1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Về những người tuổi Mậu Ngọ (1978) - Phần 7: Đất lành ...im đậu -Merry Christmas and Happy New Year

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi loi_hathanh, 13/10/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chua

    chua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    841
    Đã được thích:
    0
    Tớ nhớ có một câu nói như thế này
    Chỉ cần có tình yêu ..là bạn sẽ có đủ tất cả mọi thứ trên đời , nhưng khi đi tìm tình yêu mà bạn lại không mang theo bên mình bạn sẽ chẳng bao giờ tìm thấy .
    Không phải tình yêu chiến thắng được nhiều thứ trong cuộc sống hay sao, xoá tan sự bất đồng ngôn ngữ giữa các quốc gia , tình yêu giúp con người ta sống có ích hơn .
    Bật mí tớ cũng đã ôm cây đó rồi đấy ...cả hai cây
    Một cây cầu công danh , một cây cầu may mắn về đường tình duyên ( gặp được người tốt )
    Nhưng vẫn luôn nhớ câu nói trên ....
    Còn truyện sinh con quý tử , tớ nói thật trời tính không bằng người tính , đã biết máy móc như thế nào đâu mà tính , biết đâu có trục trặc gì thì sao ...
    Hay là tớ liều một quả thử máy móc nhỉ
    Đứa con kết quả của tình yêu khi sinh ra nó sẽ tốt hơn nhiều đó mới là điều tớ nghĩ cần thiết nhất trong cuộc sống . Lớn lên những đứa trẻ đó dù là trai hay gái cũng sẽ trở thành người hạnh phúc .
  2. 365ngaysongvuive

    365ngaysongvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện này đọc thật cảm động, lãng mạn, xen lẫn 1 chút suy tư cho riêng mình - ko hiểu có ai đồng cảm ko
    Mối tình đầu
    Anh và tôi cùng nhau lớn lên trong bao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ. Tôi nhớ rất rõ lúc nhỏ anh đã từng vì tôi mà nhiều lần đánh nhau với bọn con trai trong xóm, có lần còn chảy cả máu nữa... tôi biết anh đau lắm nhưng cũng cố gượng cười cho tôi vui, từ đó đến giờ chưa ai đối tốt với tôi thế cả, anh là người đầu tiên và trong tôi, anh là người duy nhất tốt với tôi... như thế. Cũng chính vì như vậy tôi đã mang trong tim mình một tình yêu, tình yêu đơn phương. Tình yêu của tôi dành cho anh cứ lớn mãi theo thời gian và đến một ngày tôi quyết định nói cho anh ấy hiểu tất cả những tình cảm của tôi nhưng chớ trêu thay... Trước lúc tôi định nói thì anh, người mà tôi yêu nhất lại cùng sánh bước, tay trong tay với một cô gái khác. Đứng trước mặt tôi, anh lại vờ như không biết, như giữa chúng tôi chỉ là tình bạn đơn thuần hoàn toàn không nghĩ đến những quá khứ tốt đẹp kia, anh ung dung nói:
    - Này Nhóc, giới thiệu với em đây là bạn gái của anh.
    Tôi nghe tim mình như có một cảm giác đau, nó đau nhói một cách lạ lùng, tôi chưa bao giờ có cảm giác đau như thế:
    - Chào em, em là em gái của anh Nhân à?
    Thấy tôi vẫn im lặng, anh lại hỏi:
    - Em không sao chứ Nhóc?
    Mặc kệ lời hỏi thăm của anh, tôi đã bỏ chạy, chạy với những giọt nước mắt trên mặt, tôi chạy như để trốn tránh tất cả, trốn cái sự thật phủ phàng đã đến với tôi.
    Tôi lê la khắp nơi mỗi ngày như để quên anh, nhưng tôi không thể làm được chuyện ấy. Và trong lúc tôi đau đớn và tuyệt vọng nhất thì tôi đã gặp Vinh. Vinh có rất nhiều nét giống anh và đặc biệt là Vinh đã nói thích tôi, điều mà tôi đã mong ở anh nhưng không thể nào xảy ra. Thế rồi chỉ sau 2 tháng giữa tôi và Vinh đã có một tình yêu đẹp, tôi không biết là nó có thật sự đẹp hay không nữa nhưng tôi đã cố làm cho nó thật đẹp trước mặt anh. Tôi kể nhiều về Vinh cũng như tình yêu của chúng tôi cho anh nghe, những lúc ấy tôi thường chú ý đến vẻ mặt của anh, tôi mong mỏi ở nó một sự khó chịu, bực bội bởi như thế có nghĩa là trong tim anh, anh vẫn dành một chút gì đó cho tôi nhưng không, hoàn toàn ngược lại những gì tôi mong đợi anh vẫn vui vẻ nói cười, vẫn chúc phúc cho tình yêu của tôi và Vinh. Và tôi lại khóc mỗi khi từ ký túc xá của anh về, dường như nó đã trở thành thông lệ tôi thừa biết sẽ nhận được đáp án nhưng tôi vẫn cứ đi đến đó, vẫn kể cho anh nghe về Vinh và vẫn luôn nhận từ anh những lời nói tốt đẹp như của một người anh trai. Biết phải làm sao đây khi tôi đã quá yêu anh, không một giây phút nào hình ảnh của anh rời khỏi tâm trí tôi. Tôi đã đi trong cơn mưa này lâu lắm rồi như muốn tìm cho mình một câu trả lời tôi phải làm gì? quên anh? Tôi chắc rằng mình sẽ không làm được chuyện này đâu, còn nói cho anh biết là tôi yêu anh ư? Để làm gì cơ chứ, khi trong tim anh hoàn toàn không có tôi. Giờ đây tôi chỉ biết rằng tôi phải làm một việc, việc mà tôi nên làm, đó là chia tay với Vinh bởi tôi không hề yêu Vinh, tôi không thể nào tiếp tục lừa dối Vinh nữa.
    Vào một ngày chủ nhật đẹp trời tôi đã nói lời chia tay với Vinh và nhận được sự đồng ý của Vinh bởi Vinh cũng không thể chấp nhận một người yêu mà suốt ngày cứ nghĩ về một người khác.
    Tôi lại đi lang thang trên con đường, con đường quen thuộc ngày nào anh đã dẫn tôi đi chợt tôi trong thấy anh, tôi định chạy thật nhanh đến bên anh. Nhưng ý nghĩ của tôi sớm bị dập tắt bởi anh không đi một mình, anh đang đi cùng cô gái hôm nọ. Nước mắt tôi lại rơi và tôi lại bỏ chạy, tôi vẫn không thể nào quen được với cái cảnh này. Dường như phía sau ,tôi nghe thấy tiếng của anh mặc kệ tôi vẫn chạy, chạy mãi và... tôi bất chợt nhận ra phía trước mình chiếc xe tải đang đến rất gần, nhưng mặc kệ giờ tôi không cần biết gì nữa có khi chết lại tốt hơn cho tôi, chợt...
    - A!
    Tôi có cảm giác như ai đã đẩy tôi sang phía bên kia đường. Khi tôi đã định thần và quay người lại tôi mới hốt hoảng nhận ra rằng người đó là anh, người cứu tôi là anh. Tôi chạy đến thật nhanh bên anh, người anh toàn máu là máu.
    - Anh Nhân, anh có sao không? Sao anh lại làm vậy? Tôi nói trong nghẹn ngào.
    - Em lại đi sang đường mà không nhìn rồi, Nhóc à, lần sau đừng thế nữa nhé. Anh chỉ nói với tôi một câu thế thôi rồi ngất đi.
    Ngồi bên ngoài phòng cấp cứu mà đôi tay của tôi lạnh ngắt, tôi sợ, sợ lắm, sợ anh sẽ rời khỏi tôi mãi mãi. Không! Tôi không thể mất anh được, tôi mong thời gian có thể quay trở lại tôi sẽ không bỏ chạy, sẽ không có ý nghĩ điên rồ đó.
    - Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi ạ? Tôi như nhảy sổ vào người ông bác sĩ.
    - Cô là người nhà của anh ta à?
    - Dạ, cháu là em gái của anh ấy, anh ấy như thế nào rồi bác sĩ.
    - Xin chia buồn cùng cô nhưng vì vết thương quá nặng nên không thể cứu được.
    Tôi như hóa đá bởi câu nói của ông, sao lại như thế, sao chuyện này có thể xảy ra với tôi kia chứ, tôi lại thấy tim mình đau, nhưng lần này nó đau hơn gấp trăm lần, tôi lặng người với những giọt nước mắt...
    Ba tháng sau ngày anh mất, tôi lại đi trên con đường ngày nào con đường đã khiến anh phải ra đi mãi mãi.
    - Xin lỗi, em có phải là...
    - Là chị? Tôi hơi bất ngờ khi gặp chị ấy, người yêu của anh.
    - Chúng ta vào đâu nói chuyện được không? Chị có cái này muốn đưa cho em.
    Tôi khe khẽ gật đầu, khi đã tìm được chỗ ngồi, chúng tôi bắt đầu câu chuyện. Chị ấy lấy trong giỏ của mình một cuốn sổ gì đó đưa cho tôi.
    - Đây là gì?
    - Nhật ký của Nhân.
    - Sao nó lại ở chỗ chị?
    - À, là do lần trước chị cầm nhầm định trả lại cho Nhân nhưng không còn dịp nữa nên chị đưa nó cho em.
    Dường như thấy được ánh mắt của tôi chị nói tiếp:
    - Em đừng hiểu lầm chị chỉ đọc được trang đầu thôi.
    - Có gì quan trọng nữa hả chị, dù sao người cũng đã chết rồi còn gì là bí mật nữa.
    - Tùy em vậy, giờ chị phải đi chọn áo cưới đây.
    - Chọn áo cưới? Tôi khẽ chau mày.
    - Sao chị lại có thể làm như thế? Anh Nhân mất chưa được 100 ngày mà.
    - Em nói thế là sao? Chị và Nhân chỉ là bạn thôi mà.
    - Là bạn? Thế tại sao lần trước anh ấy lại giới thiệu chị là bạn gái của anh ấy.
    - Chị cũng không hiểu vì sao Nhân lại giới thiệu như vậy nữa, thôi chị trễ rồi chị phải đi, chào em.
    Chị đi rồi còn mỗi mình tôi với nỗi khó hiểu, sao lại như thế, sao anh lại làm thế. Chợt tôi nhớ đến quyển nhật ký của anh. Tôi giở từng trang ra.
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Hôm nay là ngày tôi cảm thấy vui nhất bởi tôi thấy được nỗi đau khổ của em khi tôi giới thiệu Phương là bạn gái của mình, điều đó chứng tỏ em đã yêu tôi. Ôi! Tôi muốn hét lên cho mọi người biết rằng tôi đang rất hạnh phúc.

    Rồi một trang khác.
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Có lẽ ngày hôm nay là ngày tôi buồn nhất, tôi đã lầm, một sự hiểu lầm tai hại bởi em, người mà tôi yêu nhất trên đời này lại hoàn toàn không yêu tôi. Em đã có người yêu, một chàng trai tốt, tôi đoán vậy. Tôi đã nghe rất nhiều về người đó từ em, những lời của em như ngàn mũi tên đâm thẳng vào trái tim của tôi không chút xót xa, thế nhưng em vẫn cứ vô tư cười nói trên sự đau khổ của tôi. Và tôi vẫn phải diễn hết vai diễn là một người tốt trước mặt em, tôi đã chúc phúc cho cuộc tình của em cũng như đặt dấu chấm hết cho cuộc tình của chính mình. Nhóc ơi! Khi nào thì em mới hiểu cho anh đây?

    Khép trang nhật ký lại mà nước mắt tôi cứ tuôn rơi, vì sao? Vì sao cơ chứ? Vì sao anh không nói với tôi sớm hơn, vì sao? Vì sao trời lại khéo trêu người như thế, những câu hỏi vì sao cứ bao quanh lấy tôi. Đêm ấy tôi đã khóc, khóc rất nhiều, chợt tôi giật mình khi nhận ra rằng mặc cho tôi có khóc bao nhiêu đi chăng nữa và tôi có trả lời được tất cả câu hỏi đó thì anh, người tôi yêu cũng chẳng bao giờ sống lại. Người ta thường nói đến vị ngọt và vị đắng của tình yêu, còn tôi, tôi chẳng biết vị ngọt của tình yêu là thế nào? Nhưng giờ tôi hiểu rất rõ vị đắng của nó. Tôi phải trách ai đây? Trách anh không nói sớm hơn? Trách tôi vì ý nghĩ điên rồ đó? Hay trách ông trời đã khéo đùa với chúng tôi?
    Đêm đó tôi đã mơ thấy anh, anh bảo tôi hãy sống thật tốt bởi cuộc đời của tôi hiện giờ của anh. Tôi thức dậy và nước mắt lại trào ra, tôi nhớ anh, nhớ thật nhiều... Có lẽ với nhiều người chuyện tình của chúng tôi thật buồn nhưng với tôi anh là mối tình đầu, là một kỉ niệm đẹp trong tôi.
    ST.
  3. 365ngaysongvuive

    365ngaysongvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Toàn những cái đầu đang nóng, nói bây giờ chắc chẳng ai nghe, thôi thì 10 điều sau đây coi như là để răn dạy mình vậy.
    Tự mình biết riêng mình, còn ta biết riêng ta ...
    1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.
    2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.
    3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.
    4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.
    5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.
    6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.
    7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?
    8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.
    9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.
    10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.
    ST.
    Trích: "Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời"
  4. honghaxinh

    honghaxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    1.622
    Đã được thích:
    0
    @Chua:
    Sao lại gửi PM và nói những chuyện vớ vẩn như thế.
    Đừng có gửi PM cho tớ nữa nhé. Tớ không thích nhận bất cứ cái gì từ Chua đâu.
    Còn chuyện muối mặt muối mũi, Chua dọa tớ đấy hả, dọa nhầm người rồi đấy.
    Được honghaxinh sửa chữa / chuyển vào 12:56 ngày 03/11/2006
  5. huongsunrise

    huongsunrise Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/08/2002
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, không hiểu sao tớ hay bị nổi da gà khi đọc:
    - Những lời " phô" của bạn Chua, cho dù bạn đã tự nhận đó là khuyết điểm của bạn ý
    - Những lời tâm lý có cánh của bạn 365. Không hiểu sao từ lâu lắm rồi tớ đã không đọc được nữa vì tớ thấy không có ích với thực tế. Hi hi, đúng là cuộc sống cơm áo gạo tiền làm tớ trở nên mất chất lãng mạn rồi chăng..
    Hi hi, cả nhà ơi, cuối tuần vào chọc ngoáy một tý, tớ chạy đấy không một bác vác giày cao gót, một bác vác giầy đuổi tớ thì chít
    Cả nhà cuối tuần vui vẻ nhé
    À, mà bạn 365 ngày thân mến, tớ KHÔNG đồng ý với bản Quy chế của cậu nhé. Tớ đã đi làm ở công ty rồi nên không muốn lại làm ở thêm một công ty nữa
  6. 365ngaysongvuive

    365ngaysongvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    @ Chua: ngày mai và ngày kia tớ bận mất rồi, lại cũng ko đến cq nên giờ chúc mừng sn cậu sớm 1 tí. Nhé
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Định kiếm đủ bộ tôm cua ốc cá nhưng ko còn time nữa vì tớ phải đi bây giờ rồi.
    Chúc cậu luôn vui vẻ và hạnh phúc
    Happy Birthday to You
    Thôi, tớ đi đây
  7. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    Tớ vốn k fải người thích kể lể (hơ hơ, mặc dù mắc bệnh nói nhiểu ) và tớ là một kẻ đỏng đảnh (giờ thì tớ thấy đúng là tớ như thế)..
    Tự zưng tớ chả muốn post bài hay tham za vào cái hụi MN này gì hết vì tớ càng ngày càng thấy GHEN TỴ. Tớ biết là đố kỵ với hạnh phúc của người khác là chuyện k tốt, nhưng chả hiểu sao tớ cứ mắc vào chuyện đó . Thêm nữa tớ lại mắc bệnh Tưởng, tớ cứ luôn nghĩ rằng nếu người ta không thích tớ nghĩa là họ chả đủ tầm với tới tớ , mà những người như thế thì tớ TIẾC làm giề. Híc, cho zù tới một lúc nào đó tự zưng tớ lại thích người ta, thì tớ cũng vưỡn dùng cái TÔI to đùng của tớ ấn nó xuống, nhét vào một xó xỉnh bụi bặm nào trong con người tớ chứ đừng hòng tớ nhảy vào oánh chiếm với ai đó..
    ờ, tớ cũng chả hiểu sao tớ lại gõ những điều vớ vỉn như vậy, túm lại là dạo này tớ có nhiều xì-trét mà k có chỗ xả nên tẩu hoả nhập ma.
    [nick]Cả nhà[/nick]: vụ Sông Hồng nói thực là tớ k hứng thú lắm, hồi nọ tớ cứ nghĩ nếu nhà mình rủ nhau thuê xe đạp đôi đi chơi lòng vòng chắc thú lắm đấy, cơ mà giờ hứng hiếc cũng tụt hết roài . Vụ Chim Xanh tớ k hứa trước nhưng nếu tớ có thể thì sẽ tham gia. Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ . Cứ cho tớ xin 1 cái sms về vụ chụp ảnh với cô râu nhá
  8. loi_hathanh

    loi_hathanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/12/2003
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Quá chi là kinh khủng cái tốc độ nhà mình trong cái ngày hôm nay. Một cái ngày mà bsáng tớ đi làm nổi da gà vì lạnh ( tớ mặc áo cộc tay và phóng xe nhanh) đến btrưa thì nắng chang chang, nắng đến mức tớ cảm thấy không khí ngột ngạt. Thế mà bên cạnh cái Conference dài như cầu Thăng Long trước bữa cơm trưa thì tốc độ buôn bán tại nhà Mậu Ngọ cũng không hề thuyên giảm. Cảm thấy tủi thân vì không chen chân vào nói được câu nào, tớ nhảy vào đây post 1 bài vậy. ( nói nhiều thế này thì Ku Lá Rụng lại thắc mắc đây - mà cũng không hiểu Ku này dạo này lạc ở đâu? Không biết có cô nào hớp hồn nó rồi mà không thấy về vấn an sức khỏe các chị)
    Thôi, tớ post mấy dòng tiếp theo đây lên để mọi người nhà mình đọc và có chút gì đó ngẫm nhé ! Tớ nghĩ là mỗi người sẽ thấy có 1 câu là dành cho mình .
    Đừng
    * Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn .Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi .
    * Ðừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh bản thân mình với người khác .Mỗi chúng ta là một con người khác nhau và đều có những giá trị khác nhau .
    * Ðừng mãi mê theo đuổi những mục tiêu mà người khác cho là quan trọng, vì chỉ có bạn mới hiểu rõ những mục tiêu nào là tốt cho mình .
    * Ðừng ngại học hỏi .Kiến thức là một tài sản vô hình và sẽ là hành trang vô giá theo bạn suốt cuộc đời .
    * Ðừng ngại mạo hiểm để làm những điều tốt .Ít nhất bạn cũng học được cách sống dũng cảm với những lần mạo hiểm .
    * Ðừng nên phí phạm thời gian hoặc những lời nói thiếu suy nghĩ .Cả hai thứ ấy một khi đã qua đi hay thốt ra thì không thể
    nào bắt lại được .
    * Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.
    * Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.
    * Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình, chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.
    * Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại, chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ " giàu có" trong cuộc sống của mình.
    * Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.
    * Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.
    * Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.
    * Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.
    * Đừng từ chối nếu bạn vẫn còn cái để cho.
    * Đừng ngần ngại thừa nhận rằng bạn chưa hoàn hảo.
    * Đừng e dè đối mặt thử thách. Chỉ khi thử sức mình, bạn mới học được can đảm.
    * Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó.
    * Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do.
    * Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và thậm chí quên mình đang đi đâu.
    * Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của một người là cảm thấy được tôn trọng.
    * Đừng ngại học hỏi. Kiến thức là vô bờ, là một kho báu mà ta luôn có thể mang theo dễ dàng.
    * Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn. Cả hai thứ đó đều không thể lấy lại.
    * Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một cuộc hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước khám phá...
    * Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.
    * Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.
    * Đừng quên tìm cho mình một người bạn thực sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.
    * Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.

    ( ST )
  9. pinky2510

    pinky2510 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2006
    Bài viết:
    369
    Đã được thích:
    0
    365ngaysongvuive: Câu chuyện Mối tình đầu của cậu hình như tớ đã đọc ở đâu rồi. Lãng mạn cảm động thì có đấy, nhưng tớ vẫn thấy tiếc cho 2 người ấy chỉ vì tự ái của bản thân họ dâng cao ngút trời . Gì chứ mình yêu người nào thì phải tìm cách cho họ biết, nhất là đàn ông nữa thì có gì khó khăn để thổ lộ đâu chứ. Đằng này lại còn tìm cách chọc tức người mình yêu nữa chứ. Tớ í hả, tớ mà gặp đàn ông ngữ ấy là đá một phát bay ngay vào sọt rác ý chứ . Sorry, tớ chỉ muốn nói lên chính kiến của tớ thôi nhá, không có ý gì đả kích câu chuyện của cậu đâu .
    Cái chuyện sinh con trai con gái sao bây giờ tớ đi đâu cũng nghe đầy lỗ nhĩ. Mà thậm chí mấy đứa bạn của tớ cũng vậy, thời buổi gì rồi mà chẳng hiểu còn lôi cái tư tưởng phải sinh con trai ở đâu ra. Thế này mới buồn cười chứ, 2 đứa chúng nó lục tục kéo đến nhờ bác sĩ tư vấn để sinh con trai. Bác sĩ bắt về nhà phải ăn này ăn nọ, quan trọng nhất là cứ phải tới khám liên tục để biết ngày nào bác sĩ cảm thấy được mới . 8 tháng sau cũng chưa thấy gì, thế là quyết định tự thân vận động . Được chừng tháng sau thì đã loan tin mừng. Vẫn đang còn hồi hộp lắm, chẳng biết là ..im hay không phải là ..im đây . Thế mới thấy cái tương lai 3 đồng 1 mớ đàn ông là tất yếu . Cho nên tớ kiên định quyết tâm phải đẻ con gái để sau này con gái tớ tha hồ mà ra giá ra hành .
    Chúc cả nhà ngày mai cuối tuần vui vẻ, ai được nghỉ thì dẫn người iu vợ chồng con cái đi chơi, ai còn phải làm thì đến cơ quan trong trạng thái của ngày nghỉ nhé .
    Chiều nay vợ chồng tớ tụ họp với mấy người bạn của ông ấy. Toàn là gia đình đông dân số, tớ lại có cơ hội tì tì chén 1 mình vì mấy bà ấy bận trông con với cả đút cho con ăn .
  10. honghaxinh

    honghaxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    1.622
    Đã được thích:
    0
    Hihihihi, cậu chí ní quá.
    Thank u về lời chúc nhé, vì cuối tuần tớ phải đi làm đấy híc híc, có câu này hăng hái hơn
    Cũng chúc cậu và gia đình ngày nghỉ vui vẻ ... cơ mà tì tì cũng phải ngó lên ngó xuống kẻo mọi người về hết, vẫn ở lại ăn nhá
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này