1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho bạn bè và trường cũ

Chủ đề trong 'PTTH Lam Sơn - Thanh Hoá' bởi King_of_god_new, 08/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khucmuathu

    khucmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    "Một mái tóc bồng bềnh, một đôi mắt lúc nào cũng như lửa cháy...."
    Tau cũng nhớ kinh khủng!!!
    Nhưng là nhớ mi đấy. Hôm nay ở cách xa nhau 150 cây số, chẳng biết đang làm gì . Bạn bè rồi xa...ôi dấu chân người cũng bụi mờ. Nếu ôn lại chuyện cũ, chắc có nhiều điều để nói lắm mi nhỉ. Quay lại đây đi cho tau đỡ nhớ.
  2. queenofgod

    queenofgod Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2004
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Lạ chưa nhỉ?Sao cái bõ này tối tăm mù mịt thế ko bít nữa.Chả có ma nào vào cả.mod ở đâu rùi mà cũng im hơi lặng tiến thía ko bít. Thằng ku béo ở đâu rùi,vào đây ngay ko là ku kún spam bài cho chít thì thui này!!!!!
    If only I could turn back time...I wouldn't do that....Mom....Forgive me!!!
  3. hoacatbien

    hoacatbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2004
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    minh cung da tung la hoc sinh cua truong Lam Son , minh ra truong cung da duoc 4 nam roi va bay gio minh da la sinh vien nam cuoi va lai dang chuan bi cho 1 cuoc chia tay moi . KHi dung truoc 1 dieu gi ma ban dang sap bi mat di ,ko bao gio co the tro lai duoc thi cam giac trong ban se rat khac la , tu dung thay tat ca deu dang yeu ma tai sao ta lai ko nhan ra ngay tu dau nhi . Luc nay day minh dang nho lai nhung ngay con ngioi duoimngoi truong Lam Son ,hoi day minh hoc o truong cu .Sau do truong Lam Son moi chuyen sang truong moi .chinh vi vay ma moi khi ve lai Thanh Hoa minh deu muon ghe qua truong 1 chut , chi de nhin , duong nhu co cai gi do gan bo voi minh lam , mac du bay gio ngoi truong da khac di rat nhieu
  4. baydithamlang

    baydithamlang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Về trường cũ để thấy mình vẫn đang ở đây, đang tồn tại. 365 ngày không găp lại nhau. Gặp lại Khucmuathu và Hoadai mà ấm lòng. Chỉ sợ rằng rồi tất cả vẫn cứ mãi bay***hamlang mà chúng ta chẳng làm được điều gì níu giữ lại. Mi dang làm gì hả Khucmuathu? Ngay cả SĐT, địa chỉ mail của mi cũng chẳng nhớ, cả D.N nữa.
    Tôi sợ cảm giác hoài cổ. Mãi mãi không muốn quay trở về với cửa sổ tầng 4 xanh mướt sắc xà cừ bởi sợ phải đọc lại câu thơ tình cờ ta đã nghe đêm hội trại hồi lớp 10: "Dưới sân trường có 1 viên sỏi xanh rất nhỏ; Tôi cất giấu tuổi trẻ mình ở đó.. " Hồi đó chúng ta rất trẻ con, bạn nhỉ. Bạn vẽ rất đẹp, vẽ tranh minh hoạ Niuton, Cromoen, Puskin, Kim Lân... Tôi đã muốn xin bạn tranh của Puskin để kỷ niệm hội trại, nhưng mà không dám...Hồi đi thi đội tuyển lớp 11 với các anh chị lớp 12, thầy giáo chia cho cả lũ 1 túi kẹo "lộc đền thờ Trạng Quỳnh" trong đó có 1cái kẹo màu đỏ mà bạn cứ giành phần, lúc ấy tôi nghĩ bạn thật trẻ con. Buổi sáng trước lúc vào phòng thi, bạn đã rụt rè, lúng túng ( mà có bao giờ bạn hết rụt rè, lúng túng khi đứng trước mặt tôi?) chìa cái kẹo ấy ra cho tôi. ... Kỳ thi ấy bạn đã thành công còn tôi thì không... Tôi đã trả lại bạn viên kẹo. Hai năm sau khi chúng ta vào ĐH, đã có lần bạn chìa ra cho tôi 1 chiếc hộp, trong đó có 1 tờ giấy màu đỏ " đã từng gói trong đó 1 viên kẹo". Mọi chuyện không hiểu sao lại đến như thế này. Chẳng bao giờ chúng ta nói với nhau 1 lời , ngay cả lúc chia tay. Chúng ta ngỡ chỉ nhìn nhau thôi cũng đủ, cái ô của xanh mướt xà cừ và đôi mắt lúc nào cũng như lửa ấy. Tôi cứ ngỡ nó chỉ cháy lên như cái màu đỏ nồng nàn của viên kẹo . Tôi không giận, cũng chẳng buồn, chỉ thấy tan nát tất cả khi cái buổi trưa hôm ấy, đến căn phòng bạn và nhìn thấy bên ngoài một đôi guốc rất quen, 1 cái ô rất quen...Tôi không hiểu vì sao mình khóc, dù chúng ta chia tay nhau đã 3 năm? Bạn không biết là buổi trưa hôm ấy tôi đã đến... Chẳng bao giờ tôi nghĩ TY là vĩnh cửu, chính bạn đã làm cho tôi phải tin vào điều ấy. Tôi đã đi đến tận cùng xứ sở, đến tận cùng đau đớn... mà không đến được tình yêu. Bạn có biết thế không, rằng cuối cùng tôi đã phải đau đớn, day dứt vì những gì đã trôi qua trong tầm tay. Tôi vẫn nghĩ về bạn hằng đêm, nghĩ về bạn vào mỗi sáng tỉnh dậy, khi bắt đầu lên những chuyến tàu, khởi đầu của mỗi cuộc đi chơi xa, khởi đầu của những mối quan hệ với những người con trai khác. Nhưng tất cả đều không thành, là bởi vì trong đời sẽ chẳng bao giờ còn ai nhìn tôi với đôi mắt dịu dàng đến vậy, sẽ chẳng còn ai để cho tôi nhìn sâu vào trong mắt , mà tìm kiếm.
    Tầng 4, tôi không nhớ ô cửa sổ, tôi chỉ nhớ lan can nơi cầu thang. Hồi lớp 12 tôi thường đi học muộn, còn bạn bao giờ cũng đến trường rất sớm. Mỗi lần vào cổng trường, tôi chẳng cần phải nhìn lên, nhưng vẫn biết ở đó, có 1 đôi mắt đang nhìn tôi, tôi luôn sợ sẽ phải nhìn sâu vào nó, sợ phải đọc thấy 1 điều gì mà hồi đó tôi luôn cố tình lẩn tránh.
    Duới sân trường không có sỏi xanh, mà chỉ có 1 cây xà cừ, tôi đã khắc tên bạn và tôi lên đó. Thòi gian đã trôi qua, truờng xưa ngưòi khác học, lớp vỏ xà cừ đã rụng xuống, tên của chúng ta đã chìm sâu vào đó.
    Bạn có tin không? Có thể bạn không cho đó là sự thật nhưng với tôi, tình yêu trong đời chỉ có MỘT.
    ..Lần lữa mãi thế là ta lỡ dại
    Để dành thành mất cắp cả tình yêu
    Thế là ta mồ côi em mãi....
  5. khucmuathu

    khucmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0

    KMT đây này. Bay***hamlang ạ. Thấy gần gũi quá nhưng không gọi tên ở đây đâu.
    Ghi mail vào này, liệu còn quay trở lại cái chốn hoang vu này không? Lạ lùng là mình lại thích vào đây, có lẽ hoang vu vậy mà hay.
    Muathu2010@yahoo.com
    Yêu mến ạ, xin đừng buồn em nhé
    Dòng nước trôi đi, giọt nước lại rơi về.

Chia sẻ trang này