1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho mình...

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi demen80, 21/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. demen80

    demen80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2003
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0

    ...Khoảng thời gian này nhiều buồn bực và mệt mỏi quá..hình như mình không thể đủ sức để vượt qua tất cả những điều này...cố gắng đi lên, cố gắng làm những điều tốt nhất có thể để rồi buộc phải thừa nhận rằng mình đã kiệt sức...
    ...Thật khó khăn khi con người ta bị đặt vào hai chữ "Nếu như..".. đó là khi buộc phải lựa chọn..chấp nhận từ bỏ một trong hai thứ để có được điều tốt đẹp nhất...Không biết là điều mình đang lựa chọn có phải tốt nhất không, nhưng có lẽ nó sẽ giúp mình cứng cáp hơn...vững vàng hơn...
    ...Dù sao thì vẫn cảm thấy vững lòng khi biết rằng ở bên cạnh luôn có những người yêu thương mình..động viên và an ủi mình những lúc khó khăn nhất...Mình sẽ tiếp tục bước đi..sẽ bắt đầu những nấc thang mới..dù khó khăn nhưng đó là những gì mà mình đã lựa chọn...
    KHẮP TRẦN GIAN NGỌN GIÓ LÊNH ĐÊNH...QUA MIỀN TỐI SÁNG TÌM ÁNG MÂY XƯA...
  2. captain

    captain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2001
    Bài viết:
    2.746
    Đã được thích:
    0
    Đừng suy nghĩ nhiều bạn thân mến ah. Bởi vì quyết định của bạn khônng những tốt cho bạn mà còn tốt cho ngưòi khác nữa. Bạn có nhớ chuyện vết thương tôi nói với bạn không? Chúc cô bạn luôn vui vẻ, công việc thuận lợi.
  3. fragile_heart_new

    fragile_heart_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Nhiều khi em tự hỏi, vì sao em lại nhớ anh đến vậy.
    Lý do trực tiếp thì rõ ràng quá rồi: lâu rồi em không gặp anh.
    Nhưng còn...???
    Em cũng không rõ mình bắt đầu thấy nhớ anh từ khi nào? Ngày đầu tiên em gặp anh á? Thấy anh cũng bình thường thôi. Phần vì em cũng hay gặp những người sớm thành công và nổi tiếng như thế. Nên có gặp thêm một người cũng chẳng có khác biệt gì mấy. Thêm nữa, anh lại cũng chẳng chịu "hồ hởi" lắm khi tiếp chuyện với em. Cảm giác anh chỉ ngồi nhìn, và lâu lâu nhả ra một chữ làm em cảm thấy mình đóng vai trò là người khơi chuyện nhiều hơn là nghe chuyện. Ngày ấy, chẳng thể gọi là nhớ anh đâu...
    Nhưng rồi chúng mình nói chuyện với nhau nhiều hơn, cứ nhiều hơn, và trở thành thân thiết. Ngày ấy, chắc anh cũng chỉ nghĩ em là một người bạn bình thường như những người bạn bình thường khác của em thôi. Phần em chắc cũng vậy, dù nhiều khi em cũng không hiểu tại sao em lại thích nghe anh nói chuyện đến vậy. Cảm thấy anh có sức hút ghê lắm, mà nhiều khi em cũng không thể tự lý giải được...
    Tình yêu nó cũng đến lúc nào không biết.
    Em nhớ lần đầu tiên khi anh nắm tay em. Lần ấy, hình như là vì em giận và bỏ về. Anh đã giữ em lại. Chính anh cũng nói là, lần đó, anh giữ em lại vì chỉ nghĩ mơ hồ rằng nếu em bỏ về thì em và anh sẽ thôi không còn gặp nhau nữa. Và anh muốn giữ em lại. Còn em, em luôn muốn anh giữ em lại, dù em có là người muốn bỏ về. Chưa bao giờ thật sự trong thâm tâm em muôn rời xa anh đâu, thậm chí ngay cả khi em nói rằng em muốn anh xem em như bạn bè. Em vẫn còn nhớ anh nói rằng dù gì đi nữa, anh cũng không muốn em tìm quên anh bằng một người mới. cả anh cũng vậy. Chúng mình sẽ giữ mãi những kỷ niệm về nhau. Rồi sẽ đến một ngày nào đó, khi cả hai nghĩ lại, thấy rằng chuyện chia tay hôm nay là không cần thiết, chúng mình sẽ quay lại, và sẵn sàng cho nhau cơ hội để quay lại. Và em đã sống những ngày đầy tin yêu với niềm tin như thế. Em tin rằng sẽ có một ngày cho chúng mình... . Quả thật, nhiều khi, em cũng cảm thấy không có lối thoát cho chuyện chúng mình. Em cũng nghĩ chia tay là cách để cả hai thôi không còn cảm giác nặng nề và day dứt... Chính em cũng nghĩ đó cả hai chúng ta nên nhìn thẳng vào sự thật, chúng mình không phải là người sinh ra để dành cho nhau, chúng mình có quá nhiều cách biệt để vượt qua... Nhưng anh biết không, cảm giác khi anh có một mối quan tâm và niềm vui mới bên người khác quả thật khiến em gần như suy sụp. Cảm giác hụt hẫng khi bị mất đi niềm tin riêng của mình bấy lâu...
    Em cố tỏ ra bản lĩnh rằng vẫn gửi email cho anh, vẫn nói chuyện với anh bình thường, hỏi han anh như một người bạn. Nhưng vẫn không thể giấu giếm được trong những email đó nỗi buồn. Thư của anh cũng thế. Chừng mực, giới hạn. Âu như thế thôi thì cũng hay. Em cũng nên nhìn vào sự thật, và tìm một lối đi cho riêng mình. Nhưng giá mà...
    Và rồi em biết, mình đã nhớ anh nhiều hơn những gì em nghĩ em có thể nhớ. Đối với em, anh quan trọng nhiều hơn điều em đã từng cảm nhận và hình dung. Khi ấy, mới thấy tình yêu có một ý nghĩa mạnh đến chừng nào.
    Rồi cũng phải đến một ngày em chấp nhận sự thật ấy thôi, anh nhỉ? Và tiếp đến là những ngày mà nỗi nhớ chỉ còn trogn giấc mơ. Nhưng ấn tượng về anh trogn em vẫn mãi là nụ cười và giọng nói ngày nào. Cả cái nắm tay đầu tiên ấy...
    Có những cảm xúc ban đầu rất mạnh, theo thời gian sẽ nhạt dần, nhưng những tình cảm chúng mình đã có, em nghĩ, chúng mình sẽ mãi giữ, phải không anh. Hay ít ra với em là như vậy.
    Hạnh phúc thường ngắn ngủi.... nhưng lại rất khó quên...
    Fragile Heart
  4. cafeinlove80

    cafeinlove80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2003
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    khi quyết định, mình biết rằng sẽ có nhiều khó khăn đang chờ đợi mình ở phía trước, mình không biết có thể vượt qua được hay không vì thật sự mình đã trải qua 1 thời gian tâm trạng thật nặng nề và chán nản. Bạn bè giúp đỡ mình nhiều, mình biết làm sao để cảm ơn những người ban đó bây giờ, thật là khó....
    Thời gian cứ chậm chạp trôi đi, ngày trước lập nghiệp bằng 2 bàn tay trắng, và rồi cũng làm được chút gì đó, nhưng giờ đây khi đã lo cho xong mối lo lắng bấy lâu nay, mình lại phải bắt đầu lại từ đầu, giờ mới là thời điểm mình sống cho bản thân mình, tương lai mờ mịt quá.
    Điểm đến còn xa quá , mà trong khi mình vẫn chưa lựa chọn được thời điểm để xuất phát, sao mình ko được là mình như ngày trước nữa nhỉ, tại sao nhỉ...?
    Đôi lúc mình muốn buông xuôi quá nhưng mà........Quả thật ko có người ấy thì bây giờ chắc mình đang tụng kinh gõ mõ cầu chúc cho gia đình , bạn bè và em được mạnh khoẻ và hạnh phúc rồi.
    Ôi, mình thèm được có cảm giác và suy nghĩ như ngày xưa quá .
    Lúc đó mọi việc đối với mình thật đơn giản và mình thật sự quyết đoán.....
    Gửi mày : Tao biết được mày đang suy nghĩ điều gì, và tao cũng biết mà nói ra những điều đó chỉ là muốn tốt cho tao. Nhưng thực sự mày ở một hoàn cảnh khác xa tao nhiều lắm, mày sống trong một môi trường hoàn toàn đối nghịch với tao, cho nên mày không thể hiểu hết được đâu. Mày còn ít kinh nghiệm thực tế lắm. Đôi khi một điều tưởng chừng như đơn giản nhưng trong cuộc sống lại vô cùng khó khăn để có thể thực hiện được nó. Dù sao tao vẫn cám ơn mày nhiều, tao cũng có lỗi vì tao là người không thích nói nhiều về những gì bản thân tao đã trải qua , cho nên mày biết ít về tao lắm. Thông cảm cho tao nhé.
    Em là ai ?
    Cô gái hay nàng tiên..
  5. thedaffodil

    thedaffodil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Mình đã tự nhủ biết bao nhiêu lần... không mong đợi điều gì cả... Thế mà mỗi đêm mình vẫn không cưỡng lại được... sự trông chờ lời nhắn của người ấy... Mình sao thế nhỉ? Mình đâu phải là người nhẹ dạ... Mình là người sống thiên về lý trí và không bao giờ để chuyện tình cảm chi phối... Mình có thể vượt qua điều này được không nhỉ? Chắc chắn... Mình sẽ cố... vì mình biết mọi chuyện dù tiến tới cũng không thể có kết thúc tốt đẹp được...
    Daffodil là Daffodil
    Daffodil không phải là Daffodil
  6. Thaohuong

    Thaohuong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    1.137
    Đã được thích:
    0
    Biết rằng là sẽ khó khăn, nhưng niềm tin vào chính mình và niềm tin vào U làm cho I tin rằng chúng ta sẽ vượt qua. Nhưng quả thực cái thời gian này thật khó, loay hoay, nhưng chưa tìm được lối đi...I hiểu rằng, điều khó khăn này, người fải suy nghĩ, fai lo lắng nhiều nhất là U, và càng khó khăn hơn khi bi giờ U có I bên cạnh.
    Nhưng sẽ không sao đâu, khi chúng ta thực sự cố gắng thì sẽ vượt qua được.
    how are U?
  7. captain

    captain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2001
    Bài viết:
    2.746
    Đã được thích:
    0
    Không biết những gì tao nói có làm cho mày không vui ko? Nhưng quả thật hãy làm ngay những gì mày muốn đi. Đầu tiên mày hãy xác định đâu là mục đích sống của mày? Mày sẽ sống như thế nào? Tao chẳng giúp được gì cho mày, chỉ biết nói mấy câu linh tinh thôi. Mong mày thành công trong cuộc sống.
  8. papai

    papai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2002
    Bài viết:
    79
    Đã được thích:
    0
    Đừng mong đến những gì còn quá xa, và đừng muốn những cái gì đã thuộc về quá khứ. Quan trọng nhất là đang ở hiện tại, U hiểu điều đó mà.
    Geteilte Freude ist doppelte Freude, geteilter Schmerz ist halber Schmerz
  9. The_Leaf

    The_Leaf Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Em ru gì, lời ru cho đá núi, đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian,
    em ru gì lời ru cho biển khơi, biển khơi biết bao giờ ngừng lại.
    Em ru gì lời ru cho anh một đời đam mê, một đời giông tố,
    em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha,
    câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng
    thôi đừng hát ru ... thôi đừng ray rứt ...
    lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
    Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối tiếc,
    nuối tiếc một đời ước vọng tàn phai,
    em ru gì, lời ru cho ngày mai,
    thời gian có bao giờ trở lại,
    em ru gì, lời ru cho anh, một đời đam mê, một đời giông tố,
    em ru gì cho ta, khi bao ngày phôi pha,
    câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng,
    thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rứt,
    lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
    Hỡi chiếc lá nào bay về trời. Có gửi lời với tôi.
    Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười và đức tin ở con người
  10. nbt12

    nbt12 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    Mình là người phản đối chuyện tình của L và P mạnh mẽ nhất............... Mình đã biết trước kết cuộc và phân tích mọi nguyên nhân cho L............... Thế mà............ bây giờ chính mình lại........... giẫm chân lên những sai lầm ấy........... Thật buồn cười.............
    Tram
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này