1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vì Gia đình hay vì bản thân???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi SO_IN_LOVE, 01/01/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. SO_IN_LOVE

    SO_IN_LOVE Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Vì Gia đình hay vì bản thân???

    Công việc hiện nay của bạn tôi không fải chán mà cực kỳ chán. thu nhập thấp, ko có tính cạnh tranh lại hay bị sai lặt vặt. Nói túm lại là 1 công việc theo tôi nghĩ là ko có tương lai. Nhưng được cái là ở gần nhà, gần cha mẹ.
    Vừa rồi bạn tôi nhận được lời mời từ 1 công ty phần mềm trong tp HCM với mức lương hậu hĩ. Thật tiêc, nếu nhận lời thì sẽ fải xa gia đình mà bạn tôi muốn chăm lo cho gia đình (ctrai duy nhất)
    Tôi muốn khuyên bạn tôi nên đi theo con đường vào tpHCM nhưng có lẽ tôi và bạn tôi có lối suy nghĩ khác nhau quá. Hình như tôi là ngươì không chịu an phận như bạn tôi. Nhưng là 1 thằng ctrai, tôi ko muốn bạn tôi cứ lún chân mãi vào chốn không có đường ra tươi sáng như thế này. Tôi phải khuyên bạn tôi ntn bây giờ???
  2. cafe_de_delice

    cafe_de_delice Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn ấy đã không muốn đi thì chịu rồi. Nếu lý do là vì gia đình thì chỉ có gia đình bạn ấy thuyết phục được bạn ấy đi hay không đi thôi. Dù bạn có ý tốt nhưng nếu bạn của bạn là người an phận, đã chấp nhận công việc hiện tại thì sợ là bạn cũng khó khuyên được bạn ấy.
  3. dawn_of_life

    dawn_of_life Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/04/2007
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Là một thằng con trai mà chịu lún chân ở nơi không tương lai thế thì khuyên thế nào được?
    Đó là trường hợp tự do bay nhảy, còn trường hợp này có khi cha mẹ anh ta đau ốm thì sao? Hoặc anh ta thấy việc bây giờ vẫn ổn mà người ngoài nhìn vào thì không thấy vậy, nói chung đã trưởng thành thì phải chịu trách nhiệm với bản thân.
  4. nguoixuban

    nguoixuban Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Mỗi người sẽ có những quyết định khác nhau và không thể nói hay được điều gì ở thời điểm này.Bạn có dám khẳng định lên HCM công việc sẽ dễ dàng hơn không? Bạn có dám khẳng định lên đó cuộc sống nhẹ nhàng hơn không khi mà phải tự lập và trăm thứ phải lo .Con đường còn ở phía trước và hãy để chính người ta bước đi để mai sau không phải tiếc nuối.
  5. nhim2012

    nhim2012 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.040
    Đã được thích:
    0
    Bạn ấy là ng hoàn toàn khác bạn và mỗi ng có những mục tiêu khác nhau trong csống. Bạn ấy đặt ra mục tiêu và đạt đc mục tiêu ấy thì đó là hạnh phúc rồi. Tiền rất quan trọng nhưng đối với bạn ấy, gđ quan trọng hơn.
  6. alze

    alze Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2006
    Bài viết:
    953
    Đã được thích:
    0
    Nhân bất vị kỷ - trời tru đất diệt
    người mà ko vì mình thì chết đê
  7. SO_IN_LOVE

    SO_IN_LOVE Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    cha mẹ đều rất khoẻ mạnh và đang công tác tốt. Bạn biết ko? Công việc bây giờ chỉ là 600k/tháng. Bạn của tớ thực sự rất chán cviệc này và vẫn tìm rượu để giải buồn. Vậy mà khi có 1 cviẹc lương 5 triệu trong tpHCM (trong đó có bà con nhé), nhất định ko chịu vì ko mún xa chamẹ. Trong khi ở nhà đã có 1 em gái đã trưởng thành chăm sóc cha mẹ. Tớ nghĩ thế là đủ để cho 1 ng con trai tung cánh!!
    Quá đáng tiếc.... có ai có cách nào júp dc tớ ko??? Tớ ko muốn thấy bạn mình ngày ngày chìm đắm trong rượu chè. Thực tình tớ cũng ko thể hiều dc bạn tớ nghĩ j nữa rồi!!!
  8. Romantic_mafia_

    Romantic_mafia_ Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    3.201
    Đã được thích:
    0
    kêu bạn trai bạn đi chết đi , đúng là dạng yếm thế
    @nói thật , loại người này có 2 cách , 1 là nói thẳng chửi như tát nước vào mặt nếu không ăn thua thì chỉ còn cách nỉ non khuyên bảo cái lợi cái hại cho việc đi và ở, mà theo mình thì mặc kệ, tưởng bạn nói bạn trai bạn lo lắng việc cha me già yếu kô muốn đi ai dè....
  9. dhtngt

    dhtngt Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/07/2007
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Tớ nghĩ rằng mọi người đừng vội trách bạn trai trong chuyện, mỗi người một hoàn cảnh nên không dễ dàng đánh giá anh ta là người thế nào.
    Tôi và các bạn của tôi khi ra trường hầu như đều ở lại thành phố tìm việc mà không trở về quê hương, một phần vì công việc ở quê mà lại ở các cơ quan nhà nước thật là nhàm chán, làm cho con người ta ì ạch đi, lương thì ba cọc ba đồng. Nhưng mà muốn có việc ở quê đâu có dễ, khó hơn ở thành phố nhiều, lại phải nhờ cậy vào bố mẹ đi xin đi xỏ, mất cả đống tiền (tính đến cả chục triệu) ra mới chui được vào một chỗ lương chưa đầy triệu một tháng. Thế thử hỏi đến bao giờ và khi nào chúng ta mới làm đủ bằng cái số tiền đó, có nhanh lắm thì chỉ là ăn hối lộ, với tham ô. Mà bố mẹ cho ăn học bao nhiêu năm, cuối cùng lại quay về nhờ bố mẹ xin việc cho. Thật lòng là không thể sống như thế được.
    Nhiều bạn thì gia đình ở quê rất đầy đủ, có quyền lực, có vị trí và rất dễ dàng kiếm được một chỗ làm nhiều bổng lộc (còn có nhàm chán hay không thì do người đó thôi). Ở quê họ có đủ mọi thứ để có thể tiến thân thì về sống ở quê là giải pháp an toàn nhất.
    Nhưng ngược lại lang thang trên các thành phố lớn, thử hỏi có giàu hơn ở quê không, nhiều khi là không bằng, cuộc sống đắt đỏ cạnh tranh, phải đi thuê mướn nhà cửa, tự mình phải làm tất cả, không thể nhờ vả bố mẹ được. Nhiều khi gặp chuyện mệt mỏi và khó khăn tôi đã tính quay về. Nhưng nghĩ về lại làm khổ bố mẹ thêm nên lại phải gồng mình lên để chiến đấu. Cuộc sống như thế đã dạy cho tôi khả năng tự lập rất lớn, tôi có thể chủ động mọi việc tôi làm, dù cuộc sống còn quá nhiều bấp bênh và khó khăn.
    Điều mà không chỉ tôi mà các bạn của tôi luôn phải suy nghĩ và đắn đo là cuộc sống của bố mẹ dưới quê. Con cái lớn lên chúng nó đi hết, mỗi đứa một cuộc sống riêng, bao nhiêu năm cố gắng vì con cái giờ thì chỉ còn lại hai ông bà già với nhau. Nếu bố mẹ sống gần họ hàng thì còn đỡ lo, nếu sống xa họ hàng thì lúc đau ốm thì sao, khó khăn cũng chỉ hai ông bà với nhau, con cái dù có gọi điện về liên tục thì cũng không thể biết được hết tình hình của bố mẹ mình thế nào. Nhiều khi cuộc sống quá bận rộn, người ta đôi lúc đã quên mất đi cuộc sống của bố mẹ ở dưới quê, có khi vài tháng mới về thăm bố mẹ được một lần. Con về thì bố mẹ vui mừng, bắt cầm hết cái này cái kia đi, chỉ sợ con khổ. Còn các con nhiều khi nghĩ thương bố mẹ lắm, nhưng không biết làm thế nào cả, vì cuộc sống mưu sinh mà phải ra đi.
    Không hiểu có bao nhiêu bạn trong cái ttvnol này có hoàn cảnh tương tự như thế.
    Nên khi bạn trai trong chuyện quyết định làm ở quê thì mọi người cũng đừng có tỏ thái độ là con trai thế này con trai thế kia. Không dễ dàng đánh giá được.
    Nhưng cuộc sống hãy làm nhưng điều mà mình cảm thấy sau này sẽ không hối tiếc. Vì bố mẹ mà ở dưới quê với cái công việc buồn chán thì dần nó sẽ giống như địa ngục, rồi còn con cái mình sau này nữa chứ. Nếu cuộc sống không tốt lại nẩy sinh cãi vã và trách mắng nhau. Cũng không đơn giản chút nào cả.
    Nếu đi SG thì cuộc sống bố mẹ ở nhà cũng là những điều lo lắng, nhưng rất rất rất nhiều người ở hoàn cảnh của chúng ta, họ vẫn khắc phục và đi lên được. Cái chính là ở bản thân chúng ta. Mỗi người phải tự quyết định đến tương lai của chính mình và gia đình của mình.
    Tôi tìm thấy câu chuyện của mình có điểm chung với câu chuyện của bạn.

  10. SO_IN_LOVE

    SO_IN_LOVE Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    cám ơn mọi người chia sẻ. ĐÚng là mỗi ngưồi có 1 lựa chọn riêng cho mình. Cuộc sống ko ai giống ai cả. Có những người vì sự nghiệp nhưng xó những ngưồi vì gia đình mà hi sinh bản thân mình.
    Có lẽ chính vì bạn tôi như thế nên càng quý hơn vì họ biết lo lắng cho gia đình cha mẹ.
    Nhưng có những lúc tôi nghĩ răng, sau này khi cha mẹ ko còn đủ sức lviệc nữa, bạn tôi vẫn với đồng lưuơng chết đói đó sẽ lấy j để nuôi cha mẹ đây?
    Dù sao tôi cũng hi vong rằng bạn toi sẽ có những cơ hội tốt hơn ở HN này.
    VIET CHO BAN TÔI: Cái hướngg đi hiện tại đã quá sai lầm rồi, mong bạn đừng phụ thuộc vào gia đình như thế nữa, bạn biết rõ năng lựuc của bạn mà, vươn ra, tìm một cơ hội gnhề nghiệp tốt hơn bạn nhé!!!

Chia sẻ trang này