1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho chồng

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi sand1, 26/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. sand1

    sand1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Viết cho chồng

    Viết cho chồng

    Thế là em thành thiếu phụ
    Nét vô tư đã vơi dần
    Âu lo hằn trên khoé mắt
    Tiếng cười cũng bớt trong hơn

    Búp bê ngày xưa nhí nhảnh
    Bây giờ ngồi hát ru con
    Lo từng đêm chồng về muộn
    Lo trời bất chợt bão giông


    Viển vông trả về mây gió
    Bao nhiêu nông nổi qua rồi
    Xoè tay biết mình bớt dại
    Trước bao đen - trắng cuộc đời

    Anh đùa: nàng tiên thuở trước
    Bây giờ đã hoá bà... tiên
    Mong con tháng ngày thêm lớn
    Lại buồn mỗi lúc soi gương

    Em quên những chiều thứ bảy
    Anh quên những đoá hoa hồng
    Mỗi ngày bên nhau sớm tối
    Ta toàn nói chuyện tiền nong

    Bỗng dưng em thèm được khóc
    Bỗng dưng muốn được dỗi hờn
    Bỗng dưng cứ thèm được hỏi
    "Bản nhạc này em thích không?".

    St
  2. sparrow

    sparrow Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/06/2002
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Ôi khủng khiếp quá. Biêt thề này thì ....... Càng đọc liên hệ bản thân tôi càng thấy mình nhiều lỗi lầm quá
    @ Mr. Bean
  3. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. yêu thương cu?a em!!!
    Du? biết ră?ng chă?ng bao giơ? anh đọc nhưfng do?ng na?y nhưng em vâfn muốn viết. Chă?ng hiê?u sao trong khi công việc ngập đâ?u, ngâ?ng lên la? thấy máy tính mơ? suốt nga?y, quay sang thi? thấy đô?ng nghiệp cufng hối ha? la?m việc, trong khi chơ? đến lượt mi?nh thi? em lại nhớ anh đến vậy. Lâ?n na?y không pha?i la? lâ?n đâ?u tiên va? chắc chắn chưa pha?i la? lâ?n cuối cu?ng, anh xa em vi? công việc, cái công việc ma? không hiê?u sao hút anh chặt đến thế. Nhưng nhi?n lại thi? em cufng không dứt ra kho?i được công việc cu?a ba?n thân, nhiê?u khi không pha?i vi? lý do duy nhất la? thu nhập ma? la? một nôfi đam mê muốn vượt lên chính mi?nh.
    Em cufng không lý gia?i được vi? sao em viết cho anh nưfa. Bi?nh thươ?ng em hay viết Nhật ký ma? bă?ng cách na?y hay cách khác, anh chă?ng thê? na?o khám phá nô?i em đaf viết nhưfng gi?. Đaf có lâ?n em hiê?u ră?ng anh hă?n học vi? một ma?ng tâm hô?n cu?a em, anh không thê? ti?m tới. Có nhưfng trang em viết khi giận anh, thậm chí hận mi?nh khi chấp nhận sống chung một mái nha? với anh đaf khiến em thốt lên nhưfng lơ?i đó qua trang viết. Tất nhiên la? em đu? thông minh đê? anh có giơ? ra cufng chă?ng đọc được nhưng sau đó, ân hận với mi?nh, em cufng đaf xé tan đi nhưfng trang giấy kín đặc chưf đó.
    Anh vô tâm hay không khi có một lúc na?o đó anh chiến thắng được cái suy nghif ?ođa?n ông la? tối thượng? ôm em va?o lo?ng ho?i thăm vi? sao em mệt mo?i thế, anh nhi?n thấy rof sự xúc động cu?ng đôi mắt long lanh giọt nước mắt cu?a em? Nhưfng giây phút đó hiếm hoi quá Tr. ạ, chă?ng nhef ti?nh yêu cu?a anh da?nh cho em cufng ít o?i như lượng nước trên sa mạc hay chính em la? ke? a?o vọng đi ti?m ốc đa?o đâ?y cây cối xanh mướt đó. Anh sef ngạc nhiên lắm vi? em la? ngươ?i ngoa?i đơ?i rất ít khi nói ra nhưfng câu nói yêu thương. Trong công việc, em rạch ro?i, gia?i quyết mọi chuyện bă?ng lý trí; môfi lâfn đi xa, anh gọi vê?, em cufng toa?n đê? mẹ nói trước; đến phâ?n em cufng chi? nhắn nhu? anh va?i câu vê? sức kho?e. Có khi na?o anh nghif ră?ng mi?nh yêu va? lấy nhâ?m ?omột cái tu? lạnh? không?
    Anh đâu biết ră?ng hi?nh a?nh cu?a anh ngập tra?n trong nhưfng trang Nhật ký cu?a em, trong ca? topic ma? em đaf viết trên đây khi nhớ vê? anh. Em tạm thơ?i mượn topic với cái tên rất thực nhưng vô cu?ng ti?nh ca?m ?oViết cho chô?ng? na?y đê? viết cho anh. Sef chă?ng ai có thê? na?o tin nô?i giơ? đây em lại nhớ đến anh nhiê?u như thế. Ca? văn pho?ng giơ? chi? co?n 4 ngươ?i ma? cufng toa?n la? ngươ?i có gia đi?nh, họ đê?u nói em sướng ghê vi? mang tiếng lấy chô?ng nhưng chô?ng lại đi công tác, chưa bận bịu con cái gi? ca?; không như họ hết pha?i gọi điện giục thă?ng cu không được chơi tro? chơi điện tư? lâu quá, ho?i xem ông xaf đaf tắm cho con nhóc chưa. Co?n em thi? lại the?m được vất va? như họ, the?m được gắt lên trên điện thoại cho bọn tre? khi chúng không vâng lơ?i, the?m được dặn do? ai đó ơ? nha?, tối xem TV nhớ tắt đấy không ke?o lại ngu? quên trên salon...
    Chúng mi?nh đaf la? cu?a nhau được bao lâu rô?i anh nhi?? Em luôn chi? áng chư?ng hơn nư?a năm ma? thôi nhưng nư?a năm đó đối với em la? da?i hay ngắn, hạnh phúc hay bất hạnh, tha?nh công hay thất bại, cay đắng hay ngọt bu?i; có lef la? tất ca? anh nhi?; nhưfng phút giây chúng mi?nh quan tâm đến nhau, nụ cươ?i nơ? trên môi anh khi anh kê? vê? công việc suôn se? thế na?o, anh tha?nh công ra sao, em ơ? bên anh pha cho anh cốc chanh muối (em luyện mafi anh mới không uống cafe khi pha?i la?m việc khuya), khi anh thi? thâ?m va?o tai em ?oMay ma? anh lấy vợ rô?i mới có ngươ?i lo cho anh đến thế? rô?i nhưfng bưfa ăn gia đi?nh có ca? bố mẹ va? chúng mi?nh, anh ăn ngon la?nh nhưfng món mẹ va? em cufng nấu, nhưfng khoa?ng khắc đó sao trôi nhanh đến thế. Co?n da?i dă?ng dặc la? nhưfng đêm nhớ anh, nhưfng tối chi? có em với chiếc TV vô duyên kia chơ? đợi anh trơ? vê? sau khi bận say sưa ?ochén thu? chén tạc? với bạn be?. Em co?n nhớ mafi lâ?n đâ?u tiên anh đi công tác, mẹ cho ră?ng em sợ ngu? một mi?nh vi? sợ ma nên mang gối sang ngu? cu?ng, em thi? lại không biết ý tốt cu?a mẹ, nói thă?ng với mẹ ră?ng mẹ cứ vê? pho?ng với bố đi, con quen ngu? một mi?nh rô?i. Nhưng đêm đó lại la? đêm đâ?u tiên em tră?n trọc mất ngu? vi? nhớ anh.
    Chă?ng hiê?u sao ngay ca? lúc na?y khi ngô?i trong văn pho?ng chi? có tiếng điê?u ho?a chạy ro ro, tiếng quạt trong máy tính, tiếng gof lạch cạch, tiếng máy in, tiếng máy photo; em lại nhớ anh đến mức cô?n ca?o đến vậy. Pha?i chăng vi? lúc nafy sau khi báo lại với bố mẹ la? em pha?i la?m việc muộn, em có nhắn tin cho anh ră?ng hôm nay, vợ anh pha?i overtime ơ? văn pho?ng đó, đư?ng lo gi? cho bố mẹ; em xin phép hai cụ rô?i. Gâ?n như ngay lập tức anh gọi lại, giọng dịu da?ng thế ?oEm la?m gi? cufng pha?i giưf sức kho?e đó nhé? Em ma? tụt cân la? anh không yêu đâu. Vê? đến nha? thi? nhớ gọi điện cho anh đê? anh yên tâm. Anh chơ? điện thoại cu?a em đó, nhớ hết chưa??. Tư? ?oyêu? đó hi?nh như lâu lắm rô?i em mới lại được nghe thấy tư? anh, không đu?a cợt, không â?n ý, không pha?i la? trêu em như mọi bận.
    Tr. yêu dấu cu?a em!!!
    Em pha?i quay lại với công việc đây đê? chút nưfa trơ? vê? nha? không quá khuya, không la?m bố mẹ thức giấc, đê? gọi điện ma? không la?m a?nh hươ?ng đến giấc ngu? cu?a anh sau một nga?y mệt mo?i ơ? miê?n Nam nắng nóng kia. Chă?ng hiê?u nôfi nhớ có đong lên tha?nh đơn vị gi? anh nhi? nhưng nếu có thi? chắc nhưfng gi? em viết ra đây va? co?n ơ? trong lo?ng em thi? cufng nặng lắm đó. Em chi? muốn nói ră?ng ?oEm yêu anh vô cu?ng? du? anh co?n đâ?y râfy nhưfng khiếm khuyết, du? anh có la? ?ocon voi co?i? hay bắt nạt em nưfa đi, du? anh nhiê?u lúc la?m em tức điên ngươ?i lên. Nhưng anh hafy nhớ va? thương em nưfa nhé, đư?ng hút thuốc nhiê?u, đư?ng uống nhiê?u ke?o hại sức kho?e lắm; giơ? đây cuộc sống cu?a em đaf san se? một nưfa va?o đôi ba?n tay vưfng chắc cu?a anh rô?i, hafy nhớ ră?ng du? anh la?m gi? ơ? đâu thi? nơi góc nho? ơ? Ha? nội na?y vâfn có một ngươ?i vợ nhớ mong va? lo lắng cho anh lắm đấy.

    Pham Tran Thao Linh

  4. hyacinth

    hyacinth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Tặng các bạn:
    Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng​
    Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi, chín chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau 3 năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân.
    Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh.
    Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị. Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là bé gái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh lại trái ngược với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn.
    Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi ?oTại sao??. ?oEm cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này!? - chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó, anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này, còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh?
    Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị :?oAnh có thể làm gì để thay đổi ý định của em??. Ai đó đã nói đúng: ?oRất khó khăn để thay đổi tính cánh của một con người?, và chị nghĩ rằng chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: ?oĐây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi, và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ chết, anh có vẫn cố làm cho em hài lòng chứ??. Anh đáp ?o Ngày mai anh sẽ trả lời câu hỏi cho em??. Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh.
    Sáng hôm sau, chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ ngoệch ngoạc của anh, được dằn dưới ly sữa, trên chiếc bàn ăn gần cửa?. và chị bắt đầu đọc.
    ?oEm yêu,
    Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những lý do mà anh không thể?.
    Ngay những dòng đầu đã làm tan nát trái tim chị, chị tiếp tục đọc.
    ?o? Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau.
    Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp? và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em? Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em? nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết?/.?

    Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh? Chị đọc tiếp: ?o?Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em thích??.
    Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi bông hoa ở bên kia vách núi? đó là cuộc sống và tình yêu.
    Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.
    (sưu tầm)
    little hyacinth
  5. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. yêu thương cu?a em!!!
    Chi? co?n 3 nga?y va? 2 đêm nưfa la? em được gặp Tr. nhưng không hiê?u sao giơ? na?y em lại nóng ruột đến vậy. Mọi lâ?n anh đi công tác không hê? hẹn nga?y vê? thi? em có bao giơ? mong ngóng lắm đâu, em lao đâ?u va?o công việc, vê? nha? nói chuyện với bố mẹ dăm ba câu, ôm chiếc TV va? máy tính tý chút rô?i cơn buô?n ngu? ập đến. Thế la? xong một nga?y vắng anh.
    Sáng nay, em mới đọc được ba?i sưu tâ?m cu?a chị hyancint va? ca?m thấy đúng quá. Tại sao chi? khi lúc anh đi vắng, khi em ca?m thấy được nôfi cô độc cu?a ba?n thân thi? em lại viết ra nhưfng chuyện khó nói cu?a chúng mi?nh. Em mới chập chưfng bước va?o một giai đoạn sống mới, tự thêm va?o cho mi?nh một gia đi?nh mới với bố mẹ va? một ngươ?i bạn đơ?i. Em có đúng không khi nhi?n lại thấy anh nhiê?u khiếm khuyết ma? lươ?i biếng không chịu ti?m lại nhưfng ma?ng sáng ma? vi? thế em yêu anh? Em có tính toán không khi nhận lơ?i la?m vợ sau lâ?n khám phá ra ră?ng anh rất có hiê?u với bố mẹ va? đối xư? tốt với bạn be?. Em đaf biết ca?m thông chưa khi luôn cho ră?ng anh la? ke? ?ohút như đâ?u ta?u, uống như huf nút??
    Đêm qua khi trơ? vê? nha?, mới dựng xe đến trước cư?a, em đaf lại nghe thấy tiếng anh mệt mo?i trong di động. Chă?ng kịp như mọi bận bấm cancel rô?i chạy a?o va?o nha? du?ng máy cố định đê? gọi cho anh cho đơf tốn tiê?n thi? em lại bấm ngay OK chi? đê? nghe tiếng chô?ng yêu cu?a mi?nh. Chợt thấy mi?nh hạnh phúc khi anh ho?i xem em có mệt không, la?m khuya thi? đaf ăn no chưa, có bực dọc gi? với đô?ng nghiệp không, đaf biết bơ đi trước nhưfng toan tính nho? nhen cu?a họ chưa? Em lúc đó đaf cố gắng lắm mới không bật khóc khi nghe anh nói ră?ng pha?i trốn va?o WC gọi điện cho em trong khi bạn be? vâfn ngô?i dô dô mặt ai cufng đo? gay, chúc tụng nhau nhưfng lơ?i ?otrên trơ?i dưới biê?n?. Không hiê?u do rượu hay ơ? xa em quá nên nhưfng lơ?i nói yêu thương anh dêf da?ng thốt lên lơ?i, lâ?n đâ?u tiên anh dám nói nhớ em nhưng tiếc thay lại bă?ng thứ tiếng ma? khi tranh luận không phân thắng bại, chúng ta du?ng nó đê? tránh ngươ?i khác hiê?u rof. Anh ơi, em the?m được nghe giọng nói thân thương cu?a anh, the?m dược nghe nhưfng lơ?i yêu thương du? ơ? rất xa kia. Đó cufng la? lâ?n đâ?u tiên em câ?m máy ma? không hê? đưa cho mẹ, lâ?n đâ?u tiên em dám thi? thâ?m nói với anh ră?ng em nhớ anh đến nhươ?ng na?o, em khát khao anh ra sao.
    Anh thương yêu!!!
    Chắc anh cha? nhớ gi? vê? cuộc gọi đêm qua đâu nhi?? Em chi? sợ ră?ng sau khi anh trơ? vê?, mọi thứ lại vê? trật tự cuf, cái trật tự ma? em mong muốn thoát ra vi? nó đaf xơ cứng va? hi?nh như mang tính áp đặt nhiê?u hơn la? tự nguyện. Em sợ ră?ng mi?nh lại trốn va?o nhưfng do?ng Nhật ký đâ?y uất ức, đê? thê? hiện cho anh thấy một ngươ?i vợ độc lập khi xa chô?ng, một ngươ?i đa?n ba? biết chăm sóc bố mẹ hai bên va? chăm sóc ca? chính mi?nh. Thơ?i na?o cufng có ho?n Vọng Phu nhưng du? có không muốn thi? hi?nh như em cufng dâ?n dâ?n trơ? tha?nh nhân vật đó khi môfi buô?i chiê?u ăn cơm chi? có ba ngươ?i, du? em có khiếu ha?i hước thế na?o cufng không thê? thay thế anh, em có nói chuyện duyên thế na?o thi? bố mẹ cufng không thê? mi?m cươ?i như khi có anh bên cạnh, khi anh tham gia với nhưfng câu chuyện vô thươ?ng vô phạt, rô?i nhưfng tối ca? nha? quây quâ?n trong pho?ng khách, con ngươ?i lạnh lu?ng la? anh lại biến đô?i với cái mô?m tía lia kê? chuyện tiếu lâm ma? đến ngươ?i đạo mạo như bố cufng pha?i bật cươ?i. Em chi? mong ră?ng sau nhưfng bận rộn cu?a mươ?i mấy tiếng ơ? văn pho?ng, trơ? vê? nha? chui va?o bếp với mẹ, mướt mô? hôi đê? nấu ăn cho vư?a lo?ng anh va? bố thi? ca? nha? lại sum họp quanh ba?n ăn.
    Một điê?u thâ?m kín nưfa ma? không nói ra nhưng mọi ngươ?i đê?u thâ?m ước la? chúng ta sef có bé con, anh cứ đi suốt rô?i lại hút thuốc rô?i uống nhiê?u như thế thi? la?m sao chúng mi?nh có nhưfng thiên thâ?n nho? được ha? anh? Em mong, anh mong, ca? hai nha? đê?u mong, đến hai cô cufng mong có cháu đê? bế bô?ng, đê? có đứa ngọng nghịu gọi bă?ng di?. Mọi ngươ?i đê?u thương em nên không nói gi? nhưng em biết lắm chứ. Anh có hiê?u niê?m khát khao la?m mẹ trong em không ha? Tr.?
    Du? đaf xoay xơ? nơi đất khách quê ngươ?i nhiê?u năm, đaf thấu hiê?u thế na?o la? nôfi cô đơn cu?ng cực nhưng chính vi? thế ma? em biết trân trọng ti?nh ca?m yêu thương ma? ngươ?i khác da?nh cho; em đánh giá cao nhưfng gi? ngươ?i khác trao tặng va? đô?ng thơ?i em cufng biết nâng niu nhưfng gi? mi?nh hiện có. Anh đư?ng đánh giá em qua cách la?m việc thă?ng băng, bă?ng lý trí; đư?ng vội kết luận em khô khan như dân Đức chính hiệu; đư?ng nghif ră?ng em có một trái tim bă?ng thép trắng. Em cufng yếu đuối, cufng mo?ng manh, cufng nhẹ dạ, ca? tin; cufng đâ?y khơ? dại trước cuộc đơ?i ngô?n ngang đâ?y cám dôf na?y. Em cufng run râ?y lắm chứ trước nhưfng chiê?u chuộng, đắm say, cufng hô?n nhiên ngơ? nghệch lắm khi nhiê?u lúc tin hết tất ca? nhưfng gi? anh nói; không biết phân biệt lúc na?o anh trêu hay nói thật bơ?i ve? mặt ?othật tha? kiêm lưu manh? cu?a anh. Hafy coi em như một ngươ?i bạn, một ngươ?i có thê? xe? chia cho anh mọi niê?m vui lâfn nôfi buô?n, mọi đắng cay cufng như niê?m hạnh phúc. Hafy tin em như tin cha mẹ, tin va?o chính mi?nh. Hơn ai hết em sef sống trong tâm trạng cu?a anh, vui với niê?m vui nho nho? cu?a anh, đau trong nôfi đau cu?a anh. Đư?ng cho em bên lê? cuộc sống, đư?ng lo lắng cho em ma? không dám thốt lên nhưfng khó khăn cu?a chính mi?nh. Em không chi? yêu anh ma? thưong anh vô hạn, Tr. có biết hay không???

    Pham Tran Thao Linh

  6. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. yêu thương của em!!!
    Anh đư?ng buô?n nếu em viết ră?ng ca? quafng thơ?i gian tư? đêm qua đến tận lúc na?y, em chă?ng nhớ anh chút na?o ca?. Công việc đaf vắt kiệt đến cu?ng sức lực cu?a em, buô?i ăn đêm sau khi la?m việc cu?a ca? nhóm đô?ng nghiệp cufng lấy cu?a em đến nhưfng nụ cươ?i cuối cu?ng. Em vê? muộn nên chă?ng gọi cho anh ma? cufng không thấy anh gọi lại. Vê? đến nha? thi? mẹ vâfn thức la?m em hơi bối rối, pha?i chăng em chưa la? đứa con dâu ngoan ngoafn khi vâfn đê? mẹ đợi cư?a. Nên đô? trách nhiệm cho ai đây, cho em hay cái bậu cư?a nha? mi?nh quá cao? Anh có biết thế na?o không, nhi?n thấy ánh đe?n vâfn sáng, thấy mẹ chạy ra mơ? cư?a, lo?ng em se lại, em chi? muốn ôm mẹ va?o lo?ng ma? thôi. Nhưng một lâ?n nưfa lý trí lạnh lu?ng, thâ?n kinh thép ma? em đaf tôi luyện trong tư?ng ấy năm đaf thắng, em cha?o mẹ lí nhí, nói lại lý do la?m việc vê? khuya, rô?i ca? mẹ ca? con đê?u â?n xe va?o. Ước gi? em va? mẹ đê?u vượt qua được nhưfng ra?o ca?n vô hi?nh đê? coi nhau như ruột thịt anh nhi??
    Ca?ng gâ?n đến nga?y anh ra thi? em lại ca?ng lo lắng, lâ?n đâ?u tiên em sợ ră?ng hậu qua? cu?a bao nga?y em la?m overtime, những bữa ăn trưa vội vàng, những bữa tối quấy quả, những bực dọc của em với nhà in, những nỗi lo về gia đình hai bên làm em sẽ xấu đi trong mắt anh. Mà đã bao giờ từ ngày đó, cái ngày mà anh bảo rằng "Đã nhỏ người lại có cặp tài liệu to đùng, chiếm hết cả thang máy" rồi những đối đáp sau đó khiến cho chúng ta chẳng thể nào quên được nhau, anh nhận xét gi? vê? em theo hướng tích cực không nhỉ? Ấn tượng về em trong anh luôn là "con mèo nhung nhìn bé nhỏ nhưng có móng vuốt sắc nhọn, nói câu nào là đối phương chết câu đó" (tất nhiên trong công việc thôi chứ ngoa?i đơ?i thi? vâfn la? ******?o nhung vư?a ngoan vư?a hiê?n với "bộ móng bị vặt trụi" không thương tiếc), co?n hi?nh a?nh anh trong em lại la? một ke? lang ********* đúng nghifa, anh đến rô?i đi, thoắt â?n thoắt hiện, nói yêu cufng nhanh ma? cưới cufng "liê?n tay" lắm. Đaf bao giơ? anh khen em câu na?o chưa nhi? hay chi? ba?o với vợ ră?ng "Em biết chút ít nhưng vâfn co?n "đâ?u đất" lắm!!!"
    Chúng ta luôn như hai ke? lưf ha?nh, hai con ngươ?i kiêu hafnh, chă?ng bao giơ? đánh giá đúng một nư?a cu?a mi?nh hay nói cho cu?ng tiết kiệm ca? đến lơ?i nhận xét. Chúng ta cu?ng khoái chí khi chê trách được đối phương nhưng chắc lúc đó cufng thương vô hạn. Cufng may nhưfng lơ?i nói chê yêu đó chi? khi na?o vui ve?, chi? khi na?o "mặt trận chi? có ta với mi?nh" thi? mới "nô? súng" co?n trước mặt tất ca?, em va? anh luôn la? một cặp hạnh phúc không một lơ?i chê trách. Vi? chắc chắn anh chă?ng bao giơ? có đu? thơ?i gian va? lo?ng kiên nhâfn đê? "chu du" trên mạng ttvnol na?y nên em mới đu? can đa?m đê? viết nhưfng do?ng na?y, viết ra nhưfng gi? thật nhất ma? bi?nh thươ?ng không ai có thê? nhận thấy. Thế la? cufng dufng ca?m rô?i pha?i không anh???
    Nhưng hơn ai hết anh pha?i biết ră?ng dâ?n dâ?n anh đaf trơ? tha?nh một phâ?n không thê? thiếu được trong em, một phâ?n máu thịt, một phâ?n tâm hô?n mo?ng manh đó. Nôfi nhớ thi? có lúc vơi lúc đâ?y, vơi khi em ho?a mi?nh va?o công việc, em gắt go?ng trong điện thoại với mấy đứa em vi? nhưfng "tội lôfi hô?n nhiên" cu?a tuô?i dơ? hơi hay gia?ng ho?a "tư? xa" nhưfng xung khắc vặt vafnh cu?a bố mẹ em; nhưng nó lại đâ?y lên khi em ngô?i rôfi rafi một mi?nh, tha thâ?n như một đứa tre? bị nhốt ơ? nha?, ngoa?i kia la? trơ?i xanh, nắng va?ng nhưng chi?a khóa thi? đaf gư?i ba? ha?ng xóm, em như bị câ?m tu? trong văn pho?ng, em không được nói, em không được cươ?i; em chi? la?m bạn với chiếc máy tính 17 inches với ma?n hi?nh to uy?nh na?y thôi. Lúc đó thi? em lại nhớ anh đến vậy. Em có dơ? hơi không anh khi nghif ră?ng nếu mi?nh nhớ Tr. như thế thi? ơ? xa kia biết đâu anh lại nóng ruột cô?n ca?o, lại la?m anh phân tâm trên ba?n đa?m phán. Va? lư?ng lơ hy vọng ră?ng anh cufng nhớ em vi? lúc na?y đây mong anh như lư?a đốt, chi? mong mau đến nga?y 2/8, nga?y đó anh sef lại ơ? bên em.
    Buô?n cươ?i đúng không anh??? Khó lý gia?i được vi? sao em yêu anh đến vậy, vi? sao em lại la?m bạn đơ?i cu?a anh trong khi giưfa chúng ta co?n quá nhiê?u khoa?ng cách, nhưfng khoa?ng cách ma? tươ?ng chư?ng như không thê? vượt qua. Em không thê? cho anh đọc nhưfng do?ng tư? trái tim em, đọc đê? biết ră?ng trong tận sâu thă?m tâm hô?n tươ?ng lạnh lefo kia la? một ngọn núi lư?a rực cháy yêu thương ma? chi? da?nh cho một ngươ?i duy nhất. Hafy tạm quên quá khứ đi anh du? nó có huy hoa?ng hay đen tối; đư?ng bao giơ? ho?i em vê? nhưfng gi? đaf qua, nhưfng nga?y chưa có anh trong cuộc đơ?i em; ma? hafy ho?i nhưfng gi? hiện tại va? nhưfng kế hoạch trong tương lai khi chúng ta có nhau.
    Ước gi? em có đu? dufng ca?m đê? nói hết cho anh nhưfng gi? câ?n nói, em thi? thâ?m va?o tai anh nhưfng gi? anh pha?i nghe; anh chấp nhận em như nhưfng gi? em vốn có. Em sợ mọi sự so sánh, em sợ mọi sự cân đong, em sợ đến ca? nhưfng lơ?i nói du? vô ti?nh thôi nhắc lại cả hai ngươ?i xưa của chúng ta ma? như nhưfng nhát dao đâm va?o tim em. Em sợ ca? đến lúc mi?nh yêu anh quá thi? la?m sao đây nhi?? Chưa bao giơ? em yêu anh như lúc na?y, chưa bao giơ? em muốn nhi?n thấy nụ cươ?i cu?a anh trên bậu cư?a, nghe tiếng huýt sáo cu?a anh môfi lúc anh vui, nghe ca? cái nickname ma? thươ?ng nga?y em thươ?ng giafy na?y lên pha?n đối môfi khi anh gọi. Thậm chí đến lúc na?y em mới thấy mi?nh yêu anh thật sự. Quafng đơ?i một năm ta mang tiếng yêu nhau "khuyến mại" thêm hơn nư?a năm chúng ta la? vợ chô?ng, đến lúc na?y đây em mới thấy ră?ng mi?nh yêu anh bă?ng ti?nh yêu nguyên vẹn, ti?nh yêu cu?a một ngươ?i con gái thơ ngây cho cha?ng trai đâ?u đơ?i, ti?nh yêu cu?a một ngươ?i phụ nưf cho ngươ?i đa?n ông duy nhất cu?a ca? cuộc đơ?i, nó đâ?y đặn, không thư?a ma? không thiếu. Nó cufng đaf được có thêm gia vị cu?a bô?n phận, trách nhiệm va? nghifa ti?nh. Em chi? ước mong ră?ng ca? anh va? em cu?ng giưf được ngọn lư?a ti?nh âm i? cháy đến trọn đơ?i, ca? lúc em va? anh co?n tre? trung, kho?e mạnh đến lúc răng anh thi? rụng, mắt em thi? mơ?. Va? em cufng hiê?u ră?ng em sef chịu đựng anh ca? đơ?i na?y chi? đê? được yêu anh. Hafy tin em, Tr. nhé!!!

    Pham Tran Thao Linh

    Được phamthaolinh sửa chữa / chuyển vào 21:41 ngày 31/07/2003
  7. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. thương yêu cu?a em!
    Thế la? đaf hơn 10 nga?y nay, em la?m việc vê? muộn, sớm nhất la? cufng hơn 7h muộn nhất la? gâ?n nư?a đêm va? tính ra thi? đaf bao nhiêu bưfa cơm chiê?u em không được ngô?i ăn cơm cu?ng bố mẹ rô?i nhi?? Em liên lạc với mọi ngươ?i toa?n chi? qua tin nhắn va? điện thoại, có hôm pha?i mấy nga?y em mới ho?i thăm trực tiếp được bố. Em vê? thi? bố đaf đi nă?m, khi em đi la?m thi? bố đaf kịp ra lăng Bác tập thê? dục với các cụ xung quanh. Đến ca? mẹ thi? cufng chi? gặp buô?i tối. Em như ke? ơ? trọ trong chính ngôi nha? cu?a mi?nh.
    Nhưng điê?u đó không pha?i la? tất ca?, anh có biết trong lúc na?y, trong khi em mệt mo?i, raf rơ?i nhất vi? công việc, vi? sức ép cu?a hội tha?o nga?y mai thi? nha? em lại có chuyện. Ngay ca? khi anh vê? thi? em cufng chă?ng can đa?m nói ra điê?u đó. Nhưng anh ơi lâ?n na?y thi? em bật khóc thật rô?i, em chịu đựng hết nô?i rô?i. Em không hiê?u ông trơ?i trêu ngươi hay muốn la?m gi? em ma? thực sự luôn giáng xuống đâ?u em nhưfng lúc em câ?n ti?nh táo nhất, lạc quan nhất mọi thứ. Em nghe tiếng khóc cu?a cô út trong điện thoại ma? không thê? na?o yên được. Chă?ng hiê?u bố mẹ la?m sao ma? bố em lại đi nhậu? Thươ?ng thươ?ng bố luôn la? một con ngươ?i la?m chu? được ba?n thân, em học được tính chịu đựng cu?a bố cufng tư? đó. Dươ?ng như bố luôn la? ngươ?i chịu hy sinh vi? ngươ?i khác thế ma? hôm nay cufng chă?ng khác gi? anh, sau khi xung khắc với mẹ, bố lại xách xe đi luôn; bé út gọi điện ho?i xem bố ơ? đâu thi? bố vứt máy đấy cho nó nghe thấy tiếng dô dô lâfn tiếng nói xấu đa?n ba? con gái trong điện thoại. Nó lo lắng gọi điện cho em thi? may ra... Nhưng anh ơi, anh có biết em đaf la?m gi? không? Em đaf hét lên trong điện thoại ră?ng ?oAi có thân ngươ?i đó lo, kệ bố đi. Bố ốm ra thi? ai lo cho bố, lại chi? vợ con lo ma? thôi, bạn nhậu có chăm bố được không??? Chị không gọi ma? ca? nha? cứ ăn cơm đi, kệ bố.? Em thấy ră?ng mi?nh bất lực, mi?nh như một cánh chim nho? giưfa trơ?i giông bafo, cô đơn chă?ng biết lối vê?, không ai bên em, không ai gánh cho em chút bớt gánh nặng cu?a gia đi?nh va? công việc. Em sợ hafi ră?ng mi?nh chă?ng hoa?n tha?nh nô?i một trách nhiệm gi? ca?, em đâm lo sau na?y mi?nh có xứng đáng la?m một ngươ?i mẹ tốt không anh?
    Em ca?m giác ră?ng mi?nh đaf pha?i gô?ng mi?nh quá sức, ca? thân hi?nh nho? bé lâfn tâm hô?n yếu đuối cu?a em không thê? na?o chịu nô?i khi hai ngươ?i đa?n ông em yêu quý nhất đơ?i lại như vậy. Em không dám hé răng kê? cho ai trong gia đi?nh em vê? chuyện say sưa cu?a anh cufng như sef kín như bưng chuyện cu?a bố với anh hay với gia đi?nh mi?nh. Em chơi vơi, ca?m giác ră?ng mi?nh pha?i sống cuộc đơ?i muôn mặt ma? nơi na?o cufng bắt em pha?i thê? hiện khác ba?n thân mi?nh. Đến ca? khi ơ? bên anh, chi? muốn nép va?o ngươ?i anh, chi? muốn gâ?n anh hơn chút nưfa thi? em lại chu?ng ngươ?i, đê? không bước tiếp. Em tươ?ng mi?nh la? ke? dufng mafnh, em tươ?ng mi?nh có thê? như một ******?o nhung có thê? săn mô?i nhưng không hê? biết ră?ng em chính la? ke? bị săn, em chính la? ngươ?i luôn bị ức chế.
    Em đaf the?m bao nhiêu lâ?n ca?m giác sống trong một gia đi?nh, sống một cách trọn vẹn chứ không pha?i la? trên danh nghifa, đó la? vui buô?n có nhau, gia?u có hay nghe?o khó cufng ơ? bên nhau, lúc mạnh kho?e hay lúc đắng cay cufng chă?ng xa nhau nhưng giơ? đây em lại rơi va?o hoa?n ca?nh, hi?nh như chă?ng thuộc vê? một gia đi?nh na?o hết. Em muốn gọi cho anh ma? chă?ng thê? na?o nhấc được điện thoại lên. Thói quen luôn suy nghif trước khi nói một vấn đê? gi? quan trọng đaf la?m em chu?n bước. Em không biết nói gi? với anh, em không biết pha?i thô? lộ điê?u gi? với chô?ng em đây? Em thấy mi?nh la?m cái gi? cufng pha?i tính toán, la?m cái gi? cufng so sánh thiệt hơn, la?m cái gi? cufng pha?i theo trật tự đê? giơ? đây chính cái trật tự đó la?m em rối trí. Lo cho gia đi?nh, lo cho anh, lo cho bố mẹ hai bên, lo cho công việc có chạy không co?n đến ba?n thân mi?nh thi? em lại phó mặc cho may ru?i. Em chi? ước ao chính ơ? phút giây na?y có anh hiện ra trước mắt em va? chă?ng câ?n suy nghif, vứt bo? mọi ngượng ngu?ng, em a?o đến ôm chặt lấy anh, gắn nụ hôn nô?ng cháy lên môi anh, đê? được trong vo?ng tay rộng lớn cu?a anh, đê? được biết ră?ng mi?nh được che chơ?, đê? có ca?m giác bi?nh yên như chú chim non rúc dưới cánh mẹ. Tr. ơi vê? nhanh lên anh nhé! Giơ? em thấy mi?nh cạn kiệt ca? sức lực lâfn lo?ng tin lắm rô?i.

    Pham Tran Thao Linh

  8. girlHUFA

    girlHUFA Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    1.446
    Đã được thích:
    0
    Chào chị Thảo Linh,
    Như em đã nói với chị, rằng các anh chị trong box đã đưa ra những lời khuyên và chia sẻ cùng chị (bên "Chuyện khó nói của vợ chồng mới cưới"), vì thế em ko cần phải làm điều đó nữa (mà em cũng ko có đủ kinh nghiệm cơ mà). Em chỉ muốn nói với chị về 1 khía cạnh rất nhỏ trong cuộc sống vợ chồng thôi, đó là sự lãng mạn. Điều này cũng đã được anh Hungcuba và mọi người nói rồi, em chỉ bàn chút xíu về phần "khẩu" thôi.
    Chị à, có thể chị và anh đều thuộc típ người lạnh lùng, ít biểu lộ tình cảm nên bây giờ nói những lời tình cảm với nhau thấy hơi khó khăn (dù lòng muốn bày tỏ). Thật sự thì em thấy hơi lạ vì anh chị đã yêu nhau 1 năm và đã là vợ chồng trong nửa năm rồi cơ mà..... Em ngày xưa cũng vậy, ít khi biểu lộ lòng mình, và em thấy nói ra những lời yêu thương nó cứ "củ chuối" làm sao ấy. Vậy mà khi yêu người ấy, em mới nhận ra rằng biểu lộ tình cảm cũng ko khó lắm.. Em và Tr của em luôn nói cho nhau nghe rằng tình cảm của mình dành cho người kia nhiều như thế nào. Có những lúc ngay trong giờ làm việc, anh ấy gọi điện cho em chỉ để nói rằng anh nhớ em. Và em cũng đã đáp lại anh ấy bằng những lời nồng nàn chẳng kém. Túm lại là em đã thốt ra từ đáy lòng những câu mà sau này nghĩ lại thấy nó "chuối'' làm sao, nhưng rõ ràng là anh ấy rất thích nghe. Nó làm cho bọn em tin vào tình cảm của người kia hơn, và đương nhiên là thấy hạnh phúc hơn. Sao chị ko thử vượt qua tính tự tôn cố hữu của phụ nữ để nói với Tr của chị rằng chị nhớ anh ấy lắm lắm? Và rồi anh ấy sẽ quen dần với việc biểu lộ tình cảm, anh ấy cũng sẽ đáp lại chị như chị mong muốn. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi chị ạ.
    Còn chuyện anh Tr bị cuốn vào công việc quá nhiều, anh ấy hay phải đi công tác xa, v.v... thì... Ai trong hoàn cảnh chị cũng nghĩ như chị thôi. Nhưng chị ơi, chị thử đặt tình huống ngược lại xem, rằng nếu anh ấy suốt ngày ở nhà quanh quẩn bên vợ, ko có tham vọng gì trong sự nghiệp hoặc tương tự như vậy thì chị sẽ nghĩ sao? Chắc là chị ko thích như vạy đúng ko ạ? Cái gì cũng có mặt phải mặt trái của nó, vấn đề là mình nhìn nhận vấn đề ấy như thế nào, và biết điều chỉnh nó cho gần với mong đợi của mình thôi.
    Em chỉ nói đôi lời với chị như vậy. Chị cứ xem như nó là tấm lòng em chia sẻ cùng chị thôi, Thảo Linh ạ.
    Hôm nay là 2/8, ngày Tr của chị đi công tác về. Mong chị sớm giải quyết được mọi việc. Vui vẻ, hạnh phúc và sớm có baby nha chị.

    Con người sinh ra ko phải để làm 1 hạt cát vô danh
    Họ sinh ra là để in dấu trong cuộc đời và trong trái tim người khác

  9. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Một nga?y na?o khi anh tự ho?i mi?nh
    Sau lâu quá không thấy em đón đợi
    Thi? có nghifa em bây giơ? đaf lớn
    Đu? sa?i chân bước qua được chính mi?nh
    Một nga?y na?o anh thấy em lặng thinh
    Dâfu buô?n vui vâfn thanh bi?nh khuôn mặt
    Thi? có nghifa trái tim thôi quay quắt
    Vê? anh, vê? em, vê? con tạo cuộc đơ?i
    Một nga?y na?o môfi đứa một phương trơ?i
    Gặp nhau cha?o mơ?i với nụ cươ?i hơ? hưfng
    Thi? có nghifa trái tim em đông cứng
    Không có chôf cho thơ, không chôf ca? cho ti?nh
    Em sợ em bước qua được chính mi?nh
    Sợ dâfu buô?n vui vâfn thanh bi?nh khuôn mặt
    Sợ nhưfng vâ?n thơ như hoa?ng hôn chợt tắt
    Mệt mo?i đôi chân, hơ? hưfng lướt qua ti?nh.
    (Ba?i thơ mới ti?m lại được trước khi "say goodbye" văn pho?ng va? đô?ng nghiệp tư? mai đi công tác. Buô?n quá! Hết chô?ng đi công tác bây giơ? đến lượt vợ cufng pha?i tạm biệt Ha? nội va?i nga?y, chă?ng biết có thơ?i gian na?o online nưfa hay không hay lại pha?i viết nhưfng do?ng tâm sự vội va?ng va?o laptop. Chắc chắn sef lại nhớ anh, nhớ bố mẹ hai bên, nhớ hai đứa em gái đa?nh hanh, nhớ đám tre? con gâ?n nha? lúc na?o mi?nh đi qua cufng cha?o rất to... Có bao điê?u đê? nhớ quá! Chă?ng biết khi cô đơn nhất va? ca? cô độc nưfa như nhưfng nga?y đaf tươ?ng quá xa kia, mi?nh sef sống thế na?o, đa?nh dô?n hết sức va?o công việc đê? quên đi mi?nh đang có một gia đi?nh. Mong vê? Ha? nội lắm, nơi đó có một ngươ?i va? nhiê?u ngươ?i ma? mi?nh yêu thương, ca? đến mạng ttvnol với box HPGĐ na?y nưfa. Hẹn gặp lại nhé! Mong mi?nh đư?ng bao giơ? có ca?m giác như trong ba?i thơ na?y)

    Pham Tran Thao Linh

  10. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    ""Voi cò?i" thương yĂu cù?a em!
    LĂ?n 'Ă?u tiĂn em phà?i cà?m ơn sẮp 'Ắn vẶy, dù? thực ra sẮp cùfng 'Ău cò biẮt hoà?n cà?nh gia 'ì?nh mì?nh, chì? mẶt quyẮt 'ình cù?a sẮp khiẮn chùng ta 'ược gĂ?n bĂn nhau trong cà? tuĂ?n nà?y. ThẮ là? tuĂ?n sau em mới phà?i 'i Đà? Nffng, Quà?ng Nam... mới phà?i xa anh, xa bẮ mè, xa vfn phò?ng, xa nhưfng gì? thĂn thuẶc nhẮt 'Ă? rong ruĂ?i 'i dòc dà?i 'Ắt miĂ?n Trung nf́ng lư?a. LĂu lf́m rĂ?i chùng ta mới 'ược fn cơm trưa với nhau, y hẶt như thơ?i cò?n 'ang yĂu, tranh thù? khoà?ng thơ?i gian ìt ò?i 'ò, dù? mưa hay nf́ng cứ mĂfi dìp anh 'i cĂng tàc vĂ? là? hai 'ứa lài hèn ơ? quàn cơm cùf, giơ? 'ò, chĂf 'ò, hai ngươ?i hai xe, gf̣p nhau tài 'ùng chĂf. Cò nhưfng lĂ?n em 'Ắn sau anh, phà?i buĂ?n cươ?i vì? anh 'ang nfn nì? hai ngươ?i ngĂ?i chĂf 'ò ngĂ?i chĂf khàc 'Ă? hai 'ứa mì?nh ngĂ?i 'ùng chĂf kỳ? niẶm. LĂ?n nà?y thì? khàc hơn nhiĂ?u, em 'àf là? vợ anh, anh "phà?i" (hay 'ược) 'òn em ơ? ngoà?i tò?a nhà?, em 'à?ng hoà?ng ngĂ?i sau xe anh mà? khĂng sợ 'Ă?ng nghiẶp trĂu 'Ắn 'ò? mf̣t. Em là? vẶy, tươ?ng chư?ng như thf?ng thf́n, mành mèf trong mòi trươ?ng hợp nhưng chì? ơ? bĂn anh là? luĂn dẮi lò?ng mì?nh, muẮn 'f̣t hơ? tay lĂn eo anh lf́m nhưng lài ngĂ?i càch xa 'Ắn chùc cm, tay nf́m ơ? 'f?ng sau. Cài tẶt 'ò 'Ắn tẶn sau khi cưới, em mới 'Ă?i 'ược, mà? toà?n 'Ă? tài trơ?i lành mới dàm nèp sau lưng anh, bì?nh yĂn và? vưfng chàfi.
    Trưa nay cùfng vẶy, mf̣c trơ?i nf́ng, em vĂfn nhẮt quyẮt 'i fn trưa ơ? chĂf cùf, khĂng khĂ?u trang, khĂng gfng tay; anh ngĂ?i chơ? ơ? dưới cùfng phà?i kĂu lĂn sao em dài thẮ, ra nf́ng thẮ thì? cò?n gì? là? nước da trf́ng nưfa, 'àf lù?n và? 'anh 'à rĂ?i cò?n 'ình 'en ngò?m nưfa à?. Em chì? cươ?i mà? thĂi chứ ơ? nhà? thì? 'àf chẮt với em, tư? nay em quyẮt 'ình khĂng thĂ? hiẶn gì? hẮt 'f anh 'oàn mò? ỳ nghìf cù?a em cho biẮt tay. Tự nhiĂn em cà?m thẮy dươ?ng như bĂy giơ? em mới chàm 'Ắn 'ược TÌ?NH YĂSU viẮt hoa như thẮ. Em 'àf ngẶ nhẶn bao nhiĂu thơ?i gian rĂ?i, cà? quàfng 'ơ?i 1 nfm tươ?ng như yĂu anh, rĂ?i 'Ắn cà? nư?a nfm là?m vợ anh, dươ?ng như chưa bao giơ? em cà?m thẮy hành phùc như lùc nà?y, lùc anh quan tĂm em 'Ắn vẶy. Chì? tiẮc rf?ng chĂf cùf cù?a chùng ta 'àf cò ngươ?i chiẮm lẮy và? cà? anh lĂfn em 'Ă?u bà?o rf?ng 'Ă? kẶ hò biẮt 'Ău hò sèf lài nĂn vợ nĂn chĂ?ng như chùng ta thì? sao. Em là? 'ứa fn ìt, thươ?ng thươ?ng luĂn 'Ă? thư?a cơm, anh thì? cùfng và?o loài khò fn nhưng chf?ng hiĂ?u do mẶt hay lỳ do gì? khàc nưfa mà? cà? hai chùng ta hĂm nay fn nhiĂ?u thì? phà?i, em 'òc 'ược trong mf́t anh vì tì?nh yĂu mà? dươ?ng như em bĂy giơ? mới khai phà 'ược.
    Chùng ta như vợ chĂ?ng nhà? Ngưu Lang - Chức Nưf, cứ gf̣p nhau lài phà?i xa nhau. Em khĂng nghìf anh vĂ tĂm 'Ắn mức khĂng hiĂ?u 'ược lò?ng em nhưfng lùc anh xa nhà? và?o nhưfng ngà?y lĂf, tẮt rĂ?i weekend, em 'i 'Ău cùfng chì? cò mẶt mì?nh (nòi 'ùng ra lùc thì? 'è?o mè em 'i thfm bà? con, lùc thì? ơ? nhà? là?m bưfa fn tươi với mè anh, suy cho cù?ng là? bĂn em luĂn là? hai mè cù?a chùng ta.) Chình cài viẶc khĂng cò mẶt ngươ?i bàn thĂn 'àf khiẮn em cĂ 'ơn cò?n cà?m thẮy cĂ 'Ặc hơn. "Bè nhơf" và? "bè ùt" 'àf lớn, chùng nò dươ?ng như 'ang chẶp chưfng biẮt yĂu, chì? khi nà?o cĂ?n cẮ vẮn, cĂ?n chia sè? niĂ?m vui, nĂfi buĂ?n thì? chùng nò mới gòi 'iẶn cho em hay ì ới bf́t chì vĂ? nhà?. Cò?n viẶc sang ngù? với em nhưfng khi anh vf́ng nhà? thì? bẮ em lài cẮm tiẶt chùng. Qua bòn nhò?, em cùfng hiĂ?u ra 'ược nhiĂ?u 'iĂ?u. Em vư?a mư?ng vư?a lo khi cà?ng ngà?y chùng cà?ng lớn, cà?ng muẮn thoàt ra khò?i vò?ng tay cù?a bẮ mè và? cà? em nưfa. Chùng nò muẮn bứt phà ra mòi 'ình kiẮn xàf hẶi, mòi quan 'iĂ?m sẮng cù?a thẮ hẶ trước. ThẶm chì cò lùc "bè nhơf" 'àf nòi với em rf?ng "Khoà?ng càch 6 tuĂ?i cù?a chì với em 'àf khiẮn chì hơn em dươ?ng như cà? thế hẶ. Chì toà?n nòi nhưfng chuyẶn gì? 'Ău 'Ău." "Bè ùt" thì? cò vè? thương chì hơn, nò cứ lf̣ng thĂ?m chfm sòc em, cứ tỳ? mĂ?n tha thĂ?n ngĂ?i nghe chì nòi, thẶm chì cà? nhưfng 'iĂ?u mà? nò chưa trà?i nghiẶm như chuyẶn nhĂn tì?nh thẮ thài trong cuẶc 'ơ?i. Em thương nò vĂ cù?ng nhưng lài lo cho "bè nhơf", chình cài kiĂ?u sẮng chì? "cho ngà?y nay, cho ngà?y mai và? cho hai ngà?y sau" như cĂu hàt nò lĂ?m nhĂ?m mà? em sợ nò vẮp ngàf, cài nhì?n 'ành già cao vẶt chẮt cùfng sèf khiẮn cho em gài em khĂng 'ứng vưfng trong cuẶc sẮng nà?y. KhĂng hiĂ?u sao em cùfng nòi hẮt cho anh nhưfng 'iĂ?u 'ò, tĂm sự thẶt lò?ng, kĂ? cà? chuyẶn "bè nhơf" vò?i chì mua cho 'iẶn thoài di 'Ặng 'Ă? chuĂ?n bì 'i là?m. ThẶt sự em khĂng tiẮc sẮ tiĂ?n trĂn dưới mẶt triẶu nò 'ưa ra, cùfng khĂng tiẮc kiĂ?u Mobiplay card VND100,000 dù?ng cà? 'Ắn 40 ngà?y; nhưng em bfn khofn chuyẶn nò chưa là?m ra tiĂ?n mà? 'àf muẮn tiĂu, chưa biẮt quỳ tròng 'Ă?ng tiĂ?n mà? 'àf muẮn mì?nh nĂ?i bẶt. Em khĂng hiĂ?u nò nghìf gì? mà? cho rf?ng bẮ mè và? chì gài kiẮm tiĂ?n dĂf lf́m mà? cứ vò?i vìfnh 'Ău 'Ău, chì giới thiẶu cho chĂf là?m thì? cò?n chĂ là? xa, 'i nhiĂ?u xẮu gài. ThẶt sự 'iĂ?u 'ò là?m em hoà?ng hẮt, cò lèf em 'àf nghìf vĂ? em gài mì?nh khàc cơ.
    Chùng ta thẶt sự như hai ngươ?i bàn thĂn cho 'ùng nghìfa, anh an ù?i em rẮt nhiĂ?u; anh nòi rf?ng sèf nòi chuyẶn cho nò hiĂ?u, anh cho rf?ng với cương vì mẶt ngươ?i anh thì? anh nòi sèf dĂf dà?ng hơn em, vư?a cò sự kiĂn 'ình, dứt khoàt và? mĂ?m dè?o. Lùc 'ò em mới cà?m thẮy em 'àf khĂng lĂ?m khi chòn lựa anh dù? lùc 'ò cò hơi tình toàn, cò hơi cĂn 'ong khi thẮy anh hiẮu thà?o với hai bàc (cò?n bĂy giơ? là? bẮ mè cù?a chùng ta). Bao giẶn hơ?n, tràch mòc trong em dươ?ng như 'àf trơ? vĂ? minimum; em cà?m thẮy mì?nh cò chĂf dựa thẶt rĂ?i. Nhưng 'Ă? cò thĂ? là? mẶt gia 'ì?nh hành phùc tròn vèn thì? sao mà? xa 'Ắn vẶy, chù? nhẶt vĂ? nhà?, mè 'àf kèo em lĂn phò?ng rĂ?i nòi rf?ng con gài thì? sự nghiẶp cùfng vư?a thĂi, 'i là?m 'ư?ng vĂ? muẶn quà, dù? bẮ mè chĂ?ng cò thĂng cà?m cho mẮy thì? cùfng chì? và?i ngà?y chứ kèo dà?i 'Ắn hai tuĂ?n thì? 'Ắn bùt cùfng phà?i kĂu chứ chà? gì?. Em chì? biẮt nghe thĂi vì? chf?ng nòi 'ược gì?, mè cùfng nòi nhiĂ?u nhiĂ?u nưfa nhưng em cùfng chf?ng cò sức 'Ău mà? tiẮp thu, cuẮi cù?ng chì? thẮy rf?ng mè nòi 'Ắn chuyẶn con cài rĂ?i nghìfa vù cù?a ngươ?i vợ chfm lo gia 'ì?nh. Nhưfng 'iĂ?u 'ò thi mẶt ngươ?i như em cùfng 'àf quà biẮt nhưng em 'àf là?m 'ược gì? cho gia 'ì?nh nhò? cù?a chùng mì?nh rĂ?i cà? hai 'ài gia 'ì?nh nưfa chứ cò?n chưa kĂ? hò hà?ng hai bĂn. Nư?a nfm là?m dĂu mà? em 'àf trẮn mẮy lĂ?n giĂf 'àm rĂ?i cưới hò?i ơ? quĂ anh mà? khoà?ng càch Hà? nẶi - Hà?i Phò?ng 'Ău cò xa quà, chì? 2h 'i xe chẮt lượng cao. BẮ mè anh khĂng nòi, anh cùfng khĂng 'à? 'Ặng gì? nhưng ngươ?i nòi ra 'iĂ?u "chướng tai gai mf́t" 'ò lài là? bẮ em. BẮ bà?o là? cứ rà?nh lùc nà?o là? tòt vĂ? nhà?, dẮm dùi thì? thùt với hai 'ứa kia, chà? biẮt ngà?y gì? cù?a nhà? chĂ?ng cà?. Em nghe bẮ nòi mà? xòt hẮt cà? ngươ?i.
    QuyĂ?n NhẶt kỳ ơ? nhà? em 'àf vứt lò?ng chò?ng tư? mẮy tuĂ?n nay, mẶt phĂ?n vì? cĂng viẶc cò?n lỳ do lớn hơn là? em 'àf viẮt riĂng và?o topic nà?y rĂ?i. Khi cĂng viẶc rĂfi ràfi em cứ tư? tẮn 'ành và?o file ơ? Word (tẮt nhiĂn cò password) rĂ?i cuẮi ngà?y lài post lĂn 'Ăy. Khi xa anh cùfng như khi gĂ?n anh thì? em vĂfn muẮn viẮt. BĂy giơ? khi cà?m nhẶn 'ược mì?nh 'ang yĂu và? 'ược yĂu, em vĂfn cà?m thẮy tì?nh yĂu 'ò mong manh 'Ắn vẶy, em nư?a mư?ng nư?a lo, nư?a xĂng xào, nư?a rùt rè? mĂfi khi 'Ắn gĂ?n anh. Em muẮn anh yĂn tĂm hoà?n toà?n vĂ? vợ anh nhưfng lùc vf́ng nhà?, muẮn anh hiĂ?u em cò thĂ? "'ứng mùfi chìu sà?o" cĂng viẶc cù?a cà? hai nhà? nhưng lài muẮn anh hiĂ?u rf?ng cò nhiĂ?u lùc em cĂ?n anh 'Ắn nhươ?ng nà?o, muẮn anh ơ? cành em nhiĂ?u 'Ắn thẮ. Đùng phù nưf khò hiĂ?u 'ùng khĂng anh kĂ? cà? ngươ?i mà? anh bà?o thf?ng bfng như mẶt tà?ng bfng Bf́c Cực là? em, nòi là? là?m, mà? là?m là? phà?i 'Ắn cù?ng khĂng chẮp nhẶn kiĂ?u sẮng nư?a vơ?i. Nhưng anh cò hiĂ?u rf?ng dù? thẮ nà?o em cùfng là? phù nưf, cùfng ngĂy dài, cùfng khao khàt yĂu thương. Già như nhưfng giĂy phùt chì? cò hai ta dà?i ra vĂ tẶn, 'Ă? em 'ược tĂm sự với anh tẮt cà? nhưfng gì? Ă?n chứa ơ? trong lò?ng, tẮt cà? nhưfng gì? em muẮn anh thẮu hiĂ?u cho em. Nhưng sao khò 'Ắn vẶy anh nhì?? CĂ?u mong em 'ù? dùfng cà?m 'Ă? cò thĂ? thf́ng thf́n nòi hẮt. Ước gì?...

    Pham Tran Thao Linh

Chia sẻ trang này