1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Về những người tuổi Mậu Ngọ (1978) (Phần 5: ĐITU để giữ CỦACHÙA... ặc ặc, từ từ thôi nào..) - tháng

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi songtunu, 17/04/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    ứ ăn kem Tràng Tiền đâu, funny cơ
    Ko kèm trẻ dưới 30tuổi à, may quá trẻ em tớ định kèm theo vừa đúng 30t
  2. zhouqingxin

    zhouqingxin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2005
    Bài viết:
    425
    Đã được thích:
    0
  3. sunny_de_thuong_nhat

    sunny_de_thuong_nhat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2006
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    " Rồng vàng nhả ngọc phun châu" là tên của loài hoa này ,nghe ..dễ thương quá nên mang đến cho cả nhà MN,....
    [​IMG]
  4. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    @tigon, @UandI: tớ nhận được tin nhắn rùi, CN đi thì tớ đưa vé cho nhé
    [nick]cả nhà[/nick]: Trừ 2 cô nàng ở trên còn những ai đi xem film vào sáng CN thì tự kiếm vé hộ tớ nhé, dạo này tớ hơi bận nên chắc k đi lấy thêm vé hộ mọi người được. Chúc cả nhà làm việc vui vẻ
  5. sunflowers1007

    sunflowers1007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Hờ hờ...giường đâu nhỉ, chờ mãi chưa thấy chở tới nhà tớ. Cứ để trên này thì ai mà nằm được.
    Tối nay có ai đi chơi với tớ 0, đi 1 mình chán quá.
    @Song: Dạo này bận bịu ghê thế, 0 thấy thò mặt ở YM , cũng chẳng đi chơi bời gì.
  6. chimdangsun_78

    chimdangsun_78 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    hơ...hơ
    Chào các bạn !
    cái topic thú vị thế này mà hôm nay mới phát hiện ra.
    cho tớ tham gia với nhé , điều kiện gia nhập môn là gì đấy nhỉ.?
    zui ghê...zui ghê...
  7. UandI

    UandI Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    353
    Đã được thích:
    0

    Thanks cô nàng nhiều nhiều nhé . Mà cô nàng dạo này bận bịu .....giống tớ nhỉ
    @ Các cô nàng khéo tay : Nhìn mấy món kia hấp dẫn nhỉ . Hôm nào nhớ thể hiện lại cho tớ thưởng thức với nhá
    @ Bạn Chimdangsun78: Wellcome to MN! . Vote * chào mừng bạn rồi đó. Còn các thủ tục chào mừng khác bạn chờ các trưởng ban đón tiếp nhà MN nhá
    @ Cả nhà: Ngày mới vui vẻ
    Được UandI sửa chữa / chuyển vào 07:56 ngày 10/05/2006
  8. loi_hathanh

    loi_hathanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/12/2003
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Nếu Không Có Tình Yêu
    Ngày ấy, tôi dạy mẫu giáo tại một ngôi trường nhỏ nằm gọn trong khuôn viên của một tòa nhà ba tầng xinh đẹp. Mỗi sáng, cứ đúng 9 giờ, tất cả học sinh lại tụ tập trong căn phòng lớn, bắt đầu một ngày mới bằng bài thể dục đầu giờ. Hơn 50 đứa trẻ, 3 đến 6 tuổi, ngồi san sát trên những chiếc ghế xinh xinh đủ màu đặt trên tấm thảm dày. Những gương mặt thơ ngây bừng sáng khi chúng háo hức hát vang những bài ca, cùng chia sẻ cho nhau về mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống ...
    Một buổi sáng, cô hiệu trưởng gặp toàn thể học sinh trong căn phòng lớn và thông báo :'' Hôm nay chúng ta sẽ tiến hành một thí nghiệm mới''. Cô giơ cao hai cây thường xuân bé xíu đựng trong hai cái chậu con giống hệt nhau. '' Chúng ta có hai cây con trông chúng giống hệt nhau đúng không? '' . Tất cả bọn trẻ , tò mò nhìn vào hai chậu cây, đồng thanh đáp :'' Dạ phải ''.
    '' Chúng ta sẽ nuôi dưỡng hai cây con này với cùng chế độ ánh sáng , cùng chế độ tưới nước , nhưng ...với sự chăm sóc khác nhau ''. Cô nói tiếp :'' Chúng ta sẽ theo dõi xem, điều gì sẽ xãy ra khi đặt một cây trong nhà bếp, cách xa chúng ta, một cây ngay tại đây, trong phòng này, trên lò sưởi ''.
    Sau khi đặt một chậu trên mép lò sưởi, cô hiệu trưởng dắt bọn trẻ vào bếp, đặt chậu cây còn lại lên quầy. Sau đó cô dẫn những đứa trẻ với những đôi mắt mở to vì bỡ ngỡ trở lại căn phòng lớn .''Chúng ta sẽ đối xử với cây như với một người bạn. Trong vài tháng tới, mỗi ngày chúng ta sẽ hát cho cây thường xuân nghe. Chúng ta sẽ nói cho bạn ấy biết bạn ấy xinh đẹp như thế nào và chúng ta yêu quí bạn ấy biết bao. Chúng ta luôn chúc bạn ấy mọi điều tốt đẹp ...'' Một bé gái giơ tay :'' Nhưng thưa cô, thế còn cái cây trong bếp thì sao ?''. Cô hiệu trưởng mỉm cười thích thú '' Chúng ta sẽ dùng cây ấy làm cây ''đối chứng'' trong thí nghiệm tuyệt vời của chúng ta . Theo các em chúng ta phải làm gì ?''
    '' Chúng ta sẽ không nói chuyện với nó ?''
    '' Đúng, dù chỉ một lời thì thầm ''.
    '' Chúng ta sẽ không gởi cho nó lời chúc tồt đẹp nào ''.
    '' Đúng, và chúng ta xem chuyện gì sẽ xãy ra..''
    Bốn tuần sau mắt của tôi cũng mở to ngạc nhiên như bọn trẻ. Cây thường xuân trong bếp yếu ớt, mảnh khảnh và chẳng lớn được tí nào. Còn chậu cây đặt trong phòng lớn, được bao bọc bởi những lời yêu thương êm dịu, được bọn trẻ hát cho nghe mỗi ngày, đã lớn gấp ba với những chiếc lá xanh biếc tràn đầy nhựa sống ...Để chứng minh kết quả của cuộc thí nghiệm và cũng để lau khô nước mắt của những đứa trẻ nhạy cảm, lo lắng cho số phận của cây thường xuân kia , cô hiệu trưởng giải thoát cho cảnh lẻ loi của chậu cây thứ hai trong bếp và mang đặt nó trong phòng lớn, bên cạnh chậu thứ nhất .
    Ba tuần sau, chậu cây thứ hai đã bắt kịp chậu cây thứ nhất. Bốn tuần sau, chúng cùng lớn mạnh như nhau ...Tôi ghi nhớ mãi bài học này và tự đúc kết cho mình một câu kết luận: Không ai, không vật gì lớn lên được nếu không có tình yêu...
    ( ST )
  9. sunflowers1007

    sunflowers1007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Tôi yêu bạn, yêu thật lòng
    [​IMG]
    Sau một hồi cân nhắc kĩ lưỡng, tôi nín thở, nhìn sâu vào mắt Lê và nói thật chậm, thật rõ:
    - Tao yêu mày, thật đấy!
    Ốc bươu vàng. Ếch ộp. Bạn có nghĩ ra còn con vật nào có đôi mắt mở lớn hơn mắt của Lê lúc này không?
    - Mày điên vừa vừa thôi! - Lê hét lên với tông nữ cao rất xuất sắc, tay không quên nện cho tôi một cú thần chưởng thật lực.
    - Tao hoàn toàn nghiêm túc mà! - Bằng giọng hết sức nhẫn nại, tôi kiên trì giải thích cho nó hiểu - Mày biết đấy, tao là con trai, mày là con gái, bọn mình lại chơi với nhau rất thân, chuyên tao yêu mày là lẽ đương nhiên thôi, có gì mà phải kinh ngạc thế?
    Lê bụm miệng ú ớ, mặt xanh mét, chấc nó không tin rằng cái thằng nhóc đẹp zai (chuyện) hôm qua còn mặc cả quà Noel với Tết ta gộp chung vào làm một như tôi lại có thể thổ lộ với nó một điều thần kỳ đến vậy. Nhưng như tôi đã nói rồi đấy, chuyện chúng tôi yêu nhau, hay ít ra là tôi yêu nó đã, là thứ hiển nhiên như thể ngày nào cũng phải có buổi sáng và buổi chiều vậy.
    - Mày... mày...
    Chà, tệ thật, bây giờ Lê không động chân động tay nữa mà chuyển sang nói lắp bắp và run lập cập. Tôi hơi phiền lòng một chút vì điều này, tại sao nhận lời yêu thương lại tạo ra phản ứng trái chiều như vậy nhỉ? Đang băn khoăn tự hỏi mình, tôi đã thấy Lê đỏ bừng mặt đứng dậy ( phải hết sức vất vả nó mới đứng vững được trên đôi Converse thấp tẹt của nó) rồi bỏ chạy thục mạng như bị ma đuổi sau lưng. Ô hay, tôi có dọa nạt gì nó đâu cơ chứ?
    Mang tâm trạng khó hiểu ấy cả buổi, tới giờ ra chơi, tôi lại một lần nữa rơi vào hoàn cảnh tương tự khi quay sang Huyền (ngồi cùng bàn) để nói cái điều hết sức dịu dàng:
    - Huyền này, tôi yêu bà.
    - Hớ hớ, ối làng nước ơi, ối trời ơi...
    Bực mình quá! Tôi chẳng thể nhớ rõ Huyền đã tru tréo lên thế nào nữa, chỉ biết là nó cứ thế gập cả người lại mà cười sặc sụa hệt như vừa bị hóc xương cá. Mãi một lúc sau, nước mắt nước mũi giàn giụa, nó quay sang tôi hổn hển không ra hơi:
    - Tôi hỏi thật chứ, có phải ông bị tôi đè nén hơi nhiều nên tâm thần đâm ra lẩn thẩn phải không? Nếu thế thì cứ nói thẳng ra tôi sẽ thương tình, chứ việc gì phải lòng vòng cho nó tốn xăng. Lại còn mất công tôi cười đau cả ruột ra thế này...
    - Tôi nói thật bà không tin à?
    - Tôi bình tĩnh đáp - Tôi yêu bà.
    Khựng lại. Mặt Huyền từ đỏ au (vừa cười xong mà) sang trắng bệch rồi lại về hồng nhanh chóng. Rồi hệt như Lê, nó bật thẳng dậy và chạy biến ra hành lang đông nghịt người, không để tôi tua lại đoạn giải thich mà ban nãy Lê cũng đã nghe được.
    Này cu, từ sáng đến giờ tao thấy mày chỉ nói mấy câu mà đuổi được hai bà chằn lửa lớp mình chạy tóe khói rồi đấy. Có bí quyết gì truyền đạt lại cho anh em cùng lĩnh hội?
    Là Tuấn. Nó vừa ở đâu lon ton chạy đến chỗ tôi hóng hớt, chắc cũng cảm nhận được một phần những điều kì lạ vừa qua. Tôi thật thà bảo nó:
    - Tao có làm gì đâu, tao chỉ bảo là tao yêu chúng nó thôi mà.
    Bốp bốp. Tuấn nhảy dựng lên vỗ tay đầy kích động, nó đập mạnh vào vai tôi và nói, giọng thán phục tràn trề:
    - Chưởng quá tuyệt! Võ công này chỉ có đường xuất ra mà không có đường thu về, đối phương chống đỡ đằng nào cũng bị giáp công quyết liệt. Đàn em xin bái phục đại ca!
    - Vớ vẩn! - Tôi càu nhàu - Cả mày cũng không tin là tao nói thật à? Tao đang rất nghiêm túc đây.
    - Hả?
    Khá hơn Huyền và Lê, Tuấn không trố mắt, không bật cười, cũng không bỏ
    chạy. Nó chỉ đứng sững ở đấy, nhìn trân trân vào tôi, một cơ nhỏ trên mặt cũng không cử động. Tôi nhìn xuống đồng hồ: mất đúng ba mươi tám giây để lưỡi của nó có thể rung trở lại:
    - Thế có nghĩa là...
    - Là tao yêu chúng nó, một điều hết sức rõ ràng. Và mày nữa, tao cũng rất yêu mày. - Tôi mỉm cười.
    Image
    Như một cuốn phim quay chậm, Tuấn đang đứng bỗng từ từ... rớt xuống ghế. Tôi lại nhìn đồng hồ: lần này chỉ sau hai mươi lăm giây, nó đã cuống quít nắm lấy tay tôi, đặt tay lên trán tôi, vừa đoán nhiệt độ vừa nói một thôi một hồi:
    - Thằng này, mày ốm rồi đấy. Bị thiếu máu não hay là hạ đường huyết thế? Tao thấy mày hơi bắt đầu có dấu hiệu suy nhược bộ thần kinh trung ương rồi đấy....
    Tôi gạt tay Tuấn ra khỏi trán mình, dõng dạc:
    - Tao đang hết sức tỉnh táo. Chúng mày là bạn thân của tao, đã giúp đỡ tao rất nhiều, nếu không yêu thì tao ghét chúng mày chắc? Mà làm sao tao có thể không yêu chúng mày được cơ chứ?
    Nghe tới đây, Tuấn nuốt nước bọt đánh ực rồi thở phào một cái. Nó diu giọng:
    - Ừ thì ai chẳng biết. Nhưng thế thì chỉ bảo là gì gì đấy thôi, chứ mày nói là yêu nghe cứ như....
    - Gì gì là cái gì gì? Yêu thì dứt khoát phải là yêu, chẳng lẽ tao lại vòng vo nào là tao không ghét mày đâu, nào là tao cũng quý mày đấy, rồi lại còn tao thích chơi với máy?
    - Tôi gạt phắt đi - Tao cứ nói đúng cái tao nghĩ, thế thôi.
    - Nhưng ... mày nói thế bọn con gái lại hiểu lầm.... Mà tao là con trai nghe nó cũng kinh kinh thế nào ấy!
    - Hiểu lầm á? Thế chẳng lẽ chúng mày không yêu tao chắc? Mà ghét thì còn làm bạn làm gì nữa?
    - Không phải, nhưng mà....
    - Chẳng nhưng nhị gì cả. Nếu mày tìm được một lý do để bạn bè không được yêu nhau một cách bình thường, vui vẻ, thân ái... thì mày thử nói xem? Chứ tao thì tao thấy đã là bạn thân, không yêu nhau không thân được! Mà yêu thì nói là yêu, quá đơn giản!
    - Mày....
    Khi đã bó tay, bó chân, bó...chiếu với lập luận của tôi, Tuấn chỉ còn biết thở dài ngao ngán. Mà cũng tại tôi nói đúng quá rồi còn gì, bật thế nào lại được, hà hà!
    Lê với Huyền đã trở lại lớp từ lúc nào. Chúng nó hùng hổ cùng tiến bước song song đến chỗ tôi, chắc vừa quán triệt tinh thần sẽ trị cho thằng nhóc láo lếu dám yêu một lúc cả hai bà chị
    - Cu! - Lê gằn giọng - Ban nãy mày vừa nói gì với tao?
    - Tao nói tao yêu mày - Tôi nói rất to.
    - Thế còn tôi? Ông đã nói gì? - Huyền lườm xéo.
    - Tôi cũng yêu bà.
    - Như thế là sao?- Cả hai đồng thanh.
    - Là tôi yêu bạn bè tôi, thế thôi - Tôi mỉm cười - Đấy, mới thử thể hiện tình cảm một chút đã bị coi là bất thường rồi, tại vì ai cũng quen giấu giếm cả. Hãy coi yêu thương là một điều bình dị để có thể nói đến nó hằng ngày, như thế chẳng phải tôt hơn sao?
    Ba đứa bạn nhìn tôi mãi. Tôi cũng nhìn lại và ngoác miệng cười. Hệt như tôi đoán, miệng chúng nó cũng giãn dần sang hai bên, rồi dần dần, dần dần, những tiếng cười sảng khoái.
    Tại sao bạn không thử một lần cảm nhận sức mạnh của một lời (bày) tỏ tình (cảm) thẳng thắn nhỉ?
    Vì rõ ràng là không ai trong chúng ta lại từ chối nó - sự yêu thương - cơ mà....
  10. brave_cloudy

    brave_cloudy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.476
    Đã được thích:
    0
    Hai con mèo này xinh nhờ, nó làm tớ gợi nhớ đến...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này