1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho 365 ngày đã qua

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi lonesome, 26/12/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Ngày cuối cùng của năm con Khỉ, ngồi lục lại cái chủ đề ngắn ngủi này bi bô mấy câu ...
    Năm Thân là năm hợp -Thân Tý Thìn - thế mà sao chẩng thấy gì hơn các năm khác: cũng làm lụng đàu tắt mặt tối, cũng vui vẻ bực bội, cũng thành công thất bại như mọi năm ... chẳng lẽ không có gì "hên" hơn sao ...
    À có ... ít nhất thì cũng được 1 lần tự quyết định cuộc sống của mình, được đi trên con đường mình chọn dù cái giá cũng không phải thấp ... Kệ ... "Cờ bạc ăn nhau về sáng" mà... Túm lại là cũng có 1 sự kiện đánh dấu cái năm Thân ...
    Năm Thân - năm của những chuyến đi dài và ngắn, xa và gần, công và tư, nên và không nên ... nhưng nhìn lại thì có nhiều chuyến đi đúng hơn là sai, vậy là OK rồi ...
    Năm Thân - năm của những "Phiếu báo điện nước" - hì hì - thế là năm Dậu này cái hội độc thân chỉ còn có 3 người ... bạn bè đã "lên gò" hết rồi ... cũng vui ...
    Năm Thân - học được mấy câu của anh em bạn bè: - Trải qua một cuộc bể dâu ... - Gọi là triển lãm cho hay ... - Nhìn quanh thế sự đảo điên ..... - Có lẽ nào hờ hững để ngày trôi .... và tự ngẫm được 1 câu: Chỉ những điều đã qua là có thật...
    Năm Thân, năm của 1 scandal online: IHL ... mà thôi, "Buông xả đi"...
    Năm Dậu, không biết có những gì để nhớ đây ...
  2. thaonguyentm3

    thaonguyentm3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    365 ngày kể cũng nhanh thật đấy. Để xem năm vừa mình có tiến bộ gì so với các năm trước không?
    Hình như ham chơi thì vẫn không thay đổi. Cúp học thì vẫn đều đều. Bạn bè thì ngày một nhiều lên. Công việc thì vẫn dừng chân tại chỗ . Nói chung không có gì thay đổi so với 365 ngày trước đây.
    Hy vọng sang năm mới mình sẽ thay đổi được trạng thái này.
  3. thaonguyentm3

    thaonguyentm3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    365 ngày kể cũng nhanh thật đấy. Để xem năm vừa mình có tiến bộ gì so với các năm trước không?
    Hình như ham chơi thì vẫn không thay đổi. Cúp học thì vẫn đều đều. Bạn bè thì ngày một nhiều lên. Công việc thì vẫn dừng chân tại chỗ . Nói chung không có gì thay đổi so với 365 ngày trước đây.
    Hy vọng sang năm mới mình sẽ thay đổi được trạng thái này.
  4. nguoihungthoidai

    nguoihungthoidai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    2.099
    Đã được thích:
    11
    Ôi trời 365 ngày,mỗi ngày 1 chuyện biết kể bao nhiêu cho xiết!
  5. nguoihungthoidai

    nguoihungthoidai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    2.099
    Đã được thích:
    11
    Ôi trời 365 ngày,mỗi ngày 1 chuyện biết kể bao nhiêu cho xiết!
  6. 1088

    1088 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    1.013
    Đã được thích:
    0
    Cái gì qua rồi cho qua luôn thôi các bác ơi...em có ý kiến thế này...chuyển chủ đề thành viết cho 365 ngày sắp tới đi..:D nghĩ đến tương lai cho nó vui..hì
  7. 1088

    1088 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    1.013
    Đã được thích:
    0
    Cái gì qua rồi cho qua luôn thôi các bác ơi...em có ý kiến thế này...chuyển chủ đề thành viết cho 365 ngày sắp tới đi..:D nghĩ đến tương lai cho nó vui..hì
  8. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Ba trăm sáu mươi lăm ngày trên lịch
    Ba trăm sáu mươi lăm bước chân trên mặt đất
    Tôi đi...
    Có bước trong như gương
    Có bước đen như huyệt
    Có bước nở đầy hoa
    Có bước vào xáx chết
    Tôi đi...
    Tôi đã gặp:
    Những cái ao cố gồng mình ra làm biển
    Những con rắn giả nhả mật ong
    Những cây tre cúi xuống cho gần cây sậy
    Những cây đại thụ bị nghiền ra làm bột giấy
    Những người trung phải mượn đến vai hề
    Cuộc đời đầy thuốc lú bùa mê
    Tôi cố giằng khỏi những cái vòi bạch tuộc
    Câu thơ tôi đã từng ngộ độc
    Đôi chữ bầm đen
    Tôi nghiền nát mình ra không tuổi không tên
    Quăng ra khỏi thiên đường và địa ngục
    Trong cõi vô hư tưởng yên làm bụi được
    Nhưng con kiến lại tha về cái miệng chén ngày xưa
    Đi tận cùng trong nắng
    Trôi tận cùng trong mưa
    Bỗng sống lại trong lời ru của mẹ
    Ba trăm sáu lăm ngày con đã đi như thế
    Những bước đi tưởng chừng như không thể
    Đem câu thơ này kịp đến với mùa xuân.

    ( BA TRĂM SÁU MƯƠI LĂM NGÀY, Thơ: Nguyễn Minh Khiêm )
    Thầy ơi!
    Ba trăm sáu lăm ngày vừa qua của con nằm trong thơ thầy viết cả. Con đã đi như lời thầy chỉ bảo của một năm bản lề cho niềm tin. Có lúc, con như con gà con vịt bị hóc thóc đứng gồng người mà khạc, lại có lúc như con chim yến của thơ thầy:
    Khi chim yến chắt máu mình làm tổ
    Nơi tận cùng vách đão giữa trùng khơi
    Yến chỉ nghĩ giữa sóng thần bão tố
    Phải có riêng một tổ ấm cho đời
    .
    ( CHIM YẾN, thơ NMK )
    Con đã cầm ngang cây giáo của giòng tộc mà viết lên trời những vần thơ, nhưng những vần thơ chỉ tứa ra những giọt máu khô bầm như chính đời con vậy. Con bày đời mình ra chợ để rêu rao định mệnh, rốt cuộc cũng chỉ bán được một niềm tin cho người cùng cảnh ngộ, còn tất cả mọi hàng hoá khác, kể cả lương tâm đều ế cả. Cũng bởi vì điều đó mà con mắc nợ cả thế gian này.
    Thầy ơi,
    Ba trăm sáu lăm mươi ngày qua, có biết bao người còn thống khổ hơn con. Có những người nước mắt đã rơi sau mấy chục năm trời không khóc. Lại có những người chết thêm một lần không vì bom đạn, mà vì con cái của họ chẳng được làm người do chất độc da cam...Thầy biết không, trong những chuyến đi, con đã gặp từng dấu chân của thầy trên suốt dọc dài đất nước. Những nụ cười, những tiếng thở dài và nước mắt...đan xen trộn lẫn vào nhau. Con chẳng dám nghĩ đến mình đang khổ đau hay hạnh phúc vì thấy mình còn may mắn đến vô cùng. Nên con cũng xin chẳng dám tổng kết cuộc đời mình bằng nhưng được-mất, bại-thành trong cõi trần gian thiên đường pha địa ngục này. Con chỉ thấy mình càng ngày càng giống nén tâm nhang của thầy đã thắp ở chiều xưa nơi quê nhà:
    ... xin làm một bó nhang tự cháy
    Thơm hết cho nhau không cần gì giữ lại
    Chỉ đem tro vào cõi vĩnh hằng
    ...
    ( TRỞ LẠI KHU VƯỜN, thơ NMK )
    Thầy ơi, ba trăm sáu mươi lăm ngày qua, đỉnh Pu-eo-cưa vẫn chưa dựng tượng đài; Thành Nhà Hồ vẫn dặm dài hàng cây số đá.; Lam kinh mòn trong thềm lá, núi Mục sông Chu nghiêng theo ý chỉ Thuận Thiên...
    Lớp chúng con mãi lo đời đã quên mất mảnh quê Thanh, đã quên rau má, rau bần xáo vẹt đường ray tàu xe lửa. Quên bữa cây cuồng phong mọc ở hội làng, quên cá chốt cá cày chêm làm sao cho thẳng...Thế thì chúng con làm sao còn dám mở miệng than van rằng cuộc đời này khinh bạc! Tiên trách kỉ hậu trách nhân, vì tệ trước nên người bạc sau, có đúng vậy không thầy?
    Ba trăm sáu mươi lăm ngàyqua, con nghe những gì đọng lại trong tai mình là những tiếng đếm chia, là những câu kì kèo trả giá. Đến chữ cũng bán mua rẻ rúng như bèo. Con chìa mặt ra giữa trời nhìn chữ mình cong lên như phù sa sông Chu, sông Mã sau những mùa bão lũ, nứt hoác những hình thù dị dạng. Thế nhưng chiếc bản lề niềm tin thầy rũa hàn cho con vẫn bị cánh cổng cuộc đời im ỉm đóng. Thật là:
    Những chú lùn trung thực thật thà
    Muốn sống được phải tự mình dị dạng
    Cái ác độc tàng hình trong cái thiện
    Con biết đâu cạm bẫy để mà lường

    ( NỖI BUỒN BẠCH TUYẾT, thơ NMK )
    Vâng, thầy ơi, dù con chẳng biết xuân về khi nào cả, nhưng vẫn xin uống cạn một li trà để độc thoại với đêm, để nhìn xuống đời nghe tiếng tiếng thầy rơi mòn lối mệnh.
    _______________
    Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
    Quê nhà một góc nhớ mênh mông
    .
  9. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Ba trăm sáu mươi lăm ngày trên lịch
    Ba trăm sáu mươi lăm bước chân trên mặt đất
    Tôi đi...
    Có bước trong như gương
    Có bước đen như huyệt
    Có bước nở đầy hoa
    Có bước vào xáx chết
    Tôi đi...
    Tôi đã gặp:
    Những cái ao cố gồng mình ra làm biển
    Những con rắn giả nhả mật ong
    Những cây tre cúi xuống cho gần cây sậy
    Những cây đại thụ bị nghiền ra làm bột giấy
    Những người trung phải mượn đến vai hề
    Cuộc đời đầy thuốc lú bùa mê
    Tôi cố giằng khỏi những cái vòi bạch tuộc
    Câu thơ tôi đã từng ngộ độc
    Đôi chữ bầm đen
    Tôi nghiền nát mình ra không tuổi không tên
    Quăng ra khỏi thiên đường và địa ngục
    Trong cõi vô hư tưởng yên làm bụi được
    Nhưng con kiến lại tha về cái miệng chén ngày xưa
    Đi tận cùng trong nắng
    Trôi tận cùng trong mưa
    Bỗng sống lại trong lời ru của mẹ
    Ba trăm sáu lăm ngày con đã đi như thế
    Những bước đi tưởng chừng như không thể
    Đem câu thơ này kịp đến với mùa xuân.

    ( BA TRĂM SÁU MƯƠI LĂM NGÀY, Thơ: Nguyễn Minh Khiêm )
    Thầy ơi!
    Ba trăm sáu lăm ngày vừa qua của con nằm trong thơ thầy viết cả. Con đã đi như lời thầy chỉ bảo của một năm bản lề cho niềm tin. Có lúc, con như con gà con vịt bị hóc thóc đứng gồng người mà khạc, lại có lúc như con chim yến của thơ thầy:
    Khi chim yến chắt máu mình làm tổ
    Nơi tận cùng vách đão giữa trùng khơi
    Yến chỉ nghĩ giữa sóng thần bão tố
    Phải có riêng một tổ ấm cho đời
    .
    ( CHIM YẾN, thơ NMK )
    Con đã cầm ngang cây giáo của giòng tộc mà viết lên trời những vần thơ, nhưng những vần thơ chỉ tứa ra những giọt máu khô bầm như chính đời con vậy. Con bày đời mình ra chợ để rêu rao định mệnh, rốt cuộc cũng chỉ bán được một niềm tin cho người cùng cảnh ngộ, còn tất cả mọi hàng hoá khác, kể cả lương tâm đều ế cả. Cũng bởi vì điều đó mà con mắc nợ cả thế gian này.
    Thầy ơi,
    Ba trăm sáu lăm mươi ngày qua, có biết bao người còn thống khổ hơn con. Có những người nước mắt đã rơi sau mấy chục năm trời không khóc. Lại có những người chết thêm một lần không vì bom đạn, mà vì con cái của họ chẳng được làm người do chất độc da cam...Thầy biết không, trong những chuyến đi, con đã gặp từng dấu chân của thầy trên suốt dọc dài đất nước. Những nụ cười, những tiếng thở dài và nước mắt...đan xen trộn lẫn vào nhau. Con chẳng dám nghĩ đến mình đang khổ đau hay hạnh phúc vì thấy mình còn may mắn đến vô cùng. Nên con cũng xin chẳng dám tổng kết cuộc đời mình bằng nhưng được-mất, bại-thành trong cõi trần gian thiên đường pha địa ngục này. Con chỉ thấy mình càng ngày càng giống nén tâm nhang của thầy đã thắp ở chiều xưa nơi quê nhà:
    ... xin làm một bó nhang tự cháy
    Thơm hết cho nhau không cần gì giữ lại
    Chỉ đem tro vào cõi vĩnh hằng
    ...
    ( TRỞ LẠI KHU VƯỜN, thơ NMK )
    Thầy ơi, ba trăm sáu mươi lăm ngày qua, đỉnh Pu-eo-cưa vẫn chưa dựng tượng đài; Thành Nhà Hồ vẫn dặm dài hàng cây số đá.; Lam kinh mòn trong thềm lá, núi Mục sông Chu nghiêng theo ý chỉ Thuận Thiên...
    Lớp chúng con mãi lo đời đã quên mất mảnh quê Thanh, đã quên rau má, rau bần xáo vẹt đường ray tàu xe lửa. Quên bữa cây cuồng phong mọc ở hội làng, quên cá chốt cá cày chêm làm sao cho thẳng...Thế thì chúng con làm sao còn dám mở miệng than van rằng cuộc đời này khinh bạc! Tiên trách kỉ hậu trách nhân, vì tệ trước nên người bạc sau, có đúng vậy không thầy?
    Ba trăm sáu mươi lăm ngàyqua, con nghe những gì đọng lại trong tai mình là những tiếng đếm chia, là những câu kì kèo trả giá. Đến chữ cũng bán mua rẻ rúng như bèo. Con chìa mặt ra giữa trời nhìn chữ mình cong lên như phù sa sông Chu, sông Mã sau những mùa bão lũ, nứt hoác những hình thù dị dạng. Thế nhưng chiếc bản lề niềm tin thầy rũa hàn cho con vẫn bị cánh cổng cuộc đời im ỉm đóng. Thật là:
    Những chú lùn trung thực thật thà
    Muốn sống được phải tự mình dị dạng
    Cái ác độc tàng hình trong cái thiện
    Con biết đâu cạm bẫy để mà lường

    ( NỖI BUỒN BẠCH TUYẾT, thơ NMK )
    Vâng, thầy ơi, dù con chẳng biết xuân về khi nào cả, nhưng vẫn xin uống cạn một li trà để độc thoại với đêm, để nhìn xuống đời nghe tiếng tiếng thầy rơi mòn lối mệnh.
    _______________
    Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
    Quê nhà một góc nhớ mênh mông
    .
  10. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Mỗi năm viết có 1 bài thôi, coi như tổng kết năm cũ ấy mà ... năm mới thì viết vào đâu chẳng được ...
    Nếu sang năm còn ttvnol thì mới viết tiếp bài khác vào đây...

Chia sẻ trang này