1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi cunbong264, 25/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tomahawk

    tomahawk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2001
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Chẳng hiểu sao, đã tự dặn mình bao nhiêu lần rồi, thế mà vẫn tót đi, chạy long nhong giữa trời nắng như thiêu để ra đến cái Centre Post Office để rồi nghe tim đập như đang nhảy điệu cha cha cha liên hồi khi tay thì bấm số điện thoại... Và nhận ra mình đã thật ngốc nghếch. Cứ tự hào mình cứng rắn, quyết tâm và mạnh mẽ lắm. Nhưng rồi... chỉ là một đứa chẳng thoát ra khỏi sự ngớ ngẩn của hành động mỗi khi thấy mình thảng thốt nhớ!
    Và cũng thật ngốc khi cứ trông mong và níu giữ cái điều mà chính mình cũng không bao giờ chắc chắn có được. Dở hơi quá! Nghe If đến lần thứ 13 thì tắt máy. Bởi lẽ... tất cả cũng chỉ là If...
    Thôi nào tôi ơi, sẽ ổn. Sẽ bình thản. Sẽ qua. Như đã từng. Thế giới đó lạnh giá và xa lắm. Biết không?
    If a man could be two places at one time
    I''d be with you
    Tomorrow and today
    Beside you all the way...
  2. dqdbk

    dqdbk Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2002
    Bài viết:
    1.064
    Đã được thích:
    0
    Nếu cuộc đời này có nhiều từ IF thì con người ta đã không cần phải sống trên cuộc đời này.Họ đã IF cho mình một cuốc sống luôn thay đổi với những điều kiện luôn thay đổi. Đó ko còn là một cuộc sống mà đó là một trò chơi mà bản thân ta chẳng có câu hỏi cuối cùng, kết thúc cuối cùng.
    Con người ta nhiều lúc phải biết chấp nhận thực tế để sống tốt hơn.Chứ ko cần phải nếu để rồi ngồi đó tiếc rẻ. Nếu là cái ko bao giờ xảy ra khi bạn ko biết tận dụng cơ hội đến với mình. [topic]15700[/topic] <~~ Đọc kĩ trước khi post bài!
  3. dqdbk

    dqdbk Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2002
    Bài viết:
    1.064
    Đã được thích:
    0
    Nếu cuộc đời này có nhiều từ IF thì con người ta đã không cần phải sống trên cuộc đời này.Họ đã IF cho mình một cuốc sống luôn thay đổi với những điều kiện luôn thay đổi. Đó ko còn là một cuộc sống mà đó là một trò chơi mà bản thân ta chẳng có câu hỏi cuối cùng, kết thúc cuối cùng.
    Con người ta nhiều lúc phải biết chấp nhận thực tế để sống tốt hơn.Chứ ko cần phải nếu để rồi ngồi đó tiếc rẻ. Nếu là cái ko bao giờ xảy ra khi bạn ko biết tận dụng cơ hội đến với mình. [topic]15700[/topic] <~~ Đọc kĩ trước khi post bài!
  4. thobong_soma

    thobong_soma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai anh đi...Nhớ nhớ thương thương thành kỷ niệm, anh nhỉ .
    Mạng gì mà chuối cả buồng thế này.Mình kô sao onl được..Điên tiết thế chứ lại..
    Trà đã pha xong vẫn đợi chờ
    Mong người tri kỷ khách làng thơ
    Hương sen man mác xua miền tục
    Ngây ngất hồn như tới suối mơ
    Khách đến rồi đây bên cạnh ta
    Tươi cười thanh lịch vẻ hào hoa
    Chuyện vui quên cả trăng soi cửa
    Thế sự vòng quanh một ấm trà.

  5. thobong_soma

    thobong_soma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai anh đi...Nhớ nhớ thương thương thành kỷ niệm, anh nhỉ .
    Mạng gì mà chuối cả buồng thế này.Mình kô sao onl được..Điên tiết thế chứ lại..
    Trà đã pha xong vẫn đợi chờ
    Mong người tri kỷ khách làng thơ
    Hương sen man mác xua miền tục
    Ngây ngất hồn như tới suối mơ
    Khách đến rồi đây bên cạnh ta
    Tươi cười thanh lịch vẻ hào hoa
    Chuyện vui quên cả trăng soi cửa
    Thế sự vòng quanh một ấm trà.

  6. tomahawk

    tomahawk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2001
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Giờ thì chẳng cần đến từ If nữa rồi. Mà nếu có có thì cũng sẽ từ chối không nhận đâu. Chắc đấy!!! Thế là em cứ cười, cứ cười thôi!
    Đấy, lại online chệch giờ. Mà không. Em mê mải viết mail và logout ra khỏi nick. Em luôn thế mà, thích logout để tập trung hơn. Em ghét bị phân tán tư tưởng lắm. Dù rằng lá mail chẳng có gì quan trọng... Tự dưng lại nghĩ "Cứ để nick cho đến lúc out, biết đâu anh có online thì còn gọi". Đấy, nghĩ là thế, nhưng rồi có làm đâu, dù rằng chỉ có mỗi anh trong list nick ấy!
    Và rồi thì sao... Login vào lại. Nhận được offmess đúng vào cái thời gian em nghĩ ra điều đó... Tim thắt lại. Thẫn ra đúng 1ph. Chẳng nghĩ thêm được cái gì cả. Chán em thật... Chán nốt cả mọi thứ...
    Đấy! Em lại tập cái thói quen nghe một bài hát nào đó rồi repeat lại hàng vài lần đến cả chục lần, muốn mòn cả cái nút play luôn... Hừm, em đang nghe My Immortal đấy. Lâu lắm rồi mới nghe lại mấy giai điệu dịu dàng. Dạo này em cứ bám riết vào cái 1184 mới mang về. Đầu óc cứ gọi là lộn nhộn hết cả lên...
    Uh, thế định nói thế này cơ. Amy Lee hát thế này:
    And I held your hand through all of these years
    But you still have
    All of me
    ... But, I like this sentence:
    I''ve tried so hard to tell myself that you''re gone
    But though you''re still with me
    I''ve been alone all along
    Đấy, em cũng đã rất rất khó khăn để chấp nhận rằng you''re gone! HN cách SG bao nhiêu cây số nhỉ? 2t đồng hồ bay, 29t đi tầu và 36t đi oto. Đấy, như thế là đã xa. Anh không đi. Chỉ có em rời HN thôi. Và xa... 6 tháng. Nhiều hơn sau này nữa... Nhưng mà em cũng đã nhìn nhận thực tế rồi. Xa mà! Có If thì làm quái gì được đâu. Vẫn chỉ là If thôi. Em thực tế lắm, đúng không? Uh!
    "Chỉ mong ai đó là của riêng mình, thuộc quyền sở hữu của mình, thì có thể bỏ người đó vào trong vali rồi mang đi bất cứ đâu! Nhưng điều đó rõ ràng là không thể. Mỗi cá thể là độc lập và thuộc sở hữu bởi chính bản thân họ mà thôi. Có muốn cũng không thể làm được..."
    I''ve been alone all along...
  7. tomahawk

    tomahawk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2001
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Giờ thì chẳng cần đến từ If nữa rồi. Mà nếu có có thì cũng sẽ từ chối không nhận đâu. Chắc đấy!!! Thế là em cứ cười, cứ cười thôi!
    Đấy, lại online chệch giờ. Mà không. Em mê mải viết mail và logout ra khỏi nick. Em luôn thế mà, thích logout để tập trung hơn. Em ghét bị phân tán tư tưởng lắm. Dù rằng lá mail chẳng có gì quan trọng... Tự dưng lại nghĩ "Cứ để nick cho đến lúc out, biết đâu anh có online thì còn gọi". Đấy, nghĩ là thế, nhưng rồi có làm đâu, dù rằng chỉ có mỗi anh trong list nick ấy!
    Và rồi thì sao... Login vào lại. Nhận được offmess đúng vào cái thời gian em nghĩ ra điều đó... Tim thắt lại. Thẫn ra đúng 1ph. Chẳng nghĩ thêm được cái gì cả. Chán em thật... Chán nốt cả mọi thứ...
    Đấy! Em lại tập cái thói quen nghe một bài hát nào đó rồi repeat lại hàng vài lần đến cả chục lần, muốn mòn cả cái nút play luôn... Hừm, em đang nghe My Immortal đấy. Lâu lắm rồi mới nghe lại mấy giai điệu dịu dàng. Dạo này em cứ bám riết vào cái 1184 mới mang về. Đầu óc cứ gọi là lộn nhộn hết cả lên...
    Uh, thế định nói thế này cơ. Amy Lee hát thế này:
    And I held your hand through all of these years
    But you still have
    All of me
    ... But, I like this sentence:
    I''ve tried so hard to tell myself that you''re gone
    But though you''re still with me
    I''ve been alone all along
    Đấy, em cũng đã rất rất khó khăn để chấp nhận rằng you''re gone! HN cách SG bao nhiêu cây số nhỉ? 2t đồng hồ bay, 29t đi tầu và 36t đi oto. Đấy, như thế là đã xa. Anh không đi. Chỉ có em rời HN thôi. Và xa... 6 tháng. Nhiều hơn sau này nữa... Nhưng mà em cũng đã nhìn nhận thực tế rồi. Xa mà! Có If thì làm quái gì được đâu. Vẫn chỉ là If thôi. Em thực tế lắm, đúng không? Uh!
    "Chỉ mong ai đó là của riêng mình, thuộc quyền sở hữu của mình, thì có thể bỏ người đó vào trong vali rồi mang đi bất cứ đâu! Nhưng điều đó rõ ràng là không thể. Mỗi cá thể là độc lập và thuộc sở hữu bởi chính bản thân họ mà thôi. Có muốn cũng không thể làm được..."
    I''ve been alone all along...
  8. Linus

    Linus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    805
    Đã được thích:
    0
    Nghe nhạc của Đỗ Bảo dù sao cũng thấy lòng có chút thanh thản và ngọt ngào. Cả album như là một cuốn chuyện bắt đầu từ những lời ngọt ngào trong những bức thư tình ... nhưng với tôi, không hiểu sao tình yêu với tôi luôn là điều "ngọt ngào nhất" hay "hoang đường nhất" ... có lẽ có quá nhiều lý tưởng theo đuổi chăng? Nhiều khi tự hỏi là như thế, và thử loại bỏ mình khỏi những suy nghĩ đó, tôi vẫn thấy mình cần những điều ngọt ngào và hoang đường đó. Tóm lại là đến giờ, ngọt ngào và hoang đường là những gì tôi giữ trong tim mình những ngày tháng này.
    Điều ngọt ngào nhất​
    Có ai đã nói rằng tôi không cần cho anh ấy.
    Họ thì thầm với nhau rằng, anh ấy sẽ bỏ rơi tôi.
    Thì lòng tôi buồn bã, những vẫn đó mùa cây trổ lá.
    Những chạm va, từ lâu người vẫn vô tình với nhau.
    Chỉ có tôi hiểu, vòng tay ấm áp mỗi khi anh ôm siết tôi.
    Chỉ có tôi hiểu, tình yêu mà anh vì tôi đắp xây.
    Những ngày nắng hạ, mưa đông.
    Tìm tôi anh đến bên tôi.
    Những sẻ chia buồn vui, những gì tôi cần anh.
    Có ai đã nói rằng, tôi không cần cho anh ấy.
    Họ ngồi về phía chân trời, nhưng gió cứ thoảng qua tôi.
    Ôi mùa đông giá lạnh, ai cũng thấy mình như mất mát.
    Vô tình thôi, từ lâu người vẫn vô tình với nhau.
    Để mãi tôi hiểu, lời anh vẫn nói với tôi qua đôi mắt nâu.
    Để mãi tôi hiểu, vì sao từng canh giờ tôi nhớ anh.
    Những lời gió ngàn phía xa, trả theo gió cuốn lên trời.
    Tôi gọi anh niềm tin, sẽ chẳng chia niềm tin.
    Chỉ thế thôi, tôi tin anh ấy, bằng tất cả tình yêu nơi anh.
    Chỉ thế thôi, tôi cảm ơn đời, mang anh đến, điều ngọt ngào nhất trên đời.
    Chỉ thế thôi, tôi tin anh ấy, bằng tất cả tình yêu nơi tôi.
    Chỉ thế thôi, tôi cảm ơn đời, mang anh đến, điều ngọt ngào nhất trên đời.
    Điều hoang đường nhất là tình yêu em dành cho anh.
    Đã lâu rồi, xa rồi vẫn còn ánh lửa chưa dứt gọi mời ...
    ... Sẽ ra sao, ngày mai sẽ thế nào
    Em vẫn ngốc nghếch đợi chờ, điều này rất viển vông !!!
    Mà người lớn ơi, làm sao anh có thể chối từ.
  9. Linus

    Linus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    805
    Đã được thích:
    0
    Nghe nhạc của Đỗ Bảo dù sao cũng thấy lòng có chút thanh thản và ngọt ngào. Cả album như là một cuốn chuyện bắt đầu từ những lời ngọt ngào trong những bức thư tình ... nhưng với tôi, không hiểu sao tình yêu với tôi luôn là điều "ngọt ngào nhất" hay "hoang đường nhất" ... có lẽ có quá nhiều lý tưởng theo đuổi chăng? Nhiều khi tự hỏi là như thế, và thử loại bỏ mình khỏi những suy nghĩ đó, tôi vẫn thấy mình cần những điều ngọt ngào và hoang đường đó. Tóm lại là đến giờ, ngọt ngào và hoang đường là những gì tôi giữ trong tim mình những ngày tháng này.
    Điều ngọt ngào nhất​
    Có ai đã nói rằng tôi không cần cho anh ấy.
    Họ thì thầm với nhau rằng, anh ấy sẽ bỏ rơi tôi.
    Thì lòng tôi buồn bã, những vẫn đó mùa cây trổ lá.
    Những chạm va, từ lâu người vẫn vô tình với nhau.
    Chỉ có tôi hiểu, vòng tay ấm áp mỗi khi anh ôm siết tôi.
    Chỉ có tôi hiểu, tình yêu mà anh vì tôi đắp xây.
    Những ngày nắng hạ, mưa đông.
    Tìm tôi anh đến bên tôi.
    Những sẻ chia buồn vui, những gì tôi cần anh.
    Có ai đã nói rằng, tôi không cần cho anh ấy.
    Họ ngồi về phía chân trời, nhưng gió cứ thoảng qua tôi.
    Ôi mùa đông giá lạnh, ai cũng thấy mình như mất mát.
    Vô tình thôi, từ lâu người vẫn vô tình với nhau.
    Để mãi tôi hiểu, lời anh vẫn nói với tôi qua đôi mắt nâu.
    Để mãi tôi hiểu, vì sao từng canh giờ tôi nhớ anh.
    Những lời gió ngàn phía xa, trả theo gió cuốn lên trời.
    Tôi gọi anh niềm tin, sẽ chẳng chia niềm tin.
    Chỉ thế thôi, tôi tin anh ấy, bằng tất cả tình yêu nơi anh.
    Chỉ thế thôi, tôi cảm ơn đời, mang anh đến, điều ngọt ngào nhất trên đời.
    Chỉ thế thôi, tôi tin anh ấy, bằng tất cả tình yêu nơi tôi.
    Chỉ thế thôi, tôi cảm ơn đời, mang anh đến, điều ngọt ngào nhất trên đời.
    Điều hoang đường nhất là tình yêu em dành cho anh.
    Đã lâu rồi, xa rồi vẫn còn ánh lửa chưa dứt gọi mời ...
    ... Sẽ ra sao, ngày mai sẽ thế nào
    Em vẫn ngốc nghếch đợi chờ, điều này rất viển vông !!!
    Mà người lớn ơi, làm sao anh có thể chối từ.
  10. song_2

    song_2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    chán tuốt cả, chơi với trẻ con cho nó đỡ già.Cái bọn trẻ con ngộ nghĩnh, đáng yêu.

Chia sẻ trang này