1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho M - khi những yêu thương wá mong manh

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi girlcodien, 22/11/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    A chị hãy tha cho E! Hãy để E tiếp tục sống sau 8tháng nữa được k? E đã cố gắng lắm! Nhưng Achị hành hạ E wá, gđình chị, gđình A...những ng xung quanh....
    Chẳng lẽ E cứ fải chết thì A chị mới hả lòng hả dạ sao? CÓ thật như vậy k?
    ngày hôm wa khi A. C gọi điện cho E, là lúc mà E đang ngồi viết lá thư để E sẽ ra đi mãi mãi, bởi E wá đau lòng khi csống của E rối tung, lại còn thêm chuyện của Achị nữa... E có nhắn tin chào từ biệt tất cả mọi ng, trong đó có cả A, cả chị....NHưng đúng lúc ấy thì E bị gục ngã bởi những gì A rể chị nói với E
    Vâng, E chẳng là ai, chẳng ra sao và chẳng là gì cả...Chỉ một lá mail A nói rằng yêu thương E... Lỗi của E khi A đến bên E? Lỗi của E khi A yêu thương E?Đúg như những gì chị nói đấy, vì E yếu đuối giống chị, vì E biết điểm yếu của A nên A mới nói ra lời yêu thương để vỗ về an ủi E???Cái đấy gọi là lòng thương hại đấy Chị à....
    Trước mặt A, chị nói ra muôn lời yêu thương dành cho E, rằng chị sẽ yêu thương E, rằng chị sẽ nhân đôi tình thương dành cho E... E thú thực với chị, E tưởng thật cơ và E đã hp lắm! như thể mình có thêm một điểm tựa, một niềm tin để sống...
    Nhưng k, chị hãy đọc lại những gì chị viết....cay nghiệt thay, đấy lại là suy nghĩ của chị...
    E đã vui biết bao, đã mừng như thế nào khi còn mấy ngày nữa chị về rồi, ngày nào E cũgn khoe với Iwil, khoe với mọi ng rằng E nói chuyện với chị, rằng chị về E sẽ đi đón chị, và rằng E sẽ hp lắm khi được Achị thương yêu...
    Chị haỹ một lần dừng lại, và cả A nữa hãy nhớ lại rằng trong topic này còn có ng E yêu - Anh Nam- đang đọc topic này, và chị hãy hỏi A xem, ngay cả A cũng thấy tình yêu của E v à A ấy là TY đẹp, ngay cả A cũng luôn mong E và A âý quay về với nhau...
    E có lập topic ra để quảngg cáo TY của E và A ấy đâu... chỉ mình E và A ấy biết thôi, nhưng chính anh chị lại là ng tham gia và tưởng tượng...
    Khi E viết những suy nghĩ của mình, E khác mọi ng ở chỗ, E đã dùng một cái nick thật khi tất cả mọi ng đều biết E..điều ấy có nghĩa là E đã chấp nhận tất cả mọi điều...E có thể lâý một cái nick ảo để những ng thân của M, những ng yêu wí E k bị đau bởi những gì mọi ng đang nói về E....nhưng E thấy mình k có lỗi khi những yêu thương kia đặt nhầm nơi, nhầm chỗ...
    Thôi ngừng lại nhé...chỉ tiếc một điều, cả A và chị đã làm tổn thương E nhiều wá! Nếu Achị đã từng tổn thương chắc cũng hiểu có những tổn thương mãi mãi k thể tha thứ được... Mà cho dù tha thứ thì cũng chẳng thể quên được...vĩnh biệt Achị...
    Nam ơi, khi M cần A nhất, cần A biết bao...Lúc này đây M mới chợt hiểu ra ng thương yêu M là ai,...vì khi ngta yêu thật sự, ngta sẽ tránh cho ng mình yêu mọi tổn thương...như cách A đang bảo vệ M, hãy nắm tay M, đừng buông ra A nhé!!!
    Được girlcodien sửa chữa / chuyển vào 11:17 ngày 12/12/2005
  2. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Gió cứ như gào, như thét, dữ dội cuốn trôi tất cả mọi thứ...Thế nhưng liệu những gì trong lòng M, có cơn gió nào cuốn đi được k? haha,,, buồn cười thật! cuộc đời thật trớ trêu và ngang trái!Những gì k mong muốn cuối cùng nó vẫn đến thế thôi! Cơn bão tố trong lòng M,cuối cùng vẫn vậy...chưa lúc nào ngừng cả....
    A ơi, nếu một ng cố tình gây thương nhớ cho một ng có fải là có tội k ạ? và đáng bị xử lý như thế nào ạ? M đã nghĩ sẻ hỏi A như vậy nhưng mà....
    Những ngaỳ đầu khi M mới wen A, cũng chẳng fải là được gặp nhau nhiều, được ở bên nhau nhiều, nhưng cái cách A qtâm M, hỏi thăm M, tất cả, tất cả.... làm cho Msống trong những niềm vui nho nhỏ, vu vơ nhưng rồi lại lo lắng vì k hiểu tổng kết lại sẽ là cái gì đây? Có thể với những ng khác, đó chỉ là những câu nói bâng quơ, nhưng với một đứa con gái sống xa nhà như M lại là cả một món wà xa xỉ! M đem chắp ghép tất cả những nìêm vui nho nhỏ bao ngày wa A đem lại cho M, nhưng k đủ để vá víu nổi cảm giác thất vọng khi A đang làm tổn thương M, từng ngày từng giờ, A đang giết M một cách đau đớn, từ từ...bằng chính những gì yêu thương nhất...Thà rằng A cứ ghét M, hoặc giả sử A mang đến cho M một gói thuốc độc, để M uống một lần duy nhất và sẽ biến mất...để khỏi fải chịu những đau đớn dày vò, có khi như thế lại hp hơn A nhỉ?
    Có đôi khi M nghĩ rằng sẽ biến mất, sẽ k bao giờ gặp A, để k bao giờ A có thể làm M đau lòng!Nhưng rồi lại nghe giọng cười âý, tiếng nói âý, M lại tự nhủ sẽ khác đi thôi mà....
    Đã có lúc M tự tạo cho mình cái vỏ bọc, và ngồi trong đó, loay hoay mãi, chẳng biết là nên ra hay vào...M muốn M thản nhiên, dửng dưng để A k biết rằng M rất nhớ A, mong gặp A biết nhường nào, M lại ước giá như mình ở hoang đảo, để k thể fone cho A, để khỏi fải ấp úng, k biết nói gì... M lại ước M được ở nơi nào đó, k có bất cứ thứ gì gợi nhớ đến A...
    Cũng có khi M mơ , đến một ngày nào đó, A và M sẽ ở bên nhau quên đi những bộn bề của cuộc sống, những phức tạp của cuộc đời, chỉ có M và A thôi... Và A cầm tay ủ ấp M, chứ k fải mình M, mãi mà chẳng thể ấm nổi bởi mùa đông giá lạnh
    Nhưng mà mơ chỉ là mơ thôi, liệu có hay k cái tcảm giữa 2con ng, vô tình một ngày naò đó gặp nhau, khi cả 2cô đơn và cùng đến với nhau...Hôm đó, M đã nói gì với A, A nhớ k???M thì cứ tưởng đùa mà hoá thật! Còn với A,đó chỉ là những cơn sóng, xô vào bờ và cuốn theo những gì mình mang theo! Để rồi sau đó, cũng chẳng buồn nhớ đến mình đã đi wa những đâu! Và cũng chỉ đến thế thôi! Trách ai hay trách chính mình?
    ....M ngồi trước màn hình máy tính, chẳng thể làm gì nổi...Cố gắng lắm mà nỗi nhớ A cứ ùa về, nhớ đến quay quắt, nỗi nhớ như xoắn ốc lấy trái tim M mà hành hạ... Giờ này A đang làm gì? Có nghĩ đến M k?Có nhớ rằng vẫn có một ng trông ngóng A k nhỉ?
    M bật khóc một cách tức tưởi như một đứa trẻ con bị giật wà,mặc kệ đang ở giữa Vp, ước gì đừng có ngày định mệnh xui khiến M gặp A, hay fải ước rằng mọi chuyện giống như giấc mơ...và rồi M lại có thể bình thản sống tiếp... Hay phải ước rằng M có thể chết luôn.... Hay ước rằng hãy để M được ở bên A, dù biết k trọn vẹn, Dù TY ấy có ích gì đâu, có kết wả gì đâu!TY của M vượta ranh giới đạo đức hay k được ng đời ủng hộ thì cũng vậy thôi! Và tại sao M k gặp A sớm hơn? Sao M lại nhẫn tâm đánh cắp tgian, tình cảm của gđình ng khác???... Hay M fải ước rằng M là một ng, một thứ có ý nghĩa hơn là fép thử??? tại sao????
    M bật bản nhạc dance M vốn thích nghe, và dặn lòng mình đừng khóc nữa, nhưng sao nước mắt cứ chảy nhỉ?Nước mắt có vị đắng A à???
    K hiểu, M yêu A wá nhiều, sợ mất A bcứ lúc nào, sợ đến một lúc nào đó, A bỏ M trở về bên ngta hay vì bản thân M muốn thế! M wen dần với những tổn thương, wen dần với ý nghĩ rằng M chỉ là thứ yếu trong csống của A, quen dần với thái độ k qtâm, quen dần với ý nghĩ mình chỉ là vật thay thế tạm thời và thậm chí wen dần với cả sự thờ ơ nơi A...
    Cũng có đôi lúc M tủi thân và khóc, nhưng chỉ cần một lời nói của A là lại xoa dịu hết mọi ấm ức. A đã wá qtrọng, k có A, M sẽ k còn là M nữa, giống như cây đời cần có đất vậy!
    mỗi lần gặp A, M cứ như cái cây héo khô gặp nước, M luôn muốn ôm A thật chặt, như thể nếu buông tay ra, A sẽ biến mất, M sợ như sợ một điều giản dị nhất tan biến mất....
    Đôi lần A vô tình gợi cho M nhớ lại cảm giác ngày nhỏ, bị bỏ mặc, M sợ cái cảm giác ấy lắm, nỗi sợ khiến M muốn khóc lắm, nhưng chẳng hiểu nổi tại sao k khóc nổi. Dường như khi ngta đau đớn thì càng k thể khóc nổi....Mệt mỏi, và cũng chẳng muốn nói thêm gì nữa, có trách thì trách mình M dại.... M mặc kệ, buông xuôi...
    Và rồi M đã nghĩ, sẽ nhanh lắm, M sẽ wên A thôi, nhưng có cái gì đó khiến M đau đến nghẹt thở... M k thể chịu đựng được nữa... M những muốn hét to lên để A biết rằng M đã wá đuối sức trong cuộc rượt đuổi lẩn quẩn rồi, để A dừng bước và quay đầu lại dù chỉ một giây nâng M dậy để rồi sau đó ngã quỵ đến tận cùng bất hạnh, M cũgn cam tâm! Và thế là bao nỗ lực, cố gắng, tự đấu tranh, tự dằn vặt bản thân để rồi lùi về vạch xuất phát!
    M fải làm gì đây khi lúc nào cũng nhớ đến A và cần A nhưng A chẳng thể ở bên?Và fải làm gì đây khi M thích A hơn bất cứ thứ ai trên đời, nhưng chẳng thế có được A? Rốt cục lại, M chấp nhận cái TY mà M đang có, là TY gì cũng được, TY một nửa... M wen rồi, wen với những thứ k trọn vẹn....Với M, một nửa TY cũng là wá đủ rồi...
    M k hiểu M sẽ còn đủ kiên nhẫn để yeuA, để hiểu A đến bao giờ nữa? M k hiểu, chỉ biết rằng M muốn yyêu A hết tâm trí của M, và muốn A đc hưởng trọn vẹn TY đó! Khó lắm, nhưng sẽ được khi thực sự yêu và chấp nhận những gì mình có A nhỉ?
    A có bít rằng khi nhìn bóng A khuất dần, M sợ sẽ đến một ngày A ra đi như ba M đã từng rời bỏ M, k một câu chào tạm biệt, M sợ lắm.... sợ kinh hoàng
    M đã k dám nghĩ tới chuyện M và A sẽ k bao giờ gặp nhau, nhưng M còn sợ hơn nếu cứ bam víu lấy A, cứ cố gắng làm một ng thừa. M sợ cảm giác ấy lắm, A bit k?
    A biết tại sao khi đi với A, nhiều khi M nói những câu chuyện chẳng đâu vào đâu, M sợ lắm sự im lặng, sợ cái cảm giác đang ăn cắp tình cảm, những thứ k fải của M....Nhiều khi ôm A mà M cũng fải lấy hết can đảm...có những khi fone cho A, nt cho A mà M lại sợ lắm! Sợ....fiền lòng A!Sợ có ng khác đang đau,,,

    Nhiều khi M cố wên A, cố gắng dùng lý trí của mình để nói rằng A k có tcảm với M, M đừng cố gắng nữa, nếu k ssẽ bị tổn thương, sẽ bị đau, sẽ lại là những ngày mòn mỏi chờ đợi, những ngày sống mà chỉ bằng nỗi đau, bởi cứ nghĩ đến đó M lại....
    Bao nhiêu lâu để mà chờ đợ 1ng? bao lâu để biết ngta có tcảm với mình? Bao lâu để được sống với tcảm thật của mình?Bao lâu để mà fải tha thứ cho ng đó vì ng đó đã làm mình tổn thương?
    M sợ cả cái cảm giác khiến A dằn vặt vì đã k yêu chị hết mình... M sợ mình cố gắng níu kéo một thứ tình cảm do M tạo ra... M cứ fải sống bằng dằn vặt mãi sao?
    M nghe tim mình ấm nóng đến vỡ vụn, từng mạch máu k chứa nổi bao điều mà vỡ oà một cách tức tưởi... Khóc ư? M khóc làm gì khi mất đi thứ mình chưa bao giờ có! Rốt cục lại, có bao giờ ngta gọi Tình vay mượn là TY đích thực? Có bao giờ ngta gọi hp ăn trộm là Hp thật sự?
    M chỉ ao ước một ý nghĩ mơ hồ, giá như M mất trí nhớ nhỉ? Giá như M chỉ fải sống bằng kí ức khi M lên 6tuổi. chỉ thế thôi. Thế thì M sẽ k fải đau buồn vì bất cứ thứ gì, sẽ k fải nhớ tới A, sẽ k còn điều gì gợi nhắc tới A nữa fải k?
    M vẫn luôn tự huyễn hoặc mình rằng A yêu M, vâng...nếu k thì M fải giải thích sao đây cho tất cả mọi điều? Rằng, tất cả chcỉ là hư ảo mà thôi ư??Mọi chuyện trên đời chẳng có gì là thật fải k A? TY, csống, gđình, cũng chỉ đến vậy thôi sao?
    M muốn nói chuyện thẳng thắn với A, nhưng chắc là lại được nghe những điều quanh quẩn, nào là thương chị, nào là thương M,nào là yêu sai duyên, trách hờn M vì những điều M k làm.... M và A, cùng ở chung một thành fố mà fải dùng những dòng chữ nơi đây để có thể lắng nghe nhau....
    A là ng đàn ông M yêu! Yêu đến dại khờ, yêu đến wên cả bản thân mình....Mới đây thôi, mà có biết bao chuyện xảy ddến với M... có những giận hờn, những hiểu lầm, và rồi cũng chia tay, k
    gặp mặt nhau...Trong suốt tgian đó, M luôn tự hỏi vì sao lại vậy? Ít ra cũgn fải có một lí do cho M chứ A???
    Một buổi tối mùa thu, M và A đứng lặng bên hồ, bên A, được A ôm như thể A sợ vô tình cái se lạnh mùa thu làm tim M đau nhói! M hạnh phúc khi nghe tiếng A vang lên nhưng sao M cảm thấy những lời ấy vọng từ nơi xa xăm... Bởi M chẳng dám tin A yêu M! Ngay cả trong niềm hp đó, M vẫn thấy có điều xảy ra giữa M và A...một khoảng lặng, một khoảng cách vô hình....
    Đây k fải là lần đầu, A bắt M chứng kiến TY của Achị, cũng k fải lần đâu A muốn chứng minh cho M thấy chị cao cả và vĩ đại...và rằng A yêu chị nhiều lắm.... đáng tiếc, TY đó k fải dành cho M... M biết, M hiểu, nhưng đôi khi M vẫn tự ru ngủ mình bằng lí do A đưa ra...vâng M biết hiểu sao đây?
    Chẳng lẽ fải hiểu rằng với A, M chỉ là một trong những thứ để giúp A wên đi buồn fiền, chẳng lẽ đó là tcảm thật sự! Chẳng lẽ TY của M k đủ để giữ trái tim của một ng thôi sao? M đau dám đòi hỏi bất cứ điều gì nơi A, chỉ duy nhất một thứ đó là tcảm thật sự. bởi M vốn yếu đuối,k như những ng khác vốn hình dung về M! Khi yêu, M yêu hết mình... và cũng chính tình cảm đó đã khiến M đau....nỗi đau của những ng từng bị mất đi niềm tin, từng bị cướp đi những tháng ngày hp!
    Có lẽ trong TY, A át vía được M hay tại M wen với những thiệt thòi mà M fải cam tâm chịu đựng tất cả những gì A và ng đời đối xử với M... Liệu M có bị đáng đối xử như vậy k? K tôn trọng....? Nhưng thôi, làm gì cơ chứ! Rốt cục lại, đã bao giờ A nghĩ cho M chưa?đã có lúc nào A chịu hiểu M?Có lẽ đến tận bây giờ, A cũng k hiểu nổi tại sao M vẫn có thể cười khi trong lòng ngổn ngang...?
    Ngta k thể phạm sai lầm đến 2lần. Một lần thì còn gọi là lầm lỡ, bồng bột, nhưng M vẫn fải luôn tự nhắc mình rằng tương lai xa vời wá. mái ấm gia đình ư? Tất cả chỉ là giả dối thôi!!!
    Tất cả giữa M và A chẳng là gì cả, Mặc dù M biết vì A mà sắp tới M fải đối diện với nhiều thứ! K nơi, k chốn để mà đi về, cũng bị ng đời khinh rẻ. Nhưng dám làm thì dám chịu thôi! M chưa bao giờ rằng buộc hoặc níu kéo A mà...nên A k fải lo lắng và bận tâm ...vì M sẽ mãi là vậy....
    Thật khó khi fải nói ra những lời k muốn nói, đặc biệt là nói với một ng mình yêu thương! Nhưng càng đau lòng hơn khi những điều đó đang gặm nhấm, đục khoét ăn mòn tâm gan, khối óc của M như bây giờ A à... M đang khóc, đang đau lòng, nhưng fải vậy thôi A!
    Đôi khi M cảm thấy nhớ A kinh khủng, M cũng chưa bao giờ fải ngần ngại chạy đến bên A để nói rằng M nhớ A! Thậm chí đôi khi còn bị cho là ngốc nghếch, là luỵ tình đi chăng nữa. Khi yêu A, cũng chưa bao giờ M có ý nghĩ đảm bảo rằng A cũng yêu M như M đã yêu A, chỉ đơn giản là M yêu A hết mình, bởi M tin TY của M sẽ khiến TY của dành cho M lớn dần lên, nhưng nếu k thì M cũng vui bởi ít ra M đã thật lòng một lần, yêu đến hết mình, như M vẫn thường hay nói, M sẽ k bao giờ nói lời tạm biệt khi M vẫn còn muốn tiếp tục, k bao giờ nói rằng k yêu A khi thật sự M k thể rời xa A! Nhưng đúng là ...những gì M dành cho A, những gì M cố gắng vun đắp đều bị A đạp đổ một cách k thương tiếc!
    Đôi khi M k hiểu đối xử M kiểu gì, yêu thương k? nếu như vâỵ thì A đã k để ng khác làm tổn thương đến M nhiều đến vậy? có fải M chỉ là một thứ đồ chơi rẻ tiền, k thích thì vứt đi k thương tiếc, để rồi đến khi tiếc rẻ lại nhặt lên, tiếp tục, cứ vậy!!! Thật ra, M k hề có ý trách A đâu...vì cho dù A có làm bất cứ điều gì với M đi chăng nữa...bởi vì MyeuA, Msẽ tha thứ mãi mãi....M yêu A vì A đã từng là ng bên cạnh, chia sẻ mọi điều, là ng mang đến cho M nụ cười, cái đó là mãi mãi.... Và M cầu mong và tin rằng A chị sẽ yêu nhau mãi mãi, TY của Achị sẽ chỉ có nụ cười! Và A sẽ làm được những gì A muốn, bởi như vậy sẽ khiến A hp! Được sống như chính mình mong muốn!
    Cuối cùg, M nhận được j ở A? M k trách A, cũng chẳng hối tiếc, M dại thì M chết?
    Có nhiều cách để kết thúc một mqhệ. Khi ngta k yêu, hãy để cho cả 2được nhẹ nhàng.... Để M khỏi fải dằn vặt, đau khổ, khỏi fải chờ đợi, chỉ tiếc là yêu nhau khi wá muộn, để cuối cùng một thứ M nhận được rõ ràng nhất là nỗi đau.....Có cái gì đó như chơi vơi, lạ lẫm, bơ vơ,ngơ ngác đến tội nghiệp!
    Thôi M k nói nhiều nữa đâu. Làm fiền đến tgian wí báu của A,và vì M vốn k fải là đứa con gái fải đi ăn xin tcảm nơi A, cầu mong A bố thí tgian cho M...
    Đây có lẽ là lần cuối cùng M viết cho A bằng tất cả tình cảm, M cũng sẽ k bgiờ lllạc với A nữa... CHo dù thỉnh thoảng nhớ A,cầm máy lên im lặng chỉ để nghe tiếng Alo cuả A rồi cụp máy, A nhớ nhé, xin đừng nói j...bởi chỉ cần vạy thôi là mọi cố gắng của M đều vỡ vụn, và M thì k muốn yêu mà bị tổn thương như những ngày wa!
    đau lòng lắm khi yêu mà k đc đáp lại trọn vẹn, nhưng càng đau hơn khi yêu mà ng mình yêu lại làm tổn thương mình! A k bao giờ gặp lại M nữa đâu! và A chị hãy tha cho M, hãy để M còn niềm tin vào csống này....đừng đẩy M ngã nữa.....
    Đôi khi trong csống, mình k bit mình có những j cho đến khi mất nó, cũng k bit mình cần cái gì cho đến khi nó xuất hiện... Đó là điều M đã từng kể A nghe đúng k ạ? Lúc này đây trong M lại sống lại những kỉ niệm bên A! Mọi thứ đều trở thành kỉ niệm fải k A?M sẽ k fải buồn nhưng cũng k thể vui...chỉ lặng lẽ, trơ lỳ, bình thản và hài hước ngay cả trong nỗi đau! M nhớ lại những lần ở nhà ăn mì với A mà vẫn vui vẻ! Nghe A kể chuyện gđình, về ước vọng của A, tựa vào vai A để cảm thấy được chở che, được vỗ về an ủi... Tất cả lại hiện về trong M một cách rõ nét
    Cầu mong A yên vui hp! Hãy làm những j A thích, vì chỉ có một csống và một cơ hội để làm tcả trong csống... Mong A luôn đủ hp để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để hiểu niềm hp!! Cầu mong A và chị hp bên nhau mãi mãi, và A nhớ yêu chị như chị yêu A, A nhé!
    Vĩnh biệt A!!!
  3. Xeko_monhon

    Xeko_monhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    **** , chuối .
    Mình rất ghét những đứa nhẩy vào cuộc sống gd của người khác .Thế nhé !
    Chúc vui và sáng suốt . Ở đời phải biết dừng lại ở chỗ nào
    " biển khổ vô biên quay đầu lại là bờ "
  4. DE_LA_FERE

    DE_LA_FERE Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    1.825
    Đã được thích:
    0
    ủA, em gcd muôn vàn cá tính của tớ lại phải tìm một chốn dung thân lắm người ngó kẻ nhòm như này sao?
    Anh trộm nghĩ nếu ta muốn một miìn có thể viết ra giấy, gấp tàu thủy và ra sống Hồng MỘT MÌNH lặng lờ thả nó xuống nước.
    Chúc em thành công ;)
  5. amie2701

    amie2701 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2004
    Bài viết:
    955
    Đã được thích:
    0

    hay nhỉ, có người biết người ta có gia đình rồi mà vẫn nhảy vào. vẫn biết yêu là không có tội, chẳng ai cấm cả, cũng chẳng ai can thiệp được cả. nhưng mà đã không biết tự mình kiềm chế để đừng vì hạnh phúc của bản thân mình mà phá nát hạnh phúc của người khác lại còn mắng vợ của người ta. cái này người ta gọi là ghen ngược có phải không nhỉ vậy mà cũng viết ra được. bái phục

  6. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Mọi thứ đã wa rồi, hãy để cho nó lắng lại.nếu k fải là ng trong cuộc sẽ k hiểu chuyện j đâu
    Hnay khi nhận được tin nhắn rằng có ng lên mạng post bài, vẫn biết rằng mỗi ng có một suy nghĩ, quyền tự do cá nhân riêng. Tôi tôn trọng điều đó, nhưng đừng vì mình thích nói gì thì nói. Khi tôi viết topic này chưa bao giờ tôi hy vọng ng ấy hoặc bất cứ ai liên quan đến ng ấy đọc được cả.
    Dù mọi ng có mắng, có chửi tôi. Tôi chấp nhận dù điều đó có đúng có sai. Nhưng liệu có bao giờ mọi ng nghĩ rằng vô tình mà mọi ng làm tổn thương chính A, chính chị k? Nếu mọi ng đồng cảm với A, với chị, làm ơn đi hãy ngừng lại tất cả!
    Từ bấy lâu nay, tôi câm lặng, k fản kháng cũng chẳng thanh minh với mọi người. Bởi tôi k muốn nó sẽ trở thành đề tài để mọi ng tranh luận. Cám ơn tất cả nếu mọi ng ngừng tại đây, nếu ai muốn mắng chửi tôi để hả lòng, hả dạ thì hãy PM. Tôi sẽ trả lời tất cả. Cám ơn rất nhiều
  7. Xeko_monhon

    Xeko_monhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi ,tôi đã không định reply lại nhưng nghe cái giọng bạn chuối lắm . Bạn nói bạn không muốn làm tổn thương đến A và chị , thế thì sao không câm đi mà lên đây bán than làm j ? Nếu bạn là chị T thì mỗi khi lên đây ,đọc những lời yêu thương viết cho chồng mình minh hoạ thêm 1 số sự việc ( mà tôi không biết có xẩy ra hay không ) điều đấy dẽ chịu lắm sao , Bạn đừng có giở cái giọng đạo đức giả ấy ra .Chuối lắm .Nếu bạn muốn tốt cho cuộc sống của anh giai A ( người mà bạn nói là bạn yêu thương ) thì hãy tha cho anh ấy ,và biến đi.Cứ lên than thở thì ...Tôi vẫn thấy chị T quả là người khéo léo và cam chịu .Chứ nói thật nếu là tôi thì bạn đừng hòng có cơ hội anh yêu này anh yêu nọ với chồng mình nhé . Ở đời phải biết mình là ai bạn ạ .Chúc sáng suốt
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này