1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...bên ly cà phê, trong những bản dạ khúc.....!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi caphe00h00, 20/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    ........................
    ... Xin lỗi từng con chữ!!! ...
    ...........
  2. codontiengsong

    codontiengsong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Gió cứ thổi như thế, quần đảo suốt đêm hòng làm bớt đi sự hoang vu yên lặng vốn có của khoảnh khắc giao ngày.
    Mắt em cứ hao gầy đi, và đêm cứ xanh xao mãi. Thời gian vụt trôi.
    Cầu xin đừng động vào em, bởi thêm chút nữa, tất cả sẽ vỡ tung.
    Nhưng em biết mình hoài công.
    Ngồi bệt xuống, trượt gió! Em tự tựa vào mình mà trượt băng băng. Trời cao như cúi xuống nói liến thoắng điều gì mà chẳng nghe rõ, chỉ nghe thấy tiếng gió ào ào!
    Em - Cát vàng chảy ngọt, đừng tuột rơi! Gió sẽ đẩy cát lên hong khô!
    Đèn xa như mắt.
    Đêm rộn rực lên như thế.
    Ứớc gì có thể phóng thích được mình vào không gian như thế.
    Em sẽ cuống cuồng tìm anh hay sẽ bình thản nhìn anh xa hút.
    I need some sleep.
    You can?Tt go on like this.
    I try counting sheep,
    But there?Ts one I always miss

    http://www.youtube.com/watch?v=Fy8hK3blQOQ&feature=related
    Được codontiengsong sửa chữa / chuyển vào 13:36 ngày 14/12/2007
  3. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Codontiengsong !!! Cái câu vàng vàng trên rất hay!
  4. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Phải có một câu trả lời chứ???
  5. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    ... Có lẽ sẽ mãi mãi chẳng bao giờ quên được những tháng ngày này. Thật nhiều hạnh phúc và quá nhiều kỉ niệm ngọt ngào!!!
    Cám ơn cuộc đời rất nhiều vì đã cho gặp được tri kỉ!!!
  6. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Noel đến rồi!!! Khắp các trang web, trong góc quán ấy,... không khí Giáng sinh ấm áp quá!!! Những ngày xưa, với mình Giáng sinh cũng chẳng khác gì ngày thường! Năm nay lạ hơn một chút, để ý nhiều hơn đến không khí đó, cảm nhận được không khí Giáng sinh, ... Rõ ràng là có mong chờ, có nao lòng, có ấm áp khi nghĩ đến!!!
    Có hai học kì để làm lại một số điều! Đã gần qua một học kì rồi ...
  7. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Điên thật! ... Một bên là cái giọng karaoke còn tệ hơn là đay nghiến từng nốt nhạc, một bên là tiếng trẻ con khóc lẫn với tiếng mẳng chửi té tát, đối diện là tiếng nhạc sàn giật đùng đùng !!! ...
    Đi ra ngoài một chút ,... trở về nhà vẫn thế!!! Mình thật sự sợ đống âm thanh cuồng loạn này!!!
    Vượt lên mà sống !!!
  8. AloEmDay

    AloEmDay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2007
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Nge chủ đề này lãng mạn quá trời , ai là chủ topic cho em chào 1 câu nhé ...
    Được AloEmDay sửa chữa / chuyển vào 21:53 ngày 23/12/2007
  9. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Anh tự bắt đầu một ngày mới bằng những bản Rock Antinative. Một ngày lại chẳng có em bên cạnh, vì em đang đi thăm quan cùng lớp. Cái khoảng cách của một ngày lớn như con người dang rộng đôi tay đến vô cùng. Một ngày thứ bảy cuối tuần chỉ có nắng, gió, và những dòng chữ, cứ ẩn hiện trong đầu anh như những vòng xoáy, vẫn viết viết ra những điều mình nghĩ chẳng dễ chút nào. Em thường viết ra những điều thật hay trong cái blog của mình, và anh cũng tập tành bon chen để viết ra những điều anh cảm nhận được trong cuộc sống một cách đời thường nhất vào cái blog của anh. Khi anh đọc blog cua em, có lẽ anh sẽ hiểu được những gì mà chúng ta đang nghĩ về nhau. Blog ?" nói chung vẫn là để kết nối con người gần với nhau hơn, như một sợi dây vô hình vậy.
    Hôm nay anh đi qua nhà đứa bạn, dàn đậu ván của một nhà nào đó đang đến độ ra hoa, quấn quít vào nhau trông thật ấm cúng. Vẩn vơ trên bầu trời vẫn là những đám mây vàng nhợt nhạt. Xung quanh anh vẫn chỉ có nắng và gió. Thằng bạn không có nhà. Vậy là lại bắt đầu một cuộc hành trình từ nhà nó về đến căn phòng của anh dài đến 2 cây số. Đi qua bờ sông, anh dừng lại và vào một quán cà fê. Nhìn sang bờ bên kia qua những thanh song sắt. Bên đó là công viên. Công viên của những người yêu nhau cũng đang ngồi uống cà fê. Quán vắng, do ông chủ dậy muộn hay do những người khách không có thói quen đi uống cà fê sớm?
    Chẳng hiểu sao hôm nay anh lại thấy nơi đây thân thuộc vô cùng, Pres ạ. Nơi đây yên lặng, yên lặng đến nỗi những dòng xe đi qua đường cũng nhẹ nhàng như bước đi của một con mèo lười nhác vậy, chỉ có tiếng chảy êm đềm của dòng sông, tiếng xào xạc của những cành lá đang chạm vào nhau khe khẽ. Nơi đây cũng giống như căn phòng nhỏ của anh vậy, thật ấm cúng và bình yên. Vẫn là cái không khí ấy, vẫn là những chiếc bàn, với lớp sương mờ mờ ảo ảo của buổi sáng, anh đã ngồi đây hàng trăm lần nhưng vẫn chẳng nhận ra một điều gì cả, thậm chí hôm nay ngồi đây anh đã tưởng tượng đến một thời gian xa lắc, từ hồi anh là một cậu học sinh lớp 12. Đôi lúc con người chẳng nhận ra những điều mà mình đã làm trong quá khứ, nhiều lúc muốn nhớ lại nhưng chẳng thể nhớ được. Những điều đến sẽ đến, những điều mà nó bắt buộc phải qua đi thì cũng chẳng nên nhớ lại làm gì, cho dù trí nhớ con người là vô hạn, không giới hạn như HDD của một chiếc máy tính. Vẫn biết là vậy, nhưng anh vẫn tìm một lí do để đến với một cái gì đó gần gũi hơn trong quá khứ. Cảm giác bình yên như hôm anh và em đi trên con đường Phan Đình Phùng trong buổi chiều cuối thu vậy, hay như hôm Highland với những cơn gió lộng thổi mãi không dứt trên Tạ Hiền trong một ngày chớm đông cùng bản Polonaise vậy. Dù rằng ở đây không có những ca từ, những trầm bổng của nốt nhạc.
    Một điều nhỏ thôi, anh yêu cái tính đãng trí của anh vô cùng. Nhiều việc anh chẳng nhớ, có lẽ vì vậy mà anh chẳng thể giận hay ghét ai trong một thời gian dài, cứ bỏ qua mọi lỗi lầm và sống cho thật tốt, như thế có lẽ cuộc sống sẽ thoải mái vô cùng. Cà fê hôm nay chỉ có 1 vị ngọt, vì cốc cà fê 2/3 là sữa. Anh không thích uống cà fê sữa, nhưng chắc do sự đãng trí của ông chủ quán nên anh mới có một cốc cà fê ngọt thế này. Một cốc cà fê ngọt trong một ngày đẹp trời thì cũng xứng đáng lắm. Anh khuấy cốc cà fê nhè nhẹ, ánh nắng phản chiếu vào cốc cà fê, trong đó có hình ảnh của em, của anh và của nhiều cốc cà fê khác đang còn dang dở??..
  10. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Oài! Chào bạn.... Hic, nhiều bia quá, gần say mất roài!
    Chúc các bạn Giáng sinh An lành, Hạnh phúc và Ấm áp!!!
    Được caphe00h00 sửa chữa / chuyển vào 22:30 ngày 24/12/2007

Chia sẻ trang này