1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vi Thuỳ Linh...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi dom_rocker, 22/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Thật đúng như ý nghĩ của mình. Nguyễn Style... thiết kế 2 bộ váy cho Linh.
    Rất ấn tượng.
  2. nhathuyen

    nhathuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2005
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    chào anh 2910 !
    Đi ngủ cũng ôm ĐT như thế thì nghe có vẻ chuối chuối.Mà bảo cho mượn một hôm thì quyết không rời. Anh v iết hay nhỉ.
    Vẫn phải nói là mặc dù em không thích thơ VTl dưng mà em chẳng ưa cãi vã .Anh đọc kĩ kĩ đi rồi post bài nào anh thích nhất trong tập đấy cho em đọc ké nhé.
  3. UF0

    UF0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    592
    Đã được thích:
    0

    Tất nhiên, tớ có (dám) ý kiến gì về việc đọc thơ của bạn đâu.
    Chỉ nghĩ rằng có "vào rừng" rồi thì mới cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của những vần thơ viết về "đại ngàn" được
    Cũng buồn cười, cái bài ướt đẫm liệt kê, bội thực quảng cáo của ông có đứa kích lên tận mây, hài vãi
    À, cũng đã có viết 1 đoạn bình về Vi Linh (tất nhiên tớ chưa đọc Đồng Tử), và có so sánh vớ Hồ xuân Hương. Nhưng đã ko post vì thấy xúc phạm Xuân Hương quá.
    À, có đoạn thơ này tớ vô tình đọc được, của ai đó:
    Không khổ đau như Hồ Xuân Hương
    Kẻ nổi loạn giữa tro tàn của kiếp
    Kẻ đứng giữa 2 hàng nước mắt
    Đóng những đinh dài chan chát lên thân

    Đợt tới về HN, xuống Cuối Ngõ tớ bình Vi Linh và Thơ Mới cho mà nghe
  4. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Chào nhathuyen bạn nhỏ, thật khó khăn khi ?otiếp thị? thơ tới bạn vì bạn ngốn quá nhiều thơ nước ngoài và ưa xài hàng ngoại (đa phần là hàng hiệu từ thế kỷ trước). Ở đây bọn tớ đi lại nhỏ nhẹ rồi ngâm thơ úông rượu vui vẻ thôi chứ có cãi nhau bao giờ đâu mà bạn phải ngại ngùng giữ ý? bạn nên cho bọn tớ biết xem bạn thích thơ như thế nào, tại sao thơ như thế này mà bạn vẫn chưa thích? thế để bạn thích thì thơ phải làm ra làm sao? chứ bạn khen tớ viết hay một cách lạnh lùng như thế rồi chính bạn cũng chẳng chịu bỏ tiền ra mua thơ thì tớ cũng chẳng muốn bị nổ mũi làm gì. Tập thơ này đang đẹp, tớ không muốn cho ai mượn để làm hỏng béng đi mất đâu ạh. Bạn mà viết hay thì tớ sẵn sàng đọc tặng bạn 1 bài còn không thì đành cóp pết khuyến (khích) mãi (dzô) 1 bài ở tập trước vậy.
    SONG MÃ
    Đầm đìa những hạt sương vỡ sang nhau trên khuôn mặt em, như hàng ngàn giọt sao trắng
    Khúc hoan vũ của mùa nối Âm- Dương cuộn Trời vào Đất
    Dồn ba trăm ngày lê thê tưởng không thể thật
    Những cú nhún nâng bật cả địa cầu
    Ngày 9 tháng 10- Linh thị
    (Chúng mình bắt đầu sống sau cái chết của Quá khứ)
    Lệch trục
    Trái đất lệch trục, quay một chu kỳ khác
    Em sống nghiêng
    Lê thê những mùa không phân biệt ngày đêm không phân biệt
    Ngày 8 tháng 2 tung bờm
    Nhịp điệu khuấy đảo, sinh sôi những ám tượng
    Tiếng gọi hoà âm trên cao
    Rồi biệt tích trong một khu rừng hoang vắng
    Nơi có Cánh tay thiêng
    Tiếng gọi mọc lên
    Mọc lên
    Những âm vọng từ anh
    Hô hấp em đêm chăn
    Trăng ném mình vỡ thành hạt sáng
    Hơn ba trăm đêm ngỡ không qua được
    Khuấy đảo em bằng thán khí
    Những cột đèn rầu rầu
    Cây tán tán sõng sượt trên những mái ngói ủ dột
    Mặt trời mầu rêu thâm
    Trong khi bầy nhện đang rối rít giăng sợi mặt trời
    Trong khi những ngón cuống quýt toàn thân lao đi dồn dập dồn dập?
    Những buổi chiều mệt lả?
    Hàng cột điện dây sã xuống khu vườn
    Bay rất khẽ tiếng thở romance em ru
    Những giọt nước mắt cuốn em về anh
    Lời nín từ xa xăm
    Tiếng hát nóng tri giác
    Đều tách vỏ từ nguyên khí của đôi ta
    Từ Linh.
    Tiếng thở át tiếng biển
    Bờ cát trắng dài em nằm nghiêng, anh đứng đó
    Như vị thánh mọc ra từ Cánh hoa thiêng
    Anh: Sự sống
    Chúng ta đã làm tan biến vòng siết của hệ luỵ
    Trước khi giải tội trong vòm họng nhà thờ
    Hai cái lưỡi hồng thơm (như vừa được sinh ra) vươn trong khoang miệng
    Hoan ca kéo tơ những giấc mơ hiện hình lúc 3 giờ sáng
    Trùm mặt người: hoa Thuỳ Linh
    Anh yêu em
    Là sự bắt đầu một trí nhớ khác
    Chúng ta bắt đầu một trí nhớ khác
    Khi những đảo chìm chưa đội biển lên
    Khi lục địa triệu năm còn ẩn tích
    Khi thảo nguyên nguyên sơ chưa bộc lộ sự phồn thực
    Có những ý nghĩ phóng đi biệt tích
    Có những ám ảnh lẩn quất mọi ngóc ngách luồn vào cơn thị dâm hàng triệu người
    Có những con bay, cuồng cơn trên đỉnh núi bản năng chót vót
    Con tê giác một sừng
    Vụt vĩ đại từ tiếng rên nguyên sinh cánh rừng
    Nó gầm lên sự dữ dội của giống đực
    Ngàn năm rung thanh đới
    Triệu năm dồn vào sự truyền giống
    Trong lúc mặt đất nghiêng đón một phiến lá lông tơ
    Bất chấp mọi xâm thực
    Em đi tới năm châu lục
    Khi quỳ hôn những ngón chân anh
    Những con chim ngái ngủ nơi bức tường rêu của bầu trời cũ vụt bay lên biểu thị bản năng mãnh liệt trên đỉnh trời chất ngất vừa lật trang mây (với những màu sắc mới)
    Mặt trời lên từ râu lên
    Anh ngày chan chứa đôi mắt em ngưỡng vọng
    Anh chở che em những ngày mùa Anh chưa bao giờ không đầy mãn nguyện
    Đôi môi em trên lưng anh uống nắng
    Đôi môi đã tìm được nơi lưu trú vĩnh viễn của nó
    Lúc 20 giờ 30
    Ngày 8 tháng 7 năm 2000
    Dẫu tất cả những ý nghĩ đựơc phóng thích
    Còn lại điều thuần khiết duy nhất:
    ?oEm thuộc về anh!?
    Sượt qua phế nang những kẻ yếm khí
    Tiếng hát anh mọc lên mùi khói thuốc- Sự nhổm dậy của sóng hoà âm tột cùng mọi thanh âm.
    Những đôi môi cuống quýt vội vã nồng nàn đau đớn
    Những đôi môi ngậm tiếng thở gấp gáp, dặt dìu mộng du trong đêm
    Những đôi môi hàm chứa giấc mơ mãn nguyện ngậm chặt nhau khi thiếp ngủ
    Ngày cũ đã bặt vô âm tín
    Mặt trời mọc từ trí nhớ mới
    Vết răng cắn ấn định số phận
    Chữ ?oV? ngang lưng, bảo tồn trường cửu
    Cỗ xe ngựa đón em vu quy, phi nước đại
    Cỗ xe ngựa đưa chúng mình về Thiên đàng đi nước kiệu
    Qua mọi ngả đường
    Xe long bánh, lăn vào hư vô
    Chúng mình song mã
    Ruổi mãi rủôi mãi theo những câu kinh
    Tới vùng sa mạc ánh nhũ mặt trời xanh
    Cùng cả tham sân si đầu thai kiếp khác
    Chưa đến nơi ấy
    Mặt trời xanh bỗng đột ngột xuất hiện thánh thót
    Khi con ngựa có chiếc sừng vĩ đại vọt lên con ngựa kia cầu vồng sao trắng
    Trong ảo thanh ảo giác, những đứa bé hiện ra như tinh tú
    Con ngựa có chiếc sừng vĩ đại vẫn vọt lên con ngựa kia cầu vồng sao trắng.
    (27/07/2000)
  5. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    nhắn UFO: nói chuyện rồi giới thiệu với mày cả chục tập thơ mà mày có bao giờ chịu bỏ tiền ra mua lấy một cuốn đọc cho chăm chú cẩn thận? thôi, cứ mời tao bữa rượu rồi mày thích nói gì thì cũng đúng cả. Nhé.
  6. caunem

    caunem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    mịe ... từ ngày ngồi lải nhải biết thằng 2910 đến giờ thấy nói câu này phê nhất !
    Thẩm thơ , bình thơ nó phải thế chứ ...
    Mà dạo này tình hình có còn [suýt ngất ] nữa không 2910 ?
    UF0 :
  7. tranhanam

    tranhanam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2003
    Bài viết:
    568
    Đã được thích:
    0
    Đi qua box "Những người thích đùa" mà xem người ta nói về Vi Thùy Kinh phê hơn!
  8. nhathuyen

    nhathuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2005
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn lớn Lãnh (đạm ) Út!
    Tiếp thị thơ mà cứ ép (uổng)một người bạn nhỏ(nhặt)và hẹp hòi(tài chính) mua thì không rõ ai là kẻ vô tình và thiếu vô tư với thơ ?! Em đâu phải là kẻ đủ kênh để chỉ sài đồ hiệu và hàng ngoại ( toàn những nhân vật đã tử -thân xác). Tất nhiên là yêu họ. Nhưng ngoại ngữ không có đủ để đọc họ thì cũng coi như không biết gì về họ cả. Đừng nói thế chạm nỗi đau của em.
    Em thích những gì Made in Vietnam lắm nhưng phải cho em đọc thi em mới ba hoa đuợc chứ. Sau này em ra trường thì khôngbaogiờ phải gạ gẫm anh cho mượn như thế nữa.Gừ gừ...
    Đã có lần vinh hạnh nghe anh đọc tặng thơ (không rượu) và trí óc mở mang nhiều,có điều chưa đủ độ để mở miệng.
    EM thích kiểu tìm tòi như Nguyễn Binh Phuơng Văn Cầm Hải ..và các đại gia như Lê Đạt Dương Tường... Đọc Vi Thuỳ LInh mệt lắm,cứ phải tưởng tượng căng ra và phải cố gắng để không đứt hơi giữa chừng (một liên tưởng nhắng nhít thì một bài thơ của VTL,chẳng hạn bài anh có lòng cop pết tặng, có vẻ như là một cuộc hành lạc (tưởng tượng) và cũng là một cuộc hành lạc của ngôn từ. Không phải không hay nhưng em thích các xu hướng đả phá tính trữ tình của thơ hơn(ý thích này là của em chứ em không chọc người yêu thơ vô tội(tình) như anh đâu nhé)Đọc cuốn các nhà thơ pháp cuối thế kỉ XX các xu hướng tìm tòi của họ khoái hơn nhiều. Thơ dịch trên Tiênve thì miễn chê.Hoặc thơ như Đinh Linh ấy,em rất thích.
    Vi Thuỳ Linh có nhiều hình ảnh ấn tượng và độc,hay. Những bài như Cây nữ tu ... Thích .Em có bảo cô ấy không hay đâu mà anh giễu nhại em như rứa . Em chỉ không thích thôi.Không thích không mua (bây giờ)
    Em đang bức bối với tập Bóng đè. Chán. Lại thấy ghét văn xuôi . Thích nằm nhà ngâm nga các bài thơ đủ loại hơn.
    Rất mong anh chỉ giáo!
    (mở ngoặc thêm: hôm trước đọc cuốn tuyển thơ hiện đại VN mà thú thật cả tập chẳng có mấy bài đứng được)
  9. dom_rocker

    dom_rocker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2003
    Bài viết:
    946
    Đã được thích:
    0
    Cũng tuỳ người, em thích cái cảm giác dồn dập khi đọc thơ Linh, Linh đôi khi cũng rất Link khi ngôn ngữ mang tính hình tượng cao, ngôn từ nhiều hàm nghĩa, cả những tầng nghĩa đã được khai phá lẫn những cái của nợ do mụ ý tự nghĩ ra. Thích ở đâu dừng ở đó không đối chiếu hay so sánh với bất kì một cái gì cả, lạc điệu...
  10. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    -Cháu đọc thơ VTL thấy thế nào?
    -Cháu thấy...(ngập ngừng một lúc vì chưa nghĩ ra từ diễn đạt) có cái hay mà cũng có cái dở
    Người phụ nữ lơ đãng quay sang nhìn những chiếc bình chếch phía sau:
    -Mấy tập trước hay hơn
    -Cháu cũng thấy thế. Tập này hình như mất đi chất thơ
    Lơ đãng...buông một câu tôi ko nhớ rõ, đại ý là chê.
    -Đọc tập này cháu thấy hơi mệt. Những tập trước cháu cũng chưa từng đọc, chỉ đọc qua một số bài.
    -Mấy tập trước cô đều có hết. Nó là con cháu cô...(giọng nói nhỏ dần ko nghe rõ nữa, vẫn lơ đãng, khuất phía gian phòng bên trong)

    Đấy là cuộc đối thoại của tôi và một người phụ nữ (khách hàng) tên Mai Hiên có khuân mặt quen quen và cách ăn vận có vẻ nghệ sĩ (con bé làm cùng tôi nói thế) khi cô nhìn thấy cuốn "Đồng Tử" tôi đang đọc dở trên mặt quầy.
    Đây là tập thơ đầu tiên của VL mà tôi được đọc, những tập trước tôi ko tìm mua được, chỉ đọc đôi ba bài ở đâu đó trên Net. Mới đọc đến cuối phần 2, những bài thơ chưa thấm nổi vào đầu.
    Tôi thích những bài thơ có điểm nhấn mới mẻ và táo bạo xen kẽ cái mềm mại vốn có của thi ca. Thế mới khiến cho người đọc vừa thấy lạ lại vừa thấy hay, thấy thấm. Nhưng trong tập thơ này cái mềm mại, chất thơ bị phủ lấp bởi những ngôn từ rất VTL dùng kín đầy tập thơ, đầy 1 bài thơ, thậm chí đầy 1 câu thơ.
    Đúng như tôi nói trong cuộc đối thoại ấy, đọc thơ VL tôi thấy mệt. Thú thật là những từ ngữ Linh dùng tôi chẳng hiểu được hết, ko hiểu từ ngữ nên ko hiểu được ý nghĩa của thơ.
    Cái ấn tượng ban đầu thơ Linh mang lại có thể khiến người đọc bất ngờ, thấy thú vị bởi cách diễn đạt mới mẻ, táo bạo, nhưng lại rất khó đi vào lòng người. Người ta đọc vì tò mò, vì lạ, nhưng mấy ai nhớ hết được?
    Mới chỉ cảm nhận một chút như thế thôi, nhân có cuộc đối thoại nên vào viết vài ba dòng vậy

Chia sẻ trang này