nội.
    Và sáng nay, trời SG lành lạnh, có cả chút lâm râm mưa... Có cả nỗi nhớ - vô - hình - dành - cho - giọng - ngọt - ngào - xứ - Bắc... Nên tôi đâm ra thèm, đâm ra nhớ HN. Đành thế, gửi nỗi nhớ vào đây. Ai nhặt được, nhớ làm ơn cầm ra CHỐN ĐẸP NHẤT KINH KỲ và gào to giúp rằng: cho tôi gửi lời thăm Hà Nội.
    Xin cảm ơn!
    ca_dao
  2. tronkieplangthang

    tronkieplangthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Nhớ lắm Hà Nội ơi. Tôi rất xúc động khi đọc bài viết của các bác về HN tôi cũng yêu HN lắm nhưng tài văn chương của tôi qua kém chỉ dám đứng ngoài cổ vũ thôi. Và nữa HN ơi tôi sẽ trở về.
    Sao anh lại ngỏ lời vào một đêm trăng khuyết
    Để bây giờ thầm tiếc một vầng trăng ko tròn
  3. tronkieplangthang

    tronkieplangthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Nhớ lắm Hà Nội ơi. Tôi rất xúc động khi đọc bài viết của các bác về HN tôi cũng yêu HN lắm nhưng tài văn chương của tôi qua kém chỉ dám đứng ngoài cổ vũ thôi. Và nữa HN ơi tôi sẽ trở về.
    Sao anh lại ngỏ lời vào một đêm trăng khuyết
    Để bây giờ thầm tiếc một vầng trăng ko tròn
  4. canard

    canard Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/10/2002
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Khung cửa sổ tầng ba đang nhoà dần trong ánh sáng chạng vạng của buổi chiều tà. Con bé con chừng 7 tuổi, có cái đầu maica-giương đôi mắt tròn xoe thơ ngây qua chấn song. Một mình nó như lạc lõng giữa khung trời xám ngắt. đưa ánh mắt xuyên qua tán phong dầy lỗ chỗ , hoe vàng sắc thu, dõi theo từng tiếng rốp giòn tan xác lá và cái đầu đen ngắn ngủn của người xa lạ, mà dường như quen lắm.
    Cái đầu đen, nhỏ nhắn lúc lắc cùng chiếc áo hoa nổi bật trên nền khung cửa tối om vẫn đăm đắm không thôi.
    ....................
    where the light? turn them on again!
    when the crowed r gone.....
    tiếng guitare giật từng tiếng-vang tròn nốt, tưới buốt .
    Nơi xa kia, có ai sau khung cửa vẫn dõi theo những dấu phong vỡ, thu về rồi. Trời chuyển gió. Mưa ...se lạnh.
    Hà nội giờ sao em?
    Được canard sửa chữa / chuyển vào 02:03 ngày 22/08/2003
  5. canard

    canard Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/10/2002
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Khung cửa sổ tầng ba đang nhoà dần trong ánh sáng chạng vạng của buổi chiều tà. Con bé con chừng 7 tuổi, có cái đầu maica-giương đôi mắt tròn xoe thơ ngây qua chấn song. Một mình nó như lạc lõng giữa khung trời xám ngắt. đưa ánh mắt xuyên qua tán phong dầy lỗ chỗ , hoe vàng sắc thu, dõi theo từng tiếng rốp giòn tan xác lá và cái đầu đen ngắn ngủn của người xa lạ, mà dường như quen lắm.
    Cái đầu đen, nhỏ nhắn lúc lắc cùng chiếc áo hoa nổi bật trên nền khung cửa tối om vẫn đăm đắm không thôi.
    ....................
    where the light? turn them on again!
    when the crowed r gone.....
    tiếng guitare giật từng tiếng-vang tròn nốt, tưới buốt .
    Nơi xa kia, có ai sau khung cửa vẫn dõi theo những dấu phong vỡ, thu về rồi. Trời chuyển gió. Mưa ...se lạnh.
    Hà nội giờ sao em?
    Được canard sửa chữa / chuyển vào 02:03 ngày 22/08/2003
  6. muonbiet

    muonbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2003
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội mùa thu mùa hoa sữa
    Mùi thơm nồng nàn mà say đắm
    Em vận thường bảo tựa tình ta
    Mối tình đầu thơ ngây và lãng mạn
    Tưởng chừng bền vững với thời gian
    Hà Nội mùa thu rồi đã đến
    Mà sao tim ta lại hiu qoạnh
    Bởi lẽ em đi không từ biệt
    Để ta mãi mãi với cô đơn
    Chỉ còn hoa sữa nồng nàn với hương thơm.
  7. muonbiet

    muonbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2003
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội mùa thu mùa hoa sữa
    Mùi thơm nồng nàn mà say đắm
    Em vận thường bảo tựa tình ta
    Mối tình đầu thơ ngây và lãng mạn
    Tưởng chừng bền vững với thời gian
    Hà Nội mùa thu rồi đã đến
    Mà sao tim ta lại hiu qoạnh
    Bởi lẽ em đi không từ biệt
    Để ta mãi mãi với cô đơn
    Chỉ còn hoa sữa nồng nàn với hương thơm.
  8. Gent

    Gent Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu tiên vào box Văn Học và cũng là lần đầu vào topic này, bài của bạn này làm mình nhớ Hà Nội quá, cảm động khó tả.
    Ôi kỷ niệm xưa tràn về ngập mình. Cảm ơn bạn nhé, cảm ơn những kỷ niệm của bạn về Hà Nội đã cho mình sống lại một chút gì là thương nhớ Hà Nội.
    Chúc mọi người vui vẻ với Hà Nội yêu dấu.
    Hãy chia xẻ về Hà Nội nhé các bạn!!!
    TÀI GIẢ BỒI CHI KHUYNH GIẢ PHÚC CHI
  9. Gent

    Gent Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu tiên vào box Văn Học và cũng là lần đầu vào topic này, bài của bạn này làm mình nhớ Hà Nội quá, cảm động khó tả.
    Ôi kỷ niệm xưa tràn về ngập mình. Cảm ơn bạn nhé, cảm ơn những kỷ niệm của bạn về Hà Nội đã cho mình sống lại một chút gì là thương nhớ Hà Nội.
    Chúc mọi người vui vẻ với Hà Nội yêu dấu.
    Hãy chia xẻ về Hà Nội nhé các bạn!!!
    TÀI GIẢ BỒI CHI KHUYNH GIẢ PHÚC CHI
  10. TJei

    TJei Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi những vùng đất yêu dấu lại gây cho người ta cảm giác thật khó chịu, đó là lúc mà người ta thấy sự yêu dấu đang nhìn mình với ánh mắt lơ đãng mờ nhạt.
    - Chả hiểu sao những đứa như mình lại cứ bị đi theo cái kiểu thời tiết này.
    Tôi phá lên cười. Bà bạn thân nhất đang cằn nhằn chỉ vì HN đã vào thu. Tôi biết, biết lắm chứ, rằng nó đang buồn. Cái trời qái qỉ này dễ làm người ta động lòng vì những lý do không đâu. Con đường mới rộng thênh thang, vắng người và thưa thớt ; thưa thớt đến cả cái cảm giác trào vào trong lòng từng đợt. Chỉ có gió là giật tung trên phố, còn tất cả đều im lặng. 3 đứa đi bên nhau cũng im lặng. Con bé đi bên phải tôi là đứa đơn giản, nó đơn giản nhưng lại cứ tự làm mình phức tạp đến đáng thương. Tôi biết rằng nó muốn nói gì đó với những gì nó cảm thấy, nhưng lại chẳng biết diễn đạt như thế nào.Muốn an ủi nó một câu, muốn nói gì đó cho nó hiểu rằng hãy cứ sống với sự đơn giản ngây ngô đó đi, sẽ hạnh phúc hơn nhiều là chất chứa suy nghĩ vào đầu, nhưng mà lại chẳng thể nói được. Sao người ta lại cứ hay tự làm khổ mình vậy nhỉ.
    Đứa đi bên trái, cô bạn thân mến của tôi, cô ấy cãi nhau với người yêu chỉ vì cậu ấy luôn miệng ca ngợi mẹ của cậu trong một buổi ngồi xem bóng đá. Trẻ con, cô ấy trẻ con, cậu ấy cũng trẻ con.
    - Ông tưởng mình người lớn lắm đấy hả?
    Ừ, thì tôi cũng có người lớn đâu. Sự ích kỷ biến tất cả mọi người thành trẻ con, cho dù người ta có sắp nằm trong 6 tấm ván.
    Sáng mưa, trưa nắng, chiều lạnh. Thật lạ lùng, thay đổi liên tục như vậy trong một ngày dễ làm người ta thấy bứt rứt không yên. Đôi khi chẳng phải vì mệt mỏi ; sự dịu dàng của mùa thu ko làm cho người ta mệt mỏi; chỉ làm cảm giác chống chếnh nhẹ như gió nhưng luẩn quẩn mãi không thôi.
    Nếu như trời nắng thật gay gắt hoặc lạnh sụt sùi thì người ta lại cảm thấy thoả mãn hơn. Cảm giác yên bình và cân bằng đôi lúc cũng lại là đáng sợ. Nhưng HN của tôi thì vẫn cứ thế, rề rà lơ đãng.Chạy xe dọc những con đường vắng mà đột nhiên thấy lạnh cả người, khi cái thành phố thân yêu lại có lúc xa lạ đến vậy.
    Xa lạ trong sự trìu mến âu yếm, bởi thế người ta cứ muốn tự mình đẩy nó ra xa hơn.
    And so I cry sometimes when i lie in my bed
    Just to get it all out what''s in my head
    And I start feeling a little peculiar.
    And so I wake in the morning
    And I step outside
    And I take a deep breath
    And I get real high
    Then I scream at the top of my lungs
    What''s going on?
    4 non blondes
    TeeJayz

Chia sẻ trang này