1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi cunbong264, 25/10/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hoanghavio

    hoanghavio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2007
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0

    Được hoanghavio sửa chữa / chuyển vào 15:01 ngày 01/07/2007
  2. vtd009

    vtd009 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2006
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Sao vậy? Nếu khó gì cứ liên lạc với tôi nhé. Không có việc gì khó cả.
    [​IMG]
  3. hoanghavio

    hoanghavio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2007
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    em của ngày hôm nay, ko mất nhiều thời gian để nhận ra mình khác trước. Khác rất nhiều..Những thói quen cũ mất đi, suy nghĩ mới hình thành...có điều tốt, có điều không.
    Nhưng đã thôi ko còn oán thán cho số phận. Đã thôi đổi lỗi rằng mình ko may mắn..Em bắt đầu học cách chấp nhận : cs của em là thế. Không chịu đc thì đầu hàng đi. Còn không muốn đầu hàng thì hãy đứng dậy và đương đầu thật mạnh mẽ.
    Em dám làm những gì mình muốn, dám chấp nhận những khó khăn, sự khởi đầu và dám chấp nhận sự rủi ro trong tất cả.
    Em của ngày hôm nay khác trước...
    Em thôi ko còn tức giận vì người ta dối trá..Em nghĩ rồi,người ta có quyền nói dối,rồi lại giải thích vì A vì B..v..v..đấy là quyền của người ta.
    Còn em.em có quyền chẳng quan tâm. Em có quyền bắt em sống thực, ghét dối trá.Còn người ta thì mặc kệ..
    Cái gì cũng có nhân có quả hết thôi mà. Cs dài lắm, chẳng ai biết ngày mai đâu..
    em tin thế...Sống cho ngày hôm nay mình bình yên...vậy thôi
  4. bebe_yeuyeu

    bebe_yeuyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    nick lâu ko dùng, tí quên
    hôm nay lò mò mới thấy, nhớ nửa tiếng mới ra pass. iêu 2 con mèo, hè hè
  5. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Nghe đâu đó 1 người bạn nói vui sống không hơn người ta nhưng được cái thanh thản. Nghe cho vui thế thôi chứ chẳng nghĩ gì cả. Rồi mọi việc dồn đến bất ngờ. cái vẻ thanh thản biến đâu mất, chỉ còn lại những nỗi lo cơm áo gạo tiền. Làm sao tồn tại được ở nơi đất khách. Tự nhiên thấy thiếu thiếu cái gì đó. Vắt tay lên trán suy nghĩ. À, thì ra là cái thanh thản. Vẻ thanh thản hồn nhiên biến đâu mất. Giật mình, rồi một ngày nào đó trở lại, hy vọng em vẫn như ngày xưa..
  6. motgalangthang

    motgalangthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi ko vào đây để viết cho mình. Có lẽ blog của mình làm việc khá hiệu quả. Nhưng rồi có những chuyện ko thể viết trên blog, dù đó là nhật ký của mình, nhật ký điện tử viết ra cho nhiều người đọc.
    Rồi sẽ lại trở về với cuốn sổ của mình thôi, viết ra để rồi cất trong góc tủ, đôi khi lấy ra đọc lại và nhớ đến những lúc mà mình muốn được là mình.
    Tự nhiên nhớ bài hát Reflection trong Mulan quá.
  7. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội đêm qua mưa to thật. Lâu lắm rồi mới có trận mưa như vậy để sáng dậy cả HN nháo nhác vì tắc đường. Đúng là mưa trận cuối trước khi chàng Ngưu chia tay nàng Chức. Còn bạn mình chia tay cũng đã được 1 tháng chưa nhỉ? Ừ chắc khoảng tầm đó, vết thương 2-3 ngày nay lại đau lại. Thương bạn mà chẳng biết làm gì cho bạn. Buồn. HN buồn nhớ 1 người chỉ ghé qua HN 1 vài lần. Buồn hơn
  8. hoanglan85

    hoanglan85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2006
    Bài viết:
    675
    Đã được thích:
    0
    Năm cuối_ tăng tốc và về đích_ quá nhiều điều fải làm và muốn làm, không thể có những nỗi buồn cùng những suy nghĩ mông lung trong thời gian này, fải cố _ cố để mọi chuyện sẽ trở thành những kỉ niệm đẹp, cố để vượt qua chính mình !
  9. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Tự nhiên mấy hôm nay thấy buồn kinh khủng. Hay đi lo cho mọi người để rồi thân mình ai lo đây? Đọc blog 1 người bạn, ừ đúng vậy cuộc sống của tôi phải do tôi quyết định. thấy đúng quá vậy. Công việc, rồi cuộc sống bao nhiêu thứ cần mình. Phải cố hết sức thôi, dù ngán đến tận cổ rồi. Tệ thật
  10. hoanghavio

    hoanghavio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2007
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0

    Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài..
    Có một lần bất chợt được nghe ca khúc này từ một vệ đường khi cơn mưa cuối mùa chợt kéo qua, lòng bỗng dâng lên thật nhiều cảm xúc khi lắng nghe từng ca từ của bài hát ấy, và nhớ đến một người...
    Cô gái đến từ hôm qua
    Trần Lê Quỳnh
    .......
    Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại,
    và một ngày mai như hai người bạn
    Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau
    cùng năm tháng còn ấu thơ
    Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
    của ngày hôm qua xa xôi tìm về
    Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
    như chính em, cô gái đến từ hôm qua
    Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại
    và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
    Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường
    Dường như là vẫn thế em không trở lại
    và mãi là như thế anh không trẻ lại
    Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảng khắc của chúng ta
    Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
    Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
    Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
    như ngày hôm qua.
    --------------------------------
    Có một ngày, đứa trẻ lớn lên từ trong ngày hôm qua với những lần được hạnh ngộ với đời, với người, với cả những yêu thương dang dở bởi những lần ngẫu nhiên bắt gặp và lắng nghe. Xuôi ngược thời gian tìm về với một lời hứa ngày xa xưa, sẽ quay trở lại để tìm về với một người bạn đã vụt đến vụt đi trong lằn ranh giữa tình bạn và tình yêu. Và dường như lời hứa ấy còn là một nỗi khao khát mãnh liệt của bất kỳ ai đã từng một thời mang trong mình những dằn xé của một thời vọng tưởng...Hôm qua vừa mới yêu nhau đấy thôi, nay đã vội mất nhau, mất sạch như người đi buôn không còn vốn liếng... nhưng thuỷ chung vẫn âm thầm dự cảm cho mình một ngày nào đó được trở về, được quay lại với tấc cả những hân hoan sau khi đã có thể vượt qua tấc cả mọi thứ, là bản thân, là nỗi nhớ là niềm đau của vết thương lòng hôm nay, để chỉ có thể được trở lại là những người bạn. Một người bạn của ngày hôm qua không hơn không kém! Vậy thôi mà phải chăng đã là tất cả những gì người ta cầu ước rằng mình có thể.
    Không biết từ lúc nào, tôi bắt đầu nhận ra trong những ca khúc của Trần Lê Quỳnh có một điều gì đó rất riêng trong việc sử dụng ca từ để chuyển đạt nội dung bài hát, ban đầu là CHÂN TÌNH, sau nữa là NHỚ GẤP NGÀN LẦN HƠN... và nay là CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA, đó là sự đối lập của từ ngữ khi diễn đạt một điều gì đó, không giống như Phó Đức Phương trong KHÔNG THỂ VÀ CÓ THỂ, ở Quỳnh đó là sự diễn tả của tâm trạng, của những xúc cảm đối lập nhưng rất gần gũi trong những tâm trạng thuận nghịch ở nơi mỗi con người.
    ...Một ngày đã quên tấc cả lại nhớ về nhau

    Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
    của ngày hôm qua xa xôi tìm về
    ...Tình yêu dù trôi xa dư âm để lại
    ...Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
    và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
    Và hôm nay, đứa trẻ của ngày hôm qua vẫn đang từng ngày sống trong những khắc khoải ấy của ngày hôm qua với bao điều muốn được quên đi, để có thể trở lại vào một ngày mai như một lời hẹn ước, để đẹp sao cho một thời yêu nhau không trọn vẹn với những ước mơ đầu tiên, đằng sau tình yêu ấy vẫn còn có thể được trở về với nhau như hai người bạn, như cái thuở xa xưa đã từng là như thế... Thời gian vẫn trôi đi không ngừng nghỉ, cũng có thể đó sẽ là ngày mai, cũng có thể sẽ là một tuần, một tháng, một năm hoặc nhiều hơn đi nữa, nhưng sẽ ấm lòng hơn với một niềm khao khát được quay về... Quay về từ một ngày đã đủ lớn, lớn cả về trong tư tưởng và cảm quan, lớn để đủ nhận ra được từ nhau những suy nghĩ cho mình và cho nhau...Để sống mãi những thời khắt của đứa trẻ ngây ngô với những tiếng cười không vợn một chút ưu tư phiền muộn bởi ngổn ngang trăm mối tơ lòng..
    ...Dường như là như thế em không trở lại
    Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại
    Vẫn biết đời sống luôn có những giá trị riêng biệt cho mỗi chọn lựa từ ngày hôm nay, và có những ước muốn cho dù có thật bình thường, có thật giản gị, nhưng không dễ dàng để có thể biến ước muốn thành sự thật, và liệu rằng có hay không một ngày nào đó được "trẻ lại như ngày hôm qua!" Và thật buồn khi tôi tự hỏi, liệu đến bao giờ? Một tháng? Một năm? năm năm? Mười năm? hay còn hơn thế nữa?...Liệu rằng thời gian có làm tàn phai đi tấc cả những gì đã từng đến hay không?
    ------
    Một buổi chiều lang thang, mượn tạm những dòng viết của 1 mem trên ttvn để post cho có bài. Một trong những bài hát mà mình yêu thích

Chia sẻ trang này