1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho chồng

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi sand1, 26/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. yêu thương cu?a em!
    Sau nhưfng nga?y vất va?, đến hôm nay em mới được xa? hơi một chút đê? bắt đâ?u tuâ?n sau lại la? nhưfng vất va? tiếp theo. Anh vê? gâ?n một tuâ?n rô?i ma? em ?ohư? quá nhi?? Gâ?n tuâ?n nay rô?i có lúc na?o vê? sớm trước 6h chiê?u đâu, gọi điện vê? nha? thi? rất ngạc nhiên bơ?i chô?ng em đaf ơ? nha? đợi cơm, cái ca?m giác có ai ngóng đợi la?m em vư?a hạnh phúc lại vư?a bứt rứt. Em cufng băn khoăn bơ?i tại sao Tr. cu?a em lại không ơ? ngoa?i quán bia như nga?y thươ?ng, đê? lại ?odô ta na?o, hết cốc na?y lại đến vại kia?. Điê?u đó ca?ng la?m em muốn phóng vê? nha? ngay.
    Nhưng vê? đến nha? thi? lại thấy ân hận, ca? nha? đang ngô?i ơ? pho?ng khách, chắc chi? đợi em thôi. Lo? vi sóng ma? bố em đaf ?ocố vấn? em mua tặng mẹ chô?ng thi? hóa ra lại chi? đê? phục vụ mi?nh em. Chắc mẹ đaf nấu xong tư? lâu rô?i nên pha?i cho ca? canh lâfn thức ăn va?o hâm lại, mọi ngươ?i lục tục va?o pho?ng ăn va? chi? chơ? em tắm xong la? ngô?i ăn thôi. Chă?ng hiê?u ngươ?i khác có ca?m giác giống em không chứ em thi? chă?ng dám nhi?n ai ca?. Biết ră?ng mi?nh không có lôfi lớn lắm, chă?ng chơi bơ?i đa?n đúm gi? ca? nhưng cái ca?m giác pha?i đê? ngươ?i khác chơ? cơm cufng la?m em dâng nên nôfi ân hận. Bố không nói gi?, bố thi? luôn giưf thái độ đó, cụ ít khi nơ? nụ cươ?i, chi? khi na?o có ai ba?n luận vê? chính trị, vê? Kinh dịch hay học thế cơ? tướng với cụ thi? may ra bố mới cươ?i. Mẹ thi? chi? nói nho? nhẹ la? Linh tắm nhanh lên rô?i co?n ăn ke?o lại nguội hết. Anh cufng chă?ng nói, đôi mắt lại nheo nheo thách thức nưfa chứ. Chính vi? thế ma? em lại sợ hafi, nếu ai đó cứ quát mắng, cứ nói to thi? có lef lại tốt cho em hơn, đê? em hiê?u ră?ng mi?nh đư?ng có la?m muộn nưfa.
    Em biết ơn mẹ vi? trong bưfa ăn, mẹ gắp cho em miếng thịt va?o ba?o la? dạo na?y Linh xanh quá. Anh thi? lại nói đơf cho em la? con có thấy ga?y đâu, chi? eo đi thôi. Câu pha tro? cu?a anh la?m bưfa ăn rôm ra? lên hă?n. Nhi?n thấy đifa rau xa?o trên mâm ma? la?m em ca?ng ca?m thấy biết ơn mẹ. Em nhớ lại hô?i xưa khi giới thiệu em vê? nha?, lúc mẹ (hô?i đó em gọi la? bác gái) ho?i em thích ăn gi? nhất thi? em ?oliệt kê? ra ha?ng loạt các món na?o la? rau muống xa?o, rau bí xa?o, rau lang xa?o, su su xa?o, thiên lý xa?o... Mẹ lúc đó chắc pha?i ngạc nhiên lắm ho?i em tại sao không thích ăn thịt a? thi? em lại ba?o la? cháu thích ăn các món rau xa?o vi? có mu?i to?i phi thơm ạ. Em co?n nhớ ca? bưfa cơm đâ?u tiên em nấu khi mới ?obơ vơ mới vê?? la? xa?o rau muống nưfa chứ. Em đaf đi chợ chọn mớ xơ mới nhi?n chi? thấy the?m, vê? rư?a sạch, ngâm ca? Vegy, lúc xa?o xong bê lên mới biết chô?ng mi?nh không ăn được mắm tôm, ngô?i ga?y ga?y đifa rau đến la? tội. Lúc đó em xấu hô? hơn bao giơ? hết. Cufng may mẹ anh (giơ? la? mẹ cu?a chúng ta) cufng tâm lý, sau đó trong lúc nấu cơm chiê?u với em đaf liệt kê hết tất ca? nhưfng gi? ma? hai ngươ?i đa?n ông trong nha? không ăn được hay không thích ăn. Cha? bu? cho mẹ va? em, tính cufng không quá khó như anh va? bố. Có lef thế nên em quý mẹ chăng?
    Anh đư?ng buô?n khi em viết cho anh ma? nói la? yêu thương ngươ?i khác nhé. Anh cufng chă?ng ?ongoan? gi? hơn em đâu, cứ ?onịnh đâ?m? bố la? mua đâ?u kyf thuật số VTC đê? bố xem bóng đá rô?i xem kênh CCTV cu?a Trung Quốc đê? xem phim daf sư? cu?a Ta?u, nói nho? với mẹ la? bố xem thi? sef ?okhóa chân? ông cụ không cho đi chơi cơ? tướng nưfa, ?ohi? hi?? với em la? có hai kênh phim truyện la? Cinemax va? HBO ca? nga?y, em muốn xem loại gi? cufng được, thêm nưfa la? kênh truyê?n hi?nh Đức la? luyện ngoại ngưf kho?i viết Nhật ký ?olinh tinh? nưfa, rô?i Cartoon Network cho bé con sau na?y đê? mới biết nói sef tha?nh ?osong ngưf? luôn. Nhưng hóa ra tất ca? đê?u nhâ?m tất ca? đê?u pha?i ?ophục vụ? riêng anh, bơ?i vi? anh thích truyện chươ?ng nên ca? nha? mới được xem Anh hu?ng xạ điêu, ma? vư?a xem lại pha?i nghe anh ?othuyết minh kiêm phê bi?nh? la? cô bé diêfn viên đóng Hoa?ng Dung không đạt, chă?ng nhí nha?nh va? ranh ma gi? ca?. Trước đó va? sau đó lại la? phim kinh dị, ma? cufng lạ cơ chă?ng hiê?u sao họ toa?n chiếu phim kinh dị va?o buô?i tối khuya. Du? có thương anh thế na?o thi? em cufng thấy hơi ?oha? dạ? khi anh bị bố gắt vi? bật TV to quá. May ma? bố không xuống trực tiếp kiê?m tra đó, thấy ma?n ghê rợn quái vật na?o chắc bố pha?i tống cô? anh lên pho?ng ngay.
    Biết ră?ng nói xấu sau lưng la? không hay nhưng vi? quá bức xúc nên em mới viết ra thế na?y. Em biết la? anh không đi vê? muộn la? may mắn cho em va? ca? nha? lắm rô?i, không uống say sưa la? em va? mẹ đơf lo quá rô?i. Đáng được thươ?ng pha?i không anh nhưng la?m sao ma? em chịu được cái kiê?u anh đô?i đam mê sang phim kinh dị, biết anh lấp liếm quá gio?i la? anh xem đê? luyện tiếng Anh nhưng na?o có nghe ngoại ngưf ma? chi? thấy tiếng hét ghê sợ trên TV ma? thôi. Chă?ng nhef em lại đi ghen với cái đâ?u VTC đó sao, nói ra chi? đê? ngươ?i ta cươ?i cho thối mufi nhưng anh cufng thật la? quá đáng, tre? con quá đi mất.
    Nhưng tối qua đúng la? em cufng quá tre? con khi chọc anh la? Lệnh Hô? Xung thi? em la? Nhạc Linh San hay Nhậm Doanh Doanh đây. Chi? biết ră?ng anh trợn tro?n mắt kêu la? ?o?Nấm co?i? ma? cufng biết đọc truyện chươ?ng chui cơ á? Hay thật hay lại đê? anh gọi la? ?oTiê?u Linh Linh? hay la? ?oLinh Nhi? đây. Nghe cứ thấy giống con hô? cái Lâm Nhi ơ? vươ?n Bách Thú ấy nhi???. Đúng ra thi? em đaf đọc quyê?n truyện chươ?ng na?o đâu vi? giấy đen xấu mu? đọc toét ca? mắt nhưng vi? ?obé út? ơ? nha? thích nên em cufng mua tặng nó va?i bộ (chi? la? ngươ?i chi tra? thôi). Anh hô?i co?n ơ? giai đoạn ?oti?m hiê?u? cufng ma lanh ra phết, biết bé út thích truyện chươ?ng nên đaf lấy ca?m ti?nh cu?a nó bă?ng cách toa?n nói vê? hết Kiê?u Phong, Lệnh Hô? Xung, Quách Ti?nh, Dương Qua... (bộ nhớ cu?a em không thê? update hết). Anh lấy lo?ng được nó co?n trước ca? em, hay thật. Thế mới biết mi?nh bị ?olư?a?!!!
    Du? nói thế na?o, du? có nga?y viết la? yêu anh du? có lúc viết la? ghét anh nhưng chi? việc anh luôn xuất hiện trong nhưfng do?ng chưf cu?a em, trong lúc tạm rơ?i công việc cufng chứng to? em không thê? thơ? ơ với anh, không thê? hưfng hơ? trước nhưfng gi? xa?y đến với anh. Không hiê?u anh có thế không nhi?? Chắc chắn la? không rô?i vi? chi? khi na?o dứt hă?n được công việc may ra anh mới gọi cho em, weekend xa em cufng vậy, pha?i chơ? đến sau 11h đêm anh mới nhớ bấm số ơ? nha?, nói va?i câu rô?i lại dập máy; gọi đến văn pho?ng cufng vậy, ?ongắn gọn súc tích? luôn trong ?otư? điê?n? cu?a anh, nhắn tin thi? kêu mất thơ?i gian trong khi ngô?i uống bia thi? chă?ng thấy tiếc chút na?o. Anh đáng bị ?ophạt?, có đúng không?

    Pham Tran Thao Linh
  2. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu thương!!!
    Chúng ta lại bắt đâ?u một tuâ?n la?m việc mới rô?i anh nhi?. Sáng nay trơ?i mưa không to lắm nhưng chă?ng hiê?u sao mẹ lại ba?o em ră?ng đêTr. đe?o đi la?m rô?i chiê?u đón vê?, mẹ co?n ba?o hai đứa pha?i có trách nhiệm với gia đi?nh đi, đi tối nga?y thế thi? biết bao giơ? mới la? một gia đi?nh. Chắc la? mẹ muốn khóa chân hai ke? đi miết như chúng ta. Em chă?ng nói gi? ca? đê? xem anh nói gi?, em cufng chă?ng cươ?i hay ra ám hiệu gi? đê? nói lên chính kiến cu?a mi?nh. Thú thật la? thư? xem ca?m giác được (hay bị) đưa đi đón vê? thế na?o. Em chưa nếm thư? ca?m giác hết giơ?, cuống cuô?ng đóng máy, chạy vội chạy va?ng xuống vi? có ngươ?i nháy máy, cha?o vội đô?ng nghiệp. Bơ?i vi? đơn gia?n em luôn la? ngươ?i cuối cu?ng, dọn dẹp ba?n la?m việc, tắt PC va? server, máy in, máy photocopy, điê?u ho?a, đe?n, khóa cư?a rô?i gư?i chi?a khóa cho receptionists, hi?nh như nhưfng nga?y em vê? sớm hơn mọi ngươ?i đếm trên đâ?u ngón tay. Nhưng em không nói không cươ?i, không ám hiệu cho anh gi? hết đê? xem thái độ cu?a anh thế na?o. Nhi?n bộ mặt hơi nặng kia la? em biết anh ngại, rô?i có lef chiê?u thi? em lại nghe giọng khâ?n khoa?n cu?a anh trong máy, na?o la? anh bận lắm, em gọi xe ôm hay taxi vê? rô?i lại ?ođiệp khúc muôn thu?a? ?oNhớ lấy bill vê? anh thanh toán gấp đôi.?
    Nhưng cuối cu?ng anh cufng pha?i đưa em đến văn pho?ng vi? một lý do vô cu?ng chính đáng la? em đang bị ?oqua? ô?i? tướng trên trán do đi Khoang Xanh rô?i ca? nga?y chu? nhật bận rộn với lêf Vu Lan ră?m tháng ba?y. May mắn la? mẹ đaf mua hết mọi thứ tư? thứ ba?y nên sang đến chu? nhật, mẹ va? em chi? việc chuâ?n bị nấu nướng ma? thôi. Em chi? buô?n cươ?i la? nga?y thứ ba?y, trong số 10 ngươ?i đi Khoang Xanh trong một nhóm thi? chă?ng ai bị sao ca?, chi? riêng em trượt chân bị đập đá xuống đá, anh thi? bị vắt cắn cha?y máu ơ? chân. Thật sự em không muốn vi? em ma? mọi ngươ?i pha?i lo lắng nhưng đúng thật khi máu cha?y ra thi? em choáng thật sự, ngô?i phịch xuống mo?m đá, ?obé út? lo lắng cho chị gọi mọi ngươ?i cuống quýt. Em ngại quá Tr. ơi lúc đó chi? muốn nă?m thă?ng đơ ơ? đó đê? nghi?, ?obé út? nhi?n thấy máu cha?y lại ca?ng sợ, em co?n pha?i nói nó đư?ng có sợ quá. Nhưng em thấy nước mắt cha?y ra khi anh chạy vội lại, di?u em lên lán, đặt túi đựng đô? khăn tắm, xua tay đuô?i mọi ngươ?i đi tiếp đi đê? anh ơ? lại, anh co?n quát ca? ?obé út? la? đi đi đê? anh trông chị Linh cho.
    Chô?ng em ơi!!! Lúc đó em chi? mong mọi ngươ?i biến mất đê? được anh ôm trọn va?o lo?ng, đê? như một con chim non rúc dưới cánh mẹ, che chơ? bao la; đê? nhắm mắt ma? tận hươ?ng tất ca? nhưfng gi? thiên nhiên ban tặng, suối dưới kia róc rách, trên na?y, tán cây che phu? xanh mướt một ma?u. Em biết ră?ng anh cufng buô?n chân lắm khi không được lội suối với mọi ngươ?i, không được tro? chuyện rôm ra? với anh N.va? chị Huyê?n tư? trong HCMC ra. Trong lúc lơ mơ ngu?, em co?n ca?m thấy hạnh phúc vô cu?ng khi anh suỵt suỵt nhóm thanh niên bên cạnh la? nói nho? thôi cho nha? tôi co?n ngu?, mới bị ngaf ơ? dưới suối đó, nhi?n thấy qua? ô?i to chưa; em vư?a nă?m vư?a buô?n cươ?i ma? không dám mơ? mắt, chợt ca?m giác ră?ng đến tận lúc na?y, anh mới đúng la? chô?ng cu?a em, la? ngươ?i ma? em muốn dựa dâfm ca? đơ?i. Anh có cho em dựa không đấy, Tr. yêu???
    Nhưng buô?n cươ?i nhất la? khi vê?, chi? có em la? không ướt co?n ?oca? đoa?n? 9 ngươ?i co?n lại ướt như chuột lột, đi vê? ma? cươ?i vang ca? suối, co?n em thi? được ?oưu tiên? do anh ?oqua?n thúc? đi trên đươ?ng cao. Lúc đó em thấy mọi ngươ?i gọi vọng lên la? ?oTr. va? Linh như đôi cúc cu vậy?. Anh lại co?n cafi cha?y cafi cối la? ?oKhô? thế chứ, ?ocái cu?m nha? em? bé quá nên sợ gió thô?i ngaf luôn xuống suối. Em đa?nh pha?i trông coi câ?n thận thôi?. Em tức mi?nh đánh bô?m bộp va?o lưng anh khiến anh hét â?m lên. Lúc đó em ngượng vô cu?ng anh có biết không? Sao anh lại gọi em la? ?ocái cu?m? chứ? Nhưng cuối cu?ng ?otrơ?i cufng có mắt?, không chi? em bị chịu ?ou trên trán?, anh cứ ma?i miết đi ma? không biết ră?ng vắt đaf hút máu ơ? bắp chân anh. Mọi ngươ?i lại co?n trách em la? đi sau Tr. ma? sao không phát hiện ra. Em la?m sao ma? biết được chứ có đúng không anh nhưng em có đáng trách không nhi?? Cuối cu?ng hai vợ chô?ng mi?nh đê?u pha?i mua con culy đê? lấy lông rịt va?o chôf cha?y máu. Du? mệt mo?i thế na?o, đau thế na?o thi? em cufng ca?m thấy vô cu?ng hạnh phúc khi bên anh cu?ng nhưfng ngươ?i bạn tre? tuô?i cu?a ?obé nhơf?, ?obé út? va? ca? vợ chô?ng anh N. chị H. nưfa. Nhưfng giây phút đó hiếm hoi với chúng ta quá đúng không Tr.??? Chính vi? vậy em ca?ng trân trọng nó hơn.
    Nga?y thứ ba?y đó có quá nhiê?u điê?u đáng nhớ. Em đaf biết mi?nh pha?i giấu bố mẹ cái trán sưng vê?u cu?a mi?nh lâfn cái chân rịt va?ng khe? cu?a anh. Gâ?n đến nha?, em thoát tung tóc ra đê? che bớt cái trán dô bướng cu?a em, mọi ngươ?i lại trêu la? bâ?n đến nôfi tóc thă?ng đơ luôn. Thế ma? cuối cu?ng em vâfn bị ?oăn mắng? như thươ?ng, sau khi tắm rư?a sạch sef, tóc cuốn hết lên bă?ng khăn to thi? mẹ phát hiện ra ngay. Tự nhiên em thấy mi?nh vô ý quá, ?ogiấu đâ?u hơ? đuôi?, mẹ chi? nói săfng ră?ng ?oĐi thế na?o ma? lại bị thế ha? Linh, chă?ng câ?n thận gi? ca?, thế cn định co?n ga?y thế na?o nưfa. Tr. nưfa đi chơi cu?ng nhau thế na?o ma? vợ sứt ca? trán thế kia.? Em buô?n cươ?i ma? chă?ng dám nói, ca? nga?y nay em luôn có ?ođô?ng minh chịu trận? cu?ng mi?nh. Vui quá anh nhi??
    Nhưng đâu hết chuyện tối, mẹ em lại co?n gọi sang ba?o trách mafi chuyện đi đứng không câ?n thận. Đâ?u tiên em cufng bực ?obé út? va? mẹ quá lắm chuyện, ?ochuyện bă?ng con muôfi cufng xé ra tha?nh con voi? nhưng sau đó mới thấy mi?nh quá đáng, mọi ngươ?i lo lắng cho mới thế ma? co?n... Em luôn thế đúng không anh, the?m được mọi ngươ?i chăm sóc nhưng khi được quan tâm lại sợ hafi vi? sợ ră?ng mi?nh sef mê?m yếu đi rất nhiê?u.
    Trưa nay em đọc được thư gư?i mẹ chô?ng cufng trong box Hạnh phúc Gia đi?nh ma? thươ?ng nga?y em hay dạo qua. Thật sự em không biết nói gi? nưfa nhưng cufng thấy mi?nh vô cu?ng hạnh phúc, cái hạnh phúc ma? không pha?i ngươ?i con dâu na?o cufng được hươ?ng. Điê?u la?m em sợ hafi khi chân ướt chân ráo va?o nha? anh la? chính anh la? con một, chắc chắn ca? nha? sef chiê?u chuộng va? nghe theo nhưfng điê?u anh gợi ý. Nhưng em đaf lâ?m, các cụ đaf có tuô?i nên không thê? thoa?i mái như thanh niên, em không thê? đu?a nghịch như ơ? nha? với hai đứa em, không thê? hát khe khef nhưfng ba?i hát em ưa thích, không thê? ơ? trong pho?ng tắm ma? nói vọng ra, không thê? vê? đến nha? chui luôn lên pho?ng, lăn xoa?i ra giươ?ng. Đô?i lại em lại có thêm hai ngươ?i nưfa đê? ma? thương yêu va? chăm sóc, đê? ma? lo lắng môfi khi vê? muộn, đê? la?m bến bơ? bi?nh yên môfi khi em cho?ng cha?nh trong cuộc sống đâ?y bon chen na?y. Cufng may chô?ng em hay vắng nha? nhưng bố mẹ chô?ng lại không ?obắt nạt? em ma? nói cho cu?ng các cụ vâfn co?n de? dặt nhưng đaf tin em hơn trước, nhưfng nghi ngại do quafng đơ?i da?i em xa Ha? nội, xa gia đi?nh cufng đaf nhạt nho?a đi. Hi?nh như mẹ đaf gâ?n coi em la? tha?nh viên trong gia đi?nh trong lúc că?n nhă?n vê? chuyện anh mua VTC ma? chă?ng ho?i ai hay việc đi ho?i ngươ?i quen vê? chuyện cắt thuốc bắc cho em đê? em béo lên co?n sinh cho các cụ thă?ng cháu trai. Nói cho cu?ng thi? em cufng không thê? na?o tự nhiên như ơ? nha? em nhưng cufng không ca?m thấy quá bức bối khi la? con dâu cu?a bố mẹ anh. Em không thê? thánh thiện như ba?i thơ cu?a Xuân Quy?nh hay ba?i thơ ?oNgươ?i đa?n ba? thứ hai? cu?a một ai đó nhưng em cufng đu? thông minh đê? hiê?u ră?ng không bao giơ? được cho phép mi?nh đê? anh rơi va?o ti?nh trạng pha?i lựa chọn đau xót giưfa mẹ va? em. Vi? hơn ai hết em hiê?u ră?ng, du? thế na?o em cufng không thê? na?o so sánh với mẹ, với ngươ?i ma? đaf hy sinh hết ca? cuộc đơ?i cho anh. Thật ra em cufng pha?i ca?m ơn mẹ lắm ngay ca? khi mẹ giục có em bé, em biết có khi chúng mi?nh lo một thi? bố mẹ ca? hai bên lo mươ?i va? thương em một trăm. Có lef em sef pha?i kéo mẹ la?m ?ođô?ng minh? đê? ?oqua?n lý? giơ? giấc đi vê? va? ca? ?oti?nh trạng ăn nhậu? cu?a anh thôi.

    Pham Tran Thao Linh
  3. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Nghĩ được như bạn thật đáng quý. Mong sao những người vợ trẻ đều hiểu được như bạn! Qua những gì bạn viết mình cũng hiểu được them phần nào tâm lý của phụ nữ các bạn. Hy vọng chính mình cũng có thể hoàn thiện mình hơn từ những gì bạn viết.
    Ăn xong liếm mép quèn quẹt!
    http://www.ttvnol.com/forum/t_158262/2a?0.2200878
  4. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. thân yêu!!!
    Mưa to quá anh ơi, em lại lo bố mẹ hôm nay đi Ha?i Pho?ng giơ? chă?ng hiê?u la?m gi?, ơ? đâu nhi?? Giá như hai cụ có điện thoại di động thi? tốt biết bao nhiêu, lo?ng em như lư?a đốt. Em thi? ngô?i trong văn pho?ng, xung quanh đâ?y kính, nhưfng giọt mưa cứ hắt xối xa? trắng xóa ngoa?i kia, em cufng lại tự ho?i giơ? na?y Tr. cu?a em cufng ơ? đâu, anh có bị mưa ướt không. Tất nhiên la? anh luôn ?otrong vo?ng kiê?m soát cu?a em?, chă?ng gi? thi? cufng luôn pha?i mơ? di dộng, em vư?a gọi thi? biết anh vâfn đang ơ? Ha? Đông, công việc ơ? đó hi?nh như rất câ?n anh gia?i quyết. Tr. cu?a em mấy nga?y nay cứ pha?i đi đi lại lại giưfa Ha? nội va? Ha? Đông rô?i. Lúc em nói la? rất lo cho bố mẹ thi? anh lại an u?i la? yên tâm giơ? na?y bố mẹ chắc chắn ơ? nha? chú thím rô?i biết đâu Ha?i Pho?ng lại nắng ráo thi? sao. Anh co?n ba?o ?o?oNấm co?i? tốn tiê?n điện thoại quá nhi?? Vê? nha? thi? gọi điện cho chú thím cufng được. Số ơ? trong sô? điện thoại ơ? nha? cơ, anh cufng không lưu trong máy. Đư?ng lo lắng quá em ạ, ke?o bố mẹ lại sốt ruột. Khô? thân các cụ chắc la? hắt xi? hơi lắm đây.? Đáng đơ?i anh chưa nói chưa dứt câu thi? đaf mấy cái hắt xi? la?m em cuống lên ho?i thăm có gặp mưa không va? ướt không. Anh ?ohư? lắm đó trêu em nhé!
    Lại một lâ?n nưfa ca? anh va? em lơf hẹn vê? quê ăn giôf rô?i, em co?n nhớ hô?i tết, hai đứa vê? Ha?i Pho?ng, chú thím rất quý cứ giưf lại qua đêm nhưng anh vâfn dứt khoát phóng vội vê? vi? có hẹn với bạn be? tối đó. Mấy lâ?n bố mẹ gọi vê? thi? chú thím cufng trách la? chă?ng hiê?u thă?ng Tr. va? con Linh thế na?o hay la? khinh ngươ?i nha? quê ma? không thấy mặt gi? ca?. Em chă?ng biết ăn nói thế na?o ca?, may ma? có mẹ nói đơf cho không có thi? ê mặt con dâu nha? anh lắm. Du? thế na?o thi? em vâfn ca?m thấy mi?nh có lôfi du? chi? la? do lý do khách quan ma? thôi.
    Sáng nay, chă?ng hiê?u vi? sao ma? ca? hai chúng ta đê?u chung suy nghif la? chiê?u nay sef vê? nha? ngoại ăn cơm. Dươ?ng như mẹ đaf tinh ý hiê?u ra nên nói trước la? ?oCái bếp trong nha? la? quan trọng lắm đó. Nó pha?i đo? lư?a thi? mới la? gia đi?nh. Đến nha? ai ma? trong bếp nguội tanh nguội ngắt thi? chă?ng hạnh phúc gi? đâu?. Anh thi? cứ xu?y xu?y đê? em đe?o mẹ, anh đe?o bố ra bến xe cho kịp xe chất lượng cao Hoa?ng Long vê? Ha?i Pho?ng. Nhưng khi đe?o mẹ đi, em mới thấm thía lơ?i mẹ nói, định ho?i mẹ va?i câu vê? mấy món anh thích ăn nhưng tự dưng mô?m như không thê? mơ? ra chi? kịp dặn mẹ la? cố gắng giưf sức kho?e, bố mẹ đi vê? quê, đư?ng lo gi? ca?, con sef cố gắng vê? sớm, nấu cơm chiê?u cho hai vợ chô?ng.
    Chă?ng hiê?u vi? sao ma? đến giơ? thi? em lại nhớ va? lo cho mẹ đến vậy. Không hiê?u anh co?n nhớ nga?y đâ?u tiên ma? bố mẹ vê? Thái Bi?nh ăn cưới H. con cu?a cậu mợ không? Đó la? lâ?n đâ?u tiên bố mẹ vắng nha? ma? lại đúng va?o thứ ba?y, chúng ta thi? cứ như luf tre? tự dưng được tha? rông, định mơ? tiệc đến nơi không biết. Nhưng chă?ng hiê?u sao nguô?n ?otin mật? đó đaf bị ?oro? ri?? ra va? chi? câ?n nư?a tiếng sau hai đứa em gái cu?a em bấm co?i inh o?i ngoa?i ngof, em vư?a mư?ng ma? vư?a tức. Mư?ng vi? có thêm ?ođô?ng minh? đê? kho?i bị anh ?obắt nạt?, tức la? vi? chúng đến phá hoại ?oho?a bi?nh mới được lập lại? cu?a chúng ta. Nhưng pha?i nói ră?ng nga?y thứ ba?y đó vui hết biết, em va? chúng nó bắt anh chui tận va?o bếp rư?a rau ma? điê?u la?m em vư?a ngơf nga?ng lại vư?a ngượng với bọn tre? la? hi?nh như lâ?n đâ?u tiên anh biết rư?a rau. Ai de? rư?a rau sống ma? anh xối nước nóng la?m nát hết ca? rau. Đó la? lâ?n đâ?u tiên anh buộc pha?i la?m ?ohọc tro??cu?a em.
    Chiê?u tối thi? mấy anh em ru? nhau chơi Crosswords. Tất nhiên la? chia la?m 2 phe, anh va? bé nhơf một bên, em va? ?obé út? một bên. Theo lập luận cu?a ?obé nhơf?thi? em đi Tây rô?i nên khá tiếng Anh sef cu?ng be? với ?obé út? la? dân chuyên KHTN, nó thi? la? dân Ngoại thương nên cu?ng phe với anh la? dân la?m ăn kinh tế cufng ?ođánh đấm? tiếng Anh nhiê?u rô?i. Cuối cu?ng thi? đaf chơi la? có conflict, du? la? tro? chơi trí tuệ đi chăng nưfa vi? thiếu trọng ta?i va? chúng ta đê?u hiếu thắng, ?obé út? thi? hiê?n la?nh ít nói co?n ?obé nhơf? thi? lại hay cay cú. May ma? bố mẹ em gọi sang ba?o vê? ăn cơm chiê?u không có thi? cafi nhau đến tối. Em chi? buô?n cươ?i la? ?obé nhơf? tự nhiên như nha? mi?nh, lại nói bố mẹ sang đây ăn cơm đi, chị Linh hôm nay la?m chu? nha? rô?i, hay cho bọn con ngu? với chị đêm nay, bọn con muốn tâm sự với chị. Em nư?a cươ?i nư?a mếu, chúng nó co?n định ngu? với em thi? chết rô?i, đaf phá nha? rô?i lại phá pho?ng riêng cu?a chúng mi?nh nưfa thi? toi hă?n rô?i. Cufng may bố em rất tâm lý, bố quát trong điện thoại ră?ng ?oNha? cu?a bố mẹ chị Linh anh Tr. chứ đâu nha? cu?a bọn con ma? đo?i ơ?, hai đứa kia vê? ngay, Linh với Tr. pha?i nấu cơm ma? ăn ơ? nha?, đư?ng ma? vê? đây ăn chực nưfa.? Khi ?obọn nó? ?orút quân vê?? em mới thơ? pha?o nhẹ nhofm, dọn ?obafi chiến trươ?ng? ăn uống, đu?a nghịch cu?a các em xong thi? may quá có ?ongươ?i? ru? ra ngoa?i ăn cơm. Thật sự em chă?ng thê? na?o quên ca? nga?y thứ ba?y đáng nhớ đó.
    Co?n hôm nay thi? chính mẹ em lại gọi điện lên văn pho?ng ba?o la? tối vê? ăn cơm, mẹ hâ?m cho con vịt, đaf qua ră?m rô?i nên ăn vịt chă?ng sao đâu. Mẹ cufng tươ?ng em mê tín như mẹ vậy. Nhưng em biết mẹ thương em, mẹ lo cho em nên mới đi chợ tư? sớm, rô?i đê? ơ? cơ quan, chiê?u vê? chi? pha?i la?m qua rô?i chế biến thôi. Mẹ cufng dặn hai vợ chô?ng nên vê? sớm ke?o mọi ngươ?i chơ? cơm, ke?o tối quá thi? hai đứa em va? bố lại đói. Mẹ vâfn vậy luôn nghif cho ngươ?i khác trước, nhớ tuâ?n trước chă?ng hiê?u sao mẹ lại mo?i mệt hết chân tay, ho?i đến thi? mẹ cứ ba?o bi?nh thươ?ng thôi nhưng ?obé út? lại ba?o mẹ câ?m cái nô?i ma? suýt rơi. Tự nhiên em thương mẹ tra?o nước mắt anh ạ. Thế la? em đaf có đến hai ngươ?i mẹ, hai ngươ?i cha chăm sóc va? lo lắng cho em. Đáng nhef ra la? pha?i ngược lại, em pha?i có trách nhiệm va? nghifa vụ phụng dươfng họ nhưng cuối cu?ng em đaf la?m được gi? đâu, chi? toa?n mang đến điê?u lo lắng cho ca? hai gia đi?nh. Em có đáng trách không anh?

    Pham Tran Thao Linh
  5. trai_HN_da_tinh

    trai_HN_da_tinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/11/2002
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Đấy bạn thấy đấy,có những chuyện buồn đã từng sảy ra với bạn thì đến khi bạn cảm thấy vui vì cả 2 người đã vượt qua được lúc khó khăn,thử hỏi có niềm vui nào lớn hơn.Tôi đã đọc rất nhiều bài viết của bạn(do người bạn gái của tôi gửi)và tôi đã rút ra được khá nhiều kinh nhiệm cho chính bản thân mình.Cám ơn bạn thật nhiều Linh ạ.
    Cuộc sống là như vậy đấy,có khổ đau thì mới cảm nhận hết niềm vui của chữ" HẠNH PHÚC"."SAU CƠN MƯA TRỜI LẠI SÁNG" mà hãy cố gắng thì bạn sẽ được đền đáp.
    Đàn ông con trai thường sống ích kỉ va gia trưởng lắm.Và tôi cũng vậy .Tôi ko muốn bao che cho phái mạnh nhưng thật ra thì chúng tôi cũng có những điều khó nói.Vd như cái tính ích kỉ là do yêu quá nên ích kỉ mà thôi,không muốn vợ mình để ý đến ai ngoài mình cả.Bản năng của giống đực là lãnh đạo(trừ vài loài thuộc chế độ mẫu hệ) cho nên tính gia trưởng cũng mong chị em xem xét cho,chỉ đừng có quá đáng quá thì chắc chị em cũng chấp nhận được phải ko?Và điều này nữa tôi cũng mong muốn chị em phụ nữ biết va hiểu thêm cho cánh đàn ông chúng tôi rằng,các bạn-những người phụ nữ tuyệt vời-các bạn luôn là chỗ dựa vững chắc của chúng tôi mỗi khi mỏi mệt,nơi xoa dịu mọi nỗi đau thất bại của công việc.........
    Vậy thì xin các bạn-những người bạn đời của chúng tôi,các bạn hãy mở rộng lòng mình ra hơn nhé,hãy nói cho chúng tôi biết các bạn nghĩ gì,các đánh giá như thế nào về công việc của chúng tôi và nói chung là hãy cùng nhau chia xẻ mọi niềm vui cũng như nỗi buồn với chúng tôi nhé.............
    "Nhân vô thập toàn" và hãy cùng nhau hoàn thiện bản thân hơn thì mới là BẠN ĐỜI chứ nhỉ.....????????
    Gửi lời chúc PHÚC tới tất cả những người đang yêu và mong muốn có 1 Gia Đình HẠNH PHÚC(co cả tôi nữa nhaaaaaaa...)
    I...+T.....+A....+ L.....+ Y..... = 2...6...1...2...0...9
  6. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. yêu thương cu?a bố mẹ, xa nhớ cu?a bạn be? va? vô tâm cu?a mi?nh em!
    Nhưfng lơ?i chưa nói em lại pha?i nhơ? nhưfng do?ng chưf vô ca?m đê? thô? lộ cu?ng anh. Có ngươ?i vư?a chúc PHÚC cho chúng ta xong thi? lại có chuyện, lôfi tư? ai thi? em không pha?i la? trọng ta?i công minh nên em không biết, em chi? la? một nhân vật trong vơ? kịch đó ma? thôi, nhân vật vô ti?nh bị lôi va?o ma?n diêfn gượng gạo cu?a anh; theo suy nghif cu?a anh thi? em rất ngu ngơ, ngu? ngơ? không hê? biết gi? ma? biết đâu ră?ng em ?ogia? nai? đê? ?okhuất mắt trông coi?, đê? thư? xem ti?nh ca?m cu?a anh da?nh cho em được ?ođịnh nghifa? như thế na?o.
    Pha?i nói ră?ng nhưfng giọt nước mắt ma? chi? mi?nh em được nếm mặn chát trong cái đêm chơ? anh đi nhậu vê? muộn, đê? pha?i di?u anh va?o, pha?i một mi?nh đâ?y xe cu?a anh va?o nha?, đê? lau ngươ?i cho anh, đê? dọn bafi chiến trươ?ng ma? anh ?otha lôi? tư? ba?n nhậu. Lúc đó chă?ng hiê?u sao em không ro? lấy một giọt nước mắt, không nói đến một lơ?i ma? lo?ng chi? se lại va? thâ?m ca?m ơn ông Trơ?i đaf cho anh vê? nguyên vẹn với em không bị sao khi mặt mufi anh đo? gay, miệng nô?ng nặc mu?i rượu, mu?i thức ăn hôfn tạp, cufng may ma? em co?n di?u anh kịp va?o nha? tắm không thi? em cufng chịu trận nốt cu?ng anh. Chă?ng hiê?u ca?m xúc cu?a em lúc đó thế na?o nhi?, vư?a giận ma? vư?a thương. Em giận anh đến nôfi không thê? nói nên lơ?i, không thê? hơ?n trách; em lại thương anh may ma? trơ?i tối đó không mưa to như mọi bận, nếu không chă?ng biết Tr. (có pha?i cu?a em nưfa không đây???) ra sao nưfa, nhơf la?m sao thi? em biết ăn nói thế na?o với bố mẹ anh va? ca? bố mẹ em nưfa. Em ca?m thấy lạc lofng quá ngay ca? khi có anh bên cạnh vi? nói đúng thi? lúc đó anh chi? như cái xác không hô?n, không hơn không kém; em giận luôn ca? đám bạn nhậu cu?a anh vi? sao không đưa anh vê? ma? anh lại tự đi xe vê? trong trạng thái nguy hiê?m như vậy. Thật sự lúc đó em chi? muốn có mặt bố mẹ anh ơ? đây đê? nhi?n tận mắt thấy con trai cu?a bố mẹ như thế na?o. Nhưng sau đó nghif lại em mới thấy mi?nh hôfn ha?o quá đúng không anh? Anh đaf bă?ng tuô?i na?y rô?i pha?i biết tự chịu trách nhiệm vê? nhưfng gi? mi?nh la?m chứ, liên quan gi? đến bố mẹ đâu. Ngươ?i đáng phạt nhất la? anh co?n em thi? chi? nên bị ?okhiê?n trách? vi? ?ogiận mất khôn? ma? thôi.
    Em thức dậy khi co?n sáng sớm, cái ca?m giác bi?nh minh luôn la?m cho em khoan khoái, em đaf lên ?okế hoạch lâu da?i? la? sef ?okháng chiến trươ?ng ky?? với anh, ?okhông nghe ?" không thấy ?" không biết?, ?oquán triệt? ?ochính sách 3 không? đó nhưng rô?i nhi?n thấy anh thiêm thiếp bên cạnh, trông chư?ng vâfn co?n mệt mo?i lắm thi? em lại thương anh đến se lo?ng (lúc đó ghét lắm không yêu được đâu), chi? kịp mua vội 2 cái bánh my?, em phết vội bơ, pate cho anh rô?i cho bánh va?o lô?ng ba?n ke?o bọn ruô?i lại có dịp tấn công rô?i một mi?nh lại lu?i cu?i dắt xe ra ngoa?i. Em ?ophạt? anh bă?ng cách không viết gi? trên ba?ng trong bếp cho anh hết, cho anh biết ră?ng hôm đó em du?ng ?ochiến thuật im lặng la? va?ng?, đê? anh tự ti?m lấy bưfa sáng, tư? nay quyết định ?okhông chiê?u? nưfa ke?o anh ?ochă?ng chịu lớn? gi? ca?.
    Nhưng ca? nga?y hôm đó ơ? văn pho?ng lo?ng em như lư?a đốt, em có gọi điện vê? quê cho bố mẹ ma? chă?ng hé răng nói gi? ca? vê? chuyện cu?a anh vi? nói la?m gi? chi? đê? la?m bố mẹ lo lắng ma? thôi. Mẹ thi? ba?o ca? hai bố mẹ đê?u kho?e, đi hết ca? họ ha?ng vui lắm la?m em cufng vui lây, mẹ cufng dặn em nhiê?u thứ, thi? cufng đúng thôi, mẹ đi vê? quê thi? em ?otạm thơ?i? thay mẹ la?m ?oba? chu? gia đi?nh? ma?, chức to lắm đấy. Du? thế na?o em cufng lo cho anh, chă?ng hiê?u anh có mệt quá không, đâ?u có ong ong nưfa không, có ti?m được bánh my? em đê? trên ba?n ăn hay không. Bao câu ho?i cứ lâ?n quất trong em la?m cho em la?m việc gi? cufng không chính xác, mọi ngươ?i cứ trêu la? ?omất sô? gạo? a?. Chuyện đó thi? không thê? kê? cho ai hết nên em lại ca?ng giấu giếm, mọi ngươ?i lại ca?ng gặng ho?i. Chán ghê!!!
    Cufng may la? chiê?u anh đaf gọi lên văn pho?ng, giọng rất hối lôfi, ho?i em la? anh vê? mấy giơ?, em vác anh va?o có nặng không, tối qua anh pha?i đưa anh N. vê? trước rô?i mới vê? được nhưng tuyệt nhiên không ho?i gi? đến chuyện hẹn với bố mẹ em vê? ăn vịt hâ?m. A? hóa ra la? thế đấy, anh cufng không có đến một lơ?i xin lôfi nhưng lại đánh trống la?ng bă?ng cách, anh đói quá ăn luôn hai cái bánh my? ơ? trên ba?n, chă?ng hiê?u cô Tấm na?o đê? đó cho anh đấy. Thật sự lúc đó em thấy buô?n cươ?i không chịu nô?i nhưng vâfn pha?i ki?m lo?ng ma? nói xăfng (yêu) với anh ?oLâ?n na?y thi? em co?n tha cho đấy, đê? đến lâ?n sau thi? em cho anh ngoa?i cư?a luôn, cho biết thế na?o la? lêf độ, khi bên bạn thi? quên ca? em ha???
    Nói thế thôi lúc đó em thấy mi?nh ?ohơi hơi? hạnh phúc va? cufng muốn tha lôfi cho anh vi? ?ođánh ke? chạy đi chứ ai đánh ngươ?i chạy lại?, em sef không ?omách mẹ? chuyện ?ohư? đó cu?a anh nưfa. Cufng may la? chiê?u qua em cufng không quá nhiê?u việc nên hơn năm rươfi đaf xong việc rô?i, cufng may ma? sáng sớm gọi điện vê? cho mẹ em nhơ? đi chợ rô?i nên chi? câ?n tạt qua nha? em lấy thôi. Mẹ lại co?n chép miệng va?o ba?o nha? có hai vợ chô?ng ma? cufng lách cách hay gọi điện ba?o Tr. sang thêm bát thêm đufa thôi ma?, thức ăn thi? đang nấu ma?. Em chă?ng biết tra? lơ?i mẹ na?o thi? bố đaf ra ba?o ngay ?oHai ngươ?i cufng pha?i nấu cho quen đi, cứ đi ăn chực bố mẹ ca? đơ?i a??? Em biết tính bố lắm du? đó la? câu mắng nhưng nhi?n thấy đôi mắt bố nháy nháy la? em hiê?u bố ?ođuô?i khéo? em vê? nha? với anh. Lúc đó em thâ?m ca?m ơn bố lắm anh ạ, bố ?otâm lý hết xa?y?.
    Thôi đến đoạn na?y thi? anh biết rô?i đúng không, không pha?i viết cho anh nưfa, anh xứng đáng được nhận ?ophiếu bé ngoan? sớm một nga?y vi? đaf chơ? vợ săfn ơ? nha?, không ?orong chơi? như mọi nga?y, ma? hi?nh như ánh mắt anh nhi?n em có ve? long lanh hơn hă?n, ti?nh ca?m hơn hă?n đó nhưng em không mắc lư?a đâu, anh có ?olôfi? vâfn pha?i ?ophạt? như thươ?ng ma?.

    Pham Tran Thao Linh
  7. meo_bot

    meo_bot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Chị à, em chưa có gia đình nên không biết hết về những phức tạp của cuộc sống gia đình. Nhưng theo lời chị kể thì em thấy chồng của chị uống rượu khá nhiều. Em không biết có phải vì công việc mà bắt buộc phải uống hay không, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế về lâu dài nhất định sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Người đàn ông nghiện rượu sẽ đổi tính đấy. Nếu bây giờ chị đang có "uy quyền" với anh thì nên làm cách nào để anh bỏ chuyện nhấu nhẹt với bạn bè đi là tốt nhất. Nếu không dần dần anh sẽ không còn cảm thấy có lỗi với chị nữa mỗi khi say sưa.
    Chúc chị hạnh phúc
  8. sa_mac_khong_ten

    sa_mac_khong_ten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2003
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Trời ơi, đọc bài của chị Thảo Linh thấy phụ nữ yêu khổ quá đi và nhiều tình cảm quá. Nó giống y hệt như lời bài hát mà em vẫn hay nghe. PHụ nữ yêu nhiều, đau khổ nhưng lại dễ dàng tha thứ và giảng hoà. Đại thể dịch thế này (nếu để nguyên lời tiếng anh thì hay hơn)
    Ngày hôm đó thật là tồi tệ. Và những giọt nước mắt của em đã cạn khô và trở thành cát bụi.
    Lúc anh đi cúng là lúc em không còn khóc nữa. Và em cũng chẳng nhớ khi nào, ở đâu và bằng cách nào. Em đã xoá đi tất cả những kỷ niệm giữa anh và em.
    Nhưng khi anh ôm em và vuốt ve em như thế này, em thừa nhận rằng tất cả kỷ niệm lại ùa về.
    Nếu em lại hôn anh và anh lại thì thầm vào tai em thì dù cho quá khứ thật xa xôi nhưng những kỷ niệm đều quay trở lại.
    Tất cả chỉ còn là sự trống rỗng. Và mỗi khi anh làm tổn thương em thì em lại cố gắng làm tổn thương anh gấp bội.
    Khi anh sập cửa ra đi thì đối với em anh đã là quá khứ. Và em cố gắng để không phí hoài thời gian với anh.
    Nhưng khi anh ôm em và vuốt ve em thì mọi kỷ niệm ngày xưa lại ùa về. Và khi em hôn anh thì dù cho kỷ niệm đã bị gió cuốn đi cũng đều quay trở lại
    Nothing last forever!!!
    Được sa_mac_khong_ten sửa chữa / chuyển vào 17:16 ngày 22/08/2003
  9. Thang10

    Thang10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu!
    Có lẽ từ "anh yêu" lần này em thốt ra là do thói quen chứ không phải là lời từ trái tim em, lòng em dửng dưng quá, đáng sợ thật! Không biết đây là lần thứ bao nhiêu sau ngày cưới mình giận nhau anh nhỉ? Nhưng lần này em thật sự mệt mỏi, em mệt mỏi quá rồi anh ạ. Mệt mỏi đến mức em không buồn mở miệng nói một lời nào nữa. Rồi sẽ lại thế thôi, sau mỗi giận hờn anh có thể ngồi chơi online game hết giờ này sang giờ khác được, còn em thì thay vì ngày cuối tuần quý giá của cả hai vợ chồng sẽ được cùng anh đi chơi, rồi đi supermarket cùng nhau chuẩn bị đồ ăn cho tuần sắp tới của cả hai vợ chồng thì em sẽ lủi thủi với một tâm trạng hết sức buồn phiền, chán nản một mình vác một ba lô oằn người đầy đồ ăn cho gần cả tuần dưới thời tiết nóng nực mùa hè ở đây, lủi thủi như em vẫn từng lủi thủi trong những ngày thường, chỉ khác là khi không giận nhau, dù phải đi một mình nhưng lòng em thấy hào hứng, hạnh phúc chuẩn bị nấu nướng chờ anh về.
    Cưới nhau rồi, không thể nói chia tay dễ dàng như hồi yêu nhau nữa, nhưng nếu cứ thế này em chỉ sợ sống với nhau tình yêu sẽ mai một đi, lúc đấy chỉ còn là cái nghĩa, trách nhiệm và tiếng tăm của cả hai bên gia đình thì bất hạnh quá. Lần này em chán nản lắm rồi, em chẳng muốn gì cả. Cuộc sống của chúng ta sẽ thế nào nếu không có nhau nhỉ????
  10. khanhhy77

    khanhhy77 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Tôi chưa vọ con bạn gái gì hết nhưng vào đâu thấy cuộc sống đen tối quá di mất toàn thấy thất vọng vơithâts vọng thôi mọi người viết cái gì vui vẻ tí đi nào
    khanh

Chia sẻ trang này