1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viet cho anh hay viet cho chinh minh

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi muaxuandautien, 25/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. socnau_love

    socnau_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Tôi với bộn bề một núi công việc và trách nhiệm. Và tôi đang làm gì đây, ngồi chết trân nơi đây với nước mắt lăn dài trên má. Đừng ai hỏi tôi muốn gì, đừng ai hỏi tôi quyết định ra sao, để tôi yên, để tôi yên. Hãy để tôi một tí sức lực, để tôi còn có thể sống. Dẫu người khỏe mạnh hay người nhiều nghị lực thì cũng có lúc kiệt quệ cơ chứ. Tôi viết đây là viết cho chính tôi, không cho bất cứ ai cả vì thế đừng cố mà đọc, cũng đừng cố đọc rồi trách phiền tôi. Giờ đây tôi không còn đủ sức để gánh thêm bất kỳ điều gì nữa. Con lừa sẽ có lúc ngã gục chỉ vì một chiếc áo. Đừng quàng lên đôi vai nhỏ bé bất kỳ điều gì nữa. Có người đã bảo giờ đây sự tập trung của em chỉ là đứa con thôi, và khi em chăm sóc con, em nựng nịu nó phải luôn nở nụ cười thế mà giờ đây tôi thế nào, tôi ngồi đưa võng cho con với gương mặt không con sinh khí, chỉ mừng là con đã ngủ, nó không phải nhìn vào gương mặt của tôi. Còn những ngày cuối năm thì sao, đứa bé năm tháng tuổi hồn nhiên vô tư, luôn tươi cười đã ngơ ngác khi nhìn thấy mẹ nó buồn thật buồn, nước mắt rơi lã chã. Con ơi, mẹ đã thật bất công với con, cha nó hỏi rồi sau này em sẽ giải thích ra sao với nó về sự vắng mặt một người cha, kể từ lúc này trở đi anh không còn là cha nó nữa, nó không được quyền biết sự có mặt của anh trên đời này. Thế nếu tôi giao con cho cha nó, liệu anh sẽ giải thích ra sao về sự thiếu vắng của tôi, anh có chăm sóc nó tốt không, anh có tìm được một người sẽ yêu thương nó với tình yêu của người mẹ dành cho đứa con không. Phải chăng tôi sinh ra là người không có đức hy sinh, tôi làm bất cứ điều gì đã nghĩ đến con tôi đầu tiên không, và anh có thế không?
    Anh ơi, tôi chưa bao giờ gọi anh bằng một mỹ từ thật nồng nàn, chưa bao giờ gọi anh là anh thương yêu của em, hay S thương mến của em, chỉ đơn giản là anh H, hay anh ơi, thế phải chăng là tôi không thương anh, tôi không yêu anh? Anh hỏi tôi và trong chính tôi không có dấu hiệu trả lời. Còn những người xung quanh thì bảo nó vẫn còn yêu thằng đó lắm, trong khi con khóc, không ai giúp tôi cả, tôi vẫn ngồi bên điện thọai vừa dỗ con, vừa nghe anh nói. Tôi không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện vì tôi không còn đủ sức để làm gì nữa cả, nhưng tôi không thể vì tôi biết cuộc điện thoại cần cho anh biết mấy, anh sẽ tổn thương đến thế nào nếu tôi ngưng nó. Tôi vẫn chưa thể bỏ được thói quen lo nghĩ điều gì đó cho anh, chỉ khác một điều là giờ đây tôi không làm gì cả. Có những điều vô tình tôi làm tổn thương anh nhưng tôi không cố ý, tôi thật lòng mong mình có thể đã không mắc phải nó, hay tôi có thể chuộc lại lỗi lầm. Nhưng lý trí và tình cảm đan xen vào nhau, tôi không có bất cứ tín hiệu gì của mình nữa, đừng hỏi tôi điều gì nữa. Hãy làm những gì anh thấy cần, những gì anh muốn.
    Tôi là một cô giáo thánh thiện và cao quý ư, hay tôi là một kẻ kiêu kỳ và tàn độc. Tôi đã chà đạp lên tất cả ư, níu kéo làm gì lỗi phải trắng đen hở anh? Tôi một kẻ nhỏ nhoi, yếu đuối giữa cuộc đời, sống với những gì chân thật nhất của lòng mình, và nhận lại là một lời mỉa mai, ngốc nghếch. Người ta làm tôi đau, sao tôi lại phải rơi nước mắt cơ chứ???
  2. socnau_love

    socnau_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Bức màn đã được vén lên, soi rọi tất cả. Tôi, một người trước đây vẫn luôn tự hỏi mình làm thế đúng hay sai, rằng mình có lỗi hay không trong tấn bi kịch này. Bức màn đã được vén lên giúp tôi không phải dằn vặt, giúp tôi minh suốt và đi trên một con đường thẳng tắp không có ngã ba. Trước đây tôi đã không tin khi nghe người bảo dẫu tôi có sắp sinh, hay có chuyện gì xảy ra cho tôi thì mọi chuyện cũng thế. Tôi một người cực kỳ nhạy cảm với tất cả mọi chuyện xảy ra, và không hiểu sao bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không bao giờ lọt qua khỏi mắt tôi, dẫu tôi không cố ý. Tôi với một linh cảm, linh cảm chính là bản năng tự vệ của tôi luôn mách bảo tôi, nhưng chính tình cảm của tôi lại luôn biện hộ và không tin vào linh cảm của mình. Để rồi dằn vặt rằng mình sai, mình đã nghi ngờ người đã đẫy người sa ngã. Không phải lỗi của tôi, nhưng giờ đây tôi cũng không phải quan tâm là lỗi của ai cả, người quay đi đầu không ngoảnh lại. Có lẽ người sẽ hát: ?onày em hỡi, con đường em đi đó, đúng đấy em ơi?? Không cần biết đúng sai, chỉ cần không phải hối hận về quyết định của mình là được, cũng không buồn vì số phận của mình để cho ai đó quyết định.
    Chị Hạnh, bây giờ thì em hiểu chị, vui vì chúa đã ở cùng chị những lúc đau khổ nhất, còn em, em không có chúa, em có con, thiên thần nhỏ của em. Thiên thần luôn reo mừng những khi mẹ đi làm về, những mệt mỏi của em đã tan biến theo ánh mắt hạnh phúc của con. Khi ôm con trong tay, khi con ôm lấy bầu sữa thơm nồng của mẹ mà uống những yêu thương, hạnh phúc ngập tràn. Bây giờ em mới hiểu hạnh phúc nhất của người đàn bà không phải là lúc nằm trong vòng tay âu yếm của người yêu, mà chính là lúc ôm đứa con mang nặng, đẻ đau, chín tháng mười ngày vào lòng, cho con bú, nhìn con rộn vui khi thấy bóng mẹ, nhận biết con từng ngày. Những người cha, người mẹ đã luôn theo dõi đứa con mình từ khi mới tượng hình, nhận biết từng cử động, tín hiệu của con khi ở trong bào thai, khi con máy đạp, và mong chờ từng ngày, đứa con ra đời. Đấy chính là câu trả lời cho mỗi chúng ta, tại sao chúng ta lại yêu con của chúng ta ngay từ cái nhìn đầu tiên, không phải cần một thời gian nào đó quấn quít bên cạnh tình cảm mới nảy sinh. Tình yêu thương không điều kiện, không tính toán thiệt hơn, tình yêu thương thiêng liêng có thật nhất trên đời chính là tình mẫu tử, tình phụ tử.
  3. socnau_love

    socnau_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Bức màn đã được vén lên, soi rọi tất cả. Tôi, một người trước đây vẫn luôn tự hỏi mình làm thế đúng hay sai, rằng mình có lỗi hay không trong tấn bi kịch này. Bức màn đã được vén lên giúp tôi không phải dằn vặt, giúp tôi minh suốt và đi trên một con đường thẳng tắp không có ngã ba. Trước đây tôi đã không tin khi nghe người bảo dẫu tôi có sắp sinh, hay có chuyện gì xảy ra cho tôi thì mọi chuyện cũng thế. Tôi một người cực kỳ nhạy cảm với tất cả mọi chuyện xảy ra, và không hiểu sao bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không bao giờ lọt qua khỏi mắt tôi, dẫu tôi không cố ý. Tôi với một linh cảm, linh cảm chính là bản năng tự vệ của tôi luôn mách bảo tôi, nhưng chính tình cảm của tôi lại luôn biện hộ và không tin vào linh cảm của mình. Để rồi dằn vặt rằng mình sai, mình đã nghi ngờ người đã đẫy người sa ngã. Không phải lỗi của tôi, nhưng giờ đây tôi cũng không phải quan tâm là lỗi của ai cả, người quay đi đầu không ngoảnh lại. Có lẽ người sẽ hát: ?onày em hỡi, con đường em đi đó, đúng đấy em ơi?? Không cần biết đúng sai, chỉ cần không phải hối hận về quyết định của mình là được, cũng không buồn vì số phận của mình để cho ai đó quyết định.
    Chị Hạnh, bây giờ thì em hiểu chị, vui vì chúa đã ở cùng chị những lúc đau khổ nhất, còn em, em không có chúa, em có con, thiên thần nhỏ của em. Thiên thần luôn reo mừng những khi mẹ đi làm về, những mệt mỏi của em đã tan biến theo ánh mắt hạnh phúc của con. Khi ôm con trong tay, khi con ôm lấy bầu sữa thơm nồng của mẹ mà uống những yêu thương, hạnh phúc ngập tràn. Bây giờ em mới hiểu hạnh phúc nhất của người đàn bà không phải là lúc nằm trong vòng tay âu yếm của người yêu, mà chính là lúc ôm đứa con mang nặng, đẻ đau, chín tháng mười ngày vào lòng, cho con bú, nhìn con rộn vui khi thấy bóng mẹ, nhận biết con từng ngày. Những người cha, người mẹ đã luôn theo dõi đứa con mình từ khi mới tượng hình, nhận biết từng cử động, tín hiệu của con khi ở trong bào thai, khi con máy đạp, và mong chờ từng ngày, đứa con ra đời. Đấy chính là câu trả lời cho mỗi chúng ta, tại sao chúng ta lại yêu con của chúng ta ngay từ cái nhìn đầu tiên, không phải cần một thời gian nào đó quấn quít bên cạnh tình cảm mới nảy sinh. Tình yêu thương không điều kiện, không tính toán thiệt hơn, tình yêu thương thiêng liêng có thật nhất trên đời chính là tình mẫu tử, tình phụ tử.
  4. nhoc_cj

    nhoc_cj Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/01/2002
    Bài viết:
    3.341
    Đã được thích:
    0
    Em cứ viết nhưng chả biết anh có đọc ko. Em muốn viết, vậy thôi. Em muốn chúng mình hãy cho nhau thời gian, hãy coi nhau là bạn, một thời gian đủ để em biết mình muốn gì, và để anh đủ chín chắn, để trân trọng tình cảm hơn. Anh cứ làm sai, rồi cứ xin lỗi, phải, lỗi lầm nào rồi cũng có thể cho qua, nhưng sau mỗi lỗi lầm liệu ta có thể lớn lên được ko mới là quan trọng. Bây giờ em ko muốn nhùng nhằng làm gì, chỉ làm nhau thêm mệt thôi. Em ko muốn làm anh buồn nhưng em cũng đâu có vui, anh có biết ko?
  5. nhoc_cj

    nhoc_cj Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/01/2002
    Bài viết:
    3.341
    Đã được thích:
    0
    Em cứ viết nhưng chả biết anh có đọc ko. Em muốn viết, vậy thôi. Em muốn chúng mình hãy cho nhau thời gian, hãy coi nhau là bạn, một thời gian đủ để em biết mình muốn gì, và để anh đủ chín chắn, để trân trọng tình cảm hơn. Anh cứ làm sai, rồi cứ xin lỗi, phải, lỗi lầm nào rồi cũng có thể cho qua, nhưng sau mỗi lỗi lầm liệu ta có thể lớn lên được ko mới là quan trọng. Bây giờ em ko muốn nhùng nhằng làm gì, chỉ làm nhau thêm mệt thôi. Em ko muốn làm anh buồn nhưng em cũng đâu có vui, anh có biết ko?
  6. winter_sad

    winter_sad Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2004
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    Anh à , lại một mùa hoa loa kèn nữa sắp đến rồi , ngày trước anh hỏi em " sao em thích hoa loa kèn " em đã kể anh nghe 1 câu chuyện về loài hoa đó và cùng 1 lý do đơn giản nữa là tháng có nhiều hoa loa kèn nhất có ngày sinh nhật của em trong đó. Vậy mà cả quãng thời gian dài mình quen nhau như vậy nhưng chưa 1 lần anh tặng em hoa loa kèn..chỉ hoa hồng thôi..em hiểu những điều anh muốn nói nhưng giá như có 1 cành loa kèn thôi có lẽ niềm vui của em sẽ được trọn vẹn hơn..
    Em còn nhớ buổi tối trước ngày em đi, dường như anh muốn lật tung cả HN chỉ để tìm hoa loa kèn tặng em , nhưng mùa thu không có hoa loa kèn mà anh , hoa loa kèn trái mùa cũng thật khó kiếm phải không anh, em hiểu mà..
    Không biết loa kèn năm nay có đẹp không anh nhỉ ? Chắc anh bận công việc rồi, đâu còn nhiều thời gian để nhớ về loài hoa đó nữa chứ...Loa kèn vẫn nở vào đúng mùa của nó và tình cảm em dành cho anh là có thật chỉ có điều câu chuyện về hoa loa kèn em kể anh nghe là vĩnh viễn không bao giờ xảy ra bởi em đã tự nghĩ ra để gạt anh thôi vì lúc đó trông anh ngố lắm honey ạ , em đã định đợi đến mùa loa kèn sau sẽ thú tội với anh nhưng rồi bao mùa qua đi em vẫn chưa kịp nói..
    A men, mong rằng nếu anh có yêu ai cũng thích hoa loa kèn như em thì anh đừng kể câu chuyện đó nhé, sori` em gạt anh nhìu quá rùi...em hứa đây sẽ là lần cuối em gạt anh vì...em biết sẽ không còn có cơ hội chọc anh thêm nữa đâu..Tất cả đã quá muộn như ngày cuối cùng em đi ấy phải không anh ???
  7. winter_sad

    winter_sad Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2004
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    Anh à , lại một mùa hoa loa kèn nữa sắp đến rồi , ngày trước anh hỏi em " sao em thích hoa loa kèn " em đã kể anh nghe 1 câu chuyện về loài hoa đó và cùng 1 lý do đơn giản nữa là tháng có nhiều hoa loa kèn nhất có ngày sinh nhật của em trong đó. Vậy mà cả quãng thời gian dài mình quen nhau như vậy nhưng chưa 1 lần anh tặng em hoa loa kèn..chỉ hoa hồng thôi..em hiểu những điều anh muốn nói nhưng giá như có 1 cành loa kèn thôi có lẽ niềm vui của em sẽ được trọn vẹn hơn..
    Em còn nhớ buổi tối trước ngày em đi, dường như anh muốn lật tung cả HN chỉ để tìm hoa loa kèn tặng em , nhưng mùa thu không có hoa loa kèn mà anh , hoa loa kèn trái mùa cũng thật khó kiếm phải không anh, em hiểu mà..
    Không biết loa kèn năm nay có đẹp không anh nhỉ ? Chắc anh bận công việc rồi, đâu còn nhiều thời gian để nhớ về loài hoa đó nữa chứ...Loa kèn vẫn nở vào đúng mùa của nó và tình cảm em dành cho anh là có thật chỉ có điều câu chuyện về hoa loa kèn em kể anh nghe là vĩnh viễn không bao giờ xảy ra bởi em đã tự nghĩ ra để gạt anh thôi vì lúc đó trông anh ngố lắm honey ạ , em đã định đợi đến mùa loa kèn sau sẽ thú tội với anh nhưng rồi bao mùa qua đi em vẫn chưa kịp nói..
    A men, mong rằng nếu anh có yêu ai cũng thích hoa loa kèn như em thì anh đừng kể câu chuyện đó nhé, sori` em gạt anh nhìu quá rùi...em hứa đây sẽ là lần cuối em gạt anh vì...em biết sẽ không còn có cơ hội chọc anh thêm nữa đâu..Tất cả đã quá muộn như ngày cuối cùng em đi ấy phải không anh ???
  8. benxuan

    benxuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    E không muốn nhìn vào mặt trái của cuộc sống, nhưng e vẫn có cảm giác buồn dẫu biết rất rõ rằng cuộc sông không phải màu hồng.
    Chúc mừng Sinh nhật mày. Mày thực sự là đứa bạn thân nhất của tao.
  9. benxuan

    benxuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    E không muốn nhìn vào mặt trái của cuộc sống, nhưng e vẫn có cảm giác buồn dẫu biết rất rõ rằng cuộc sông không phải màu hồng.
    Chúc mừng Sinh nhật mày. Mày thực sự là đứa bạn thân nhất của tao.
  10. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Em vẫn đang ở trong Sài Gòn , anh đang ở HN . Anh đã tiến đến 1 mối quan hệ rồi , biết là anh sai nhưng anh phải làm thế nào ? Hôm nay cô ta gọi cho anh để ra mắt mẹ cô ta , em biết ko , anh mới chỉ bắt đầu quan hệ với cô ta được 1 tuần thôi mà đã tiến đến Tình Yêu rồi . Khi em quay trở lại đây , anh sẽ làm gì . Mà chỗ cô ta ở chỉ cách trường em 100m thôi . Khi em vào trong đó , anh vẫn thường đến công viên gần trường em để hồi tưởng ra hình bóng em . Và cô ta đột nhiên xuất hiện ... Anh sai rồi . ... Đa , anh yêu em và em hãy quay trở lại bên anh càng sớm càng tốt đi !!!!!!

Chia sẻ trang này