1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...bên ly cà phê, trong những bản dạ khúc.....!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi caphe00h00, 20/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. honglienhoa

    honglienhoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    ...quá mệt mỏi...ngồi lại và suy nghĩ xem nào, muốn gục ngã wá đi mất. Đến bao giờ mới hết những suy nghĩ như thế...có lẽ là...
    .....Không bao giờ!!!
  2. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0

    CÁNH CHUỒN CÔ ĐỘC .
    - Em có biết con Cơm Nguội không?
    - Em không, nó là con gì mà tên lạ vậy anh.
    - Ừ, anh cũng đoán là không vì hình như rất ít người gọi nó bằng cái tên như thế. Em có biết con chuồn chuồn lúc bé trông như thế nào không? Lúc còn bé nó trông như những hạt cơm nguội phơi khô vậy, nó sống ở dưới nước cho tới một ngày đủ sức, nó sẽ bò lên một cái cọng bèo hay ngọn cỏ nào đó lột bỏ lớp vỏ xấu xí để trở thành những con chuồn chuồn xinh đẹp nhiều mầu sắc.
    - Vậy là cơm nguội là tên anh gọi con ấu trùng của chuồn chuồn khi nó sống dưới nước phải không? Hay nhỉ !
    - Uh, hôm nay anh kể cho em nghe câu chuyện về một con cơm nguội nhé!
    [​IMG]
    Ngày xưa ở một cái ao nhỏ có một con Cơm Nguội nhỏ xấu xí, hình dạng của nó xấu tới mức chẳng loài nào muốn chơi với nó. Hễ nó bới tới đâu là những con tôm, con cá đều bơi ra xa, đến cả những con ốc, con cua mình lem luốc bùn nhìn thấy nó cũng tỏ vẻ khinh thường ? buồn lắm Cơm Nguội xa lánh tất cả, tìm cho mình một góc ao chằng chịt những cây cỏ nước và bèo ?" nơi chẳng mấy loài lui tới, sống một mình một cuộc sống cô độc và lặng lẽ ?
    Rồi mùa hạ tới, mang theo những cơn mưa và những con nước nhỏ đổ về cái ao. Rất nhiều tôm cá và những loài khác theo đó tim tới. Cái ao nhỏ chợt nhộn nhịp đông vui hẳn lên, những tưởng cuộc sống của Cơm Nguội cứ mãi tẻ nhạt như thế thì cho đến một ngày ? Một con cá nhỏ lạ lẫm lạc bước vào đám cỏ dại, bất ngờ nó nhìn thấy Cơm Nguội. Trong khi con cơm nguội khổ sở tìm cách lẩn trốn thì con cá nhỏ chẳng tỏ vẻ gì ngạc nhiên nó tiến lại chỗ con Cơm Nguội và nói:
    - Chào bạn, xin lỗi vì đã làm phiền bạn nhưng quả thật cái ao mới này khiến tớ rất thích thú . Từ hôm theo nước tới đây tớ đã lang thang hết mọi ngóc ngách vậy mà hôm nay tớ mới biết tới chỗ này đấy. Tại sao bạn lại sống ở một nơi tách biệt và buồn tẻ như thế này?
    - Bạn không thấy tôi xấu xí và trông thật gớm ghiếc ư? Mọi loài đều xa lánh tôi nên tôi tìm tới đây

    - Xấu xí và gớm ghiếc à? Không hề! Bạn là một con Cơm Nguội rất đẹp đấy, rồi bạn sẽ thành một con chuồn chuồn tuyệt đẹp cho coi!

    - Bạn gọi tớ là ?oCơm Nguội ?o à? Có nghĩa là còn có những con Cơm Nguội khác giống như tớ phải không? Và tớ sẽ trở thành những con chuồn chuồn đang bay trên kia à? Có thật như thế không? Bạn không lừa tớ chứ?
    - Ôi bạn thật ngốc! Bạn đúng là con Cơm Nguội duy nhất ở cái ao này nên có lẽ không biết là phải. Cái ao trước đây tớ ở, những con Cơm Nguội như bạn nhiều lắm, đến cả hàng trăm con cơ, chính mắt tớ trông thấy chúng lột xác trở thành những con chuồn chuồn tuyệt đẹp rồi bay đi. Chính vì thế chúng kênh kiệu lắm chẳng chịu làm bạn với ai ở đó . Hay chúng mình làm bạn đi, tớ rất thích làm bạn với một con cơm nguội, bạn không chê tớ là một con cá lắm lời chứ?
    - Nếu những lời bạn nói là đúng thì thật tuyệt, tớ rất vui, cảm ơn bạn nhiều lắm, cảm ơn bạn đã đến đây và mang cho tớ những niềm vui lớn như vậy. Không! phải là niềm hạnh phúc mới đúng, tớ luôn ước ao có được một người bạn. Cá à, chúng mình là bạn nhé ?
    Từ ngày Cá Nhỏ xuất hiện, cuộc sống của Cơm Nguội thay đổi hẳn. Ngày ngày nó vui vẻ tung tăng bơi lội cùng Cá Nhỏ, tới những nơi mà nó muốn, làm những điều mà nó thích, ở bên cạnh Cá Nhỏ nó chẳng còn quan tâm tới những ánh mắt, những lời nói của lũ tôm cá trong ao ? nó vui vẻ với ý nghĩ rồi một ngày nó sẽ trở thành một con chuồn chuồn và hạnh phúc với những giây phút có Cá Nhỏ ở bên ? Thời gian cứ trôi qua ? càng ngày Cơm Nguội càng thấy những thay đổi bên trong mình một lớn. Trước đây, khi biết mình sẽ trở thành một con chuồn chuồn, sẽ thoát khỏi cái ao và được bay cao lên những khoảng trời kia khiến nó luôn mong mỏi cái ngày đó sẽ đến, nhưng thời gian ở bên Cá Nhỏ nó mới nhận ra cuộc sống của nó chỉ thật sự bắt đầu khi Cá Nhỏ xuất hiện và sẽ chẳng còn ý nghĩa nữa nếu không còn Cá Nhỏ ? dằn vặt và đau khổ ? khoảng trời mà nó từng ước mơ và hạnh phúc đang ở cạnh bên ? một cuộc sống mà nó không được lựa chọn sẽ bắt đầu và một tình cảm nó không dám gọi thành tên ? nó tìm cách rời xa Cá Nhỏ.
    ?
    - Này, sao cậu cứ tránh mặt tớ thế?
    - ?
    - Ở bên cạnh tớ cậu không thấy vui phải không?
    - Không, không phải, cậu đừng nói thế, ở bên cạnh cậu tớ rất vui ?
    - Thế tại sao?
    - Vì tớ sợ sẽ làm cậu buồn, mình càng có nhiều thời gian vui vẻ bên nhau thì khi tớ phải trở lại với bầu trời trên kia cậu sẽ càng buồn hơn thôi.
    - Phải, tớ sẽ rất buồn ... rất buồn cậu ạ! Nhưng tớ sẽ vượt qua được thôi, chỉ cần bây giờ đây cậu luôn ở đó và hãy mỉm cười với tớ mỗi khi có thể. Chỉ cần thế thôi với tớ cũng là đủ rồi ?
    Cá Nhỏ và Cơm Nguội lặng lẽ đi bên nhau dẫu cả hai vẫn biết trong lòng còn cà trăm lời muốn nói ?
    A?nh minh họa: venom149
    - Câu chuyện kết thúc thế nào hả anh? Anh kể tiếp đi!
    - À , một chiều kia Chuồn Chuồn tìm về cái ao , nó cất tiếng gọi mãi mà ko thể tìm thấy Cá Nhỏ , rồi nó xà xuống đậu ở ngọn cỏ nơi mà trước đây nó đã trút bỏ lớp vỏ để trở thành chuồn chuồn. Cái xác Cơm Nguội xấu xí vẫn đang ôm chặt lấy cây cỏ khiến trong lòng nó dấy lên một nỗi buồn vô bờ khi nhớ tới Cá Nhỏ . Nó bỗng giật mình nhận ra, ngay dưới mặt nước kia Cá Nhỏ đang lặng lẽ nhìn lên cái xác Cơm Nguội , ánh mắt buồn rầu khắc khoải đến thắt lòng Nó cố gắng hét lên thật to ?oCá ơi tớ là Cơm Nguội đây? nhưng con cá nhỏ chẳng thể nào nghe thấy được . Ánh mắt nó thật buồn ... rồi nó lặng lẽ bơi đi , lặng tới mức mặt nước chẳng hề có một gợn sóng . Có lẽ nó sợ chỉ một rung động nhỏ thôi cũng có thể làm cái xác kia rơi mất nó sẽ vĩnh viễn ko còn được thấy Cơm Nguội mà nó yêu thương...
    Ánh mắt nó thật buồn... rồi nó lặng lẽ bơi đi, lặng tới mức mặt nước chẳng hề có một gợn sóng. Có lẽ nó sợ chỉ một rung động nhỏ thôi cũng có thể làm cái xác kia rơi mất nó sẽ vĩnh viễn không còn được thấy Cơm Nguội mà nó yêu thương ...
    ?oDẫu có cả bầu trời con chuồn chuồn vẫn tìm về với cái ao nhỏ mỗi khi chiều xuống và em có biết tại sao nó cứ búng nước như thể muốn lao xuống thế kia không? Nó muốn lắm lại được là Cơm Nguội nhưng chẳng thể được nữa rồi - nước với trời một khoảng quá xa xôi ??
    (sưu tầm từ Vietnamnet/ Bloger Người kể chuyện)
  3. dangmaivy

    dangmaivy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2006
    Bài viết:
    3.599
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi mình mới quay trở lại đây cứ nghĩ khi ấy mình đã dứt khoát thì sẽ không bao giờ quay lại để viết những dòng chữ dành cho anh nữa vì đã không còn gì để viết nhưng.....
    Muốn quên hẵn anh , không muốn kéo dài những rắc rối nữa..ừh..thì cũng đã quên , cũng kết thúc rồi thế mà mình lại có cảm giác ghen ghét tưng tức trong lòng khi anh nói đùa với ai đó ...ghen chăng...có lẽ thế nhỉ? thế nhưng sao khi anh nhìn mình, vào tìm mình thì mình lại trở thành con người khác nhỉ, luôn tỏ ra không cần , không thích thậm chí ngay cả ánh nhìn mình cũng không dành cho anh nữa để rồi sau đó mình phải trở lại với chính mình , với những tình cảm thật nồng nàn mà có thể chỉ mỗi mình mình hiểu thôi.Ừh, âu cũng sẽ tốt cho anh và cả cho mình khi cả 2 không nên tiếp tục rối ren thế nữa, đến cũng không được mà rút cũng không yên thì thôi nên giải thoát cho nhau là vừa. Đã nhiều lần em không muốn nghĩ tới nữa nhưg không thể ,chắc anh không biết rằng anh đã ảnh hưởng tới em rất nhiều trogn suy nghĩ đâu nhỉ?anh luôn lẩn quẩn trong mọi ý nghĩ của em,đôi khi em không muốn nghĩ tới nữa , em không muốn nhớ vè anh nhưu trước nữa, em muốn quên hẳn anh , quên 01 cách bình yên nhưng mỗi lần em gần làm được là lại thấy anh hiện diện kề bên em....anh cố tình không muốn em quên được anh sao hả anh?anh ích kỹ quá đi mất...
    và bây giờ em chắc chắn se xlàm được điều đó dù cho anh có làm gì đi nữa...em sẽ phải cố quên anh ...01 cách bình yên trong trái tim mình....em sẽ không để anh khuấy động nó nữa đâu anh...em hứa đấy !
  4. beyeu07

    beyeu07 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2009
    Bài viết:
    107
    Đã được thích:
    0
    .........càng nghĩ thấy ...........thật buồn cười quá.......không bao giờ anh nghĩ em có thể làm được điều đó....... cám ơn em.....
  5. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Thu sang hơn nửa tháng rồi, ... thấy xao xuyến lạ lùng. Cảm xúc thu rất rõ. Chưa thấy mùa thu ở đâu đẹp như mùa thu Hà Nội. Có lẽ là không thấy nữa, vì không chỉ là không gian, thời gian mà còn là một bóng hình nơi đây ! ... Hoa sữa đã nở nhiều lắm roài ... nhưng sao năm nay không thấy thơm lắm !?! ... Năm nay cụm sữa đầu tiên thấy khi ở Huế :-). Chùm sữa đầu tiên nhìn thấy ở Hà Nội vẫn là cây hoa sữa ấy_ chỉ khác _ năm nay mình chia sẻ cảm giác ấy cùng một người, không đơn độc như ngày xưa !
    .
    Ngồi quán Mộc khuấy nhẹ ly cà phê cùng người ngắm mùa thu đến trong sắc màu của những gánh hàng rong bên kia đường. Cũng lâu lắm rồi hôm trước mới vào Trà Hoa. Được hôm mưa tầm tã, ... lại nhớ buổi chiều mưa hai đứa ngồi bên cửa sổ Trà Hoa, ngắm mưa đan qua lá bằng lăng, đẹp lạ lùng. Những chiều mưa bình yên thanh thản bên Người. Một mai khi xa nơi đây, ... đã thấy nhớ đến nao lòng ... Người biết không ?!
    Bắt đầu vào thu là mình đã bắt đầu lãng đãng, bay bay, hâm hâm ... hay cái quái gì không biết nữa. Túm lại là kệ thôi, mỗi sáng bước chân ra đường hít thở cái khí thu thấy lòng thanh thản ... Cứ thưởng thức đã. Những ngày qua, nghe lại những ca khúc thu, rong ruổi hết gần buổi sáng bên Người ... Làn gió thu, màu nắng thu, không khí thu, màu sắc cây lá bên đường, màu sắc hoa quả trong những gánh hàng rong, hơi thở mùa thu ... những màu thu này sẽ còn rất lâu nữa mới được thấy lại. Và khi trở lại liệu có còn ?!??? ! ...
    Bâng khuâng mùa thu ! Phía trước còn bao nhiêu dấu hỏi lớn . Chúc chúng mình thêm một mùa thu ý nghĩa !
  6. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    " Thớt có tanh tao, ruồi mới đậu " !
  7. honglienhoa

    honglienhoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    ...trước mỗi sự việc, hiện tượng nên nhìn nhận khách quan và đánh giá công bằng (muốn làm được việc đó phải đứng ở ngoài sự vật và hiện tượng đó).
    ...liệu có còn?????!
  8. honglienhoa

    honglienhoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    - Phải, tớ sẽ rất buồn ... rất buồn cậu ạ! Nhưng tớ sẽ vượt qua được thôi, chỉ cần bây giờ đây cậu luôn ở đó và hãy mỉm cười với tớ mỗi khi có thể. Chỉ cần thế thôi với tớ cũng là đủ rồi ?
  9. caphe00h00

    caphe00h00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    1/. Võ thuật_ vẫn mãi là niềm đam mê bất tận ... Sức mạnh tiềm tàng và lặng lẽ! Sự dứt khoát, quyết đoán và mạnh mẽ ... trên cả sự nỗ lực. Chỉ có chiến đấu mới phá vỡ các giới hạn khả năng của cơ thể ! ...
    2/. Những chuyện tình, ... xem và xúc động quá M ah ! ... Giá trị cuộc sống ở chính trong tim họ !
    3/.Đường đi còn dài lắm ! ...
    Chúc mọi người nhiều ngày bình yên, hạnh phúc !
  10. honglienhoa

    honglienhoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    M ah! ...cũng là điều bọn mình đã suy nghĩ...
    1/ Mọi liên kết ở đời nói chung chỉ tồn tại khi cái " tôi" bị loại bỏ để tồn tại cái "chúng ta" bất diệt
    2/ biết thẹn là giường mối đầu tiên của đạo - hạnh. Đơn giản như một thiếu nữ, nếu không hề biết thẹn về sự hở hang cơ thể của mình, thì làm gì mong với được đến đức trinh tiết? Một người đàn ông không biết xấu hổ về sự nhút nhát của mình, làm sao có được lòng dũng cảm? Một người không biết xấu hổ về sự dốt nát của mình, chẳng muốn vươn lên, cố gắng học hỏi, sao có được ngày trở thành thông tuệ?
    3/Con người nếu không cẩn thận, thì càng già lại càng thụt lùi thành đứa trẻ con nhiều tuổi. Thử ngẫm mà xem lúc trẻ lao vào học hành, trong đầu ôm bao nhiêu hoài bão cùng lý tưởng. Về già, khi có cả tiền, cả danh, cả quyền lại chỉ lo du hí những trò chơi của một thân xác co rút lại, thì có nghèo nàn về tâm hồn không? Ăn nhiều, uống lắm, suốt ngày có phải chỉ lo thêm cho chiếc dạ dày? ?oHát mỏi tay? trên làn da của các em, có phải cách chỉ bố xung cho thận? Còn lại đời sống của tâm hồn hay trí tuệ thì nằm ở góc nào?
    4/ Bản năng không bao giờ thay đổi, chỉ có duy trì và bảo tồn. Duy nhất chỉ có lý trí mới phát triển và tiến bộ.

Chia sẻ trang này