1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Về những người Mậu Ngọ - 1978 (Hí hí, Phần 4: BON CHEN :">)

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi loi_hathanh, 28/01/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 365ngaysongvuive

    365ngaysongvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    (Tiếp theo và hết)
    Một hôm, vào quãng trưa, tôi đi trượt băng một mình; lẫn vào đám đông, tôi nom thấy Na đi gần lại đồi tuyết và đưa mắt ra ngóng tìm tôi... Rồi nàng rụt rè bước lên cấp thang. Sợ thật, lao dốc một mình, chà, dễ sợ thật! Nàng trắng toát như tuyết, nàng run, người ta tưởng đâu như nàng bước ra pháp trường, nhưng với biết bao kiên quyết, nàng đi lên không chút quay nhìn lại. Rõ quá, nàng, rốt cục, đã nhất định thể nghiệm để xem xem: cái lúc mà tôi không có ở đấy, rồi nàng có còn nghe thấy nữa không những chữ êm đềm kỳ diệu? Tôi thấy nàng ngồi lên xe trượt băng, người tái đi, miệng phá ra nỗi sợ hãi, mắt nhắm lại, và lao xuống, sau khi vĩnh biệt trái đất... Rít rít rít... để xe trượt nghiến kêu lên. Nàng có nghe thấy những tiếng gọi không? Tôi không rõ... Tôi chỉ thấy nàng đứng vươn lên khỏi xe trượt, mệt lử, kiệt sức. Nhìn mặt nàng, người ta cũng đoán ngay rằng chính nàng cũng không rõ là có nghe thấy hay không nghe thấy một điều gì. Nỗi khiếp sợ trong cơn lao dốc làm cho nàng mất mất cái năng khiếu nghe ngóng, phân biệt âm thanh, và hiểu biết...
    Nhưng rồi tháng ba đến, cái tháng của mùa xuân... Mặt trời trở nên vồn vã hơn. Núi tuyết của hai đứa tôi xẫm lại, mất màu chói sáng, và sau cùng, tan chảy. Hết rồi những cuộc chơi xe trượt băng. Không còn đâu nữa những nơi để cô Na tội nghiệp nghe những tiếng gọi, không còn ai nữa để nói lên những lời gọi ấy, bởi cái lẽ rằng làn gió vốn kín tiếng và tôi thì rồi sẽ đi Xanh Pê-téc-bua thật lâu, có thể là bứt hẳn nơi đây.
    Một lần, trước lúc tôi lên đường, ấy là trước hai ngày chi đó, tôi ngồi trong chiều tà giữa khu vườn nhà tôi cách nhà Na một hàng giậu cao lởm chởm ngọn rào... Trời còn lành lạnh, dưới chân đống phân ủ vẫn còn tuyết, cây cối chết còi, nhưng mà tất cả đã chớm bốc lên cái mùi mùa xuân, và những con quạ tìm ngủ đã kêu lên quang quác. Tôi men gần lại phía hàng rào và nhìn một hồi lâu qua khe rào. Tôi thấy Na ra đứng ở bực thềm và ngẩng đưa lên trời cặp mắt ủ rầu khổ não... Như roi da, gió xuân quất mạnh vào khuôn mặt nàng xám bệch võ vàng. Gió gợi nhắc lại với nàng cái thứ gió gào bên tai trên núi mỗi lần nghe thấy năm tiếng gọi, và mặt nàng đượm một vẻ buồn, buồn thật, một giọt nước mắt sa theo gò má... Cô gái tội nghiệp rướn đôi cánh tay lên như là khẩn cầu trận gió hãy đem những lời gọi tới cho mình một lần nữa. Thế rồi tôi, rình chờ một cơn gió thoảng, tôi nói nhè nhẹ:
    - Na ơi, anh yêu em!
    Trời ơi, cái gì đã vụt xảy đến cho Na? Nàng rú lên một tiếng, một nụ cười hẩng sáng khuôn mặt hân hoan, hả hê, đắm lòng!
    Tôi, tôi vào sửa soạn hành trang...
    Chuyện này kể ra cũng đã lâu ngày! Na, bây giờ đã là người lập gia đình: người ta gả chồng cho nàng, hay là nàng đã tự nguyện làm vợ một thầy ký văn thư ở phòng hộ khẩu đám quý tộc, cái đó cũng không hề chi, và nàng đã có được ba con. Nàng không quên được cái thời mà hai đứa tôi cùng nhau chơi xe trượt băng, cái thời mà làn gió đã đưa tới cho nàng năm tiếng gọi: ?oNa ơi, anh yêu em!?; với Na, giờ đây, đó là cái kỷ niệm vui sướng nhất, thống thiết nhất, đẹp sáng nhất trong đời nàng...
    Còn tôi, bây giờ đã đứng tuổi, tôi không hiểu tại sao tôi đã thốt ra những tiếng gọi ấy, tại sao tôi đã cười cợt được với việc hú tim ấy.

    Nguyễn Tuân dịch
    P/s: Câu chuyện nào rồi cũng phải có kết thúc để khép lại. Tớ thích cái cách kết thúc của câu chuyện này.
    Tớ chúc cậu rồi đây cũng sẽ có 1 kết thúc tốt đẹp!
    Tớ mong chúng ta sẽ mãi là bạn tốt với nhau.
  2. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    welcome anh @tinhrebel
    @sunf: có nhớ anh cao cao đi Noel cùng mình không? anh này đấy
    @HHX: giả nhời cái rì
    [nick]356ngày[/nick]: cậu đi xuyên tạc chuyện người khác đấy nhé. Đọc chả hay tẹo nào
    Chúc cả nhà ngon miệng
  3. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    Cười một tý lào :
    Bush và Powell đang ngồi nhậu trong phòng Bầu dục. Tình cờ Clinton bước vào, trông thấy thế Clinton hỏi "Các ông đang làm gì thế" Bush trống chế "Chúng tôi đang chuẩn bị kế hoạch Chiến tranh thế giới thứ III". Clinton ngạc nhiên "Thật thế à? kế hoạch sẽ thế nào, tôi có thể biết đc không" Bush nói, "Chúng tôi sẽ giết 10 triệu thằng Afganistan và một thằng sửa xe đạp" Clinton la lên, "Tại sao các ngài lại phải giết một người sửa xe đạp?" Bush quay sang Powel và nói "Mày thấy chưa, tao đã bảo là không ai lo lắng cho 10 triệu người Afganistan kia đâu, cứ thế mà tiến hành đi, God bless us ... zô zzooooooooooooooô
    ---------
    Con đường tới vinh quang không có dấu chân của kẻ lười biếng vì kẻ lười biếng thì làm quái gì chịu đi bộ mà có dấu chân.
    Học là để hiểu Không hiểu thì phải hỏi Đã hỏi thì phải hiểu Không hiểu thì ... đừng hỏi!
    Một điểm cũng là thầy nửa điểm cũng là thầy!!
    Thuận vợ thuận chồng , con đông mệt quá!!
    Người ta dùng thời gian để kiếm tiền ......rồi lại dùng tiền để đốt thời gian.
    Tiền không thành vấn đề , nhưng vấn đề là không có tiền!

  4. 365ngaysongvuive

    365ngaysongvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua gió to nhỉ, qua cầu gió bay, ko bít lúc ấy cậu ... có nghe thấy ... gió nói rì ko?
    Hehe, truyện đó tớ tặng cho người ... khen hay, ứ phải cho cậu :P
    Nhắc tới truyện này tớ lại nhớ @canhcay, người con gái đầu tiên trong topic của chúng ta mà những người con trai bọn tớ đã được gặp, hix ...
  5. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    VÌ SAO KHÔNG NÊN ĐI CHƠI (DU LỊCH) BẰNG XE MÁY
    (Tớ viết ba lăng nhăng nhân dịp hum qua được một bữa ngồi.. xe máy? ê? ẩm)​
    Theo dự kiến, chúng tôi chỉ đi tới chùa Mía (mua mơ đỏ) và đền Và (mua bánh tẻ) rồi trở về Hà Nội trong buổi sáng. Gần 45km + bụi bặm trên đường vẫn không làm chúng tôi e ngại khi quyết định đi xe máy. Chỉ có 4 người trên hai xe, khởi hành muộn hơn do với dự kiến (vì cao su) nên khi đi hết Láng - Hoà Lạc, đồng hồ đã chỉ 9:30am. Rẽ fải hướng về fía Sơn Tây, trời không nắng lắm nhưng bà chị đi cùng vẫn nai nịt cẩn thận: áo chống nắng, găng tay, kem chống nắng, khăn bịt mặt, kính râm và cả cái mũ bảo hiểm to bự
    Ngồi trên xe, núp dưới những chiếc khẩu trang và mũ bảo hiểm, bốn cái miệng cùng thét lên để nói chuyện. Mỏi mồm, khát nước, nhưng chả chiếc xe nào chịu dừng, đằng nào chả sắp tới nơi.
    Những lần trước, đi theo đường 32, lối vào thông thuộc lắm, lần này đi đường mới, lại là đường tắt, gần hơn hẳn 1km5, nhưng chả ai biết chùa với đền nằm ở đâu . Dừng xe vài lần để hỏi, cũng tới được chùa Mía. Tịnh không thấy một hàng mơ. Mấy chị bán hàng đưa đẩy "hôm qua có nhiều lắm". Đã nhắc từ trước, bà chị chẳng chịu nghe, cứ mua bánh tẻ để măm thử "nóng thì có nóng, nhưng mà chua loen loét" <<< lời bà chị khi trả lại bánh cho cô bé bán hàng .
    Trong làng Đường Lâm còn có đền thờ và lăng của Ngô Quyền - Phùng Hưng; nơi đó gió mát, cây nhiều lại gần một con lạch, phong cảnh rất hữu tình. Những lần đi trước chúng tôi đều ghé qua, lần này quyết định đổi hướng. Vòng ra đường quốc lộ, rẽ trái về fía cầu Trung Hà, đi tới đình Tây Đằng và Quang Húc. Qua vài lần hỏi thăm, cũng tới được đình Tây Đằng. Đình to, đẹp và sạch, nhưng chúng tôi chỉ được ngắm từ fía ngoài cổng; có lẽ giờ trưa, ban quản lý fải về ăn cơm
    Dưới tán một cây ngọc lan, chợ lại được họp . Các bạn bàn tới chuyện đi đâu trong dịp 30/4 này Rõ ràng là tôi không đi được, nhưng cứ góp ý "Sa Pa giống năm kia rồi, có khi cũng không đắt" "Phong Nha à, đi mấy ngày như thế cũng chả hay, chi bằng đi Huế ý: 2 đêm đi + 2-3 ngày ở, thế là ổn"?
    -------(còn nữa)
    P/s: [nick]365 ngày[/nick], tớ mắc bệnh lãng tai, nên chả nghe thấy rì . Mờ tại tớ đọc thấy chán thì tớ bảo chán, chứ chẳng lẽ tớ lại cố "điêu toa" khen nó hay à
    Được songtunu sửa chữa / chuyển vào 13:41 ngày 10/04/2006
  6. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    VÌ SAO KHÔNG NÊN ĐI CHƠI (DU LỊCH) BẰNG XE MÁY
    (tiếp theo)​
    "Okie, chị cũng chưa đi" "Hình như bọn mình chưa ai đi cả, nhưng hôm đó giỗ bà chị, làm thế nào bây giờ? Hay là hôm nay tiện thể ở đây, về luôn quê chị, roài 30/4 đi Huế " . Vài lời zụ zỗ được đưa ra, chúng tôi lại lên xe.
    Chỉ cần đi tới Lâm Thao là đến, cũng gần thôi mà, từ HN đến Việt Trì là 80km, từ VTrì về quê mất 20km, bây giờ ở đây, về quê cùng lắm chỉ khoảng 30km nữa. Cũng may, giời không nắng to, 2 xe nhong nhong, đi qua cầu Trung Hà vào địa phận Vĩnh Phú, đi trên đường đê...
    Thực ra thì nếu đi quen xe, chuyện đi thêm 30km nữa đối với tôi không thành vấn đề, nhưng cái buồn cười là "vừa fải đi tốc độ cho phép, vừa fải đảm bảo đúng thời gian 5pm có mặt ở Hà Nội, trong tình trạng phanh sau thì sâu hết cỡ - phanh trước thì bóp mãi không ăn" . Khi chúng tôi dừng lại để ăn trưa, xe kia đã rẽ, tôi vẫn vòng vèo với cái xe đó, lạng lách qua hai chiếc xe ô tô (đã đỗ ) để dừng lại. Sau đó cũng vài lần, tôi cứ đi thẳng trong khi bạn đã rẽ ở fía dưới rồi. Chúng tôi đành thoả thuận "sẽ thông báo khi nào rẽ hoặc dừng lại trước 500m "
    12:30pm, dự kiến ăn uống nghỉ ngơi trong 60'' sẽ tiếp tục đi khoảng 30'' là tới nơi. Quán ăn sạch sẽ và không đông lắm, có đầy đủ cơm - phở - bún - miến -mỳ... Hai mẹ con chị chủ quán tất bật fục vụ khách, nhóm khách đi trước có 5 người, hoạnh hoẹ rõ lắm... grrr, tới 1:30 chúng tôi mới được ăn.
    Bên này đã là cầu Phong Châu rồi, chỉ còn hơn 5km nữa là tới điểm dừng, chúng tôi vẫn bị cao su thêm khoảng 20'' nữa. Lại quá đà, đi xa hơn cả lối rẽ về quê đến vài km.... Cuối cùng cũng được xuống xe... Ngồi ở nhà chờ chị bạn ra mộ, chúng tôi tranh thủ xin ông chú được ít tăm tre tự chẻ, thú giải trí duy nhất của chúng tôi lúc đó là tranh cướp nhau từng que tăm (mang về làm quà )....
    Chờ đợi mãi bà chị cũng mò về, đồng hồ đã chỉ 3pm. Ra tới quốc lộ, cột cây số đầu tiên tôi nhìn thấy là "Hà Nội 76km"...
  7. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    VÌ SAO KHÔNG NÊN ĐI CHƠI (DU LỊCH) BẰNG XE MÁY
    (tiếp theo và có thể hết)​
    Vẫn theo đường cũ để về, không mất thời gian hỏi nên chúng tôi đi tốc độ nhanh hơn. Về tới địa fận Hà Tây, bà chị lại muốn qua chùa Mía để xem tình cờ có hàng mơ đỏ nào bán không... Vẫn không có, nhân thể qua đền Và, vào để mua bánh tẻ nhé.
    Đường 32, đền Và nằm bên tay trái, sang đường mới, lại nằm bên fải, và rất gần đường. Chúng tôi mất fương hướng từ trước nên không thể tìm ra cho dù đã được rất nhiều người chỉ đường "đấy cái lùm cây rậm rạp ý" "chỗ qua cầu có lùm cây to to ý"... Tới ngay cổng vào, còn fải hỏi thêm người nữa, cũng may, dân mình tốt tính, chỉ bảo rất tận tình .
    Chiều muộn, bánh tẻ gần cháy chợ, chúng tôi vớt vát được 6 cái cho 4 người. Quá ít để mang về, đành xử lý tại chỗ. + kẹo vừng - kẹo dồi, lưng lửng bụng, chúng tôi mới vào thăm đền. Xong các thủ tục hành chính, lũ lượt đi theo mấy em học sinh đi một vòng trên bức tường đền. Tường xây bằng gạch đá ong ở hai bên và nhồi đất ở giữa, cao gần hai mét, dày 50cm. Đi bộ thoải mái, có bậc thang để đi lên và được phép đi trên mặt tường - chỉ có điều đi hết một vòng không có lối xuống, fải tháo giầy cao gót để nhảy xuống đất.
    Đã 4:45'', chuẩn bị ra khỏi đền Và, nhắn tin cho cô bạn báo sẽ đến muộn trong khoảng 60'' nữa. Hy vọng là kịp, chỉ còn 45km nữa thôi mà. Đường về... ôi xa thế... đi mãi không tới đường cao tốc. Hì hục fóng xe, chị bạn fải vượt lên để bảo giảm tốc theo yêu cầu của biển báo... roài cũng về tới HNội lúc 6:30.
    Mệt lử đử, may mà nhờ được cậu bạn chở đi lấy xe...
    (Hết)
  8. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    Thôi, tớ lại đi lượn đây, trời nóng thía này bơi thì thích nhỉ .
    Cả nhà làm việc vui vẻ nhé . Khi nào có hứng tớ lại post vài thứ lăng nhăng lên
    (Hu hu, cảm hứng của ta ơi về đi, về đi hứng ơi, không thì chúng ta thua em [nick]chuối[/nick] mất )
  9. sunflowers1007

    sunflowers1007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Àh...hóa ra là anh ý hả.
    Em chào anh tinhrebel again!.
    Chiều nay mệt nhỉ, hix tối qua thức khuya, hnay ngồi mãi mà chả ngủ được.
  10. 365ngaysongvuive

    365ngaysongvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Nào, nào, lại thích tranh luận với tớ rùi. Đó là chuyện "Một câu đùa" mà. Nếu cậu ko thích tớ đùa kiểu ấy thì thôi, lần sau tớ ... đùa kiểu khác
    Cứ cãi lại tớ thôi ko àh, hihi
    Anh ngỏ lời với em
    Vào 1 bên tai điếc
    Để bi giờ thầm tiếc
    Không nói vào tai kia​
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này