1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho bạn của tôi............như một lời xin lỗi chân thành nhất từ tôi đến bạn....

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi congchua_tinhnghich, 11/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. congchua_tinhnghich

    congchua_tinhnghich Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Viết cho bạn của tôi............như một lời xin lỗi chân thành nhất từ tôi đến bạn....

    Bạn của tôi ơi......
    Tôi nhớ lần đầu tiên gặp bạn là một buổi trưa mùa hè năm lớp 9,hôm đó là buổi học thêm Toán đầu tiên của tôi cùng với bạn,hôm đó bạn ngồi đối diện cùng tôi,hai cái đầu chụm lại cùng giả toán,lại còn thầm thì bàn tán như thân nhau lâu rồi vậy kỉ niệm đó tôi chẳng thể nào quên cho được đâu bạn ơicả mùa hè trôi qua với những giờ học thật vui vì có bạn bên cạnh,rồi mỗi lần tan học lại cùng bạn đi đá bóngcũng lâu lắm rồi những kỉ niệm ấy bạn nhỉ,trước bạn tôi thường tỏ ra mạnh mẽ như một thằng con trai,để ko bị bạn chê là con gái yếu mềm như bạn thường nói với tôi mỗi khi hai đứa bàn luận chuyện trên trời dưới đấtbạn còn nhớ ko???cả năm lớp 9 trôi qua với bao vui,buồn,lo lắng,hi vọng xen lẫn thành công và thất bại của cả bạn và tôi,bạn và tôi đều thành công khi đỗ đạt vào những trường cấp 3 mà mình mơ ước,và thất bại trong chuyện tình cảm riêng tư của mình,tôi biết bạn quan tâm tôi nhưng tôi thì chỉ biết dành sự quan tâm của mình cho người khác thôi,đáng ghét thậtbạn có thấy thế ko?.giữa năm lớp 9 bà ngoại tôi mất vì tai nạn giao thông,cũng từ đó tôi căm ghét dân đua xe,thời gian đó nếu không có bạn bên cạnh chắc tui quỵ lâu rồi,bạn biết hay không? hết lớp 10 bạn bỏ tôi đi xa tận cái nước nào ấy,và đó cũng là lần đầu tiên tôi biết đến cảm giác mất mát một người thân,buồn kinh khủng nhưng tôi không nói cho bạn biết điều đó đâu,chỉ giữ kín trong lòng sợ nếu nói ra bạn sẽ ko đi cho nổitrước khi bạn đi bạn bắt tôi sử dụng Internet để hai đứa có thể mail thường xuyên cho nhau và để chat với nhau mỗi khi có thời gian rảnh rỗi.lại những buổi chiều đạp xe hộc tốc vì biết bạn đang chờ trên mạng,mệt kinh khủng nhưng vui vì có thể nói chuyện trực tiếp cùng bạnthế cũng bõ công bạn nhỉ.hết năm lớp 12,tôi làm trái lời mẹ khi không chịu đi du học ở Pháp,tại tôi trúng tuyển một trường đại học ở tít đông nam nước Pháp,nếu qua đó sẽ không được gặp bạn thuòng xuyên,bạn ở Đức màbạn phải khuyên mãi tôi mới chịu nghe với lời hứa là bạn sẽ sang thăm tôi thường xuyên và gọi điện cho tôi mỗi ngàyác ghê hácũng nhanh thật,thế là tôi đã ở Pháp được 6 tháng rồi đó,cứ tưởng sẽ như thế măi trôi đi vậy mà....bạn ơi tôi biết bạn giận tôi lắm vì những lời nói đó của tôi,nhưng bạn có biết khi tôi nói những điều đó ra là chỉ muốn quan tâm bạn thôi,không phải là..... mà sự quan tâm của một người bạn thật sự,tôi biết bạn lái khá và vững vàng lắm nhưng tôi vẫn sợ,tôi sợ một hôm nào đó khi bạn không làm chủ được tay lái bạn sẽ....bạn ơi,xin bạn...............xin lỗi nếu những lời tôi nói hôm đó làm bạn đau lòng,xin lỗi nếu như tôi đã vô tình chạm vào nỗi đau của bạnBạn ơi........................tôi đã gọi cho bạn rất nhiều lần nhưng chẳng ai bắt máy cả,cũng đã gửi hàng ngàn cái mail nhưng không nhận được hồi âm.....tôi chỉ còn cách này thôi vì tôi biết dù bạn giận tôi thế nào nhưng bạn vẫn luôn dõi theo bước đi của tôi hàng ngày mà,tôi mong sao bạn sẽ đọc được những dòng viết này và sẽ liên lạc với tôi,chúng ta sẽ lại là bạn của nhauTôi sẽ chờ..................................

    Rire,c'est risquer de paraitre idiot
    Pleurer,c'est risquer de paraitre sentimental
    Aimer,c'est risquer de ne pas être aimé
    Vivre,c'est risquer de mourir
    Espérer,c'est risquer de désespérer

Chia sẻ trang này