1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...bên ly cà phê, trong những bản dạ khúc.....!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi caphe00h00, 20/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. takemetoyoursoul

    takemetoyoursoul Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/02/2006
    Bài viết:
    324
    Đã được thích:
    0
    mình yêu những bản dạ khúc đi vào lòng người . Ngồi đây , bên ly cam ( minh không uống cà fê) , ngắm dòng người qua lại, chợt nghe được bài hát Nỗi Nhớ của Phú Quang , lòng mình se lại ... nghe , rồi nhớ , rồi lại phải quay về với thực tại và cuộc sống . dù sao cũng thích nhấm nháp cảm giác ấy ...
    Nỗi nhớ giăng đầy trong anh , khuôn mặt em , nụ cười em , làn môi ấm ...tưởng như máu trong tim đông lại ,nỗi nhớ dâng đầy ...dâng đầy
    Ôi chẳng có dòng sông mặt biển nào ngăn cách mà sao anh ko thể đến bên em....
  2. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Hát cho người!!!

    ... Ô...i...iii! ... Chẳng có dòng sông mặt biển nào ngăn cách, mà s..a...aooo anh không thể đến bên e...em!??? Để nỗi nhớ, như con thuyền vượt sóng, tới bến bờ chỉ là giấc mơ!!! Khát vọng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề ta vù chạy, trong lá khô gió cuốn .... miên man trong nỗi đớn đau! Mà không thể,.... khô...ô...ông thể, ra ngoài nỗi nhớ đâu em!!!
  3. nhoc_con_pdp

    nhoc_con_pdp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2007
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    1
    bố ơi...con gái là rì hả bố?
    Từ ngày nó đi học võ, nó đã hình thành 1 bản tính đa nghi và đề phòng từ bao h. Ngay cả khi ngồi ở lớp, nó luôn dựa lưng vào tường, và quay mặt ra ngoài?nó đề phòng với mọi thứ, và thèm khát sự an toàn?Nhưng an toàn với ai ? Với cái gì ? nó ko biết !!
    Khi lớn lên, nó biết yêu, biết nhớ và thương?.nhưng hình như càng yêu thì nó lại càng hận..càng yêu nó lại càng thấy ghê tởm bọn kon zai. Càng nghe chuyện những kon bạn ít ỏi của nó, nó lại càng thấy câu yêu của bọn chym kia sao ảo thế !!!
    Lớn lên, nó mạnh mẽ và gét màu hồng.
    Lớn lên, nó đanh đá và bệnh hoạn
    Nhưng có bao h nó tự hỏi, tính cách nào của nó ? Tính cách nào do ai mang lại ? tính cách nào do dòng đời xô đẩy ?
    Bố bảo nó vô vị?nó bật cười, ngặt ngẽo?.phải rồi, con vô vị?.con nhạt toẹt?con thế đây?bố có hơn chi ?
    Con chợt nhớ đến 1 câu nói trong Hồng lâu mộng : ?~ con gái tạo ra từ nước ?T?..trong trẻo là em??.
    ?..nhẹ nhàng là em mà hung dữ cũng là em?
    ?...ngọt ngào là em mà mặn chát cũng là em?.
    Vì con gái là từ nước?.
    Nước chảy?.như thời gian chảy?cuốn trôi mọi thứ?.
    Dòng suối chảy dịu dàng và êm ái?là con gái?.
    Mà dòng thác chảy ầm ầm và mạnh mẽ?.cũng là con gái?
    Con Gái đấy?nó nhiều nghĩa quá?sao con hiểu nổi ?
    Nói chi là bố ?
    Nhưng bố ơi, dù là dòng sông suối hay là thác ghềnh cheo leo thì tất cả vẫn đổ ra biển lớn?như tình yêu vậy, mỗi người có 1 cách biểu lộ khác nhau nhưng tất cả là vì tình yêu?Biển lớn giang rộng tay đón từ mọi ngõ ngách của sự sống?.
    Vì con gái sinh ra từ nước, từ đại dương?..Vì đại dương khổ sở và như kon gái bố ạ?.
    Mỗi ngày, đại dương cùng tình yêu của mình?.chạm vào trời xanh chỉ ở đường chân trời?.biển bao la là thế?trời thăm thẳm là thế?giao nhau chỉ ở 1 đường thẳng dài nhưng mỏng manh dễ vỡ vô cùng?Biển nổi sóng cuộn trào?trời âm u xám xịt ..chỉ vì muốn gần nhau hơn thôi?.khi mà tình cảm ko thể chỉ được cảm nhận qua cái đường chân trời kia
    Người ta cứ nói trời và biển yêu nhau mãi mãi và đường chân trời tồn tại mãi mãi?
    Nhưng anh ơi?anh có hiểu là đường chân trời kia ko bao h tồn tại ? Đường chân trời kia chỉ là cái mà người ta nhìn vào, tưởng tượng ra bởi lòng thương hại vốn có ở loài người?..
    Nhưng ôi thôi ! Con người tàn nhẫn và lạnh lùng lắm ! lòng thương hại và sự tự đại là khiến cho người ta ngu ngốc khi căm thù sóng lớn, căm thù gió bão?họ ko hiểu cho tình yêu ngang trái và nghiệt ngã kia của biển và trời?
    Họ chỉ muốn?.
    Muốn trời vẫn cao và trong xanh
    Muốn biển luôn hiền hòa và dịu êm??..
    Hay muốn trời và biễn mãi mãi ko bên nhau?????....?
    Tưởng như dc chạm vào nhau ở xa xa mà ko thể?.
    vô cùng !
    Con gái sinh ra từ nước và khổ như biển ! họ yêu - tình yêu lớn như biển và khổ - nỗi đau đớn như biển !
    Biển làm ra muối. Em thích thú với cánh đồng muối trắng phau?với mùi mặn đặc sệt ngấm ra cả không khí ở nơi làm muối?.Muối trắng và mặn chát như đời người con gái?.Muối sạch sẽ, trong lành và tinh khiết nhưng lại rẻ bèo và ko dc coi trọng.
    Bán bao tiền 1 kg muối ? ??
    Đời muối làm trong vòng 1 tuần! ngắn ngủi sao ! nhưng vì thế lại càng đáng quý trọng !
    Bán bao tiền cho những tấn tình yêu ?
    bao tiền để mua dc 1 chàng trai thật sự ?
    bao tiền mua được sự quan tâm từ anh ?
    bao tiền mau được tình yêu thật sự từ anh ?
    Cái giá đắt quá?em ko mua nổi..em- thậm chí- ko thuê nổi dù chỉ 1 ngày hay 1 khoảng thời gian ngắn ngủi?.Ngắn ngủi như cuộc đời muối so với đại dương !!
    Con gái như muối vậy ! rẻ bèo dù trong trắng !
    Tự hỏi mình là ai ? là 1 hạt muối vẩn đục hay 1 giọt nước mặn chát hòa trong đại dương ? Thầm trả lời mình - là kon gái- và sinh ra từ nước !
    Là con gái phải ngang tàng bướng bỉnh
    Bước ra đời phải lặng lẽ kiêu sa
  4. codontiengsong

    codontiengsong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    nhóc con, chị đọc đi đọc lại bài em nhiều lần
    người ta chỉ nhìn thấy đường mong manh nối biển với trời ấy khi họ cùng đứng bên nhau và nhìn về một hướng! Nó cũng là tưởng tượng, là niềm khát khao của con người. Nó hiện ra rõ nét khi con tim ngập tràn yêu thương. Đường ranh giới ấy bị nhoè đi, lẩn khuất trong nước là khi lòng họ đau khổ.
    cha và anh đều là những người ảnh hưởng rất nhiều tới con gái.... biển thì ầm ì sóng ngàn năm vẫn thế.. chỉ có cuộc sống con người thay đổi mà thôi.

  5. nhoc_con_pdp

    nhoc_con_pdp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2007
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    1
    và cũng bởi vì cha và anh là những người ảnh hưởng đến em nhiều nhất...để rồi khi hận ai đó, thì người e hận nhất cũng vẫn là cha và anh ...
    Đường chân trời chỉ là trong tượng tượng thôi chị ạ...
    vì mãi mãi chẳng bao h tình yêu là đẹp là vĩnh cửu cả
    tất cả chỉ là trong mơ, trong tưởng tượng...và ước mơ của ai đó mà thôi
  6. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    ....
    "Thản nhiên hát, hắt ra một tiếng lòng ...thật khẽ!
    Giật mình! Ôm ghì lại ... chỉ một vần thơ! "
  7. nhoc_con_pdp

    nhoc_con_pdp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2007
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    1
    buồn khi phải nói dối anh...vì em rất buồn, em phải làm rì hả anh? em ko muốn anh bjt em buồn...chỉ là em mệt thôi....nó cũng tương đương nghĩa đúng ko anh?
  8. raven36

    raven36 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2007
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    hnay là ngày vui...ngày bt hay ngày phởn? anh sẽ quên em chứ?
  9. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    ? /. Ngày 20 tháng 11, người đầu tiên mình chúc mừng là Minh sư, ... đã dạy thật nhiều điều mà chả có sách vở quái nào nói đến cả!... Đã giúp mình rút ngắn được rất nhiều so với nếu phải đi một mình!!! Chắc chính người cũng không nhận thấy hết sự quan trọng đó nhỉ!?
    Ừ, thì cứ biết là chúc mừng người trước rồi sau mới gọi điện chúc mừng các thầy cô khác!!!
    ? /. Rõ ràng kết quả đó đã lấy đi của mình nhiều niềm tin và sự vui vẻ, lạc quan!!!
    Nhưng kết quả đó cũng đã cho mình cơ hội nhìn nhận lại con đường mình đang đi!!! Nhân cơ hội này sẽ tập trung bồi dưỡng chuyên môn, thiết kế 3D và ngoại ngữ!!!
    Thật may mắn khi trong cuộc đời này đã được tìm thấy nhau!!!
  10. honglienhoa

    honglienhoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    TextTextLòng buồn thật nhiều......suy nghĩ mông lung...................
    Cuộc sống như một mê cung loằng ngoằng rối rắm..........đôi khi mình tự hỏi mình ...rồi sẽ đi về đâu??? HP cũng luôn đi cùng với bất hạnh...giá mà có thể tách mình ra khỏi cuộc sống này.....
    Thật may là những lúc như thế này ...mình còn có công việc, mình thích cả ngày làm việc như điên...ngẩng đầu lên đã thấy 5h chiều....là lúc mình trở về nhà .....với bao nhiêu trách nhiệm trói buộc cả đời mình.
    Cũng may mà còn có em ........người bạn tri kỷ ...nơi chia sẻ biết bao niềm vui cùng nỗi buồn
    Nhớ em wa ....... thấy thương em nhiều..........

Chia sẻ trang này