1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

VẾT THƯƠNG - Cho những ai từng yêu và...đau

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi saobienbluebigbye, 19/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguyen_huyhoang2000

    nguyen_huyhoang2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2002
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    vết thương tuy chưa lành nhưng da non đang liền sẹo, ấy vậy mà cứ hễ gió máy tí xíu là đau âm ỉ, đau chứ, nhớ chứ vì là người mình yêu thương mình lo lắng hết mực, chằng ai bít mình yêu thế nào và chân thành ra sao, cũng không ai bít mình đau đớn và mệt mỏi đến dường nào.
    Người ta đi rồi, vết thương cũng đang kéo mày chuyển lành nhưng sao vẫn thấy đau dù không có gió độc
  2. thuphuong_85nh

    thuphuong_85nh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2006
    Bài viết:
    2.470
    Đã được thích:
    0
    Đã từng yêu thật lòng và khi chia tay thì đau lắm, như có cái gì đó bóp chặt tim, không thở nổi, chỉ thấy như người thiếu không khí, khó thở, thấy đau nhưng ko biết đau ở chỗ nào.
    Đau nhất là chính mình phải nói lời chia tay trong khi vẫn còn yêu và quá yêu
  3. anhnh11

    anhnh11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2007
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Yêu rồi chia tay thì chán lắm.. buồn lắm ý...
    Bọn bạn nó bảo là chọn lựa trước khi yêu...
    Thấy cũng đúng lắm...
  4. muaxanh

    muaxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    0
    Lựa chọn thì lựa chọn nhưng có ai biết ngày mai sẽ ra sao
    Thì cứ coi như là duyên số
    Được ở bên nhau là có duyên,còn không thì đành chấp nhận thôi chứ biê''t làm thế nào
  5. mailan58

    mailan58 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2007
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0

    [/quote]
    Chắc chắn là sẽ có lúc thấy mệt mỏi và chán nản. Còn tùy bạn có còn yêu người ấy đủ mạnh để tiếp tục nữa ko thôi
    Mình chẳng biết là có y người ta đủ mạnh hay ko nữa. Đã 5 năm m từ chối tất cả những người khác và mong chờ vô vọng. Vào một điều mà mình cũng không biết trước kết quả nữa
  6. anhnh17

    anhnh17 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2007
    Bài viết:
    1.288
    Đã được thích:
    0
    Thì phải lựa chọn kỹ vào?
    Chứ khi yêu hay bị mờ mắt lắm...
    Toàn là màu hồng...
    Hic hic... Bạn thử cãi nhau vài lần xem sao...
    Lúc đó biết người ta thế nào?
    Nói chung là phải tỉnh táo.....
    Chứ giờ cũng nhiều người tốt lắm mà...
  7. luckylluke

    luckylluke Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2007
    Bài viết:
    1.283
    Đã được thích:
    0
    Tớ đã cãi nhau vài lần rồi, mà chẳng thấy sao cả
    Đúng là khi yêu thì thấy mù quáng lắm, thấy cái gì cũng tốt đẹp cả
    Vậy thì phải làm sao

  8. kelangdu88

    kelangdu88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2007
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    Vết thương chẳng bao giờ lành được. Đời người thì ngắn nhưng nỗi nhớ quá dài. Cô đơn và sợ, chẳng dám yêu, chẳng dám tin, và chẳng dám hy vọng..cứ sợ...lại đau khổ nữa...
  9. ngaykoanh

    ngaykoanh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/09/2007
    Bài viết:
    719
    Đã được thích:
    0
    trên đời này ai mà chưa trải qua nỗi đau của tình yêu thì chắc chắn sẽ ko hiểu thế nào là tình yêu và trân trọng nó,
  10. AdamvaEva

    AdamvaEva Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2007
    Bài viết:
    396
    Đã được thích:
    0

    Vết thương tỉnh thức
    --- Trịnh Công Sơn ---
    ..."Tình yêu thương mang đến khổ đau nhưng đồng thời tình yêu cũng mang đến hạnh phúc. Có một lá cờ bay trên hạnh phúc và có một đoá quỳnh héo úa ngủ trong khổ đau. Cố gắng tránh đừng than thở. Thử thở dài một mình và quên lãng.

    Ta không thể níu kéo một cái gì đã mất. Tình yêu khi đã muốn ra đi thì không một tiếng kèn nào đủ màu nhiệm để lôi về lại được. Tình yêu là tình yêu. Trong nó đã sẵn có mầm sống và sự huỷ diệt.
    Tình yêu tự đến và tự đi, không cần ai dìu dắt. Nó hoàn toàn tự do. Muốn giam cầm thì nó sẽ bay đi. Muốn thả nó bay đi có khi nó ở lại.
    Vì có tình yêu nên có lễ hội. Người ta bắt đầu bằng những cuộc viếng thăm, lui tới, áo mũ xênh xoang, bánh trái ***g đèn heo ngỗng? Những cuộc rước dâu pháo nổ đì đùng, trống kèn inh ỏi. Lễ hội mở ra trên đường,trong làng, trong xóm: lễ hội mở ra cả trong lòng người
    Thường vào mùa thu là mùa lễ hội tình yêu. Có những lễ hội kéo dài suốt cả một đời người. Có những lễ hội có một đời sống đôi khi quá ngắn ngủi.
    Đến một lứa tuổi nào đó, chia vui và chia buồn đều có một nỗi mệt nhọc như nhau.
    Có những người yêu đã ra đi bỗng một ngày nào đó trở lại. Vì sao? Không vì sao cả. Vì một chọn lựa tưởng rắng đã đúng cuối cùng sai. Và đã trở lại với một người mình đã phụ bạc để muốn hàn gắn lại một vết thương. Một vết thương nhiều khi đã lành lặn lâu rồi bất chợt vỡ oà như một cơn tỉnh thức. Tỉnh thức trên vết thương. Trên một nỗi đau tưởng đã thuộc về quá khứ.
    Nhưng không, không có gì thuộc về quá khứ cả.Thời gian trôi đi và vết thương vẫn còn đó. Nó vẫn chờ được thức dậy một lúc nào đó để sống lại như chính bản thân nó là một vết thương.
    Nhưng vết thương khi đã được đánh thức thì nó không còn là vết thương cũ vì giờ đây nó là một vết thương tỉnh thức. Một vết thương tỉnh thức là một vết thương biết rõ nó là một vết thương. Nó thức dậy và nó nhận ra rằng nó đã được khai sinh trên tâm hồn một con người và đã có một thời gian dài làm đau đớn con người đó. Vết thương tỉnh thức là một con mắt sáng ngời. Nó nhìn ngược về quá khứ và ngó thẳng đến tương lai. Nó mách bảo cho chủ nhân của nó rằng không có một vết thương nào vô tư mà sinh thành cả. Nó là một nỗi đớn đau như trời đất trở dạ làm thành một cơn giông bão.
    May thay trong cuộc đời này có tình yêu vừa có tình bạn. Tình bạn thường có khuôn mặt thật hơn tình yêu. Sự bội bạc trong tình bạn cũng có nhưng không nhiều.
    Tôi thấy tình bạn quí hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa.
    Cuối cùng không có gì khác hơn là sống và chết. Sống làm thế nào cho tròn đầy sự có mặt và chết cho ngập tràn cõi hư không. Phải đến tận cùng hai cõi sống chết để làm tan biến đi những giấc mơ mộng đời không thực.

Chia sẻ trang này