1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho anh, viết đến khi anh quay về bên em!!!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi habdichsolieb, 22/04/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Viết cho anh, viết đến khi anh quay về bên em!!!!

    Mới gần 3 ngày, sao em bỗng thấy xa xôi đến vậy, cái ngày nghe điều đó, em tưởng mình ........em tưởng .... chết mất rùi....

    Khóc lóc ư??? Có í nghĩa j đâu khi anh đã quyết, 2 năm đủ để em cảm nhận, em hiểu anh là người thế nào.... Cái j anh đã nói, em bít anh sẽ làm.... Anh nói j nhỉ??? Mình tạm thời chia tay... Đợi anh hoàn thành công việc, 1 năm thui, mình sẽ quay lại nếu còn yêu nhau....

    Em đã khóc, em đã hỏi vì sao lại như thế??? Sao ko thể cuối tuần gọi điện cũng đc, hoặc kì nghỉ, hoặc chỉ viết mail.... hoặc và hoặc... Anh ko chấp nhận 1 điều j cả, anh ko để em có í kiến của em nữa, em chỉ biết khóc.....

    Vì sao lại vậy chứ, vì sao đang yêu nhau mà lại ko liên lạc với nhau, vì sao nhớ ko thể nói nhớ, vì sao buồn ko thể nói buồn, vì sao và vì sao??? Em chẳng hiểu, em chẳng hiểu j hết, em ko bít anh đang nghĩ j........

    Anh nói, nếu em yêu anh thật sự hãy tin anh, anh đã nói vậy thì em bít nói sao??? em còn j để nói đâu, anh đánh đúng điểm yếu nhất của em rồi, anh bít em yêu anh nhiều đến đâu mà......... Ko thể chất vấn anh, cũng ko nỡ trách móc anh, ko bít làm j, em chỉ bít khóc cho em....... anh cũng đã khóc, từ ngày mình yêu nhau, đây là lần thứ 3 anh khóc, em cảm nhận đc anh cũng đang đau đớn........

    Nhưng yêu ơi, làm thế này mình còn đau đớn hơn gấp trăm ngàn lần......... Sao fải vậy cơ chứ??????

    Anh bảo rằng nếu em ko chịu đc, nếu em tìm thấy hạnh fúc khác, anh sẽ ko trách em, vì đấy là lỗi của anh..... Ôi, cái câu nói đó như dao vậy, nó cứa vào tim em, chả nhẽ anh ko hỉu hay cố tình ko hiểu rằng, ngoài anh ra em đâu có thể yêu ai khác nữa cơ chứ!!!! Yêu anh bằng tất cả những j mà em có, để rồi.... đến ngày hôm nay.........

    Đêm đó, sau khi dừng nói chuyện với anh, em đã ko bít làm j cả..... Em định tự chịu đựng, thế rồi, nức nở......... cầm vội cái điện thoại gọi cho con bạn thân, chỉ biết khóc, chỉ bít kêu đau........ Nó đã lo sợ, lúc đó ko có nó, có lẽ em đã có thể làm j đó ngu ngốc....

    Kết thúc ngày đầu tiên, ngày đầu anh ra đi.......
  2. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Sáng hôm sau, mở mắt tỉnh giấc, mắt em sưng húp, dù con bạn đã bắt em lấy túi chè đắp mắt...... Một ngày mới..... em đã mong đó là giấc mơ, nhưng rùi, ngồi chết lặng trên giường, em hiểu đó ko fải là mơ,lại khóc......... giá như nước mắt mang đc anh về....... Em bảo hay anh đang đùa em, có fải thế ko nhỉ??? Nhưng anh ko đùa, anh ko bao h đùa để em fải bật khóc như vậy.......
    Gắng gượng dậy, soi gương, sao mình suy sụp đến thế nhỉ??? Em lao vào dọn nhà, em cố làm mọi việc để quên anh..... Có j fải buồn đúng ko??? Anh cũng vẫn luôn ở xa em mà.... Sao fải buồn có chứ??? An ủi mình vậy, để thấy mình mạnh mẽ hơn...... Căn fòng nhỏ của em, mọi ngày em thấy bình thường, sao hôm nay lại lạnh lẽo đến vậy... ảnh của anh trên màn hình Laptop em cũng đã thay, sao fải làm vậy nhỉ??? Em cũng chẳng hiểu nữa.... Số điện thoại chỉ để dùng với anh, chợt vang nhạc tin nhắn, ......... Hay là..... hay là........ anh đổi í. ........ anh muốn nhắn lại, em lao vội vào đọc, hi vọng rùi lại hoàn toàn thất vọng....... Sao hãng điện thoại lại vô duyên đến nhường đó nhỉ, sao lại nhắn tin vào lúc đó nhỉ????
    Seminar bắt đầu lúc 12h15 a.m, em chuẩn bị cho mình 1 bữa sáng với 2 quả trứng ốp, 2 cái bánh mì nướng, dưa chuột tươi và cà fê, ,mình nên sống đàng hoàng đúng ko??? Anh đã chẳng nói, nếu 1 năm sau em già, anh ko yêu nữa, nếu em vẫn ko bít nấu ăn, anh ko yêu nữa..... Vậy đó...... em fải cố gắng......
    Ngồi vào bàn, định bụng sẽ ăn, thế rồi, câu chuyện hôm wa lại tràn về, anh còn yêu em, em bít chứ, khi em bảo: nếu em tắt cú điện thoại này, có nghĩa là 1 năm sau mình mới nói chuyện đúng ko??? Anh bảo đúng... Em bảo, anh có thể nói yêu em 1 lần nữa đc ko??? Em bít anh đã ko định nói.... Rồi anh nghẹn ngao..... anh yêu em hôm nay nhiều hơn hôm wa nhưng ít hơn ngày mai.......... Đó là câu nói mình vẫn nói với nhau, thế mà... vì sao??? vì sao??? 1 năm nữa em mới đc nghe lại...... lại khóc..... Đồ ăn còn nguyên..... gọi điên cho con bạn, nó lại mặc cho em khóc...... Nó bảo: chí ít cũng có 1 người nghe mày khóc chứ, khi nào muốn khóc cứ gọi cho tao..... em chỉ bít nói trg tiếng khóc: mày tốt với tao wa.... bạn bè...... cảm ơn vì tất cả........
    Nó giục em ăn, nhưng sao ăn nổi.... mọi thứ nguội lạnh, như trái tim anh lúc này vậy........ Thế là sao nhỉ??? sao nhỉ???
    Bao câu nói, bao kỉ niệm, tình yêu, tất cả vẫn còn nguyên, liệu anh có nhớ ko??? liệu anh có thể nào quên ngay đc ko??? anh đang nghĩ j, sao ko nói cho em bít đi............ ôi, em fát điên mất.........
    Ra khỏi nhà, em fải đeo kính râm, thật may vì trời nắng..... Em cũng ko hiểu sao, ngày anh rời xa em, lại là ngày xung quanh em tràn ngập bạn bè, họ ko bít j cả, nhưng đơn thuần là bên em......... em đã cố quên, cố nói nói cười cười......... chỉ có anh bạn thân em là nhận ra nỗi buồn trong mắt em....
    Học và học, em chỉ muốn học để quên anh thui, trở về nhà khi đã tối muộn, những người bạn vẫn luôn bên em, ăn uống, nói cười.... Đêm đó, anh bạn thân gọi điện, nói chuyện, gặng hỏi, khuyên nhủ....... Anh ấy thật tốt, thật khéo, luôn bít kéo em ra khỏi nỗi buồn, làm em fải cười, buộc em chùi nước mắt...... Em đã nghĩ, mọi chuyện sẽ ổn, anh ấy chỉ tắt mắt khi yên tâm rằng, em sẽ ngủ ngay sau đó........ Tắt máy, cảm giác buồn nôn khủng khiếp, em lao vào bồn rửa mặt, nôn và ...... lại khóc......... giá như nước mắt có thể mang anh quay về..........
    Yêu nhau, luôn fải xa nhau, nhưng em chưa bao h cô đơn, vì em bít anh luôn ở đó, học tập, làm việc và lo lắng cho em, còn h đấy..... sao em thấy mình cô đơn khủng khiếp đến thế??? Ko j cả, ko ai cả............ Anh đã cắt đứt liên lạc thật rồi, mong cầm điện thoại nhắn tin cho anh, gọi điện cho anh, thế mà...........
    Thế có fải là hết rồi ko??? Em có chờ anh đc ko??? hàng ngàn câu hỏi mà ko có câu trả lời............ vô vọng....... anh đã biến mất thật sự......
    Vùi đầu vào trong chăn, cố quên, cố ngủ, giá như có thể ngủ mãi............
    Em đau lắm, anh có bít ko?????
  3. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Thế rồi em vẫn fải tiếp tục đối diện với 1 ngày nữa, 1 ngày nữa ko có anh........... Trời đã nắng, nắng thật đẹp, chiều hôm đó em có bài Test đầu tiên Geschichte, chưa học j, chưa đọc j....... Em biết em có học cũng vậy mà thôi, đầu óc em, giống như 1 khoang trống, mọi thứ cứ trôi wa và trượt đi mất, chỉ còn lại những kí ức, những kỉ niêm với anh, ko còn j nữa cả............
    Có fải anh đang thử thách em đúng ko??? Anh có đang học ko??? anh nói anh cần thời gian để học mà...... Uh, em đã tin, hoặc cố tình tin như thế...........
    .... Cuộc điện thoại tối đó lại trở về........ Có fải anh muốn chia tay em ko? - Ko, anh ko hề nói mình chia tay, chỉ là dừng lại..... có fải đây chỉ là 1 cái cớ ko??? - Ko, em biết tính anh mà...... Có fải vì người khác ko???- Ko, em biết ngoài em anh ko yêu ai hết mà........... Ôi, ..... ôi,... em muốn thoát ra khỏi kỉ niệm..........
    Mở Handy, lấy những đoạn record cũ, tụi mình đã nói chuyện với nhau, sao giọng em buồn cười thế, nghe như đứa trẻ con vậy, ngốc nghếch, sao giọng anh ấm thế, vẫn giọng nói đó vang lên bên tai em....... em hỏi anh yêu em từ bao h, từ cái ngày em làm điều ngớ ngẩn đó, chỉ là trêu đùa........Thật nhiều chuyện, thật nhiều.......... Nước mắt chảy từ lúc nào vậy nhỉ???
    Chuông cửa kêu, chị bạn đến chơi với em, chỉ là để nói chuyện, chị í ko bít j.... Vẫn trêu, T thế nọ, T thế kia...... lại động vào nỗi đau của em rùi.......... Em đã gắng cười, gắng nói, nói 1 chuyện j đó khác.... Có lẽ chị ấy ngạc nhiên, vì hàng ngày ai hỏi em về anh, em cũng rất tự hào, rồi hào hứng kể, .......... nhưng h thì..........
    Anh đã bao h nói về em như vậy chưa nhỉ??? Tự nhiên em mới nhớ ra là em ko hề bít gì cả..........
    Đi làm Test như 1 đứa sinh viên kém vậy, để trống và để trống, viết lung tung, thật lung tung.......... Có lẽ các giáo sư sẽ cười bài làm của em, tuần sau em thao hồ mà đi nghe Beratung rùi..........
    Cuối tuần, lần đầu tiên em khao khát về nhà đến vậy, gặp người thân, mong đc sống trong cảm giác gia đình...... Bước chân trên những con đg, em chìm vào trong kỉ niệm, tụi mình..... ùa, lại tụi mình thôi............
    Đặt chân đến Bahnhof, em ngỡ ngàng, sao tàu lại dừng đứng cái Gleis mà em đã tiễn anh đi lần trc, lần mà em đã khóc 1 mình khi bóng tàu cứ chạy xa dần, đưa anh của em đi xa, thật xa....... Nơi mình đã ôm nhau, đã trao nhau những nụ hôn, đã mong tàu ko đến............ Ko thể khóc, ko thể khóc, có khóc thì anh cũng ko về...........
    Online, Online để làm j nhỉ??? Để anh biết em đang làm j??? Sao em thấy mình đang gần nhau mà lại đang xa nhau đến vậy nhỉ???? Thế rồi, em sợ, sợ sự lạnh lùng của anh......... Trái tim em tổn thương, nó đau lắm, giấu nỗi buồn vào bên trong, em kể cho cả nhà nghe chuyện học hành, chuyện kiểm tra, chuyện ăn uống của em......... Chơi với các em......... Em bít, em còn nhìu người xung quanh em....... Em hiểu, em cần sống có ý nghĩa........
    Anh đã quá lạnh lùng, em tự hỏi, liệu anh yêu em nhìu, thì chuyện cư xử với em thế này, có làm anh thanh thản, anh có thể yên tâm mà học và sống đc ko??? Ai cũng có thể nói ko, nếu em hỏi vậy.......... Nhưng rồi, em nhắc nhở em, em nên tin, nên tin những điều anh nói, anh đã nói em tin anh cơ mà, anh nhỉ???
    Uh, chuyện tụi mình ngay từ đầu đã khác mọi người, có thể mọi người ở ngoài nhìn vào, chỉ đơn giản nhìn theo khía cạnh của mọi người.......... Em chợt nhớ đến bài hát "Điều ngọt ngào nhất trên đời":
    Có ai đã nói rằng, tôi ko cần cho anh í
    Họ thì thầm với nhau rằng, anh í sẽ bỏ rơi tôi
    Thì lòng tôi buồn bã
    Nhưng vẫn đó 1 cách trôi lãng
    Những chạm vai, từ lâu người đã vô tình với nhau
    chỉ có tôi hiểu, vòng tay ấm áp mỗi khi anh ôm siết tôi
    Chỉ có tôi hiểu, tình yêu mà anh vì tôi đắm say
    Những ngày nắng hạ, mưa đông, tìm tôi anh đến bên tôi
    Sẻ chia niềm vui, những gì tôi cần.
    ...........
    Chỉ thế thôi, tôi tin anh ấy
    Bằng tất cả tình yêu nơi tôi
    chỉ thế thôi tôi cảm ơn đời
    mang anh đến, điều ngọt ngào nhất trên đời.

    Thế đó, em vẫn luôn tin anh, vẫn luôn mong anh, luôn yêu anh........ vẫn mong ngày anh quay về bên em........
    Đếm từng ngày cho đến ngày đó..............

  4. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Tối nay thứ 7 yêu ah, anh đã bao lần nói với em, tối thứ 7 máu chảy về tim, anh chảy về em......... Vậy mà......... tối nay..... chỉ có mình em........ con tim em ngừng đập rồi, em đau, đau wa!!!!!
    Đêm wa, em đã sốt ( cô em bảo vậy, em đã nằm rên hừ hừ trên giường), nhưng em lại vô cùng hạnh fúc, em đã mơ, mơ thấy anh và em, chúng mình bên nhau, thật vui, thật hạnh fúc...... cứ như chưa bao h có xa rời, có chia ly, có tạm dừng......... Tiếng handy vang lên, tỉnh giấc, mọi thứ trôi xa, để em lại với thực tế........ em đang ở bên gia đình, thiếu, thiếu anh mà thôi........
    Anh bạn thân em gọi, anh ấy lo sợ cho em, sợ có chuyện j đó ko tốt, thật ngốc, nếu có chuyện j anh ấy cũng đâu cứu đc đâu, người duy nhất........ người duy nhất.... chỉ có 1 người thôi........
    Có 3 người bạn em biết chuyện, 1 người bảo fải đấu tranh, giữ lấy cho em tình yêu này......... đây đâu fải cuộc chiến, và anh đâu fải là vật sở hữu, làm thế để mà làm j cơ chứ, anh vẫn biết em luôn luôn tôn trọng í kiến của anh, em ko muốn anh vì em mà cảm thấy mệt mỏi, ....... thật ngu ngốc, sao lại có thể mệt vì em đc nhỉ??? em chưa 1 lần đòi hỏi, chưa 1 lần ép buộc, nếu có chỉ là lời khuyên........
    Có người bảo em bỏ đi, quên anh đi, anh ko xứng với tình yêu của em, người ta nói rất nhiều, fân tích rất nhiều, nói rằng lí do anh đưa ra ko hợp lí, nếu vì điều đó thật, thì anh thật hèn..... có fải thế ko nhỉ??? hèn nhát ư??? chưa bao h em nghĩ như thế cả.....
    Người cuối cùng bảo em là, hãy để im, rồi chuyện j đến sẽ đến, có thể từ cả anh, có thể từ cả em, .........
    Và em đã nghe, đã chọn cho em cách riêng của em, anh cũng vẫn biết em thường viết cho anh, vì thế em lại viết...... Viết ra đc em cảm thấy thoải mái hơn, có thể anh ko bao h biết.........có thể anh sẽ biết.........
    hãy làm j đi anh, đừng để thế này nữa, sẽ càng mệt mỏi hơn thôi.........Em thấy mình bế tắc wa!!!!
  5. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Buồn, thật buồn, em sang đọc các topic khác, họ viết cho người yêu của họ, người yêu ở tận Vn, còn chị đấy cũng học ở nước ngoài, vậy mà....... ngày wa ngày, vẫn vui, vẫn hạnh fúc, dù chỉ là chat với nhau.........
    Tụi mình hơn họ cơ mà, tụi mình cũng chung 1 thành fố, đc nói chuyện điện thoại, thích cũng có thể đến thăm nhau, vậy mà....... h thì......... Em đã có những dự định, gần nè, rồi xa nè...... có cái nói với anh rùi, có cái muốn làm anh bất ngờ....... thế mà....... h thì.........
    Họ gọi người iu họ thật thân thương, nhưng câu nói đó, bình thường em cũng vẫn nói, nhưng ko hiểu sao, tự nhiên lại ko thể nói đc........ vì sao lại thế nhỉ??? anh đi, rùi anh lại về cơ mà, anh nói với em rồi mà, anh là gió, gió đến, gió đi rồi gió lại đến, mong....... mong..........
    Em nghĩ sao mình ko thể khác đi đc nhỉ??? Sẽ ít đi thôi, sẽ cùng nhau cố gắng, anh đã chẳng nói mọi việc anh làm là vì em, ko có em anh ko thể làm đc....... Thế mà h đây.... anh gạt bỏ em....... để làm việc của mình........ ôi, lời nói....... em đã tin và vẫn tin, thảm nào anh bảo em ngốc, em thật thà đến dễ hiểu..........
    Em ngốc vì em yêu anh, thế thôi...... người ta bảo con gái khi yêu IQ bằng 0 mà.........
  6. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    "Chán người iu, đi tìm con khác"....
    Choáng váng và ngỡ ngàng, hoá ra là vậy, thảm nào, thảm nào........
    Hận anh ư??? Chả biết nữa, tôi chưa bao h hận anh, tình yêu trong tôi wa lớn, ko để cho tôi kịp cả căm ghét, tôi đã yêu anh bằng tất cả tình yêu trọn vẹn, tình yêu đầu tiên........... Có lẽ số fận thật bít cách trêu đùa tôi, đáp lại tình cảm tôi lại là 1 người như vậy........ Như thế nào nhỉ?? cả thèm và chóng chán ư??? Đã có lần nhìn môi anh, tôi cười: môi hồng, đồ đào hoa....
    Ùa, có thể anh ko fải là kẻ đào hoa wa mức, nhưng lăng nhăng, chắc là có........... Thôi, thế là tất cả đã vorbei rồi......... Cất trong lòng mối tình đầu tiên, lần đầu trong cuộc đời này, tôi biết thế nào là đau đớn, nỗi đau lại do chính người tôi yêu thương gây ra......
    Tôi đã nghĩ, anh sẽ nhìn lại cuộc đời anh, hiểu fải làm j, nhưng ko, anh vẫn vậy, bài hát anh hát cho tôi nghe, tôi đã xúc động, đã tin, và ..........
    Có một người bước qua bao cuộc tình
    Ngỡ rằng mình là người hạnh phúc nhất trên đời
    Đến một ngày bước chân mỏi mệt
    Bỗng nhìn lại ko còn ai đứng bên đời ta.....
    Vậy đó, dù sao thì....... vẫn mong một ngày nào anh tự nhìn lại đời anh, tự tìm cho mình hạnh fúc thật sự........
    Còn tôi thì....... nỗi đau này lớn, hơn cả sức chịu đựng của con tim tôi, cảm giác bị lừa dối, cảm giác bị trêu đùa,....... nhưng tôi ko đc gục ngã, còn nhiều người khác yêu thương và lo lắng cho tôi, còn nhiều người cần đến tôi, còn nhiều việc tôi chưa bao h làm, còn quá nhiều nơi tôi chưa đc đặt chân đến, còn nhiều điều hạnh fúc tôi chưa đc hưởng............
    Nói quên, nhưng ko thể quên ngay đc, nói ko buồn nhưng nước mắt ko thể ngừng rơi........ nên nghĩ j bi h nhỉ??? Nghĩ rằng, anh chết rồi sao??? Cũng ko thể, anh vẫn tồn tại, trong tất cả,............
    Đã từng nói, mong nước mắt mang anh về, mong gió mang anh về, nhưng giờ sẽ fải nói, giá như nước mắt xoá nhoà đc kỉ niệm, gió có thể mang anh đi ra khỏi tâm hồn tôi........
    hết.............. thật sự đã hết rồi.........
    Ko biết có cần viết tiếp topic này nữa ko nhỉ??? Vì biết anh sẽ ko về nữa, mà nếu anh trở về, liệu tôi có thể nhìn anh như xưa đc ko???
    Anh nói, lỗi của anh, ùa, anh nói vậy còn chi để trách nữa, lỗi của anh thật.........
    buồn...........
    nước mắt..........
    nỗi đau.....................
  7. thuhangvuitinh

    thuhangvuitinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/01/2003
    Bài viết:
    853
    Đã được thích:
    0
    Hãy cố gắng lên . Hạnh phúc đôi khi khó tìm nhưng bạn hãy sống sao cho tốt , đừng bi quan quá . Hãy sống cho chính mình , đi du lịch , thay đổi kiểu tóc , đi học nhảy , học bơi nếu chưa biết , mua thêm đồ trang điểm , một bộ váy mới . Ngồi trước gương đi và chuẩn bị đi chơi .
    Hãy cố gắng lên , sống tích cực rồi bạn sẽ gặp 1 người đáng để yêu thương.
  8. gio_hat_lang_thang

    gio_hat_lang_thang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Với bạn là 2 năm.
    Với tôi là 3 năm yêu nhau của 4 năm quen biết.
    Cũng mối tình đầu. Cũng tất cả Tình Yêu và Niềm Tin.
    Chỉ vì bên anh ấy là một người khác luôn dịu dàng và quan tâm, chứ không xa xôi như tôi...
    3 năm không bằng 3 tuần...
    Thế là sụp đổ, là mất mát, nhưng rồi lại là gượng dậy vững vàng.
    Cố gắng lên nhé!
    Sau bão là hoang tàn, đổ nát. Nhưng Bình Yên cũng sẽ về...
  9. embiet_emseratnhoanh

    embiet_emseratnhoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2005
    Bài viết:
    1.442
    Đã được thích:
    0
    sẽ có 1 người yêu bạn hơn thế mà.Tớ chỉ sợ rằng đến lúc đấy trong trăi tim bạn ko còn chỗ để chứa đựng mối tình đau đớn kia thôi.Tớ cũng đã từng như bạn,đau hơn ban rất nhiều nữa là đằng khác,nhưng rồi 1 lần nữa tình yêu lại mỉm cười với tớ.Anh đã đến bên đời,còn hơn những jì tớ mong đợi.Hãy tin vào ngày mai và sống vì ngày mai bạn ah.
  10. habdichsolieb

    habdichsolieb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn các bạn đã quan tâm mình, nhưng bi h thì mình biết, mình đã trách oan anh ấy, trách oan hoàn toàn rồi............
    Lá thư đấy như 1 cơn sốc, choáng váng........... mình ko dám tin, ko dám tin đấy là sự thật, chả lẽ, chả lẽ........... những bộ film HQ mình thích xem, h tự mình đc đóng 1 bộ film cho mình.........
    Sao anh lại làm thế cơ chứ, sao anh ngốc đến vậy, sao lại tự chịu đựng như thế, sao ko để em chia sẻ với anh, em chịu đựng đc mà, vì chúng mình em làm đc tất cả mọi việc..........
    Sáng nay anh ah, lần đầu ở một mình em mới fát hiện ra, ko có mọi người em vẫn tự làm đc hết mọi chuyện, anh an tâm nhé, đc ko??? Đừng lo em khổ, em ko khổ đâu, em sẽ ở bên anh, em sẽ làm mọi việc, sẽ giữ tình yêu cho chúng mình..........
    Ko cần bít là đến bao h, 1 năm, 2 năm.......... hay cả mấy chục năm nữa, mình sẽ đi bên nhau........
    Đừng nghĩ cho em nữa, hãy nghĩ cho anh đi, hãy nghĩ cho chúng mình đi, anh ngốc lắm, ngốc ko thể tả nổi...........
    Em sẽ ko bao h rời xa anh, chỉ về chuyện đó, ko bao h.........
    Đừng chạy trốn nữa, đc ko????
    Anh vẫn có thể yêu em, và vẫn có quyền yêu em, đấy ko fải lỗi lầm, đừng nói anh có lỗi, nếu trách chỉ có thể trách số fận, nhưng chúng mình sẽ làm mọi chuyện để vượt lên số fận đó, em và anh, chúng mình cùng làm............
    Mãi yêu anh!!!!

Chia sẻ trang này