1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

*** VỆ SINH THỰC PHẨM ở Hà Nội - họ đang cho chúng ta ăn gì? ****

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi thuhoaibktq, 23/08/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thuhoaibktq

    thuhoaibktq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    *** VỆ SINH THỰC PHẨM ở Hà Nội - họ đang cho chúng ta ăn gì? ****

    Khuất mắt trông coi nên ăn vẫn thấy ngon, nhưng nếu bạn biết rằng những thứ nhìn thơm ngon mà người ta bày lên bàn ăn cho mình và tìm hiểu sự thật về nó thì bạn nghĩ gì?

    Đây có thể là những thông tin nhiều người biết, những thông tin cũ rích, nhưng cũng có người chỉ nghe kể và biết mang máng, vậy nên mình xin tổng hợp lại ở đây để mọi người có 1 cái nhìn tổng thể cũng như cụ thể hơn về vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm và sức khoẻ nhé!

    1. Thịt chó tươi ngon và những pha nâng cấp:

    Chiêu nâng cấp thịt cầy ở làng mổ chó (theo: http://www.vnmedia.vn/newsdetail.asp?NewsId=98933&CatId=18)

    "Sau khi bốc hàng, các ông chủ thường ?olược? chó, con chết đưa xuống hố sâu 1,2 m. Những con gầy tống vào bao tải nhỏ vứt xuống ao. Đó chính là ?ocông nghệ? biến chó gầy thành béo, ươn thành tươi", một ông chủ giết mổ đã giải nghệ cho biết.

    Tại làng Cao Xá, Hoài Đức (Hà Tây), hàng chục ***g đựng chó xếp chồng lên nhau, tiếng sủa inh ỏi. Những chiếc xe tải gầm rú lùi lại để mấy thanh niên choai choai bốc lô hàng gồm hàng trăm con chó từ Hà Tĩnh về.

    ?oChú đặt bao nhiêu con, ưng con nào cứ chọn thoải mái. Hàng xịn từ miền núi Hà Tĩnh vừa về hôm qua đó?. Vừa nói, ông Thông vừa lấy chiếc cùi sắt thúc mấy con chó dậy cho khách xem.

    Chưa kịp dứt lời, chiếc điện thoại bên hông ông Thông reo vang: ?oAlô! 50 con sáng mai bốn giờ lấy. Ok, yên tâm đi hàng xịn cả?.

    Ở làng Cao Xá, bà Phong được coi là ?oVua cầy? vì theo như nhiều người, nhà bà chuyên nghề mổ chó nhiều năm. Trong căn nhà 3 tầng khang trang sạch sẽ khác hẳn với nhiều ngôi nhà trong làng, bà Phong kể: ?oNgày xưa ông nhà tôi còn sống, mỗi sáng đưa lên thớt hơn một trăm con chó là chuyện thường. Nhưng nay các cháu nó đi học hết, thiếu người làm nên mỗi sáng chỉ làm vài chục cho có lệ thôi?.

    Bà Vân được coi là người có mối hàng lớn nhất với nhiều nhà hàng và quán ăn ở Hà Nội. Theo giới làm thịt chó của làng, ngoài ?onguồn hàng? trong nước, bà Vân còn lặn lội sang tận Lào và Thái Lan lấy hàng.

    Theo những người chuyên làm chó của làng Cao Xá, bình quân vào ngày cao điểm, cả làng đưa lên thớt cả nghìn con chó.

    Một chiêu ?onâng cấp? thịt cầy

    Mặc dù đã giải nghệ từ lâu nhưng ông Quân có biệt danh là ?oQuân cầy?, luôn được những thành viên trong hội làm thịt chó kính nể vì luôn hướng dẫn cho họ những chiêu độc để biến những chú ?ocẩu? gầy thành béo, thịt ươn thành tươi.

    Ông Quân cảnh báo: ?oCác chú đi ăn thịt chó chớ có tham thấy thịt hồng, béo mà coi đó là chó ngon?. Theo ông, các nhà làm chó ngoài có những chiếc ***g sắt đặt trước sân, sau nhà bao giờ cũng một không gian ?ocấm cửa?. Nếu sân sau này mà khách nhìn thấy coi như mất mối.

    Ông cho biết: ?oHàng gom từ các tỉnh đã mấy ngày đâu phải tất cả đều là chó đàng hoàng được nuôi và có kiểm tra, có nhiều chó thu mua của bọn ăn cắp và chó bị đánh bả?.

    Sau khi bốc hàng, những con đang còn thở và khỏe mạnh được các ông chủ nhốt vào trong ***g để ?ođánh bóng? với khách hàng.

    Sau khi khách chọn được những chú ?ocẩu? ưng ý rồi, họ yên tâm ra về sáng hôm sau đến lấy hàng, không biết hàng này có khi có lẫn những con chó đã được ?ohóa kiếp? cách đó đôi ngày.

    Theo ông, sau khi bốc hàng những ông chủ ở đây thường ?olược? ra những con gầy còm nhất đưa về sân đằng sau nhà. Con nào chết được đưa xuống hố đất đào sâu khoảng 1,2m. Còn những con gầy tống vào bao tải nhỏ vứt xuống ao.

    Đó chính là ?ocông nghệ? biến chó gầy thành béo, ươn thành tươi? Khi đó thịt những con chó này lại khiến khách hàng ưng ý hơn vì trông béo lên và nhìn rất ngon.

    Theo ông Quân, nhiều gia đình do quá tham nên cứ áp dụng chiêu này dẫn đến xảy ra nhiều vụ ngộ độc do ăn thịt chó.
    ----------------------------------------------------------------------------------------------


    2. Sầu riêng ướp chất gây ung thư:
    Bày bán sầu riêng "dính" chất gây ung thư (theo: http://www.laodong.com.vn/Home/sknb/2007/6/39352.laodong)

    Sầu riêng tẩm hoá chất chống nấm bán đầy ngoài lề đường.
    (LĐ) - Sau khi Báo Lao Động có bài cảnh báo về chất carbendazim trên trái sầu riêng, cơ quan chức năng đã vào cuộc. Và, dư lượng chất gây ung thư này đã được tìm thấy trên trái sầu riêng đang bày bán tại TPHCM. Hơn thế, nhiều độc hại khác xung quanh trái sầu riêng, cũng được các chuyên gia đánh động...

    Sầu riêng "dính" chất gây ung thư có nhan nhản ở một số chợ

    Thật vậy, sau đánh động của công luận về việc nông dân dùng thuốc trừ nấm carbendazim bôi lên sầu riêng để bảo quản được lâu, ngày 1.6.2007, Trung tâm kiểm định thuốc bảo vệ thực vật phía nam (TTKĐTBVTVPN) đã khẩn trương thu thập các mẫu trái sầu riêng, tại các chợ trái cây ở TPHCM để tiến hành phân tích dư lượng.

    Tại 4 chợ trái cây hàng đầu TPHCM: Nguyễn Tri Phương (Q.10), Bến Thành (Q.1), Tân Định (Q.1) và Hoàng Hoa Thám (Q.Tân Bình). TTKĐTBVTVPN thu thập 15 mẫu sầu riêng gồm: Giống ri 6 (4 mẫu), mon thong (5 mẫu) và khổ qua xanh (6 mẫu). Kết quả cho thấy, có tới 5 mẫu sầu riêng được bôi trắng (carbendazim) ở đầu.

    Theo báo cáo số 72/CV-KĐTPN, ngày 4.6.2007, của TTKĐTBVTVPN gửi Cục BVTV, Giám đốc Phạm Văn Tương cho biết: Qua phân tích dự lượng, có 9/15 mẫu sầu riêng có dư lượng chất gây ung thư carbendazim trên phần vỏ trái, với mức dư lượng từ 0.11-6.18 mg/kg. Mẫu có dư lượng carbendazim trên vỏ trái tập trung ở 2 giống ri 6 và khổ qua xanh.

    Có 3/15 mẫu có dư lượng trên phần cơm (thịt) trái sầu riêng, với mức dư lượng từ 0,09-0,21 mg/kg. Các mẫu phát hiện có dư lượng carbendazim trên phần cơm, đồng thời, cũng phát hiện có dư lượng trong phần vỏ. Và dư lượng trong phần vỏ luôn cao hơn dư lượng trong phần cơm.

    Có 4/5 mẫu bôi trắng phần đầu trái, phát hiện có dư lượng carbendazim; trong đó, có 3 mẫu có dư lượng trong cả cơm lẫn vỏ, 1 mẫu có dư lượng trong phần vỏ, nhưng không có trong phần cơm.

    Tuy nhiên, theo ông Tương, do không có tiêu chuẩn quốc tế Codex và TCVN về dư lượng carbendazim trên sầu riêng, nên TTKĐTBVTVPN phải đánh giá kết quả trên, dựa vào tiêu chuẩn của... Đài Loan!

    Căn cứ theo tiêu chuẩn Đài Loan, thì dư lượng carbendazim trên sầu riêng cho phép là 1mg/kg. Vậy, với 3/15 mẫu có dư lượng carbendazim trên phần cơm của sầu riêng, với mức từ 0,09-0,21mg/kg, đều nằm dưới mức cho phép (tức an toàn).

    Song, theo TS Nguyễn Đăng Nghĩa (Viện KHKTNN miền Nam), điều này không có nghĩa là an toàn tuyệt đối với người ăn. Nếu thường xuyên ăn sầu riêng có dư lượng carbendazim, chất này sẽ tích tụ và gây ra những đột biến gene, tạo tế bào ung thư trong cơ thể con người về lâu dài.

    Ép trái sầu riêng "ngậm" phân bón...

    Ngoài việc bôi, trét chất trắng gây ung thư lên trái sầu riêng, không ít nông dân còn can thiệp thô bạo bằng nhiều chất độc hại khác lên trái sầu riêng. Ở 2 xã Ngũ Hiệp và Long Trung, huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang, người ta đã dùng phân bón lá phun thẳng vào trái sầu riêng, nhằm làm cho trái nặng ký và... nặng tiền hơn.

    Theo kỹ sư Tạ Minh Tuấn (Trưởng phòng nghiên cứu thị trường - Viện Nghiên cứu cây ăn quả miền Nam), cách làm này đã "bẻ ngược" quy trình, mà các nhà khoa học đã khuyến cáo: Tuyệt đối không phun hoá chất, phân, từ 7-20 ngày, trước khi thu hoạch, để hoá chất có thời gian phân huỷ, hoặc dưới mức dư lượng cho phép, bảo vệ sức khoẻ người tiêu dùng.

    Còn TS Nguyễn Đăng Nghĩa, cho rằng: "Phân bón lá có hoạt chất kích thích tăng trưởng. Khi phun thẳng vào trái sầu riêng, dư lượng thuốc sẽ ngấm thẳng vào trái, không qua chuyển hoá, làm trái to, vỏ dày hơn ruột, giống như heo xài hoócmôn tăng trưởng vậy. Với chủ vườn, thì "nặng ký, nặng tiền"; nhưng với người ăn, thì hoạt chất trên ngấm dần vào cơ thể, gây ngộ độc, kích thích mầm bệnh, nguy hiểm cho sức khoẻ con người".

    Chưa hết, để làm cho trái sầu riêng chín nhanh hơn, người ta còn ngâm cả trái vào nước pha... phân bón! Ở xã Ngũ Hiệp - thủ phủ giống sầu riêng khổ qua xanh - phân bón làm chín trái được sử dụng phổ biến, là "thần dược" của các nhà vườn...

    Thay vì chỉ pha 20-30ml phân bón/1 lít nước để làm chín trái, có không ít người, vì muốn SR chín nhanh hơn, đã pha đậm vô tội vạ liều lượng "thần dược". Sau đó, nhúng sầu riêng vào, 20 phút sau, lấy ra... Và, chỉ 2 ngày ủ, trái sầu riêng đã... vàng rực, thơm lựng.

    TS Nguyễn Đăng Nghĩa cho biết: "Phân bón làm chín trái có hoạt chất ethrel - có gốc etylen, dùng kích thích cây caosu ra mủ nhiều. Nhưng, nó cũng là chất độc, mà hàm lượng cho phép sử dụng rất nhỏ. Nếu lạm dụng, nhúng trực tiếp trái sầu riêng vào chất này có liều lượng cao, dứt khoát sẽ tồn dư chất độc hại trong cơm trái sầu riêng.

    Nguy hiểm hơn, khi etylen tác dụng với thành phần nitơrát trong quả, sẽ tạo ra chất etylenglycol dinitrat - một chất rất độc với con người".

    Được thuhoaibktq sửa chữa / chuyển vào 18:07 ngày 23/08/2007
  2. thuhoaibktq

    thuhoaibktq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0

    3. Công nghệ lẩu:
    Kinh hoàng "công nghệ lẩu"! (theo: http://www3.vietnamnet.vn/xahoi/doisong/2007/01/658569/)
    Chỉ cần 80.000 - 120.000 đồng, nhiều người Hà Nội đã có thể vui vẻ trước một nồi lẩu sôi sùng sục ở các "phố lẩu", nhưng ít ai biết, muốn có nồi nước lẩu này, gia vị phải mua từ... Trung Quốc với đủ thứ chẳng ai biết tên.
    Ít ai biết nguyên liệu làm nước lẩu được nhập lậu từ Trung Quốc.
    "Công nghệ" nước... lẩu
    11h trưa. ?oPhố lẩu? Ngõ Trạm ùn ùn thực khách. Chúng tôi ghé vào quán lẩu ngay đầu Ngõ Trạm, một trong sáu quán thuộc chuỗi nhà hàng T lẩu cùng nằm trên đoạn phố này. Ngồi chưa đầy năm phút, một nữ nhân viên đã bưng ra và đặt lên bàn một nồi nước dùng nghi ngút khói, màu vàng đục, nổi lều phều mấy miếng dọc mùng.
    Giả vờ đi rửa tay, tôi bước nhanh theo cô nhân viên vào phía trong của quán với mục đích ?ongó trộm? công nghệ làm lẩu của họ. Khi tôi bước vào, hai nam nhân viên đang đun nước lẩu chứa trong bốn nồi nhôm lớn cỡ 150 lít, đặt trên bếp lò phừng phừng lửa.
    Một nhân viên nam lấy một can nhựa trắng 40 lít đặt ngay sát buồng vệ sinh, mở nắp và đổ lần lượt vào từng nồi nước dùng đang đun trên bếp một thứ chất lỏng màu vàng nhờ. Cô nhân viên đứng bên cạnh lấy chiếc muôi có cán dài, khuấy đều từng nồi. Váng mỡ, hành đọng lại đen kít trên vành miệng ca.
    Sau đó họ múc nước dùng được đun nóng trong bốn chiếc nồi nhôm đổ vào một thùng nhựa loại 250 lít để kế bên. Thỉnh thoảng, một nhân viên lại thoăn thoắt chạy từ ngoài vào, múc nước từ thùng nhựa vào nồi inox rồi bê lên cho thực khách. Mới 11h trưa mà các quán lẩu đã đông nghẹt người ra vào.
    Soạn: HA 1019953 gửi đến 996 để nhận ảnh này
    Những gói gia vị lẩu được bán đầy rẫy tại chợ Lũng Vài (Trung Quốc)
    Bí ẩn gia vị lẩu
    ?oGia vị lẩu Tàu, lẩu Thái Lan giá 6.000 đồng/gói. Mua nhiều thì 5.500 đồng/gói, đảm bảo ngọt như nước xương bò ninh. Nếu thích có mùi vị của lẩu gà thì mua 55.000 đồng/ hộp bột hương gà của Trung Quốc!? - chị Hạnh, chủ kiôt bán buôn hàng khô, đồ hộp trên phố Nguyễn Thiện Thuật cạnh chợ Đồng Xuân, ?otiếp thị? ngọt như đường sau khi nghe tôi trình bày đang muốn mở một nhà hàng lẩu ở Mỹ Đình.
    Theo chị Hạnh, cửa hàng của chị rất có uy tín cung cấp gia vị lẩu Trung Quốc (TQ), lẩu Thái Lan và các loại gia vị khác do hai nước này sản xuất cho phố lẩu Phùng Hưng. Chị kể vanh vách những nhà hàng như quán NN, quán Linh... trên đường Phùng Hưng vẫn thường mua gia vị từ kiôt nhà chị về ?olàm hàng?.
    Cầm mấy gói ?ogia vị lẩu? từ bà chủ, tôi phát hoảng khi thấy một loại gia vị lẩu kín đặc chữ TQ, đỏ ké với nồi lẩu đủ cá, thịt, rau xanh ở mặt trước. Hoàn toàn không có lấy một dòng chữ về nguyên liệu, cách dùng, hạn sử dụng. Cũng chẳng biết ai sản xuất và nhập khẩu về VN.
    Mở gói gia vị lẩu, mùi cay xộc lên mũi. Những vảy mỡ nước màu vàng ngấm ra ngoài túi nilông làm cái túi nhầy nhụa, trông đã thấy mất vệ sinh. Bên trong là một bánh đặc gồm mỡ, bột ớt, muối, đường, sả băm...
    Mấy nhà chuyên môn ở Cục An toàn vệ sinh thực phẩm được chúng tôi cho xem gói lẩu, nói: ?oChắc chắn phải có hóa chất bảo quản, nếu không mỡ nước và các nguyên liệu tươi khác không thể để tháng này qua tháng khác trong túi nilông?.
    Ông chủ Thành, chủ nhà hàng N trên phố Phùng Hưng, cười bí hiểm khi tôi đề nghị ?otư vấn giúp mở một nhà hàng lẩu ở Mỹ Đình?. Theo đó, chỉ có việc tư vấn làm sao cho lẩu ngon như quán của ông thì tôi sẽ hậu tạ 20 triệu đồng.
    Ông Thành nói: ?oMuốn ngon như vậy thì dễ thôi, tôi sẽ cho nhân viên đến giúp?. Khi tôi hỏi có phải dùng gia vị lẩu TQ hay Thái Lan để hạ giá thành hay không, ông chủ lại mỉm cười bí hiểm. ?oKhi đó hãy biết?. Nhưng khi thấy tôi chỉ mấy cái bao bì gia vị lẩu chữ TQ ngay cạnh bàn chế biến, ông Thành cười ngượng: ?oBao bì bột ngọt ấy mà!?.
    Muốn mua bao nhiêu cũng có
    Trong vai một ông chủ mới mở quán lẩu, tôi ngược quốc lộ 1 lên biên giới Lạng Sơn tìm nguồn hàng. Sau khi biết ý định muốn lấy nhiều hàng của tôi, Hưng, một tay bán hàng thực phẩm khô tại chợ Đồng Đăng, nói: ?oLoại lẩu gói này bên TQ bán đầy. Nếu cần tôi dẫn sang mua...?.
    Chúng tôi ngược đường Hang Dơi sang bên chợ Lũng Vài. Hưng dẫn tôi vào một kiôt bán bánh kẹo và hàng thực phẩm. Chủ kiôt là một cô gái TQ biết nói tiếng Việt. Cô gái gật đầu lia lịa khi nhìn thấy Hưng đưa ra mẫu gia vị lẩu tôi mang theo, rồi hỏi bằng thứ giọng lơ lớ: ?oMua ?ocẩu lìu? (gia vị lẩu) à, lấy nhiều không? Cái này người VN mua nhiều lắm. Nhưng lấy số lượng lớn phải đặt hàng trước?. Tôi bảo: ?oCần xem thử mẫu, có bao nhiêu loại cứ đem hết ra?.
    Cô gái mở hộc tủ lôi ra hơn chục gói gia vị lẩu với ba chủng loại chính: dạng bột, dạng mỡ đóng thành bánh và dạng thuốc bắc. Tất cả được đóng trong bao bì nilông, bên ngoài màu mè lòe loẹt, chữ TQ chi chít. Cái nào cũng vẽ hình một nồi lẩu nghi ngút khói bên cạnh ngồn ngộn các đĩa thịt gà, thịt bò, cá, tôm, rau... ?oGói bánh mỡ có giá 2 NDT (1 NDT = 2.000 đồng), gói bột và gói dạng thuốc bắc đồng giá 0,8 NDT, nếu lấy nhiều giảm được 0,2-0,4 NDT/gói? - cô chủ kiốt nói.
    Tôi mở ra xem thử gói gia vị lẩu dạng bánh mỡ. Mùi gây gây nồng nồng xộc thẳng vào mũi, bên trong thứ bánh mỡ đã đông bết lại vàng khè, đôi chỗ ngả màu đen. Theo hướng dẫn của cô chủ kiôt, chỉ cần bỏ cái bánh mỡ này vào nồi nước sôi là được... một bữa lẩu ngon lành. Đặc biệt, nước lẩu pha chế từ gia vị lẩu này có thể để được vài ngày mà vẫn không thay đổi màu sắc và hương vị.
    Theo một chủ hàng trong giới buôn tại thị trấn Đồng Đăng, nguồn hàng gia vị lẩu này chủ yếu được dân buôn lậu ?ođánh? về đưa cho mấy quán bán đồ khô, hàng tạp phẩm và các phố chuyên bán lẩu tại Hà Nội.
    ----------------------------------------------------------------------------------------------
    4. Phở Bò làm từ thịt ngựa:
    Thịt ngựa làng Bình Đà (theo: http://irv.moi.gov.vn/KH-CN/tintucthoisucs/2005/12/15027.ttvn)
    Xưa nay, nói tới làng Bình Đà, xã Bình Minh, huyện Thanh Oai, Hà Tây là người ta nghĩ ngay đến nghề làm pháo. Nhưng kể từ khi có quyết định cấm sản xuất và lưu hành pháo trên toàn quốc, không hiểu Bình Đà chuyển sang làm nghề gì? Có dạo hình như người Bình Đà làm nghề may. Nhưng gần đây, bỗng nhiên Bình Đà lại nức tiếng nhờ một nghề mới, đó là nghề làm thịt ngựa.
    Hóa ra, dân Hà thành, ai cũng đã từng ăn thịt ngựa làng Bình Đà. Có gì đâu, người Hà Nội ai chẳng thích ăn phở, mà thịt ngựa Bình Đà chủ yếu là cung cấp để làm phở... bò và thị trường chủ yếu là Hà Nội. Thông tin này cũng đã được rất nhiều thực khách mê phở bán tín bán nghi, nhưng, ai đã từng tới Bình Đà trong những năm gần đây, hẳn sẽ thấy không còn nghi ngờ gì nữa, nhất là khi được tận mắt chứng kiến quy trình giết mổ, vận chuyển của làng nghề non trẻ mà nhiều tiềm năng này.
    Chợ giết mổ bao giờ cũng bắt đầu họp từ nửa đêm, thường được tổ chức theo từng gia đình hoặc nhóm bạn hàng quen thân. Những người thợ lành nghề thường buộc 4 chân ngựa với nhau để ?ovô hiệu hóa? mọi cử động của con ngựa và bắt đầu cuộc ?ohành quyết?. Ngựa không bao giờ nằm, cho nên, khi bị buộc bốn chân với nhau, con ngựa trở nên rất yếu và hoảng sợ, chỉ có thể nằm thở phì phò. Lợi dụng lúc này, người thịt tiến hành khâu đầu tiên: cắt tiết. Chỉ mất chưa đầy 1 phút, sau đó, chuyển giao cho người khác và thao tác được tiếp tục với những ?onạn nhân? tiếp theo. Dây chuyền giết mổ cứ thế vận hành trơn chu trong vài tiếng và đến tảng sáng thì dừng. Cả làng Bình Đà chỉ có khoảng chục hộ là chủ các lì thịt ngựa, nhưng lại lôi kéo đông đảo người dân tham gia. Làng xóm sáng rực ánh điện, ngõ xóm, người qua kẻ lại náo nhiệt như Tết. Tiếng nói, tiếng cười, thậm chí cả tiếng cãi nhau tại các lò mổ làm ồn ào cả làng. Đúng là cãi nhau như mổ... ngựa. Nuôi một con ngựa để thịt ở làng Bình Đà còn đắt hơn so với một con bò. Chính vì thế mà ngựa chủ yếu được mua từ Hòa Bình, Sơn La, Hà Giang, thậm chí cả từ Lào đưa sang. Những người ?olái ngựa? chuyên nghiệp thường xuyên đi các tỉnh để gom hàng, sau đó thuê ô tô chở về. Giá mua một con ngựa dao động từ 1 triệu đến 2 triệu, còn sau khi thịt, bán 35.000 đồng/kg tại lò mổ. Bán cả xương, da, lông và các bộ phận khác, mỗi con ngựa sẽ lãi được khoảng vài trăm ngàn...
    Trời đã gần sáng, các sản phẩm lúc này đã được phân loại và đóng gói nghiêm chỉnh để chuẩn bị tiến về... Hà Nội. Khi người Hà Nội vẫn đang ngon lành giấc ngủ, từng đoàn xe máy chở đằng sau những túi, những bọc to bọc nhỏ từ hướng làng Bình Đà đi ra, ấy chính là cuộc hành hương cuối cùng của những chú ngựa.
    Sáng ra, công nhân viên chức Hà thành dậy sớm, quần áo chỉnh tề, trước khi đến cơ quan, thể nào cũng phải ghé quán phở bò quen thuộc để lót dạ một bát, ai ăn khoẻ, gọi thêm đĩa quẩy cho chắc dạ. Bắt đầu ngày mới muộn hơn chút là bà con tiểu thương. ?oBà chủ cho bát tái gầu, 2 trứng trần kỹ, nhớ cả rượu nữa nhé!?. Thế là khề khà, hai chân co cả lên ghế, bữa sáng có thể kéo dài đến tận 10h trưa. Với công nghệ chế biến của các bà chủ quán, thịt ngựa hay thịt bò, ?ochỉ có... Chúa mới biết?, đó là theo cách nói của các bà chủ quán mỗi khi có khách hàng khó tính nào gặng hỏi về xuất xứ thịt bò của các bà. Còn thực tế thì chẳng mấy thực khách quan tâm bởi vì bò hay ngựa chẳng quan trọng lắm, miễn ngon miệng là được!
    Bình Đà cho biết, thịt ngựa của làng chủ yếu cung cấp cho thị trường Hà Nội. Số lượng ngựa được tiêu thụ trong một ngày phụ thuộc vào nhu cầu ngoài đó. Khi nào cần nhiều, người ta gọi điện vào. Cao điểm chính là dịp Tết, có nhà một ngày thịt đến 20 con. Thế nhưng, ở Hà Nội làm gì có quán thịt ngựa. Vậy người Hà Nội làm gì với thịt ngựa nếu chẳng phải là thay thịt bò để làm phở? Một chị chuyên buôn thịt ngựa cho biết, hiện nay, khoảng 40% phở bò là phở thịt ngựa. Đối với người không rành, thật khó phân biệt đâu là thịt bò, đâu là thịt ngựa bởi màu sắc giống nhau và mùi vị cũng chẳng khác nhau là mấy.
    Thật ra, để biết thêm những thông tin này quả không đơn giản chút nào, bởi tất cả những người mưu sinh làng Bình Đà đều không muốn cho người lạ xem họ ?otác nghiệp?. Họ sợ khi cả Hà Nội biết mình bị... lừa thì họ mất nghiệp là cái chắc. Lo lắng của họ cũng hoàn toàn có cơ sở, bởi người Hà Nội vốn rất tự hào về khả năng ẩm thực của mình, cũng như rất trân trọng món phở bò như một di sản tiêu biểu của nghệ thuật ẩm thực người Hà thành. Vì vậy, không hiểu, họ sẽ đón nhận sự ?oxúc phạm? này thế nào? Còn nhớ, cách đây mấy năm, người Hà Nội đã phải mang nỗi buồn mà một số người văn hóa đã ví là ?onỗi buồn Hà Nội? chỉ vì một số cơ sở sản xuất bánh phở thiếu lương tâm đã lạm dụng thuốc bảo quản thực phẩm khi chế biến. Mỗi buổi sáng ngủ dậy, người ta lại nháo nhác hỏi nhau ?oăn gì nhỉ? và thật là sung sướng khi món phở được Sở Y tế ban hành lệnh ?obáo an?. Nói thế không phải người Hà Nội... chết vì ăn, nói thế để thấy người Hà Nội đã coi phở là một món ngon bậc nhất, mà phở bò lại nhất hơn cả... nhất.
    Nhưng làng thịt ngựa sẽ không lo bị ?ogiải thể? vì thông tin đáng mừng này: thịt ngựa ngon, rẻ và bổ hơn thịt bò. Một bác sĩ trong Viện Quân y 103 chuyên nghiên cứu về huyết học từ ngựa đã khẳng định điều này. Theo một chuyên gia nghiên cứu về ngựa thì thịt ngựa nóng nên không có sán, tỷ lệ đạm trong thịt ngựa cao, xương ngựa nấu cao chữa đau lưng, máu ngựa làm huyết thanh chống uốn ván, rắn cắn... Nói chung thì thịt ngựa hoàn toàn có thể thay thế thịt bò, thậm chí, còn hơn thịt bò.
    Rất có thể, trong tương lai không xa, người Hà Nội sẽ buộc phải du nhập thêm nhiều món ngon Hà Nội làm từ thịt ngựa mà không chỉ là phở thịt ngựa!
    Được thuhoaibktq sửa chữa / chuyển vào 18:03 ngày 23/08/2007
  3. haivan123

    haivan123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2006
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Ăn uống bây giờ đúng là kinh hoàng, nhưng mà sợ không ăn thì sống làm sao? nên cũng chỉ khuất mắt trông coi và hy vọng trong tương lai các nhà sản xuất thực phẩm sẽ có ý thức hơn về vệ sinh an toàn thực phẩm
  4. Kaza

    Kaza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    2.880
    Đã được thích:
    1
    Đã có topic tương tự
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này