1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho chồng

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi sand1, 26/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. thương yêu cu?a em!!!
    Thế lại la? gâ?n một tuâ?n nay chúng ta xa nhau, anh thi? ơ? La?o Cai co?n em thi? lại trốn mi?nh va?o công việc. Đaf có lúc em ca?m tươ?ng ră?ng mi?nh la? ke? vô gia cư khi gâ?n như 2/3 nga?y mi?nh ơ? trên văn pho?ng, mi?nh dô?n hết sức mi?nh thậm chí ca? ti?nh ca?m va?o công việc. Ba?n năng nhạy ca?m cu?a em dươ?ng như cufng thui chột đi khi không dám nhi?n sâu va?o mắt mẹ, không dám đoán gi? qua cư? chi? húng hắng ho cu?a bố, không dám gọi điện vê? nha? cu?a em nưfa vi? biết chắc chắn ră?ng mẹ em sef xót xa cho em ma? că?n nhă?n qua điện thoại, bố em sef lại nói vê? trách nhiệm cu?a ngươ?i vợ, con dâu trong gia đi?nh.
    Không pha?i vi? em không hiê?u ra điê?u đó, ma? đúng la? em chạy trốn thực tại, chạy trốn pha?i đối mặt với nôfi cô đơn, chạy trốn cái điê?u ma? em vư?a the?m muốn lại vư?a sợ hafi. Đaf bao nga?y nay em sống trong tâm trạng lo âu thấp tho?m, em không dám tâm sự với một ai du? đó la? mẹ ruột hay hai đứa em gái. Em sợ mi?nh lâ?m lâfn ma? co?n sợ ca? điêu đó la? sự thật. Nếu điê?u đó xa?y ra thi? em có lôfi với con chúng ta không nhi?, em có khiến cho bé pha?i u sâ?u theo mẹ không nhi?, em có bắt bé pha?i lao theo công việc, bắt bé pha?i ki?m nối nhớ bố không nhi?? Một việc quá đơn gia?n như mua que thư? thai hay đến pho?ng khám tư ma? em cufng không dám, em chă?ng hiê?u tại sao nưfa, em chi? có ca?m giác chán ăn, ca?m giác như mi?nh ăn pha?i rơm rạ chứ không pha?i la? cơm nưfa. Trước đây du? ốm đau thế na?o em cufng tự chăm sóc được ba?n thân, em cufng tự khuyến khích mi?nh pha?i ăn hết du? đắng miệng vi? sức kho?e cu?a ba?n thân va? sự lo lắng cu?a mọi ngươ?i nhưng giơ? thi? em chán ngán, em dư?ng dưng hết tất ca?. Pha?i chăng em đaf...?

    Pham Tran Thao Linh
  2. vietfirm

    vietfirm Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    0
    Có thể bạn không tin nhưng với tình yêu, hạnh phúc nếu nói nhiều về nó thì bạn sẽ đánh mất nó trong một ngày không xa.
    Hãy giữ điều đó trong lòng và nếu có nói hãy nói với người bạn thương yêu. Nếu nói với người khác, hãy nói thật ít đó mới là người không ngoan
    http://www.VietFirm.com
    Được vietfirm sửa chữa / chuyển vào 17:09 ngày 28/08/2003
  3. thucanh2002

    thucanh2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Linh thân mến,
    Mình đã theo dõi bài của bạn trên cả hai topic, mình thấy rất mừng là tình cảm vợ chồng bạn cũng có nhiều thay đổi theo hướng tích cực. Thật sự là người ngoài cuộc mình thấy vợ chồng bạn thực sự chưa có gì là bi đát cả. Bạn rất yêu anh ấy và theo mình anh ấy cũng rất yêu bạn. Chỉ có điều có lẽ hai bạn chưa tìm được tiếng nói chung. Bạn là người thẳng thắn, mình cũng rất thích điều này nhưng cái cần thẳng thắn bạn lại không thẳng thắn. Mọi người cũng nói rất nhiều là bạn và anh ấy cần nói chuyện một cách thẳng thắn. Nếu khó hãy tìm cách dần dần để xoá đi khoảng cách giữa hai người, chẳng hạn như tạo cho bạn và chồng những sở thích chung, cùng làm chung một cái gì đó, có thể cùng xem phim, cùng đọc một quyển sách, hay một bài thơ, cùng nghe đoạn nhạc yêu thích, thậm chí cùng nấu một món gì đó. Mình biết có thể là tuỳ tích cách của chồng bạn nữa, nếu anh ấy không thích những gì bạn thích thì bạn phải thích những gì anh ấy thích thôi. Nói chung là cả hai phải điều chỉnh bản thân chứ không thể nào chỉ từ một phía.
    Mặt khác mình chỉ thấy bạn băn khoăn một vấn đề đó là thời khoá biểu của anh ấy dành qua nhiều cho bia rươuh, bạn bè...mà it quan tâm đến bạn và gia đình. Điều nnày mình nghĩ 90% các ông chồng ở VN mắc phải. Cái này thì không thể cấm hoàn toàn nhưng bắt buộc phải hạn chế. Có thể giảm một phần bằng cách bạn mua sẵn bia rượu, đồ nhắm rồi nói với anh ấy có thể đưa bạn bè về nhà nhậu. Như thế hạn chế được nguy hiểm luc anh ấy nhỡ co uống say.
    Nói chung điều gì thì gì quan trọng bạn cũng đừng giữ mọi ấm ức trong lòng như thế. Có thể bằng cách nói trực tiếp gián tiếp, ngọt ngào hay giận dỗi cũng nên làm dù chỉ một lần, thắng hay bại để còn nghĩ cách khác mà đối phó chứ.
    Chúc bạn sớm tìm được giải pháp.
    Thân,
    Thuc anh
  4. The_Leaf

    The_Leaf Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Vậy là đã tròn 3 tháng rồi chồng yêu của em nhỉ. Hành trình đi tìm tuổi thơ đã giúp cho chúng mình tìm thấy nhau và gắn bó với nhau. 3 tháng, không có nghĩa lý gì đối với một đời người. Nhưng nó lại là tất cả đối với em và anh. Chúng mình đã chia sẻ với nhau những nỗi buồn sâu thẳm tự trong lòng, những điều mà tưởng chừng như không thể nói được với ai. Chúng mình đã cùng chung nhau hưởng niềm hạnh phúc mà tưởng như sẽ không bao giờ chúng mình được hưởng. Chúng mình đã lại được cười, được giận hờn, được đam mê và được hy vọng.
    Giờ đây, những ước mơ giản dị về cuộc sống của em lại được đem ra dệt tiếp. Hy vọng rằng, anh có thể giúp em dệt xong những ước mơ này, chồng yêu của em ơi.
    Hỡi chiếc lá nào bay về trời. Có gửi lời với tôi.
    Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười và đức tin ở con người
  5. Thang10

    Thang10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu dấu của em!
    Em không viết là anh yêu quý nữa đâu, vì anh lại bảo chỉ yêu anh theo quý, mỗi quý có ba tháng thôi, ngắn thế thì làm sao mà sống được! Em chỉ muốn mình yêu nhau muôn đời thôi. Chẳng nhẽ lại viết anh yêu đời thì buồn cười quá nhỉ! Nhưng gì thì gì, em biết anh sẽ không bao giờ đọc những thể loại này đâu. Mà một ngày nào đó, nếu anh có đọc không biết anh có nghĩ những dòng này là do vợ anh viết không nhỉ??? Lúc đó anh sẽ nói gì với em???
    Mà anh này, tại sao những cuộc tranh luận của hai vợ chồng mình về quan niệm sống lại hay dẫn đến xung đột thế nhỉ? Để rồi em không giữ được bình tĩnh mà anh cũng thế, thế là lại sa vào cái lối mòn giận mất khôn, cứ huyên tha huyên thuyên làm cho nhau bị tổn thương. Tính em hay tự ái, lại dễ tủi thân, mà anh biết rồi đấy, em mà bị tổn thương, giận lên rồi thì em chẳng cần gì cả, lúc đó anh em cũng chẳng cần. Em rất biết trên đời này, sau mẹ người anh yêu thương nhất vẫn là em, mà em cũng thế, thế mà tại sao mình cứ mãi làm khổ nhau thế nhỉ? Giận rồi làm lành, rồi lại giận... cứ thế, chỉ buồn thêm thôi. Đối với em, anh là một người chồng tuyệt vời (tất nhiên trừ lúc em giận anh), em biết anh cũng hay nhường nhịn em, những lần giận nhau nào anh cũng xin lỗi em trước, sau đó thì nếu sai em cũng xin lỗi anh, thế là tốt, tiếp tục phát huy anh nhé! Nhiều khi tranh cãi xong, cái cách anh hối lỗi với vợ làm em buồn cười lắm, không ít lần em chui vào nhà tắm cười một mình rồi lại làm bộ mặt tỉnh bơ ra gặp anh đấy! Những lúc đấy trông anh dễ thương lắm, anh yêu ạ.
    Em biết công việc của cả hai vợ chồng khiến nhiều lúc mình mệt mỏi, nhưng về nhà em chỉ muốn căn nhà của hai vợ chồng mình tràn ngập tiếng cười thôi, với lại lúc anh cười trông cũng đẹp trai lên đấy!
    Thôi, em chuẩn bị dọn bàn ăn đây, bếp trưởng sắp về rồi, không có "bếp trưởng" lại phải ra tay thì hơi mất điểm, để dành cuối tuần cho bếp trưởng thể hiện nhé!
  6. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tr. thương yêu cu?a em ?" ngươ?i cha yêu cu?a bé ?o...?!!!
    Sáng nay khi anh dậy sớm đê? lại lên La?o Cai, em cufng choa?ng ti?nh dậy, muốn xuống nấu cho anh bát phơ? ăn liê?n với thịt bo? thi? anh lại suỵt suỵt ba?o ngu? đi tẹo nưfa anh ăn cu?ng mọi ngươ?i, em dậy la? con nó dậy mất. Điê?u đó la?m em phi? cươ?i bơ?i vi? anh ơi, chắc con nó cufng biết bố nó lại pha?i đi công tác nên cufng la?m mẹ nó sốt ruột quá. Có lef nga?y 2/9 năm nay la? nga?y lêf Quốc Khánh vui nhất tư? trước đến nay đối với em, môfi lâ?n dịp na?y ơ? bên kia cufng rất vui va? xúc động nhưng không hiê?u sao em không có ca?m giác ấm áp khi ơ? bên anh va? gia đi?nh.
    Hi?nh như khi mang trong mi?nh một mâ?m sống nho? nhoi thi? em cufng khác hă?n đi thi? pha?i, em không co?n la? em như trước, không co?n sống theo kiê?u mi?nh cố gắng hết sức lao đâ?u va?o công việc, em đaf biết ră?ng mi?nh pha?i có trách nhiệm với con va? ca? gia đi?nh. Em nhẹ nha?ng hơn, nưf tính hơn nhưng nhiê?u lúc cufng cáu ki?nh hơn thi? pha?i. Hi?nh như em bắt đâ?u lấy con ra đê? dọa mọi ngươ?i va? nhất la? dọa anh. Ca?m giác chắc chắn biết mi?nh sef được la?m mẹ trong vo?ng gâ?n 9 tháng nưfa la?m em không thê? hiê?u nô?i. Bao nôfi lo toan, bộn bê? cu?a cuộc sống khi hi?nh dung ra sef có bé trên đơ?i la?m em thoáng chút lo lắng nhưng sự quan tâm, chăm sóc cu?a gia đi?nh hai bên, sự lăng xăng đến đáng yêu cu?a hai cô di? bé nho? cufng la?m em vui rất nhiê?u.
    Nhưng điê?u la?m em vui hơn ca? la? sự chuyê?n biến trong anh, anh không ngại đươ?ng xa chi? đê? vê? xem em va? con như thế na?o, đê? vê? ?oca?nh cáo? em ma? la?m việc muộn thi? anh sef phạt, đê? nói ră?ng tư? nay trơ? đi em không co?n ăn, ngu?, la?m việc, hoạt động cho chính ba?n thân em nưfa ma? co?n cho con, cho anh va? cho ca? hai gia đi?nh. Em ca?m giác mi?nh la? ngươ?i đa?n ba? hạnh phúc nhất trên đơ?i nhưng cufng sợ niê?m hạnh phúc đó mo?ng manh. Em thấy sự dufng ca?m chống chọi với cuộc sống cu?a em bây giơ? trơ? đi không co?n dô?n cho công việc ma? lại dô?n cho một sinh linh bé nho? ?" sợi dây liên hệ giưfa hai ta.
    Em cufng bắt đâ?u thấy độ vênh giưfa cha mẹ va? em trong cách chăm sóc baby du? chi? la? trong bụng. Chu? nhật tuâ?n trước em đaf đau ca? đâ?u khi mẹ em nói một phách, mẹ anh nói một kiê?u, rô?i bọn tre? con chưa biết gi? mấy cufng tham gia tranh luận. Lúc đó con nó ma? biết chi? vi? nó thôi ma? gia đi?nh hai bên pha?i ?omô? bo?? thi? chắc nó sef thế na?o nhi?? Ngươ?i thi? nói pha?i uống thuốc na?y, ngươ?i thi? nói la? uống thuốc Bắc pha?i câ?n thận, lúc đó em quá mệt mo?i nên chuô?n lên pho?ng nă?m thi? đơf mệt hơn. Nhưng qua đó em mới thấy ră?ng sau khi lập gia đi?nh đến giai đoạn na?y ?" giai đoạn rất quan trọng cu?a một gia đi?nh bé va? ca? đại gia đi?nh thi? mọi chuyện mới bắt đâ?u. Em sợ ră?ng ba?n tính cu?a em sef không chịu sự sắp đặt cu?a ngươ?i khác nếu điê?u đó không thuyết phục được em lại la?m em xung khắc với chính hai ngươ?i mẹ cu?a mi?nh. May ma? hai ông bố ?okhông tham chiến? không có thi? không biết mọi chuyện sef thế na?o???
    Anh chi? có thê? ơ? lại với em va? con trong nga?y Quốc khánh mặc du? trước đó em đaf dă?n lo?ng mi?nh nói qua điện thoại la? anh đư?ng vê? cho mệt ra cứ đê? hết công việc hafy vê? nhưng cuối cu?ng hạnh phúc cufng vơf a?o khi em nghe thấy tiếng anh gọi cư?a khe khef. Hi?nh như bây giơ? cái gi? anh cufng nhẹ nha?ng va? có trách nhiệm hơn, câu đu?a cu?a anh cufng không co?n góc nhọn, anh chi? ngắm em rô?i nói ?oChă?ng hiê?u eo thon cu?a ?onấm lu?n? sef tha?nh eo ?obánh bao? hay eo ?obánh my??. Bé con đư?ng la?m mẹ xấu đi đư?ng la?m mẹ mệt nhiê?u con nhé. Con hư la? bố cufng đánh đo?n đấy.? Em chi? buô?n cươ?i la? không hiê?u con đaf hiê?u chưa nhi? khi tuô?i cu?a con chi? mới tính bă?ng tuâ?n. Em cufng thấy ấm áp khi anh gọi điện cho tư?ng ngươ?i bạn khoe ríu rít trong điện thoại la? ?oLinh nha? tao trúng rô?i đó. Mọi ngươ?i mư?ng cho tao nhé.? Rô?i cufng rất tre? con anh bắt em nghe mọi ngươ?i khuyên ba?o ră?ng thế na?y ră?ng thế kia. Anh cufng bắt đâ?u có trách nhiệm hơn khi ?ophân công? hai đứa em gái nha? em đe?o chị đi la?m môfi khi anh vắng nha?, ?ogiám sát? giơ? in va? out cu?a em đê? em không co?n cơ hội ?othê? hiện mi?nh?. Em thấy mi?nh mafn nguyện trong ?onha? tu? ngọt nga?o? đó.
    Sáng nay anh lại pha?i đi rô?i va? ?obé nhơf? thực hiện rất quy cu? ?onội quy? ma? anh giao nhưng nó cufng lo?i con ma? nói ră?ng vê? em sef ?okiếm chác? anh rê? một khoa?n ?okha khá? đây, hóa ra nó vâfn thế luôn có ?olợi ích cá nhân? lô?ng trong ?olợi ích tập thê??. Em cufng hiê?u ră?ng nó vui niê?m vui cu?a em, nó hân hoan với niê?m hạnh phúc vô bơ? bến cu?a em nhưng du? sao nó chưa lập gia đi?nh nó chưa thê? na?o thấu hiê?u hết mọi ngof ngách sâu kín cu?a cuộc sống gia đi?nh. Em luôn mong ră?ng bọn nó sef biết trân trọng hạnh phúc, rô?i chúng sef được nếm vị ngọt nga?o cu?a hạnh phúc la?m vợ, la?m mẹ va? ca? la?m con dâu nưfa anh nhi????

    Pham Tran Thao Linh
  7. The_Leaf

    The_Leaf Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Chị Thảo Linh ạ. chúc mừng anh chị nhé.
    Đọc bài của chị sao em thấy vui thế. Cũng chả hiểu tại sao, em cũng chỉ mới biết chị qua những bài viết về cuộc sống của gia đình chị mà thôi. Nhưng em cảm thấy niềm vui trên từng dòng chữ của chị và cảm thấy niềm vui đó tràn cả vào tâm hồn mình.
    Một lần nữa chúc mừng anh chị và cho em gửi lời chào tới bé "..." nhé.
    Hỡi chiếc lá nào bay về trời. Có gửi lời với tôi.
    Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười và đức tin ở con người
    Được the_leaf sửa chữa / chuyển vào 10:46 ngày 03/09/2003
  8. trai_HN_da_tinh

    trai_HN_da_tinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/11/2002
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Vâng,cũng chính em đang vui với niềm vui của anh chị đấy chị Linh ạ.Và em mong rằng anh chị sẽ mãi mãi có được niềm hạnh phúc như bây giờ .Mong rằng sau này em sẽ luôn làm tròn được nhiệm vụ của 1 ông Bố tốt hì...hì.......
    Vậy là điều em chúc chị ngày trước đã thành hiện thực rồi nhỉ,thế chị có chúc em gì hông bà chị..???(em cũng đang muốn lấy vợ đây này)
    I...+T.....+A....+ L.....+ Y..... = 2...6...1...2...0...9
  9. Thang10

    Thang10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Chúc mừng chị Linh, chúc vợ chồng chị và bé con mãi mãi là một pháo đài vững chắc và an toàn, không gì có thể lung lay được.
  10. Thang10

    Thang10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu dấu của em!
    Hôm nay vào đây, đọc được những dòng tâm sự của một chị tên là Linh gửi cho chồng, lòng em cũng thấy vui lây anh ạ. Anh chị ấy sắp có một thiên thần bé nhỏ rồi đấy. Vợ chồng mình theo kế hoạch là sang năm anh nhỉ! Em đang nghĩ lúc em báo tin cho anh không biết anh phản ứng thế nào nhỉ? Anh sẽ chăm em và con thế nào nhỉ? Hy vọng là không bắt em hơi nhức đầu sổ mũi là đi khám như bây giờ! Rồi đến khi thiên thần của chúng ta chào đời nữa chứ! Chắc là tuyệt vời lắm. Ước gì bây giờ mình được ở gần bố mẹ anh nhỉ! Các cụ chắc cũng sốt ruột lắm rồi! Biết làm sao được, mà kế hoạch của mình cũng sắp đến rồi. Mà em chắc rằng lúc đó hai bên ông bà cũng sẽ lại "mổ bò" như gia đình chị Linh thôi, thậm chí có khi ông bà còn loại mình ra khỏi vòng chăm sóc và nuôi dưỡng con cái ấy chứ! Bây giờ mỗi bên ông bà có một cháu nội thôi, thế mà mỗi khi cháu ốm là khổ thân bố mẹ chúng nó, nào là không biết chăm con, nào là đủ thứ! Rõ khổ!

Chia sẻ trang này