1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...bên ly cà phê, trong những bản dạ khúc.....!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi caphe00h00, 20/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ChuotNgoc

    ChuotNgoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    4.344
    Đã được thích:
    0
    Cafe? Lạ thật... mình chả bao giờ thấy cái món đó có gì đặc biết cả.... thế mà lại có lúc....muốn uống cafe để có cùng niềm vui với 1 người.....
    Hôm nay lại muốn uống cafe..... nhưng ..... mình biết rõ điều đó .......
    "... chỉ có những con người thật nhạy cảm mới có thể trở thành lạnh lùng và sắt đá. Họ phải tạo cho mình lớp vỏ bọc cứng rắn, cứng đến mức có thể làm chệch hướng một viên đạn ..."
    Sợ phải đọc lại câu này
  2. dhtngt

    dhtngt Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/07/2007
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Ghét cài người chỉ uống cafe đen
  3. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    cafe và hoa hồng
    Một niềm vui trân trọng!

  4. hitle1234

    hitle1234 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2007
    Bài viết:
    4.519
    Đã được thích:
    0
    ghét cái người chỉ uốn sinh tố bơ !
  5. Dontcryplz

    Dontcryplz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    may quá không phải mình, mình chỉ thích nestea thôi
  6. Soilacdan

    Soilacdan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/11/2006
    Bài viết:
    3.407
    Đã được thích:
    0
    hơ hơ, có người trong này cũng ghét sinh tố, chỉ uống nesti với dimah thoai
  7. anxbac

    anxbac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2007
    Bài viết:
    847
    Đã được thích:
    0
    tớ ghét cafe, cơ mà những bản dạ khúc buồn thì lại thik
    Đã lâu rồi ko chơi đàn, cũng khôg còn nhớ bài nào cho ra hồn nữa,
    nhưng mà có 1 bài mà có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên: "tuổi hồng thơ ngây"
    Khi biết tn em rồi, lòng anh bỗng se thắt lại
    Là khi tiếng chuông giáo dường , chợt ngân vang
    Xe hoa dừng lại, em là cô dâu khoác áo hồng,
    Sánh vai bước vui bên chồng
    ...Lòng anh cô đơn.
    Không biết bao lâu rồi mình mới lại có cảm giác như thế, hát một bài mà ngày xưa ..... cái ngày xưa:
    tập toẹ học ghita, trèo lên mái nhà mỗi tối chỉ hát mỗi một bài, đến khi nào mệt thì xuống.
    đến độ cô bé phòng bên "ồn quá kô học đc" mới trèo lên hát chung...........
    Bao giờ cho đến ngày xưa nhỉ?
    Thôi thì gác quá khứ lại, sống cho hiện tại thôi.
    Vì trái đất vẫn quay, ngày đêm vẫn tiếp nối.
    Rồi tình yêu khác sẽ đến, hoa sẽ lại nở trong tim!
  8. Dontcryplz

    Dontcryplz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    thế thì đi uống với tớ nhé Sói
  9. C4ovut

    C4ovut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2007
    Bài viết:
    806
    Đã được thích:
    0
    Cà fe - Nhạc Trịnh... 1 mình nữa... nghe hay phết...
  10. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Ngày ..... tháng ..... năm .....
    Con,
    Thầy đã nhận được thư con, Thầy biết không chính xác nhưng biết chắc rằng con đang gặp phải một nỗi khó khăn. Thầy tự trách là quá thờ ơ với những nỗi khổ của con. Nhưng Thầy cũng trách con là đã không nói thật hoàn cảnh của con cho Thầy biết. Con sợ làm phiền Thầy, con sợ đánh mất sự thanh thản của Thầy, và vì vậy con đóng kịch để Thầy yên tâm. Con đã lầm với thiện ý ấy. Chính ra Thầy cần phải biết mọi nỗi khổ ở đời để sửa sai mình và nuôi lớn tình yêu thương nhân loại.
    Thầy rất dễ chủ quan với tâm hồn thanh thản của mình, tưởng cái gì cũng dễ dàng, tưởng cái gì cũng nhẹ nhõm và rồi phớt tỉnh trước mọi sự, trước mọi nỗi khổ đau của nhân loại chúng sanh. Không, con hãy đem đến cho Thầy những nỗi khổ đau phiền muộn của con để Thầy biết yêu thương và thông cảm, để Thầy có thể chia sẻ và gánh vác cùng tha nhân những nỗi thống khổ ở đời.
    Có yêu thương là có đau khổ, điều ấy chỉ đúng cho những ai bị hệ lụy trong vòng ái luyến vị kỷ. Nhưng nếu lòng từ ái vị tha có đem lại khổ đau thì khổ đau ấy chỉ giúp ta càng thêm lớn mạnh.
    Chung quanh ta biết bao là ràng buộc khổ đau! Cha mẹ, chồng con, anh chị em, Thầy, bạn, xóm giềng và cả sự sống của bản thân ta nữa. Tất cả đều trở nên hệ lụy nếu ta cứ loay hoay trong vòng tính toán vị kỷ và tình thương ấy quả chỉ đưa ta vào khổ não triền miên. Nhưng nếu tình yêu thương lột bỏ được tính chất ích kỷ thì tất cả mọi khổ đau sẽ trở thành giải thoát.
    Tuy nhiên vị tha không có nghĩa là đánh mất mình mà cứ loay hoay lo cho kẻ khác. Vị tha chỉ có nghĩa là gột sạch tính ích kỷ hắc ám để ta có đư?c một tấm lòng trong sáng, cởi mở, sẵn sàng chia sẻ và cảm thông với người. Ta có thể giúp đỡ kẻ khác, ta cũng có thể dửng dưng hoặc thậm chí có thể xua đuổi kẻ khác, tùy theo hoàn cảnh mà vẫn có lòng vị tha.
    Ðôi lúc lo cho kẻ khác chỉ để được lòng người, để người kính nể, để người thương mến v.v... Ðôi lúc lo cho kẻ khác vì sợ hãi, vì cả nể, vì nhu nhược, vì danh dự, vì tự tôn hoặc tự ti v.v... Ðôi lúc lo cho kẻ khác vì bị nô lệ vào ý tưởng rằng mình sẽ được một đức tính vị tha mà mọi người ưa chuộng. Như vậy, không phải là vị tha mà chỉ là vị kỷ.
    Lòng vị tha chỉ có khi thành thực với chính mình, với hoàn cảnh, với mọi người. Không nên vị tha quá sức mình, không nên vị tha một cách bất đắc dĩ, không nên vị tha để khoa trương, không nên vị tha để hóa trang cho lòng ích kỷ hoặc che giấu một sự thật chua cay. Khi Thầy đói con chia sớt cho Thầy nắm cơm hạt muối, đó là thành thực vị tha. Vị tha không phải chỉ có cho mà không nhận. Vị tha cũng không cân lường bằng số lượng mà giá trị ở tấm lòng. Tấm lòng chân thành, cởi mở và thương yêu.
    Thầy có thể không có tiền để cho ai một đồng nào mà Thầy vẫn vị tha. Thầy có thể sống bằng sự bố thí của tín đồ mà vẫn vị tha v.v... Bởi vì nếu Thầy có một tấm lòng bao dung cởi mở thì cho hay nhận đều là vị tha, đón mời hay xua đuổi đều là vị tha, giúp đỡ hay cầu viện đều là vị tha v.v...
    Ở quê Thầy có nhiều người đỗ đạt, cưới vợ hoặc được thăng quan tiến chức họ thường có tục lệ đãi đằng hàng xóm. Có khi họ phải vay nợ đến phải trả hàng chục năm mà vẫn phải đãi đằng! Họ tưởng như thế là vị tha. Họ có thể phải nghèo khổ nợ nần cả đời đôi khi chỉ vì một chút hư danh! Rõ ràng là họ thiếu thành thực và cởi mở.
    Bên Lào người ta có phong tục thật cởi mở. Khi dư thì đem đến chùa cúng, khi thiếu thì cứ đến chùa mà ăn. Phong tục ấy thành thực hơn tục lệ đãi đằng của mình rất nhiều.
    Tất nhiên nếu chỉ nhận mà không cho vì lười biếng, ích kỷ thì không được. Nhưng nhận trong hoàn cảnh khó khăn khách quan nào đó thì chẳng có gì đáng ngại, chẳng đánh mất lòng vị tha nếu ta chân thành cởi mở.
    Nếu con chân thành kính mến Thầy thì không phải chỉ cúng dường Thầy mà khi thiếu hụt con có quyền được Thầy chia sớt. Bởi vì nếu con chỉ cúng dường thì khi không có gì để cúng dường con phải lánh Thầy hay sao?
    Dân miền Trung thường bị thiên tai bão lụt, thường phải nhận sự giúp đỡ của những người hảo tâm ở mọi miền Tổ quốc. Như vậy chưa hẳn dân miền Trung đã không có tình yêu thương đồng loại. Nhưng nếu người khắp nơi bố thí đồng bào nạn nhân một cách khinh bỉ, cao ngạo thì họ cũng chỉ là những người ích kỷ, xan tham.
    Thường người ta hiểu chữ vị tha theo nghĩa lo bao đồng mà quên rằng vị tha cốt ở tấm lòng thành thực, bao dung và cởi mở.
    Thường người ta hiểu chữ vị tha là lòng tự ái, chỉ giúp người chứ không chịu để người giúp mình, e đó là một cái nhục.
    Vì hiểu như thế người ta đã tạo cho đời mình thêm phức tạp với những hành động thiếu thiết thực, thiếu chân thành.
    Con thương mến,
    Hãy bắt tay vào đời sống một cách chân thành và thiết thực. Hãy làm những điều cần thiết, giản dị và cởi mở. Hãy lo cho mình, cho chồng con, cho cha mẹ, cho anh em một cách thiết thực với khả năng của mình, không buông trôi hờ hững cũng không làm quá sức mình, hoặc làm điều không cần thiết.
    Thầy mong rằng con có thể vượt qua được những khó khăn hiện tại bằng cách sống cởi mở chân thành, giản dị và thiết thực.
    Chúc con thành công.
    Thầy.

    (Sưu tầm)
    Được caphe00h00 sửa chữa / chuyển vào 09:07 ngày 28/11/2007

Chia sẻ trang này